Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1513

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1513: Minh chủ đế đạo
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Lazada


- Nếu như Thiên Kiếm môn cùng Vạn Thú Tông kết minh cùng bọn họ, hoàn cảnh khi đó đối với chúng ta mà nói có chút khó khăn, hay nói cách khác là vô cùng xấu.

Đạm Đài Tuyết Vi ngẩng đầu nói.

- Chư vị, Thiên Kiếm môn cùng Vạn Thú Tông chúng ta có thể thương nghị sau, có lẽ Thiên Kiếm môn cùng Vạn Thú Tông cũng đang xem động tác của chúng ta.

Lục Thiếu Du nói.

- Lục lão đệ nói có lý, bất luận như thế nào chúng ta cần kết minh trước thì hơn.

Lạc Kiến Hồng nói.

Mọi người gật đầu, đã có chung ý kiến, bất luận như thế nào bọn họ phải kết minh trước. Hiện tại đám người Lan Lăng sơn trang đã kết minh với các sơn môn khác. Điều này đối với bọn họ mà nói đã là một loại uy hiếp.

Mọi người sau đó lại thương nghị một ít chi tiết bên trong, nói chung cũng không có chuyện gì lớn, thế nhưng sau khi nhất trí đồng ý, mọi người đều muốn bầu ra một minh chủ, phụ trách việc liên lạc, thông báo cho tất cả các sơn môn.

Mà nói tới vị trí minh chủ này mọi người nhìn nhau, đương nhiên phải tìm một người mà tất cả mọi người đều phải đồng ý mới được. Vì công bằng để đạt được mục đích cuối cùng, vị trí minh chủ này mỗi mười năm đổi một lần. Minh chủ phải do tất cả các sơn môn nhất trí lựa chọn, tất cả nhất môn chi chủ viết tên một người vào trong giấy, ai đạt được nhiều người tán thành nhất thì sẽ đảm nhiệm chức vị minh chủ.

Mà quyết định của minh chủ chính là quyết định của tất cả các sơn môn lớn, đến lúc nó nếu có hơn phân nửa sơn môn không đồng ý thì quyết định này cũng không có hiệu quả. Mà nếu có hơn một nửa sơn môn đồng ý thì cũng có thể bãi nhiệm minh chủ hiện tại.

Minh chủ đầu tiên mọi người chọn ra đều được ghi trên một tờ giấy. Lục Thiếu Du có chút bất đắc dĩ, bản thân hắn cũng không thể ghi tên bản thân mình vào, mà có hai vị nhạc phụ ở đây, hắn ghi tên ai vào cũng không được, rơi vào đường cùng, Lục Thiếu Du trực tiếp bỏ quyền trống.

Mà kết quả cuối cùng lại khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy hơi bất ngờ. Kết quả chính là toàn bộ nhất môn chi chủ của chín sơn môn đều ghi tên Lục Thiếu Du. Lý do chọn Lục Thiếu Du, tất cả mọi người đều hiểu rõ, nếu như là người khác, trong lòng mọi người ít nhiều sẽ không đồng ý.

- Thịnh tình của chư vị tiểu tử sợ rằng không có cách nào chối cãi.

Lời này của Lục Thiếu Du cũng không phải là khách khí, tất cả các sơn môn lớn kết minh, hắn trở thành minh chủ đầu tiên, áp lực không nhỏ.

- Thiếu Du, tất cả mọi người đã tín nhiệm con thì con cũng không nên từ chối.

Lữ Chính Cường nói với Lục Thiếu Du.

- Lục chưởng môn, tất cả các sơn môn lớn đều đồng ý, ngươi không nên từ chối. Ngươi có thể đảm nhiệm được chức vị này hay không, ta tin trong lòng mọi người đều hiểu rõ, cho nên ngươi không được từ chối.

Đạm Đài Tuyết Vi nói.

Những người còn lại đều tỏ vẻ ủng hộ, Lục Thiếu Du đứng dậy, nhìn mọi người rồi thi lễ nói:

- Nếu như chư vị đã tín nhiệm tiểu tử như vậy, vậy thì tiểu tử cung kính không bằng tuân mệnh, đa tạ chư vị đã tin tưởng.

- Ha ha, Lục lão đệ. Lan Lăng sơn trang, Nguyệt Long các cùng các sơn môn khác như Huyễn Hồn môn kết minh gọi là Thiên Địa minh, chúng ta cũng không thể không có tên a.

Lạc Kiến Hồng khẽ mỉm cười nói.

- Thiên Địa Minh sao? Khẩu khí thật lớn.

Lục Thiếu Du mở miệng cười cười, lập tức nói:

- Chư vị, chư vị cảm thấy cái tên Đế Đạo Minh thế nào?

- Đế Đạo Minh, không tệ. Vậy thì lấy tên là Đế Đạo Minh đi.

