Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2076

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2076: Phát hiện kinh người
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Lazada


Mộ Dung Lan Lan toàn lực lưu lại, lúc này không gian dưới đạo trảo ấn kia cứng lại khiến cho nàng toàn lực dãy dụa cũng không thể làm được, không có cách nào giãy giụa. Linh Tôn lục trọng so với nàng hiện tại mạnh hơn quá nhiều, nàng bất lực.

- Sư muội.

Đám người Kính Hoa, Thủ Nguyệt hét lớn, thế nhưng lúc này bọn họ ốc cũng không mang nổi mình ốc. Căn bản không có cách nào tương trợ, cũng không có thực lực cứu. Linh Tôn lục trọng kia đã có sát ý, đạo trảo ấn kia dường như các nàng có thể nhìn thấy thân thể Mộ Dung Lan Lan hóa thành mảnh vỡ.

Lão giả áo đen âm trầm cười lạnh, dưới một trảo này dường như hắn đã nhìn thấy Mộ Dung Lan Lan chết không có chỗ chôn. Một mình đụng phải mấy người của Thiên Vân đảo đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua. Hiện tại ở trong Hư Không Bí Cảnh cũng đã âm thầm trở thành chiến trường của Thiên Địa minh và Đế Đạo minh. Nếu như một mình gặp phải đối thủ, vậy thì không cần phải khách khí.

Sưu.

Trong sát na một đạo thân ảnh màu xanh lập tức xuất hiện trước người Mộ Dung Lan Lan, bàn tay rơi vào trên bờ vai tràn ngập lông vũ của Mộ Dung Lan Lan, dễ dàng lôi nàng ra khỏi phạm vi của trảo ấn.

Phanh.

Trảo ấn của lão giả áo đen đánh xuống, không gian bị đánh nát, hiện ra một vết nứt đen kịt lóe lên rồi biến mất, chỉ là thân ảnh của Mộ Dung Lan Lan cũng biến mất trong đó.

- Là ngươi?

Ánh mắt Mộ Dung Lan Lan nhìn chăm chú lên thân ảnh mặc áo xanh này, toàn thân run lên, người trong nháy mắt xuất hiện này không ngờ lại là hắn.

- Là Lục minh chủ tới.

Đám người Kính Hoa, Thủy Nguyệt đang chiến đấu vốn tưởng rằng Mộ Dung Lan Lan dữ nhiều lành ít, trong giây lát nhìn thấy thân ảnh Lục Thiếu Du, cả đám kích động không thôi. Trong lòng tuôn ra cảm giác sợ hãi cùng vui mừng. Linh lực chân khí phô thiên cái địa tuôn ra, hung hăng va chạm với công kích của đối thủ.

- Là Lục Thiếu Du, chạy mau.

Lão giả áo đen nhìn thấy có người cứu đi Mộ Dung Lan Lan đang muốn gầm lên thì đột nhiên nhìn thấy thân ảnh màu xanh kia chính là Lục Thiếu Du, khuôn mặt già nua lập tức trắng bệch, miệng hét lớn một tiếng, thân ảnh nhanh chóng chạy trốn.

- Lục Thiếu Du đến, chạy mau.

Nghe thấy ba chữ Lục Thiếu Du, người của Địa Linh tông đâu còn dám động thủ, cả đám giống như chuột thấy mèo lập tức chạy trốn.

- Đi chết đi.

Khóe miệng Lục Thiếu Du nở nụ cười lạnh lẽo, dứt lời, một cỗ quang mang phô thiên cái địa tuôn ra. Cả không gian đột nhiên cứng lại, sáu đạo thân ảnh người Địa Linh tôn lập tức giống như bị cấm chế trong không gian.

Ầm ầm ầm.

Sáu đạo thanh âm trầm thấp bạo liệt vang vọng, sáu đạo thân ảnh này hóa thành huyết vụ rơi xuống mặt đất, không có một chút lực kháng cực nào, hồn anh cũng không thể chạy thoát.

