← Ch.1817 | Ch.1819 → |
Toàn bộ lưu quang màu xanh này đều là Thanh Lôi Huyền Đằng chằng chịt.
- Đây là thứ quái quỷ gì?
Sắc mặt Lục Tâm Đồng nghi hoặc, có thể nàng không biết đây là vật gì, thế nhưng điện mang màu xanh này lại phóng thích ra uy áp linh hồn bàng bạc, trong lúc vô hình khiến cho trong lòng Lục Tâm Đồng cảm thấy ngưng trọng.
Sưu Sưu...
Một đạo Thanh Lôi Huyền Đằng xuyên thủng không gian bắn về phía Lục Tâm Đồng.
Sưu.
Tay Lục Tâm Đồng đánh ra từng đạo linh hỏa rít gào, phá hủy những đạo Thanh Lôi Huyền Đằng tới gần.
Chỉ là càng ngày càng có nhiều Thanh Lôi Huyền Đằng cuồng bạo kéo tới, giống như là điên cuồng, nhanh như thiểm điện công kích tới. Bên trong có uy áp linh hồn cực lớn trực tiếp làm cho Lục Tâm Đồng có cảm giác khó mà chống lại, mặc dù nàng đã có Hồn linh khí phòng ngự linh hồn của Độc Cô gia tộc.
Điện mang chằng chịt, rậm rạp từ bốn phương tám hướng công kích tới. Lục Tâm Đồng lập tức bố trí Tử Linh Hồn Năng giáp, thế nhưng càng thấy càng thấy vô lực.
Trong không gian to lớn như vậy giờ phút này tràn ngập điện mang màu xanh, giống như là vạn đầu độc xà màu xanh cùng phóng tới, điên cuồng công kích. Tiếng xé gió hội tụ lại với nhau, vô cùng rung động, chấn động nhân tâm.
- Đại la kiếm trận.
Lục Tâm Đồng khẽ kêu một tiếng, khói độc trên bộ giáp quanh quẩn, thủ ấn biến hóa, trong mi tâm bắn ra một vật.
Ông.
Một tiếng kiếm minh vnag lên, một thanh trường kiếm màu bạc xuất hiện. Kiếm khí sắc bén, đúng là Đại la kiếm trận.
Đại la kiếm trận vừa mới xuất hiện, đột nhiên hóa thành vô số bóng kiếm trước người Lục Tâm Đồng. Vô số bóng kiếm phân hóa, diễn sinh, cực kỳ huyền ảo quay chung quanh. Giữa không trung, khí tức bàng bạc mà sắc bén lan tràn, từng đạo bóng kiếm cắt vỡ không gian. Trước mũi kiếm, mơ hồ hiện lên quang mang đen kịt. Lập tức căn cản vô số dây mây màu xanh quỷ dị kia ở bên ngoài.
Sưu Sưu.
Ngàn vạn lưu quang màu xanh gặp Đại la kiếm trận lập tức bị cứt đứt. Thế nhưng về sau lại càng thêm điên cuồng, giống như không đánh chết Lục Tâm Đồng thì không bỏ qua vậy. Khí tức mạnh mẽ bực này khiến cho cả không gian run lên.
Sắc mặt Lục Tâm Đồng ngưng trọng, đối mặt với lưu quang màu xanh điên cuồng công kích, chống lại uy áp linh hồn kinh khủng kia, nàng nghiến răng. Đại la kiếm trận hóa thành hơn vạn đạo kiếm quang. Kiếm quang xoay tròn, vô cùng huyền ảo. Cả không gian giống như bị kiếm quang che khuất. Trong lúc nhất thời ngàn vạn đạo lưu quang màu xanh kia khó mà công kích tới được.
Trên vực sâu, mọi người vẫn còn đang khiếp sợ. Dây mây màu xanh khổng lồ như vậy so với cự long còn khổng lồ hơn. Tuy rằng nhìn như chỉ là một dây mây mà thôi, thế nhưng dưới lưu quang màu xanh này, uy thế khiến cho không gian vặn vẹo, vô cùng khủng bố, chấn động nhân tâm. Linh hồn mọi người bị uy áp, có cảm giác như khí thế ngút trời, tràn ngập thiên địa.
- Chủ đằng, đây là chủ đằng của Thanh Lôi Huyền Đằng.
Tử Yên truyền âm, kích động nói với Lục Thiếu Du.
- Sợ rằng khó đối phó.
