Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1693

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1693: Trở lại sơn môn
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


- Thì ra là thế, hóa ra là đại sự như vậy.

Địa lão nói.

- Nam thúc, nhưng chuyện này dường như không có quan hệ với Thiếu Du a?

Sát Phá Quân nghi hoặc hỏi.

- Nói chung là không có liên quan.

Nam thúc giống như lão tăng ngồi nhập định, quay đầu nhìn về phía Sát Phá Quân nói:

- Thiếp mời này cũng chỉ là một nha hoàn đưa tới mà thôi. Cũng không phải là Độc Cô gia chính thức đưa tới. Theo đạo lý mà nói, Độc Cô gia xuất hiện hậu bối có Thần Hoàng khí Thiên cấp, cũng không tự tiện đưa thiếp mời như vậy.

- Sao lại mơ hồ như vậy.

Thánh Thủ Linh Tôn có chút nghi hoặc hỏi.

- Kỳ thật cũng không có gì kỳ quái. Ta đoán tiểu tử hỗn trướng kia lưu tình khắp nơi cho nên mới rước lấy chuyện này.

Trên khuôn mặt già nua của Nam thúc xuất hiện nụ cười khổ.

- Lời này có ý gì?

Tạ Thiên hỏi.

- Hiện tại Đại tiểu thư Độc Cô gia có Thần Hoàng khí Thiên cấp. Đến lúc đó sẽ được phong là Thần nữ. Vốn chuyện này cũng không có gì, Lục đại Nhân Hoàng tộc đều như vậy. Thế nhưng thân là thần tử và thần nữ của Lục đại Nhân Hoàng tộc, có một quy định bất thành văn đó chính là chỉ có thể thành gia lập thất với người đồng tộc. Làm như vậy cũng là vì ngăn ngừa vạn nhất, đồng thời cũng vì để trong tộc xuất hiện đời sau có thiên phú cực cao.

Nam thúc nói.

- Thì ra là thế, xem ra người kia của Độc Cô gia qua thực có quan hệ với Thiếu Du rồi.

Ánh mắt Tạ Địa có chút vui vẻ nói.

- Sợ rằng có chút phiền toái, dựa theo lời Nam lão đệ vừa mới nói, tầm quan trọng của Thần nữ đối với Độc Cô gia như vậy, bọn họ nhất định sẽ không để cho nàng dính dáng với người ngoài. Ta thấy Thiếu Du đi Độc Cô gia sẽ gặp phiền phức. Dùng thực lực của hắn tạm thời còn chưa có cách nào chống lại Lục đại Nhân Hoàng tộc.

Thánh Thủ Linh Tôn có chút lo lắng. Thực lực của Lục đại Nhân Hoàng tộc cho dù lúc hắn toàn thịnh cũng phải cố kỵ.

- Nếu như nó có ở đây thì ta đi với nó một chút cũng không sao. Nhưng tiểu tử này lại không có mặt, ta cũng không có cách nào.

Nam thúc nói.

Trong một không gian yên tĩnh, bên trong không gian mang theo cảm giác tang thương. Tường trắng, ngói xanh, cửa gỗ, đường đá, tượng điêu khắc bằng gỗ. Tất cả đều như tranh vẽ, một tòa kiến trúc sừng sững đứng đó, giống như trường tồn từ cổ chí kim.

Phù.

Trong một đình viện màu trắng, trên mộc đài, một thân ảnh xinh đẹp thu thủ ấn lại, đình chỉ tu luyện. Đôi môi đỏ mọng khẽ mở, thở ra một ngụm trọc khí nhàn nhạt. Quanh thân có một cỗ khí tức vô hình như ẩn như hiện, trong lúc vô hình khiến cho linh hồn người ta run rẩy.

- Phụ thân.

Nữ tử này mở hai mắt ra, ánh mắt như sao, nàng đứng dậy. Thân thể linh lung, hoàn mỹ xuất hiện. Toàn thân tản ra một cỗ khí chất cao quý, thanh nhã. Dung nhan tuyệt mỹ tựa như tiên tử. Thân ảnh xinh đẹp này không phải Bắc Cung Vô Song ra thì còn có thể là ai khác.

