← Ch.1378 | Ch.1380 → |
Lục Thiếu Du không thèm để mắt Vũ Tôn nhất trọng tự bạo hồn anh:
- Tự bạo hồn anh? Ngươi còn kém một chút.
Trảo ấn đè xuống, không gian vặn vẹo.
Ngay giây phút này Vũ Tôn nhất trọng thê lương rống to:
- Tự bạo hồn anh!
Cơ thể trướng lớn lao thẳng vào chưởng ấn to trên bầu trời, muốn kéo Lục Thiếu Du làm đệm lưng.
Cùng lúc đó, trảo ấn của Lục Thiếu Du oanh kích vào người Vũ Tôn nhất trọng. Cơ thể Vũ Tôn nhất trọng với cái giá mạng sống mang theo năng lượng khủng bố siêu cường đại chợt nổ tung.
Bùm bùm!
Hai lực lượng cùng va chạm bộc phát ánh sáng chói lòa mạnh mẽ, lực lượng ngút trời khuếch tán. Không gian nổ tung, các khe nứt không gian đen thui lan tràn trên bầu trời lộ ra ánh sáng đen sâu thẳm làm tim đập nhanh.
Lúc này Vũ Tôn nhất trọng đã thành mây khói, cơ thể to lớn của Lục Thiếu Du không hề bị ảnh hưởng gì, thậm chí không bị lay động một li. Dù có là đòn công kích Vũ Tôn nhị trọng thật sự cũng không lọt vào mắt Lục Thiếu Du nổi chứ nói gì đến Vũ Tôn nhất trọng tự bạo hồn anh?
Cảnh tượng này khiến có Thiên Thủ Quỷ Tôn kinh thán, trán toát mồ hôi lạnh:
- Trời, lực phòng ngự quá biến thái!
Lục Thiếu Du không chút do dự xuất hiện trong một góc không gian bên dưới.
- Phá cho ta!
Trong không gian, Sát Phá Quân cầm búa, khí thế sắc bén hùng dũng. Nhát búa chém xuống, phủ quang bắn ra xẻ không gian, dọc đường đi chém không gian vỡ từng tấc rồi chém vào cương khí phòng ngự của một Vũ Tôn tam trọng.
Phập phụt!
Cương khí phòng ngự của Vũ Tôn tam trọng vỡ nát, miệng phun ngụm máu.
- Grao!
Thân hình Xích Viêm Kim Nghê Thú nhảy ra, vèo một tiếng biến thành luồng sáng đỏ rực nhanh như tia chớp bay ra ngoài. Cơ thể cao lớn với tốc độ khủng bố rạch phá hư không, chợt lóe lên xuất hiện bên cạnh Vũ Tôn tam trọng bị một kích của Sát Phá Quân làm trọng thương. Móng vuốt bén nhọn ở chi trước giáng xuống, không gian xung quanh bị Xích Viêm xé nát.
- Nghiệt súc, bản tôn liều mạng với các ngươi!
Vũ Tôn tam trọng thuộc loại liều lĩnh, biết lúc này không có khả năng trốn thoát, hồn anh muốn trốn cũng khó khăn. Vũ Tôn tam trọng kết thủ ấn quái dị, định tự bạo hồn anh, khí thế tăng vọt, cơ thể trướng to.
- Muốn tự bạo hồn anh? Ngươi chậm rồi!
Trong phút chốc thân hổ khổng lồ của Lục Thiếu Du xuất hiện trên bầu trời, Tê Thiên Liệt Địa Trảo giáng xuống. Không gian bị xé rách, móng vuốt đập mạnh xuống người Vũ Tôn tam trọng đang phồng lên.
Bùm!
Vũ Tôn tam trọng còn chưa kịp hoàn toàn tự bạo hồn anh đã bị một trảo ấn của Lục Thiếu Du đập trúng, cả người biến thành huyết vụ.
Cơ thể Lục Thiếu Du to lớn ở giữa không trung như hổ rình mồi làm thế lao xuống:
- Chết đi!
Mới rồi khi Lục Thiếu Du xé nát Vũ Tôn tam trọng, trảo ấn cùng thi triển Tê Thiên Liệt Địa Trảo. Một Tôn Giả nhị trọng xui xẻo bị vây công mới thụt lùi đến gần đó vô tình lọt vào phạm vi công kích của Lục Thiếu Du.
