Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 1975

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 1975: Tu vi của Bạch Linh
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Lazada


- Đây không phải ngoại giới sao?

Lục Thiếu Du thì thào nói, lúc này trong tầm mắt của hắn chính là một mảnh sơn mạch vô tận, từng dãy núi không ngớt, núi sông hội tụ. Trời xanh mây trắng, trên ngọn núi là mây mù lượn lờ, khắp nơi xanh biếc kinh người, tràn ngập kỳ hoa dị thảo, sinh cơ kinh người, tựa như tiên cảnh. Đây chính là nơi mà ban đầu hắn cùng với Vô Song đi tới Thiên Mộc Thần Thụ của Bắc Cung gia tộc.

Không gian phía trước có bình nguyên bao la vô cùng, kỳ hoa dị thảo mọc khắp nơi trên mặt đất. Khí tức năng lượng thuộc tính mộc tràn ngập trong không gian này. Phía xa xa chính là Thiên Mộc Thần THụ cực lớn, cực lớn giống như một ngọn núi, toàn thân xannh biếc giống như chống trời, che phủ cả phiến không gian phía trước.

Thiên Mộc Thần Thụ này giống như luôn ở trên bình nguyên này, chung quanh yên ắng, lưu quang màu xanh lập lòe, khí tức bàng bạc lan tràn ra.

Mà trong lúc Lục Thiếu Du đang kinh ngạc, lúc này Lục Thiếu Du nhìn thấy dưới Thiên Mộc Thần Thụ có một thân ảnh to lớn đang khoanh chân ngồi dưới Thiên Mộc Thần Thụ. Quanh thân quanh quẩn năm loại quang mang.

- Bắc Cung lão tổ cũng là vũ giả ngũ hệ.

Tâm thần Lục Thiếu Du run lên, đạo thân ảnh này chính là lão tổ của Bắc Cung gia, Bắc Cung Ngạo thế. Mà quanh người lão tổ Bắc Cung gia lúc này có năm loại quang mang thuộc tính lấy quang mang thuộc tính thổ làm chủ, không thể nghi ngờ lão tổ Bắc Cung gia cũng là vũ giả ngũ hệ.

Trong lòng Lục Thiếu Du rung động, chỉ thấy lão tổ Bắc Cung gia thuận tay kết thủ ấn khiến cho năng lượng thiên địa chấn động, câu dẫn năng lượng thuộc tính trong thiên địa hội tụ.

Dùng nhãn lực của Lục Thiếu Du hiện tại không khó nhận ra lúc này Bắc Cung lão tổ đang lĩnh ngộ thuộc tính mộc.

- Đây là trong ký ức của Bắc Cung lão tổ.

Lục Thiếu Du nhìn thấy cảnh này rốt cuộc cũng hiểu ra lúc này không ngờ hắn lại tới trong ký ức của Bắc Cung lão tổ. Bắc Cung lão tổ đang lĩnh ngộ thuộc tính mộc, một màn như vậy đối với Lục Thiếu Du mà nói đương nhiên hắn hiểu rõ đại biểu cho việc gì. Trong giây lát hắn kích động, có thể tận mắt nhìn Bắc Cung lão tổ lĩnh ngộ đối với hắn mà nói, tuyệt đối là có chỗ tốt kinh người. Nếu như có thể tìm hiểu thì ngày sau có thể giúp hắn bớt đi nhiều chỗ quanh co, trắc trở trên phương diện lĩnh ngộ.

- Lĩnh ngộ.

Lục Thiếu Du ngưng thần, cẩn thận nhìn Bắc Cung lão tổ lĩnh ngộ. Mỗi một biến hóa của thủ ấn khiến cho Lục Thiếu Du dần lún sâu vào.

Trong thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ, khí tức của Thiên Mộc Thần Thụ chấn động, quang mang màu trắng quanh thân Lục Thiếu Du rốt cuộc cũng triệt để tương liên, hòa thành một thể với Thiên Mộc Thần Thụ.

