Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1504

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1504: Niếp Phong xuất hiện
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


Chương 2127: Niếp Phong xuất hiện. (1)

- Bọn họ mạnh, đệ tử cũng có lòng tin liều mạng với bọn họ. Đệ tử không tin đệ tử lại chênh lệch với bọn họ như vậy.

Trịnh Thánh Kiệt nói, chức vị đại sư huyn Phi Linh môn hắn không thể đơn giản buông tha cho được.

- Mặt khác, đệ tử Niếp Phong của chưởng môn đã bế quan rất lâu, có chưởng môn dạy dỗ, tuyệt đối không thể khinh thường.

Hổ Viêm Thiên Tôn nói.

- Niếp Phong sao? Chỉ bằng phế vật kia cho dù tu luyện như thế nào cũng không tạo thành sóng gió gì lớn.

Nhắc tới Niếp Phong Trịnh Thánh Kiệt lập tức khinh thường, sự đố kỵ trong lòng tuôn ra. Dựa vào cái gì mà phế vật kia có thể trở thành đệ tử của chưởng môn? Nực cười, nếu như lần này hắn đụng phải Niếp Phong kia thì không cần chú ý tới người khác, nhất định phải giáo huấn Niếp Phong kia một phen. Đệ tử chưởng môn? Niếp Phong không xứng, Niếp Phong có gì mạnh hơn bản thân hắn cơ chứ?

- Thánh Kiệt, con tu luyện khắc khổ, thiên phú rất mạnh, lĩnh ngộ cũng không yếu, thế nhưng không được tự phụ.

Hổ Viêm Thiên Tôn nghiêm túc nói với Trịnh Thánh Kiệt.

- Đệ tử hiểu rõ, nhất định nhớ kỹ lời dạy bảo của sư phụ.

Trịnh Thánh Kiệt nhìn thấy sư phụ nghiêm túc lập tức hành lễ nói.

- Đi chuẩn bị đi, hôm nay chỉ mới thi đấu chọn ra top hai mươi mà thôi. Ngày mai mới là trọng điểm.

Hổ Viêm Thiên Tôn nói.

- Đệ tử xin cáo lui trước.

Trịnh Thánh Kiệt hành lễ rồi lập tức rời khỏi đình viện.

- Tên đệ tử này của ngươi quá mức tự phụ, nếu như tương lai có bị chịu thiệt thì nhất định lý do cũng là tự phụ.

Thân ảnh Khấu Phi Yến lặng yên hiện ra, nhìn bóng lưng Trịnh Thánh Kiệt rồi nói.

- Thiên phú rất mạnh, tu luyện cũng cực kỳ khắc khổ, lĩnh ngộ không yếu, chỉ là quá tự phụ.

Hổ Viêm Thiên Tôn khẽ thở dài nói.

Trong một đình viện khác, Thiên Thủ Quỷ Tôn nhìn ái đồ trước mắt nói:

- Tĩnh Ngọc, hôm nay thi đấu con nhất định phải giữ lại thực lực. Con muốn tiến vào top hai mươi tuyệt đối không thành vấn đề, ngày mai mới là trọng điểm.

- Đệ tử hiểu rõ.

Hoàng TĨnh Ngọc khẽ gật đầu, bộ y phục màu đỏ trên người bao phủ lấy thân ảnh trẻ trung, đường cong linh lung.

Phù.

Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí, một đêm rốt cuộc cũng trôi qua.

- Ồ?

Lục Thiếu Du nhướng mày, khóe miệng mỉm cười, thủ ấn trong tay được kết, một đạo cấm chế lập tức được bố trí chung quanh, tâm thần khẽ động, Thiên Trụ giới lập tức xuất hiện, thân ảnh lóe lên lập tức tiến vào trong Thiên Trụ giới.

Sưu...

Trong Thiên Trụ giới, lúc này đã bắt đầu có thanh âm trầm thấp vang vọng, năng lượng trong không gian không biết từ khi nào đã trở nên kịch liệt, gần tới mức khủng bố.

