← Ch.1964 | Ch.1966 → |
Trên quảng trường, Thì Không Lao Ngục thuộc tính kim giằng co với bình chướng không gian màu xanh lục, có dấu hiệu chuyển bại thành thắng. Quanh thân cọp khổng lồ của Lục Thiếu Du hiện ra, bốn phía gió nổi mây phun, sau lưng hắn sấm chớp đì đùng tựa như thần tích.
Đôi mắt cọp bắn ra tia sáng vàng thực chất hóa lóe tia sáng lạnh, hét to:
– Phá cho ta!
Tiếng quát dứt, thân cọp khổng lồ của Lục Thiếu Du vươn ra móng vuốt phải xa xa vỗ một cái. Không gian bên trên Thì Không Lao Ngục thuộc tính kim khủng bố vạn thước đột nhiên có một thủ ấn to lớn lấp lánh ánh sáng vàng xé gió bay ra.
Ánh sáng vàng rực rỡ, thủ ấn to lớn tựa phật thủ. Không gian bốn phía vỡ từng tấc khó thể phục hồi. Không gian rung động, thủ ấn trực tiếp vỗ vào bình chướng không gian màu xanh lục trước mặt Lục Thiếu Du.
Răng rắc!
Ánh sáng vàng thủ ấn vỗ xuống, dọc đường đi lộ ra hư không đen ngòm giáng mạnh xuống bình chướng không gian xanh lục làm bình chướng hõm xuống như đè mạnh bong bóng to. Sóng không gian vặn vẹo đè ép thành cục nhưng còn kiên trì được.
Cùng lúc dó, trên thủ ấn màu vàng, ánh sáng vàng khuếch tán trút xuống bình chướng không gian. Bình chướng không gian như bị kích thích hoặc gặp thiên đích, nó co rút lại.
85e
Chỉ chớp mắt ngắn ngủi, bình chướng màu xanh không kiên trì nổi. Thủ ấn ánh sáng vàng dồn ép bình chướng nổ tung, thủ ấn vàng bị tạc vỡ thành mảnh vụn.
Bắc Cung Kình Thương biến sắc mặt hét to một tiếng:
– Tất cả trưởng lão mau ra tay bảo vệ bốn phía!
Bắc Cung Kình Thương đã biến mất tại chỗ. Các trưởng lão đang trợn mắt há hốc mồm, nghe Bắc Cung Kình Thương hét to thì biểu tình giật mình, biến mất lao hướng mép quảng trường.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Các trưởng lão cùng hành động, xuất hiện ở bốn phía quảng trường to lớn, nhanh chóng kết thủ ấn. Tay các trưởng lão Bắc Cung gia tộc tuôn chân khí ra tụ thành các màn sáng, trong khoảnh khắc bốn phía quảng trường bị che lại.
Bắc Cung Ngọc, nhiều cường giả đoàn Mộc Hoàng cũng góp sức bảo vệ nhiều tử đệ trong tộc.
Trên quảng trường, năng lượng khủng bố khuếch tán tựa như vòm sáng bao phủ, khoảnh khắc tràn ngập phạm vi khoảng vạn thước. Trên bầu trời lộ ra lỗ đen hư không to lớn, không gian xung quanh điên cuồng vỡ tan từng tấc. Sóng năng lượng bạo động như thực chất đè mạnh lên người Lục Thiếu Du, Bắc Cung Hùng.
Dư âm kình khí, mép quảng trường có nhiều trưởng lão Bắc Cung gia tộc thực lực hơi kém chút bị va chạm mặt tái nhượt, nhưng khi tất cả trưởng lão ra tay bảo vệ bốn phía quảng trường lại, không thì e rằng không biết bao nhiêu người gặp tai bay vạ gió.
Nhìn năng lượng khủng bố ập đến, các cường giả Bắc Cung gia tộc đứng ngâyn hư phỗng.
– Phụt!
Trong không gian hỗn loan, lực lượng kinh người trùng kích ập đến, Bắc Cung Hùng và Lục Thiếu Du cùng hộc máu lảo đảo lùi liên tục.
