← Ch.1839 | Ch.1841 → |
Phanh.
Hai đạo năng lượng va chạm, lập tức tạo thành âm thanh bạo liệt giống như tiếng sấm trên không trung. Cả không gian này trong nháy mắt nổ tung, lực lượng cuồng bạo khuếch tán, mấy cường giả Tôn cấp chung quanh vốn còn muốn tiến lên, thế nhưng dưới dư âm kình khí khủng bố này cả đám chỉ có thể chạy trốn.
- Thu.
Đẩy lui đối thủ, Kim Lang Tôn giả cũng mặc kệ Hãn Thiên Tôn giả, đan dược chuẩn đế phẩm trước mắt quan trọng hơn, hắn cũng biết đan dược chuẩn đế phẩm này sẽ chạy cho nên đã sớm có sự chuẩn bị. Không gian thuộc tính thổ lập tức phong tỏa không gian, một đạo trảo ấn lập tức thu khỏa đan dược Đế linh Tấn Thần đan kia vào trong tay.
Ầm ầm.
Cùng một lúc, một đạo sấm sét cũng xuyên thủng không gian mà tới, hung hăng đánh vào trên người Kim Lang Tôn giả. Sấm sét đánh xuống, mang theo sự huyền ảo, trong chớp mắt này Kim Lang Tôn giả cảm giác được bản thân mình không thể nào tránh đi được.
Phanh.
Dưới đạo sấm sét này Kim Lang Tôn giả rơi xuống mặt đất, trường bào màu tím run lên, thân hình lảo đảo rơi xuống mặt đất. Mỗi một bước lui lại đều lưu lại một dấu chân sâu trên mặt đất.
Khi thân hình ổn định lại, Kim Lang Tôn giả mở tay ra, trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một khỏa Đế linh Tấn Thần đan, rốt cuộc một khỏa Đế linh Tấn Thần đan cũng tới tay.
Trên không trung lúc này cơ hồ chuyển thành hỗn chiến. Tất cả mọi người dây dưa với nhau, khó có thể lao ra. Một khi lao ra lập tức bị tất cả mọi người ngăn cản.
Người tranh đoạt đều là cường giả Tôn cấp, mỗi khi ra tay đều đánh vỡ không gian. Tuy rằng bảo vật trước mắt, thế nhưng cũng không có ai dám chủ quan. Chỉ có những cường giả đỉnh cấp kia mới có thể nhảy ra, tiến hành đoạt bảo.
Về phần những người có tu vi Vương cấp thì chỉ có thể ở dưới mặt đất quan sát lên. Loại đội hình như vậy bọn họ đặt chân vào chỉ có thể chịu chết mà thôi, căn bản không có cách nào tham dự vào tranh đoạt.
- Đây là của ta.
Tại một chỗ trong không gian, mấy cường giả đỉnh cấp đồng thời nhìn chằm chằm vào một khỏa Đế linh Tấn Thần đan. Thiên Dương Tôn giả, Thanh Quán Tôn giả, Thao Ưng lão tổ và Bình Sơn TÔn giả ra tay, từng âm thanh bạo liệt cực lớn vang lên, cả không gian bị chấn nát.
Sưu...
Dưới kình khí ngập trời, thân ảnh Lục Thiếu Du giống như quỷ mị xuất hiện trên không trung, không chút khách khí nào chộp vào Đế linh Tấn Thần đan kia.
- Hỗn trướng.
Mắt thấy Lục Thiếu Du nhúng tay vào, ánh mắt bốn cường giả đỉnh cấp biến đổi, đồng thời nhanh chóng đánh ra một đạo công kích khủng bố về phía Lục Thiếu Du.
Sưu Sưu...
Lục Thiếu Du đã sớm có sự chuẩn bị, quanh thân có chín đạo lưu quang bắn ra. Chín đầu hung khôi xuất hiện, nhanh chóng đánh ra chín đạo trảo ấn xé rách không gian về phía bốn người.
Mà Lục Thiếu Du căn bản cũng không để ý tới công kích của bốn cường giả đỉnh cấp. Chín đầu hung khôi tuy rằng chưa đủ để đối phó với bốn cường giả đỉnh cấp này. Thế nhưng dựa vào đặc tính của khôi lỗi cũng có thể ngăn cản lại bốn người này.
Thân ảnh nhanh như thiểm điện, không gian thuộc tính thổ của Lục Thiếu Du lan tràn ra. Cả không gian uốn éo giống như lao lung, trói buộc khỏa Đế linh Tấn Thần đan kia. Khí tức tập trung vào trên người khỏa đan dược này, Lục Thiếu Du lập tức nắm nó vào trong tay. Ngay tại lúc đó một đạo sấm sét lập tức đánh xuống, thân hình Lục Thiếu Du chợt lui ra.
Xoẹt.
