← Ch.1527 | Ch.1529 → |
Gia Cát Tây Phong phe phẩy quạt. Hai người này đánh nhau đối với Gia Cát Tây Phong là trăm lợi không một hại, tốt nhất là Lục Thiếu Du giết luôn Vũ Quyết Tôn Giả. Khi đó đảo Khôn Dương sẽ càng hận Lục Thiếu Du, mà càng hận hắn thì đảo Khôn Dương sẽ càng ngoan ngoãn cho Gia Cát Tây Phong sử dụng, loại minh hữu này mới càng đáng tin.
Nếu Vũ Quyết Tôn Giả có thể giết Lục Thiếu Du thì càng tuyệt vời hơn, nhưng Gia Cát Tây Phong không ôm nhiều hy vọng vào điều này. Theo Gia Cát Tây Phong hiểu biết về Lục Thiếu Du thì hắn sẽ không chết dễ dàng như thế.
Đối với đám người Nhâm Trường Thanh, Âu Dương Huyền Linh thì có kẻ đi thử thực lực của Lục Thiếu Du cũng tốt, dù sao không phải người trong sơn môn của mình.
Vũ Quyết Tôn Giả lơ lửng trên cao, lạnh lùng nhìn Lục Thiếu Du, giọng ồm ồm truyền xa:
- Tạp chủng, sinh tử bất luận, đây là lựa chọn của ngươi. Để bản tôn nhìn xem ngươi có bản lĩnh gì mà dám càn rỡ trước mặt bản tôn?
Tiểu Long lạnh nhạt nhìn chằm chằm Vũ Quyết Tôn Giả trên cao, cũng tỏ vẻ không thèm để lão vào mắt:
- Lão đại, con chó già này sủa dữ quá.
Lục Thiếu Du nhìn lên trời, hắn cười cười. Ánh sáng bạc lóe dưới chân Lục Thiếu Du, bóng người lướt qua chớp mắt nhảy lên trời cao. Chân khí bừng lên, áo xanh phi hành phần phật.
Vù vù vù!
Hai người nhảy lên không trung, đám khán giả lục tục kéo đến tự động dừng lại ở phía xa. Đảo Khôn Dương muốn đánh nhau với Lục Thiếu Du, nhiều người mong chờ điều này rốt cuộc cũng đến.
Phía xa, Nguyên Nhược Lan luôn nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du không rời một giây:
- Vũ Tôn nhị trọng.
Lục Thiếu Du hờ hững liếc Vũ Quyết Tôn Giả trước mắt:
- Chó già, ra tay đi. Ngươi hãy nhớ kỹ, nếu chết thì chỉ có thể trách tự mình đi tìm chết.
Lục Thiếu Du chưa bao giờ để bụng Vũ Tôn ngũ trọng. Với thực lực bản thể Lục Thiếu Du thì tu vi Vũ Tôn nhị trọng, lần trước thực lực bản thể đã thử với hai người Thiên Địa nhị tôn, đủ sánh bằng Vũ Tôn tứ trọng đỉnh phong. Vũ Quyết Tôn Giả là Vũ Tôn ngũ trọng, thực lực rất mạnh nhưng Lục Thiếu Du có cơ hội đánh lại, có lẽ không quá khó khăn, cùng lắm trầy trật một chút.
Vũ Quyết Tôn Giả không kiềm chế cơn tức giận được nữa, hở chút là kêu chó già, làm sao lão nhịn được?
Vũ Quyết Tôn Giả lạnh lùng quát:
- Buông lời ngông cuồng, hôm nay bản tôn sẽ cho ngươi biết tay!
Chân khí phô thiên cái địa tuôn ra quanh thân Vũ Quyết Tôn Giả, dẫn theo năng lượng thiên địa bàng bạc. Uy áp năng lượng thuộc tính mộc hùng dũng đột nhiên giáng xuống, làm cả bầu trời gió mây vần vũ, sóng không gian bắt đầu dao động. Người thực lực thấp không kiềm được lòng run rẩy.
Đám người Vân Tiếu Thiên, Lữ Chính Cường không biết nên nói cái gì trước việc Lục Thiếu Du khiêu khích đối thủ. Đám người Doãn Ngạc, Cổ Kiếm Phong nhìn chằm chằm không trung.
