← Ch.2112 | Ch.2114 → |
Sưu.
Trong không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh da trời, nhiệt độ lần nữa tăng lên. Ở trong không gian khủng bố này bốn phương tám hướng đều là hỏa diễm màu xanh da trời. Lúc này Lục Thiếu Du giống như bị một không gian bị hỏa diễm màu xanh bao phủ.
- Đây là thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm.
Toàn thân Lục Thiếu Du run lên, đây tuyệt đối là thế giới bên trong Thái Cổ U Minh Viêm. Nhiệt độ trong này rất cao, hộ thân cương khí căn bản không có cách nào ngăn cản nhiệt độ khủng bố như vậy. Toàn thân giống như trong khoảnh khắc có lửa thiêu đốt từ trong thân thể ra ngoài.
- Không xong.
Trong lòng Lục Thiếu Du run rẩy, khó có thể chống được nhiệt độ cao khủng bố như vậy. Ngay cả có Bất diệt huyền thể và Bất tử Địa linh thế cũng không được. Thái Cổ U MInh Viêm này rõ ràng muốn ăn tươi nuốt sống, luyện hóa hắn tới chết trong không gian của nó.
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn về phía trước, mảnh không gian phía trước khiến cho hắn không có cách nào nhìn thẳng, trước mắt đều là hỏa diễm màu xanh tràn ngập thiên địa. Không gian chung quanh hắn đều bị bao phủ, sớm muộn gì cũng bị hóa thành tro tàn, bị chôn sống bên trong.
Lục Thiếu Du không biết thế giới trong Thái Cổ U Minh Viêm rộng lớn bao nhiêu, thế nhưng hắn có thể khẳng định, trừ phi Thái Cổ U Minh Viêm này chết đi, hoặc là hắn phá vỡ thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, bằng không căn bản khó có thể ra được, bị chôn sống bên trong là chuyện sớm muộn.
Trong lòng Lục Thiếu Du ngưng trọng, Lục Thiếu Du cũng khẳng định lúc này hắn đã gặp nguy cơ chính thức, xem ra vừa rồi kim đao màu vàng cũng chỉ có chém nát một đạo linh hồn phân thân mà thôi. Bản thể Thái Cổ U Minh Viêm chật vật đào thoát.
- Kim đao màu vàng.
Lúc này bị nhốt ở bên trong, Lục Thiếu Du không có lựa chọn nào khác, tâm thần khẽ động, muốn thúc dục kim đao màu vàng phá vỡ thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm.
Nhưng mà Lục Thiếu Du có thúc dục như thế nào hắn cũng phát hiện ra mình căn bản không thể lay động được nó. Dùng tu vi của hắn hiện tại, vẫn không có cách nào rung chuyển kim đao màu vàng kia.
- Nhân loại, trong thế giới của ta, ngươi không trốn thoát được đâu. Thân thể ngươi dường như có chút quái dị, thân có bảo vật. Thế nhưng bây giờ ngươi chắc chắn sẽ chết, ta nhìn xem ngươi còn có thể chống lại được bao lâu.
Thanh âm của Thái Cổ U Minh Viêm tiếp tục truyền tới, ngay lúc đó, trong thế giới này khắp nơi đều là hỏa diễm màu xanh da trời, không có cách nào hình dung nhiệt độ cao trong thế giới này. Giờ phút này sợ rằng bất kỳ Chuẩn Đế nào rơi vào trong tay, trong nháy mắt sẽ bị đốt thành tro bụi.
Lúc này hộ thân cương khí quanh thân rốt cuộc cũng không có cách nào ngăn cản nhiệt đột khủng bố kia, áp lực trong cơ thể cũng tăng lên nhiều. Trong nháy mắt toàn thân giống như bị thiêu đốt, thân hình héo rút, huyết dịch trong cơ thể bị đốt cháy.
