← Ch.1822 | Ch.1824 → |
Đương nhiên tất cả chuyện này còn chưa ai biết được, Lục Thiếu Du càng không biết được. Trên đường đi lúc này Lục Thiếu Du còn đang vô cùng bất đắc dĩ. Huyết Linh mẫu đơn cũng không thu được, Thanh Lôi Huyền Đằng cũng vậy. Tuy rằng hắn không biểu hiện ra trước mặt Tử Yên, thế nhưng trong lòng lại đang nhỏ máu không thôi.
Thế cho nên trên đường đi Lục Thiếu Du có tâm tình như vậy, lại đụng vào không ít tán tu không có mắt, còn muốn đánh chết Lục Thiếu Du, chuyện giết người đoạt bảo trong này quá bình thường.
Chỉ là kết cục của mấy tán tu này chính là thứ mà bọn hắn không ngờ tới. Còn chưa tới gần Lục Thiếu Du đã trực tiếp bị miểu sát, không biết chết như thế nào. Một giây cuối cùng bọn họ mới biết được, bọn họ có mắt không tròng, gặp phải siêu cấp cường giả.
Hai người một đường xuyên qua từng đám lục địa trôi nổi, cũng tìm được không ít linh dược. Thời gian chậm rãi trôi qua, Lục Thiếu Du lo lắng tới hai người Lục Tâm Đồng và đại ca Dương Quá, thế nhưng Tử Yên lại hoàn toàn không chút vội vã nào thậm chí còn sợ hãi nếu như nhìn thấy người quen.
Sưu Sưu.
Thân ảnh hai người xuất hiện trong một sơn mạch. Sơn mạch này tuy rằng không hùng vĩ, đồ sộ, thế nhưng lại bao la, không ít những đỉnh núi liên miên kéo dài tới phía xa, cũng xem như một khối lục địa cực lớn..
Phanh Phanh.
Hai người vừa đáp xuống khối lục địa này lập tức nghe được âm thanh bạo liệt từ phía xa truyền đến.
Lục Thiếu Du và Tử Yên nhìn nhau, lập tức thả người phóng về phía trước. Từ trong âm thanh bạo liệt này hai người không khó nhìn ra mấy người đang giao thủ chính là cường giả Tôn cấp, sợ rằng không phải chuyện bình thường, có lẽ lại có bảo vật.
Một lát sau, trong một sơn cốc lớn, ba mặt bị núi vây quanh, lúc này trong sơn cốc có một cỗ năng lượng cực lớn lan tràn tới.
Trước sơn cốc đã có không ít thân ảnh xúm lại, từ trang phục có thể đoán ra là người của không ít thế lực nhỏ và tán tu.
- Hỏa Sí, đừng tưởng rằng gia nhập Phi Linh môn thì không kiêng nể gì cả. Ở trước mặt ta ngươi còn chưa đủ tư cách.
Trong sơn cốc một lão giả gầy gò mặc trường bào ánh mắt trầm xuống, thân đeo một thanh trường kiếm màu đỏ. Bàn chân đột nhiên đạp mạnh mặt đất, chân khí dưới chân lóe lên, phá không lách mình ra. Thân hình kéo theo một đám tàn ảnh trực tiếp đánh ra một đạo quyền ấn, trước quyền ấn, không gian nứt vỡ từng khúc.
- Hỏa Kiếm ở trước mặt ta ngươi hung hăng càn quấy cái rắm. Chả lẽ lão tử lại sợ ngươi?
Một lão giả khuôn mặt đỏ bừng, trên người mặc áo choàng màu đỏ, còn có một bộ râu dài màu đỏ hét lớn một tiếng. Chân khí thuộc tính hỏa phô thiên cái địa tuôn ra. Nhanh chóng bố trí hộ thân cương khí, trong tay đánh ra một đạo quyến ấn nóng bỏng.
Hai đạo quyền ấn đều mang theo năng lượng thuộc tính hỏa bàng bạc ầm ầm va chạm vào nhau. Không gian nứt vỡ, hỏa diễm bắn tứ tung, cả không gian to lớn run lên.
- Không ngờ ngươi cũng đột phá tới Vũ Tôn thất trọng, chỉ là còn chưa đủ.
Lão giả gầy gò lưng đeo trường kiếm kia nhìn qua có chút đơn bạc thế nhưng lực lượng quanh thân lúc này lại khủng bố vô cùng. Quyền ấn vòng qua vòng lại, động tác nhẹ nhàng. Một cỗ lực lượng hung hãn nhanh chóng ngưng tụ mang theo khí tức nóng bỏng ngập trời ầm ầm đánh về phía lão giả có râu đỏ.
- Lão tử sợ ngươi sao?
Ánh mắt lão giả có bộ râu đỏ run lên, lần nữa đánh ra quyền ấn. Hai đạo quyền ấn cơ hồ cùng lúc va chạm vào nhau rồi phân ra. Nhanh như thiểm điện đã giao thủ hai chiêu.
