← Ch.1980 | Ch.1982 → |
Chuyện này đối với người bình thường mà nói, biến ảo như vậy có thể nhớ kỹ đã không tệ rồi. Coi như là thiên phú tốt, trên phương diện thuộc tính mộc có thể thu được tiến bộ đã là người khá tốt rồi. Ít nhất cũng phải là người có cấp bậc thiên phú như đám người Bắc Cung Ngọc, Bắc Cung Hạo Nam.
Mà hiện tại Lục Thiếu Du có thể từ trong đó mượn cơ hội lĩnh ngộ thuộc tính mới của mình. Chỉ nhìn một lần có rất nhiều cảm ngộ, tuyệt đối dọa người.
Thế nhưng người ngoài không thể không biết, trên phương diện lĩnh ngộ thuộc tính, Lục Thiếu Du gần đây đều rất mạnh. Thời gian người khác dùng để tu luyện chân khí và linh lực thì Lục Thiếu Du lại dùng để lĩnh ngộ thuộc tính. Tăng thêm Lục Thiếu Du thân là linh giả, linh hồn lực rất mạnh. Đối với việc lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính trong lúc vô hình có thêm không ít ưu thế.
Sau đó lại nhận được không ít chỗ tốt trên Vô Tự Thiên Thự, làm cho tốc độ lĩnh ngộ thuộc tính của Lục Thiếu Du càng lúc càng nhanh, dường như có thể nhanh chóng trở nên thân thiết với năng lượng thuộc tính, lĩnh ngộ như hổ thêm cánh.
Trong lúc lĩnh ngộ thuộc tính, tiến bộ gần đây của Lục Thiếu Du chỉ sợ bất cứ kẻ nào nhìn thấy cũng phải nghẹn họng nhìn trân trối. Tuyệt đối có thể hù chết một mảng lớn người, tốc độ so với bay cũng không sai bao nhiêu.
Màn đêm bao phủ trời xanh, vầng trăng không ngừng chiếu sáng mặt đất.
Trong Phi Linh môn, trong đình viện, đám người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Khấu Phi Yến, Hổ Viêm Thiên TÔn, Thiên Thủ Quỷ Tôn, Hỏa Sí Tôn giả, Băng Mộc Tôn giả, Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc, Hoàng Phủ Kỳ Tùng đều có mặt.
- Người Thiên Địa minh có ý gì?
Trong đình viện, sắc mặt chúng cường giả hoài nghi.
Khấu Phi Yến nhíu mày nói:
- Thiên Địa minh này truyền tới tin tức, hy vọng chúng ta giao ra Tật Phong Tôn giả, chuyện này sợ rằng không chỉ như vậy, không biết đằng sau còn có dụng ý gì?
- Băng Mộc huynh, Nam lão nói thế nào?
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh hỏi Băng Mộc Tôn giả.
- Tất cả mọi chuyện đợi Thiếu Du trở về rồi quyết định, mọi chuyện không cần để ý tới.
Băng Mộc Tôn giả nói, đây cũng là ý tứ của Nam thúc.
- Nếu đã là ý của Nam lão thì Thiên Địa minh này tạm thời chúng ta không cần để ý tới. Bọn họ có bản lĩnh thì cứ tới.
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói, trong mắt hiện lên hàn ý nhàn nhạt. có Độc Hồn khôi lỗi trong tay, tren người hắn cũng có thủ đoạn có thể chiến với siêu cấp cường giả một trận. Chuyện này khiến cho dũng khí trong lòng hắn tăng lên không ít.
Trong Bắc Cung gia tộc, trong lúc Lục Thiếu Du lĩnh ngộ thời gian chậm rãi trôi qua. Thời gian một đêm cơ hồ thoáng qua là biến mất.
Sáng sơm, cả Bắc Cung gia tộc đều được một làn sương mỏng bao phủ. Bên trong sơn mạch bốn phía lá cây phất phơ, theo gió chập chờn.
Phù.
Lục Thiếu Du thu thủ ấn lại, miệng thở ra một ngụm trọc khí trong cơ thể. Lĩnh ngộ trong một đêm ngắn ngủi cũng có hiệu quả không tệ.