Lục Thiếu Du sờ mũi, uy năng khủng bố này đang lan tràn. Chủ đằng Thanh Lôi Huyền Đằng này tuyệt đối không dễ đối phó.
Sưu.
Dây mây màu xanh cực lớn giống như một đầu điện long màu xanh đang ngẩng đầu đứng đó. Không biết vì sao Thanh Lôi Huyền Đằng vừa rồi còn điên cuồng đối phó với mọi người lúc này lại đứng đó, giống như cảnh giác nhìn mọi người, cũng không có ý tứ công kích. Thân hình cuồn cuộn, thậm chí còn khiến cho mọi người có cảm giác nó đang muốn thối lui.
Lúc này dưới uy năng khủng bố kia lại khiến cho mọi người cũng không dám chủ động ra tay trêu chọc nó.
Dưới chủ đằng Thanh Lôi Huyền Dằng khủng bố, ánh mắt Gia Cát Tây Phong nhìn bốn phía, dường như đang tìm kiếm gì đó.
Lục Thiếu Du nhìn chủ đằng Thanh Lôi Huyền Đằng, lại nhìn qua đám người Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang, Vạn Thú Tông, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười tà. Một đạo chưởng ấn nóng bỏng bắn về phía trước. Chưởng ấn xuyên thủng không gian, hung hăng đánh về phía Thanh LÔi Huyền Đằng.
Thanh Lôi Huyền Đằng khổng lồ có đường kính hơn trăm mét muốn né tránh đạo chưởng ấn này tuyệt đối là điều khó có thể làm được. Chưởng ấn trong nháy mắt va chạm vào Thanh Lôi Huyền Đằng. Chưởng ấn xuyên thủng không gian, vô cùng nóng bỏng đột nhiên đánh vào trên người Thanh Lôi Huyền Đằng.
Sưu.
Dưới không ít ánh mắt kinh ngạc nhìn vào, chỉ thấy đạo chưởng ấn này trực tiếp đánh vào phía trên Thanh Lôi Huyền Đằng, thế nhưng chỉ khiến cho lưu quang màu xanh lắc lư một chút, cũng không thể nào làm rung chuyển tới Thanh Lôi Huyền Đằng.
Sưu....
Cùng một lúc, Thanh Lôi Huyền Đằng mang theo uy năng khủng bố giống như sấm sét hung hăng bắn về phía Lục Thiếu Du.
Tốc độ quá nhanh, Thanh Lôi Huyền Đằng khổng lồ trực tiếp đánh về phía trước tựa như một khối thiên thạch màu xanh cực lớn.
- Mau lui lại.
Lục Thiếu Du quát khẽ một tiếng, lôi kéo Tử Yên nhanh lui lại. Mặc dù hắn chỉ đánh ra một kích thăm dò, thế nhưng cũng thật không ngờ lại không có cách nào rung chuyển Thanh Lôi Huyền Đằng kia.
Phanh Phanh.
Cơ hồ là ngay lập tức Thanh Lôi Huyền Đằng khổng lồ đánh vào chỗ Lục Thiếu Du vừa mới đứng.
Dưới tiếng nổ mạnh, cả đạo Thanh Lôi Huyền Đằng khổng lồ giống như một thiên thạch màu xanh cực lớn từ phía trên rơi xuống. Cả ngọn núi khổng lồ trực tiếp run rẩy. Trên mặt đất xuất hiện vô số khe nứt. Trong đó có một cái khe lớn tới trăm mét, giống như đột nhiên bổ ra một khe nứt hơn trăm mét trên đỉnh núi vậy. Đá vụn bắn tứ tung, cả ngọn núi lay động.
Sưu.
Công kích khủng bố như vậy Lục Thiếu Du kéo tay Tử Yên xuất hiện ở phía xa. Trực tiếp xuất hiện ở bên cạnh đội hình Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Vạn Thú Tông. Nhìn thấy cái khe lớn kia, Lục Thiếu Du cũng không khỏi đổ mồ hôi lạnh. Chủ đằng Thanh Lôi Huyền Đằng này không ngờ lại có uy lực mạnh như vậy.
Lực lượng kinh khủng kia, Lục Thiếu Du phỏng đoán nếu như mình chịu một kích của nó, sợ rằng cũng không khả quan.
Sưu...
