← Ch.1394 | Ch.1396 → |
Vân Tiếu Thiên, Lữ Chính Cường lẩm bẩm:
- Thổ phỉ, đệ tử Phi Linh môn toàn là thổ phỉ!
Ánh mắt hai người rất là oán hận nhưng đành bó tay.
Lúc này bầu trời phương xa, trên một ngọn núi, trong Thiên Địa các, lão nhân áo lam ánh mắt kinh thán nhỏ giọng nói:
- Phá quân sinh xích, tứ tinh đến thì ra là chỉ bốn người này. Bạch Long Tôn giả, Kim Lang Tôn giả, Khổng Tước Tôn giả, Cùng Kỳ Tôn giả, không ngờ mấy cường giả khủng bố bảy ngàn năm trước vẫn còn tồn tại trên đời.
Tử Yên nhìn khung trời phía xa, đôi mắt trong veo tràn ngập rung động:
- Trưởng lão, bốn người này thực lực rất đáng sợ.
Lão nhân áo lam lộ ánh mắt kinh thán:
- Bốn người này là huynh muội kết bái với Thánh Thủ Tôn Giả, đồn rằng năm người sáng lập Thánh Linh giáo cùng với trước kia Huyền Thiên Yêu Tôn sáng tạo Huyền Thiên môn một ở Cổ vực, một tại Đông Hải. Sau đó Huyền Thiên môn bị diệt, Thánh Linh giáo ẩn thế không ra. Hiện tại Thánh Linh giáo lần thứ hai xuất thế, còn có cường giả khủng bố như vậy.
Phục Yêu Tôn Giả nói:
- Lần này Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo, Lan Lăng sơn trang té đau, đã thương gân động cốt.
Hỏa vân Tôn Giả kinh thán:
- Đáng sợ nhất là Lục Thiếu Du, một người giết mấy chục vạn đệ tử ba sơn môn, mười mấy cường giả Tôn cấp, đơn độc giết Tôn cấp tứ trọng. Lục Thiếu Du này đúng là sát thần, là yêu nghiệt!
Phục Yêu Tôn Giả thì thào:
- Ai chọc vào Lục Thiếu Du tuyệt đối không phải chuyện tốt!
Lão nhân áo lam khẽ nói:
- Bây giờ thực lực Cổ vực, Đông Hải đã thanh tẩy lớn. Phi Linh môn, Thánh Linh giáo bắt đầu nổi lên trong Đông Hải, Cổ vực. Lục Thiếu Du đã có hai sơn môn Phi Linh môn, Thánh Linh giáo, không thể xem hường. Cộng với thực lực của Lục Thiếu Du tiến bộ quá nhanh, e rằng trong thời gian này đại lục sẽ không bình tĩnh.
Diệu Linh Tôn Giả nói:
- Ba sơn môn bị tổn hại nặng như vậy e rằng không chịu bỏ qua.
- Ba sơn môn sẽ không cho qua nhưng hiện tại không làm gì được, việc đã thành, ba sơn môn sẽ không liều lĩnh cá chết lưới rách. Hiện tại Thánh Linh giáo có bốn cường giả khủng bố tọa trấn, ba sơn môn không dám hành động lung tung. Huống chi lần này Lục Thiếu Du hợp tác với sáu đại sơn môn, ba sơn môn cần suy xét kỹ. Chúng ta cũng đi thôi, mọi thứ biến cố quá lớn, chúng ta nên báo cáo tin tức cho các.
Con ngươi lão nhân áo lam co rút nhỏ giọng nói:
- Chúng ta luôn ở trong sự giám sát của bốn cường giả Thánh Linh giáo, nếu không đi ngay e rằng sẽ có biến.
Tử Yên nhìn chăm chú phương xa, theo người Thiên Địa các lặng lẽ đi mất.
Trong sơn mạch Thiên Môn cốc, dọn dẹp chiến trường chỉ trong giây lát đã xong. Các trữ vật giới chỉ bị đệ tử Phi Linh môn như ăn cướp bóc cất vào túi, đệ tử sơn môn khác chỉ có thể buồn bực nhìn.