- Chó già, tới đi.
Lục Thiếu Du hoàn toàn vì kiếm chuyện, dù sao đảo Khôn Dương và hắn sẽ không có chuyện hòa thuận, hắn chẳng cần khách sáo trước cơ hội này. Trong khi nói chuyện chân khí quanh thân Lục Thiếu Du bắt đầu dâng lên, mắt bắn ra tia sáng lạnh. Hôm nay giết một người, ngày sau sẽ giảm bớt một uy hiếp cho hắn.
Vũ Quyết Tôn Giả tức điên, đôi mắt âm trầm bắn ra sát ý:
- Tiểu tạp chủng tìm cái chết!
Trường bào vung lên, năng lượng vô hình khuếch tán. Vũ Quyết Tôn Giả chợt vươn tay phải ra, không gian khẽ run rẩy, năng lượng thuộc tính mộc phô thiên cái địa tuôn ra.
Xoẹt!
Một trảo ấn ngưng tụ bằng năng lượng thuộc tính mộc trong không trung chụp xuống không gian trước mặt Lục Thiếu Du, năm khe nứt không gian đen thui lộ ra, uy thế khiếp hồn người. Lục Thiếu Du không khách sáo, hét lên:
- Để xem ai chết!?
Lục Thiếu Du kết thủ ấn, thân thể giữa không trung của hắn làm trung tâm, không gian trong mấy ngàn thước chớp mắt đông lại. Năng lượng thiên địa dâng trào bị cuốn lấy, khí thế ngút trời lan tràn. Trong một giây khí thế trên người Lục Thiếu Du biến khủng bố.
Cùng lúc đó, trường bào của Lục Thiếu Du phi hành phần phật, năm ngón tay co thành nắm đấm tụ tập ánh sáng vàng. Đằng trước nắm tay có khe nứt không gian đen thui bao bọc, ánh sáng vàng ngút trời bắn ra từ bên mép.
Lục Thiếu Du đột ngột hét to một tiếng:
- Long Ản Tí!
- Grao!
Trong chớp mắt tiếng rồng ngâm vang lên trong không trung, thanh âm động trời cao. Một hư ảnh hình rồng to màu vàng gầm rống phi hành ra khỏi nắm đấm của Lục Thiếu Du, hư ảnh hình con rồng màu vàng chớp mắt va chạm vào trảo ấn to trên bầu trời.
Bùm bùm bùm!
Trảo ấn đè hư ảnh hình cự long, hai năng lượng va chạm vào nhau. Không gian xung quanh vỡ nát, bão năng lượng khủng bố như gió lốc quét qua.
Lực lượng to lớn làm không gian hỗn loạn, nhưng khi những kình khí đáng sợ lan tràn đến phạm vi nhất định thì lặng lẽ tan biến hết.
Cộp cộp cộp!
Hàng loạt động tác qua đi, Lục Thiếu Du bị lực lượng mạnh mẽ chấn thụt lùi. Một kích vừa rồi Vũ Quyết Tôn Giả không nương tay, thực lực bản thể Lục Thiếu Du khoảng Vũ Tôn tứ trọng đỉnh phong cộng thêm vận chuyển Long Ảnh Tí cũng khó thể đối kháng Tôn cấp ngũ trọng, đây là chênh lệch tu vi không thể thay đổi.
Lục Thiếu Du thụt lùi mười mấy bước mới ổn định thân hình, trường bào vung lên. Hắn không bị tổn thương gì, chỉ có cánh tay bị chấn hơi tê.
Nhìn cảnh tượng trên bầu trời, nhiều người không kiềm được hút ngụm khí lạnh. Thực lực của Lục Thiếu Du đã đến mức này, nhiều cường giả dều nhìn ra đòn vừa rồi của Vũ Quyết Tôn Giả không hề nương tay. Rõ ràng Lục Thiếu Du chỉ là Vũ Tôn nhị trọng nhưng có thể miễn cưỡng đối kháng, tuy rằng bị đẩy lùi mười mấy bước lại không bị vết thương gì, lực phòng ngự quá đáng sợ.