Cảm nhận chân khí cùng với linh lực trong cơ thể, sắc mặt Lục Thiếu Du biến hóa. Nếu như có cơ hội phù hợp hắn nên thôn phệ linh lực đột phá trên phương diện Linh giả. Cấp độ vũ giả đã là Vũ Tôn cửu trọng hậu kỳ đỉnh phong. Mà Linh giả chỉ là Linh Tôn bát trọng, khác biệt quá lớn. Hắn tu luyện Âm Dương Linh Vũ Quyết cho nên cần linh vũ phải đồng thời đột phá. Cho nên kế tiếp cần phải chú trọng đột phá trên phương diện Linh giả.
Ánh mặt tời xuyên qua kẽ lá chiếu xuống mặt đất. Trong sơn mạch, rừng cây dưới ánh nắng mặt trời như được nhuộm một màu xnah ngắt. Trong không gian tràn ngập sương mù như có như không. Cơn gió mát mẻ nhè nhẹ thổi qua sơn mạch.
Trên một quảng trưởng nhỏ, vô số thân ảnh xuất hiện trên quảng trường, chung quanh còn có vài đầu Thiên Mộc Độc Long Thú.
- Vô Song, sớm trở về một chút.
Bắc Cung Kình Thương nói với Bắc Cung Vô Song, hắn có chút không nỡ.
- Được, con sẽ cố gắng trở lại sớm.
Bắc Cung Vô Song dịu dàng mỉm cười, gật đầu nói.
- Tiểu tế bái biệt nhạc phục.
Lục Thiếu Du tiến lên hành lễ.
- Được rồi, đi đi.
Bắc Cung Kình Thương gật đầu, tiễn hai người rời đi. Đương nhiên cũng không chỉ có hai người, trừ Cực Lạc Tam Quỷ và Thiên Sí Tuyết Sư. Thần Nữ ra bên ngoài, Bắc Cung Nhất sắp xếp bốn hộ pháp Tôn cấp, còn có tám người là Vương cấp cửu trọng, bát trọng. Còn có hai đầu Thiên Mộc Độc Long Thú đi theo. Nếu không phải Bắc Cung Vô Song lần nữa yêu cầu ít người hơn một chút thì số người Bắc Cung Nhất sắp xếp còn gấp mấy lần hiện tại.
Trong Bắc Cung gia tộc có đường hầm không gian đi tới đại lục Linh Vũ cùng với Cổ Vực. Lục Thiếu Du lựa chọn đi otwis Cổ Vực. Từ đường hầm không gian đi tới Cổ Vực, lại từ Cổ Vực đi tới phi Linh môn cũng không cần thời gian quá dìa.
Trong một sơn mạch, không gian chấn động, lập tức có mười mấy đạo thân ảnh từ trong gợn sóng nhảy ra. Đám người này chính là Lục Thiếu Du, Bắc Cung Vô Song, Cực Lạc Tam Quỷ, còn có bốn hộ pháp Tôn cấp cùng tám Vương cấp cao trọng của Bắc Cung gia tộc.
Rống.
Trong sơn mạch, một tiếng rống vang vọng, Thiên Sí Tuyết Sư hóa thành bản thể. Lục Thiếu Du ý bảo mười hai người của Bắc Cung gia tộc không cần cưỡi Thiên Mộc Độc Long Thú. Tuy rằng huyết mạch của Thiên Mộc Độc Long thú không thấp, tốc độ cũng nhanh. Thế nhưng so với Thiên Sí Tuyết Sư mà nói thì chênh lệch không ít. Huống chi dùng tu vi của Thiên Sí Tuyết Sư hiện tại, tốc độ của hai đầu Thiên Mộc Độc Long Thú kia sợ rằng ngay cả bóng lưng của Thiên Sí Tuyết Sư cũng không thể đuổi kịp.
Lục Thiếu Du muốn sớm ngày trở lại Phi Linh môn cho nên cũng không muốn làm lỡ thời gian một chút nào.
