← Ch.1962 | Ch.1964 → |
Vù vù vù vù vù!
Vết thương trên người Bắc Cung Hùng khép lại, cũng tỏa ánh sáng lục chói lòa. Đây là ánh sáng màu xanh lục, mang theo Mộc Hoàng chi khí dồi dào đến tột độ. Bản thân Bắc Cung Hùng làm trung tâm, từng đợt chân khí tuôn ồ ạt ra khỏi người. Không gian gió nổi mây phun, tối tăm che đậy bầu trời như là hắc ám trước khi bình minh đến.
Răng rắc!
Quanh quảng trường, rất nhiều tử đệ Bắc Cung gia tộc chọi uy áp người mềm nhũn, mặt đỏ hồng quỳ dưới đất. Uy áp to lớn khiến bọn họ không thể chống cự.
– Uy áp mạnh quá.
Lục Thiếu Du hơi biến sắc mặt, hơi thở quanh thân Bắc Cung Hùng khiến thuộc tính kim trong người hắn dù khuếch tán vẫn bị ức chế đôi chút. Lực lượng áp chế mạnh mẽ vô hình trung từng đợt sóng lan tràn ra, uy năng kinh người như muốn nuốt Lục Thiếu Du thành mảnh nhỏ.
Ánh sáng lục bừnglên trên quảng trường, đè ép không gian kêu răng rắc. Cả không gian lặng lẽ rung rinh, mặt đất lắc lư.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mặt đất rung rinh, đất rung núi chuyển, ngọn núi quanh quảng trường to lớn cũng run theo. Trong thời gian ngắn dường như nguyên Bắc Cung gia tộc đều run rẩy, Mộc Hoàng chi khí dâng lên. Không gian rung động, khí thế kinh người đè ép thiên địa.
Mắt cọp của Lục Thiếu Du con rút:
– Uy năng như vậy chẳng lẽ là vũ kỹ thiên giai?
Khí thế trên người Bắc Cung Hùng đã tới trình độ khủng bố, Đại trưởng lão sắp dùng thủ đoạn tuyệt đối không phải vũ kỹ bình thường. Với uy năng thế này lòng Lục Thiếu Du cảm giác nguy hiểm, uy năng làm linh hồn hắn run rẩy.
Xoẹt!
Giờ phút này Lục Thiếu Du không dám khinh thường, lòng máy động, chân khí liên tục vận chuyển trong người.
– Tiểu tử, có thể làm ta dốc hết sức thì ngươi đủ tự hào. Ta biết ngươi cũng có vũ kỹ thiên giai, để xem vũ kỹ thiê ngaii của ngươi có thể đói kháng lại vũ kỹ thiên giai của Bắc Cung gia tộc ta?
Mái tóc dài trăng đen bay rối, khuôn mặt già nua xanh mét. Thủ ấn lại thay đổi, ánh sáng xanh chói lòa, không gian không ngừng rung động, năng lượng thuộc tính mộc bàng bạc đã đến mức độ không thể ức chế.
Bắc Cung Hùng lần nữa hét to:
– Tử Vực Không Gian!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong khoảnh khắc đất đai ầm vang, cả không gian như sống lại. Năng lượng bàng bạc xé rách không gian, mặt đất nứt ra. Lúc này lấy Bắc Cung Hùng làm trung tâm, năng lượng bàng bạc tụ tập như vòng xoáy thành tiếng năng lượng rít gào đinh tai nhức óc quanh quẩn trên bầu trời quảng trường.
Năng lượng phô thiên cái địa run rẩy, cuối cùng trong các cặp mắt giật mình của người Bắc Cung gia tộc, lốc xoáy năng lượng ngưng tụ thành bình chướng không gian màu xanh lực che rợp trời bốn phía quảng trường. Bình chướng không gian bao phủ toàn quảng trường đè ép Lục Thiếu Du vào, sức sông trong không gian bị đông lại tan biến.
Bình chướng không gian bao phủ không gian, trừ số ít mấy chục người ra toàn bộ người đều bị ức chế, quỳ gối xuống đất. Uy nhiếp kinh người đến từ huộc tính huyết mạch, linh hồn, không thể đối kháng.
– Tử Vực Không Gian, Đại trưởng lão tu luyện thành vũ kỹ thiên giai, tuyệt chiêu của tiền bối Bắc Cung gia tộc ta lĩnh ngộ ra.
– Thúc đẩy Tử Vực Không Gian có thể phát huy Bắc Cung gia tộc ta đến mức tận cùng!
– Trong Tử Vực Không Gian có thể làm mọi sự sống mất đi, đất đai khô, cây cối héo tàn, đối thủ tiêu hao hết linh lực chân khí. Đại trưởng lão vận dụng Tử Vực Không Gian, chuẩn đế bên ngoài mà gặp phải chỉ có nước chạy trốn.
– Dù Lục Thiếu Du mạnh cách mấy cũng không thể chống đỡ được. Lục Thiếu Du chỉ mạnh lực phòng ngự, nhưng Tử Vực Không Gian của Đại trưởng lão không phải trực tiếp công kích thân thể mà là xóa bỏ tất cả sự sống. Lực phòng ngự bản thể mạnh cách mấy cũng vô dụng.