Hỏa thuộc tính hùng hậu tụ tập trong trảo ấn, không gian bị nhuộm màu đỏ rực.
Răng rắc!
Trảo ấn xẹt qua không gian xé rách năm khe nứt dài mấy ngàn thước. Khi Tôn Giả nhị trọng cảm giác trảo ấn trên trời sẽ chụp xuống thì đã không kịp chạy. Trảo ấn giáng xuống, lực lượng xé rách không gian trút xuống, xé Khải giáp phòng ngự huyền giai trên người Tôn Giả nhị trọng.
Phập phụt!
Tôn Giả nhị trọng lảo đảo thụt lùi hơn mười bước, phun ra bãi máu.
Ầm ầm ầm!
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, đòn công kích của Thiên kiếm Tôn Giả, Vạn Linh Tôn Giả thuộc Nhật Sát các kèm theo lực lượng xé rách không gian cùng đánh vào người Tôn Giả nhị trọng. Vốn là hai người đang vây công Tôn Giả nhị trọng.
Bùm bùm!
Trong phút bối rối Tôn Giả nhị trọng vốn bị thương nặng lại liên tục bị thương, cơ thể vỡ nát. Thân xác Tôn Giả nhị trọng không bằng Vũ Tôn khi phòng ngự thân thể.
Vù vù vù!
Cơ thể Tôn Giả nhị trọng vỡ nát, hồn anh nhanh chóng trốn đi.
- Grao!
Khi hồn anh của Tôn Giả nhị trọng chạy trốn, cường đại Lục Thiếu Du sớm tính đến kết quả này, thân cọp khổng lồ cản đường hồn anh Tôn Giả nhị trọng.
Hồn anh Tôn Giả nhị trọng âm trầm hét to một tiếng:
- Lục Thiếu Du, bản tôn liều mạng với ngươi!
Mới rồi coi như Tôn Giả nhị trọng trực tiếp trúng đòn của Lục Thiếu Du nên cơ thể bị chấn vỡ, giờ thấy hắn chặn đường thì rất tức giận, hai người vốn có thù sâu như biển. Tôn Giả nhị trọng biết lực phòng ngự của Lục Thiếu Du cường đại, hồn anh bộc phát ánh sáng rực rỡ bắn hướng trán hắn, hồn anh công kích linh hồn.
Lục Thiếu Du hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Công kích hồn anh của Tôn Giả nhị trọng làm sao khiến Lục Thiếu Du e ngại được? Lục Thiếu Du phớt lờ, hắn không sợ hồn anh công kích.
Hồn anh Tôn Giả nhị trọng chui vào trán Lục Thiếu Du, tiến vào não của hắn. Tôn Giả nhị trọng đang mừng thầm, dự tính đoạt xá Lục Thiếu Du cũng hay.
Vù vù vù!
Nhưng Tôn Giả nhị trọng mới rồi còn đang vui vẻ bỗng một luồng đao quang màu vàng chém xuống trước mặt, uy thế khiến gã trực tiếp quỳ, không chống cự nổi.
Răng rắc!
Chỉ một giây ngắn ngủi, ý thức cuối cùng của Tôn Giả nhị trọng thấy mình bị luồng đao quang màu vàng chém nát vụn.
Nhiều người nhìn Lục Thiếu Du:
- Không bị gì sao?
Hồn anh Tôn Giả nhị trọng đi vào não mà trông Lục Thiếu Du bình tĩnh như không, bọn họ rất ngạc nhiên.
Bùm bùm bùm!
Trong không trung, tiếng nổ va chạm vang đì đùng trên bầu trời Thiên Môn cốc.
Rầm!
Mé phía trên cao, cơ thể to lớn của Bàn Vân, Long Linh, Bàn Hủy đang vây công một cường giả Vũ Tôn tứ trọng của Hóa Vũ tông. Thân hình khổng lồ nghiền nát hư không, uy thế đè ép không gian rung bần bật.
Long Linh dữ trợn gầm lên:
- Grao!