- Là Lục Thiếu Du đến, đi mau, đừng có ở lại tìm phiền phức.

Mấy tán tu xa xa nhìn thấy cảnh này, sáu người có tu vi Tôn cấp chỉ một cái giơ tay đã bị đánh chết, đâu còn dám lưu lại xem náo nhiệt, tránh chọc phải Lục Thiếu Du kia thì không hay. Cả đám lập tức rời khỏi.

Sưu.

Giữa không trung, sáu cái nhẫn trữ vật xuất hiện trong tay Lục Thiếu Du. Lúc này Lục Thiếu Du mới quay đầu lại nhìn Mộ Dung Lan Lan sau lưng nói:

- Mộ Dung đảo chủ, ngươi không sao chứ.

- Không có việc gì.

Mộ Dung Lan Lan đã thu hồi Linh hoàng khải giáp, nhìn thân ảnh màu xanh trước mắt, trong lòng lúc này giống như có sóng to gió lớn. Đối với đạo thân ảnh trước mắt này cảm giác trong lòng nàng đã biến hóa rất nhiều so với khi trước.

- Đa tạ Lục minh chủ cứu giúp.

Hai người Kính Hoa, Thủy Nguyệt còn có hai người còn lại của Thiên Vân đảo kích động tiến đến. Đối với Lục Thiếu Du ôm quyền nói lời cảm kích không thôi.

- Tiện tay mà thôi, không cần phải cảm ơn ta.

Lục Thiếu Du nói xong, đem Diễn Linh thánh quả trong một cái nhẫn trữ vật ra đưa cho Mộ Dung Lan Lan, nói:

- Cái này chính là do Thiên Vân đảo nhìn thấy trước, vật quy nguyên chủ.

- Đám người kia là do ngươi giết, tự nhiên là của ngươi.

Ánh mắt Mộ Dung Lan Lan biến ảo, ánh mắt long lanh, trong lòng có cảm giác khó mà diễn tả bằng lời.

- Cầm đi.

Lục Thiếu Du nhét Diễn Linh thiên quả vào trong tay Mộ Dung Lan Lan, nhìn đôi mắt Mộ Dung Lan Lan, lúc này Lục Thiếu Du có cảm giác trong lòng chấn động, cảm giác này cũng khiến cho Lục Thiếu Du cực kỳ nghi hoặc.

- Vậy thì đa tạ.

Mộ Dung Lan Lan cũng không cự tuyệt nữa.

- Thiên Vân đảo các ngươi có lẽ không chỉ có mấy người đi vào thế này thôi đó chứ?

Lục Thiếu Du nhìn qua năm người. Dựa vào thực lực của Thiên Vân đảo, lần này Hư Không Bí Cảnh mở ra, một ít cường giả ẩn mình trong Thiên Vân đảo sợ rằng cũng xuất thế không ít. Có lẽ không chỉ có mấy người như vậy mới đúng.

- Những cường giả khác trong đảo có lẽ ở phía trước không xa, chúng ta vừa mới tìm kiếm vùng núi này cho nên mới ở đây.

Kính Hoa nói.

Lục Thiếu Du nghe vậy nói với mọi người:

- Chư vị, mật cảnh này rất nguy hiểm, các ngươi nhanh chóng đi tụ hợp cùng với cường giả khác trong Thiên Vân đảo đi. Như vậy cũng an toàn hơn một chút.

- Lục minh chủ nói đúng. Chúng ta cũng định đi về phía trước tụ họp với cường giả trong đảo.

Thủy Nguyệt nói, thân ảnh mềm mại giống như thiếu nữ, đường cong thướt tha động lòng người.

- Kính Vân hiện tại như thế nào?

Mộ Dung Lan Lan nhìn Lục Thiếu Du, đột nhiên hỏi Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du sững sờ, cảm thấy ngoài ý muốn, nói:

- Mộ Dung đảo chủ cũng biết Kính Vân sao?

