← Ch.1473 | Ch.1475 → |
Chương 2079: Âm Dương tiên thiên. (1)
Thánh Thủ Linh Tôn suy đoán, trong mắt hiện lên sự ngưng trọng.
Nam thúc khẽ gật đầu, cũng lo lắng nói:
- Sợ rằng hồn anh trong đầu tiểu tử này cũng không ổn. Nếu như hồn anh bị ảnh hưởng, nhìn tình huống mà đoán. Nhẹ thì vĩnh viễn như thế này. Nặng thì sẽ chết.
- Linh hồn của nó chúng ta không thể điều tra, vì vậy hiện tại cũng không có biện pháp. Chỉ có chờ mà thôi. Vận khí tiểu tử này luôn luôn không kém, hi vọng lần này có thể tiếp tục vượt qua được.
Nam thúc nói.
- Hiện tại cũng chỉ có thể chờ.
Thánh Thủ Linh Tôn nói.
Ngoài Phi Linh môn, Thiểm Điện Phi Báo hạ xuống, nửa tháng qua Phi Linh môn đã một lần nữa được kiến thiết lại như lúc ban đầu.
Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh hạ xuống, ngoài Phi Linh môn có không ít đệ tử quen mặt với hai vị chưởng môn phu nhân, lập tức tiến lên hành lễ.
- Xảy ra chuyện gì sao?
Ngoài Phi Linh môn cũng rực rỡ hẳn lên, vốn trước đó Vân Hồng Lăng rời khỏi Vân Dương Tông cho nên còn chưa thu được tin tức của Phi Linh môn cho nên lúc này trong lòng có chút bất an, lập tức hỏi mấy đệ tử này.
Một đệ tử dường như là đầu lĩnh nói đại khái một ít chuyện xảy ra một tháng trước, còn chưa nói xong Vân Hồng Lăng đã vọt vào bên trong Phi Linh môn, Lục Trung cũng biến sắc.
Một lát sau, dưới sự dẫn đường của Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, đám người Vân Hồng Lăng mới đi tới bên trong đình viện vốn là nơi tu luyện của Sát Phá Quân. Đám người Lục Tâm Đồng, Tiểu Long, Dương Quá cũng vừa hay ở bên trong.
Đình viện này Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nửa tháng nay cũng đã tới qua hai lần, tình huống của Lục Thiếu Du hai người đều nói cho La Lan thị, đám người Vân Hồng Lăng lo lắng tới cực điểm.
Hai người Dương Quá, Lục Tâm Đồng bỗng nhiên nhìn thấy mẫu thân tới Phi Linh môn tức thì kinh ngạc, hai người đều cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
- Nam thúc.
Lục Trung đi tới trước mặt Nam thúc rồi thi lễ, đối với lão bộc thần bí ở trong Lục gia vài thập niên khi hắn biết được thân phận cũng không khỏi khiếp sợ. Nam thúc cũng coi như là người nhìn hắn lớn lên.
Nhìn thấy dáng dấp của Lục Thiếu Du lúc này, Vân Hồng Lăng và Lữ Tiểu Linh liền đi mjamj tới, thế nhưng hai nàng cũng chỉ có lo lắng suông mà thôi. Từ trong miệng hai người Tiểu Long và Lục Tâm Đồng các nàng cũng biết được tình huống gần đây của Lục Thiếu Du.
La Lan thị, Lục Trung, Vũ Ngọc Tiền cũng chỉ có thể lo lắng, mà thứ hiện tại mọi người có thể làm cũng chỉ là chờ đợi.
Oa Oa.
Có lẽ là bởi vì trong phòng có nhiều người xa lạ cho nên đứa bé trong lòng La Lan bỗng dưng khóc to lên, thanh âm cao vút.
- Mẫu thân, đây là....
Đám người Lục Tâm Đồng đã sớm chú ý tới đứa trẻ trong lòng La Lan, thế nhưng cũng chưa hỏi. Lúc này nhìn thấy đứa trẻ này khóc nàng mới lên tiếng hỏi.
Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh đem chuyện nhặt đứa trẻ này trong sơn mạch Vụ Đô nói qua một lần, mọi người cũng chỉ âm thầm cảm thấy kỳ lạ, có chút ngoài ý muốn.
Chỉ là nghe tiếng đứa trẻ này khóc, Nam thúc và Thánh Thủ Linh Tôn liếc mắt nhìn nhau, Nam thúc lập tức đi tới trước mặt La Lan thị rồi nói:
- Phu nhân, để cho ta xem hài tử này một chút.
- Nam thúc, người còn gọi ta là phu nhân sao? Làm thế quả thực là giết ta a.
La Lan thị mỉm cười, đem đứa trẻ trong lòng giao cho Nam thúc.
Nam thúc ôm đứa bé, thủ ấn trong tay được kết, liên tục rơi vào trên người đứa bé này, sắc mặt hắn càng lúc càng kinh ngạc.
- Nam thúc, hài tử này sao vậy?
Nhìn thấy vẻ mặt của Nam thúc, La Lan thị sốt ruột hỏi. Nàng sợ rằng thân thể tiểu tử này không tốt.
Nam thúc thu hồi thủ ấn, lập tức nói với La Lan thị:
- Yên tâm đi, hài tử này không sao hết, rất tốt.
- Hài tử này sợ rằng mới sinh ra còn chưa được một tháng a. Thế nhưng linh hồn lực lại không kém.
Thánh Thủ Linh Tôn không nhìn, nhưng thân là linh hồn thể cho nên cảm nhận vô cùng rõ ràng. Linh hồn lực của đứa bé này so với đứa trẻ ba bốn tuổi còn mạnh hơn một chút, điều này khiến cho hắn vô cùng kinh ngạc. Tiểu tử này vừa sinh ra đã là một linh giả.
Nam thúc gật đầu với Thánh Thủ Linh Tôn, nhịn không được mà kinh ngạc nói:
- Thân thể Âm Dương tiên thiên. Không ngờ thân thể của tiểu gia hỏa này lại là Âm Dương tiên thiên, tiểu tử kia cũng chỉ là Âm Dương hậu thiên mà thôi.
- Vậy không phải nói thể chất của tiểu tử này so với Thiếu Du còn mạnh hơn sao?
Thánh Thủ Linh Tôn cũng kinh ngạc.
- Không chỉ có như vậy, tiểu gia hỏa này vừa mới sinh ra thì trong cơ thể đã mang theo thuộc tính ngũ hệ.
Nam thúc cười khổ nói, tay đánh ra một đạo linh lực bao phủ thân thể tiểu gia hỏa này, trên người tiểu gia hỏa này lập tức có ngũ sắc quang mang nhàn nhạt tràn ra. Quang mang này tuy rằng cực kỳ yếu ớt, thế nhưng quang mang này xuất hiện khiến cho tất cả những người có mặt ở đây đều nghẹn họng nhìn trân trối. Đứa trẻ vừa mới sinh ra này không ngờ trong cơ thể lại có thuộc tính ngũ hệ.
- Cũng là Linh Vũ song tu, vũ giả ngũ hệ.
Sát Phá Quân ở bên cạnh trợn mắt, cái miệng há hốc tuyệt đối có thể nhét vừa một quả trứng.
- Không sai, thể chất của tiểu gia hỏa này tuyệt đối là người mạnh nhất mà ta đã từng gặp. Có thể nói cũng là Linh Vũ song tu, vũ giả ngũ hệ. Không nói thì thôi, nếu chỉ tính riêng thiên phú thì tiểu gia hỏa này còn mạnh hơn Thiếu Du.
Nam thúc nói.
- Thiên phú của tiểu gia hỏa này mạnh như vậy sao?