Thân cọp thụt lùi, Lục Thiếu Du đứng thẳng tứ chi chấm đất, mắt ủ rũ:
– Grao!
Lục Thiếu Du đang đà trượt chân sau giẫm đất làm thế nhào lên, Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực sau lưng phát ra tiếng sấm sét, cơ thể lại nhào lên.
Vù vù vù vù vù!
Cùng lúc đó, Thì Không Lao Ngục thuộc tính kim trong khoảnh khắc biến mất vào thủ ấn màu vàng. Không trung gió mây vần vũ lại sáng sủa lên.
Cả không gian tất cả từ từ bình tĩnh, thân hình Bắc Cung Hùng còn đang lảo đảo bị đẩy lùi, mỗi lùi một bước là mặt đất nứt ra cái khe.
– Grao!
Trong không trung, thân cọp khổng lồ của Lục Thiếu Du lại xuất hiện, tiếng rồng ngâm vang lên khiến nhiều người tinh thần rung động. Ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm, trong vuốt cọp to của Lục Thiếu Du cầm thanh đại đao màu đỏ, lưỡi đao độ cong u nhã chĩa ên, thân đao tràn ngập màu đỏ máu tràn ngập sát khí.
Lục Thiếu Du cầm Huyết Lục, vuốt cọp cầm Huyết Lục biến to gấp mấy chục lần, trong ánh sáng vàng lấp lánh khí thế khiến người run sợ.
Lục Thiếu Du quát to:
– Duệ Kim Hồn Đao!
Thoáng chốc ánh sáng vàng bừng lên, Huyết Lục vạch đường cong huyền ảo. Lục Thiếu Du giơ đao chém xuống Bắc Cung Hùng.
Một luồng đao quang mang theo khí tiêu sát hùng hồn, đao quang màu vàng kèm theo tiếng nổ cực kỳ chói tai nhanh như tia chớp rạch phá không gian. Nơi đao quang xẹt qua sóng không gian trực tiếp hóa thành tro tàn lộ ra khe nứta không gian dài.
– Đao kỹ mạnh quá!
Đao kia khiến nhiều cặp mắt kinh thán. Thanh thế nhát đao của Lục Thiếu Du đã đến mức độ khủng bố thế này, dưới đao kia chứa linh hồn lực không chỗ không ở.
Bắc Cung Hùng lảo đảo rút lui vừa mới ổn định thân hình giờ cảm giác sâu sắc hơn sự khủng bố của nhát đao đó.
Khí thế lặng lẽ tiêu sát từ thanh đao làm lòng Bắc Cung Hùng run sợ, năng lượng quái dị giống như vũ kỹ thiên giai vừa rồi, có thể vô hình trung trực tiếp khắc chế Bắc Cung Hùng. Còn kèm theo linh hồn lực hùng hồn ập đến khiến Bắc Cung Hùng bị ức chế gắt gao, uy năng đao kỹ này rất gần với vũ kỹ thiên giai.
Vù vù vù vù vù!
Trước đao quang ánh sáng vàng lấp lánh, khe nứt đen ngòm đã khuếch tán tới trước mặt Bắc Cung Hùng.
Bắc Cung Hùng không cách nào tránh đi, toàn thân chật vật, máu tươi đầm đìa. Bắc Cung Hùng bối rối tuôn ra chân khí ồ ạt, một cột sáng năng lượng màu lục bắn ra. Cột sáng năng lượng màu lục vừa bắn ra thì miệng Bắc Cung Hùng lại hộc máu.
– Phụt!
Bắc Cung Hùng mới vừa vận dụng Tử Vực Không Gian nay đã nỏ mạnh hết đà.
Giây tiếp theo đao quang màu vàng, cột sáng năng lượng màu lục như thiên thạch va chạm vào nhau. Loại va chạm này khiến người không kiềm được lòng run lên.
Xoẹt!
Chỉ giây lát ngắn ngủi, đao quang màu vàng chém vào cột sáng năng lượng màu lục. Khí tiêu sát ngập trời ập đến, thế như chẻ tre xẻ cột sáng màu lục ra.
Đao quang giáng xuống, thế như chẻ tre, mang theo khe nứt không gian đen ngòm, khí thế sát khí sắc bén ngập trời, công kích linh hồn khủng bố chớp mắt hoàn toàn giải phóng ra.