Nghe đồn ngày xưa Huyền Thiên Yêu Tôn có Tử Lôi Huyền Đỉnh, lực phòng ngự siêu mạnh. Nghĩ đến đây nhiều người mắt lóe tia sáng tham lam không ai thấy.
Người Vũ Quyết Tôn Giả chỉ run nhẹ, trong lòng thì cực kỳ giật mình. Tiểu tạp chủng đúng là có bản lĩnh lớn, Vũ Tôn nhị trọng đã có thể đối kháng lại đòn công kích vừa rồi của lão.
Vũ Quyết Tôn Giả không kéo dài lâu, lạnh lùng quát:
- Tiểu tạp chủng, để xem ngươi có thể đối kháng lại ta mấy lần!
Vũ Quyết Tôn Giả lấc người vượt không gian đến trước mặt Lục Thiếu Du.
- Không gian thuộc tính!
Không gian thuộc tính thổ phát ra từ người Lục Thiếu Du, mảng lớn không gian bị ánh sáng xanh bao phủ. Thân hình Vũ Quyết Tôn Giả bị ngăn cản, Lục Thiếu Du thừa dịp nhanh chóng thụt lùi.
Vũ Quyết Tôn Giả cảm nhận lực lượng thuộc tính không gian quanh thân Lục Thiếu Du thì lòng lại chìm xuống:
- Hừ!
Không gian thuộc tính thổ làm Vũ Quyết Tôn Giả bị lực lượng dày nặng bao phủ, bốn phương tám hướng đều có áp lực lớn không chỗ nào không có, khiến thân hình lão bị ảnh hưởng. Vũ Tôn nhị trọng có thể bản lĩnh thuộc tính thổ đến mức này, đặc biệt có thể ngưng tụ ra thuộc tính không gian, Vũ Quyết Tôn Giả một lần nữa xem xét lại Lục Thiếu Du.
Nhưng chỉ trong khoảnh khắc người Vũ Quyết Tôn Giả phát ra ánh sáng xanh ngút trời. Năng lượng thuộc tính mộc quanh quẩn xóa bỏ áp lực, Vũ Quyết Tôn Giả sớm kết thủ ấn. Cùng lúc đó chân khí thuộc tính mộc phô thiên cái đại quanh người Vũ Quyết Tôn Giả phối hợp năng lượng thiên địa tựa như bạch tuộc bắn ra vô số xúc tu dây leo màu xanh rậm rạp quanh thân lão.
*****
Mỗi dây leo màu lục có lực lượng xuyên thủng không gian. Các mảnh nhỏ không gian li ti nứt ra, dây leo như thực vật bao trùm không gian to lớn, phô thiên cái địa chụp xuống Lục Thiếu Du.
Công kích này kèm theo năng lượng thuộc tính mộc hùng hậu chụp xuống, Lục Thiếu Du cảm giác chân khí quanh người bị đông lại. Hiệu quả công kích của thuộc tính mộc có chút hiệu quả tương tự với Ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng của Lục Thiếu Du.
Nhìn công kích dây leo rậm rạp xuyên qua không gian ập đến, ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, đoàn huyết quang hiện ra trong tay hắn.
Tiếng rồng ngâm đao minh vang lên:
- Grao!
Nhiều yêu thú xung quanh liền quỳ rạp xuống. Huyết Lục xuất hiện trong tay Lục Thiếu Du, không gian quanh thân hắn vặn vẹo.
Dây leo đầy trời đã xuyên qua không gian đến trước mắt, phô thiên cái địa bắn ra, cả không gian run rẩy. Lực công kích này khiến đám người phía xa giật mình vì thực lực của Vũ Quyết Tôn Giả, không uổng là cường giả thành danh mấy trăm năm.
Trong khoảnh khắc Lục Thiếu Du mắt lóe tia sáng, Huyết Lục vạch một đường, mũi đao ưu mỹ vẽ vòng tròn giữa không trung. Vòng tròn được vẽ ra, sự kỳ dị khuếch tán. Không gian trước mắt Lục Thiếu Du kéo một vòng sáng đường kính vài trăm thước dài ra, mép vòng sáng to lớn lộ ra khe nứt không gian đen thui bao bọc toàn bộ không gian đằng trước. Dây leo rậm tạp phi hành đầy trời ập đến bị bao lại.
