← Ch.2138 | Ch.2140 → |
Ngay lúc đó, quang trụ mênh mông như kết nối giữa trời và đất biến mất không thấy gì nữa, dường như chưa từng xuất hiện trong thiên địa.
Hít...
Dưới vô số ánh mắt kinh ngạc, chăm chú, bốn đạo công kích khủng bố lập tức đánh vào trên đạo thân ảnh kia. Chuyện này khiến cho vô số người hít sâu một hơi. Mà trong sát na, thân ảnh có mái tóc dài kia duỗi tay ra, trong giây lát quanh thân xuất hiện một vòng quang mang chói mắt, không gian to lớn được bao phủ.
Tiếp đó, dưới quang mang, thân ảnh có mái tóc dài kia đột nhiên mở mắt ra, tinh quang trong đôi mắt giống như ngôi sao bắn ra, quang mang quanh thân giống như vầng trăng sáng lan tràn.
Sưu Sưu.
Bốn đạo công kích khủng bố lập tức đánh vào quang mang chung quanh thân thể của thân ảnh có mái tóc dài kia, thế nhưng ngay cả một tia chấn động cũng không thể tạo ra, bốn đạo công kích thậm chí ngay cả một tia chấn động cũng không tạo ra được.
- Trời, thật mạnh.
Mọi người kinh ngạc, một màn này khiến cho tất cả mọi người rung động. Cơ hồ tất cả ánh mắt nhìn vào, bốn Chuẩn Đế như Tử Linh Tôn giả, Cự Thú Tôn giả, Phi Kiếm Tôn giả, Địa Vũ Tôn giả cũng kinh ngạc. Công kích của bọn họ lúc này giống như đụng phải một bức tường sắt thép cứng rắn nhất, không có cách nào rung chuyển mảy may.
Thân ảnh có mái tóc dài trong quang mang, hai mắt giống như ngôi sao đảo qua phía dưới, ánh mắt bắt đầu biến đổi.
- Bốn Chuẩn Đế đã muốn ra tay với ta, coi bản Tôn còn như lúc trước sao?
Trong khe nứt, ánh mắt thân ảnh có mái tóc dài kia biến ảo, mang theo khí tức lạnh lẽo. Trường bào trên người tung bay, khóe miệng nở nụ cười châm chọc. Trong thanh âm nhàn nhạt mang theo sát ý chậm rãi vang vọng trong không gian:
- Hiện tại ta đã đặt chân và Đế cấp, không còn là Thánh Thủ Linh Tôn, trước mặt bổn Đế các ngươi chỉ là con sâu cái kiến.
Dứt lời, thanh âm của Thánh Thủ Linh Tôn cuồn cuộn ở phía chân trời, thanh âm rơi vào trong tai mọi người giống như tiếng sấm vang vọng.
- Là Thánh Thủ Linh Tôn tiền bối.
- Thánh Thủ Linh Tôn tiền bối đội phá thành Đế.
Trong Phi Linh môn, trong nháy mắt vô số người kinh hỉ, kích động.
- Chủ nhân đột phá thành Đế.
Thân thể khổng lồ của Hắc Vũ thu liễm hóa thành hình người, ánh mắt nhìn lên không trung, trên khuôn mặt trắng bệch hiện lên sự kinh hỉ. Toàn thân kích động run rẩy.
- Thành Đế, Thánh Thủ Linh Tôn đột phá thành Đế, Phi Linh môn được cứu rồi.
Cực Lạc Tam Quỷ trọng thương cố gắng đứng lên, ba người nhìn lên không trung, tiếp đó lại nhìn nhau, toàn thân run rẩy.
- Thánh Thủ Linh Tôn đột phá, đột phá Đế giả.
Băng Mộc Tôn giả Sát Phá Quân lúc này cũng run rẩy, ánh mắt run run, kích động tới mức không để ý tới vết thương tràn ngập trên thân thể.
- Đột phá Đế giả, Phi Linh môn ta lại có một Đế giả.
