← Ch.1871 | Ch.1873 → |
Ánh mắt Liễm Linh dữ tợn, trong lúc hoảng sợ đánh ra hai đạo linh lực dải lụa thổi quét tới, hung hăng va chạm cùng hai đạo công kích của Âm Quỷ Dương Quỷ.
Phốc!
Bốn dải lụa chạm vào nhau, không gian nổ vang, năng lượng khuếch tán, thân hình Liễm Linh nện xuống đất kéo ra một khe nứt thật dài, không ngừng phun ra máu tươi.
- Chư vị, cùng xuất thủ, nếu không mọi người đều sẽ bị tiêu diệt từng bộ phận!
Lão giả Linh Vũ giới chợt động, thân ảnh lao thẳng về hướng Cực Lạc tam quỷ.
- Cút ngay cho ta!
Kim Lang hét lớn một tiếng, thân ảnh xuất hiện trước người lão giả, một quyền đánh ra chấn vỡ không gian, trực tiếp ngăn cản hắn.
- Cùng nhau ra tay, bằng không hôm nay không thoát được!
Thao Ưng lão tổ, Vô Ảnh kiếm tôn, Hãn Thiên tôn giả ánh mắt chớp động, giờ phút này đã không còn đường lui, Lục Thiếu Du quá âm hiểm, nếu còn không đoàn kết chỉ có thể bị hắn tiêu diệt từng bộ phận.
- Ha ha, hôm nay phải giáo huấn Thiên Địa minh các ngươi!
Thiên Dương hét lớn một tiếng, thân ảnh cũng lao thẳng tới.
- Giết!
Nhóm người Đế Đạo minh cực kỳ hưng phấn, Thiên Địa minh bị thương nặng, ba siêu cấp cường giả bị đánh chết, Liễm Linh bị trọng thương, mà Đế Đạo minh có thêm Cực Lạc tam quỷ, thực lực đảo lộn, không còn gì e ngại, cả đám người triển khai công kích cuồng mãnh.
Bảy siêu cấp cường giả Thiên Địa minh vừa động liền bị Thiên Dương, Thanh Oản, Thất Tinh, Thiết Kiếm, Mang Linh, Kiền Chính, Cùng Kỳ còn có Thiên Địa nhị lão cùng nhau vây công, khi Nguyên Nhược Lan muốn động lại bị Dương Quá ngăn cản.
Phanh phanh!
Cuộc chiến kịch liệt giữa những siêu cấp cường giả lại diễn ra, tiếng chấn vang triệt thiên không, cả không gian run rẩy.
- Giết, một tên cũng không để lại!
Thiên Độc Yêu Long hét lớn một tiếng, thân ảnh dẫn đầu lao thẳng về hướng Tôn Cấp bình thường của Thiên Địa minh.
- Giết!
Người Đế Đạo minh thanh thế lớn, một đám nhiệt huyết mênh mông, sát khí khuấy động, chân khí linh lực run lên, lao thẳng về hướng Thiên Địa minh.
- Liều mạng, chết cũng không cho Đế Đạo minh yên thân!
Thiên Địa minh đã không còn cách nào, tới thời điểm này không thể mặc người chém giết, một đám đã chuẩn bị liều mạng, muốn chết cũng phải kéo người đệm lưng.
- Toàn bộ đệ tử Đế Đạo minh nghe lệnh, đều lui ra cho ta!
Nhưng đúng ngay lúc này, một thanh ảnh xuất hiện trước mặt mọi người, Lục Thiếu Du lăng không đứng thẳng, thanh âm quanh quẩn trên không, ý bảo mọi người lui ra phía sau.
- Chưởng môn!
Đệ tử Phi Linh môn vốn xông tới trước nhất, nhưng nghe tiếng chưởng môn liền ngừng chân lại, mà đệ tử Đế Đạo minh cũng lui ra phía sau.
Sưu sưu!
- Là Lục Thiếu Du!
Thiên Địa minh vừa lao tới nhìn thấy thân ảnh Lục Thiếu Du lại như gặp quỷ, trực tiếp ngừng phắt lại, sắc mặt đại biến cấp tốc thối lui.
- Nhóm lão cẩu Thiên Địa minh nghe kỹ cho ta, ta đã sớm nói, dám đụng tới ta sẽ khiến các ngươi trả giá thật nhiều, cho các ngươi phải đau lòng hối hận!
Thanh âm Lục Thiếu Du lạnh băng quanh quẩn trên thiên không, hàn ý lan tràn, lời nói rơi vào trong tai Thiên Địa minh, họ đột nhiên cảm giác trong lòng lạnh lẽo, phảng phất như máu huyết đều đọng lại.
Xuy!
Lục Thiếu Du vung tay lên, một đạo tử sắc lưu quang xoay tròn trên tay, ngay sau đó hắn liền ném lên không trung.
Hô!
Tử sắc lưu quang bay lên trời cao, lan tràn cỗ khí tức quỷ dị, trong chớp mắt một mảnh tử sắc lôi vân cuồn cuộn tràn tới, điện quang lưu chuyển, cả bầu trời phong vân biến sắc.
Biến hóa trong nháy mắt làm mọi người khiếp sợ tới cực hạn, ánh mắt kinh hãi, trong lòng có dự cảm bất an.