Vảy trắng toàn thân Long Linh chảy xuôi ánh sáng, chỉ giây lát cái đuôi to như thất luyện màu trắng vung qua, mạnh mẽ đập xuống bao phủ Vũ Tôn tứ trọng.
- Nghiệt súc!
Vũ Tôn tứ trọng này bị ba con cự thú vây công, lực phòng ngự của chúng đều rất khủng bố, thực lực gần đến bát giai sơ kỳ đỉnh phong cộng với huyết mạch rất cao, đơn độc đủ đối kháng với cường giả Tôn cấp tứ trọng.
Nhưng may mắn là gã cũng đến gần Vũ Tôn tứ trọng đỉnh phong, cho nên ba con cự thú không làm gì gã được, thế nhưng gã cũng không làm gì ba con cự thú nổi. Mấy chiêu qua đi, hai phe vẫn cứ giằng co.
Mắt thấy công kích của Cự Mãng ập đến, mắt Vũ Tôn tứ trọng bắn tia sáng lạnh. Vũ Tôn tứ trọng hừ mạnh, ánh sáng lam chợt lóe dưới chân, chân khí ngút trời tuôn ồ ạt từ cơ thể. Ba con cự thú vây công khiến Vũ Tôn tứ trọng không làm ăn gì được, chỉ có thể tiêu diệt từng phần mới có cơ hội.
Cùng lúc đó, một quyền ấn ngưng tụ trong tay Vũ Tôn tứ trọng, giơ tay nhấc chân toát ra năng lượng thuộc tính thủy hùng hậu. Quyền ấn đánh ra, không gian vặn vẹo kèm theo tiếng xoẹt xé gió đập vào đuôi to của Long Linh. Quyền ấn này dường như dốc hết sức của Vũ Tôn tứ trọng.
Chỉ chớp mắt một quyền ấn hết sức của Vũ Tôn tứ trọng va chạm mạnh cùng cái đuôi to của Long Linh.
*****
Bùm!
Một quyền và một cái đuôi va chạm, kình phong đáng sợ bùng nổ. Sóng gợn không gian bốn phía vỡ vụn, năng lượng thuộc tính thủy bao bọc một tầng hơi nước đậm đặc, dao động mạnh mẽ khuếch tán, không gian vặn vẹo.
Nhưng lần này Long Linh vung cái đuôi khổng lồ, chấn lực to lớn đánh bay nó đi. Cơ thể khổng lồ đập mạnh vào một ngọn núi bên dưới.
Ầm ầm ầm!
Lực lượng ngút trời lan tràn, Long Linh từ giữa không trung rớt cái bịch xuống đất. Mặt đất nứt ra thành mấy cái khe, đất cát bay đầy, vài miếng vảy trên người Long Linh rớt xuống.
Phía chân trời, Hắc Vũ luôn quan sát nhưng không định ra tay, biểu tình từ khi nào nào trở nên khó hiểu, trầm trọng, tập trung tinh thần nhìn không trung.
- Grao!
Giữa không trung, Bàn Hủy, Bàn Vân thấy Long Linh chịu thiệt thì gầm lên, cơ thể to lớn quét đuôi to cùng lao vào Vũ Tôn tứ trọng.
Vũ Tôn tứ trọng quát to:
- Nghiệt súc, cút cho ta!
Năng lượng thuộc tính thủy đậm đặc quanh thân Vũ Tôn tứ trọng nghiền nát không gian, lại huơ hai quyền, một trái một phải đánh vào Bàn Hủy, Bàn Vân.
Rầm!
Va chạm kinh thiên, xung lực kinh khủng như thiên thạch đụng độ, tiếng sấm đánh nổ lốp bốp trên bầu trời. Trong tiếng động kinh thiên, cơ thể khổng lồ của Bàn Hủy, Bàn Vân bị đẩy lùi. Lực phòng ngự của hai người mạnh hơn Long Linh nhiều, thân hình cao lớn trượt nhẹ, mấy đỉnh núi nhỏ bị san bằng, đất cát bụi bay mù mịt nhưng Bàn Hủy, Bàn Vân bình yên như không.
Cộp cộp cộp!