Ô Chấn Vũ cười nói, mọi người cũng không có ý kiến gì. Đế Đạo Minh đã được thành lập như vậy. Tất cả các sơn môn lớn kết minh, cử hành nghi thức kết minh trong Phi Linh môn. Đế Đạo Minh được thành lập, tin tức trong đêm nhanh chóng được Ám đường của Phi Linh môn truyền ra bên ngoài.

Đệ tử Phi Linh môn biết được chưởng môn trở thành minh chủ Đế Đạo Minh đều cao hứng không thôi, bởi vì điều này vô hình trung cũng làm tăng địa vị của Phi Linh môn.

Mà trong một đêm, đối với rất nhiều đệ tử trẻ tuổi trong Phi Linh môn mà nói, tất cả đều vô cùng khẩn trương. Suốt đêm có không ít đệ tử Phi Linh môn tiến về quảng trường trên thành Hoa Môn. Hôm nay tất cả đệ tử thân truyền của các sơn môn lớn thi đấu, lần thi đấu này được cử hành trên quảng trường thành Hoa Môn. Nếu như đi chậm, đến lúc đó sẽ không còn chỗ ngồi.

Sáng sớm hôm sau, khi sắc trời vừa sáng, mặt đất còn được phủ bởi một làn sương như tấm lụa mỏng. Cả Phi Linh sơn mạch lúc này tràn ngập trong sương mù mông lung, giống như tiên cảnh.

Sắc trời vừa mới hơi sáng thì trên quảng trường Phi Linh môn đã có dòng người tấp nập. Liếc mắt nhìn xuống phía dưới cũng có ba mươi lăm vạn người. Già trẻ, nam nữ đều có, cũng có không ít người còn đang chạy tới.

Phù.

Niếp Phong thở ra một ngụm trọc khí, thủ ấn được thu lại, hai mắt mở ra. Ánh mắt lập lòe, cảm nhận chân khí trong cơ thể, hắn thấp giọng nói:

- Hôm nay nhất định phải cố gắng tiến vào top bốn mươi.

- Niếp Phong, ngươi cần phải cố gắng hơn nữa.

Bảo Nhi nói với Niếp Phong.

- Được được, ta sẽ cố gắng.

Niếp Phong nói.

Sưu Sưu.

Một lát sau, trong Phi Linh môn có không ít yêu thú phi hành vỗ cánh bay lên, tiến về phía thành Hoa Môn. Trên lưng yêu thú phi hành đều là đệ tử thân truyền trong các sơn môn lớn. Từng thân ảnh thiếu nam, thiếu nữ, khí chất bất phàm. Những người có thể tới đây đều là người nổi bật trong sơn môn của mình.

- Hồng Chí, hôm nay phải cẩn thận một chút. Trước mặt đệ chính là đệ tử của những sơn môn lớn đó.

Trên lưng yêu thú phi hành, Đoan Mộc Y Y nói với Đoan Mộc Hồng Chí.

- Yên tâm đi tỷ tỷ, hiện tại đệ chính là đại sư huynh của Phi Linh môn, đệ sẽ không làm cho Lục đại ca mất mặt.

Đoan Mộc Hồng Chí kiên nghị nói.

Trong thành Hoa Môn, thời gian chậm rãi trôi qua. Bầu trời xanh thẳm, thời tiết không tệ, ánh mặt trời ôn hòa chiếu rọi mặt đất, thi thoảng có gió nhẹ thổi qua.

Chung quanh quảng trường tấp nập, thế nhưng cũng không tạo thành tiếng động lớn. Thời gian trôi qua, tất cả mọi người đều vô cùng chờ mong lần thi đấu giữa các đệ tử trẻ tuổi trong các sơn môn lớn.

Lần thi đấu giữa các sơn môn này Phi Linh môn đã sớm phát ra tin tức, mà đây cũng là ý tứ của Lục Thiếu Du. Mỗi một lần đại hội Tam tông Tứ môn đều danh chấn một phương, cực kỳ náo nhiệt. Phi Linh môn mượn cơ hội này cũng có thể làm cho thành Hoa Môn náo nhiệt hơn một chút. Về sau mỗi một lần chọn lựa đệ tử trẻ tuổi đều là đại sự trong thành Hoa Môn.

Tất cả đệ tử của các sơn môn lớn dưới ánh mắt chăm chú của mọi người cũng cưỡi yêu thú phi hành từ trên không trung mà lộ diện, cảnh này khiến cho không ít các thiếu nữ ở phía dưới lập tức chăm chú nhìn vào.

Sau khi tới quảng trường trong thành Hoa Môn, tất cả đệ tử các sơn môn lớn nối đuôi nhau đi ra. Chung quanh cửa vào lúc này chật ních, chúng đệ tử phải chen chúc mới có thể tiến vào quảng trường.