Niếp Phong vẫn ngồi khoanh chân, lúc này năng lượng trong không gian chung quanh giống như bị một loại lực lượng nào dẫn dắt, bắt đầu rót vào trong cơ thể hắn. Giờ phút này, trong đan điền của Niếp Phong tràn ngập chân khí.

Phanh.

Một lát sau, đan điền rốt cuộc đã không cách nào tiếp tục thừa nhận chân khí rót vào, bắt đầu ầm ầm bạo phát. Một cỗ khí tức đột nhiên kéo lên. Trong không gian lần nữa có năng lượng thiên địa kéo tới, năng lượng thiên địa giống như bị dẫn dắt, cuồng bạo rót vào trong cơ thể Niếp Phong.

Niếp Phong cơ hồ không nhịn được mà kêu lên một tiếng. Năng lượng khủng bố xông vào cơ thể, trực tiếp tràn qua lục phủ ngũ tạng, gân cốt, cơ bắp của hắn.

Dưới tác dụng của năng lượng, hắn có cảm giác bản thân mình dường như đang tan thành từng mảnh nhỏ. Lực lượng quá mức khủng bố, giống như khiến cho kinh mạch hắn đứt thành từng khúc. Một cỗ năng lượng thiên địa chảy vào kinh mạch, mang theo năng lượng thuộc tính thổ, cuối cùng tiến vào trong đan điền hắn.

- A....

Niếp Phong không nhịn được mà kêu thảm một tiếng, hắn có cảm giác kinh mạch mình đứt đoạn, xương cốt giống như vỡ vụn. Mà ngay cả đan điền cũng tan thành từng mảnh nhỏ, thế nhưng lúc này hắn không thể không cắn răng chống lại. Mồ hôi lạnh ứa ra, cơ mặt nhúc nhích, dữ tợn.

....

Cũng vào lúc này, trong cơ thể Niếp Phong có một cỗ nhiệt lưu lập tức bao phủ gân cốt, cơ bắp cùng với lục phủ ngũ tạng toàn thân hắn, còn có đan điền khí hải. Đây chính là năng lượng do Hộ Thể Chân Dương Đan biến thành, bắt đầu hình thành một vòng bảo hộ với đan điền và toàn thân thể hắn.

Nhưng mà loại bảo hộ này cũng không thể giảm bớt sự đau đớn của Niếp Phong, hắn vẫn phải cố gắng chống lại.

- Ồ, sao lại mạnh như vậy?

Lục Thiếu Du ở phía xa trong không gian có chút nghi hoặc. Động tĩnh do Niếp Phong ngưng tụ vũ đan tạo ra quả thực lớn hơn bình thường không ít, so với vũ giả đơn hệ còn lớn hơn rất nhiều.

- Ngưng tụ.

Cảm giác đau đớn kịch liệt, trong miệng Niếp Phong vang lên một tiếng quát khẽ, thủ ấn biến hóa, mạnh mẽ khống chế năng lượng thuộc tính thổ bên trong đan điền ngưng tụ thành vũ đan.

Phanh Phanh.

Chân khí trong đan điền cùng với năng lượng thuộc tính thổ hội tụ, giống như có một quả bom nổ trên mặt nước, thanh âm bạo liệt liên tiếp vang lên, lực lượng trùng kích mạnh mẽ đánh vào, Niếp Phong cố nén cơn đau đớn kịch liệt, sau khi đan điền nổ vang một tiếng, một vật nhỏ bằng nắm tay trẻ con, màu vàng xoay tròn xuất hiện trong đan điền hắn.

Cùng lúc đó khí thế quanh thân thể Niếp Phong rốt cuộc cũng đạt tới Vũ Phách, chính thức vượt qua cái hào rộng giữa Vũ Sư và Vũ Phách.

Trên quảng trường phía sau hậu sơn Phi Linh môn, lúc này dòng người tấp nập, cũng may quảng trường này cũng không nhỏ.

Hiện tại diện tích của Phi Linh môn so với lúc trước đâu chỉ có hơn trăm lần, phía trước thậm chí còn san sát, kéo dài tới sơn mạch Vụ Đô. Không ít đệ tử đi tới hậu sơn, nếu như không có yêu thú phi hành thì một đêm cũng khó mà đi tới được.

