Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1970

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1970: Thụ nhân to lớn
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Lazada


Lục Thiếu Du mơ hồ nhìn ra được vật khổng lồ che đậy toàn bộ không gian đằng trước nối với thiên địa là một cái cây. Cây to khủng khiếp, Lục Thiếu Du rất giật mình. Cây này so với ngọn núi đáng sợ cuối cùng được đến Đế Linh Tấn Thần đan trong Tử Vong Thâm Uyên còn to hơn nữa, khổng lồ khiến người rung động.

Bắc Cung Vô Song nhìn Lục Thiếu Du, mắt đẹp trầm trọng nói:

- Thiếu Du, phía trước chính là Thiên Mộc Thần Thụ. Hãy cẩn thận chút, Thiên Mộc Thần Thụ không cho ngươi đến gần.

Lục Thiếu Du hít sâu, nói:

- Đây là Thiên Mộc Thần Thụ báu vật trấn tộc Bắc Cung gia tộc sao?

Cây khổng lồ khiến người khó tin, không ngờ trên đời còn có vật như vậy.

Bốn mắt nhìn nhau, nhẹ gật đầu, chân khí vận chuyển trong người. Lục Thiếu Du, Bắc Cung Vô Song chậm rãi tiến lên, mỗi đi một bước đều hết sức cẩn thận, đề phòng gặp phải nguy hiểm.

Càng tới gần Lục Thiếu Du càng rung động, đến gần cây to càng cảm nhận mình nhỏ bé. Trước cái bóng Thiên Mộc Thần Thụ thì bản thân chẳng là gì, như một hạt cát.

Mắt Bắc Cung Vô Song tràn ngập rung động như Lục Thiếu Du. Thiên Mộc Thần Thụ báu vật trấn tộc Bắc Cung gia tộc, đây là lần đầu tiên Bắc Cung Vô Song nhìn thấy nó. Vô hình trung có hơi thở như kết nối với Bắc Cung Vô Song, khiến tinh thần nàng rung động.

Cây to kinh người phía trước đã hiện rõ trước mặt, to lớn che rợp trời bao phủ không gian, màu xanh biếc lóng lánh tràn ngập hơi thở cổ xưa. Không biết cây này tồn tại bao nhiêu năm rồi.

Nhánh chính to lớn như cột trời, vô số nhánh phụ vươn ra, bên trên có từng miếng lá cây xanh to cỡ trăm thước ản ra, rậm rạp bao laị cả không gian, hơi thở vô cùng tận khuếch tán.

Vù vù vù vù vù!

Hai người cẩn thận tiến lên chợt mặt đất rung rinh.

Con ngươi Lục Thiếu Du co rút:

- Cẩn thận!

Lục Thiếu Du phát ra tinh thần, ánh sáng vàng lóe lên quanh thân, đã khoác áo giáp Thanh Linh lên người. Thực lực Thiên Mộc Thần Thụ cường đại, Lục Thiếu Du không dám lơ là chút nào.

Ánh sáng lục chợt lóe trên người Bắc Cung Vô Song, nàng cũng bày ra một cương quyển chân khí màu lục, mắt đẹp cảnh giác nhìn chăm chú bốn phía.

Xoẹt!

Khi hai người mới vừa chuẩn bị thì trong lòng đất có luồng sáng xanh trực tiếp xuyên qua không gian, nhìn kỹ thì là dây leo màu xanh, thô cỡ cánh tay bắn lên như cường nỗ trong khoảnh khắc xuyên không gian đến trước mặt Lục Thiếu Du, Bắc Cung Vô Song.

Lục Thiếu Du nét mặt sa sầm quát:

- Phá!

Ánh sáng vàng lóe lên quanh thân Lục Thiếu Du, bàn chân đạp đất, một quyền ấn ngưng tụ ra. Ánh sáng vàng bạo bọc quyền ấn, chân khí trút xuống chấn vỡ không gian đánh vào dây leo màu anh.

Bùm!