Mộ Dung Lan Lan lúc này mới hồi phục tinh thần lại, vừa rồi chính bản thân nàng ta cũng không biết tại sao mình lại hỏi ra chuyện này.

- Lục minh chủ, tiểu tử Kinh Vân kia chúng ta đều biết, gần đây đã lâu không gặp qua tiểu tử này a.

Kính Hoa, Thủy Nguyệt đi tới bên cạnh Mộ Dung Lan Lan, mặt không đổi sắc nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du cũng không suy nghĩ nhiều, không ít người của Thiên Vân đảo cũng đã gặp mặt Lục Kinh Vân, có lẽ Mộ Dung Lan Lan cũng đã gặp a. Tiểu tử kia quả thực khiến cho người gặp người thương, hắn mỉm cười trả lời:

- Kinh Vân ở trong Phi Linh môn cũng không tệ lắm, tu luyện cực kỳ khắc khổ.

- Đứa nhỏ này quả thực khiến cho người ta yêu thương, hôm nào ta sẽ tới Phi Linh môn thăm nó.

Thủ Nguyệt nói, sau đó lại kéo tay Mộ Dung Lan Lan nói:

- Sư muội, chúng ta đi thôi.

- Được.

Mộ Dung Lan Lan nhìn qua Lục Thiếu Du, mí mắt cụp xuống, trong mắt hiện lên một tia tinh mang khó thấy, che giấu sự bất đắc dĩ trong lòng.

Hai lão giả Thiên Vân đảo lần nữa nói lời cảm tạ với Lục Thiếu Du, lúc này năm người mới thả người rời đi.

Nhìn đám người Thiên Vân đảo biến mất tại chỗ, ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn bóng lưng Mộ Dung Lan Lan, ánh mắt không ngừng biến ảo, lúc này hắn mới quay đầu lại. Thân ảnh lóe lên, đi tới vách núi dựng đứng trước mặt.

Vừa rồi Linh Tôn của Địa Linh tông kia hái Diễn Linh thiên quả ở nơi này. Dây mây màu trắng đã bắt đầu héo rũ. Dọc theo vách núi đá dẫn tới bên trong vách núi, giống như dây mây này từ bên trong lòng ngọn núi kéo dài ra bên ngoài vậy.

*****

Vô số hang lớn nhỏ, gập gềnh, mỏm đá, người ta không có cách nào thuận lợi tiến vào bên trong. Lục Thiếu Du do dự một chút, tâm thần lan tràn ra dò xét bốn phía một hồi. Xác định bốn phía không cso người, hắn lập tức gọi ra Tử Lôi Huyền đỉnh, thân ảnh tiếp vào tong Tử Lôi Huyền Đỉnh, Tử Lôi Huyền đỉnh thu nhỏ bằng nắm tay, tiến vào trong hang động.

Khi Lục Thiếu Du ở trong Tử Lôi Huyền Đỉnh đi ra thì hắn đã ở trong một sơn động rộng lớn trong lòng núi. Thế nhưng thứ bên trong sơn động lại khiến cho Lục Thiếu Du hóa đá.

- Quả thực đúng là như vậy.

Lục Thiếu Du hít sâu một ngụm khí lạnh, nhìn thạch bích bốn phía trong sơn động. Lúc này có một dây mây màu trắng đường kính chừng một thước ở trong sơn động, chung quanh nó là vô số dây mây nhỏ giống như mạng nhện bao phủ trên bề mặt thạch bích.

Mà trên những dây mây này có vô số linh quả nhỏ bằng nắm tay trẻ con, không màu không vị, không có bất kỳ khí tức năng lượng chấn động nào. Đây chính là Diễn Linh thánh quả, liếc nhìn toàn bộ, ở trên dây mây có không kém ba bốn trăm khỏa.

Khóe miệng Lục Thiếu Du nở nụ cười vui vẻ. Từ kinh nghiệm khi thu được Diễn Linh thiên quả dưới Thiên đảo Lục Thiếu Du đã biết được Diễn Linh thiên quả này cũng không sinh trưởng một mình mà có một bầy. Cho nên Lục Thiếu Du mới đi theo dây mây đi vào, quả thực đã tìm được nơi này.

