← Ch.1832 | Ch.1834 → |
Có chín đầu hung khôi vây công, khí tức nóng bỏng tràn ngập không gian chung quanh. Không gian này như bị đốt lên, một đầu khôi lỗi lần nữa xuất hiện trước mặt Hạc Linh Tả Sứ. Trảo ấn nóng bỏng bắn ra, năm vết nứt đen kịt trên không gian xé rách không gian phóng về phía hắn.
Phá.
Ánh mắt Hạc Linh Tả Sứ âm trầm, nhanh chóng huy vũ tay, dẫn động năng lượng bàng bạc trong thiên địa đánh về phía khôi lỗi. Phiến không gian này trong nháy mắt cũng bị xé rách thành mảnh nhỏ. Kình khí ngập trời phá không khuếch tán.
Sưu.
Đầu khôi lỗi kia lập tức bị đẩy lui, Hạc Linh Tả Sứ muốn dựa thế bắn ra cứu Lăng Thanh Tuyệt.
Sưu Sưu.
Thế nhưng trong nháy mắt này chín đầu khôi lỗi đột nhiên động, thân hình nhảy ra, tốc độ nhanh như thiểm điện. Chín đạo thân ảnh trong lúc mơ hồ có một loại liên hệ huyền ảo, quay chung quanh tạo thành một vòng tròn, lần nữa vây Hạc Linh Tả Sứ vào bên trong.
Sưu Sưu.
Một lát sau, khí tức nóng bỏng trên người chín đầu khôi lỗi phóng ra, bí văn quanh thân đại thịnh, giống như hóa thành hỏa diễm như thực chất. Phía trên chín đầu khôi lỗi, bí văn huyền ảo mà phức tạp phóng lên trời.
Quang mang tạo thành hình cung, đem bí vân trên chín đầu khôi lỗi hợp lại với nhau, tạo thành mạng nhện trên không trung, đem không gian bao trọn vào bên trong.
Sưu Sưu.
Bí vân bao phủ, cả không gian giống như cháy lên, bí vân tương liên, bao phủ không gian. Hạc Linh Tả Sứ đang muốn cứu Lăng Thanh Tuyệt lúc này cũng bị bao phủ vào bên trong.
Biến hóa bực này khiến cho Hạc Linh Tả Sứ biến sắc, càng khiến cho hắn thêm kinh ngạc chính là khí thế trên chín đầu khôi lỗi này đột nhiên tăng lên. Vốn là bát cấp hậu kỳ, thế nhưng lúc này lập tức nhảy lên bát cấp hậu kỳ đỉnh, mà uy thế trên người chín đầu khôi lỗi này so với vừa rồi không chỉ tăng thêm một chút.
- Trận pháp khôi lỗi hợp kích.
Hạc Linh Tả Sứ cũng coi như là người có kiến thức rộng rãi, trong khoảnh khắc hiểu rõ sự ảo diệu bên trong. Chín đầu khôi lỗi khủng bố này không ngờ lại có trận pháp hợp kích. Chín đầu khôi lỗi tương liên, thực lực cũng tăng cường.
Hiểu rõ tất cả chuyện này trên khuôn mặt của Hạc Linh Tả Sứ ngày càng âm trầm, đồng thời trong lòng cũng chính thức ngưng trọng, thậm chí là run sợ.
Thân là Linh giả, thế mạnh của hắn là công kích linh hồn. Thế nhưng khôi lỗi này lại không sợ công kích linh hồn. Hơn nữa công kích vật chất cường hãn kia khiến cho hắn không chịu nổi. Muốn đối phó với những khôi lỗi trừ phi hắn có thể đem linh hồn lực phá hủy cấm chế linh hồn trên người những đầu khôi lỗi này.
Nhưng mà muốn phá hủy cấm chế linh hồn của người khác trên đầu khôi lỗi này tối thiểu phải mạnh hơn nhiều chủ nhân của nó. Đáng tiếc vừa rồi hắn đã thử qua, thực lực của hắn còn không có cách nào có thể cưỡng thế phá hủy cấm chế linh hồn trên người khôi lỗi.
Sưu Sưu...
Hạc Linh Tả Sứ rung động, bốn đầu hung khôi cũng không có khách khí. Chín đầu hung khôi lúc này mơ hồ tương liên, dẫn động năng lượng nóng bỏng mà bàng bạc bao phủ phiến thiên địa bị bí văn bao quát. Từng đạo trảo ấn mang theo kình phong sắc bén lần nữa đánh về phía Hạc Linh Tả Sứ, thực lực này so với lúc trước còn cường hãn hơn nhiều.
Lúc này Hạc Linh Tả Sứ đâu còn có năng lực đi ứng cứu Lăng Thanh Tuyệt, thân hắn cũng khó mà bảo toàn. Chín đầu khôi lỗi thúc dục trận pháp hợp kích, Hạc Linh Tả Sứ bị quản chế khắp nơi, còn cần người khác tới cứu chứ làm gì có thời gian đi ứng cứu kẻ khác.
Sưu.