Cơ hồ tất cả đệ tử Phi Linh môn run rẩy, rung động tới mức toàn thân run run. Phi Linh môn lần nữa có Đế giả xuất hiện, tất cả mọi người đều hiểu rõ điều này đại biểu cho việc gì.
Hít.
Trong không trung, từng tiếng hít vào một ngụm khí lạnh vang lên. Đế giả, đối với tất cả mọi người có mặt hiện tại mà nói, đều là tồn tại xa không thể chạm vào, là tồn tại đỉnh phong chính thức trên đại lục. Tôn giả tuy rằng có thể được gọi là cường giả đỉnh phong trên đại lục, thế nhưng sau lưng Tôn giả chính là Đế giả, chỉ có Đế giả mới có thể được coi là tồn tại cao cấp nhất trên đại lục này.
Đế giả, tất cả mọi người cố gắng cả đời cũng chỉ vì hai chữ này mà thôi. Chỉ có đặt chân vào Đế cấp thì mới có thể đại biểu cho tất cả. Bao nhiêu năm qua, bao nhiêu nhân vật kinh diễm cùng với phong hoa tuyệt đại, dùng tâm huyết cả đời cho đến khi chỉ còn nắm xương khô cũng không có cách nào đột phá thoát khỏi cái hào rộng như ngăn giữa trời và đất này. Cái hào rộng này muốn đột phá quả thực quá khó khăn.
Giờ phút này, bốn Chuẩn Đế như đám người Tử Linh Tôn giả cũng cảm thấy rung động tới cực điểm, hai chữ Đế giả này đủ để khiến cho bọn họ sợ hãi.
Trong sát na ngắn ngủi này, nhìn ánh mắt mênh mông của Thánh Thủ Linh Tôn, linh lực và chân khí trong cơ thể bọn họ, thậm chí cả linh hồn dường như đều ngừng vận chuyển. Uy áp Đế giả trong gang tấc khiến cho bọn họ hãi hùng, khiếp vía.
- Hiện tại tới phiên các ngươi đi chịu chết.
Thánh Thủ Linh Tôn đạp không mà đứng, cánh tay khẽ phất một cái, một cỗ uy áp cực lớn từ quanh thân không ngừng lan tràn ra chung quanh. Khí tức mênh mông khuếch tán, cả không trung gió nổi mây phun, thiên địa rung chuyển.
Sưu Sưu..
Cùng một lúc, không gian co rút lại, quang mang cực lớn chấn động. Công kích của bốn Chuẩn Đế lập tức tiêu tán bên ngoài quang mang. Tiếp theo quang mang đột nhiên hóa thành bốn đạo lưu quang lơ lửng trước người Thánh Thủ Linh Đế.
- Đi.
Thánh Thủ Linh Đế khẽ quát một tiếng, bốn đạo lưu quang xuyên thủng không gian bắn ra, mang theo kình phong cuồng bạo khuếch tán. Không gian chung quanh bị xốc lên tạo thành một vết nứt đen kịt vừa dài vừa hẹp trong không gian. Khí tức ngút trời.
- Đây là uy áp Đế giả sao?
Cảm nhận khí tức đáng sợ quanh thân Thánh Thủ Linh Đế, lúc này bốn người không khỏi có cảm giác muốn phủ phục. Giờ phút này bốn người có cảm giác mình giống như một con kiến nhỏ bé trước mặt một con voi, vô cùng nhỏ bé.
Uy áp Đế giả, dưới lực lượng của Đế giả, bốn người Tử Linh Tôn giả, Cự Thú Tôn giả này tuy rằng có tu vi Chuẩn Đế thế nhưng vẫn không chịu nổi một kích, muốn chạy trốn cũng không được.
- Dừng tay, nếu không ta sẽ khiến cho Phi Linh môn chó gà không yên, để cho ngươi vừa mới thành Đế sẽ tan thành mây khói.