Trong lòng rung động, Lục Thiếu Du nhìn qua sơn động rộng rãi trước mắt. Số lượng Diễn Linh thiên quả ước cừng ba bốn trăm. Một khỏa Diễn Linh thiên quả cũng đã đủ để làm cho Vũ Vương và Vũ Tôn điên cuồng. Diễn Linh thiên quả nhiều như vậy có thể bồi dưỡng được vô số cường giả.

Cười nhạt một tiếng, thân ảnh Lục Thiếu Du như thiểm điện thu mấy trăm khỏa Diễn Linh thiên quả này vào trong nhẫn trữ vật. Dây mây màu trắng theo đó cũng héo rũ.

Ầm ầm.

Lục Thiếu Du đang muốn tìm chỗ năng lượng nuôi dưỡng Diễn Linh thiên quả, loại thiên tài địa bảo như vậy nhất định là có nơi phát ra năng lượng thì mới có thể chèo chống được thiên tài địa bảo. Lần trước ở dưới Thiên đảo hắn đã đạt được một đống chỗ tốt. Thế nhưng ngay khi Lục Thiếu Du định tiếp tục tìm kiếm thì cả sơn động bắt đầu lay động giống như sắp sụp đổ.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lập tức trầm xuống, khi hắn đang định rời đi thì lập tức phát hiện ra trên thạch bích phía trước mặt không ngờ lại có một cánh cửa đá khác. Ở trong thạch bích trước mặt không ngờ lại có động thiên.

Không có một chút do dự nào, coi như là ngọn núi này ở dưới mặt đất Lục Thiếu Du cũng không lo lắng việc mình không thoát ra được. Thân ảnh Lục Thiếu Du lóe lên, lập tức nhảy vào trong cánh cửa đá.

Ầm ầm.

Lục Thiếu Du vừa mới tiến vào trong cánh cửa đá thì sơn động rộng lớn bên ngoài đã triệt để sụp đổ. Mà ở trong thạch thất này dường như có một loại cấm chế và lực lượng nào đó khiến cho nó không bị rung chuyển, không có bất kỳ một động tĩnh gì.

Tiến vào trong thạch thất, tâm thần của Lục Thiếu Du lập tức lan tràn ra. Đề phòng có nguy hiểm bất ngờ xuất hiện. Ánh mắt hắn đảo qua thạch thất, lúc này ở bên trong thạch thất có một thân ảnh đang khoanh chân ngồi, một cỗ khí tức cường hãn lan tràn ra.

- Thân thể Đế giả?

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, ở trong thạch thất này chính làm một cỗ thi thể, từ khí tức bên trên cùng với trình độ mênh mông bàng bạc tuyệt đối là thân thể Đế giả.

Lúc này nhìn về phía thân thể Đế giả, Lục Thiếu Du không còn rung động như trước nữa. Dù sao thân thể Đế giả hắn đã thấy không ít. Tăng thêm tu vi của hắn hiện tại, cho nên sự rung động này cũng giảm bớt đi không ít.

- Chẳng lẽ là Đế giả thượng cổ?

Ánh mắt Lục Thiếu Du sáng ngời, đòn rằng ở trong Hư Không Bí Cảnh có truyền thừa của Đế giả thượng cổ, lúc trước ở thời điểm đại chiến có không ít cường giả thượng cổ vẫn lạc ở bên trong. Trong đó có không ít Đế giả.

- Không biết có truyền thừa gì hay không?

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, truyền thừa của Đế giả, có thể nói đều là một loại lĩnh ngộ truyền thừa. Chuyện này khiến cho trong lòng Lục Thiếu Du có chút chờ mong, nhưng cũng khiến cho Lục Thiếu Du có chút do dự. Từ thân thể Đế giả này xem ra đây chính là một Vũ Đế thượng cổ. Trên phương diện Vũ đạo hắn đã bước một chân ra khỏi Tôn cấp, nếu như tiếp tục đột phá rất có thể sẽ đột phá thành Đế. Phương diện Linh giả còn chưa thể đổi kịp.