Mắt Gia Cát Tây Phong, Đồng Quy Tinh, Công Tôn Hóa Nhai đã chết lặng. Tất cả biến cố đã vượt qua sự tưởng tượng của bọn họ.
Lục Thiếu Du dặn dò ít chuyện với Hoa Mãn Lâu, Hoàng Phủ Kỳ Tùng. Đàn yêu thú, linh thú ăn hết đống tay chân cụt trong sơn mạch, sát khí máu me trong Thiên Môn cốc bắn lên cao. Cửu Tinh Khốn Long trận bị phá, sát khí thoát ra ngoài nên Lục Thiếu Du không hấp thu được.
Dặn dò Hoa Mãn Lâu, Hoàng Phủ Kỳ Tùng xong, Lục Thiếu Du nhìn bầu trời thật lâu:
- Các vị trưởng lão, chư vị chưởng môn, sắc trời đã tối, chúng ta hãy tìm một nơi đặt chân đi, sáng sớm ngày mai mọi người cùng nhau đi Phi Linh môn thống kê thương vong các đại sơn môn, để tiện cho ba sơn môn bồi thường.
Đại chiến qua đi, lúc này đã gần hoàng hôn.
Phi Đao Tôn Giả nói với Lục Thiếu Du:
- Cũng tốt, cứ làm theo lời Lục chưởng môn.
Phi Đao Tôn Giả đối xử với Lục Thiếu Du khá là khách sáo, giọng điệu ngang hàng nhau. Chỉ bằng vào Lục Thiếu Du một mình giết một Vũ Tôn tứ trọng là đủ để đại biểu hết thảy.
Vân Tiếu Thiên nói:
- Thiếu Du, gần ngay phía trước có một phân đà của Linh Thiên môn ta, đêm nay đến phân đà nghỉ ngơi đi.
- Vâng!
Lục Thiếu Du gật đầu, nói:
- Vậy xin làm phiền nhạc phụ.
- Grao!
Lát sau cường giả các đại sơn môn rời đi trước. Đặc biệt là tọa kỵ đáng sợ của Bạch Long Tôn giả, Kim Lang Tôn giả, Khổng Tước Tôn giả, Cùng Kỳ Tôn giả gầm rống làm nhiều yêu thú run cầm cập, uy thế đè ép thiên địa.
Cường giả các đại sơn môn đi trước, tiếp theo là bốn mươi vạn người Linh Thiên môn sống sót, mười mấy vạn đệ tử Phi Linh môn dọn dẹp xong cũng đi. Đàn thú và khôi lỗi Thánh Linh giáo thì bị các trưởng lão Thánh Thú Bộ, Thánh Pháp Bộ để lại trong Thiên Môn cốc tiếp tục dọn dẹp. Yêu thú, linh thú Phi Linh môn do Xích Viêm, Long Linh, Thiên Độc Yêu Long, Lục Tâm Đồng sắp xếp.
Mọi người dọn dẹp đến khi trời tối mới rời đi, Thiên Môn cốc trước đó không lâu còn vang tiếng giết ngập trời giờ đã hoàn toàn chìm trong tĩnh lặng.
Màn đêm bao phủ, gió đêm thổi xen lẫn sát khí máu me ngập trời khuếch tán. Mùi máu phất qua đâu là không khí lạnh lẽo hơn vài phần.
Trong sơn môn phía xa, rất nhiều người vây xem lúc này bình tĩnh lại. Cuộc giết chóc máu me, cường giả đối kháng khiến người nhìn ta thán, linh hồn run rẩy.
- Phi Linh môn quá mạnh!
- Không ngờ Lục Thiếu Du hợp tác với hai các hai đảo Thiên Vân đảo, Nhật Sát các.
- Quả nhiên Vân Dương tông và Linh Thiên môn cùng ra tay.
- Linh Vũ Chiến Vương Lục Thiếu Du còn là giáo chủ của Thánh Linh giáo.
- Thực lực của Thánh Linh giáo mới là kinh khủng nhất.
Dưới màn đêm có tiếng xì xầm khe khẽ. Thực lực của Phi Linh môn khiến người kinh thán, đại quân yêu thú khủng bố, khôi lỗi đáng sợ làm người ta rung động. Thánh Linh giáo mạnh mẽ lên sân khấu càng khiến người kinh sợ.