Vào giờ phút này trên không trung xa xa đột nhiên có một tiếng hét lớn vang lên, thanh âm giống như tiếng sấm rền vang vọng trong thiên địa.
Sưu Sưu...
Ánh mắt Thánh Thủ Linh Đế trầm xuống, không có một chút lưu tình nào, cánh tay khẽ phất một cái, bốn đạo lưu quang tăng tốc phóng về phía bốn Chuẩn Đế.
Ầm ầm ầm.
Thanh âm trầm thấp, bạo liệt vang vọng. Dưới vô số ánh mắt nhìn vào, bốn đạo lưu quang va chạm, không gian nứt vỡ từng khúc, hóa thành mảnh vỡ.
Mà lúc này, dưới ánh mắt hoảng sợ của hai người Địa Vũ Tôn giả, Cự Thú Tôn giả, đồng tử mở lớn, thân thể bị lưu quang đánh vào, thân thể hóa thành mảnh vỡ tiêu tán.
- Hỗn trướng.
Trong sát na hai người Tử Linh Tôn giả cùng với Phi Kiếm Tôn giả đột nhiên được một đạo quang mang bao phủ, quang mang lóe lên rồi biến mất, vô cùng kỳ dị. Quang mang đem them hai người Tử Linh Tôn giả cùng với Phi Kiếm Tôn giả ném vào trong vết nứt không gian rồi biến mất không thấy.
Phanh Phanh.
Tử Linh Tôn giả và Phi Kiếm Tôn giả biến mất, đạo lưu quang bằng năng lượng nổ tung trong không gian. Lực lượng mạnh mẽ mang theo công kích linh hồn ngập trời đột nhiên khuếch tán. Không gian trong khoảnh khắc bị nghiền nát, khe nứt đen kịt lan tràn trên không trung.
Sưu Sưu.
Cơ hồ cùng một lúc, trên không trung, không gian hai bên trái phải đều gió nổi mây phun. Hai đạo thân ảnh già nua lăng không đứng thẳng. Sau lưng có vô số mây đen rậm rạp, giống như muốn nghiền nát không gian vậy.
*****
Mà lúc này người bên trái kia ước chừng năm mươi tuổi, thân hình gầy gò cao ngất, khí độ bất phàm. Bên người hắn là Tử Linh Tôn giả vừa mới tìm được đường sống trong chỗ chết, vẻ mặt kinh hãi còn chưa lấy lại được tinh thần.
Người bên phải vô cùng già nua, nhìn qua giống như hơn trăm tuổi, mái tóc bạc trắng, trên người mặc áo bào xám, lưng đe một thanh trường kiếm, không gian sau lưng người này run rẩy không ngớt.
Bên người hắn là Phi Kiêm Tôn giả vẫn đang trợn ngược mắt, trán đầy mồ hôi lạnh, toàn thân run rẩy bất định.
- Hai Đế giả.
Thánh Thủ Linh Đế đạp không mà đứng, trường bào tung bay, mái tóc dài phiêu đãng. Ánh mắt nhìn về phía trước, không ngờ lại xuất hiện hai Đế giả, chuyện này khiến cho trong mắt của hắn hiện lên sự ngưng trọng.
- Hỗn trướng, là ai giết Địa Vũ, nợ máu phải trả bằng máu.
Một tiếng rít vang vọng, trên không lập tức bị xé rác, một vết nứt không gian xuất hiện. Một đạo thân ảnh tục tằn đột nhiên phá không xuất hiện, không gian quanh thân người này run rẩy không ngớt, ánh mắt đỏ rực.
- Là ai giết Cự Thú?
Lại một tiếng rống tức giận vang lên, cùng lúc không gian bị xé rách, giữa không trung lại có một đạo thân ảnh xuất hiện. Người này quả thực có chút kỳ quái, giống như người lùn, người này xuất hiện, không gian quanh thân trong lúc vô hình bị ảnh hưởng. Trong không gian, năng lượng vô hình tràn ngập. Không gian sau lưng phong vân biến sắc, mang theo tiếng sấm nổ mạnh ầm ầm không dứt bên tai.
