← Ch.2096 | Ch.2098 → |
Cùng Kỳ Tôn giả cười ha hả, thế nhưng trong lòng lại sợ hãi, bội phục vị sư điệt này không thôi. Thác Bạt Hoàng tộc cũng dám chà đạp, Thập đại Hoàng tộc cũng dám uy hiếp, đây không phải là chuyện người bình thường dám làm.
Ngao.
Thôn Thiên Cùng Kỳ xoay quanh, dường như sắp rời đi.
- Hiên Viên gia tộc ta đáp ứng.
Hiên Viên Triệt nhìn bóng lưng Lục Thiếu Du đang rời đi, không thể không đáp ứng.
Thái Công Tĩnh Nhiễm nhíu mày, nói:
- Thái Công gia tộc ta cũng không có vấn đề.
- Được rồi, cứ như vậy đi...
Nhìn thấy Lục Thiếu Du định rời đi, các đại gia tộc nhao nhao mở miệng, đều miễn cưỡng dĩ đồng ý. Linh Vũ giới cùng với Thiên Địa các không nói gì, thế nhưng tương đương với việc đồng ý.
- Tiểu tử này thật là hung ác.
Lam Thập Tam nói.
Lục Thiếu Du xoay người lại, mỉm cười nhìn mọi người, nói:
- Nếu như tất cả mọi người đồng ý thì dễ xử lý rồi. Kỳ thật ngay từ đầu đâu cần phiền phức như vậy.
Lục Thiếu Du nói xong lạnh nhạt nhìn về phía Thác Bạt gia tộc.
Sưu Sưu.
Từng đạo ánh mắt nhìn về phía người Thác Bạt gia. Trong mắt mang theo một cỗ oán khí, nếu như không phải người Thác Bạt gia không có đầu óc trêu vào Lục Thiếu Du này thì cũng sẽ không bị Lục Thiếu Du thừa cơ, xảo trá uy hiếp một phen. Lúc này sự bất mãn trong lòng mọi người đều trút vào trên người của Thác Bạt gia tộc.
Người của Thác Bạt gia tộc ủy khuất, thế nhưng lúc này lại vô cùng trung thực đứng đó, bọn họ không dám nghi ngờ Lục Thiếu Du dám giết bọn họ.
- Chư vị, địa đồ này làm như thế nào?
Lục Thiếu Du mặc kệ người của Thác Bạt gia tộc, Thác Bạt Hoàng tộc đã sớm ghi hận lên trên đầu hắn. Trong lòng Lục Thiếu Du hiểu rõ, sau chuyện này sợ rằng Thác Bạt Hoàng tộc sẽ hận hắn thấu xương. Lục Thiếu Du dám làm như vậy là bởi vì lệnh cấm kia trên đại lục, dù sao dưới Đế giả hắn cũng không sợ bất luận kẻ nào.
Mà đổi lại, Lục Thiếu Du cũng biết thực lực hiện tại của mình, hiện tại tu vi Linh giả đã tới Linh Tôn cửu trọng đỉnh phong. Đợi sau khi ra ngoài hắn có thể bắt đầu thử đột phá. Nếu như đột phá lên Đế, vậy thì hắn cũng không có gì phải sợ nữa.
Thế nhưng thứ Lục Thiếu Du lo lắng nhất hiện tại chính là không thể thuận lợi đột phá, lại gặp bi kịch giống như khi đột phá Tôn cấp. Hắn lĩnh ngộ không ít, muốn đột phá so với người khác còn khó khăn hơn nhiều.
- Mọi người lấy ra địa đồ của mình, dựa theo dấu vết trên địa đồ hội tụ lại một chỗ là được.
Đại trưởng lão Long Nguyệt nói, trong tay xuất hiện một mảnh địa đồ.
Sưu.
Chỗ Thiên Địa các, trong tay Tử Yên xuất hiện một mảnh địa đồ, trong tay các đại gia tộc và Lăng Thanh Tuyệt cũng có một mảnh địa đồ chất liệu giống như đúc. Khí tức nhàn nhạt lan tràn, bên trên còn có quang mang lóe lên.
Sưu Sưu.
Mười ba tấm địa đồ cùng xuất hiện, dường như bị loại lực lượng vô hình nào đó dẫn dắt, trên địa đồ tràn ngập quang mang. Ngay lúc đó địa đồ trong tay mọi người giống như thoát khỏi bàn tay nhảy lên, quang mang ngày càng thịnh.
Mười ba tấm địa đồ hô ứng lẫn nhau, quang mang lan tràn ra bốn phía, một cỗ khí tức cổ xưa đồng thời lan tràn.
- Chư vị, hội tụ mười ba tấm địa đồ a.
Hiên Viên Triệt nói một tiếng, thủ ấn trong tay được kết, một cỗ năng lượng thuộc tính phong bao phủ, lập tức ném địa đồ trong tay lên không trung.
Sưu.
Bàn tay trắng như ngọc của Thái Công Tĩnh Nhiễm đánh ra thủ ấn, chân khí thuộc tính thủy lan tràn, địa đồ trong tay ném lên trên không trung.
