← Ch.1912 | Ch.1914 → |
Theo năm đạo thân ảnh này xuất hiện, năm cổ uy áp trong khoảnh khắc lan tràn, năm cổ uy áp đột nhiên hàng lâm, Thiên Địa chung quanh ở trong lúc vô hình run lên.
Dưới năm đạo uy áp, ở trong không gian này lập tức áp lực, dưới uy áp khủng bố như thế, sắc mặt người ở đây không khỏi đại biến, Giải Linh Tôn Giả, Dạ Vị Ương, Hóa Linh Tôn Giả... còn có ba trưởng lão khác tu vi không cao của Thánh Linh Cốc, sắc mặt đều đè nén, có chút tái nhợt.
Theo năm người xuất hiện, đệ tử Thánh Linh Cốc giống như càng bị áp chế.
Lục Thiếu Du nhìn trên không, năm đạo thân ảnh già nua, năm lão giả thoạt nhìn khoảng bảy tám mươi, cái thứ nhất miệng rộng mắt to, bận trường bào màu vàng, khí tức quanh thân trầm trọng, người thứ hai mặc trường bào màu lam, dáng người có chút mập mạp, vóc dáng không phải rất cao, toàn thân có hơi nước lan tràn, để cho người nhìn xem mê huyễn, đáng chú ý là đầu tóc đen nhánh, xen lẫn trong đó lại có một nhúm tóc màu lam.
Người thứ ba là một lão giả bận trường bào màu xanh, ánh mắt mang theo âm trầm, toàn thân lộ ra khí tức quỷ dị, thứ tư thì bận trường bào hỏa hồng sắc, khí tức nóng bỏng, thân ở giữa không trung, không gian chung quanh tựa như muốn cháy lên.
Cuối cùng thì khí tức cực kỳ phiêu dật, trong lúc mơ hồ lại mang theo lăng lệ ác liệt, chung quanh không gió mà bay, không gian gợn sóng có chút lắc lư, có một cổ khí tức nguy hiểm lan tràn.
- Thổ thuộc tính, thủy thuộc tính, mộc thuộc tính, hỏa thuộc tính, Phong thuộc tính, năm Vũ Tôn Cửu trọng, có lẽ đều đã đến Vũ Tôn Cửu trọng trung kỳ a.
Lục Thiếu Du nhìn chăm chú lên năm người này, năm lão giả kia theo thứ tự là thân mang thổ thuộc tính, thủy thuộc tính, mộc thuộc tính, hỏa thuộc tính cùng Phong thuộc tính, khí tức cực mạnh, so với bọn người Kim Lang Tôn Giả, Bạch Long tôn giả, ... là muốn kém một chút, nhưng mà chênh lệch cũng không quá nhiều, Lục Thiếu Du phán đoán, tu vi năm lão nhân này, tuyệt đối đều đã đến Vũ Tôn Cửu trọng trung kỳ, năm người này tự nhiên cũng là Vi Sinh Gia Vi Sinh Ngũ Tổ rồi.
Sưu sưu!
Thời điểm Lục Thiếu Du dò xét, sau lưng năm lão giả cũng xuất hiện không dưới 200 người, còn có ba Tôn cấp sơ kỳ, mấy chục Vương cấp cường giả, còn lại hơn 100 cái, đều là Suất cấp.
- Thật đúng là rất mạnh.
Trong nội tâm Lục Thiếu Du thầm than, nội tình của Vi Sinh Gia Tộc thật đúng là không kém, trong một gia tộc thì có thực lực như thế, tuyệt đối là cực kỳ cường hãn, so sánh với Lục gia mà nói, Lục gia căn bản không lên được mặt bàn.
Đương nhiên, Lục Thiếu Du đoán chừng Vi Sinh Gia tộc này nhất định là truyền thừa không ít năm mới có loại nội tình này, mà Lục gia trước kia quá mức nhỏ yếu, tuy cũng truyền thừa không ít năm, bất quá lại căn bản không cách nào bồi dưỡng được cường giả chính thức.
- Là ai giết người Hải Sa Môn ta, lăn ra đây cho bản tôn.