- Thực lực của Lục Thiếu Du cũng rất khủng bố, hình như một người giết mười mấy siêu cấp cường giả Tôn cấp, đánh chết mấy chục vạn đệ tử ba sơn môn.
- Thủ đoạn của Lục Thiếu Du cũng độc, xuống tay không chút nương tình, đúng là sát thần.
- Không uổng là Linh Vũ Chiến Vương, đẳng cấp Vũ Vương mà đã có thể giết nhiều Tôn cấp như vậy.
- Theo ta thấy gọi là Linh Vũ Sát Vương càng chính xác hơn. Giết chóc máu me toàn ra từ tay Lục Thiếu Du, cả đại lục này ai có thể làm được?
***
Trong sơn mạch xung quanh nhiều người đứng xem rung động bàn tán xì xầm. Cách Thiên Môn cốc mấy ngàn dặm, trong một tòa thành khá lớn, đám cường giả các đại sơn môn Lục Thiếu Du theo Linh Thiên môn sắp xếp đi vào thành.
Một đám cường giả vào thành khiến tiểu thành này xao động, nhưng có người Linh Thiên môn sắp xếp nên rất nhanh đám đông tụ tập bị xua đi.
Sắp xếp hàng loạt xong xuôi, chủ các đại sơn môn đều có chỗ nghỉ ngơi. Kịch chiến một phen làm nhiều cường giả bị thương, khá nhiều người trọng thương. Đông nhất là số người tiêu hao quá nhiều, cần có thời gian phục hồi và chữa trị vết thương.
Bốn người Kim Lang Tôn giả, Khổng Tước Tôn giả, Cùng Kỳ Tôn giả, Bạch Long Tôn giả đi vào tiểu thành. Tọa kỵ của bốn người biến hình người, ba nam một nữ. Nghịch Vân Khổng Tước Thú hóa thành nữ nhân quyến rũ thân hình yểu điệu.
*****
Bốn Tôn Tổ dàn xếp xong kêu Thánh Pháp Thiên Tôn, Thánh Linh Thiên Tôn, Thánh Vũ Thiên Tôn đi qua.
Lục Thiếu Du sắp xếp chỗ ở cho nhóm Phi Linh môn, tìm hiểu tình hình thương vong của các cường giả, sau đó trở về đình viện Linh Thiên môn đã dàn xếp cho hắn. Tóm lại cường giả Phi Linh môn không chết quá nhiều, chỉ vài trưởng lão, cung phụng bị thương nặng, hiện đang dùng đan dược tĩnh dưỡng.
Trong phòng, Lục Thiếu Du đang ngồi xếp bằng điều tức. Trận chiến lần này Lục Thiếu Du gần như tiêu hao hết, trước đó hắn đã sử dụng rất nhiều đan dược mới phục hồi một ít.
Ngẫm lại đại chiến suốt ngày hôm nay, mọi thứ có chênh lệch khá lớn so với tưởng tượng của Lục Thiếu Du. Yết Sát Tôn Giả, Phong Vũ Tôn Giả, Liễm Linh Tôn Giả đến, nếu không có Hắc Vũ, hai người Thiên Dương Tôn Giả của Vân Dương tông, Mang Linh Tôn Giả của Linh Thiên môn chạy tới kịp lúc thì đã là câu chuyện khác. Ban đầu Lục Thiếu Du đánh giá thấp sơn môn Lan Lăng sơn trang, cuối cùng người không lộ mặt của Lan Lăng sơn trang e rằng thực lực cực mạnh, ít ra trên cơ Liễm Linh Tôn Giả. Thật không hiểu những đại môn đại phái che giấu bao nhiêu thế lực, truyền thừa trên vạn năm chắc có khá nhiều cường giả ẩn núp.
Lục Thiếu Du thì thào:
- Lần này đã làm tổn hại nặng ba sơn môn đó rồi.
Tóm lại thành công làm ba sơn môn ăn quả đắng, cộng thêm bốn Thiên Tôn đời thứ nhất của Thánh Linh giáo chấn nhiếp, đủ làm ba sơn môn đó run sợ.
