Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1824

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1824: Thiên lão triệu hoán
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


Ngoài sơn cốc, ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, trên mặt hiện lên sự vui mừng. Thân ảnh màu xám kia trừ đại ca Dương Quá của hắn thì còn có thể là ai. Lúc này nhìn thấy đại ca bình yên vô sự khiến cho Lục Thiếu Du thở phào một hơi. Phiền muộn do không có được Huyết Linh mẫu đơn cùng Thanh Lôi Huyền Đằng bị quét sạch.

Trong Phi Linh môn, đám người Hỏa Sí Tôn giả, Thanh Linh Tôn giả, Chấn Linh Tôn giả, Phích Lịch Tôn giả, Phong Linh Tôn giả kinh ngạc. Một chiêu đả thương Hỏa Kiếm Tôn giả của Thiên Kiếm môn, khiến cho đối thủ không có lực đáp trả, đây rốt cuộc là ai?

- Trọng kiếm vô phong, Dương Quá.

- Là Đại thiếu gia.

Mọi người trong Phi Linh môn nhìn thấy người này lập tức kinh ngạc rồi từ chuyển thành sợ hãi và vui mừng. Người tới chính là đại ca của chưởng môn, Trọng kiếm vô phong Dương Quá. Một chiêu đả thương Hỏa Kiếm Tôn giả, thực lực như vậy cũng coi như tăng thể diện cho Phi Linh môn.

Càng khiến cho mọi người kinh ngạc chính là đại thiếu gia đã là Vũ Tôn thất trọng. Lúc này mới trôi qua mười mấy năm mà thôi, không ngờ đã có thực lực khủng bố như vậy.

- Hỏa Sí trưởng lão, ta tự tiện ra tay thử thực lực của Thiên Kiếm môn, mong Hỏa Sí Tôn giả đừng trách.

Dương Quá quay đầu lại nhìn Hỏa Sí Tôn giả nói. Trên đường đi tìm nhị đệ và tam muội, nhưng thật không ngờ lại gặp được người của Phi Linh môn. Thực lực của Hỏa Sí Tôn giả hoàn toàn kém hơn Hỏa Kiếm Tôn giả của Thiên Kiếm môn, chỉ là Hỏa Kiếm kia muốn đánh bại Hỏa Sí Tôn giả cũng không phải dễ. Nhưng vì muốn giáo huấn Thiên Kiếm môn này cho nên Dương Quá mới quyết định ra tay.

- Đại thiếu gia, người khách khí rồi. Giáo huấn người Thiên Kiếm môn một chút thì ai giáo huấn cũng được. Lại nói đại thiếu gia ra tay là tốt nhất.

Hỏa Sí Tôn giả mỉm cười, cố ý lớn tiếng nói, đủ để tất cả mọi người chung quanh nghe được.

Lúc này trong đội hình Phi Linh môn lại có mấy đạo thân ảnh nhìn về phía một thân ảnh mặc áo bào xanh, khí tức này vừa mới xuất hiện bọn họ đều có thể cảm giác được.

- Huyết Mị, Hắc Hùng, Xích Viêm, Mặc Lang, không được làm lộ thân phận của ta. Cứ coi như chưa phát hiện ra ta.

Một âm thanh lập tức vang lên trong đầu bốn người. Ánh mắt kích động của bốn người lập tức biến mất.

Mà bốn người này đương nhiên cũng là Huyết Mị, Hắc Hùng, Xích Viêm còn có Mặc Lang. Trong đầu bốn người đều có Huyết Hồn Ấn cho nên chỉ cần chủ nhân ở gần là chúng tự giác cảm nhận được mối liên hệ.

Lục Thiếu Du còn không muốn nhanh như vậy đã bạo lộ thân phận, dù sao hiện tại đã như vậy, che giấu tung tích ở trong Tử Vong Thâm Uyên này cũng có một chút tác dụng. Âm thầm bảo vệ Phi Linh môn. Nói không chừng đến lúc đó lại còn có tác dụng khác.