Mặt trời mọc lên ở phía đông, ánh mặt trời chiếu rọi, dòng người ngày càng nhiều. Liếc nhìn qua đã trên vạn người, không khí trên quảng trường cũng ngày càng náo nhiệt, tiếng động lớn ồn ào, hội tụ, quanh quẩn trên không trung.

- Hôm nay không biết là ai sẽ tiến vào top hai mươi.

- Ba người Hoàng Tĩnh Ngọc, Trịnh Thánh Kiệt, Dương Linh hạo nhất định sẽ nằm bên trong đó.

- Nghe nói lúc này còn có Đoan Mộc Hồng Chí tham dự, người này có quan hệ vô cùng sâu với chưởng môn, trực tiếp xưng hô chưởng môn là đại ca.

- Lần trước ta đã nhìn thấy thực lực của hắn ở hậu sơn, dường như rất mạnh, xem ra là đại kình địch của Hoàng Tĩnh Ngọc.

Trong tiếng nghị luận của mọi người, trên quảng trưởng có không ít bóng người chớp động. Đám trưởng lão, hộ pháp bắt đầu hiện thân.

- Không nghĩ tới Lưu trưởng lão cũng tới.

- Còn có Hoàng Đan trưởng lão cũng tới.

- Hoàng Tĩnh Ngọc chính là chất nữ của Hoàng Đan trưởng lão, Hoàng Đan trưởng lão đương nhiên phải tới đây rồi.

Chúng trưởng lão, hộ pháp xuất hiện, tiếng nghị luận chung quanh không những không giảm bớt mà còn lớn hơn một chút. Các trưởng lão đều tới, xem ra thi đấu sắp bắt đầu rồi.

Trên đài có không ít trưởng lão, hộ pháp ngồi ở đó, Lưu Tinh Hà, Ngô Dũng, Hoàng Đan, Lưu Nhất Thủ, Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Hoa Mãn Ngọc, Hoa Mãn Lâu đều có mặt. Đây là lần thi đấu đầu tiên giữa các đệ tử thân truyền cho nên cực kỳ long trọng, thế nhưng không ngờ lại không có cung phụng và Tôn sứ hộ môn xuất hiện

*****

Chương 2128: Niếp Phong xuất hiện. (2)

- Tất cả đệ tử thân truyền phù hợp với điều kiện lên đài.

Trong Vũ đường lúc này có một đại hán râu quai nón lên đài, người này không phải là ai khác mà chính là người cầm đâu lâu của hai mươi người Lan Lăng sơn trang và hai sơn môn khác mang tới trước mặt chưởng môn để đổi Vũ linh khí, là người vô cùng có danh tiếng hai năm trước, đồng thời hiện tại cũng là trưởng lão của Vũ đường.

Thanh âm của đại hán râu quai nón này vừa dứt, quảng trường đột nhiên tĩnh lặng, lúc này có không ít thân ảnh nam nữ nối đuôi nhau xuất hiện. Cả đám đều có tư thế hiên ngang, khí độ bất phàm, thân là đệ tử thân truyền của Phi Linh môn, những người này so với những đệ tử bình thường mà nói, ít nhiều cũng có chút ngạo khí.

Người đi đầu mặc một bộ y phục màu đỏ, tư thế linh lung, chính là Hoàng Tĩnh Ngọc. Thứ hai chính là một người mặc trường bào, ánh mắt có chút cao ngạo, Trịnh Thánh Kiệt. Người thứ ba là một thanh niên bất phàm, trong mắt vô cùng bình tĩnh, chính là Dương Linh Hạo.

Những người này đều có thanh danh hiển hách trong đám người trẻ tuổi, khi xuất hiện lập tức khiến cho tiếng hô ầm ĩ vang lên, trong đó người ủng hộ Hoàng Tĩnh Ngọc không thể nghi ngờ là lớn nhất.

- Hoàng trưởng lão, danh khí của Tĩnh Ngọc không nhỏ a.

Trên đài, Lưu Tinh Hà nói với Hoàng Đan.