Mọi người nhìn đứa bé trước mặt không khỏi hít sâu một hơi. Thiên phú của Lục Thiếu Du mọi người cũng biết, tuyệt đối là người khiến cho cả đại lục khiếp sợ, không ngờ thiên phú của tiểu gia hỏa này lại còn mạnh hơn Lục Thiếu Du.
- Tiểu tử kia, lễ vật gặp mặt này của ngươi quả thực rất đặc biệt.
Nam thúc đột nhiên nói.
Mọi người nhìn lại không khỏi mỉm cười, hóa ra tiểu gia hỏa này đang tè vào người Nam thúc.
Nam thúc bất đắc dĩ nhìn tiểu gia hỏa trong tay, đôi mắt đen nhánh của tiểu gia hỏa này nhìn về phía Nam thúc cười, khiến cho Nam thúc cũng chỉ có thể cười khổ.
- Nước tiểu của đồng tử là thứ tốt a.
Thánh Thủ Linh Tôn cũng mỉm cười nói:
- Lễ vật gặp mặt mà tiểu gia hỏa này đã tặng cho ngươi, ngươi cũng không thể không đáp lễ. Hạt giống tốt như vậy cũng không nên lãng phí.
- Cũng được. Hạt giống tốt như vậy quả thực không nên lãng phí, vậy thì cho tiểu tử này một chút lễ vật, tạo cho nó chút căn cơ vậy.
Nam thúc cười khổ, trong mắt hiện lên sự hiền từ, lập tức đánh ra từng đạo thủ ấn. Thủ ấn mang theo quang mang nhàn nhạt nhẹ nhàng rơi vào trên người bé trai này.
Thời gian lần nữa trôi qua, trong Đông Hải lúc này là một mảnh hỗn loạn. Trong vòng một đêm Địa Viêm đảo bị san bằng, tất cả cường giả không rõ tung tích, không biết là tan thành tro bụi hay là xảy ra biến cố gì. Trong Đông Hải lúc này vô cùng hỗn loạn, vô số người lo lắng. Địa Viêm đảo này bị san bằng, thế nhưng những thế lực chung quanh lại không nghe được một động tĩnh gì. Việc này mới là thứ khiến cho người ta chấn động nhất.
*****
Chương 2080: Âm Dương tiên thiên. (2)
Bảy sơn môn khác trong Tứ các Tứ đảo lúc này cũng khiếp sợ, cường giả các sơn môn đều quay về sơn môn. Trong các sơn môn lớn cảnh giác tới cao độ. Địa Viêm đảo bị san bằng, rốt cuộc là ai làm. Trong đại lục này thế lực có thể vô thanh vô tức làm được điều này sợ rằng còn chưa có một ai. Cho dù là Liên thủ cũng không đến nỗi vô thanh vô tức như vậy.
Toàn bộ Đông Hải khiếp sợ, bảy sơn môn còn lại trong Tứ các Tứ đảo chấn động, phái cường giả ra đi tìm hiểu tin tức. Thế nhưng lại không có bất luận thu hoạch nào, giống như không có một chút giấu vết nào vậy.
Tuy rằng không có bất luận một chút tin tức nào, thế nhưng có người nói phụ cận thi thoảng có người nhìn thấy, lúc màn đêm buông xuống toàn bộ Địa Viêm đảo tức thì đen kịt, giống như là bị thứ gì đó bao phủ, hoàn toàn là một mảnh hắc ám, thế nhưng cũng không có ai chú ý.
Trong lúc Đông Hải chấn động thời gian cũng dần dần trôi qua. Trong nháy mắt đã trôi qua ba tháng. Trong ba tháng này, dường như mọi việc yên bình hơn một chút. Thế nhưng đối với các sơn môn lớn thì lại không lúc nào không cảnh giác. Người của các sơn môn lớn biết thực lực của Địa Viêm đảo, thực lực như vậy không ngờ lại vô thanh vô tức bị san bằng. Muốn làm được điều này cần thực lực rất mạnh mới có thể làm được. Chí ít loại lực lượng này sợ rằng không có bất kỳ thế lực nào trên đại lục có được.