Phanh.
Âm thanh trầm đục vang lên, thân hình lão giả râu đỏ run lên, lập tức lui lại, sắc mặt hơi biến đổi, dường như dưới chiêu này đã ăn một ít thiệt thòi.
Sưu Sưu. Thân ảnh hai người Lục Thiếu Du Tử Yên đáp xuống sơn cốc. Mắt nhìn trong sơn cốc, ánh mắt Lục Thiếu Du bắt đầu biến hóa.
Thân hình lão giả gầy gò nhóng lên một cái rồi lập tức ổn định, rõ ràng có thể thấy được lão giả này chiếm thế thượng phong, trong mắt hiện lên hàn ý.
Lão giả lưng đeo trường kiếm kia đắc thế không tha người, thân ảnh lần nữa lao thẳng về phía trước lạnh lùng quát:
- Hỏa Sí, Vũ Tôn thất trọng và Vũ Tôn thất trọng cũng có một khoảng cách lớn. Tuy rằng ngươi cũng là Vũ Tôn thất trọng, thế nhưng không thể chống lại ta. Ngày hôm nay ta sẽ cho ngươi biết một chút thực lực của Thiên Kiếm môn ta.
Tiếng quát lạnh vừa dứt, lão giả gầy gò này đã xuất hiện trước người lão giả râu đỏ. Chân khí thuộc tính hỏa quanh thân tuôn ra. Khí tức nóng bỏng ngập trời hộ tụ. Thủ ấn nhanh chóng được kết. Bàn tay đánh ra một chưởng, trong không gian lập tức xuất hiện khe nứt đen kịt.
Chưởng ấn mang theo khí tức chấn động khủng bố trong nháy mắt đánh về phía lão giả râu đỏ kia.
- Chẳng lẽo lão tử lại sợ ngươi sao.
Lão giả râu đỏ này chính là Hỏa Sí Tôn giả, lúc trước có tu vi Vũ Tôn lục trọng, sau khi gia nhập Phi Linh môn nhận được vô số thiên tài địa bảo cùng với Nam thúc chỉ bảo, trong những năm này cũng đột phá tới Tôn cấp thất trọng.
Tiếng quát vang lên, đồng thời nhìn thấy công kích của Hỏa Kiếm Tôn giả của Thiên Kiếm môn đánh tới, Hỏa Sí Tôn giả tuy biết rõ mình mới đột phá không lâu, thực lực có chút chênh lệch. Thế nhưng cũng không có gì e ngại.
Sưu..
Mà trong khi Hỏa Sí Tôn giả muốn gia tay chống lại thì bỗng nhiên có một thân ảnh màu xanh đột nhiên xuất hiện trước mắt hắn, nhanh như thiểm điện. Đồng thời một tiếng quát lạnh lẽo vang lên:
- Ngươi nói đúng, giữa Vũ Tôn thất trọng với nhau cũng có một khoảng cách vô cùng lớn. Vậy hôm nay để cho ta biết được thực lực của Thiên Kiếm môn các ngươi đi.
Âm thanh vừa dứt, đồng thời trên người thân ảnh màu xanh đột nhiên xuất hiện trước mặt Hỏa Sí Tôn giả có quang mang tuôn ra. Không trung đã bắt đầu rạn nứt. Khi vừa dứt lời, trong tay thân ảnh màu xám kia có một đạo quang mang màu vàng lan tràn ra. Một đạo quyền ấn ầm ầm đánh lên trời.
Sưu.
Tất cả chỉ trong nháy mắt, đại đa số người chỉ có thể nhìn thấy hai đạo quyền ấn này giống như thiên thạch va chạm vào nhau. Dưới sự va chạm này không gian liên tục vang lên tiếng nổ. Gợn sóng không ngừng lan tràn ra bốn phía.
Phốc Phốc.
Lão giả thân ảnh gầy gò gọi là Hỏa Kiếm Tôn giả của Thiên Kiếm môn kia dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ như vậy trong miệng trực tiếp phun ra máu tươi. Thân hình giống như diều đứt dây bị đánh bay về phía sau.
Phanh.
Thân hình Hỏa Kiếm Tôn giả hung hăng bắn ngược về phía sau trên trăm mét, tạo thành một cái hố sâu trên mặt đất, miệng phun ra máu tươi, còn chưa thể đứng lên được.
- Thiên Kiếm môn cũng chỉ như vậy mà thôi.
Trường bào trên người này tung bay, chắp tay mà đứng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía đội hình Thiên Kiếm môn.
Một màn như vậy khiến cho vô số người trong sơn cốc nghẹn họng nhìn trân trối. Không ít người hít sâu một hơi, ánh mắt trong khoảnh khắc nhìn về phía thân ảnh màu xám đột nhiên xuất hiện kia.
- Đại ca.
← Ch. 1822 | Ch. 1824 → |