Vũ Tôn tứ trọng bị chấn lảo đảo lùi mấy bước, cũng không chịu nổi một kích từ Bàn Hủy, Bàn Vân, huyết khí cuộn trào trong người. Thực lực của Vũ Tôn tứ trọng mạnh hơn hai hoàng kim yêu long viễn cổ này nhưng rất khó phá lực phòng ngự của Bàn Hủy, Bàn Vân.
- Grao!
Giây phút này cơ thể to lớn của Long Linh lao ra khỏi ngọn núi, cái đuôi to có vài vết thương.
Lục Thiếu Du khổng lồ đã đến bên cạnh Long Linh:
- Long Linh cô nương có sao không?
Thân hổ to lớn so với Long Linh khổng lồ thì vẫn còn chênh lệch xa.
Đôi mắt to của Long Linh tràn ngập tức giận, hung tàn nhìn chằm chằm Vũ Tôn tứ trọng:
- Không sao, chỉ là vết thương nhỏ.
Lục Thiếu Du nhướng mày liếc hướng Vũ Tôn tứ trọng, nói:
- Cứ giao cho ta.
Long Linh, Bàn Hủy, Bàn Vân hợp tác tuy có thể đối kháng Vũ Tôn tứ trọng nhưng khó thể chặn giết gã, muốn đánh nhanh thắng nhanh thì phải dốc sức giết đám Tôn cấp này trước.
- Grao!
Nghĩ vậy thế là thân cọp khổng lồ của Lục Thiếu Du lao lên, xuất hiện trong không trung trước mặt Vũ Tôn tứ trọng.
Nhìn cơ thể Lục Thiếu Du cao lớn, Vũ Tôn tứ trọng biến sắc mặt. Lục Thiếu Du là nhân vật then chốt nhất trong đại chiến lần này, tông chủ còn nằm trong tay hắn. Nếu gã có thể thừa dịp bắt Lục Thiếu Du sẽ giải quyết hết rắc rối.
Xoẹt!
Nghĩ vậy Vũ Tôn tứ trọng nhanh như tia chớp lao ra, tốc độ khủng bố biến mất tại chỗ. Chớp mắt không gian trước mặt Lục Thiếu Du gợn sóng, Vũ Tôn tứ trọng đã vọt ra.
- Hừ!
Mắt Lục Thiếu Du lạnh băng nhanh chóng lùi về.
- Grao!
Cùng lúc đó, hai thân rồng khổng lồ Bàn Hủy, Bàn Vân lại đụng vào Vũ Tôn tứ trọng.
Bị hai con hoàng kim yêu long viễn cổ ngăn cản chọc giận Vũ Tôn tứ trọng:
- Nghiệt súc, lui ra cho ta!
Gã phải bắt Lục Thiếu Du mới được!
Tay Vũ Tôn tứ trọng ngưng tụ hai đòn công kích mạnh mẽ lại đánh vào Bàn Hủy, Bàn Vân.
Lục Thiếu Du vừa rút lui vừa cắn răng thầm nghĩ:
- Chỉ có dốc hết sức mạnh ra mới giết hắn được!
Vũ Tôn tứ trọng này chắc đã gần tới đỉnh, Lục Thiếu Du không dốc hết thủ đoạn ra thì không thể giết chết người này.
Giây lát suy tư, Lục Thiếu Du lặng lẽ kết thủ ấn. Luồng sáng ánh sắc tím bắn ra từ trán Lục Thiếu Du, ánh sáng chợt lóe lên, Đại Hồn Anh thoáng hiện.
Đại Hồn Anh xuất hiện, đôi mắt mở to, sát khí ngút trời lan tràn quanh thân. Sát khí khiếp người tựa sóng gợn dao động nhanh, chớp mắt bao phủ không trung.
Sát khí dâng lên hòa cùng sát khí máu me trong Thiên Môn cốc, khiến người ta run rẩy trước loại sát khí này khủng bố.
Vũ Tôn tứ trọng lại đẩy lùi Bàn Hủy, Bàn Vân, gã lảo đảo thụt lùi.
Trong một thoáng Vũ Tôn tứ trọng nhìn chằm chằm Đại Hồn Anh Lục Thiếu Du:
- Phân thân? Không thể nào! Chỉ có cường giả Đế cấp mới có phân thân, chuyện này là sao?