Vang tiếng nổ trầm đục, quyền ấn và dây leo xanh đụng mạnh. Vị trí lực lượng va chạm có khe nứt đen ngòm vụt qua, không gian xung quanh tan vỡ, kình phong cuồng bạo thổi quét. Dây leo xanh bị đẩy lùi rút xuống nền đất.

Cộp!

Lực lượng mạnh mẽ làm Lục Thiếu Du lảo đảo thụt lùi hai bước mới đứng vững thân hình.

- Mạnh quá!

Một chân Lục Thiếu Du giẫm đất, mặt đất nứt ra cái khe, Lục Thiếu Du đứng vững lại. Lục Thiếu Du biến sắc mặt, lòng vô cùng giật mình. Lực công kích của dây leo xanh siêu mạnh, không kém hơn Vũ Tôn cửu trọng bình thường bao nhiêu.

Bắc Cung Vô Song lắc người đến bên cạnh Lục Thiếu Du.

- Thiếu Du, có sao không?

Lục Thiếu Du trả lời:

- Không sao. Dây leo này quái dị, nàng cẩn thận chút.

Tinh thần Lục Thiếu Du cảnh giác nhìn chằm chằm bốn phía, động tĩnh vừa rồi chợt biến mất, như thể không gian này chưa từng xảy ra dao động gì.

- Nơi này quái dị.

Bắc Cung Vô Song nhìn chăm chú bốn phía:

- Mới rồi có lẽ là Thiên Mộc Thần Thụ cảnh cáo chúng ta, không cho chúng ta đến gần. Lục Thiếu Du mắt lóe tia sáng nhìn Thiên Mộc Thần Thụ to lớn che trời:

- Thiên Mộc Thần Thụ tiền bối, chúng ta không có ác ý chỉ muốn cầu một Mộc Hoàng chi khí.

Thanh âm quanh quẩn trong không gian yên lặng thật lâu nhưng không gợi lên tiếng vang gì. Lục Thiếu Du biết Thiên Mộc Thần Thụ đã thông linh nên chắc chắn nghe hiểu lời hắn nói.

Lát sau, Bắc Cung Vô Song nhìn chăm chú bốn phía:

- Không có động tĩnh.

Lục Thiếu Du nói:

- Chúng ta vào xem thử.

Đã không có động tĩnh vậy thì tiến lên nhìn xem, đã tới rồi tuyệt đối không thể bỏ cuộc.

Lục Thiếu Du gật đầu, hai người cẩn thận tiến lên trước. Đi ra mấy ưbước không có phản ứng gì hay nguy hiểm, hai người thầm nghĩ có lẽ Thiên Mộc Thần Thụ ngầm chấp nhận cho họ đến gần.

Vù vù vù vù vù!

Lục Thiếu Du, Bắc Cung Vô Song bước ra mấy bước thì mặt đất lại rung rinh. Trong khoảnh khắc hai dây leo xanh bắn ra khỏi mặt đất đánh hướng Lục Thiếu Du, Bắc Cung Vô Song.

Không đợi Lục Thiếu Du dặn dò, chân khí dâng lên trong bàn tay Bắc Cung Vô Song, khí thế toàn bộ phóng ra:

- Thiếu Du, hãy cẩn thận chút!

Bắc Cung Vô Song giơ tay nhấc chân kéo theo lực lượng thiên địa bàng bạc, bàn tay trắng giơ cao, nắm tay ngọc mang theo cột sáng màu lục khủng bố đập mạnh vào dây leo màu xanh.

Lục Thiếu Du biến sắc mặt nói:

- Vũ Tôn bát trọng!

Khí thế Vô Song phát ra đến Vũ Tôn bát trọng. Lúc trong Độc Cô gia tộc thì Vô Song mới chỉ là Vũ Tôn lục trọng, hai năm từ Vũ Tôn lục trọng tới bát trọng, chắc nàng ở trong thần điện được ích lợi lớn.

Lục Thiếu Du vừa suy nghĩ vừa không chậm chạp, hắn nhìn dây leo xanh xuyên qua không gian ập tới trước mặt, tay vận chuyển quyền ấn đấm mạnh vào. Không gian dọc đường đi tan vỡ, phá hủy từng đợt sóng không gian.

Bùm bùm!