Hỏa diễm này từ trong ra ngoài, căn bản không có cách nào ngăn cản, chân khí rốt cuộc không có cách nào chống lạii.
- Chẳng lẽ ta thực sự phải chết ở nơi này sao?
Trong lòng Lục Thiếu Du trầm xuống, hôm nay không phải bản thân hắn sẽ vẫn lạc trong thế giới của Thái Cổ U MInh Viêm, thân thể hóa thành tro tàn, tiêu tán trong thiên địa đó chứ? Thế nhưng cho dù không muốn thì bằng vào thực lực của hắn hiện tại cũng không có cách nào chống lại được Thái Cổ U Minh Viêm này.
- Không, ta không thể chết. Lục Thiếu Du đột nhiên hét lớn một tiếng, hắn đi tới dị giới này đã có được người mình yêu, Vũ đạo, Linh đạo còn chưa tu luyện tới cực hạn, trong lòng hắn còn quá nhiều thứ không bỏ xuống được.
Nghĩ tới đây trong đôi mắt đen kịt của Lục Thiếu Du hiện lên dục vọng muốn sống.
Sưu Sưu.
Mà tại thời điểm này, kim đao màu vàng trong đầu Lục Thiếu Du giống như đã bị dục vọng muốn sống của Lục Thiếu Du làm ảnh hưởng, đột nhiên kim quang đại thịnh, từ trong đầu lan tràn ra. thẩm thấu vào lục phủ ngũ tạng, kinh mạch, cơ bắp, xương cốt toàn thân.
Dưới sự xâm nhập của kim quang, những nơi kim quang đi qua, hỏa diễm trong cơ thể tiêu tán, tất cả khôi phục lại như bình thường.
Sưu.
Ngay lúc đó từ trong cơ thể Lục Thiếu Du có một đạo kim quang chậm rãi từ bên trong lan tràn ra. Dưới sự bao phủ của kim quang, hỏa diễm màu xanh da trời chung quanh thân thể Lục Thiếu Du bị đẩy lui, không dám tới gần.
- Đây là bảo vật gì?
Trong không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh, Thái Cổ U Minh Viêm kinh ngạc lên tiếng, trên kim quang màu vàng này hắn cảm giác được khí tức khủng bố đã diệt sát linh hồn phân thân của hắn, khí tức này khiến cho hắn cảm thấy bất an.
- Kim đao, đa tạ.
Lục Thiếu Du kinh hỉ nhận ra, kim đao màu vàng này quả thực ngưu bức, lúc này Lục Thiếu Du khẳng định, kim đao màu vàng mà hắn đạt được trong mật địa của Vân Dương Tông chính là cơ duyên lớn lao nhất của hắn. Nếu như nhạc phụ Vân Khiếu Thiên biết được chỗ tốt của kim đao màu vàng, sợ rằng nhất định sẽ dùng trăm phương ngàn kế thu lại.
Cảm nhận mình không còn áp lực, Lục Thiếu Du kinh hỉ, đồng thời cũng không dám quá lạc quan, kim đao màu vàng này chỉ bảo hộ hắn mà thôi, nó không chủ động công kích. Cũng tương đương với việc hắn không có cách nào ra ngoài.
- Hừ, mặc kệ ngươi có bảo vật gì, ở trong U Minh viêm hỏa của ta đều phải hóa thành dung nham, ngươi sẽ chết. Để ta nhìn xem ngươi có thể chống lại bao nhiêu, dám diệt phân thân của ta, mặc kệ là trả giá lớn như thế nào ta nhất định phải luyện ngươi thành tro tàn.
Hỏa diễm màu xanh da trời cuồn cuộn, lập tức bao phủ Lục Thiếu Du. Thái Cổ U Minh tin tưởng nhân loại này nhất định không chống đỡ được bao lâu. Thời gian càng lâu, nhân loại nàng nhất định sẽ chết không thể nghi ngờ. Công Tôn lão tổ khống chế thuộc tính hỏa khi trước giằng co với hắn mười năm, không thể làm gì được hắn, cuối cùng cũng chỉ có thể hậm hực rời đi.