Trước người Bắc Cung Vô Song có một thân ảnh to lớn nhẹ nhàng đi tới. Bộ dáng chừng năm mươi tuổi, thân hình cao ngất, trong hai mắt hiện lên khí tức uy nghiêm. Thân ảnh này nhìn nữ tử trước mắt, khẽ mỉm cười nói:

- Lại có thể cảm giác ra khí tức của ta, tu vi lại có tiến bộ đúng không?

- Lâu như vậy rồi chung quy phải có một chút tiến bộ mới được.

Bắc Cung Vô Song mỉm cười, nụ cười có thể khuynh thành, ánh mắt nheo lại, nói:

- Phụ thân, con không muốn ở lại trong tộc, muốn lộ diện...

- Vô Song, là cha làm con thiệt thòi, chuyện lần trước đáp ứng với con, thế nhưng tới cuối cùng lại thu được tin tức mới, tất cả đại tộc đều xuất hiện hậu nhân có Thần Hoàng khí Thiên cấp. Tất cả mọi người đều tập trung ở Độc Cô gia cho nên mới không cho con rời khỏi đây. Không ngờ thoáng cái đã ba bốn năm rồi.

Bắc Cung Kình Thương xin lỗi nữ nhi của mình, lập tức nói tiếp:

- Thế nhưng lần này ta tới đây là muốn nói cho con biết. Thần điện sắp mở ra, trước tiên con phải đi tới Thần điện mới được. Chuyện này quan hệ tới cả Bắc Cung gia.

- Vậy thì con phải ở trong Thần điện bao lâu?

Bắc Cung Vô Song hỏi. Trong lòng lại nghĩ tới nam tử áo xanh kia, đã lâu như vậy rồi, không biết hắn thế nào rồi.

Bắc Cung Kình Thương do dự một chút rồi nói:

- Chuyện này ta cũng không biết. Nhưng phụ thân đáp ứng với con, hôn sự của con và Lục Thiếu Du, tuy rằng trưởng lão và thái thượng trưởng lão trong tộc đều phản đối. Phụ thân nhất định đứng ở bên cạnh con. Huống chi chỉ cần con tới Thần điện, đạt được truyền thừa của tổ tiên Bắc Cung gia chúng ta lưu lại. Đến lúc đó con chỉ cần tỏ thái độ là được. Khi đó thái thượng trưởng lão sẽ phải cân nhắc một phen. Đồng thời cũng giảm bớt phiền toái cho Lục Thiếu Du.

- Được rồi.

Bắc Cung Vô Song nhíu mày nói. Lúc này thân là thần nữ Bắc Cung gia, tất cả đều không giống như trước kia. Nếu như trưởng lão trong tộc đi tìm Thiếu Du thì nàng đã gây thêm phiền toái cho hắn. Thực lực của gia tộc hiện tại nàng biết rõ. Tuyệt không phải là thứ mà thế lực bên ngoài có thể so sánh.

- Vô Song, phụ thân biết đã làm khó con, thế nhưng có một chút áp lực con phải thừa nhận.

Bắc Cung Kình Thương nói.

- Con thân là nữ nhi của phụ thân đương nhiên phải phân ưu giúp người rồi.

Bắc Cung Vô Song mỉm cười, đôi mắt xinh đẹp động lòng người.

- Có nữ nhi như vậy cuộc đời này của phụ thân đã đủ rồi.

Bắc Cung Kình Thương mỉm cười, nói:

- Yên tâm đi, hôn sự của con và Thiếu Du, đến lúc đó phụ thân nhất định sẽ ở bên cạnh con.

- Đa tạ phụ thân.

Bắc Cung Vô Song nói, nàng cũng biết quy củ trong tộc. Có phụ thân ủng hộ, chung quy sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Bác Cung Kình Thường nhìn Bắc Cung Vô Song một lúc lâu.