*****

Dòng người tiến về quảng trường ngày càng nhiều. Một lát sau bên trong đã có hơn trăm vạn người. Cảnh tượng này không thể nghi ngờ chính là hình ảnh náo nhiệt nhất trong thành Hoa Môn từ trước tới nay. Rất nhiều người đều là người ở bên ngoài chạy tới, quan sát sự kiện náo nhiệt lần này.

Quảng trường này đã sớm được đệ tử Phi Linh môn sắp xếp, quây thành hình tròn, hai bên còn có mấy ngàn ghế ngồi. Hiện giờ đã có hơn phân nửa người ngồi vào bên trên. Những người này đều là một ít nhân vật có chút uy tín, danh tiếng bên trong thành Hoa Môn. Còn lại đều là những người có quan hệ với bọn họ, người bình thường cũng không có tư cách ngồi vào chỗ này.

Phía sau quảng trường còn có một bệ đá, bên trên có trăm chiếc ghế, nhìn qua có thể thấy được những hàng ghế này so với những chiếc ghế xung quanh còn xa hoa hơn nhiều, đương nhiên đây chính là chỗ ngồi của những sơn môn lớn.

Khi một trăm ba mươi đệ tử trẻ tuổi tới dự thi đứng trên quảng trường, thanh âm xôn xao rốt cuộc cũng đạt tới đỉnh. Không ngờ lại có không ít người biết rõ thân phận của những đệ tử trẻ tuổi này.

Kỳ thật cũng không có gì là kỳ quái. Tất cả các đệ tử sơn môn lớn đi về phía Phi Linh môn, tư liệu rõ ràng cùng với thực lực đã bị Lưu Nhất Thủ cùng với Hoàng Đan thu được. Trong thành Hoa Môn cũng xuất hiện không ít cửa hàng đặt cược, những nơi này đều do Phi Linh thương hội chống lưng. Thế nhưng vì mặt mũi cũng chỉ có thể lén lút làm một chút mà thôi.

Lần này tất cả các đệ tử sơn môn lớn luận bàn là một việc trọng đại, Lưu Nhất Thủ, Hoàng Đan đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội lần này. Về phần Lục Tiểu Bạch, trong khoảng thời gian này hắn đang bận chuẩn bị hôn sự của chính mình.

Nhất môn chi chủ của các sơn môn lớn lập tức cưỡi yêu thú phi hành tiến về thành Hoa Môn, đệ tử thân truyền trong môn thi đấu, tất cả nhất môn chi chủ của các sơn môn lớn cũng cảm thấy hứng thú. Không biết lần thi đấu này thực lực của đệ tử sơn môn mình và các sơn môn khác có chênh lệch gì không.

Những cường giả này đi tới quảng trường, chúng đệ tử hành lễ, đám người vây xem hoan hô. Mà trong đó, tiếng hô Linh Vũ Chiến Tôn là lớn nhất. Trong phạm vi thế lực của Phi Linh môn, danh tiếng Linh Vũ Chiến Tôn Lục Thiếu Du không cần phải nói cũng biết, điều này khiến cho nhất môn chi chủ mấy sơn môn còn lại bất đắc dĩ không thôi.

Mọi người ngồi xuống, ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn vào những đệ tử thân truyền của mấy sơn môn còn lại. Hơn phân nửa mọi người đều có tu vi Vũ Sư, không ít người là Vũ Sư cao trọng, mà cũng có vài Vũ Phách, tuổi đời đều còn rất trẻ, không thể nghi ngờ đều là người có thiên phú rất tốt.

Thi đấu như thế này đối với đám người Lục Thiếu Du mà nói đương nhiên không có gì rung động. Bọn họ đều muốn xem biểu hiện của đệ tử trong sơn môn mình cùng với thực lực của đám người trẻ tuổi trong mấy sơn môn khác mà thôi.

Không gian Địa Tâm Linh Mạch cứ hai năm mở ra một lần. Mỗi lần Thánh Linh giáo, Phi Linh môn, Nhị các Nhị đảo, tất cả đều lựa chọn hai mươi đệ tử. Về phần Thánh Linh cốc, Tiêu Dao bang, Thiên Ưng lâu thì lựa chọn mười đệ tử, tổng cộng một trăm ba mươi người, cuối cùng cũng chỉ có bốn mươi người mới có thể tiến vào bên trong tu luyện.

Trên quảng trường lúc này tổng cộng có một trăm ba mươi người, thế nhưng phải đào thảo chín mươi người, cạnh tranh cực lớn. Mà sau khi Đế Minh Đạo thành lập tối qua, tất cả cường giả trong các sơn môn lớn đã thương nghị, lần thi đấu này cũng chỉ là kích thích một chút mà thôi. Trừ bốn mươi đệ tử tiến vào không gian Địa Tâm Linh Mạch ra thì trong top ba, người thứ nhất được thưởng một kiện Linh khí Hoàng cấp, một bộ vũ kỹ Huyền cấp hoặc là Linh kỹ, còn có đan dược ngũ phẩm. Mà người xếp thứ ba thì chỉ được một khỏa đan dược ngũ phẩm mà thôi.