Sát khí ngút trời làm lòng Vũ Tôn tứ trọng lạnh lẽo, mới đầu gã đã thấy phân thân chui vào người Lục Thiếu Du, giờ gặp lại Đại Hồn Anh khiến gã thầm lấy làm lạ.
Vũ Tôn tứ trọng chỉ có thể nghĩ thế này:
- Chẳng lẽ là bí pháp?
Nhưng phân thân Lục Thiếu Du phát ra sát khí vô hình trung khiến Vũ Tôn tứ trọng hơi run, vì sao phân thân lại có sát khí khủng bố như thế? Vũ Tôn tứ trọng cảm giác khí tức thể linh hồn này mạnh hơn tu vi Vũ Vương cửu trọng của Lục Thiếu Du nhiều.
Đại Hồn Anh xuất hiện, mắt bắn ra tia sáng lạnh, tay kết ấn.
- Cửu Chuyển Thiên Linh bí pháp, đệ nhất chuyển, đệ nhị chuyển, đệ tam chuyển, đệ tứ chuyển!
Đại Hồn Anh phát ra sát khí, không khí run rẩy. Một vầng sáng màu trắng vô hình chớp mắt lan tràn quanh Đại Hồn Anh, năng lượng thiên địa tụ tập lại. Một luồng khí mới từ người Đại Hồn Anh tăng vọt lên cao.
Vũ Tôn tứ trọng hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Dường như Lục Thiếu Du đang thi triển thủ đoạn đặc biệt gì, gã phải bắt hắn lại mới được. Vũ Tôn tứ trọng vừa giật mình vì sát khí ngút trời vừa thừa dịp Bàn Hủy, Bàn Vân bị đẩy lui nhanh như tia chớp lao vào Lục Thiếu Du.
Trong khoảnh khắc bản thể Long Linh Mãng viễn cổ của Long Linh tăng tốc độ gấp vô số lần chặn Vũ Tôn tứ trọng lại:
- Grao!
Long Linh mới chịu thiệt một lần ngu gì không báo thù? Vừa rồi là bản thể của Long Linh không có lực phòng ngự cao bằng Bàn Hủy, Bàn Vân, lúc này thân hình ngăn Vũ Tôn tứ trọng lại, nàng thi triển thiên phú công kích của mình.
Chớp mắt một cột sáng trắn từ trán Long Linh bắn lên cao, cột sáng lập tức biến thành ảo ảnh Long Linh Mãng viễn cổ. Ảo ảnh Long Linh Mãng viễn cổ vượt không gian, linh hồn lực hùng hồn rất khủng bố không ngừng tràn ra.
- Grao!
Ảo ảnh Long Linh Mãng viễn cổ vọt ra đụng vào Vũ Tôn tứ trọng.
Nhìn thiên phú công kích của Long Linh, Vũ Tôn tứ trọng biến sắc mặt nói:
- Thiên phú công kích Long Linh Mãng viễn cổ, thân ngoại hồn thân!
Thiên phú công kích linh hồn của con Long Linh Mãng viễn cổ này miễn cưỡng tương đương với linh hồn của Linh Tôn tứ trọng dốc sức công kích.
Đòn công kích làm Vũ Tôn tứ trọng không dám xem thường, thủ ấn thay đổi, gã dốc hết sức đón đỡ. Một vũ kỹ sơ giai địa giai ngưng tụ, thuộc tính thủy hùng hậu ngưng tụ quanh thân. Vòng xoáy dòng nước to bay khỏi tay Vũ Tôn tứ trọng, vòng xoáy nước xé rách không gian xung quanh nứt ra các khe dựng thẳng.
Chớp mắt ảo ảnh Long Linh thiên phú công kích đụng mạnh vào, xuyên thấu qua vòng xoáy nước, biến thành bão linh hồn hút vòng xoáy nước vào trong. Hai bên va chạm bộc phát ánh sáng chói lòa rực rỡ.
Bùm bùm bùm!
Kình khí kinh khủng đánh vào cơ thể to lớn của Long Linh, một lần nữa Long Linh bị đánh bay đi.
← Ch. 1378 | Ch. 1380 → |