Mà lúc này nhân loại trước mắt này chỉ dựa vào bảo vật mà thôi. Trong thế giới của hắn, nhân loại này sẽ chết chắc, muốn đem hắn luyện hóa chỉ là chuyện sớm muộn.
....
Trong Hư Không Bí Cảnh, không gian hỏa diễm màu xanh da trời lần nữa lan tràn đến tình trạng khủng bố mới chậm rãi dừng lại. Liếc nhìn lại, không gian bao la lúc này đều là hỏa diễm màu xanh da trời, khiến cho người khác căn bản không dám đặt chân vào bên trong. Chuẩn Đế cũng không dám đặt chân vào.
Từng đạo thân ảnh tiếp tục lui lại, những người ở phía trước đương nhiên chính là người thập đại Hoàng tộc, còn có Thánh Linh giáo, Thiên Địa các, Linh Vũ giới, từng đạo thân ảnh mang theo ánh mắt ngưng trọng, thậm chí còn đau lòng không thôi.
Dưới hỏa diễm màu xanh da trời này đối với người của thập đại Hoàng tộc, còn có cường giả Thánh Linh giáo, Thiên Địa các, Linh Vũ giới đã tạo thành đả kích cực lớn. Vốn các tộc đi tới đây đều hơn hai mươi người, mà lúc này tộc còn nhiều nhất cũng chỉ có năm sáu người mà thôi. Những người khác đều bị hỏa diễm màu xanh da trời thôn phệ, hồn anh khó có thể đào thoát.
*****
- Đây là thiên hỏa, đây tuyệt đối là thiên hỏa trong lời đồn.
Nhìn qua không gian hỏa diễm kinh khủng trước mắt, Đại trưởng lão Độc Cô gia thì thào nói, toàn thân vẫn còn run rẩy không thôi.
- Thiên hỏa, thiên hỏa trong lời đồn a.
- Thiên hỏa nhất định là Đế giả, so với Huyết Linh Mẫu Đơn kia còn cường hãn hơn nhiều. Huyết Linh Mẫu Đơn kia đã khủng bố tới cực điểm, không ngờ lại còn có Thiên hỏa tồn tại.
- Không ngờ sau lưng mười ba tấm địa đồ lại là Thiên hỏa.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm nghị luận, mắt nhìn không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh, mọi người căn bản không dám đặt chân vào trong đó.
- Vô Song tỷ, Thiếu Du, Tiểu Long, Đại bá đều bị vây khốn ở bên trong, làm sao bây giờ?
Độc Cô Cảnh Văn lo lắng hỏi, đôi mắt xinh đẹp nhìn qua không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh, thế nhưng lại không có cách nào đặt chân vào.
- Chúng ta có sốt ruột cũng vô dụng, hy vọng bọn họ có thể thoát thân.
Ngoài miệng Bắc Cung Vô Song nói như vậy, thế nhưng trong lòng lại lo lắng không thua Độc Cô Cảnh Văn một chút nào, bàn tay trắng như tuyết nắm chặt, thế nhưng cũng chỉ có thể bất lực.
- Đáng chết, Thiên hỏa này quá quỷ dị.
Cùng Kỳ Tôn giả vừa mới định đặt chân lên không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh, thế nhưng vừa mới tới gần đã không thể không lui ra phía sau. Nhiệt độ cùng với khí tức hủy diệt kia khiến cho hắn tới gần lập tức cảm thấy mê muội, giống như muốn rơi vào trong biển lửa, căn bản không có cách nào đặt chân lên biển lửa.
- Long Nguyệt trưởng lão, có biện pháp nào hay không? Tiểu Long còn bị nhốt ở bên trong a.