- Tử Lôi Huyền Đỉnh, đây là Tử Lôi Huyền Đỉnh!
- Chạy mau a, Lục Thiếu Du muốn thúc giục Tử Lôi Huyền Đỉnh, chạy mau!
Trong nháy mắt đã có người hét lớn, chân khí khủng bố nguy hiểm khiến linh hồn họ đều run rẩy lên.
Khóe môi Lục Thiếu Du hiện tia cười lạnh, sát ý nồng đậm tới cực điểm, thủ ấn khẽ biến, từng đạo tử sắc lôi điện treo trên bầu trời như thác nước, lôi điện dày đặc đều nhắm thẳng người Thiên Địa minh.
- Trốn, chạy mau a!
Chân khí vô hình làm Thiên Địa minh run rẩy lên, trước mặt lôi uy kinh người linh hồn họ đều khủng hoảng.
- Chạy mau!
Từng đạo linh lực chân khí trào ra, toàn lực khởi động thủ đoạn phòng ngự, sau đó lại vội vã bỏ chạy.
- Lục Thiếu Du, ngươi muốn làm gì!
- Đồ khốn, ngươi dám động Quy Nguyên môn, ta sẽ không bỏ qua ngươi!
- Trốn, các đệ tử chạy mau!
Nhóm siêu cấp cường giả còn lại của Thiên Địa minh cảm giác được biến hóa, toàn lực muốn tránh thoát vây công của nhóm người Cùng Kỳ, Lục Linh thi triển thủ đoạn biến hóa hai đạo linh hồn phân thân cũng vô dụng, đều bị nhóm người Thiên Dương ngăn cản lại, phải toàn lực đối kháng với họ nên không cách nào thoát thân cứu viện.
- Muốn đi cứu người, nằm mơ đi, trơ mắt chứng kiến bọn hắn chết là tốt nhất!
Thiên Dương quát lạnh, từng đạo công kích toàn lực thi triển, chấn vỡ cả không gian phá nát.
- Đều đi chết đi, đừng mong chạy trốn!
Lục Thiếu Du hiện lên sát ý, thủ ấn áp xuống, tử sắc lôi vân lóe lên lôi quang, hóa thành lôi đình mang theo tử sắc điện mang khoảnh khắc tuôn xuống dưới, vô số lôi đình như trời giáng rậm rạp đem cả không gian đều bao phủ.
Xuy lạp lạp!
Hết thảy chỉ là nháy mắt, tử sắc lôi đình cuồng mãnh oanh kích xuống dưới, như mưa to trút xuống, những nơi lôi đình đi qua, không gian ầm ầm nổ tung.
- Mạng ta xong rồi!
Không gian bị oanh kích thành từng khe không gian tối đen, tu vi Vương Cấp không còn dũng khí chạy trốn, linh hồn run rẩy ngây dại, nháy mắt lôi đình hạ xuống liền bị phá hủy thành mảnh nhỏ, huyết vụ tuôn trào, tiếng kêu thảm thiết dìm ngập trong tiếng sấm sét nổ vang.
- Cứu mạng!
- Chạy mau!
- Lục chưởng môn, chúng tôi không phải cố ý đối phó ngươi, chúng tôi biết sai lầm rồi!
- Lục minh chủ, ta không phải cố ý đối phó Đế Đạo minh, thả ta đi, ta nguyện ý gia nhập Phi Linh môn, tha cho ta đi!
Mấy cường giả tán tu cùng không ít đệ tử Thiên Địa môn lớn tiếng hô lên, chật vật bỏ chạy, mỗi đạo lôi đình hạ xuống lại có người tử vong...
Nhưng tiếng hò hét kia cũng chỉ vô dụng, từng thân hình bị oanh thành mảnh nhỏ, hồn anh cũng không thoát, hoàn toàn không có lực đối kháng.
Xuy lạp lạp...
Phanh phanh!
Những người sống sót vốn cũng không còn bao nhiêu người, chỉ gần hai trăm mà thôi, lúc trước chiến đấu bị Đế Đạo minh đánh chết không ít, cuối cùng chỉ còn lại không đầy trăm người, nhưng dù sao cũng là cường giả, dù là Vương Cấp cũng không phải người bình thường.
Nhưng gặp được Tử Kim Huyền Lôi, chỉ có thể bị đánh tan, với tu vi hiện tại của Lục Thiếu Du, dù là Vũ Tôn bát trọng đỉnh tuyệt đối khó thể sống sót đừng nói chi bọn họ, dù có thúc giục linh khí cũng không cách nào đối kháng.
- A...
- Cứu mạng...
Nơi này chính là tàn sát, vô cùng huyết tinh, mỗi người bị đánh trúng đều hóa thành tro tàn, máu tươi khuynh sái, nháy mắt đã biến mất, tiếng kêu rên thê thảm, tiếng bỏ chạy trối chết xen lẫn vào nhau, sóng âm vô cùng thê lương, nhưng đều bị tiếng sấm sét che giấu.
- Thật mạnh!
Người Đế Đạo minh cùng Thiên Địa các nhìn một màn khủng bố trước mắt, nghẹn họng nhìn trân trối, trong lòng chết lặng, loại giết chóc này thật sự rất hiếm thấy.
← Ch. 1871 | Ch. 1873 → |