- Phụ thân, người nhìn gì vậy?

Bắc Cung Vô Song cúi đầu, nhìn thân thể mình một vòng, dường như không có chỗ nào là không ổn.

Bắc Cung Kình Thương mỉm cười nói:

- Càng nhìn càng thấy giống mẫu thân con. Đều xinh đẹp như vậy, khó trách đám người Bắc Cung Ngọc đều vây quanh con.

- Phụ thân, người cũng trêu con sao?

Lục Vô Song có chút thẹn thùng, càng thêm động lòng người, nàng nói:

- Con đã nói qua với bọn họ, trong lòng con đã có lựa chọn, trong lòng chỉ có một mình Thiếu Du mà thôi.

- Đứa nhỏ ngốc này, con cũng biết một khi con nói như vậy mấy tiểu gia hỏa kia sẽ nhớ kỹ cái tên Lục Thiếu Du. Mặc dù nói Lục Thiếu Du cực kỳ bất phàm, thiên phú cũng rất mạnh. Thế nhưng đụng phải đám người Bắc Cung Ngọc thì sợ rằng còn chưa đủ. Ta nghe nói, mấy tiểu tử kia đang cố gắng tu luyện. Nói là đợi sau khi nhìn thấy Lục Thiếu Du, phải làm cho Lục Thiếu Du biết khó mà lùi. Để cho con biết được ai mạnh ai yếu.

Bắc Cung Kình Thương nói.

- Bọn họ dám.

Bức Cung Vô Song nhíu mày, lập tức cười nói:

- Sợ rằng bọn họ sẽ phải thất vọng. Thiếu Du cũng không phải dễ đối phó, đến lúc đó còn chưa biết ai mạnh ai yếu a.

- Ồ? Con có lòng tin với Lục Thiếu Du kia như vậy sao? Có cơ hội ta cũng muốn nhìn một chút, rốt cuộc tiểu tử này có chỗ gì bất phàm mà có thể trộm đi trái tim của nữ nhi ta.

Bác Cung Kình Thương cười ha hả nói.

*****

Rống.

Ngoài Phi Linh môn, tiếng rống trầm thấp vang vọng.

- Có yêu thú phi hành.

Vô số đệ tử nhìn lên không trung. Một đầu Thiên Sí Tuyết Sư khổng lồ lập tức xuất hiện trên không trung, hai cánh khẽ vỗ tạo thành một cơn cuồng phong.

- Là Thiên Sí Tuyết Sư, tọa kỵ của chưởng môn.

- Chưởng môn ở trên đó, chưởng môn trở về rồi.

- Bái kiến chưởng môn.

Ngoài Phi Linh môn, chúng đệ tử lập tức hành lễ. Đã nhiều năm rồi chưởng môn bọn họ chưa có lộ diện.

- Tất cả đứng lên đi.

Thanh âm vừa dứt, Thiên Sí Tuyết Sư trực tiếp bay vào trong Phi Linh môn.

Trong đình viện hậu sơn Phi Linh môn, Thiên Sí Tuyết Sư xoay quanh trên tầng trời thấp, mọi người nhảy xuống, lúc này Thiên Sí Tuyết Sư mới hóa thành hình người.

- Kim Huyền thúc, đây là Phi Linh môn.

Lục Thiếu Du nói với Kim Huyền. Một lần đi ra ngoài cũng đã hơn ba năm. Trong Phi Linh môn hiện tại cũng không có bao nhiêu biến hóa.

- Đại trận phòng ngự này cũng không tồi. Bên trong dường như còn có một Tụ linh trận.

Kim Huyền kinh ngạc, năng lượng thiên địa bên trong chấn động, so với bên ngoài còn mạnh hơn.

- Kim Huyền thúc, ánh mắt của thúc rất tốt a.

Lục Thiếu Du mỉm cười với Kim Huyền. Tinh Nguyệt Thiên Sát Đại Trận và Tụ Linh trận do Nam thúc bố trí đều bị Kim Huyền liếc mắt nhìn ra.