Lục Thiếu Du đang suy tư thì nghe giọng Thánh Thú Thiên Tôn Hạ Hầu Khải vang lên:
- Giáo chủ, bốn vị Tôn Tổ cho mời!
Lục Thiếu Du mắt lóe tia sáng:
- Ta biết rồi.
Lục Thiếu Du đứng dậy ra khỏi phòng, ở ngoài cửa hắn theo tiếng ngước nhìn Hạ Hầu Khải. Sắc mặt Hạ Hầu Khải hơi lạ, Lục Thiếu Du quan sát mặt gã. Nếu không đoán sai thì vừa rồi có lẽ Hạ Hầu Khải bị mắng té tát.
Lục Thiếu Du đứng ngoài đình viện tiểu thính nơi nhóm Bạch Long Tôn giả cư ngụ, nhỏ giọng nói:
- Bốn vị sư thúc, đệ tử đã đến.
Giọng Bạch Long Tôn giả truyền ra:
- Thiếu Du, vào đi.
Két két két!
Lục Thiếu Du đẩy mở cửa phòng, thấy trong phòng nhỏ trừ Bạch Long Tôn giả, Khổng Tước Tôn giả, Kim Lang Tôn giả, Cùng Kỳ Tôn giả ra còn có Hắc Vũ. Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên cung kính đứng ở một bên. Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng, Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyễn Thượng Hành thì quỳ. Hai người biểu tình căng thẳng, xem ra vừa rồi cũng bị răn dạy khá nặng.
Kim Lang Tôn giả trừng Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Pháp Thiên Tôn, quát lớn:
- Đồ khốn, các ngươi chưởng quản tứ bộ vậy mà trong bộ có phản đồ, suýt nữa Thánh Linh giáo bị hủy trong tay các ngươi! Nếu không phải mấy năm nay tính tình của ta dịu bớt thì bây giờ đã đập chết các ngươi tại chỗ!
Thấy Lục Thiếu Du đến, Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Pháp Thiên Tôn cùng hành lễ:
- Tham kiến giáo chủ.
Lục Thiếu Du liếc mắt qua liền hiểu chuyện gì xảy ra. Chắc bốn vị Thiên Tôn đã biết trước kia tứ bộ Thánh Linh giáo làm theo ý mình, nên đang trút giận.
Lục Thiếu Du hành lễ với bốn người:
- Đệ tử tham kiến bốn vị sư thúc.
Khổng Tước Tôn giả nói với Lục Thiếu Du:
- Thiếu Du, miễn lễ, đứng lên đi. Hiện tại ngươi là giáo chủ của Thánh Linh giáo, về sau không cần hành lễ nữa.
Lục Thiếu Du ngước lên nhìn Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Pháp Thiên Tôn, nói:
- Bốn vị sư thúc, tuy trước kia Nguyễn lão và Tiết lão có sai lầm nhưng luôn trung thành tận tâm với Thánh Linh giáo. Xin bốn vị sư thúc minh giám cho!
Thấy Lục Thiếu Du mở lời, Khổng Tước Tôn giả nói với Kim Lang Tôn giả:
- Tam ca, thôi bỏ đi. Nể mặt Thiếu Du hãy tha cho hai người kia.
Cùng Kỳ Tôn giả phất tay:
- Các ngươi ra ngoài đi.
Nguyễn Thượng Hành, Tiết Linh Phượng như được đại xá, đứng lên rời đi:
- Đa tạ bốn vị Tôn Tổ, đa tạ giáo chủ!
Tập Hạo Nhiên, Hạ Hầu Khải cũng xin phép đi ra.
Bốn Thiên Tôn rời đi, đám người Bạch Long Tôn giả cùng nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm như đang cẩn thận kiểm tra cái gì. Lục Thiếu Du bị xem đến nổi gai ốc.
Một lát sau Khổng Tước Tôn giả hỏi Lục Thiếu Du:
- Thiếu Du, ngươi có sao không?
Lục Thiếu Du khẽ đáp:
- Bẩm sư thúc, đệ tử không sao.