Một kích không trung, Thanh Lôi Huyền Đằng giống như là có đôi mắt vô hình, lần nữa đánh về phía Lục Thiếu Du. Dường như đã bị Lục Thiếu Du làm cho tức giận. Thể tích cực lớn lần nữa phóng về phía Lục Thiếu Du.
- Hỗn trướng.
Thanh Lôi Huyền Đằng khổng lồ đánh xuống lại khiến cho đám người Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Vạn Thú Tông mắng to. Thanh Lôi Huyền Đằng to như vậy đánh tới đương nhiên bọn họ cũng bị liên lụy, không thoát khỏi.
- Nhanh tránh đi.
Chân khí, linh lực trên người các cường giả tuôn ra, thân hình nhanh chóng lui lại.
Phanh.
Thanh Lôi Huyền Đằng cực lớn đánh xuống, giống như nộ long rít gào.
Dường như Lục Thiếu Du đã sớm có sự chuẩn bị, lôi kéo Tử Yên lần nữa trốn thoát. Chỉ là người của Lan Lăng sơn trang, Vạn Thú Tông lại không có may mắn như vậy. Cường giả có thể trốn, cũng không thiếu người thiếu thực lực, thực lực yếu kém căn bản không thể trốn thoát. Đành phải bố trí thủ đoạn phòng ngự.
Phanh.
Ngọn núi lay động, đá nứt vỡ, khe nứt lan tràn ra bốn phía. Kình khì kinh khủng này khiến cho những người nằm trong tầm ảnh hưởng lập tức kêu lên thảm thiết.
*****
Sưu.
Thân hình Lục Thiếu Du Tử Yên tiếp tục xuất hiện ở trong đội hình ba sơn môn. Thanh Lôi Huyền Đằng kia dường như mang thù, hai lần không có cách nào đánh trúng Lục Thiếu Du cho nên lần nữa đánh tới. Chủ đằng mang theo uy năng khủng bố lần lượt phóng tới.
Phanh Phanh.
Dưới va chạm mạnh mẽ như vậy không gian bị phá hủy, ngọn núi run rẩy. Vết nứt đen kịt xuất hiện trong không gian.
Sưu... Sưu...
Đám ngươi Lan Lăng sơn trang đều nằm trong tầm ảnh hưởng của Thanh LÔi Huyền Đằng. Mấy cường giả Tôn cấp bất đắc dĩ chống lại, chân khí, linh lực tuôn ra.
Phanh Phanh.
Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ như vậy, Gia Cát Tây Phong cùng với hai người có tu vi Tôn cấp khác chống lại, chân khí, linh lực va chạm với Thanh Lôi Huyền Đằng.
Âm thanh trầm đục vang lên, công kích như thái sơn áp đảo của Thanh Lôi Huyền Đằng trong nháy mắt trút xuống. Công kích bực này thêm linh hồn áp chế khiến cho ba người Gia Cát Tây Phong biến sắc.
Phốc Phốc.
Cơ hồ là cùng lúc, dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ như vậy, đặc biệt còn có áp chế linh hồn đập vào thân hình ba người. Trong nháy mắt Gia Cát Tây Phong và hai cường giả Tôn cấp hoàn toàn không có cách nào chống lại. Khải giáp trên người rạn nứt, miệng phun ra máu tươi.
Phanh Phanh
Kình khí khủng bố như vậy khiến không gian rốt cuộc không thể thừa nhận năng lượng khủng bố như thế. Trên không gian bắt đầu vang vọng tiếng ầm ầm, thân hình ba người tựa như chim gãy cánh bắn ngược về phía sau.
- Ah...
Mấy tiếng kêu thảm thiết vang lên. Mất đi người bảo vệ, đám người Lan Lăng sơn trang, mấy trưởng lão Vương cấp thực lực kém một chút đều bị lan tới, hồn anh không thể trốn thoát, trực tiếp bị đánh chết. Còn lại mấy người cũng hoảng hốt nhao hao trốn đi. Thế nhưng cả đám bị ảnh hưởng của kình phong cho nên cũng phun ra máu tươi.
Sưu.
Cùng một thời gian thân hình hai người Tử Yên và Lục Thiếu Du đã xuất hiện sau lưng Vạn Thú Tông. Thanh Lôi Huyền Đằng khổng lồ kia như hình với bòng, lần nữa như sấm sét đánh tới.
- Hỗn trướng, đồ vô sỉ.
