← Ch.2059 | Ch.2061 → |
- Lão đại, huynh không cần phải trở về nữa, chỉ cần đi cùng đệ tiến về Hư Không Bí Cảnh là được. Ở trong Hư Không Bí Cảnh vô biên vô hạn, còn không ai có thể đi tới cuối cùng, quan trọng nhất chính là ở trong đó khắp nơi đều là hư không. Tiến vào trong đó giống như bản thân tiến vào trong một mê cung cực lướn. Không có địa đồ căn bản không dám xâm nhập vào. Huynh đi theo đệ có lẽ nguy hiểm sẽ nhỏ hơn một chút. Chúng ta ở cùng một chỗ cũng không sợ nguy hiểm gì.
Tiểu Long nói với Lục Thiếu Du, chuyện gì Tiểu Long cũng không gạt lão đại, mà trên người Lục Thiếu Du còn có một phần địa đồ Tiểu Long cũng còn chưa biết.
- Cũng tốt.
Lục Thiếu Du gật đầu, chuyện địa đồ Lục Thiếu Du cũng đã biết. Ở trong Hư Không Bí Cảnh đối với người Thiên Địa minh Lục Thiếu Du không đặt vào trong mắt, bất quá đối với sự nguy hiểm của bản thân trong Hư Không Bí Cảnh Lục Thiếu Du không thể không để ý. Từ trước tới nay Lục Thiếu Du cũng không phải là người tự đại.
- Hai nha đầu các ngươi cũng có thể cùng nhau đi tới, ta đoán Bắc Cung gia tộc và Độc Cô gia tộc các ngươi cũng đã xuất phát. Đến Hư Không Bí Cảnh tự nhiên sẽ gặp được.
Huyền Hạo nói với Độc Cô Cảnh Văn và Bắc Cung Vô Song, thân phận nhị nữ hắn cũng đã sớm biết được.
- Thời gian không còn sớm nữa. Các ngươi có thể xuất phát, đoán chừng Hư Không Bí Cảnh sắp mở ra. Ở trong đó họa phúc tương phùng, tất cả mọi chuyện phải cẩn thận.
Huyền Hạo dặn dò mọi người.
- Phụ thân, người nhanh dùng Tụ Yêu Đế linh đan đi, chờ sau khi con từ Hư Không Bí Cảnh trở về nói không chừng người đã khôi phục.
Tiểu Long nói với Huyền Hạo.
- Được.
Huyền Hạo khẽ gật đầu.
Từ trong miệng Tiểu Long Lục Thiếu Du cũng biết được đại ca Dương Quá đã thuận lợi tiến vào trong thánh địa của Chu Tước Hoàng tộc, hắn cũng thở phào một hơi. Chỉ tiếc là lần này đại ca Dương Quá và Lục Tâm Đồng không có cơ duyên tiến vào Hư Không Bí Cảnh, Lục Thiếu Du có chút tiếc nuối.
Trong lòng Lục Thiếu Du lúc này cũng chỉ hy vọng đại ca Dương Quá có thể thuận lợi khôi phục, dựa theo lời nói của nghĩa phụ Nam thúc, nếu như có thể thuận lợi khôi phục trong thánh địa Niết bàn dục hỏa thì cũng là một loại cơ duyên, có thể nhận được không ít chỗ tốt. Nghe nói Lục Tâm Đồng cũng tiến vào trong đó, hy vọng hai người đều có thể nhận được một ít cơ duyên.
Cuối cùng Lục Thiếu Du để Tiểu Long phái tộc nhân Thanh Long Hoàng tộc đưa tin về Phi Linh môn nói hắn đã đi về phía Hư Không Bí Cảnh. Đế Đạo minh và Thiên Địa minh đại chiến. Trước tiên không nên hành động thiếu suy nghĩ, vạn nhất có việc thì Đế Đạo minh sẽ giao cho hai vị Phó minh chủ.