Huyền Vũ Hoàng tộc luôn cùng với Thanh Long Hoàng tộc bất hòa lúc này Huyền Phạt trưởng lão đi tới trước mặt Đại trưởng lão Long Nguyệt sốt ruột hỏi.
- Ta cũng không có cách nào, chẳng lẽ bằng vào lực phòng ngự của Huyền Vũ Hoàng tộc các ngươi cũng không có cách nào đặt chân lên Thiên hỏa hay sao?
Đjai trưởng lão Long Nguyệt lúc này cũng không có thời gian bận tam tới ân oán của hai tộc, trong lòng cũng đang lo lắng cho Tiểu Long.
- Phòng ngự của ta cũng không có cách nào chống lại Thiên hỏa, Thiên hỏa quá mức cường hãn.
Đại trưởng lão Huyền Phạt lắc đầu thở dài.
- Cùng Kỳ Tôn giả, Thiếu Du bị nhốt sao? Biện pháp nào cứu hắn ra không?
Trong đám người, Vân Khiếu Thiên, Lữ Chính Cường, Thiên Dương Tôn giả, Mang Linh lão tổ, còn có Thiên Địa Nhị lão, Hỏa Sí Tôn giả của Phi Linh môn nghe vậy lập tức biến sắc, cả đám sốt ruột đi tới bên cạnh Cùng Kỳ Tôn giả.
- Các ngươi cũng đã nhìn thấy, hiện tại ta cũng không có cách nào, mà ngay cả Nam lão đệ cũng bị vây khốn bên trong.
Cùng Kỳ Tôn giả lắc đầu nói, tuy rằng hắn là Chuẩn Đế, thế nhưng lại hoàn toàn vô dụng.
Trong đám người, lúc này không có ai chú ý, mấy người còn lại trong Linh Vũ giới, dung nhan tinh xảo của Lăng Thanh Tuyền bởi vì chạy thoát khỏi sự thôn phệ của Thiên hỏa mà lúc này có chút chật vật, hai mắt mang theo vẻ lo lắng.
- Lục Thiếu Du, ngàn vạn lần ngươi đừng chết, để cho nữ nhi tốt xấu gì cũng được gặp mặt ngươi. Nếu như lần này ngươi có thể đi ra, có lẽ ta sẽ đem chuyện nữ nhi nói cho ngươi.
Trong lòng Lăng Thanh Tuyền thì thào nói, lời này không có bất kỳ người nào nghe được.
- Nếu như ngươi bị vây bên trong ai chiếu cố Kinh Vân đây, ngươi không thể chết.
Trong đám người, Mộ Dung Lan Lan cũng nhìn chăm chú vào không gian bị hỏa diễm màu xanh da trời bao phủ.
- Thiên hỏa, không ngờ sau lưng mười ba tấm địa đồ này lại là tồn tại khủng bố như Thiên hỏa, tại sao lại như vậy?
Trường bào trên người Lam Thập Tam tung ba, nhìn qua không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh, dưới cỗ khí tức hủy diệt này khiến cho trong lòng hắn có cảm giác sợ hãi.
- Lục Thiếu Du còn bị nhốt bên trong sao?
Trong đôi mắt giống như bảo thạch của Tử Yên hiện lên sự lo lắng.
Ầm ầm.
Lúc này cả phiến không gian bắt đầu run rẩy, giống như sắp thiên băng địa liệt.
Ken Két.
Cùng một lát, ở trong Hư Không Bí Cảnh, không gian run rẩy, bắt đầu xuất hiện từng vết nứt trong không gian. Cả không gian vặn vẹo, một cỗ lực lượng mạnh mẽ vô cùng khuếch tán.
- Hư Không Bí Cảnh sắp đóng cửa.
- Dường như sắp tới thời gian đóng cửa.
- Làm sao bây giờ? Còn có người bị vây khốn bên trong.
Mọi người kinh ngạc, không ít thanh âm kinh ngạc vang vọng.