Thời gian ba tháng, các thế lực lớn trong Cổ Vực, đại lục Linh Vũ cũng nhân được tin tức này từ Thiên Địa các. Tin tức này so với việc Phi Linh môn xuất hiện Đế giả còn chấn động hơn. Bởi vì tin tức này chính là Địa Viêm đảo trong vòng một đêm biến mất không thấy. Tin tức như vậy đủ để khiến cho tất cả các sơn môn lớn thấp thỏm không yên.
Các sơn môn lớn lập tức khẩn trương, bố trí và đề phòng.
Mà trong Phi Linh môn tất cả đều vô cùng yên tĩnh. Linh Thiên môn và Vân Dương Tông cũng phái người tới Phi Linh môn dò hỏi một chút rồi rời đi.
Lục Thiếu Du vẫn hôn mê bất tỉnh như cũ, vì vậy hai nàng Lữ Tiểu Linh cùng Vân Hồng Lăng vẫn ở lại Phi Linh môn.
Mà theo thời gian trôi qua, cường giả gia nhập Phi Linh môn gần đây so với cường giả trước đây gia nhập Phi Linh môn tăng lên trên diện rộng. Cường giả đến gia nhập Phi Linh môn cuồn cuộn không dứt, thế nhưng cũng không phải ai cũng có thể gia nhập.
Ba Tôn giả trong Phi Linh môn ba tháng trước diệt địch cũng xuất không ít lực, Hỏa Thử Tôn giả ngã xuống, Phi Linh môn lại trong thời gian cần dùng người, chưởng môn hôn mê bất tỉnh, đám người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Khấu Phi yến, Thanh Linh Tôn giả sau khi thương nghị với nhau lại tìm Lục Tâm Đồng thương lượng một hồi sau đó mấy người làm chủ để cho ba người gia nhập Phi Linh môn, trở thành Tôn sứ hộ môn.
Ba vị Tôn giả phân biệt là Chấn Linh Tôn giả, tu vi Linh Tôn nhất trọng. Cực Mộc Tôn giả tu vi Vũ Tôn nhị trọng. Người còn lại chính là Song Tuyệt Tôn giả, tu vi Vũ Tôn tam trọng. Người này gọi là song tuyệt là bởi vì có hai kiện linh khí song đao Huyền cấp.
Ba Tôn giả này vốn đã có dự định gia nhập Phi Linh môn từ trước, lúc này lại tự mình chứng kiến thực lực của Phi Linh môn. Phi Linh môn lại còn có Đế giả tọa trấn cho nên càng thêm kiên định với ý định gia nhập Phi Linh môn.
Hỏa Thử Tôn giả ngã xuống khiến cho mọi người đau lòng, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh còn cố ý tìm hậu nhân của Hỏa Thử Tôn giả, nếu như Phi Linh môn có thể giúp được gì thì nhất định sẽ tận lực. Hỏa Thử Tôn giả vì Phi Linh môn mà ngã xuống, chiếu cố hậu nhân cũng là chuyện phải làm.
Thời gian ba tháng trôi qua, Lục Thiếu Du vẫn không có chút động tĩnh nào, nếu không phải tim còn đập thì quả thực không khác gì người chết. Khí tức và dáng dấp so với ngày đầu tiên nằm trên giường không có gì khác biệt.
Mọi người vô cùng lo lắng thế nhưng cũng không thể làm gì. Nam thúc và Thánh Thủ Linh Tôn nghĩ biện pháp, Nam thúc thậm chí còn thử một lần nữa đi vào trong không gian linh hồn của Lục Thiếu Du, thế nhưng vẫn không thể tiến vào nửa bước. Không thể kiếm tra được linh hồn của Lục Thiếu Du, Nam thúc cũng chỉ có thể bó tay.