Ngoài Phi Linh môn vô cùng náo nhiệt giống như ngày thương. Khi Thiên Sí Tuyết Sư xoay quanh Phi Linh môn, chúng cường giả đã tiến lên nghênh đón.
- Rốt cuộc đã trở về.
Trên ngọn núi, hai đạo thân ảnh lóe lên rồi biến mất.
- Bái kiến chưởng môn.
Trong đình viện ở hậu sơn, Lục Thiếu Du nhảy xuống Thiên Sí Tuyết Sư, chúng cường giả Phi Linh môn hành lễ. Ánh mắt nhìn chăm chú lên trên người Bắc Cung Vô Song và mười hai cường giả Bắc Cung gia tộc. Trong lúc vô hình đều bị uy áp cực lớn. Đặc biệt là nữ tử tuyệt mỹ kia khiến cho người khác nhìn vào không khỏi rung động.
Bạch Toa Toa, Tân Hiểu Kỳ, Nhan Kỳ cùng chúng nữ nhìn thấy thân ảnh xinh đẹp kia mà không khỏi kinh ngạc.
- Bích Ba Thần Nữ Bắc Cung Vô Song.
Đám người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, còn có Lộc Sơn lão nhân cùng một ít người khác sau khi kinh ngạc lập tức nhận ra Bắc Cung Vô Song. Ban đầu ở trên Bình Nham đảo bọn họ đã từng thấy qua. Chẳng qua khi đó nàng vẫn còn là Lục Vô song, về sau bọn họ mới nghe nói Lục Vô Song đã trở về Bắc Cung gia tộc, một trong Lục đại Nhân Hoàng tộc, trở thành đại tiểu thư của Bắc Cung gia tộc.
- Chư vị miễn lễ.
Lục Thiếu Du ý bảo mọi người không cần đã lễ, đến trước người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Khấu Phi Yến nói:
- Đông lão, Oánh tỷ, Khấu Phó chưởng môn, trong môn không có việc gì chứ?
*****
- Chưởng môn, không có chuyện gì quá lớn, chỉ có một chút việc nhỏ.
Khấu Phi Yến nói.
- Được, vậy đợi lát nữa rồi nói sau.
Lục Thiếu Du gật đầu trở lại Phi Linh môn, có một ít chuyện cũng không quan trọng bằng việc khôi phục của sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn, hắn nhìn Bắc Cung Vô Song nói:
- Vô song, chúng ta đi gặp Nam thúc đi.
- Được.
Bắc Cung Vô Song gật đầu, thân ảnh hai người lóe lên, lập tức biến mất tại chỗ.
- Thực lực thật mạnh.
Thân ảnh Bắc Cung Vô Song biến mất, vô số cường giả Phi Linh môn lúc này mới cảm thấy uy áp trên người biến mất, người có thực lực thấp một chút lập tức đổ mồ hôi lạnh.
Nhưng mà lúc này coi như Bắc Cung Vô Song rời đi, uy áp trên người bọn họ biến mất, thế nhưng khí tức vô hình trên người bốn hộ pháp Tôn cấp của Bắc Cung gia kia trong lúc vô hình khiến cho bọn họ bị áp chế.
- Vô Song bái kiến Nam thúc.
Trong đình viện trên ngọn núi, Vô Song hành lễ với Nam thúc. Đám người Băng Mộc Tôn giả, Hắc Vũ, Thiên Địa Nhị lão cũng có mặt ở đó.
- Từ trong Thần Điện đi ra sao? Dường như tu vi tiến bộ không ít.
Nam thúc ý bảo Vô Song miễn lễ, ánh mắt nhìn vào trên người Bắc Cung Vô Song vô cùng nghi hoặc. Khí tức trên người Bắc Cung Vô Song lúc này ngay cả hắn cũng không có cách nào khẳng định.
- Không nhiều lắm, khí tức có chút không đúng, chẳng lẽ là Đế giả?
Nam thúc nghi hoặc, từ trên người Bắc Cung Vô Song ngay cả hắn cũng cảm nhận được một cỗ uy áp. Ánh mắt biến ảo, lập tức kinh ngạc nói:
- Vũ Tôn cửu trọng?