Với công kích linh hồn khủng bố, Bắc Cung Hùng nỏ mạnh hết đà trân trối nhìn. Khí tiêu sát sắc bén trút xuống, một luồng đao quang đập mạnh xuống.
– Nguy rồi!
Bắc Cung Hùng biến sắc mặt, cảm nhận nhịp tim đập nhanh và nỗi sợ hãi. Bắc Cung Hùng không ngờ trận chiến với Lục Thiếu Du đem lại kết quả này.
Đúng là Lục Thiếu Du rất mạnh nhưng Bắc Cung Hùng đường đường là Đại trưởng lão của Bắc Cung gia tộc, một chân bước ra tôn giai, tại sao Lục Thiếu Du mạnh hơn lão được? Nhưng kết quả bày ra trước mắt Bắc Cung Hùng.
– Nguy rồi!
Trong giây phút này mọi cặp mắt nhìn chằm chằm đao quang vàng của Lục Thiếu Du. Trong không gian to lớn mọi người nín thở, trái tim sắp nhảy ra lồng ngực.
Răng rắc!
Đao quang mang theo khe nứt không gian đen ngòm chốc lát giáng xuống vai Bắc Cung Hùng. Đao quang màu vàng cuồng bạo, áo giáp màu lục trên người Bắc Cung Hùng tan vỡ, vết nứt phát ra ánh sáng vàng. Ánh sáng vàng như chất a xít có tác dụng ăn mòn làm áo giáp ứt rạn.
Cộp cộp cộp!
Trong chốc lát Bắc Cung Hùng hoảng sợ hoàn toàn biến sắc mặt, vùng vẫy cố gắng thụt lùi. Nhát đao kia với khí thế tiêu sát sắc bén xâm thực vào cơ thể Bắc Cung Hùng, ức chế chân khí trong người.
*****
Lúc này Phi Linh môn không biết Duệ Kim Hồn Đao của Lục Thiếu Du là lĩnh ngộ từ đạo lý ngũ hành tương sinh tương khắc, cũng dung nhập vào công kích linh hồn. Trong Thì Không Lao Ngục, lĩnh ngộ của Lục Thiếu Du là đạo lý ngũ hành tương sinh, ức chế thuộc tính các hệ nhưng chẳng qua vô hình. Lúc trong Tử Vực Không Gian Lục Thiếu Du bị ức chế không phải hắn cố ý, hắn muốn lĩnh ngộ ngũ hành tương khắc nhưng thử rất nhiều lần mà không thành công.
Duệ Kim Hồn Đao là một trong ngũ đao thuộc Ngũ Hành Huyết Đao quyết mà Lục Thiếu Du lĩnh ngộ ra. Bắc Cung Hùng chính là thuộc tính mộc, Lục Thiếu Du thi triển Duệ Kim Hồn Đao, ngũ hành tương khắc, kim khắc mộc vô hình trung khắc chế Bắc Cung Hùng.
Đương nhiên đây là bởi vì Bắc Cung Hùng có Mộc Hoàng chi khí, nếu tu luyện giả không có hoàng khí bảo vệ e rằng sớm bị Lục Thiếu Du khắc chế gắt gao.
Răng rắc!
Bắc Cung Hùng vùng thoát thụt lùi nhanh, đao quang màu vàng toàn bộ giáng xuống. Áo giáp linh vũ khí phòng ngự địa giai trên người Bắc Cung Hùng không chống đỡ nổi, tất cả vỡ nát thành mảnh nhỏ.
Vù vù vù vù vù!
Trường bào trên vai âBắc Cung Hùng bị cắt vỡ, cơ thể miễn cưỡng rút ra khỏi đao quang.
Bắc Cung Hùng lảo đảo thụt lùi, phun bãi máu:
- Phụt!
Cả người Bắc Cung Hùng uể oải, tóc dài màu trắng đen rối tung, dính nhiều vết máu. Trên vai trường bào có một vết đao ngân không ngắn ứa máu tươi nhuộm đỏ trường bào đằng trước, Bắc Cung Hùng rất là uể oải, chật vật.