Lục Thiếu Du hét to một tiếng:
- Hoàn Vũ Thất Toàn Trảm!
Huyết Lục nhanh chóng vạch từng đường cong quái dị huyền ảo, tổng cộng vạch bảy đao. Nhát đao cuối cùng xẹt qua, Huyết Lục kéo đường hoàn mỹ, huyết quang như cơn lũ đột nhiên tràn ra.
Trong các cường giả Huyền Hồn môn, Thiên Kiếm môn, Vạn Thú tông có mặt thấy cảnh này thì giật mình kêu lên:
- Hình như đây là Hoàn Vũ Thất Toàn Trảm của Nhật Sát các, sao Lục Thiếu Du cũng tu luyện?
Vù vù vù!
Một giây ngắn ngủi, trong không gian đao quang nở rộ ánh sáng đỏ mênh mông, cùng với tiếng nổ chói tai cực kỳ sắc nhọn, nơi ánh sáng đỏ xẹt qua, cả không gian to lớn đột nhiên nứt ra. Chốc lát sau các dây leo trong phạm vi bị bao bọc đều bị đao quang nghiền nát.
Các cường giả Nhật Sát các kinh sợ:
- Mạnh quá!
Không ngờ Lục Thiếu Du tu luyện Hoàn Vũ Thất Toàn Trảm của Nhật Sát các bọn họ đến tình trạng khủng bố như vậy, phối hợp Huyết đao bất phàm thi triển ra uy lực kinh khủng không gì sánh bằng. Đao chiêu ưu mỹ, lực lượng bá đạo sắc bén, cả hai kết hợp hoàn mỹ càng kinh người. Trong Nhật Sát các trừ một số lão nhân chưa đi ra, không ai có thể làm ra uy lực cỡ này.
Vù vù vù!
Trong không gian hỗn loạn, đao quang phô thiên cái địa bắn ra, không ngừng va chạm với dây leo rậm tạp. Đao quang và dây leo va chạm cắt vỡ các khe nứt không gian. Những cái khe lan nhanh, nơi khe nứt không gian xẹt qua mọi thứ thành mảnh nhỏ.
Bên dưới, Nguyên Nhược Lan hoàn toàn bị đại chiến của hai người trên cao hấp dẫn, mắt nhìn đăm đăm:
- Rất mạnh, thật sự rất mạnh!
Mọi người trong Thiên Kiếm môn đều nhìn chằm chằm bầu trời, không ai chú ý thấy quanh người Nguyên Nhược Lan lặng lẽ dâng lên chiến ý, nó đến từ sâu bên trong lòng nàng, không thể che giấu.
Răng rắc!
Tất cả chỉ trong chớp mắt, không gian xung quanh bị phá hủy, ánh sáng chói mắt từ trên trời rơi xuống, bão kình khí khủng bố đến cực độ tràn ra từ không gian tan vỡ.
Không gian vỡ tan rồi khép lại. Trên bầu trời, đao quang màu đỏ và dây leo phô thiên cái địa chớp mắt biến mất trong không gian vỡ nát.
Vũ Quyết Tôn Giả phát ra tiếng cười nhạt:
- Tiểu tạp chủng, Thiên Mộc khốn của ta đâu dễ phá như vậy!
Xoẹt xoẹt xoẹt! Cùng giây phút đó, trong không gian lại có mấy cái dây leo xuyên qua không gian, tốc độ sấm sét đụng vào người Lục Thiếu Du.
Bùm bùm bùm!
Trong tiếng va chạm kịch liệt Lục Thiếu Du bị đẩy mạnh ra sau, từ giữa không trung văng ra ngoài.
Vũ Quyết Tôn Giả quát to:
- Tiểu tạp chủng, Vũ Tôn nhị trọng và bản tôn cách biệt quá xa, hôm nay rơi vào tay bản tôn thì ngươi cũng hết thời!