Hai thời thần sau, đoàn người của Thanh Long Hoàng tộc bắt đầu rời khỏi Thanh Long Hoàng tộc đi về phía Hư Không Bí Cảnh. Lúc này người đi về phía Hư Không Bí Cảnh của Thanh Long Hoàng tộc cũng không ít. Đại trưởng lão Long Nguyệt cùng với các trưởng lão đều có mặt. Nghe nói thời điểm thượng cổ cũng có không ít tiền bối của Thanh Long Hoàng tộc vẫn lạc ở bên trong. Nếu như có thể đạt được truyền thừa của các tiền bối thượng cổ, tuyệt đối là cơ duyên lớn với mọi người.
Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Bạch Linh cũng đi theo cùng một chỗ. Tăng thêm Lục Thiếu Du và Tiểu Long, chuyến đi này có không dưới ba mươi người đi tới Hư Không Bí Cảnh. Tộc nhân Thanh Long Hoàng tộc có tu vi ngoài bát giai mới có cơ hội. người tới bát giai đi vào chỉ có thể chết không thể nghi ngờ, cho nên cũng không đi theo.
Ở trong Thanh Long Hoàng tộc có đường hầm không gian đi thẳng tới Hư Không Bí Cảnh, ngược lại cũng giảm bớt không ít phiền toái, mọi người tiến vào đường hầm không gian đi về phía trước. Từ trong miệng Độc Cô Cảnh Văn và Bắc Cung Vô Song Lục Thiếu Du cũng đã biết được ở trong thập đại Hoàng tộc đều có đường hầm không gian đi tới Hư Không Bí Cảnh.
Trong hải vực vô biên, cả hải vực vô biên bao la tối tăm giống như một mảnh hỗn độn, giống như đây là nơi cuối cùng trong thiên địa.
Trong hải vực này vốn yên tính, mấy ngày trước lại đột nhiên xuất hiện một động sâu cực lớn trong không gian giống như lỗ đen. Cửa động ở trong gợn sóng xoay tròn giống như một cái vòi rồng, giống như muốn thôn phệ không gian này. Một cỗ khí tức cổ xưa, trường tồn với thời gian lan tràn ra, khí tức bàng bạc lan tràn, người có tu vi dưới Tôn cấp căn bản không có cách nào tới gần.
Sưu.
Hải vực bao la lúc này giống như biển gầm cuồn cuộn mấy ngày, cột sóng cao hơn trăm thước từng đợt cuồn cuộn. Yêu thú trong nước ở chung quanh hải vực kinh hãi, ẩn nấp chung quanh, căn bản không dám tới gần khu vực này.
Trên một hải đảo xanh biếc xa xa có không ít thân ảnh đáp xuống vàng tảng đá cao nhất trên hải đảo. Đám người Tử Yên, Lam Thập Tam, Tử Đồng trưởng lão ở trong đó, đám người này chính là cường giả Thiên Địa các. Nhìn động tĩnh kinh người trong không gian phía xa, giống như một đầu hung thú thượng cổ đang thức tỉnh, muốn thôn phệ không gian này.
- Hư Không Bí Cảnh còn năm mươi năm nữa mới được mở ra, tại sao Lục đại Nhân Hoàng tộc và Tứ đại Thú Hoàng tộc lại mở ra sớm như vậy?
Kình Linh Vương đã đạt tới Tôn cấp hiện tại hẳn nên gọi là Kình Linh Tôn giả ánh mắt tràn ngập kinh ngạc. Khí tức từ trong động sâu phía trước lan tràn ra khiến cho tim hắn đập nhanh hơn.
- Lúc này Hư Không Bí Cảnh tự động mở ra, cũng không phải là do Tứ đại Thú Hoàng tộc và Lục đại Nhân Hoàng tộc gây ra.
Đôi mắt lung linh như bảo thạch của Tử Yên nhìn về phía trước, trong mắt hiện lên sự nghi hoặc.
- Bất kể như thế nào thì chúng ta cũng phải xông vào trong Hư Không Bí Cảnh.