- Trọng kiếm vô phong Dương Quá, không ngờ tu vi của ngươi đã tăng lên nhanh như vậy, chúc mừng.

Trong đám người một âm thanh nhẹ nhàng vang lên, một đạo thân ảnh xinh đẹp tiến lên, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía Dương Quá.

Nữ tử này mặc một bộ y phục màu tím, mắt ngọc mày ngài. Dưới bộ váy màu tím chính là thân hình thướt tha, mề mại, đường cong linh lung. Nhìn qua có chút thanh nhã, khí tức quanh thân được thu liễm thế nhưng lại khiến cho mọi người run sợ. Đây chính là Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm môn, đồn rằng trong đám người trẻ tuổi chỉ có một mình Nguyên Nhược Lan này mới có thể chống lại Linh Vũ Chiến Tôn Lục Thiếu Du.

- Thiên La Kiếm Nguyên Nhược Lan sao?

Dương Quá nhíu mày nhìn nữ tử trước mắt nói:

- Thì ra là Nguyên Nhược Lan tiểu thư, đã lâu không gặp, tu vi của ngươi chỉ sợ đã càng mạnh hơn rồi.

Phốc phốc.

Hỏa Kiếm Tôn giả được người khác dìu lên, lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch như tro tàn. Rất rõ ràng hắn đã bị trọng thương, vừa rồi Dương Quá cũng không lưu tình. Trực tiếp dùng một quyền đánh cho hắn trọng thương. Sắc mặt đám người Thiên Kiếm môn có chút khó coi.

- Dương Quá, ngươi dám làm bị thương người của Thiên Kiếm môn ta?Trong Thiên Kiếm môn, một người dường như có quan hệ không tệ với Hỏa Kiếm Tôn giả tiên lên, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Dương Quá rồi nói.

- Mộc Kiếm, ngươi không phục thì cứ đi lên. Thiên Kiếm môn thì sao? Phi Linh môn ta chẳng lẽ phải sợ ngươi?

Không đợi Dương Quá mở miệng nói chuyện, Hỏa Sí Tôn giả, Phích Lịch Tôn giả đã lên tiếng nói, chân khí tràn ra. Phi Linh môn hiện tại không sợ bất luận một sơn môn nào. Coi như là hiện tại động thủ Phi Linh môn cũng không e ngại.

Lần này tới Tử Vong Thâm Uyên chỉ cần so số lượng Tôn giả thì tất cả sơn môn không nhiều bằng Phi Linh môn. Coi như là lúc này đám người Hỏa Sí Tôn giả, Phích Lịch Tôn giả, Huyết Mị, Xích Viêm... hội tụ lại một chỗ, đội hình này tuyệt đối so với Thiên Kiếm môn còn mạnh hơn nhiều. Thế nhưng tu vi của đầu lĩnh thì Hỏa Sí Tôn giả lại kém hơn Thiên Kiếm môn một chút.

- Phi Linh môn thật hung hăng càn quấy.

Người gọi là Mộc Kiếm Tôn giả kia âm trầm nói.

- Mộc Kiếm trưởng lão, chúng ta đi thôi.

Nguyên Nhược Lan nói với Mộc Kiếm Tôn giả.

- Nhược Lan...

Mộc Kiếm Tôn giả này dường như có ý định ra tay, Nguyên Nhược Lan thấy vậy nói:

- Mộc Kiếm trưởng lão, chúng ta còn có chuyện cần phải làm.

- Hừ.

Mộc Kiếm Tôn giả hừ lạnh một tiếng, trường bào tung bay. Kỳ thực nếu chính thức ra tay một mình hắn cũng không dám. Dương Quá kia chỉ cần dùng một chiêu đã đánh trọng thương Hỏa Kiếm Tôn giả. Tu vi của hắn còn kém Hỏa Kiếm Tôn giả a.

- Dương Quá, cáo từ. Lần sau gặp lại nếu có cơ hội nhất định ta sẽ lãnh giáo các hạ.