Do dự một hồi lâu Lục Thiếu Du vẫn quyết định thu thân thể Đế giả này trước, về sau có thời gian rồi nghiên cứu, hiện tại cũng không phải lúc.

Trong lòng khẽ động, gọi ra Tử Lôi Huyền Đỉnh, Lục Thiếu Du đem thân thể Đế giả này thu vào trong Tử Lôi Huyền Đỉnh.

Ầm ầm.

Thân thể Đế giả này bị nhấc lên, cả thạch thất lập tức ầm ầm vang vọng, địa phương nơi thân thể Đế giả vừa mới khoanh chân ngồi bắt đầu rạn nứt.

Một khe hở lớn xuất hiện trên mặt đất, uốn lượn xoay quanh bệ đá, cũng không biết là đi thông tới đâu.

Sưu.

Thạch thất muốn sụp đổ, Lục Thiếu Du không có lựa chọn thứ hai, thân thể nhảy vào trong khe hở dưới mặt đất.

Phanh Phanh.

Lục Thiếu Du vừa mới tiến vào trong khe hở dưới mặt đất thì thạch thất bắt đầu sụp đổ, một khối đá lớn rơi vào trong khe hở dưới mặt đất, vừa vặn bị khe hở bên trên chặn lại, không có cách nào rơi xuống.

Thân ảnh Lục Thiếu Du nhanh chóng dọc theo khe hở di chuyển, trong lòng núi ầm ầm vang vọng không ngừng, cả ngọn núi giống như sắp sụp đỏ, Lục Thiếu Du không dám dừng lại một chút nào.

Sưu...

Khi Lục Thiếu Du lách mình rời khỏi khe nứt trong vách núi thì cả ngọn núi khổng lồ sau lưng hắn đã sụp đổ, cả sơn mạch ầm ầm vang vọng.

- Cuối cùng cũng đi ra.

Thân ảnh Lục Thiếu Du phóng lên không trung, nhìn động tĩnh kinh người sau lưng, ánh mắt hiện lên sự vui vẻ. Lần này hắn có thu hoạch không ít, khó trách Hư Không Bí Cảnh này lại được tất cả mọi người nhớ thương, quả thực khắp nơi đều là bảo vật.

Nhìn bốn phía, Lục Thiếu Du phát giác ra chung quanh là một sơn cốc, cũng không biết bản thân đang ở nơi nào. Lục Thiếu Du móc ra địa đồ nghiên cứu cả buổi, thế nhưng cũng chỉ có thể biết được phương hướng đại khái.

Trầm tư một hồi, Lục Thiếu Du cũng không biết mình nên đi nơi nào, bỗng nhiên hắn nhíu mày, thân ảnh lập tức biến mất tại chỗ không thấy.

Nửa canh giờ sau, bên ngoài một sơn mạch có sương trắng nồng đậm, một thân ảnh xinh đẹp màu tím có chút chật vật xuất hiện ở trong sơn mạch. Trên tay có một thanh trường kiếm không ngừng lan tràn ra ma khí, người này chính là Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm môn.

Sưu.

Một đạo thân ảnh như quỷ mị xuất hiện cách Nguyên Nhược Lan không xa, thân ảnh lăng không xuất hiện, thậm chí còn không mang theo bất kỳ khí tức chấn động nào.

Chỉ là chấn động nhỏ nhoi này khoảng cách không xa cho nên cũng không thoát khỏi tâm thần dò xét của Nguyên Nhược Lan, đôi mắt xinh đẹp mang theo sự cảnh giác ngẩng đầu lên nhìn về phía trước. Nhìn thân ảnh màu xanh trước mắt, trong mắt nàng hiện lên sự sợ hãi cùng với vui mừng.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-3468)