Lục Thiếu Du bị đẩy lùi, Vũ Quyết Tôn Giả như mãnh thú vồ mồi xẹt qua không trung, nhanh như tia chớp vượt không gian đến trước mặt Lục Thiếu Du, tay kết thủ ấn. Bàn tay phải hơi múp khuấy động năng lượng thiên địa, đột nhiên Vũ Quyết Tôn Giả đẩy ra chưởng ấn. Chưởng ấn bắn ra một cột sáng màu lục từ trên cao chiếu xuống.
Vũ Quyết Tôn Giả lạnh lùng quát:
- Kình Thiên Mộc Ấn quyết!
Cột sáng màu lục trong tay Vũ Quyết Tôn Giả bắn ra, mắt thường có thể thấy. Năng lượng thuộc tính mộc phô thiên cái địa tụ tập. Cột sáng màu lục đột nhiên hóa thành một cây cột to dài ngàn thước, đường kính năm mươi thước. Uy áp khuếch tán, từng luồng sáng lấp lánh. Nó như ngọn núi to từ trên trời giáng xuống, bao trùm lên Lục Thiếu Du.
Cột trụ như thiên thạch đập xuống, bề mặt không gian vặn vẹo, bốn phía lộ ra khe nứt đen thui.
- Không ngờ vì đối phó Lục Thiếu Du mà mới chiêu thứ ba Vũ Quyết Tôn Giả đã sử dụng tuyệt chiêu Kình Thiên Mộc Ấn quyết, ngó bộ dáng là đã động sát ý với Lục Thiếu Du.
- Vũ Quyết Tôn Giả động sát tâm, Lục Thiếu Du gặp rắc rối đây.
Các cường giả ngạc nhiên bàn tán. Trong đảo Khôn Dương, các cường giả nhếch môi cười nhạt. Vũ Quyết Tôn Giả đã dốc hết sức, Lục Thiếu Du chết chắc.
- Liệt Không Cửu Kích!
Lục Thiếu Du còn đang thụt lùi, tay lại vận chuyển Huyết Lục liên tục chém ra chín nhát đao. Không gian run rẩy, đao quang màu đỏ phô thiên cái địa mang theo tiếng nổ cực kỳ chói tai sắc nhọn. Chín luồng sáng với thế đâm thủng không gian ghép thành một, tụ thành một đao xẹt qua đâu là không gian nơi đó tan nát.
Cùng lúc đó, mọi người cảm giác có sát khí ngút trời mãnh liệt lan tràn. Trong đao quang, sát khí ngút trời khiến người thực lực thấp hơn chút như đứng trong hầm băng. Cảm giác này đến từ tận sâu trong đáy lòng chứ không phải mặt ngoài.
Vù vù vù!
Một đao màu máu với thế khủng bố như chẻ tre chém vào cột trụ to lớn từ trên trời giáng xuống.
Hai người với thực lực như thế ra tay đều nhanh như tia chớp, một đao một cột trụ đụng vào nhau. Đao quang chém vào cột trụ, mà cột trụ mang theo lực lượng nghiền nát không trung đập mạnh vào đao quang. Cú va chạm khiến không gian run rẩy.
Răng rắc!
Chớp mắt đao quang chém vào cột trụ, trên cây cột nổi vầng sáng màu lục chặn đao quang lại. Chỉ giằng co giây lát rồi nhát đao trường đao để lại vết nứt trên cột trụ, nhưng chỉ đơn giản là vết nứt, không thể chém nát nó.
Đao quang màu đỏ chớp mắt tan vỡ, dường như bị lực lượng ngập trời dưới cột trụ đè ép.
- Ngươi tiêu đời rồi, các ngươi làm sao có thể đối kháng lại bản tôn?
Chớp mắt trên bầu trời, Vũ Quyết Tôn Giả vỗ một chưởng ấn xuống, cột trụ to đập xuống. Trong mắt mọi người chứng kiến cột trụ đụng mạnh vào người Lục Thiếu Du.
Bùm!
Trọng kích làm mặt Lục Thiếu Du tái nhợt, không gian xung quanh lộ ra một vòng khe nứt đen thui. Vang tiếng nổ điếc tai trong không trung.
Bùm bùm bùm!
Một vòng không gian liên tục nổ tung, cột trụ to đều đè xuống người Lục Thiếu Du, cùng với lực lượng không gian va chạm nổ đì đùng.
← Ch. 1527 | Ch. 1529 → |