Trong mắt Lam Thập Tam hiện lên vẻ chờ mong.
- Tử Yên, Lam Thập Tam, hai người các ngươi là thánh tử và thánh nữ, lần thứ nhất trước đó chúng ta đã thất bại. Hy vọng lần này hai người có thể thành công. Sự tồn tại của thánh tử và thánh nữ trong Thiên Địa các cũng là vì Hư Không Bí Cảnh. Nếu như lần này các ngươi thất bại thì một nửa kia các ngươi cũng không có cách nào hoàn thành. Trong các sẽ một lần nữa tìm kiếm thánh tử, thánh nữ mới. Chờ đợi lần mở ra tiếp theo của Hư Không Bí Cảnh.
Tử Đồng trưởng lão nhìn Tử Yên và Lam Thập Tam nghiêm túc nói.
- Vâng.
Tử Yên và Lam Thập Tam không dám khinh thường, lập tức nghiêm túc gật đầu. Đương nhiên bọn họ hiểu rõ, sự tồn tại của thánh tử và thánh nữ cũng là vì vật mà tiền bối Thiên Địa các lưu lại trong Hư Không Bí Cảnh. Chỉ có đến Tôn cấp mới có thể tiến vào trong Hư Không Bí Cảnh. Mà bọn họ cũng may mắn không làm nhục mệnh, đã sớm tới Tôn cấp chính là vì chờ đợi tiến vào trong Hư Không Bí Cảnh.
- Sau khi các ngươi tiến vào bên trong không cần tìm kiếm thêm cơ duyen, chỉ cần đi thẳng tới vị trí trong các lưu lại. Đạt được cơ duyên của tiền bối trong các lưu lại so với tất cả cơ duyên khác còn mạnh hơn nhiều. Nếu như các ngươi có thể thuận lợi đạt được những thứ do tiền bối trong các lưu lại thì về sau Nguyên Nhược Lan kia ở trước mặt các ngươi cũng không là cái gì.
*****
Ánh mắt Tử Đồng trưởng lão biến đổi, thứ tiền bối trong các lưu lại tuyệt đối là cơ duyên lớn nhất. Nàng cùng với thánh tử năm đó tiến vào trong đó thế nhưng cũng không có thành công, thất bại trong gang tấc. Hiện tại nàng cũng chỉ có thể đem hy vọng ký thác vào trên người hai người Lam Thập Tam và Tử Yên.
- Nếu như có thể đạt được thứ tiền bối trong các lưu lại, không biết so với Lục Thiếu Du sẽ thế nào?
Trong mắt Lam Thập Tam hiện lên chiến ý, bị đả kích bởi Lục Thiếu Du, Nguyên Nhược Lan, Dương Quá, Lục Tâm Đồng, Lăng Thanh Tuyền, hắn cũng không bị mất chiến ý và sự tin tưởng vào bản thân mình mà tiếp tục khổ luyện. Trình độ kiên nghị của hắn người bình thường còn xa mới có thể đuổi kịp. Sợ rằng người bình thường đã sớm buông bỏ, thế nhưng hắn lại không buông bỏ. Đây cũng là nguyên nhân mà hắn có thể trở thành thánh tử của Thiên Địa các.
Tử Yên trưởng lào nhìn Lam Thập Tam khẽ nói:
- Dựa theo đạo lý mà nói, nếu như các ngươi có thể lấy được thứ tiền bối trong các lưu lại, trên đại lục này ngày sau các ngươi sẽ không có địch thủ. Thế nhưng Lục Thiếu Du lại là một dị số trong đó.
- Lục Thiếu Du, ta hy vọng có cơ hội có thể chiến một trận với ngươi.
Trường bào trên người Lam Thập Tam run lên, trong mắt tràn ngập chiến ý.
...