Lúc này ở trong thế giới của Thiên Mộc Thần THụ, khí tức đang dần dần khôi phục lại bình thường, thời gian cũng từ từ trôi qua.

Trong Bắc Cung gia tộc, tại kết giới của Bắc Cung gia chẳng biết từ khi nào bắt đầu có năng lượng thiên địa nhàn nhạt lặng lẽ hội tụ tới.

Chạng vạng tối, mặt trời ngả về phía tây, quang mang đỏ như máu.

Ánh trời chiều phủ lên trên sơn mạch giống như phủ thêm một tầng huyết quang.

Rống.

Ngao.

Bên trong sơn mạch rộng lớn ngẫu nhiên có âm thanh yêu thú vang vọng.

Tại một chỗ trong sơn mạch xanh biếc có không ít kiến trúc. Trong một đình viện, lúc này trong phòng có một đại hán mặc trường bào màu vàng, dáng người tụn tằn, mái tóc dài màu đen, tuổi chừng không tới năm mươi, đây chính là tông chủ tiền nhiệm của Vạn Thú Tông, hiện tại là Vạn Thú Tôn giả, Doãn Ngạc.

- Linh nhi, người Hóa Vũ tông tới rồi.

Doãn Ngạc nhìn Lam Linh trước mắt, ánh mắt khẽ biến đổi, khẽ than thở nói.

- Sư phụ, Hóa Vũ tông này còn tới làm gì.

Y phục khiến cho người ta sôi trào trên người Lam Linh đã đổi thành một bộ váy dài màu lam nhạt khẽ quét xuống đất, đai lưng màu vàng nhạt buộc quanh vòng eo nhỏ nhắn, đem thân thể linh lung hoàn mỹ phát huy vô cùng tinh thế. Y phục như vậy khiến cho Lam Linh lúc này lại có chút bướng bỉnh, nhiều thêm mấy phần xuất trần, bớt đi một chút dã tính, lại có thêm một chút vũ mị. Chỉ là lúc ánh mắt nhìn về phía trước có chút chán nản.

Doãn Ngạc nhìn Lam Linh nói:

- Người của Hóa Vũ tông tới nói tới chuyện của Công Tôn Xuân Thu, nói là Công Tôn Xuân Thu cho dù chết, thế nhưng hôn sự cũng đã định, hy vọng con có thể sớm nhập môn.

- Sư phụ, Công Tôn Xuân Thu đã chết, con gả cho ai đây?

Lam Linh nhìn thẳng Doãn Ngạc nói.

Ánh mắt Doãn Ngạc khẽ đổi:

- Ý tứ của Hóa Vũ tông chính là con gả cho tên Công Tôn Xuân Thu đã trở thành cát bụi kia, trở thành góa phụ của Công Tôn Xuân Thu, Hóa Vũ tông cũng sẽ không bạc đãi con.

Lam Linh nghe vậy nhìn Doãn Ngạc, ánh mắt biến đổi, nói:

- Sư phụ, đây cũng là quyết định trong tông sao?

Doãn Ngạc nhíu mày, nhẹ giọng nói:

- Lam Linh, thân là tông chủ Vạn Thú Tông, con nên biết tất cả phải nghĩ cho sơn môn. Tất cả mọi người không thể chỉ biết nghĩ cho bản thân mình. Trong tông gần đây tổn thất rất nặng, nếu như con không gả đi, điều kiện mà Hóa Vũ tông đáp ứng với Vạn Thú Tông ta đương nhiên sẽ không còn. Dùng trí thông minh của con có lẽ cũng hiểu rõ.

- Hiểu, đương nhiên đệ tử hiểu.

Lam Linh khẽ mỉm cười, trong nụ cười không chút che dấu sự bất đắc dĩ cùng với vô lực, nàng nói:

- Đệ tử sẽ nghe theo sự sắp xếp trong tông.

- Linh nhi, ta biết chuyện này quả thực là làm khó cho con. Thế nhưng tất cả đã không thể quay đầu lại. Con hiểu là tốt rồi.

Doãn Ngạc nói.