Đương nhiên, trong đám người cũng có một ít người mừng thầm trong lòng. Hư Không Bí Cảnh sắp đóng cửa, lần sau mở ra không biết sẽ là năm nào tháng nào. Nghe nói mỗi lần Hư Không Bí Cảnh mở ra đều cách nhau mấy ngàn năm. Lục Thiếu Du này bị nhốt bên trong, bị Thiên hỏa vây khốn, hơn phân nửa là chết chắc.
Sưu Sưu.
Trong khoảng thời gian ngắn, trong không gian tràn ngập một cỗ lực lượng bài xích trong thiên địa. Trong Hư Không Bí Cảnh, từng đao thân ảnh bị bài xích, thân thể bị hút vào trong vết nứt trong gợn sóng không gian.
Tất cả mọi người đều cảm giác được một cỗ lực lượng bài xích, bản thân thân bát do kỷ bị hút vào bên trong, không có cách nào chống lại. Mọi người chỉ ở trong vết nứt không gian một lát rồi lập tức xuất hiện trên vùng biển bao la.
Trong hải vực vô biên, hải vực bao la một mảnh mờ mịt, giống như đây là tận cùng của thiên địa.
Sưu Sưu.
Từng đạo thân ảnh bị trục xuất ra bên ngoài, trên không trung, nơi vốn là cửa vào của Hư Không Bí Cảnh, cái động sâu cực lớn trong không gian, nơi có khí tức từ cổ chí kim trường tồn với thời gian đang bắt đầu thu liễm, từ từ tiêu tán.
Sưu.
Hải vực bao la, cuồn cuộn giống như biển gầm, từng cơn sóng nước hơn trăm thước cuồn cuộn, giờ phút này hải vực bắt đầu bình thường trở lại.
Từng đạo thân ảnh đạp không mà đứng, trong chốc lát ngắn ngủi, cửa vào trên không gian biến mất không thấy gì nữa. Hải vực yên tĩnh trở lại, giống như động tĩnh kinh người mấy tháng qua chưa từng xuất hiện qua.
- Đi ra rồi, đây đã là bên ngoài.
- Đều đi ra rồi.
Sưu Sưu.
Từng đạo thân ảnh xuất hiện trên hải vực, Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh văn, Lăng Thanh Tuyền, Đạm Đài Tuyết Vi, Mộ Dung Lan Lan, Đại trưởng lão Long Nguyệt, Đại trưởng lão Huyền Phạt, Huyền Kình, Huyền Doanh, Chu Thần Nhu, Chu Thần Hi, Hổ Lỗ, Hổ Tu đạp không lơ lửng trên không trung.
- Thiên hỏa đáng chết, Độc Cô gia ta tổn thất thảm trọng a.
Giữa không trung, Độc Cô Phàm Vân liếc nhìn qua không trung, vốn lần này Độc Cô gia tộc đi tới hai mươi người thế nhưng lúc này cho dù là số người đi ra nhiều nhất trong các tộc thì cũng chỉ có bảy người.
- Đúng vậy, lão Cửu, lão Bát còn chưa có tới. Lão thất, lão Lục, Lão Ngũ đều vẫn lạc, còn có không ít hạt giống trong tộc a.
Tam trưởng lão Độc Cô Lâm Khoa của Độc Cô gia tộc đau xót không thôi.
- Tổn thất thảm trọng a.
Trong các tộc, đám cường giả đau đớn không thôi. Lần này coi như trọng thương, đây là thực lực của các đại Hoàng tộc a, không như người bên ngoài.
- Hư Không Bí Cảnh đóng cửa, đám người Thiếu Du còn ở bên trong, làm sao bây giờ?
Độc Cô Cảnh Văn nhìn Bắc Cung Vô Song, ánh mắt lo lắng, giống như mất đi chủ ý, tâm loạn như ma.
← Ch. 2112 | Ch. 2114 → |