Thời gian mấy tháng trôi qua, Phi Linh môn rực rỡ hẳn lên, trên đống hỗn độn khi trước lúc này là một mảnh kiến trúc, so với khi trước còn rộng lớn hơn nhiều. Phi Linh môn liên tục mở rộng, diện tích cũng không ngừng kéo dài. Mặt bên kéo dài tới gần sơn mạch Vụ Đô, về phần phía sau đã bao phủ toàn bộ Phi Linh sơn mạch. Hiện tại các cường giả trong Phi Linh môn trên cơ bản đều ở trong sơn mạch, mỗi một cường giả đều ở trên một ngọn núi, đệ tử bình thường không thể tiến vào đó.
Đại điện Phi Linh môn, trải qua ba lần sửa chữa đại điện càng thêm khổng lồ không gì sánh được. Trước đại điện chính là một cái sân rộng, bốn phía đều là bậc thang. Phải đi qua mấy bước bậc thang mới có thể tới được sân rộng, sau đó tiến vào đại điện. Vô hình trung cũng có ngụ ý tiến vào đại điện không thể không cúi đầu, cũng đại biểu cho khí phái của thế lực nhất lưu.
Trên một sân rộng ở hậu sơn Phi Linh môn lúc này có mấy nghìn người đang tụ tập, tất cả đều là đệ tử trẻ tuổi, tuổi tác chừng mười đến gần hai mươi, cả đám hiện tại đều vô cùng phấn chấn.
Đông đảo ánh mắt hiện tại đều đang nhìn vào hai đệ tử trẻ tuổi đang giao thủ ở giữa sân rộng. Mỗi ba tháng, đối với đệ tử trẻ tuổi mà nói đều là đại sự. Mỗi ba tháng Phi Linh môn đều có một lần khảo thí, kiểm tra tình huống tu luyện của đệ tử trẻ tuổi. Thậm chí còn có xếp hạng. Nếu có thể tiến vào top năm mươi đệ tử đứng đầu thì cũng chứng minh được thực lực của mình.
Căn cứ theo lời chấp sự phụ trách dạy dỗ bọn họ mà nói, người trong top năm mươi sẽ được trưởng lão trong môn đến tuyển chọn đệ tử thân truyền một lần nữa, điều này khiến cho chúng đệ tử bình thường càng thêm nỗ lực. Ai cũng muốn trở thành đệ tử thân truyền, đãi ngộ của đệ tử thân truyền và đệ tử bình thường hoàn toàn không giống nhau.
Phanh Phanh.
Hai đệ tử trẻ tuổi trên đài va chạm với nhau, lực lượng va chạm phát ra thanh âm trầm thấp bạo liệt. Một đạo thân ảnh bị đánh bay xuống dưới đài.
- Lưu Hồng thắng, kế tiếp chính là Lưu Chí Triêu đối đầu với Niếp Phong.
Trên sân rộng, một chấp sự lớn tiếng nói.
Sưu.
Một đạo thân ảnh tức thì nhảy lên, đây là một thanh niên mười sáu mười bảy tuổi, trên người mặc một chiếc áo bào xanh, thân thể rắn chắc, động tác khi thân hình đáp xuống sân rộng vô cùng ưu nhã, dẫn tới vô số tiếng vỗ tay.
Trong đám người, thân hình Niếp Phong khẽ nhún, bàn chân vận sức giống như mãnh hổ vồ mồi rồi đáp xuống sân rộng. Tuy rằng động tác nhìn không đẹp lắm, nhưng lại mang theo khí tức hung hãn, động tác này hiển nhiên không nhận được sự hoan nghênh như Lưu Chí Triêu cho nên cũng không có tiếng vỗ tay.
- Niếp Phong này chính là đệ tử của chưởng môn, không biết hắn có thể đánh bại được Lưu Chí Triêu hay không.
← Ch. 1473 | Ch. 1475 → |