Trong Phi Linh sơn mạch, vào đêm, từng ngôi sao le lói trên bầu trời, ánh trăng bao phủ mặt đất.

- Không biết Thiếu Du thế nào rồi, có thể thuận lợi đạt được Mộc Hoàng khí hay không.

Trên một ngọn núi, thân thể hư ảo của Thánh Thủ Linh Tôn nhìn vầng trăng sáng, trong mắt có chút lo lắng.

- Có lẽ không có vấn đề quá lớn, có nha đầu kia ở đó, Bắc Cung gia tộc cũng không làm khó tiểu tử kia quá mức. Thế nhưng Thiên Mộc THần THỤ chính là trọng bảo của Bắc Cung gia, vô cùng khổng lồ, muốn lấy một đạo Mộc Hoàng khi cũng không dễ.

Nam thúc nói.

- Đã lâu như vậy rồi cũng khiến ta có chút lo lắng a. Không được xảy ra chuyện gì.

Thánh Thủ Linh Tôn chắp tay đứng, thân ảnh ư ảo này dường như so với trước kia còn hư ảo hơn không ít.

- Đoan Mộc huynh, linh hồn thể của huynh ngày càng yếu. Nếu như yếu hơn một chút nữa, sợ rằng có nghịch mệnh hồn quả thì hiệu quả cũng sẽ giảm bớt.

Nam thúc nói.

- Tất cả đều là số mạng, nếu không thể khôi phục thì ta cũng đành chịu.

Thánh Thủ Linh Tôn nói.

Trên một ngọn núi to lớn, ngọn núi này vô cùng khổng lồ, giống như đột ngột từ dưới mặt đất mọc lên, xông thẳng lên trời, giống như một con rồng ngẩng đầu, khí thế phi phàm.

Sáng sớm, sơn mạch chung quanh ngọn núi lờ mờ, xanh tươi mà ướt át. Đỉnh núi như ẩn như hiện trong mây mù, dãy núi phập phồng, dưới ánh sáng mặt trời phản xạ lại quang mang nhìn qua cực kỳ tráng lệ.

Trên ngọn núi kia lúc này có một đạo thân ảnh xinh đẹp đang khoanh chân mà ngồi, tuy rằng khoanh chân thế nhưng cũng không thể che dấu thân thể hoàn mỹ.

*****

Lúc này quanh thân thân ảnh xinh đẹp này có một đạo quang trụ màu trắng bao phủ. Một cỗ khí tức mênh mông từ trong cơ thể nàng tràn ra, bao phủ không gian chung quanh, khí tức mênh mông bao phủ trọn vẹn ngọn núi khồng lồ này. Bên trong khí tức mênh mông có một cỗ uy áp cực lớn lan tràn, khiến cho từng đạo khí tức trong sơn mạch phủ phục.

Thân ảnh mềm mại lung linh ở trong quang tráo, vô số năng lượng không ngừng quanh quẩn rót vào trong cơ thể. KHí tức đang gần gần kéo lên, thậm chí là năng lượng còn khiến cho gợn sóng trong không gian lắc lư chấn động. Theo thời gian trôi qua, quang mang chung quanh thân thể mềm mại này đã ngày càng chói mắt.

Đến thời điểm này, cả không gian chung quanh đột nhiên hung hăng run rẩy, quang mang chung quanh thân thể xinh đẹp kia run run, quang mang càng chói mắt. Gợn sóng trong không trung lúc này nhanh chóng nhộn nhạo.

Sưu Sưu.

Bỗng nhiên phía trên thân ảnh xinh đẹp này có vô số tia sáng trắng phóng lên trời tạo thành từng đợt chấn động. Một cỗ khí tức khổng lồ lập tức phóng lên cao. Cả ngọn núi dưới cỗ khí tức cường hãn này run rẩy không thôi.