Cùng Kỳ Tôn giả cười tủm tỉm:
- Tiểu tử giỏi, rất giỏi, linh vũ song tu, vũ giả ngũ hệ, lực phòng ngự cũng tuyệt, còn được Tử Lôi Huyền Đỉnh mà lão già Huyền Thiên Yêu Tôn xem như mạng mình. Không uổng là đệ tử đại ca nhìn trúng, không để mấy lão già chúng ta mất mặt.
Khổng Tước Tôn giả cười sửa lưng Cùng Kỳ Tôn giả:
- Lão ngũ, đệ tử của đại ca sao lại ảnh hưởng ngươi có mất mặt không?
Cùng Kỳ Tôn giả há mồm phản bác:
- Nói gì kỳ, đệ tử của lão đại chẳng phải là đệ tử của chúng ta sao?
Kim Lang Tôn giả cười nói:
- Lão ngũ nói câu này đúng.
Kim Lang Tôn giả phất tay bắn ra ánh sáng, một ngọc giản nằm gọn trong bàn tay:
- Thiếu Du, tam sư thúc này không có đồ gì tốt tặng cho ngươi. Ngươi có Tử Lôi Huyền Đỉnh mà lão già Huyền Thiên Yêu Tôn để lại, thực lực cũng không yếu, chắc không vừa mắt thứ bình thường. Ta có vật này hơi diệu dụng, ngươi cầm đi.
Kim Lang Tôn giả nói xong ngọc giản đã rơi vào tay Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du nhận lấy ngọc giản, nghi hoặc hỏi:
- Sư thúc, đây là vật gì?
Ngọc giản này không phải vũ kỹ hay linh kỹ, Lục Thiếu Du rất thắc mắc.
Kim Lang Tôn giả nói:
- Cái này là ngọc giản cầu cứu, bên trong có một luồng linh hồn lực của sư thúc. Nếu ngươi gặp nguy hiểm hãy bóp nát ngọc giản, sư thúc biết ngay vị trí của ngươi. Miễn là khoảng cách không quá xa thì sư thúc sẽ đến trong giây lát.
Lục Thiếu Du cảm ơn:
- Da tạ sư thúc!
Đây là bùa hộ mệnh. Ban ngày đám người Âm Nguyệt Tôn Giả bóp nát ngọc giản chắc cũng là loại ngọc giản cầu cứu này, sau đó nhóm Liễm Linh Tôn Giả tới ngay trong chốc lát.
Bạch Long Tôn giả đưa một bình ngọc cho Lục Thiếu Du:
- Thiếu Du, cái này là ta vô tình có được trong một mật địa, cho ngươi chắc sẽ giúp ích được nhiều, cầm lấy.
- Đây là... ?
Lục Thiếu Du mở bình ngọc ra, năng lượng hùng hậu khuếch tán. Năng lượng hùng hồn này khiến trái tim Lục Thiếu Du đập nhanh theo.
Bạch Long Tôn giả nói:
- Đây là Địa Tâm linh dịch, ta bị nhốt trong mật địa trăm năm mới thu thập được nhiêu đó. Địa Tâm linh dịch này tốt hơn Tuyết Phách linh dịch của Vân Dương tông nhiều, nếu ngươi uống nó sẽ có thể đột phá Tôn cấp. Nhưng khi đột phá Tôn cấp thì chân khí đã không còn quan trọng, điều quan trọng nhất là lĩnh ngộ, chứ không phải dựa vào chân khí tăng lên liền đột phá.
Lục Thiếu Du mừng rỡ cất đi:
- Đa tạ sư thúc!
Khổng Tước Tôn giả mắt sáng lấp lánh mỉm cười nói:
- Thiếu Du, ta cũng có một vật, xem như quà gặp mặt tặng cho ngươi, cầm đi.
Khổng Tước Tôn giả lấy một cái áo choàng màu xanh ra:
- Báu vật này chờ khi ngươi luyện hóa sẽ biết ích lợi của nó, tuy không phải trọng bảo lớn lao gì nhưng có nhiều diệu dụng, rất thích hợp ngươi.
Cùng Kỳ Tôn giả cười tủm tỉm nói:
- Thiếu Du, ngũ sư thúc cũng đưa thứ tốt cho ngươi, cái này chắc chắn dùng tốt!
← Ch. 1394 | Ch. 1396 → |