- Ồ, cường giả không ít, còn có người mạnh như thế, khí tức này không đơn giản a.

Ánh mắt Kim Huyền đột nhiên biến hóa, ánh mắt nhìn về phía một ngọn núi.

Cùng một lúc, trong một đình viện, ánh mắt Nam thúc khẽ đổi, lẩm bẩm nói:

- Không ngờ tiểu tử này lại mang theo cường giả bực này về. Khí tức này thật không đơn giản a.

- Chưởng môn, Tâm Đồng, các người trở về rồi sao?

Trong đình viện, Nhan Kỳ, Bạch Toa Toa, Tân Hiểu Kỳ chạy tới, nhìn thấy chưởng môn quay về mọi người cao hứng không thôi.

- Thật đúng là trùng hợp, ngươi có thể trở về kịp thời là tốt rồi.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cảm nhận được động tĩnh lập tức từ trong đình viện đi ra. Mắt thấy Lục Thiếu Du, lập tức nhìn nhau. Bọn họ vốn còn không biết lúc nào tiểu tử này mới trở về, không ngờ hiện tại đã trở lại Phi Linh môn rồi.

- Đông lão, Oánh tỷ, sao vậy? Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì sao?

Lục Thiếu Du mỉm cười tiến lên nghênh đón. Cảm nhận khí tức của hai người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, đều có đột phá. Đám người Bạch Toa Toa, Tân Hiểu Kỳ cũng có tiến bộ không ít.

- Chuyện lớn thì không có. Vốn tưởng rằng ngươi không kịp trở về, mà thôi, vào trong rồi nói.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nhìn mọi người rồi nói:

- Tiểu Long đâu rồi?

- Vào trong rồi nói sau.

Lục Thiếu Du nói.

Một lát sau, trong đình viện, Lục Thiếu Du để cho Lục Tâm Đồng, Dương Quá đi sắp xếp nơi ở cho Kim Huyền. Thiên Độc Yêu Long thì đi tìm Như Hoa.

Trong đình viện, Lục Thiếu Du nói một chút tình huống đại khái cho Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh. Hai người này rung động, kinh ngạc không nói nên lời.

Rồi sau đó từ trong miệng hai người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh Lục Thiếu Du mới biết được Độc Cô Băng Lan ngày hôm qua tới Phi Linh môn. Hắn đoán sợ rằng Độc Cô Cảnh Văn phái Độc Cô Băng Lan tới đây cho nên lập tức hỏi:

- Đông lão, Đông lão có biết trong Độc Cô gia xảy ra chuyện gì không?

- Ta không quá rõ, thiếp mời của Độc Cô gia Lục Tiểu Bạch đã để ở chỗ Nam thúc. Dường như Nam thúc biết rõ một chút gì đó.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

- Vậy ta tới đó xem một chút.

Chuyện liên quan tới Độc Cô Cảnh Văn, Lục Thiếu Du cũng không muốn chậm trễ, đi hỏi Nam thúc thì tốt hơn. Hắn vội vàng nói một hai câu, sau đó rời khỏi đình viện phía sau núi.

61

Trong một đình viện, nơi này chính là nơi ở của mấy người mạnh nhất Phi Linh môn. Lục Thiếu Du đi tới đình viện, nhìn thấy sư huynh Sát Phá Quân, còn có Nam thúc và sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn.

Sau khi thi lễ, Lục Thiếu Du mới phát hiện ra ánh mắt mọi người đều nhìn về phía mình, trong mắt đều có chút nghi hoặc.

Thánh Thủ Linh Tôn, Thiên Địa nhị lão, Hắc Vũ đều có thể cảm giác được khí tức trên người Lục Thiếu Du có chút bất đồng, thế nhưng cũng không biết được thực lực cụ thể hiện tại của Lục Thiếu Du. Có Ám Ảnh mật bào và Âm Dương Linh Vũ Quyết có tác dụng thu liễm khí tức bản thân, làm cho bọn họ cũng khó mà suy đoán ra được.