Ngao. Tiếp đó một tiết rít gào giống như sói tru vang lên, quang mang quanh thân thể xinh đẹp lóe lên mang theo một cỗ uy thế tuyệt đối hóa thành bản thể Cửu Vĩ Yêu Hồ. Đầu Cửu Vĩ Yêu Hồ này toàn thân trắng toát giống như tuyết, tinh tế mà tỉm mỉ. Sau lưng có tám cái đuôi lớn dài mấy trăm thước đang bắn ra kình phong xuyên thấu không gian. Gợn sóng trong không gian không ngừng lan tràn ra chung quanh. Một cỗ khí tức chấn động nhân tâm lan tràn.

Ngao.

Đầu Cữu Vĩ Yêu Hồ tám đuôi này xuyên thủng không gian, rít gào liên tục. Đột nhiên một cái đuôi lớn nữa được diễn sinh ra. Mà khí tức trên đầu Cửu Vĩ Yêu Hồ khổng lồ này cũng nhảy lên một cấp độ mới.

Ầm ầm.

Trong nháy mắt, trên phía chân trời vừa rồi còn đang yên bình kia đột nhiên gió nổi mây phun. Cả phiến không gian có cảm giác giống như thiên hôn địa ám, uy thế che khuất bầu trời.

Sưu.

Trên ngọn núi xa xa, một đạo thân ảnh màu tím lập tức phá không xuất hiện, thân ảnh gầy gò, cao ngất, mặc trường bào màu tím. Bên trên trường bào còn thêu hoa văn tinh xảo, mái tóc dài màu đen sau lưng phiêu động, khí tức ổn định thế nhưng lại tạo cho người khác cảm giác bất an.

Ngao Ngao.

Giờ phút này dưới uy áp kinh người kia cả phiến không gian lập tức vang lên vô số tiếng gầm gừ phủ phục, âm thanh vang vọng khiến cho không trung rung động.

Sưu.

Chỉ là đằng sau đuôi đầu Cửu Vĩ Yêu Hồ này, cái đuôi thứ chín đang diễn sinh ra lập tức biến mất không thấy gì nữa. Cả không trung đang gió nổi mây phun trong nháy mắt khôi phục lại như cũ.

- Còn kém một bước a.

Nhìn biến hóa bực này, thân ảnh màu tím gầy gò mà cao ngất phía xa thì thào nói.

Sưu.

Khí tức trên đầu Cửu Vĩ Yêu Hồ khổng lồ ổn định lại, quang mang màu trắng quanh thân chớp động rồi hóa thành một đạo thân ảnh lung linh, y phục trắng như tuyết, khuôn mặt hoàn mỹ, lan tràn ra khí tức yêu mị như có như không. Yêu mị phong tình vạn chủng, đủ để quyến rũ tất cả chúng sinh.

Thân ảnh xinh đẹp màu trắng này khẽ điểm nhẹ hư không, gợn sóng trong không gian lăc lư. Thân ảnh xinh đẹp tuyệt mỹ giống như một con bướm nhẹ nhàng rơi vào trên ngọn nói. Nữ tử như vậy trong thiên địa này cũng chỉ có Bạch Linh ra. Coi như là có nữ tử khác tuyệt mỹ như vậy thế nhưng cũng không có khí chất lạnh như băng, lạnh lùng và uy nghiêm hội tụ trên người tạo thành khí chất của nàng.

Phù.

Bạch Linh đáp xuống ngọn núi, khí tức thu liễm, một ngụm trọc khí từ đôi môi đỏ mọng được thở ra. Y phục màu trắng bao phủ thân thể mềm mại, đường cong linh lung khiến cho người khác nhìn vào tim đập thình thịch.

Một đạo thân ảnh màu tím gầy gò cao ngất vô thanh vô tức xuất hiện bên người Bạch Linh. Đây chính là một lão giả có khuôn mặt hồng hào, tuổi chừng sáu mươi, khuôn mặt trắng nõn, ngũ quan tinh xảo, rõ ràng tuổi chừng sáu mươi, thế nhưng thoạt nhìn lại thấy vô cùng trẻ tuổi, đặc biệt quỷ dị.

- Bái kiến Tử Hiên lão tổ.

Bạch Linh dịu dàng bước lên phía trước hành lễ.