Nhưng mà Lục Thiếu Du đã quá coi thường đạo sấm sét kia, đạo sấm sét này huyền ảo vô cùng. Thân ảnh Lục Thiếu Du nhanh chóng lui lại, đạo sấm sét kia đuổi theo, sau đó hung hăng đánh vào trên người Lục Thiếu Du. Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ này toàn thân Lục Thiếu Du như nhũn ra, thế nhưng lúc này cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cho nên khi thân ảnh đang bay xuống mặt đất thì trong nháy mắt đã ổn định lại thân hình, dù sao sấm sét đối với Lục Thiếu Du mà nói cũng không tạo thành thương tổn quá lớn.
Ầm ầ mầm.
Chín đầu khôi lỗi chống lại bốn cường giả đỉnh cấp. Chín đầu hung khôi mang theo khí tức sát phạt ngập trời, chín đạo trảo ấn nóng bỏng xé rách không gian đánh về phía bốn người Thiên Dương Tôn giả.
- Khôi lỗi bát cấp hậu kỳ.
Bốn người biến sắc, cũng chỉ có thể ngưng tụ ra từng đạo công kích hung hăng va chạm với công kích của chín đầhu hung khôi. Năng lượng va chạm, không gian đột nhiên cứng lại, năng lượng kinh người bạo tạc.
Ầm ầm.
Trong nháy mắt này năng lượng khủng bố va chạm, cả không gian bạo liệt lộ ra một động sâu đen kịt trong không gian. Không gian nổ tung, kình khí khủng bố hóa thành hình cung khuếch tán.
Ken két.
Dưới kình khí khủng bố, năng lượng kinh người phô thiên cái địa khuếch tán. Chín đầu hung khôi bị đẩy lui không ít, nhưng mà cũng chỉ có bị đẩy lui như vậy, không hơn.
- Ta hiểu rỗi.
Bị sấm sét đánh lui lại, trong lòng bàn tay Lục Thiếu Du xuất hiện một khỏa Đế linh Tấn Thần đan, trong lòng lập tức hiểu ra. Lực lượng sấm sét kia có thể đuổi theo hắn sợ rằng là do cấm chế trên khỏa Đế linh Tấn Thần đan này. Mỗi một khỏa Đế linh Tấn Thần đan đều dẫn tới một đạo sấm sét, nếu ai đạt được nó thì nhất định sẽ bị đánh một đạo. Người thực lực thấp căn bản không có cách nào chống lại sấm sét này, cho nên cũng không thể đạt được Đế linh Tấn Thần đan.
- Tiểu tử, giao ra đan dược.
Thiên Dương Tôn giả hét lớn một tiếng, không ngờ có người lại cướp đồ trước mí mắt hắn, mà lại còn cướp đi đan dược chuẩn đế phẩm, khuôn mặt giận dữ, muốn lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du bất đắc dĩ, gượng cười khổ nói:
- Tiền bối, đan dược ở trong tay của ta, ngươi có lấy cũng không được. Bây giờ còn có mấy khỏa đan dược, người vẫn còn cơ hội, cần gì phải đoạt với ta.
- Đáng giận, khoản sổ sách này một lát nữa bản tôn sẽ tính với ngươi.
Mắt thấy mấy đầu khôi lỗi mang theo khí tức sát phạt ngập trời đứng quanh thân Lục Thiếu Du. Ánh mắt Thiên Dương Tôn giả trầm xuống, người thanh niên này tuyệt đối khó đối phó, chỉ bằng chín đầu khôi lỗi này hắn cũng không có nắm chắc. Chung quanh vẫn còn đang tranh nhau đan dược chuẩn đế phẩm, hắn không chút do dự nào thân ảnh nhanh chóng phóng về phía xa.
- Hừ.
Ba người còn lại cũng hung hăng nhìn về phía Lục Thiếu Du. Mắt thấy chín đầu khôi lỗi, thân hình bọn họ nhanh chóng đánh về phía khác đang tranh đoạt.
- Thiên Địa nhị lão, các ngươi còn chưa đủ tư cách.
Trên không trung, Thiên Địa nhị lão đang lao thẳng tới một khỏa Đế linh Tấn Thần đan thế nhưng lại bị Thiên Nguyệt Tôn giả ngăn cản. Linh lực bàng bạc, phô thiên cái địa đánh về phía Thiên Địa nhị lão.
- Hừ.
Địa lão hét lớn một tiếng, bàn chân đột nhiên đạp mạnh hư không. Hư không dưới chân đột nhiên nổ tung, một đạo quyền ấn bằng hỏa diễm lớn vài trăm mét lập tức bắn ra. Hỏa diễm trên không trung bắn tứ phía, quyền ấn hung hăng đánh về phía Thiên Nguyệt Tôn giả.
Cùng lúc này thân ảnh Thiên lão cũng lao thẳng tới Đế linh Tấn Thần đan.
Phanh Phanh.
Địa lão Tạ địa cùng với Thiên Nguyệt Tôn giả đối chiến, âm thanh bạo liệt cực lớn vang vọng. Dưới công kích linh hồn của Thiên Nguyệt Tôn giả, thân hình Địa lão liên tiếp bị đẩy lùi.
← Ch. 1839 | Ch. 1841 → |