Bốn người này xuất hiện, không trung vừa mới khôi phục ánh sáng lần nữa lờ mờ.
- Bốn Đế giả, bốn Đế giả xuất hiện a.
Đám người Cực Lạc Tam Quỷ, Hắc Vũ nhìn lên không trung, ánh mắt run rẩy. Vẻ mặt hưng phấn cùng với cao hứng vừa rồi lập tức chuyển thành ngưng trọng.
Lúc này ánh mắt của Thánh Thủ Linh Đế cũng tràn ngập vẻ ngưng trọng, hắn chỉ vừa mới thành Đế mà thôi. Lúc này đối mặt với bốn Đế giả, hắn hiểu rõ mình phải đối mặt với cái gì. Bốn Đế giả này có thể nhanh chóng tới đây như vậy chứng tỏ bọn họ vẫn luôn chú ý tới Phi Linh môn. Một khi thiên địa nơi này có biến hóa bọn họ sẽ xé rách không gian lao tới.
Bốn Đế giả xuất hiện, ánh mắt đảo qua cảnh tượng thi thể chất đống, máu tươi ngập tràn dưới mặt đất.
- Náo nhiệt a, không ngờ lại tới nhanh như vậy, xem ra đã sớm có mưu đồ.
Lúc này trên không trung vang lên một thanh âm già nua:
- Thiên Vũ, Quân Lăng, Thiên Ải, Đoạn Kiếm, ta thật không ngờ các ngươi lại vô sỉ như vậy. Thiên Địa minh các ngươi không thể quang minh chính đại một chút hay sao?
Dứt lời, trên không trung, lần nữa lại xuất hiện vết nứt không gian, một thân ảnh mặc áo đỏ lách mình xuất hiện, bộ dáng chừng năm mươi tuổi, khí độ bất phàm, khuôn mặt tựa như ngọn, không nhìn thấy chút già nua nào.
Đạo thân ảnh màu đỏ này xuất hiện, toàn thân tỏa ra một loại khí tức vô hình khiến cho người khác nhìn vào linh hồn không tự chủ được mà run rẩy, rung rung, tim đập nhanh hơn vài phần. Trong lúc vô hình có năng lượng trong thiên địa bao phủ khuôn mặt người này.
- Linh Hạo, lão gia hỏa nhà ngươi tới đây, ngươi cảm thấy có tác dụng sao?
Lão giả hai mắt đỏ rực xuất hiện cuối cùng nhìn người vừa mới xuất hiện rồi nói. Nhìn đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện này, bốn Đế giả này dường như cũng không cảm thấy ngạc nhiên chút nào.
Người được gọi là Linh Hạo kia nhìn phía dưới, không những không trả lời lão gia hỏa kia mà nhìn về phía xa, nói:
- Vân Thủy Tiên tử, ngươi cũng tới rồi đúng không?
- Thiên Ải và Đoạn Kiếm cũng tới, sao ta có thể không tới a. Có lẽ còn có người khác ở sau lưng a.
Ở không trung phía trước vang lên một thanh âm nhàn nhạt của nữ nhân. Cùng lúc đó gợn sóng trong không gian lóe lên, một nữ tử mặc vái dài màu trắng xanh xuất hiện ở giữa không trung. Bộ dáng chừng hơn bốn mươi tuổi, ngũ quan cực kỳ xinh đẹp. Lúc còn trẻ chỉ sợ cũng tuyệt đối là mỹ nữ. Ánh mắt thâm thúy, giống như trăng sáng.
Người này xuất hiện ánh mắt nhìn cảnh tượng thi thể chất đống, máu tươi tràn ngập dưới không trung, nữ tử này khẽ nhướng mày, sau đó mới nhìn vào bốn Đế giả trước mắt. Đôi mắt giống như trăng sáng xuất hiện hàn ý lạnh lẽo:
- Thiên ải, Đoạn Kiếm, Thiên Vũ, Quân lăng, các ngươi không thấy mình có chút quá mức sao?