Doãn Ngạc trực tiếp tức giận mắng. Không còn nghi ngờ gì nữa, thanh niên áo xanh này đang dựa vào công kích của Thanh Lôi Huyền Đằng mà đối phó với Vạn Thú Tông hắn.
Nhìn Thanh Lôi Huyền Đằng đánh tới, mấy cường giả Tôn cấp cũng chỉ có thể miễn cưỡng trốn. Thế nhưng trong đội hình Vạn Thú Tông cũng không thiếu người có tu vi Vương Cấp. Doãn Ngạc bất đắc dĩ vung tay áo lên, cũng chỉ có thể cùng với hai trưởng lão Tôn cấp dùng kiếm ngăn cản Thanh Lôi Huyền Đằng.
Phanh Phanh Phanh.
Thanh Lôi Huyền Đằng đánh xuống, cùng với chưởng ấn, kiếm quang của đám người Doãn Ngạc va chạm. Không gian nổ tung, năng lượng khổng lồ đột nhiên khuếch tán, cả không gian tan thành từng mảnh nhỏ.
Phốc phốc.
Kết cục của Vạn Thú Tông cũng không kém Lan Lăng sơn trang bao nhiêu. Doãn Ngạc cùng với hai Tôn giả dùng kiếm cũng không có cách nào chống lại. Miệng phun ra máu tươi, thân hình bị đánh bay. Đệ tử trong môn hoảng hốt trốn, mấy trưởng lão Vương cấp chết. Mấy tán tu chung quanh vô cùng kinh ngạc. Phong Vũ Tôn giả của Hóa Vũ tông cũng run rẩy và kinh ngạc. Hắn thật không ngờ Thanh Lôi Huyền Đằng kia lại cường hãn tới tình trạng như vậy.
Sưu...
Trong không gian dưới khe hở ở lòng đất, khí tức khủng bố vô hình khuếch tán tới. Kiếm quang sắc bén, điện mang màu xanh bắn về phía trước mang theo không gian rung động, vặn vẹo. Gợn sóng trong không gian bắt đầu bị nghiền nát.
Quay mắt nhìn về phía dây mây chằng chịt, vô tận, tăng thêm linh hồn áp chế khiến cho Lục Tâm Đồng có cảm giác bản thân mình càng ngày càng khó có thể chống đỡ. Tuy rằng lúc này nàng có thể chống đỡ, thế nhưng nếu cứ như vậy sớm muộn gì cũng bị mệt chết.
- Không thể cứ như vậy được.
Sắc mặt Lục Tâm Đồng ngưng trọng, nghiến răng, bàn tay trắng như ngọc chỉ về phía ngàn vạn đạo kiếm quang che khuất bầu trời.
Sưu Sưu...
Không gian rung rung, hơn vạn đạo kiếm quang mang theo quang mang chói mắt bắn ra. Kiếm quang xuyên thủng không gian, phá hủy một mảng lớn Thanh Lôi Huyền Đằng, rốt cuộc cũng tạo ra một kẽ hở trong ngàn vạn Thanh Lôi Huyền Đằng.
Sưu.
Cơ hội không thể bỏ qua, thân ảnh xinh đẹp của Lục Tâm Đồng lập tức bắn ra, xuyên qua Thanh Lôi Huyền Đằng màu xanh chằng chịt. Uy áp kinh người trên Đại la kiếm trận lan tràn. Kiếm quang phá không khuếch tán, trong lúc mơ hồ có chút huyền ảo, thân hình cấp tốc tiến về phía trước.
Cũng không biết đi bao xa, dưới Thanh Lôi Huyền Đằng chằng chịt Lục Tâm Đồng đã sớm mất đi cảm giác phương hướng. Tăng thêm lúc này có một cỗ uy áp linh hồn cường hãn, Lục Tâm Đồng thậm chí còn có chút hỗn loạn. Hồn linh khí phòng ngự của Độc Cô gia tộc lúc này dường như cũng không có cách nào tiếp tục chống đỡ.
Trong vô số Thanh Lôi Huyền Đằng rậm rạp, chằng chịt. Lục Tâm Đồng đều phá tan, không biết phía trước là chỗ nào. Lục Tâm Đồng nhìn thấy một thạch động, thế nhưng có chút quỷ dị là bên cạnh thạch động này lại không có một dây mây nào. Chưa kịp suy nghĩ, Lục Tâm Đồng trực tiếp tiến vào bên trong, nàng không thể để đám dây mây quỷ dị này vây ở trong này được.