Cũng ngay lúc này, lại lần nữa có tiếng hét lớn động trời, tiếng gầm mang đi tất cả, trong tiếng gầm này, xen lẫn lấy uy áp cự lớn.
Ngắn ngủn một cái chớp mắt, phía chân trời lần nữa có ba đạo thân ảnh bay tới, ba đạo thân ảnh mang theo khí tức uy áp kinh người, trong nháy mắt xuất hiện, ba cổ uy áp kia lan tràn khuếch tán, trong lúc vô hình để cho người cảm giác được ngực như bị đè nặng, thở không nổi.
Ba người này hai nam một nữ, bộ dáng đều khoảng lục tuần, ở giữa là một vị phu nhân, phụ nhân này thoạt nhìn có chút già nua, bất quá cặp mắt lại để cho người nhìn tựa như biển cả bao la.
Người bên trái thân hình khôi ngô, tuy bộ dáng khoảng lục tuần, nhưng lại cho người một cảm giác tục tằng, lão giả phía bên phải thì toàn thân có khí tức nóng bỏng quanh quẩn, xích mi tóc đỏ, cực kỳ đáng chú ý.
Theo ba người này xuất hiện, không trung xuất hiện một mảnh sát khí nồng đậm, để cho người tu vi thực lực thấp, trong nội tâm cảm thấy tim đập nhanh.
Sưu sưu!
Ba người này xuất hiện, sau lưng cũng theo đến không ít thân ảnh rậm rạp chằng chịt, có mấy Tôn cấp sơ kỳ, mấy chục Vương cấp, còn có trên trăm Suất cấp, mà một bên khác, còn có vô số yêu thú, chở không ít người còn không cách nào lăng không phi hành, không cần suy đoán, cũng biết rõ cái này là đệ tử Hải Sa Môn.
- Đông Hải Tam Sát sao?
Ánh mắt của Lục Thiếu Du rơi vào ba người kia, tâm thần quan sát, lộ ra chút vui vẻ, cùng Cực Nhạc Tam Quỷ nói ngược lại không sai biệt nhiều, tu vi ba người này cùng Cực Nhạc Tam Quỷ không kém bao nhiêu, bất quá đều là Cửu trọng tôn cấp rồi, từ khí tức đến xem, nữ nhân kia là Linh Tôn, tu vi cũng cao nhất, sợ là đã đến Linh Tôn Cửu trọng trung kỳ, trong lúc mơ hồ đã đến gần Linh Tôn Cửu trọng hậu kỳ.
Về phần hai lão giả thân hình tục tằng cùng Xích Mi tóc đỏ khác, Lục Thiếu Du cảm giác, có lẽ đều mới đột phá Vũ Tôn Cửu trọng không lâu, khí tức có chút bất ổn.
- Lục minh chủ, đến đúng là Vi Sinh Gia Tộc Vi Sinh Ngũ Tổ cùng Hải Sa Môn Đông Hải Tam Sát.
Giải Linh Tôn Giả truyền âm đến trong tai Lục Thiếu Du, dưới khí tức cường giả bực này lan tràn, sắc mặt hắn có chút tái nhợt.
Giải Linh Tôn Giả là Lục trọng Tôn cấp, ở dưới nhiều Cửu trọng Tôn cấp uy áp như vậy, là rất không dễ chịu, bất quá lúc này, trong nội tâm lại không lo lắng chút nào, bởi vì hắn biết tu vi thực lực của thanh niên áo bào xanh trước mắt, cùng với Trọng Kiếm Vô Phong Dương Quá, Độc Linh Ma Nữ Lục Tâm Đồng.
Lúc này Lục Gia tam huynh muội ở đây, Vi Sinh Gia cùng Hải Sa môn lại cường hãn, gặp được Lục gia Tam huynh muội, đoán chừng sẽ là một bi kịch, đừng nói hiện tại Lục gia Tam huynh muội ở đây, coi như là Cực Nhạc Tam Quỷ cũng không phải dễ trêu.