Thân hình khổng lồ đáp xuống đát, Lục Thiếu Du phát ra tiếng cọp rống:
- Grao!
Thân cọp và Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực thu về biến thành bản thể, Lục Thiếu Du cầm Huyết Lục xéo ra sau. Trường bào màu xanh không gió tự bay, tuy mặt Lục Thiếu Du tái nhượt xám xịt nhưng có khí thế bá đạo lăng tuyệt, khí thế bao tùm không gian, tựa như chiến thần.
Quảng trường hoàn toàn tĩnh lặng, không thanh âm. Không gian yên tĩnh hơi nặng nề, có chút đáng sợ.
- Hộc hộc.
Trong không gian yên lặng chợt vang tiếng hút ngụm khí lạnh, mọi người ngây như phỗng nhìn. Lục Thiếu Du quá mức bá đạo cường đại.
Cực Lạc Tam Quỷ rung động:
- Nhị thiếu gia cường đại tới mức này sao!
Ba người ngó nhau, cực kỳ kích động. Ba người biết rõ hiện tại bọn họ đã là người Lục gia, nhị thiếu gia xối xử tốt với bọn họ. Nếu nhị thiếu gia mạnh là Lục gia mạnh, có Lục gia làm chỗ dựa thì sau này Cực Lạc Tam Quỷ yên ổn. Được nhị thiếu gia chăm sóc, về sau ba người sẽ sống khổ sao?
Bắc Cung Kình Thương khoanh tay đứng trên cao, mắt lóe tia sáng, khóe môi coang lên cười khổ nói:
- Yêu nghiệt.
Bắc Cung Diễn Siêu rung động và vô cùng nghi hăọc:
- Tiểu tử này tuyệt đối không phải con người, sao mạnh quá vậy? Hình như có thể khắc chế Bắc Cung gia tộc ta.
Trước bao cặp mắt rung động, Bắc Cung Hùng nhìn Lục Thiếu Du, lại hộc máu:
- Phụt!
Bắc Cung Hùng phun búng máu, các cặp mắt run rẩy. Vài trưởng lão Bắc Cung gia tộc lòng run sợ, như có người tát thẳng vào mặt bọn họ. Đám người Tam trưởng lão nhìn Đại trưởng lão uể oải, bọn họ không thể chấp nhận điều này, không dám tin. Nhưng hiện tại tất cả thật sự xảy ra, Đại trưởng lão, một chân bước ra tôn giai, một trong cường giả đỉnh cao trong toàn Bắc Cung gia tộc lại thua vào tay Lục Thiếu Du, còn bị chà đạp thê thảm.
Lục Thiếu Du kéo đao lên, bước tới trước hai bước, Huyết Lục chỉ thẳng vào Bắc Cung Hùng:
- Đại trưởng lão, còn muốn đánh không?
Bắc Cung Hùng nhìn Lục Thiếu Du, huyết đao chỉ thẳng, mắt lóe tia sáng. Tất cả người Bắc Cung gia tộc mắt hấp háy, như thể huyết đao không phải chỉ vào Bắc Cung Hùng mà là toàn Bắc Cung gia tộc. Đao kia chỉ thẳn, bất phàm và tôn nghiêm của hoàng tộc Bắc Cung gia tộc bị đao kia chém nát.
Bắc Cung Hùng lảo đảo run rẩy, lòng tràn ngập cảm giác bất ngực, bị tiêu hao hết sạch, vết thương nặng nề. Bắc Cung Hùng biết mình đã thua, thua hoàn toàn, thua rất thảm. Bắc Cung Hùng thua tức là nguyên Bắc Cung gia tộc thua, làm một trong lục đại hoàng tộc, sau này Bắc Cung gia tộc không còn tư cách tự phụ trước mặt Lục Thiếu Du nữa.
Mắt đám người Bắc Cung gia tộc tập trung vào Đại trưởng lão, lúc này thì tất cả tử đệ Bắc Cung gia tộc đều hy vọng Đại trưởng lão có thể tái chiến nữa. Thua trận chiến là nguyên Bắc Cung gia tộc cũng thua, thua ngạo khí mà áo giáp Thanh Linh luôn kiêu hãnh, tự cao bất phàm.