Thế nhưng khí tức này cũng không thoát khỏi sự dò xét của Nam thúc, sắc mặt Nam thúc kinh ngạc, nói:

- Vậy mà đã tới Vũ Tôn lục trọng, tốc độ cũng không chậm.

- Ồ, Vũ Tôn lục trọng sao?

Mọi người nghe vậy lập tức kinh ngạc, tuy rằng mấy người ở đây cũng biết Lục Thiếu Du có Âm Dương Linh Vũ Quyết, thế nhưng tốc độ tăng trưởng tu vi nhanh chóng như vậy khiến cho mấy người kinh ngạc. Dù sao đột phá mỗi một trọng trong Tôn cấp đều là một cái hào cực rộng.

Lục Thiếu Du nhìn mọi người, tay khẽ vuốt mũi. Lục Thiếu Du nói với Nam thúc, sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn và Thiên Địa Nhị lão:

- Sư phụ, Nam thúc, Nhị lão, có một chuyện tiểu tử muốn nói cùng mọi người. Mọi người đừng có kích động, kỳ thật cũng không có gì quá lớn. Mọi người đừng kích động là được.

- Chuyện gì mà có thể khiến cho chúng ta kích động vậy? Nói đi.

Địa lão Tạ Địa nhìn Lục Thiếu Du nói.

- Càng ngày càng nói nhảm, có chuyện gì mà ấp a ấp úng như vậy? Chẳng lẽ ngươi còn có chuyện gì khiến chúng ta kích động sao? Chẳng lẽ là trêu vào đại họa? Tiểu tử ngươi trừ biết gây phiền toái ra dường như cũng không làm được chuyện tốt gì a.

Nam thúc rất kinh bỉ liếc mắt nhìn Lục Thiếu Du nói.

Thánh Thủ Linh Tôn cũng nhìn Lục Thiếu Du nói:

- Có chúng ta ở đây coi như ngươi bị Huyền Vũ Hoàng tộc và Thanh Long Hoàng tộc đuổi giết cũng có thể chống lại một chút. Có gì mau nói, tiểu tử ngươi gần đây không làm được chuyện gì tốt cả.

Lục Thiếu Du bất đắc dĩ liếc nhìn mấy trưởng bối, chẳng lẽ trong mắt của bọn họ hắn chỉ biết gây chuyện thôi sao? Ngón tay lần nữa vuốt mũi, Lục Thiếu Du nhìn mọi người, ung dung nói:

- Kỳ thật cũng không có gì, chỉ là tiểu tử không ngờ mình lại lĩnh ngộ ra một loại thuộc tính mới.

Lục Thiếu Du nói xong, đồng thời ra vẻ khoe khoang, thủ ấn đánh xuống, quang mang năm loại thuộc tính mộc, thủy, hỏa, thổ, phong xuất hiện quanh thân. Ở giữa năm loại thuộc tính này là quang mang thuộc tính thổ. Một cỗ khí tức sắc bén, bá đạo lan tràn ra.

Lục Thiếu Du vừa mới dứt lời, mọi người sáng mứt lên, nhìn qua sáu loại quang mang thuộc tính quanh thân Lục Thiếu Du lúc này. Còn có khí tức sắc bén, bá đạo của thuộc tính mới. Sau khi ngốc trệ một lát, mọi người nghẹn họng, nhìn trân trối. Ánh mắt gắt gao, nhìn chằm chằm vào trên thuộc tính mới do Lục Thiếu Du lĩnh ngộ ra.

- Cái gì?

- Trời.

- Là thuộc tính mới, tiểu tử ngươi lĩnh ngộ ra thuộc tính mới sao?

Mấy người này là người nào, cả đám đều có ánh mắt phi phàm, đương nhiên bọn họ có thể nhìn ra được. Trong giây lát, đám người Thiên Địa nhị lão, Hắc Vũ, Sát Phá Quân trực tiếp từ trên ghế nhảy xuống.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-3468)