- Vân Thủy, chuyện này không liên quan tới ngươi, Phi Linh môn hôm nay phải bị diệt vong.
Lão giả giống như người lùn kia lạnh lẽo nói, ánh mắt trầm xuống, trong mắt có hàn ý bắn ra.
- Vậy thì ngươi cũng sẽ phải trả giá đắt.
Mỹ phụ được gọi là Vân Thủy nói, hàn ý trong mắt không thèm che giấu lan tràn ra.
- Khặc Khặc, Vân Thủy, ngươi cảm thấy mình có được cái thực lực đó sao? Tăng thêm ngươi và Linh Hạo, chẳng lẽ có thể ngăn cản được bốn người chúng ta?
Lão giả lưng đeo trường kiếm trong sát na cứu Phi Kiếm Tôn giả lạnh nhạt nhìn mỹ phụ nhân trước mặt rồi nói.
- Cứ thử xem rồi biết, ta muốn nhìn xem Vân Thủy Tiên Đế đại danh đỉnh đỉnh những năm nay thực lực rốt cuộc đã cường hãn tới mức nào.
Trên không trung, lão giả tuổi chừng năm mươi, thân thể gầy gò cao ngất, có chút khí độ bất phàm, khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo nói.
Mà khi lão giả này vừa mới nói xong, cơ hồ tất cả Đế giả đột nhiên nhìn về phía Đông Hải, dường như đều phát hiện ra cái gì đó.
- Quân Lăng, cơn giận này của ngươi rất lớn a. Không biết tăng thêm chúng ta bốn người các ngươi còn có nắm chắc hay không.
Phía xa, trong ánh mắt chăm chú của mọi người một giọng nữ nhân già nua vang lên.
Thanh âm vừa dứt, trên không trung có bảy đạo thân ảnh xé rách không gian xuất hiện. Bảy đạo thân ảnh xuất hiện trong không gian, khí tức khủng bố trong lúc vô hình lan tràn trong thiên địa.
Trong khoảnh khắc gió nổi mây phun, mây đen dày đặc kéo tới, không hề nghi ngờ, những người vừa mới tới tuyệt đối đều là Đế giả. Khí tức trên người không chút thu liễm nào.
Bảy người đạp không mà đứng, dẫn đầu là một người có thân thể lung linh, người mặc một bộ cung trang màu đỏ nhạt, trên khuôn mặt được che bởi một tấm vải mỏng màu hồng, không nhìn rõ khuôn mặt. Bên cạnh là hai phụ nhân, người thứ nhất có khuôn mặt nhu hòa, hai mắt sáng ngờ, nhìn như không còn trẻ, thế nhưng lại không tìm thấy một nếp nhăn nào trên mặt nàng. Trong đôi mắt dường như có năng lượng vô cùng, vô tận khiến cho người khác nhìn vào có cảm giác thất thần.
Phụ nhân thứ hai nhìn hơi già hơn một chút, khí tức vô hình trên người so với mỹ phụ nhân kia dường như còn kinh khủng, mênh mông hơn một chút.
Bốn người còn lại trong đó có hai đạo thân ảnh già nua, còn có Bạch Long Đại Đế và Kim Lang Đại Đế, hai Đế giả vừa mới tấn cấp.
Bảy người tới đây, cả không gian gió nổi mây phun.
Bảy cường giả Đế cấp xuất hiện, sắc mặt bốn Đế giả xuất hiện trong Phi Linh môn trước tiên trong miệng Vân Thủy Tiên Tử gọi là Thiên ải, Đoạn Kiếm, THiên Vũ, Quân Lăng biến ảo, ánh mắt bắt đầu run rẩy.
- Đại ca, huynh cũng khôi phục đột phá thành Đế rồi sao?
- Đại ca, huynh khôi phục rồi?
← Ch. 2138 | Ch. 2140 → |