Nguyên Nhược Lan nói, ánh mắt biến áo. Thân ảnh xinh đẹp nhanh chóng rời đi, sau lưng nàng là cường giả Thiên Kiếm môn.

- Ta cũng rất muốn hỏi thăm tới Ma kiếm của ngươi. Lần sau gặp mặt Dương Quá nhất định sẽ phụng bồi.

Nhìn bóng lưng Nguyên Nhược Lan, âm thanh Dương Quá vang lên. Lúc này thân ảnh Dương Quá cũng biến mất trong mắt mọi người Thiên Kiếm môn.

- Nhược Lan, Dương Quá kia đả thương Hỏa Kiếm trưởng lão, chúng ta sao có thể buông tha được chuyện này?

Xa xa, từng đạo thân ảnh nhanh chóng lao về phía trước.

- Thực lực của Dương Quá đã sớm không giống như lúc trước. Vô Ảnh sư tổ đã cho chúng ta biết trước, ở trong này nếu không phải là phát hiện ra thứ gì trọng đại thì nên tránh những phiền phúc lớn ra. Cho nên chúng ta cứ đi trước rồi nói sau.

Nguyên Nhược Lan nói, thân ảnh màu tím tên không trung giống như điện mang xẹt qua không gian.

- Ha ha, Thiên Kiếm môn cũng chỉ có vậy mà thôi.

Thiên Kiếm môn rời đi, đám người Phi Linh môn ầm ầm cười to. Trong lòng cực kỳ hả giận. Nhớ ngày đó bọn họ là một tán tu, gặp đại môn đại phái như Thiên Kiếm môn, quản thực lực tương đương hay là mạnh hơn thì cũng phải né tránh một chút. Thế nhưng bây giờ có ba chữ Phi Linh môn, bọn họ không hề sợ hãi nữa.

Kỳ thật quan trọng hơn chúng cường giả đều hiểu rõ, Phi Linh môn hiện tại không sợ những đại môn đại phái kia là bởi vì tác phong gần đây của chưởng môn. Tất cả các sơn môn lớn vĩnh viễn không thể giống như Phi Linh môn. Phi Linh môn có một cái hồn, chính là Lục Thiếu Du.

*****

Lục Thiếu Du chính là hạch tâm quan trọng nhất của Phi Linh môn. Tất cả mọi việc của Phi Linh môn đều dùng Lục Thiếu Du làm trung tâm. Dùng tác phong trước sau như một của Lục Thiếu Du, người Phi Linh môn cũng liều lĩnh như vậy, vĩnh viễn không cúi đầu.

Mà tất cả các sơn môn lớn không có cách nào giống như Phi Linh môn là bởi vì tất cả các sơn môn lớn đều dựa vào bảo hộ của tổ ấm do tổ tiên để lại. Tuy rằng nhiều cường giả, cũng không phải có tiếng mà không có miếng, thế nhưng khác biệt trong đó quá nhiều. Tranh đấu giành thiên hạ vĩnh viễn khác so với thủ hộ giang sơn.

- Chư vị, sao các người lại gặp phải người của Thiên Kiếm môn?

Dương Quá nhìn bóng lưng Nguyên Nhược Lan biến mất lúc này mới hỏi chúng cường giả Phi Linh môn.

- Bẩm đại thiếu gia, chúng ta vừa mới tới đây đã gặp người của Thiên Kiếm môn. Ta cùng với Hỏa Kiếm Tôn giả kia trước đó có chút ân oán nhỏ, không ngờ tên đó lại muốn gây phiền phức. Chỉ là hiện tại trộm gà không được mà còn mất nắm gạo.

Hỏa Sí Tôn giả cười nói, trong lòng thoải mái không thôi. Chỉ bằng thương thế vừa rồi của Hỏa Kiếm Tôn giả, sợ rằng không có thời gian năm ba năm đừng mong khôi phục.

- Đại thiếu gia, chưởng môn đâu? Không phải đại thiếu gia đi cùng chưởng môn và tiểu thư sao?