Khí tức của Vi Sinh Gia cùng Hải Sa Môn cường giả áp xuống, đệ tử Thánh Linh Cốc lập tức tụ tập ở sau lưng cường giả trong cốc, mà cường giả Thánh Linh Cốc, thì tự động đứng ở sau lưng Lục Thiếu Du, Lục gia tam huynh muội trong lúc mơ hồ song song mà đứng, nhìn trên ngọn núi, tam huynh muội này cũng không có quá để ý người Vi Sinh Gia cùng Hải Sa Môn.
Giữa không trung, Vi Sinh Ngũ Tổ cùng Đông Hải Tam Sát từng người nhìn thoáng một phát, ánh mắt đảo qua đối phương, tựa hồ cũng không có bao nhiêu ngoài ý muốn, bất quá cũng không có chào hỏi, nhưng không hề nghi ngờ, khí thế đều bao phủ đám người Thánh Linh Cốc.
- Là ai giết đại đệ tử Hải Sa môn ta, cút ra đây cho ta.
Cái dò xét này, nói rất dài dòng, trên thực tế cũng không có bao nhiêu thời gian, Đông Hải Tam Sát áp không mà đến, trong đó ánh mắt lão giả Xích Mi kia đảo qua phía dưới, sát khí lan tràn, tức giận quát.
- Hỏa Sát, ngươi gọi cái rắm ah, chẳng lẽ ngươi còn không biết người Hải Sa Môn ngươi là lão tử giết không ít sao, bình tĩnh một chút.
Dương Quỷ khẽ quát một tiếng, cảm giác được khí tức trên người Hỏa Sát, vậy mà cũng đột phá đến Cửu trọng, bộ dáng cũng là gần đây mới đột phá, lúc này nếu không phải mình cũng đột phá đến Cửu trọng, thực lực sẽ lạc hậu Hỏa Sát rồi.
- Dương Quỷ, Cực Nhạc Tam Quỷ các ngươi cũng tới sao, chẳng lẽ các ngươi cùng Thánh Linh Cốc có quan hệ?
*****
Hỏa Sát nhìn thấy Dương Quỷ, rõ ràng cảm thấy rất kinh ngạc, thần sắc cũng có chút không được tự nhiên, đặc biệt là cảm giác được khí tức của Dương Quỷ cùng Âm Quỷ đều đã đến Cửu trọng, sắc mặt càng thêm khó coi.
- Ba huynh đệ ta cùng Thánh Linh Cốc có quan hệ gì, liền không liên quan các ngươi, bất quá ba tạp chủng các ngươi ở đây hô to gọi nhỏ, bản tôn biết rõ các ngươi nhất định sẽ có việc.
Lệ Quỷ nhàn nhạt nói, lúc này tuy hắn không có đột phá tu vi rõ ràng, nhưng lại phục dụng Diễn Linh Thiên Quả cùng Đế Linh Tấn Thần Đan, được đến chỗ tốt rất kinh người, tự nhiên sẽ không quá coi trọng Đông Hải Tam Sát.
- Lệ Quỷ, khẩu khí thật lớn, ngươi còn chưa đủ tư cách.
Ánh mắt lão phụ kia trầm xuống, khí tức kinh người lan tràn, ánh mắt âm trầm dần dần đảo qua mọi người, cuối cùng rơi vào Lục Thiếu Du cùng Dương Quá, Lục Tâm Đồng.
- Rốt cuộc là ai giết người Vi Sinh Gia Tộc ta, tự động lăn ra đây!
Nhìn Đông Hải Tam Sát cùng Cực Nhạc Tam Quỷ đấu Vũ mồm, Vi Sinh Ngũ Tổ rõ ràng cho thấy không kiên nhẫn được nữa, lão giả mặc trường bào màu xanh, khí tức âm trầm quỷ dị nhất kia giẫm chận tại chỗ mà ra.
- Lăn con mẹ ngươi, chính ngươi lăn một cái thử xem.
Tuyết Sư run lên áo bào trắng, nhìn lão giả áo bào xanh kia quát, tiếng gầm quanh quẩn, cũng không có đem những người này đặt ở trong mắt.
- Ha ha, Bát giai trung kỳ yêu thú đã khoa trương như thế sao.