Vang hai tiếng nổ trầm đục, hai dây leo màu xanh lại bị đẩy lui. Lục Thiếu Du và Bắc Cung Vô Song lần nữa bị thương lảo đảo đảo lui ra. Bắc Cung Vô Song bị đẩy lùi thêm hai bước.

Vù vù vù vù vù!

Hai người hưa đứng vững thì mặt đất rung rinh, mấy sợi dây leo màu xanh trực tiếp xuyên qua không gian ập đến, mang theo kình khí thất luyện kỳ dị cắt vỡ trở nên, vọt ra khỏi nền đất.

Lục Thiếu Du, Bắc Cung Vô Song biến sắc mặt, lại ra tay ngăn cản, kết ra các thủ ấn. Khí thế ngập trời tuôn ra, năng lượng khủng bố cuồn cuộn, sóng không gian thổi quét phương xa.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Cùng lúc đó, rất nhiều lực công kích khủng bố va chạm với dây leo, lực lượng mạnh mẽ bộc phát. Sóng năng lượng khủng bố khuếch tán thổi quét bẻ gãy nghiền nát chấn vỡ bốn phía.

Lực lượng mạnh mẽ đánh bật những dây leo trở về nhưng không thể phá hủy nó.

Cộp cộp!

Lục Thiếu Du, Bắc Cung Vô Song loạng choạng thụt lùi, biểu tình trầm trọng.

Mắt đẹp âm trầm, Bắc Cung Vô Song nói:

- Không thể phá hủy những sợi dây leo này, rất quái dị!

Vù vù vù vù vù!

Bắc Cung Vô Song mới nói xong chỉ giây lát trong không trung lại có hơn ưmời sợi dây leo xuyên không gian rạch ra từng đợt khe nứt đen ngòm.

Lục Thiếu Du sắc mặt âm trầm nói:

- Không tin không phá được nó!

Vũ đan màu lục trong khí hải đan điền tỏa ánh sáng thuộc tính kim chói lòa, vằn sóng màu vàng dao động trên người Lục Thiếu Du. Thủ ấn nhanh như tia chớp ngưng tụ kết ra, cột sáng chân khí màu vàng siêu to phun ra, mang theo hơi thở sát khí sắc bén đáng sợ dao động trong khoảnh khắc đụng vào một sợi dây leo ngọ nguậy.

*****

Cột sáng chân khí màu vàng đụng vào dây leo màu xanh, dây leo mãi không bị phá hủy giờ đã tan nát.

Bùm bùm!

Trong tiếng nổ trầm đục Lục Thiếu Du lại bị đẩy lùi, sắc mặt mừng rỡ. Lực công kích thuộc tính kim rốt cuộc thể trực tiếp phá hủy những sợi dây leo kỳ dị.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Bắc Cung Vô Song lắc thân hình thướt tha, kết thủ ấn ra. Năng lượng thiên địa không gian quanh thân như mây đen tụ tập lại. Năng lượng thiên địa bàng bạc ức chế không gian lung lay sắp sập. Một chưởng ấn to lớn nhanh như tia chớp lao ra đè mạnh xuống ba sợi dây leo xanh. Lực lượng mạnh mẽ chấn nát không gian bốn phía, thần khí của Bắc Cung Vô Song bị đẩy lùi. Bắc Cung Vô Song lảo đảo lùi mấy bước, mặ hơi tái.

Vù vù vù vù vù!

Còn lại mấy dây leo màu xanh theo đuổi, không cho hai người thời gian thở dốc.

Lục Thiếu Du ổn định thân hình, thấy Vô Song bị đẩy lùi thì lòng máy động, Huyết Lục nằm trong tay:

- Vô Song cẩn thận!

Lục Thiếu Du quát to:

- Duệ Kim Hồn Đao!

Người Lục Thiếu Du tỏa ánh sáng vàng chói lòa, Huyết Lục vạch ra đường cong huyền ảo. Giây lát Lục Thiếu Du giơ đao chém vào mấy dây leo màu xanh.

- Grao!