Bên trong tất cả các sơn môn lớn, đều dựa theo đại hội Tam tông Tứ môn, nếu như năm lần thi đấu liên tiếp mà một trong chín sơn môn không có đệ tử tiến vào top ba thì phải giao cho sơn môn khác mười bộ vũ kỹ Huyền cấp cùng mười khỏa đan dược thất phẩm. Nếu như là đám người Thiên Ưng lâu, Tiêu Dao bang, Thánh Linh cốc thì chỉ thua một nửa mà thôi.

Từ tối hôm qua, Vân Dương Tông cùng Linh Thiên môn biết rõ mấy sơn môn lớn này có không gian Địa Tâm Linh Mạch để tôi luyện đệ tử thì Vân Khiếu Thiên cùng Lữ Chính Cường đều yêu cầu Lục Thiếu Du cho Vân Dương Tông và Linh Thiên môn được gia nhập. Vì muốn đệ tử tham gia thi đấu, đôi oan gia này không ngờ không thể ở yên được một chỗ, cơ hồ là khẩu chiến không ngừng.

Mọi người kỳ thật cũng không có ý kiến, đều nhìn ý tứ của Lục Thiếu Du, bởi vì không gian này là Phi Linh môn phát hiện ra.

Hai vị nhạc phụ muốn gia nhập đương nhiên Lục Thiếu Du không thể nói không được. Thế nhưng đương nhiên cũng không thể để cho hai sơn môn này cứ thế gia nhập. Trải qua thương lượng, Vân Dương Tông muốn gia nhập vào bên trong cũng được, nhưng chỉ với tư cách khách mời. Về sau đệ tử top ba trong thi đấu giữa các sơn môn lớn sẽ được tiến vào mật địa của Vân Dương Tông, bằng không sẽ không bàn nữa.

Trong mật địa của Vân Dương Tông có Linh Vũ thánh quả, Vân Khiếu Thiên đương nhiên không nỡ, thế nhưng Lục Thiếu Du cũng không thỏa hiệp, tăng thêm tất cả các sơn môn lớn đều thèm muốn Vũ Linh thánh quả trong mật địa của Vân Dương Tông, cho nên lập tức ồn ào lên tiếng. Rơi vào đường cùng, sau khi Vân Khiếu Thiên thương nghị với trưởng lão trong môn cũng chỉ có thể cắn răng đáp ứng.

Mà Linh Thiên môn muốn tham dự thì phải cho tất cả các sơn môn lớn một kiện Vũ linh khí Huyền cấp, còn có hai khỏa Trú Nhan đan.

Tất cả các sơn môn lớn đều có thu hoạch, tuy rằng thu hoạch đối với bọn họ mà nói cũng không tính là cái gì. Thế nhưng tâm tình lại tốt hơn. Còn đối với Linh Thiên môn cùng Vân Dương Tông, trả giá như vậy cũng không ảnh hưởng cái gì cho nên mọi người đều vui vẻ đồng ý.

Lúc này đại hán râu quai nón của Vũ Đường lại tiến lên tuyến bố quy tắc thi đấu. Một trăm năm mươi người phân tổ thi đấu, quy tắc chung chính là đào thải một trăm mười đệ tử, cuối cùng giữ lại bốn mươi người tiến hành thi đấu chọn ra top ba.

Nói xong quy tắc thi đấu, đại hán râu quai nón nhìn bốn phía, lớn tiếng nói, thanh âm không lớn thế nhưng lại hóa thành sóng âm quanh quẩn trong không gian:

- Hiện tại, ta tuyên bố, đại hội lần đầu của Đế Đạo Minh chính thức bắt đầu.

Oanh.

Sau khi đại hán râu quai nón tuyên bố bắt đầu, cả không gian lập tức vang lên tiếng hoan hô nhiệt liệt. Từng tiếng gầm truyền tới, đây chính là thi đấu giữa đệ tử các sơn môn lớn, thanh âm vô cùng náo nhiệt.

Sưu Sưu.

Ngay khi thanh âm của đại hán râu quai nón vừa dứt, tất cả đệ tử sơn môn lớn dự thi đều từ bên trên nhảy xuống. Chân khí, linh lực dưới chân tràn ra, mũi chân điểm nhẹ mặt đất, thân hình giống như một chiếc lá rụng từ trên không trung nhảy xuống. Các đệ tử đều thể hiện thực lực bất phàm, khiến cho không ít tiếng vỗ tay nhiệt liệt ở chung quanh vang lên.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-3468)