Thân ảnh xinh đẹp tiến vào sơn động, áp lực trên người Lục Tâm Đồng lập tức giảm nhiều. Thế nhưng cảm giác áp bách trong đầu lại càng thêm kịch liệt. Cảm giác uy áp khiến cho linh hồn nàng bắt đầu cảm thấy đau đớn.
- Trời.
Nhìn trong sơn động, Lục Tâm Đồng nghẹn họng nhìn trâm trối, da đầu run lên. Chỉ thấy trong sơn động này chính là một thế giới màu xanh. Sơn động này giống như lớn hơn vạn mét, trong sơn động có từng đạo điện mang màu xanh rũ xuống giống như thác nước. Tất cả chúng đều lớn bằng cánh tay, giống như đứa trẻ cũng có. Tất cả đều giống như cự long màu xanh đang ầm ầm rít gào.
Ầm ầm.
Âm thanh trong sơn động vang dội không thôi. Điện mang màu xanh chớp giật bốn phía sơn động. Khí thế cuồng bạo ngút trời khiến cho da đầu Lục Tâm Đồng trực tiếp run lên.
Mà trong sơn động này, bốn phía đều là lôi điện màu xanh chằng chịt, quay chung quanh một hồ năng lượng lớn chừng trăm mét. Trong cái hồ năng lượng này có một cái dây mây màu xanh lớn bằng cánh tay trẻ con lan tràn ra. Trực tiếp uốn lượn xoanh quanh một đạo lôi đình màu xanh lớn bằng cánh tay trẻ con.
Dây mây màu xanh này toàn thân là màu xanh lục, óng ánh mê người. Trên dây có lá xanh, cực kỳ mê người.
Trên vực sâu, vô số kình khí cuồng bạo khuếch tán. Vừa rồi đám người Vạn Thú Tông cùng với Lan Lăng sơn trang bị ảnh hưởng tới cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi.
Trong nháy mắt này Lục Thiếu Du đã lần nữa chạy tới sau lưng đám người Hóa Vũ tông. Luận tốc độ, Lục Thiếu Du cũng có một ít tự ngạo.
- Tiểu tử, cút ngay cho bản tôn.
Chỉ là Phong Vũ Tôn giả này cũng không phải là đám người Doãn Ngạc, Gia Cát Tây Phong. Rõ ràng hắn đã nhìn thấy động cơ của Lục Thiếu Du. Thanh niên mặc áo xanh này rõ ràng cố ý dẫn dắt Thanh Lôi Huyền Đằng tới ba sơn môn bọn họ.
Phong Vũ Tôn giả vừa dứt lời, ánh mắt lạnh lẽo. Tiếp đó chân khí thuộc tính thổ quanh thân tuôn ra. Quang mang dưới bàn chân lóe lên, thân ảnh phá không bắn ra. Trường bào trong tay mạnh mẽ vung lên. Một đạo chưởng ấn màu vàng mang theo âm thanh sắc bén hung hăng đánh về phía Lục Thiếu Du đang trốn tránh.
*****
Trước chưởng ấn, không gian nứt vỡ, nhanh như thiểm điện phóng về phía Lục Thiếu Du. Uy thế kinh người tràn ngập thiên địa. Phong Vũ Tôn giả này là vũ giả tam hệ, sau khi đột phá Vũ Tôn cửu trọng, thực lực so với lúc trước càng thêm đáng sợ. Lúc này ra tay cũng không lưu tình với Lục Thiếu Du.
Không ngờ Phong Vũ Tôn giả đã sớm có sự chuẩn bị, ánh mắt của Lục Thiếu Du trong nháy mắt này ngưng trọng. Một cỗ khí tức quỷ dị quanh thân lan tràn ra, trực tiếp đồng hóa gợn sóng trong không gian. Đồng thời ánh mắt lạnh lẽo, trực tiếp đánh ra một đạo chưởng ấn nghênh tiếp.
Trong sát na hai đạo chưởng ấn hung hăng va chạm vào một chỗ.
Oanh.
Hai đạo chưởng ấn khủng bố va chạm. Trong sát na hai đạo chưởng ấn va chạm, không gian phía dưới trực tiếp bị nghiền nát, lộ ra vết nứt đen kịt trong không gian. Cả không trung hung hăng run rẩy, một cỗ kình khí kinh khủng hóa thành một cơn lốc hình tròn, đột nhiên khuếch tán.