Cùng với tiếng rồng ngâm vang vọng, một luồng đao quang mang theo khí tiêu sát hùng hồn, đao quang màu vàng kèm theo tiếng nổ sắc nhọn cực kỳ chói tai nhanh như tia chớp rạch phá không gian. Cả không gian run rẩy, đao quang màu vàng phô thiên cái địa tỏa ra.

Răng rắc!

Nơi đao quang vàng xẹt qua sóng không gian trực tiếp hóa thành tro tàn lộ ra khe nứt không gian dài, thật là sắc bén khủng bố. Khí tiêu sát ngập trời càn quét.

Răng rắc!

Chỉ giây lát ngắn ngủi, trong không gian vang tiếng sóng không gian vỡ nát. Kình khí đao quang vàng vặn vẹo không gian, khí thế cường đại trực tiếp chặt đứt dây leo màu xanh. Đao quang còn sót lại chém xuống đất. Mặt đất nứt ra, đao quang chém một cái khe to.

Một chuỗi dây leo xanh bị phá hủy, bốn phía lại lặng yên.

Bắc Cung Vô Song hét lên:

- Thiếu Du cẩn thận dưới đất!

Mặt đất lại rung rinh.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Lục Thiếu Du chưa lấy lại tinh thần thì trên đôi chân bị rễ cây màu xanh quấn lấy. Rễ cây khác với dây leo màu xanh vừa rồi nhưng càng rắc chắc hơn, khiến Lục Thiếu Du không kịp né tránh.

Lục Thiếu Du biến sắc mặt nói:

- Nguy rồi!

Lục Thiếu Du định giơ đao chém xuống thì rễ cây kỳ dị chui ra từ mặt đất quấn quanh cánh tay phải của hắn, kèm theo lực lượng kỳ lạ giam cầm chân khí, trong phút chốc không thoát ra được.

- Không gian thuộc tính kim!

Lục Thiếu Du không chút do dự vận dụng chân khí thuộc tính kim phô thiên cái địa tuôn ra. Không gian quanh người tràn ngập ánh sáng vàng, khí thế sát phạt sắc bén khuếch tán.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

2n lthuộc tính kim khuếch tán, dây leo màu xanh quấn đôi chân, cánh tay phải Lục Thiếu Du héo rút, rung rinh chui vào lòng đất mất tăm. Ảnh hưởng trong người Lục Thiếu Du đã mất.

Lục Thiếu Du thầm giật mình:

- Thật kỳ dị, may mắn thuộc tính kim hơi khắc chế được nó.

Lục Thiếu Du thụt lùi lại.

Bắc Cung Vô Song nói:

- Thiếu Du, chắc đây là rễ của Thiên Mộc Thần Thụ, hãy cẩn thận chút.

Lục Thiếu Du dặn dò:

- Nàng cũng cẩn thận, đi theo sau ta. Ánh mắt Lục Thiếu Du cảnh giác nhìn bốn phía.

Vù vù vù vù vù!

Lúc này vô số rễ cây chui ra từ mặt đất, mặt đất như sống lại, nguyên khối đát rung rinh. Từng luồng sáng xanh phô thiên cái địa bắn trong không trung mang theo khí thế hùng hồn kinh người.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Trường đao dây leo xanh trong khoảnh khắc tụ tập lại trước cặp mắt ngạc nhiên của Lục Thiếu Du, Bắc Cung Vô Song, ngưng tụ thành hình người bằng cây to lớn.

Thụ nhân hình người cao ngàn thước tựa như ngọn núi, toàn thân do dây leo xanh tụ lại, ánh sáng xanh lấp lánh, khí thế hùng hồn khuếch tán khiến người run sợ, lòng dâng lên cảm giác nguy hiểm.

Thụ nhân to lớn đứng trong không trung, uy thế khủng bố đè ép không gian vặn vẹo. Con ngươi Lục Thiếu Du co rút nhìn thụ nhân khổng lồ, uy áp to lớn làm hắn run rẩy.

Trước thụ nhân to lớn, Lục Thiếu Du cảm nhận nguy hiểm tuyệt đối.

- Vô Song, nàng hãy lùi lại một chút.