Tất cả trưởng lão Bắc Cung gia tộc nhìn Đại trưởng lão, ánh mắt có bất đắc dĩ, có cười khổ, có run rẩy, có rung động.
Bắc Cung Kình Thương mắt lóe tia sáng, thở dài. Làm tộc trưởng của Bắc Cung gia tộc, phụ thân Vô Song, lúc này Bắc Cung Kình Thương mâu thuẫn nhất. Làm tộc trưởng của Bắc Cung gia tộc, Bắc Cung Kình Thương hy vọng Đại trưởng lão sẽ thắng, đây là niềm kiêu hãnh của Bắc Cung gia tộc. Dù Bắc Cung Kình Thương biết rõ Bắc Cung gia tộc, thậm chí là lục đại nhân hoàng tộc khó thể so sánh với lúc trước.
Nhưng làm phụ thân Vô Song, Bắc Cung Kình Thương không muốn nữ nhi chị uất ức, không muốn ngăn cản chuyện gì của nữ nhi. Nữ nhi thích thì Bắc Cung Kình Thương chỉ có thể trợ giúp, huôáng chi bản thân gã rất vừa lòng với Lục Thiếu Du. Gạt Bắc Cung gia tộc sang một bên, trên đại lục không nhiều người xứng với nữ nhi Bắc Cung Kình Thương, Lục Thiếu Du là người mạnh nhất trong đó.
Bắc Cung Hùng nhìn Lục Thiếu Du, thật lâu sau nói:
- Lục Thiếu Du, ta thua.
Bắc Cung Hùng nói xong lại yếu thêm mấy phần.
Cộp cộp cộp!
Đại trưởng lão dứt lời, mặt Tam trưởng lão trắng bệch, người mềm nhũn thụt lùi mấy bước. Đại trưởng lão thua là Tam trưởng lão sẽ lõa chạy, hỏi sao lão chịu nổi? Lão đường đường là Tam trưởng lão của Bắc Cung gia tộc nếu lõa chạy trên quảng trường còn không bằng trực tiếp giết lão cho rồi.
Lục Thiếu Du nhìn Bắc Cung Hùng, thu Huyết Lục vào người, mắt lóe tia sáng:
- Đa tạ Đại trưởng lão thừa nhận.
Mặt Bắc Cung Hùng tái nhợt buồn bã nói:
- Là thực lực của chính ngươi, ngươi thắng tức là thắng.
Lục Thiếu Du nói:
- Thực lực Đại trưởng lão cường đại, ta phải dùng hết sức mới thắng hiểm được. Đại trưởng lão danh bất hư truyền, lúc trước tiểu tử có điều đắc tội xin Đại trưởng lão thứ lỗi cho.
Bắc Cung Hùng mắt lóe tia sáng:
- Lục Thiếu Du, ngươi thắng là thắng, đừng dùng kiểu này chế nhạo lão phu!
Câu đó nghe vào tai Bắc Cung Hùng chẳng khác gì nhạo báng. Lục Thiếu Du mới tu luyện bao lâu? Cùng lắm hai, ba chục năm. Bắc Cung Hùng là ai? Lão đã tu luyện hàng trăm, ngàn năm nhưng bây giờ thua vào tay Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du mắt hấp háy mỉm cười nói:
- Đại trưởng lão nghĩ nhiều rồi, lúc trước có điều bất kính vì muốn chọc giận Đại trưởng lão, tiểu tử mới nhặt lợi. Đã xúc phạm nhiều, Đại trưởng lão bao dung cho. Tiểu tử và Vô Song sớm có hôn ước, tiểu tử sẽ không bao giờ phụ Vô Song. Tiểu tử cầu Mộc Hoàng chi khí vì gia sư, nên không thể không lấy, mới buộc phải chiến đấu cùng Đại trưởng lão, đã mạo phạm.
Bắc Cung Hùng ngước lên nhìn thẳng đôi mắt Lục Thiếu Du, trong đôi mắt đó không hề có sự nhạo báng.
← Ch. 1964 | Ch. 1966 → |