Thanh Linh Tôn giả nhìn Dương Quá hỏi. Mắt thấy bên người Dương Quá không có chưởng môn và tiểu thư, sau khi tìm kiếm chung quan lập tức có chút nghi hoặc. Tất cả người của Phi Linh môn đều biết tiểu thư Lục Tâm Đồng, đại thiếu gia Dương Quá còn có chưởng môn đi cùng với nhau.

- Chúng ta thất lạc trong trận pháp, ta còn chưa tìm được bọn họ.

Dương Quá nói.

- Đại ca, đệ không sao, Tâm Đồng cũng bị thất lạc với huynh sao?

Ngay khi Dương Quá vừa dứt lời một âm thanh lập tức truyền vào trong tai Dương Quá.

Ánh mắt Dương Quá run lên, tìm kiếm bốn phía. Ánh mắt nhìn vào thân ảnh màu xanh phía xa. Ánh mắt có chút nghi hoặc, trong mắt khẽ run lên, sợ rằng đã nhận ra Lục Thiếu Du.

- Đại ca, đệ còn chưa muốn bị người khác nh, như vậy cũng không tệ.

Dương Quá đang muốn nói chuyện thì Lục Thiếu Du đã lần nữa truyền âm nói với Dương Quá.

- Ồ?

Mọi người nghe thấy chưởng môn và tiểu thư bị thất lạc lập tức lo lắng.

- Chư vị yên tâm đi, nhị đệ và tam muội nhất định sẽ không có chuyện gì.

Dương Quá nhìn người Phi Linh môn nói xong lại truyền âm nói với Lục Thiếu Du:

- Nhị đệ sao bộ dáng của đệ lại thế này? Tam muội không ở cùng với đệ sao? Ta ra sau tìm hai người đều không gặp.

- Như vậy cũng thuận tiện hơn một chút. Có lẽ Tâm Đồng cũng bị thất lạc như chúng ta. Chúng ta không có chuyện gì nhất định Tâm Đồng cũng không có chuyện gì.

Lục Thiếu Du truyền âm nói. Thấy đại ca Dương Quá không có việc gì hắn càng thêm xác định Tâm Đồng không có chuyện gì lớn. Cũng không biết tiểu ny tử kia hiện tại đang ở đâu.

Phanh.

Lúc này trong ngực Lục Thiếu Du truyền ra âm thanh rạn nứt, Lục Thiếu Du lập tức móc một vật trong ngực ra. Đây chính là một khối ngọc giản. Chỉ thấy khối ngọc giản này đã bắt đầu rạn nứt. Quang mang chói mắt bắn ra. Quang mang trực tiếp phóng về phía bên trái giống như bị thứ gì đó dẫn dắt. Ngọc giản lập tức bị nghiền nát. Mà đạo quang mang này chỉ lóe lên rồi biến mất cho nên cũng không thu hút sự chú ý của bao nhiêu người.

- Thiên lão phát hiện có nguy hiểm. Cùng một lúc trong tay Hỏa Sí Tôn giả cũng xuất hiện một khối ngọc giản. Quang mang lóe lên rồi biến mất, ngọc giản lập tức bị nghiền nát.

- Đại ca, huynh ở cùng đám người Hỏa Sí Tôn giả. Thiên lão có phát hiện trọng đại hoặc là nguy hiểm, chúng ta phải lập tức đuổi theo.

Lục Thiếu Du không kịp nói kỹ, sau khi truyền âm nói với Dương Quá xong lập tức bảo Tử Yên. Thân ảnh hai người nhanh chóng đi về phía bên trái, cũng vừa vặn là phương hướng mà đám người Nguyên Nhược Lan vừa mới rời đi.

- Đại thiếu gia, Thiên lão vừa có phát hiện trọng đại hoặc là phiền phức, chúng ta cùng đi chứ?

Hỏa Sí Tôn giả nói với Dương Quá, ngữ khí cực kỳ khách khí. Tuy rằng bối phận không thấp thế nhưng vừa rồi hắn cũng đã biết được thực lực của Dương Quá, trước mặt thực lực tuyệt đối, có một ít bối phận cũng không thể quá kiêu ngạo.