Trong hải vực, sóng biển bên dưới động sâu trong không gian cuồn cuộn, vô số hải đảo bị bao phủ vào bên trong. Hải đảo cách đó vạn dặm cũng bị chìm ngập. Trên một hải đảo xanh ngắt, từng cơn sóng lớn vỗ vào hải đảo, giống như muốn phá hủy hải đảo, tiếng ầm ầm vang vọng không ngừng.
- Hư Không Bí Cảnh sắp mở ra.
Trên hải đảo có không ít thân ảnh đứng đó, đi đầu là mấy đạo thân ảnh, trong đó có Lăng Thanh Tuyền, Lăng Thanh Tuyệt.
- Muội muội, ở trong Hư Không Bí Cảnh cơ duyên vô hạn, nếu như chúng ta có thể nhận được cơ duyên nói không chừng có thể lần nữa ngăn chặn được Lục Thiếu Du.
Trong ánh mắt của Lăng Thanh Tuyệt hiện lên sự chờ mong.
- Ở trong Hư Không Bí Cảnh cũng có nguy hiểm cực lớn, cũng khá lớn.
Lăng Thanh Tuyền nói.
....
Sưu Sưu.
Ở trong không gian gió nổi mây phun, đột nhiên giữa không trung có hai mươi đạo thân ảnh mang theo một cỗ uy áp bàng bạc xuất hiện. Đi đầu là một người mặc bộ váy dài màu lam nhạt, trên mặt thêu đồ án hồ điệp bằng tơ vàng. Ánh mắt nhàn nhạt quét qua chung quanh, khuôn mặt không trang điểm vẫn không thể giảm bớt sự tuyệt sắc của nàng.
Nử tử này xuất hiện trên không trung, đạp không mà đứng, hai mắt như nước. Lại mang theo ánh mắt lạnh lẽo như băng, ánh mắt nhìn về phía động sâu cực lớn trong không gian. Tuổi chừng mười sáu, làn da trắng nõn nà, mái tóc màu xanh tung bay sau lưng tản ra mùi thơm ngát, cực kỳ động lòng người, đẹp đẽ mà uy nghiêm.
- Thần nữ, hình như là người Thác Bạc gia cũng tới.
Bên người nữ tử mặc váy dài màu lam có một lão phụ nhân khuôn mặt già nua, hai mắt sáng ngời, ánh mắt nhìn về phía không gian xa xa.
Gợn sóng yên tĩnh trong không gian đột nhiên lắc lư, từ phía chân trời đột nhiên có hai mươi đạo thân ảnh xuất hiện mang theo khí tức kinh người chấn động, trong đó mơ hồ có uy áp lan tràn.
Hai mươi đạo thân ảnh này xuất hiện, ánh mắt chăm chú nhìn về phía bên này. Hai người đi đầu có một thanh niên ước chừng hai mươi chín tuổi, thân thể cao ngất, ngũ quan tuấn lãng, trên người mặc một bộ hoàng bào, bên trên thêu hoa văn mãng xà.
Trong mắt thanh niên mặc hoàng bào này mang theo sự ngạo nghễ. Khi người này xuất hiện, không gian đang lắc lư chung quanh lập tức yên tĩnh, không thể rung chuyển không gian quanh thân hắn.
Bên người thanh niên này còn có một lão giả già nua mặc hoàng y, hai mắt sáng sủa, giống như khiến cho người ta liếc vào trong lúc vô hình tim sẽ đập nhanh hơn.
- Hóa ra Thái Công gia tộc đã tới.
Lão giả mặc hoàng y nhìn nữ tử mặc váy dài màu lam cùng với lão phụ nhân áo trắng.
- Thác Bạt Đỉnh, Thác Bạt gia tộc các ngươi đến cũng không chậm ah.
Lão phụ nhân áo trắng không mặn không nhạn nói. Người này chính là Đại trưởng lão của Thái Công Hoàng tộc gọi là Thái Công Tố. Nữ tử tuyệt mỹ mặc váy dài màu lan bên người chính là Thần Nữ Thái Công Tĩnh Nhiễm.