- Cũng không biết hôm nay Tĩnh Ngọc biểu hiện như thế nào, có thể tiến vào top hai mươi hai không.

Hoàng Đan mỉm cười, nụ cười yếu ớt, phong tình vạn chủng, loại vũ mị này ít người có thể so sánh.

- Hoàng Đan trưởng lão khiêm tốn rồi, ta thấy, trong top ba nhất định sẽ có Tĩnh Ngọc.

Ngô Dũng nói.

Cơ hồ tất cả đệ tử thân truyền đều nối đuôi nhau lên đài. Hiện tại số người có thân phận đệ tử thân truyền trong Phi Linh môn cũng có tới gần năm trăm người. Năm trăm người đứng trên đài, trong lòng tràn ngập lửa nóng. Ngày hôm nay tuyển chọn ra hai mươi người, không ai muốn xảy ra chuyện gì bất ngờ.

- Ồ, các ngươi có phát hiện ra không? Đoan Mộc Hồng Chí kia dường như còn chưa tới.

- Không phải nói Đoan Mộc Hồng Chí cũng tham gia sao? Thế nào còn chưa có xuất hiện?

- Niếp Phong cũng không có mặt, hắn cũng là đệ tử thân truyền, tuổi tác dường như cũng phù hợp điều kiện, thế nào còn chưa tới a?

- Có lẽ Niếp Phong không dám tham gia, thực lực của hắn không đủ, cho nên không dám tới chịu mất mặt.

- Hình như đã rất lâu ta không nhìn thấy Niếp Phong, có lẽ hắn đã trốn đi rồi, ha ha.

Tiếng nghị luận trong đám người vang lên không ngừng. Mà trong tiếng nghị luậ, có một đạo thân ảnh gầy gò cùng với một đạo thân ảnh rắn chắc dắt tay nhau mà đi tới. Chiều cao của hai người không chênh lệch là bao. Một người có đôi lông mày màu xanh, một người nhìn qua có chút chất phác. Ánh mắt hai người này cực kỳ trong suốt.

- Là Niếp Phong, không ngờ Niếp Phong lại tới.

- Bên cạnh hắn là Đoan Mộc Hồng Chí, nghe nói hắn là vũ giả tam hệ.

Người xuất hiện đúng là Niếp Phong và Đoan Mộc Hồng Chí. Hai người xuất hiện lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt. Mấy trăm đệ tử thân truyền cũng không khỏi quay người lại. Loại trường hợp này, một là Đoan Mộc Hồng Chí đột nhiên xuất hiện, một là Niếp Phong - đệ tử chưởng môn trên danh nghĩa xuất hiện cũng khiến cho người ta đặc biệt chú ý.

Trên đài cao cũng có không ít trưởng lão nhìn vào thân ảnh của hai người.

Hai người đi tới chậm rãi đứng ở một chỗ ít người trên quảng trường, không có quá nhiều biến hóa. Đoan Mộc Hồng Chí chắp tay đứng thẳng, ánh mắt quét qua mọi người, đôi mắt nhẹ nhàng khép lại.

Niếp Phong thì nhìn vào nữ tử áo đỏ bắt mắt trong đám người.

- Các đệ tử nghe kỹ, hôm nay sẽ chọn lựa ra hai mươi đệ tử thi đấu với các sơn môn lớn. Sau khi ta tuyên bố bắt đầu các ngươi có thể trực tiếp động thủ, mãi đến khi trên đài còn lại hai mươi người. Kẻ thua tự động xuống đài, cũng đừng dày mặt ở lại phía trên. Trong lúc giao thủ không được hạ sát thủ. Một khi bị trưởng lão phát hiện ra, nhẹ thì trục xuất sư môn, nặng thì trực tiếp đánh chét.

Đại hán râu quai nón nói xong, ngừng một lát rồi lập tức quát to:

- Bắt đầu.

Đại hán râu quai nón nói xong, đám đệ tử nhìn nhau, không có ai ngờ tới quy tắc chính là hỗn chiến cho tới khi còn lại hai mươi người.

Phanh Phanh.