Người Lục Thiếu Du tỏa ánh sáng vàng, hắn nhảy lên đạp không lên, đạp hai bước trong hư không. Sóng không gian dưới chân, Huyết Lục vạch đường cong huyền ảo.

Huyết Lục bắn ra đao quang, nhát đao kia làm không gian run rẩy, khí tiêu sát sắc bén cực kỳ khủng bố khuếch tán. Đao quang đan xen, khí tiêu sát sắc bén hùng hồn cùng với năng lượng thiên địa rơi vào thụ nhân khổng lồ.

Răng rắc!

Nhát đao đánh xuống, đao quang rơi chặt đứt mấy chục cánh tay bằng rễ cây nhưng không gây thương tổn gì lớn cho thụ nhân khổng lồ. Thụ nhân khổng lồ hơi lắc người, các rễ cây bị chặt đứt chớp mắt phục hồi lại.

Xoẹt!

Chỉ giây lát bàn tay thụ nhân khổng lồ do vô số rễ cây ngưng tụ tựa thiên thạch rơi xuống đất, không gian vặn vẹo, dọc đường đi lộ ra hư không to lớn, tốc độ siêu nhanh vỗ vào người Lục Thiếu Du.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Lục Thiếu Du bị đập trúng, lực lượng mạnh mẽ không có đường đỡ. Cơ thể Lục Thiếu Du bị đập mạnh từ trên cao té cái rầm xuống bình nguyên.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Trời sụp đất nứt, vang tiếng nổ điếc tai. Nơi Lục Thiếu Du rớt xuống mặt đất thủng một lỗ, đất đai bình nguyên bị xung lực làm nứt rạn.

Lục Thiếu Du rơi xuống đất không đứng dậy nổi, máu trào lên họng, máu phun ra từ cổ họng:

- Phụt!

Lực lượng một kích kia quá cường đại, hoàn toàn vượt qua dự đoán của Lục Thiếu Du.

Bắc Cung Vô Song biến sắc mặt xé gió lao tới trước mặt Lục Thiếu Du:

- Thiếu Du!

Con ngươi Lục Thiếu Du co rút:

- Ta không sao, thứ quái quỷ này mạnh thật.

Lục Thiếu Du không bị thương nặng, lực phòng ngự của hắn rất mạnh.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thân hình to như ngọn núi của thụ nhân khổng lồ sải bước đi tới như ngọn núi di động. Năng lượng phát ra, sóng không gian xung quanh không ngừng phát ra tiếng răng rắc không chịu nổi gánh nặng, từng khe nứt như mạng nhện nhanh chóng lan tràn từ quanh thân hình khổng lồ.

Uy thế kinh người khiến mắt Lục Thiếu Du âm trầm, hắn nhìn thụ nhân khổng lồ, đôi mắt đen lấy lóe tia sáng vàng.

Lục Thiếu Du quát to:

- Vô Song, lùi lại!

Lục Thiếu Du lần nữa nhảy lên, thủ ấn biến đổi, lẩm bẩm:

- Thủy sinh mộc, mộc sinh hỏa, hỏa sinh thổ!

Lục Thiếu Du dứt lời, Thì Không Lao Ngục thuộc tính thổ uy năng gấp tám lần khuếch tán trong không trung. Không gian lung lay sắp đổ, năng lượng thuộc tính thổ bàng bạc bỗng chốc ụt tập lại, cả không gian như đóng băng bao phủ không gian phạm vi mấy ngàn thước vào trong. Thụ nhân khổng lồ như ngọn núi cũng bị bao lấy.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thụ nhân khổng lồ bị lực lượng không gian trói buộc, cơ thể to lớn run rẩy, ánh sáng lục quanh thân thụ nhân khổng lồ chói lòa như muốn vùng thoát Thì Không Lao Ngục bao bọc. Không gian vỡ ra từng tấc, Thì Không Lao Ngục uy năng tám lần khó mà trói được thụ nhân khổng lồ.

Cảm nhận thụ nhân khổng lồ cường đại, biểu tình Lục Thiếu Du trầm trọng đạp không đứng thẳng, thủ ấn kỳ dị lại kết ra.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-3468)