Về phần lão giả mặc hoàng y cùng với thanh niên tràn ngập ngạo khí kia chính là Thần tử Thác Bạt Thanh Vũ cùng với Thác Bạc Đỉnh. Thác Bạt gia này lúc trước còn bị Lục Tâm Đồng và Dương Quá chà đạp qua, cuối cùng còn bị Lục Tâm Đồng hung hăng vơ vét một lần.
- Thác Bạt gia thấy có lợi sẽ chui vào, đương nhiên sẽ tới sớm một chút.
Trước không trung, gợn sóng trong không gian lóa lên, thanh âm xuyên thấu không gian truyền ra. Gợn sóng trong không gian lóe lên một cái, thanh âm vừa dứt, hai mươi mấy người này vừa mới xuất hiện lập tức lơ lửng trên không trung, khí tức lập tức kéo lên giống như có hỏa diễm thiêu đốt. Gợn sóng trong không gian dần dần biến thành màu hồng nhạt.
- Công Tôn Kiền Nhũng, có bản lĩnh thì ngươi đừng đến. Hư Không Bí Cảnh tự động mở ra, không phải Công Tôn gia tộc các ngươi cũng tới hay sao?
Thác Bạt Đình nhìn người vừa mới tới nói. Ánh mắt già nua trầm xuống, dường như giữa hai tộc có một chút khúc mắt.
- Ta cũng chưa từng nói Công Tôn gia tộc ta không tới. Có một chút tiện nghi đương nhiên không thể để cho Thác Bạt gia các ngươi vơ vét hết.
Người nói chuyện chính là lão giả áo hồng của Công Tôn gia tộc.
Lão giả áo đỏ này tuổi từng thất tuần, thân thể tục tằn, hai mắt long lanh như sao. Nếp nhăn trên trán mang theo màu đỏ, mắt nhìn Thác Bạt Đỉnh mìm cười, cũng không có chút khách khí với Thác Bạt Đỉnh. Hắn gọi là Công Tôn Kiền Nhũng là Đại trưởng lão của Công Tôn Hoàng tộc. Đương nhiên cũng có tư cách không cần khách khí với Thác Bạt Đỉnh.
Bên người lão giả áo đỏ này có một người trẻ tuổi đứng đó. Trên người mặc hoàng bào màu đỏ, bên trên thêu một đầu dị thú dữ tợn phun ra lửa. Thân thể rắn chắc cường tráng, ánh mắt như sao, trong lúc vô hình hiện lên một cỗ ngạo khí, khí chất bất phàm. Ánh mắt thanh niên này lạnh nhạt nhìn về phía thanh niên cao ngất kia.
- Thác Bạt Đỉnh, Công Tôn Kiền Nhũng, hai lão gia hỏa các ngươi đấu miệng lưỡi làm gì? Bằng không đấu một trận, để cho ta nhìn xem thực lực các ngươi những năm này rốt cuộc đã tới bước nào. Ha ha.
Một tiếng cười to vang vọng trong không gian.
Thanh âm vừa dứt, gợn sóng trong không gian lóe lên, lần nữa có hai mươi đạo thân ảnh xuất hiện mang theo một cỗ chấn động thuộc tính phong. Lão giả nói chuyện này có khuôn mặt hồng hào, tóc trắng đầy đầu.
- Hiên Viên Tùng, ngươi đừng có châm ngòi thổi gió, muốn đánh cũng phải đợi sau khi rời khỏi Hư Không Bí Cảnh. Nếu như chúng ta bị thương không phải là tiện nghi cho ngươi sao.
Tuy rằng tính khí của Công Tôn Kiền Nhũng táo bạo, thế nhưng cũng không ngốc như vậy, sẽ không để cho người khác chiếm tiện nghi.
- Thật sao? Không đánh cũng được. Vậy thì ta đợi sau khi rời khỏi Hư Không Bí Cảnh quan khán trận chiến của các ngươi.
Hiên Viên Tùng mỉm cười.
← Ch. 2059 | Ch. 2061 → |