Trong nháy mắt ngắn ngủi lập tức có đệ tử bắt đầu phát ra công kích, thanh âm trầm thấp, bạo liệt vang vọng.

Phía xa xa, trên một ngọn núi không có ai chú ý, lúc này có hơn chục đạo thân ảnh đang quan sát trận chiến phía xa.

- Chưởng môn, trong lúc hỗn chiến chọn ra hai mươi đệ tử sợ rằng có chút không công bằng.

Khấu Phi Yến nói. Hỗn chiến như vậy, bên trong có xen lẫn vận khí. Nếu như vận khí không tốt, thì cho dù thực lực có mạnh, có thể tiến vào top hai mươi cũng phải dừng bước.

Trảo ấn tiếp tục đánh tới, cỗ lực lượng mạnh mẽ hung hăng đánh vào trên quyền ấn của thanh niên, cả cánh tay đều bị hỏa diễm thiêu đốt.

Một cỗ lực lượng mạnh mẽ tràn ra, kình khí cực lớn đánh tới, sắc mặt thanh niên mặc hoàng bào đột nhiên trở nên tái nhợt, thân thể trực tiếp lui lại, nặng nề đập vào mặt đất cách đó mấy thước.

- Sư huynh, ngươi nhận thua đi. Giữ lại thực lực đối phó với người mấy sơn môn kia.

Hoàng Tĩnh Ngọc nhìn thanh niên mặc hoàng bào rồi nói.

- Ta thua.

Thanh niên mặc hoàng bào nói, cánh tay khẽ vẫy mọt cái, hắn tự biết mình không phải là đối thủ của nàng.

Phanh.

Một thanh âm bạo liệt bên cạnh truyền tới, Trịnh Thánh Kiệt phất tay, chân khí thuộc tính thổ hội tụ, đột nhiên một đạo quyền ấn bắn ra đánh vào người đối thủ.

Phốc phốc.

Trong miệng đối thủ của hắn phun ra một ngụm máu tươi, thân thể nặng nề đập vào mặt đất, mặt đất xuất hiện khe nứt nhỏ. Một chiêu đã mất đi lực tái chiến, bản thân cũng bị trọng thương.

Sưu.

Cùng lúc đó, trước người Đoan Mộc Hồng Chí, linh hỏa nóng bỏng của Linh Sư kia bắn tới, bao phủ không gian mấy thước.

Phá.

Đoan Mộc Hồng Chí khẽ quát một tiếng, chân khí thuộc tính thủy hội tụ quanh thân. Không gian quanh người, linh hỏa không thể tiến thêm một bước. Cùng lúc đó, Đoan Mộc Hồng Chí kết thủ ấn, trong tay có một đạo thủy vụ dược ngưng tụ, Đoan Mộc Hồng Chí lập tức đẩy ra.

Thủy vụ được đẩy ra, nhanh chóng bành trướng, lập tức hóa thành một vòng xoáy cực lớn, giống như là một cơn lốc, mang theo sương mù gào thét đánh vào trên người Linh giả kia. Mặt đất chung quanh rạn nứt, trong nháy mắt bao phủ Linh Sư kia vào bên trong.

Phanh Phanh.

Kình khí tán đi, bên trong vòng xoáy có một cỗ lực lượng khổng lồ trút xuống, Linh Sư kia ngã xuống mặt đất, sắc mặt đã chuyển thành tái nhợt. Thực lực của hắn còn không có cách nào có thể chống lại Đoan Mộc Hồng Chí, lập tức có một lựa chọn sáng suốt đó là nhận thua.

Sưu..

Cơ hồ không kém bao lâu sau, dưới một đạo chưởng ấn, Dương Linh Hạo cũng đánh bại đối thủ, thuận lợi tấn cấp vào top mười.

Chỉ trong một giây lát, Hoàng Tĩnh Ngọc, Đoan Mộc Hồng Chí, Trịnh Thánh Kiệt, Dương Linh Hạo, bốn người cơ hồ đều dùng một chiêu đánh bại đối thủ, tu vi hơn kém quá lớn, cơ hồ không có chút bất ngờ gì xảy ra.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-3468)