Nhìn Tuyết Sư, lão giả áo bào xanh kia không giận ngược lại cười, chỉ là theo tiếng cười, sắc mặt lại càng âm trầm lên, đột nhiên vui vẻ thu lại, thoại âm rơi xuống, thân ảnh của hắn đột nhiên phá không, tựa như tia chớp hướng Tuyết Sư lướt xuống, thậm chí thân ảnh không có mang theo chấn động gì, cực kỳ quỷ dị, trong nháy mắt liền xuất hiện ở trước Tuyết Sư không xa.
- Hô!
Theo lão giả âm trầm kia xuất hiện, một cổ khí tức Mộc thuộc tính cường hãn lan tràn, toàn bộ không trung, cổ hơi thở này trong khoảnh khắc khuếch tán, tựa như muốn đọng lại không gian.
Trong nháy mắt, uyển như tia chớp, đồng thời tuôn ra khí thế hung hãn, một đạo quang mang màu xanh lan tràn, tiếng quát lạnh như băng của lão giả áo bào xanh lần nữa truyền ra:
- Nghiệt súc, ngươi là tự mình muốn chết!
Tiếng quát tràn ngập sát ý truyền ra, đồng thời khí thế của hắn cũng tập trung Tuyết Sư.
Trên ngọn núi, Dương Quá lộ ra vui vẻ, ở trong điện quang hỏa thạch này, tay áo đột nhiên run lên, một cổ kình phong mạnh mẽ ở dưới chân lan tràn, đập mạnh một cước, mặt đất lan ra mấy khe hở, hướng tứ phía khuếch tán, tiếp theo trong nháy mắt, thân ảnh tựa như lưu quang phóng lên trời, một cổ khí tức lăng lệ ác liệt lan tràn.
- Ai muốn chết thì không nhất định, bất quá tuyệt đối không phải Tuyết Sư.
Ánh mắt nhìn thẳng thân ảnh như thiểm điện lướt xuống phía trước, một cổ khí tức Thổ thuộc tính trong khoảnh khắc lan tràn, trong lúc mơ hồ lộ ra một cổ khí thế bá đạo, toàn bộ không trung, cổ hơi thở này trong khoảnh khắc khuếch tán, tựa như muốn đọng lại không gian.
Xùy
~~Theo thân ảnh của Dương Quá di động, trước người có một cổ khí tức quỷ dị lan tràn, khí tức quỷ dị kia trực tiếp đồng hóa không gian, không gian gợn sóng dùng một loại tốc độ quỷ dị lan tràn về phía trước.
Cũng ở trong nháy mắt ngắn ngủn này, hai thân ảnh tựa như lưu quang va chạm lại với nhau, loại va chạm này, để cho đệ tử thực lực thấp của Thánh Linh Cốc cùng Vi Sinh Gia, Hải Sa môn trái tim muốn đình chỉ nhảy lên, trong nháy mắt hai người va chạm cùng một chỗ, giữa không trung, hai cổ lực lượng đụng vào, một tiếng nổ giống như sấm sét vang vọng...
Phanh!
Dưới tiếng nổ vang, không gian bị đụng nát, kình khí mang tất cả mà ra, hai đạo thân ảnh từ trong không gian nghiền nát đồng thời bị đẩy lui.
Kim Huyền nhàn nhạt đứng ở trong đám người, ánh mắt hữu ý vô ý mang theo một tia hứng thú nhìn chăm chú về giữa không trung, trong mắt bôi qua chút hài lòng, liền không hề bận tâm, không có bao nhiêu biến hóa.
Ken két!
Sau khi va chạm, Dương Quá cùng lão giả âm trầm cùng lúc lui ra sau, hai người đều là một bước giẫm nát không gian, đồng thời ổn định thế lui.
- Vũ Tôn Cửu trọng, không gì hơn cái này.
Dương Quá run lên áo bào xám, lần nữa đứng chắp tay, trong mắt có chút chớp động, nhàn nhạt vui vẻ.
- Vũ Tôn bát trọng!
Mà giờ khắc này, lão giả âm trầm kia nhìn thanh niên trước người, sắc mặt lại trong chốc lát kinh ngạc lên, vừa rồi giao thủ, hắn không có chiếm được bất luận tiện nghi gì, hoàn toàn là tám lạng nửa cân.