- Được, vậy thì ta sẽ đi cùng mọi người.

Dương Quá gật đầu, vừa rồi hắn đã nghe thấy Lục Thiếu Du sắp xếp. Chúng cường giả Phi Linh môn lục tục nhảy người đi về phía bên trái. Khí tức kia chỉ về phía bên trái.

Giữa không trung, Lục Thiếu Du phá không lao đi. Sắc mặt có chút lo lắng. Ngọc giản vừa rồi khi mọi người tách ra ở trong Tử Vong Thâm Uyên thì Kim Lang Tôn giả đã cho mọi người. Tổng cộng có sáu khối. Thiên Địa nhị lão, Hỏa Sí Tôn giả, Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên, Kim Lang Tôn giả cùng với Cùng Kỳ Tô giả có một khối. Dựa theo ước định một khi gặp thứ gì đó hoặc là nguy hiểm thì sẽ bóp nát ngọc giản. Người khác sẽ biết được phương hướng mà tới tiếp viện.

Lúc này Lục Thiếu Du có chút bận tâm. Thiên lão bóp nát ngọc giản không biết là gặp nguy hiểm hay là có phát hiện gì lớn. Chỉ mong không phải là nguy hiểm, nếu như là chuyện bình thường thì Thiên lão cũng không tùy tiện bóp nát ngọc giản.

Mang theo tâm tư bất định xuyên qua từng tòa sơn mạch cùng với lục địa lớn nhỏ đang lơ lửng, Lục Thiếu Du nhanh chóng chạy đi. Bên trên ngọc giản cũng có khí tức cho nên cũng không cần trì hoãn tìm phương hướng.

Cấp tốc phi hành, tốc độ vô cùng nhanh chóng. Chỉ trong mấy thời thần không biết Lục Thiếu Du đã bay qua bao nhiêu lục địa lớn nhỏ đang lơ lửng.

- Là trong này sao?

Một đường đuổi theo, trong mắt Lục Thiếu Du xuất hiện một khối lục địa lơ lửng cực lớn. Lục địa này vô biên vô hạn, giống như là khối lục địa to lớn nhất trong Tử Vong Thâm Uyên này.

Trên đại lục lơ lửng này phía xa có những ngọn núi sừng sững, cực kỳ xanh ngát, cây xanh thành rừng, có vách núi dựng đứng, trong đó dường như còn có sông.

- Dường như chính là nơi này.

Lục Thiếu Du nhíu mày, từ khí tức trên ngọc giản chỉ dẫn, Thiên lão ở nơi này bóp nát ngọc giản.

Sưu Sưu.

Không có chút chậm trễ nào Lục Thiếu Du tiến vào trong lục địa này. Biên giới lục địa này có không ít sườn đồi uốn lượn giống như cự long vòng quanh bên ngoài. Mây mù lượn lờ, thoạt nhìn cực kỳ mênh mông.

- Khí tức sát phạt thật mạnh.

Ngay khi hai người vừa mới đáp xuống đất, đôi mắt xinh đẹp của Tử Yên sững sờ. Vừa mới đáp xuống đất trên mặt đất đã có một cỗ khí tức sát phạt hội tụ. Ngoài lục địa hai người không có cách nào cảm giác được, giống như trên lục địa này có cấm chế vô hình cho nên khí tức sát phạt dị thường nồng đậm này không có cách nào tiết ra ngoài.

- Tử Yên cô nương, nàng có phát hiện ra khí tức trong này có chút quen thuộc hay không?

Lục Thiếu Du nhìn bốn phía, ánh mắt nghi hoặc, cỗ khí tức sát phạt này quá mức nồng đậm.

- Cực kỳ tương tự với khí tức sát phạt ở trong đại điện xanh đỏ mà chúng ta tiến vào.

Tử Yên nói.

- Chẳng lẽ có quan hệ sao?


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-3468)