Dưới cỗ kình khí khủng bố này tất cả mọi người chung quanh đều bị đẩy lui, cực kỳ chật vật.
Khục khục.
Cùng một lúc thân ảnh Lục Thiếu Du trực tiếp lui lại, bàn chân lưu lại hai dấu chân sâu trên mặt đất, đá vụn bắn ra.
Trong sơn động dưới lòng đất, Lục Tâm Đồng chăm chú nhìn vào dây mây màu xanh ở trong hồ nước bằng năng lượng.
Sưu.
Đột nhiên, dây mây màu xanh lại giống như độc xà, nhanh như thiểm điện mang theo điện mang bàng bạc trong nháy mắt xuyên thủng không gian, như sấm sét phóng về phía Lục Tâm Đồng.
Lục Tâm Đồng biến sắc, trong tay xuất hiện một đạo khói độc phá không trực tiếp va chạm với dây mây màu xanh này.
Sưu...
Đạo linh lực màu đen của Lục Tâm Đồng căn bản không thể nào ngăn cản dây mây màu xnah, thậm chí còn suy yếu, giống như trong lúc vô hình đã bị áp chế.
- Không xong.
Trong lòng Lục Tâm Đồng hoảng hốt, lực lượng thời gian được thi triển, khí tức quỷ dị đồng hóa gợn sóng trong không gian. Thân ảnh xinh đẹp nhanh chóng lui lại. Thế nhưng dây mây màu xanh kia lại giống như hình với bóng, tốc độ vượt quá sự tưởng tượng của Lục Tâm Đồng.
Sưu Sưu.
Ngay trong nháy mắt này dây mây màu xanh quỷ dị này quấn quanh thân hình mềm mại của Lục Tâm Đồng. Vô số dây mây rậm rạp, chằng chịt trong nháy mắt quấn quanh toàn bộ thân hình Lục Tâm Đồng.
- Không tốt.
Lục Tâm Đồng kinh hãi, thúc dục Tử Linh Hồn Năng giáp, khói độc phô thiên cái địa tràn ra. Thế nhưng cũng không thể thoát khỏi đám dây mây màu xanh này. Linh hồn trong đầu cũng bị áp chế khó có thể phản kháng.
Dây mây này tựa như độc xà, mà mũi nhọn của nó lóe lên điện mang màu xanh. Điện mang màu xanh lóe lên, trong nháy mắt bắn tới mi tâm của Lục Tâm Đồng.
Nhìn từ xa, Lục Tâm Đồng giống như đang bị một đầu quái vật giống như dây mây thôn phệ.
- Phiền phức lớn.
Lục Tâm Đồng kinh hãi, dây mây màu xanh quỷ dị này phóng vào trong đầu nàng. Dây mây quỷ dị xâm nhập, một đạo lục quang phóng vào trong óc Lục Tâm Đồng hóa thành một đạo thú ảnh cực lớn. Thú ảnh này giống như rồng mà không phải là rồng, toàn thân màu xanh lục, điện mang quanh quẩn. Thú ảnh này xuất hiện trong đầu Lục Tâm Đồng, lập tức nàng cảm nhận được uy áp tuyệt đối.
Ngao.
Thú ảnh rít gào, sau đó lao thẳng về phía hồn anh của Lục Tâm Đồng, trong mắt hiện lên vẻ tham lam. Cái miệng dữ tợn mở ra, mục tiêu chính là hồn anh của Lục Tâm Đồng.
Ầm ầm.
Trong khong gian trong đầu, Lục Tâm Đồng lập tức thúc dụng hồn linh khí hình cung điện tử thủ hồn anh.
Phanh Phanh.
Đầu thú ảnh màu xanh hung hăng va chạm, cái đuôi lớn co lại, hồn linh khí phòng ngự trực tiếp bị đánh bay.
Phốc phốc.
Lục Tâm Đồng lập tức phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt đồng thời trở nên trắng bệch. Đánh bay hồn linh khí, thú ảnh giống rồng này lập tức phóng tới hồn anh của Lục Tâm Đồng.
Một cỗ uy áp linh hồn bàng bạc buông xuống, mất đi hồn linh khí phòng ngự, Lục Tâm Đồng khó có thể chống lại linh hồn áp bách cực lớn này. Hồn anh không thể nhúc nhích.
Ngao.