Trên đài cao, từng cặp mắt nhìn chằm chằm trên quảng trường. Với Tử Vực Không Gian của Đại trưởng lão thì Lục Thiếu Du có thể đối kháng lại sao?
Xung quanh quảng trường, tất cả người Bắc Cung gia tộc đều quỳ gối xuống đất, Mộc Hoàng chi khí khủng bố khiến bọn họ khó đối kháng được.
Cực Lạc Tam Quỷ, Tuyết Sư hoàn toàn biến sắc mặt nói:
– Mạnh quá, công kích này rất kỳ dị.
Bốn người ở mép quảng trường lúc này khí thế khủng bố, yêu nguyên chân khí trong người họ bỗng dưng nhanh chóng xói mòn, khó thể ngăn cản.
Lệ Quỷ nhanh chóng thụt lùi:
– Nhị thiếu gia còn đối kháng lại lực công kích quái dị này được không?
Lực công kích này hết sức kỳ dị, tiêu hao chân khí trong người. Đây là dư âm đã làm Lệ Quỷ khó đối kháng lại, lúc này nhị thiếu gia ở trong phạm vi công kích chủ yếu nhất, có thể tưởng tượng hắn chịu ảnh hưởng cỡ nào.
– Lực công kích thật kỳ dị.
Trong bình chướng không gian, biểu tình Lục Thiếu Du trầm trọng. Cả không gian gió nổi mây phun lung lay sắp sụp, lúc này Lục Thiếu Du cảm giác mình sắp nghẹt thở. Trong không gian không còn sự sống gì, hoàn toàn là năng lượng hủy diệt.
Trong không gian tràn ngập Mộc Hoàng chi khí đậm đặc với lực công kích quái dị, sự sống mất đi, đất đai khô héo. Không gian nứt rạn như héo tàn, chân khí trong người Lục Thiếu Du bị xóa bỏ.
Vèo!
Lục Thiếu Du vận chuyển thuộc tính kim trong người, hiện tại khó thể đối kháng lại lực lượng này. Ánh mắt Lục Thiếu Du vô cùng trầm trọng, cả không gian như mãnh thú luôn nuốt trời, liêm iên bất tận muốn xóa bỏ sự sống của hắn rồi nuốt thành tro tàn.
Bắc Cung Diễn Siêu ở ghế trên ánh mắt nghiêm trọng, nhỏ giọng nói:
– Dường như Lục Thiếu Du khó thể chống đỡ. Tử Vực Không Gian quá mạnh, phối hợp Mộc Hoàng chi khí thì người khó mà trốn thoát.
Bắc Cung Diễn Siêu rất rõ ràng uy lực Tử Vực Không Gian, người ngoài không thể đối kháng nổi, chuẩn đế cũng không được.
Bắc Cung Kình Thương mắt lóe tia sáng nói:
– Có thể khiến Đại trưởng lão xuất động át chủ bài cuối cùng, Lục Thiếu Du là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ vạn năm qua, không có người thứ hai.
Bắc Cung Kình Thương rất rõ ràng uy lực của Tử Vực Không Gian, vũ kỹ thiên giai của Bắc Cung gia tộc, người bình thường khó thể chống đỡ. Tới bây giờ thì Bắc Cung Kình Thương bắt đầu thấy lo.
Trong không gian bình chướng xanh lục, mặt Lục Thiếu Du tái nhượt nhưng mắt lóe ý cười lạnh:
– Đúng là mạnh thật, chuẩn đế bình thường khó thể chống lại.
Đột nhiên ánh sáng vàng khuếch tán từ người Lục Thiếu Du, thân cọp khổng lồ đứng thẳng trước mắt bao người.
– Khí thế trên người Lục Thiếu Du đột nhiên cường đại lên.
Trước bao cặp mắt ngạc nhiên, thân cọp đứng thẳng, toàn thân Lục Thiếu Du toát ra khí thế khiến người sợ hãi.
– Đây là vũ kỹ thiên giai của Độc Cô gia tộc sao? Mạnh thật.
Mắt cọp nhìn chằm chằm bốn phía, không gian mất đi sự sống, quảng trường to lớn khô héo nứt rạn, nền đá thành tro bụi, không gian nứt vỡ, sóng không gian hóa thành mảnh nhỏ bụi phấn, không gian hóa hư không.
Giữa không trung tựa như hắc ám trước bình minh, gió mây vần vũ, chỉ có năng lượng kỳ dị hùng hồn không ngừng phá hủy không gian ập hướng Lục Thiếu Du.
– Grao!
Đột nhiên vuốt cọp đập mạnh xuống đất, mặt đất đã hóa tro tàn liền lún xuống cái hố to, tro bụi bay đầy. Lục Thiếu Du phát ra tiếng cọp gầm điếc tai bắn lên trời, tiếng gầm cuồn cuộn quanh quẩn trong không gian.
← Ch. 1962 | Ch. 1964 → |