- Đúng vậy.
Bắc Cung Vô Song mỉm cười gật đầu.
- Chẳng lẽ ở trong Thần Điện có cơ duyên lớn hay sao?
Nam thúc có chút nghi hoặc, tu vi tiến bộ nhanh như vậy cũng khiến cho hắn rung động. Sợ rằng đạt được chỗ tốt cực lớn này trong Thần điện
- Khí tức này dường như có chút không đúng.
Thánh Thủ Linh Tôn nhìn Bắc Cung Vô Song, khí tức trong lúc mơ hồ khiến cho toàn thân hắn phát run lên.
- Vị này có lẽ chính là Thánh Thủ Linh Tôn tiền bối a. Vãn bối bái kiến Thánh Thủ Linh Tôn tiền bối.
Vô Song dịu dàng cười, mắt nhìn thân ảnh hư ảo của Thánh Thủ Linh Tôn, không cần suy đoán quá nhiều cũng biết được người này là ai.
- Miễn lế, tiểu tử Thiếu Du này quả thực có diễm phúc quá sâu a.
Thánh Thủ Linh Tôn nhìn Bắc Cung Vô Song, khí chất thanh nhã giống như trời sinh này không phải là thứ mà nữ tử bình thường có thể có được.
- Tiền bối quá khen rồi.
Bắc Cung Vô Song mỉm cười, lườm qua Lục Thiếu Du, nụ cười khuynh thành.
- Sư phụ, đệ tử đạt được Mộc Hoàng khí trên Thiên Mộc Thần Thụ rồi.
Lục Thiếu Du nhìn Thánh Thủ Linh Tôn nói.
- Đạt được rồi sao?
Dùng tâm cảnh của Thánh Thủ Linh Tôn hiện tại, lúc này cũng không nhịn được mà run rẩy. Nam thúc nghe vậy, ánh mắt hiện lên sự vui mừng. Thánh Thủ Linh Tôn muốn khôi phục, hiện tại cũng chỉ kém Mộc Hoàng khí trên người Thiên Mộc Thần Thụ mà thôi.
Lập tức Thánh Thủ Linh Tôn và Nam thúc cùng hỏi Lục Thiếu Du làm sao có thể đạt được Mộc Hoàng khí trên người Thiên Mộc Thần Thụ. Bọn họ cũng đoán ra được muốn có được Mộc Hoàng khí cũng không phải chuyện đơn giản.
Lục Thiếu Du cười khổ. Liền nói chuyện đánh bại Đại trưởng lão Bắc Cung Chi, sau đó tiến vào trong không gian của Thiên Mộc Thần Thụ, trùng hợp gặp Thiên Mộc Thần Thụ đang đột phá và tẩu hỏa nhập ma. Cuối cùng tiến vào trong thế giới của Thiên Mộc THần Thụ, may mắn nhìn thấy một đạo tàn hồn của Bắc Cung lão tổ, cuối cùng Thiên Mộc Thần Thụ đột phá thành Đế. Hắn và Bắc Cung Vô Song đều có tâm cảnh Đế giả, tất cả mọi chuyện đều nói qua một lần.
Nghe Lục Thiếu Du nói xong, Thánh Thủ Linh Tôn, Nam thúc, Hắc Vũ, Băng Mộc Tôn giả còn có Thiên Địa nhị lão không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối. Lục Thiếu Du chiến thắng Bắc Cung Chi một chân đạt tới Đế cấp cũng đủ để khiến cho bọn họ kinh ngạc. Mà tất cả thu hoạch của hắn ở bên trong Thiên Mộc Thần Thụ cũng khiến cho bon họ không dám tưởng tượng.
- Không ngờ ở trong Bắc Cung gia tộc ngươi lại có thể nhìn thấy một đạo tàn hồn của Bắc Cung lão tổ. Đạt được cơ duyên lớn như vậy cũng là vận khí của ngươi.
Nam thúc bất đắc dĩ nói, từ lúc còn ở Lục gia đã như vậy, chỗ tốt trong thiên địa này dường như đều bị tiểu tử này thu vào túi.