Thú ảnh giống rồng này rít gào một tiếng, mở cái miệng dữ tợn ra. Lập tức đem hồn anh đang không cách nào nhúc nhích của Lục Tâm Đồng thôn phệ vào trong miệng.
Sưu...
Trong chớp mắt, trong mắt Lục Tâm Đồng hiện lên vẻ uể oải, tuyệt vọng. Hồn anh bị cắn nuốt, hai con mắt vô lực nhắm lại...
Trên vực sâu, Lục Thiếu Du bị Phong Vũ Tôn giả đẩy lui, cánh tay run lên. Huyết khí trong cơ thể cuồn cuộn không ngớt, cố gắng nuốt xuống ngụm máu tươi trực trào ra. Trong lòng cũng kinh ngạc, Phong Vũ Tôn giả này đúng thật là không dễ chọc.
- Ồ?
Một chưởng đẩy lui Lục Thiếu Du, thế nhưng trong lòng Phong Vũ Tôn giả so với Lục Thiếu Du còn khiếp sợ hơn nhiều. Vừa rồi hắn cũng không coi tên tán tu này vào trong mắt. Tối đa tên này chỉ có tốc độ nhanh một chút mà thôi, dường như cũng không phải là vũ giả đơn hệ. Vốn hắn muốn một chiêu giải quyết người này. Nhưng thật không ngờ thanh niên mặc áo xanh này lại chống lại một chưởng của hắn. Mà nhìn qua còn không có vấn đề quá lớn.
Đây chính là điều khiến cho Phong Vũ Tôn giả kinh ngạc. Tuy rằng vừa rồi hắn cũng không toàn lực ra tay. Thế nhưng dưới một chưởng kia, Vũ Tôn bát trọng cũng không có bao nhiêu người có thể chống lại.
Sưu...
Trên vực sâu, dây mây khổng lồ vừa rồi còn như tức giận ngập trời lúc này không biết đã xảy ra chuyện gì mà không tiếp tục công kích Lục Thiếu Du. Chỉ giống như cự long ngẩng đầu, cảnh giác, không nhúc nhích. Khí tức bàng bạc lặng lẽ tràn ngập vào thân hình mọi người.
- Người này rất mạnh.
Mắt nhìn thanh niên áo xanh chống lại một cường giả khủng bố như Phong Vũ Tôn giả, mà lại không bị thương. Đám người Nhật Sát các, còn có mấy tan tu cùng với người của Lan Lăng sơn trang, Vạn Thú Tông trong lòng không khỏi trầm xuống.
Thực lực của Phong Vũ Tôn giả sợ rằng không ai không biết, thế nhưng cũng không ai ngờ tới thực lực của thanh niên áo xanh kia lại mạnh như vậy. Khó trách dám ra tay với Hóa Vũ tông.
- Phong Vũ trưởng lão, chính là người này đánh chết hai vị trưởng lão Hỏa Chân, Địa Chân. Còn xuất thủ với Công Tôn Xuân Thu.
Mắt nhìn Lục Thiếu Du, âm thanh của Công Tôn Hóa Nhai vang lên. Ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Lục Thiếu Du. Lúc này có Phong Vũ Tôn giả, thù này đương nhiên phải báo, cũng không thể cứ như vậy mà bỏ qua được.
Nghe vậy ánh mắt Phong Vũ Tôn giả biến đổi, hàn ý từ trong ai mắt bắn ra, nhìn về phía Lục Thiếu Du, lạnh nhạt nói:
- Tiểu tử, thì ra là ngươi. Dám động vào người của Hóa Vũ tông ta, ngươi chết chắc rồi.
Âm thanh giận dữ như sấm rền vang vọng trong không gian. Phong Vũ Tôn giả triệt để giận dữ, sát ý không chút che dấu trực tiếp tập trung lên người Lục Thiếu Du. Thù này đương nhiên không thể không báo.
Ánh mắt Lục Thiếu Du lạnh nhạt, đánh chết mấy người của Hóa Vũ tông hắn đã nghĩ tới Phong Vũ Tôn giả này rồi. Một Phong Vũ Tôn giả, Lục Thiếu Du biết rõ người này không dễ chọc. Thế nhưng cũng không phải là không thể trêu vào. Liếc mắt nhìn Phong Vũ Tôn giả, âm thanh khàn khàn vang lên:
- Người của Hóa Vũ tông trêu vào ta, đó mới là đáng chết.
← Ch. 1817 | Ch. 1819 → |