Dưới không trung, trọng thương như vậy khiến cho sắc mặt Lăng Thanh Tuyệt trắng bệch, nhanh chóng vỗ cánh chạy trốn.
- Còn muốn trốn sao?
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, bàn chân đạp mạnh hư không, Huyễn Ảnh Thanh Vũ tạo thành một chuỗi tàn ảnh trên không trung. Tốc độ của Lăng Thanh Tuyệt có nhanh hơn nữa cũng không thể nào nhanh hơn được Lục Thiếu Du, coi như là thời kỳ toàn thịnh, luận tốc độ cũng không phải là đối thủ của Lục Thiếu Du.
- Thời Không Lao Ngục.
Tiếng quát vừa dứt, một đạo quang mang chói mắt từ trong hai tay Lục Thiếu Du bắn ra. Thời Không Lao Ngục thuộc tính thủy lan tràn bao phủ không gian chung quanh. Dưới lực lượng thời gian tác dụng, gợn sóng trong không gian bị đồng hóa, trong nháy mắt bao phủ Lăng Thanh Tuyệt vào bên trong.
Trong Thời Không Lao Ngục thuộc tính thổ, năng lượng thuộc tính thổ bàng bạc hội tụ. Linh hồn lực mênh mông cùng với lực lượng thời gian, không gian dung hợp vào bên trong, trong khoảnh khắc lậ tức trút xuống.
- Không tốt.
Lăng Thanh Tuyệt biến sắc, trong nháy mắt cơ thể lại bị ảnh hưởng, dưới nhiều loại công kích như vậy, thân hình hắn khó bảo trì sự cân bằng, càng ngày bị ảnh hưởng càng nặng.
Phanh.
Đồng thời Thời Không Lao Ngục thuộc tính thủy đột nhiên đóng băng kéo tới. đóng băng chung quanh Lăng Thanh Tuyệt, khí tức lạnh lẽo trong nháy mắt lan tràn tới trước người Lăng Thanh Tuyệt.
Lăng Thanh Tuyệt kinh hãi, công kích khủng bố trong không gian này vô cùng quỷ dị, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải. Công kích quỷ dị này khiến cho hắn có cảm giác không có cách nào chống lại, cũng không thể thoát ra ngoài.
Phốc phốc.
Trong không gian lạnh lẽo, Lăng Thanh Tuyệt lần nữa phun ra máu tươi. Chân khí phô thiên cái địa tuôn ra, thế nhưng dưới vô số công kích chung quanh, bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được chân khí của hắn bị ăn mòn.
Trong thời gian ngắn ngủi, một cỗ lực lượng hàn băng lan tràn tới trước người Lăng Thanh Tuyệt, không gian đều bị hàn băng bao phủ, khiến cho hắn không thể chống lại.
- Mạng ta xong rồi.
Hàn băng tới trước người, trong mắt Lăng Thanh Tuyệt hiện lên sự tuyệt vọng. Không còn cách nào do dự, ánh mắt trở nên âm độc, hét lớn một tiếng:
- Lục Thiếu Du, ta liều mạng với ngươi.
Dứt lời, quanh thân Lăng Thanh Tuyệt đột nhiên bành trướng, hàn băng vừa mới lan tràn tới người hắn đột nhiên thối lui, khí thế trên người Lăng Thanh Tuyệt theo đó tăng vọng.
- Thanh Tuyền, muội mau chạy đi.
Khí tức tăng lên, Lăng Thanh Tuyệt quát lớn một tiếng, tự biết hồn anh tự bạo cũng không nhất định có thể giữ chân Lục Thiếu Du, phòng ngự của Lục Thiếu Du thế nào hắn là người rõ ràng nhất.
- Muốn hồn anh tự bạo sao?
Lục Thiếu Du lạnh lùng quát một tiếng, chỉ cần nhìn qua dấu hiệu cũng biết Lăng Thanh Tuyệt định tự bạo hồn anh. Tu vi Vũ Tôn thất trọng như Lăng Thanh Tuyệt thi triển hồn anh tự bạo, Lục Thiếu Du cũng chỉ có chút cố kỵ mà thôi, thế nhưng cũng không sợ. Lực lượng lạnh lẽo ngập trời lần nữa lan tràn, không cho Lăng Thanh Tuyệt giãy dụa.
Sưu.
Thân hình Lăng Thanh Tuyệt dần dần bành trướng, khí tức phô thiên cái địa dẫn động tới năng lượng thiên địa, một mảng lớn băng chung quanh thân hình bị vỡ anst, năng lượng khủng bố xé rách không gian tạo thành vết nứt đen kịt.
- Dừng tay, Lục Thiếu Du, ngươi dừng tay cho ta.
Lăng Thanh Tuyền hét lớn một tiếng, thân hình có chút chật vật từ trên mặt đất nhảy lên, mái tóc mất trật tự, thân hình lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.
- Hừ, cút ngay.
Lục Thiếu Du quay đầu lại, cánh tay vung lên, một đạo chân khí đánh về phía Lăng Thanh Tuyền.
← Ch. 1832 | Ch. 1834 → |