- Không tồi, sớm như vậy mà đã có thể đột phá tới bát giai hậu kỳ đỉnh phong. Chỉ thiếu chút nữa là có thể đột phá thành Đế. Ánh mắt Tử Hiên lão tổ biến đổi, trong mắt hiện lên sự thỏa mãn.

- Chỉ tiếc một bước cuối cùng này là một cái hào rộng, khó như lên trời.

Bạch Linh mím môi nói, đôi môi cũng vô cùng yêu mị, phảng phất như cả thiên địa cũng phải vì nó mà động lòng.

- Không nên nhụt chí, con đã đạt được truyền thừa của cường giả trong tộc. Muốn vượt qua bước này cũng không phải không được. Tăng thêm thiên phú bản thân của con sớm muộn cũng có thể vượt qua được bước này. Bây giờ con chỉ còn lĩnh ngộ kém một chút mà thôi.

Tử Hiên lão tổ nói tiếp:

- Kỳ thật ta cũng muốn con đột phá muộn một chút, đột phá quá sớm, họa phúc song hành a.

- Sao lại nói như vậy?

Bạch Linh nghi hoặc hỏi, ở giữa hai hàng lông mày lại có thêm một phần uy nghiêm mà cao quý, lạnh lùng, yêu mị và uy nghiêm cùng tồn tại, đẹp tới mức khiến cho người ta khó thở. Nữ tử xinh đẹp như vậy trên đời này cũng không thể tìm ra được người thứ hai.

- Hiện tại còn chưa phải lúc nói cho con biết. Đến lúc đó con sẽ biết được.

Lão giả mặc trường bào màu tím nói.

- Vâng.

Bạch Linh khẽ gật đầu, trong đầu không khỏi nhớ tới nam tử mặc áo bào xanh kia, đôi mắt xinh đẹp khẽ đảo, nói:

- Lão tổ, con nghĩ đoạn thời gian này con sẽ rời khỏi bổn tộc một chuyến.

- Cũng tốt, ra ngoài đi dạo đối với việc lĩnh ngộ của con cũng có trợ giúp. Dùng thực lực của con hiện tại người có thể động tới con cũng không có mấy người.

Tử Hiên lão tổ nói.

...

Trong Bắc Cung gia, năng lượng hội tụ trên sơn cốc ngày càng nồng nặc, trong lúc mơ hồ cả không gian run rẩy.

Trong Bắc Cung gia, từng đạo thân ảnh xuất hiện ngoài sơn cốc, không ít cường giả đã đợi ở chỗ này. Ánh mắt cả đám đều cực kỳ kinh ngạc, trong kết giới phía trước cho dù là ai cũng không vào được cho nên năng lượng khủng bố bực này hội tụ khiến cho mọi người ngạc nhiên.

- Tộc trưởng, khí tức chấn động trong Thiên Mộc Thần Thụ ngày càng mạnh.

Trên một ngọn núi, Bắc Cung Nhất nhìn năng lượng thiên địa chấn động rồi nói với Bắc Cung Kình Thương.

- Năng lượng chấn động như vậy, Thiên Mộc Thần Thụ đang đột phá sao?

Ánh mắt Bắc Cung Kình Thương chớp động, không ngừng suy đoán.

Bắc Cung Nhất nói:

- Tộc trưởng, Lục Thiếu Du và Thần nữ còn chưa có động tĩnh gì, liệu có thể gặp nguy hiểm hay không?

- Bây giờ chúng ta cũng không có cách nào, trước mắt kết giới cũng không thể đi vào được, hiện tại cũng chỉ có thể xem vào tạo hóa của hai người.

Bắc Cung Kình Thương nói.

Trong không gian của Thiên Mộc Thần Thụ, quang mang màu trắng quanh thân Lục Thiếu Du cùng với Thiên Mộc Thần Thụ tương liên với nhau, lưu quang quanh quẩn, cả không gian run rẩy. Một cỗ khí tức bừng bừng sinh cơ ngày càng cường hãn.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-3468)