- Khó trách trên người nha đầu kia lại có khí tức cực kỳ quỷ dị giống như Đế giả. Thì ra tâm cảnh đã đặt chân vào Đế giả. Sợ rằng sau này muốn đột phá thành Đế chỉ là chuyện làm chơi ăn thật.
Thánh Thủ Linh Tôn khẽ nói, khó trách ngay từ đầu trên người Bắc Cung Vô Song hắn đã cảm thấy một cỗ khí tức không tầm thường.
- Thiếu Du, khí tức trên người con dường như không giống như trên người Vô Song. Theo đạo lý mà nói tâm cảnh của con hiện tại có lẽ cũng là Đế giả, thế nhưng dường như ẩn dấu không ít.
Thánh Thủ Linh Tôn nhìn Lục Thiếu Du, thân là linh hồn thể, hắn càng cảm nhận được sự bất đồng giữa khí tức của hai người.
- Lần này quan trọng nhất là đạt được Mộc Hoàng khí.
Lục Thiếu Du nói, khí tức trên người hắn và Vô Song có chút khác biệt, Lục Thiếu Du đoán, sợ rằng chuyện này có liên quan tới vật trắng xanh trong Tử Vong thâm uyên. Hắn đã sớm có tâm cảnh Đế giả. Thiên Mộc Thần Thụ cùng với Bắc Cung lão tổ đều đã nói qua, dường như còn không phải là tâm cảnh Đế giả tầm thường, Lục Thiếu Du cũng không để ý tới những thứ này.
- Đoan Mộc huynh, hiện tại Mộc hoàng khí đã có, vậy thì chúng ta cũng nên chuẩn bị khôi phục thôi.
Nam thúc nói.
- Vậy thì làm phiền lão đệ rồi.
Thánh Thủ Linh Tôn gật đầu nói, đợi lâu như vậy bây giờ có thể khôi phục, trong lòng hắn đương nhiên có chút kích động.
Cuối cùng Lục Thiếu Du và nghĩa phụ Nam thúc, sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn nói tới chuyện từng gặp đám người Lan Lăng sơn trang, không ngờ đám người Thánh Thủ Linh Tôn lại biết rõ việc này.
Lục Thiếu Du kinh ngạc, lúc này mới từ trong miệng Sát Phá Quân biết được không lâu sau khi hắn đi Bắc Cung gia tộc. Thiên Địa minh đã tới ba lượt, nói với Đế Đạo minh, để Phi Linh môn giao ra Tật Phong Tôn giả. Ngược lại chuyện Lan Linh Tôn giả lại không nói motoj chứ, đoán chừng chuyện Chuẩn Đế đi cướp giết người khác cuối cùng còn phải dùng hồn anh chạy trốn, Lan Lăng sơn trang cũng không biết xấu hổ tới mức đó, cho nên cũng không nói ra. Chỉ là chuyện này đã truyền ra khắp đại lục, người biết rõ không ít.
- Thiếu Du, chuyện của Thiên Địa minh con định xử lý thế nào?
Nam thúc hỏi Lục Thiếu Du, đương nhiên hắn biết rõ Tật Phong Tôn giả này đã không còn, đã sớm bị cắn nuốt sạch sẽ.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ nhúc nhích, khóe miệng nở nụ cười lạnh nói:
- Binh tới tướng đỡ, nước tới tường ngăn.
- Tự con xử lý là được. Lần trước Thiên Địa minh chịu thiệt không nhỏ, sợ rằng chuyện như vậy cũng chỉ mới bắt đầu mà thôi. Không tránh khỏi việc hành động sau lưng.
Nam thúc nói.
Lục Thiếu Du gật đầu, mặc kệ Thiên Địa minh này sau lưng muốn làm gì, có một ít chuyện cũng phải sớm giải quyết. Khoản sổ sách đám người Khôn Dương đảo, Lan Lăng sơn trang đánh lén hắn, chuyện này không thể dễ dàng buông tay như vậy.
← Ch. 1980 | Ch. 1982 → |