Sưu sưu!
Nhất thời, tất cả ánh mắt cũng xoát xoát rơi vào trên người Dương Quá, ánh mắt của Vi Sinh Ngũ Tổ, Đông Hải Tam Sát đại biến, thanh niên áo bào xám kia thả ra khí tức rõ ràng chỉ là Vũ Tôn bát trọng mà thôi, không nghĩ tới thực lực lại khủng bố như vậy.
- Tiểu tử, ngươi chính là Lục Thiếu Du?
Nhìn Dương Quá, khuôn mặt lão giả áo bào xanh run rẩy thoáng một phát, ánh mắt run run.
- Trọng Kiếm Vô Phong Dương Quá.
Dương Quá đạp không mà đứng, mắt lộ ra mỉm cười, trong ánh mắt, một cổ khí thế bá đạo áp không khuếch tán.
Những năm này Dương Quá cùng Lục Thiếu Du, Lục Tâm Đồng, Tiểu Long ở cùng một chỗ, cái gọi là gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, khí tức trong lúc vô hình cùng trước kia không giống, trước kia chất phác biến mất không thấy gì nữa, cộng thêm được sư phụ Bất Bại Kiếm Đế truyền thừa, khí tức biến hóa không ít, bất quá ở trên việc tu luyện, lại y nguyên bảo trì như lúc trước.
- Trọng Kiếm Vô Phong Dương Quá.
- Nguyên lai hắn là đại ca kết bái của Linh Vũ chiến tôn Lục Thiếu Du, lúc trước cũng là một trong mười đại cường giả trẻ tuổi.
Nghe vậy trong Thánh Linh cốc có nhiều đệ tử thế mới biết đau của thanh niên áo xám. Ánh mắt Vi Sinh Ngũ Tổ, Đông Hải Tam Sát thay đổi. Danh hiệu Trọng Kiếm Vô Phong Dương Quá truyền ra không bao nhiêu năm nhưng rõ ràng đám người Vi Sinh Ngũ Tổ, Đông Hải Tam Sát đều biết.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói:
- Thực lực của đại ca tiến bộ nhiều rồi.
Lục Thiếu Du thầm mừng, sau khi đại ca Dương Quá đột phá Vũ Tôn bát trọng thì thực lực cũng tiến bộ kinh người. Tu vi Vũ Tôn bát vọng, vừa rồi trực tiếp đối kháng với lão nhân áo xanh Vũ Tôn cửu trọng gần trung kỳ mà không rơi vào thế yếu, đã lướt qua lạch trời lớn giữa Vũ Tôn bát trọng và cửu trọng.
Trong đám người, Hải Tượng trưởng lão bị giam cầm sau lưng mọi người hét to:
- Sư phụ, cứu ta với sư phụ!
Hải Tượng trưởng lão nhìn Đông Hải Tam Sát, lớn tiếng cầu cứu.
Vi Sinh Đốn Ngữ ở cạnh Hải Tượng trưởng lão cũng cầu cứu Vi Sinh Ngũ Tổ:
- Lão tổ cứu ta!
- Mau thả người của Hải Sa môn ta ra, nếu không sẽ huyết tẩy Thánh Linh cốc!
- Thả người Vi Sinh gia ra, nếu không sẽ san bằng Thánh Linh cốc!
Tiếng quát trầm thấp vang lên, Vi Sinh Ngũ Tổ và Đông Hải Tam Sát cùng hành động cực kỳ ăn ý.
Thanh âm ung dung vang lên:
- Hai người này đã không có giá trị lợi dụng.
Mọi người cùng nhìn qua, một người áo xanh chậm rãi đến bên cạnh Vi Sinh Đốn Ngữ, Hải Tượng trưởng lão bị giam giữ, hai tay xách hai người lên. Bước ra một bước, người áo xanh lơ lửng trong không trung mỉm cười nhìn Vi Sinh Ngũ Tổ, Đông Hải Tam Sát phía đối diện khí thế sắc bén.
← Ch. 1912 | Ch. 1914 → |