- Đi.
Tất cả mọi người không có chút do dự, mười ba tấm địa đồ hội tụ mới có thể biết được bí mật đằng sau địa đồ. Bỏ qua cơ hội lần này không biết tới bao giờ mới có cơ hội như thế này nữa.
Khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lến, ánh mắt nhìn lên không trung, tay áo cũng vung lên. Địa đồ trong tay chậm rãi bay lên trên không trung, mười ba tấm địa đồ hội tụ lại một chỗ.
Sưu.
Bằng mắt thường có thể thấy được mười ba tấm địa đồ tự động hội tụ, tự mình lan tràn ra quang mang chói mắt, hô ứng lẫn nhau. Quang mang ngày càng chói mắt, trong lúc mơ hồ còn có chấn động vô hình lan tràn ra.
Mười ba tấm địa đồ rốt cuộc hội tụ lại một chỗ. Lộ tuyến trên địa đồ tương liên, bí văn lưu chuyển. Những lộ tuyến này xác nhập lại một chỗ, không ngờ lại là bí văn huyền ảo. Một cỗ khí tức cổ xưa từ trên không trung lan tràn ra.
Mười ba tấm địa đồ xác nhập, trong chớp mắt quang mang tách ra giống như mặt trời lên cao. Quang mang quanh quẩn, cả không gian chấn động, gợn sóng trong không gian xảy ra biến hóa. Gợn sóng tức thì vặn vẹo, một cỗ khí tức cổ xưa đột nhiên từ trên địa đồ lan tràn ra.
Một cỗ khí tức cổ xưa nồng đậm bắt đầu lan tràn, nương theo bí văn chói mắt lập tức bao phủ khắp đỉnh núi. Khí tức này khiến cho cơ hồ tất cả mọi người ở phía dưới cảm thấy trong lòng nhảy lên.
Ầm ầm.
Mặt đất bắt đầu nổ vang, ngọn núi lay động, lúc này từ trong ngọn núi trước mắt mọi người đột nhiên có một đạo quang trụ bằng năng lượng bắn thẳng lên trời cao.
Ầm ầm ầm.
Đạo quang trụ bằng năng lượng lao ra, một ngọn núi khổng lồ bắt đầu nứt vỡ từ đỉnh núi xuống mặt đất. Đá vụn bắn tứ tung vào trong biển mây ngàn dặm. Cả lòng đất dưới ngọn núi khổng lồ bị phá hủy, lật tung. Cảnh tượng chấn động nhân tâm.
Mặt đất run run, tiếng nổ vang vọng, không trung gió nổi mây phun. Mây mù ngập trời lúc này giống như bị đạo quang trụ bằng năng lượng thôn phệ, giống như một cơn lốc cuồng bạo kéo vào trong đạo quang trụ bằng năng lượng kia.
Phía trên đạo quang trụ bằng năng lượng lập tức lan tràn ra một cỗ khí tức bàng bạc mà mênh mông, không gian chung quanh, biển mây tức thì sóng gió ngập trời. Năng lượng chấn động mạnh mẽ từ trong không gian hư vô lan tràn ra.
Xoẹt.
Chẳng biết từ khi nào trời đất lờ mờ, mây đen kéo tới. Tiếng sâm vang vọng không ngừng, thiên địa biến sắc.
Biển mây bao la khôn cùng với hư không lúc này bắt đầu run rẩy, mặt đất rạn nứt, thiên địa biến sắc, hoàn toàn chính là dị tượng thiên địa.
- Địa đồ cổ hội tụ, dị thượng thiên địa, phong vân biến sắc, tất cả đều giống như trong lời đồn đãi a.
Đại trưởng lão Long Nguyệt nhìn dị tượng trên không trung, ánh mắt cực kỳ rung động. Lúc này tuy rằng nàng có tu vi Chuẩn Đế, thế nhưng dưới cỗ khí tức mênh mông này cũng rung động.
- Bà ngoại, còn có lời đồn gì sao?
Lục Thiếu Du lập tức hỏi.
- Trong tộc có đồn rằng địa đồ cổ hội tụ, dị tượng thiên địa, phong vân biến sắc. Địa đồ hội tụ, họa phúc tương phùng.
Đại trưởng lão Long Nguyệt nói.
- Họa phúc tương phùng.
Lục Thiếu Du thì thào nói.
Phanh.
Chỉ trong chớp mắt, mười ba tấm địa đồ cổ hội tụ giống như trăng sáng, lập tức dung nhập vào bên trong đạo quang trụ bằng năng lượng mênh mông kia.
Cùng một lúc, đạo quang trụ bằng năng lượng khổng lồ biến mất không thấy gì nữa. Tất cả cũng biến mất, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, trên mặt đất vừa mới bị đạo quang trụ bằng năng lượng mênh mông kia xuất hiện một cái động sâu cực lớn, vô cùng khổng lồ, giống như một khoảng không vậy, khổng lồ tới hơn vạn thước.
← Ch. 2096 | Ch. 2098 → |