Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2201

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2201: Khí thôn vạn lý
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Lazada


Lão giả này nói, ánh mắt cẩn thận đảo qua người Lục Thiếu Du, nhìn cảnh tượng máu chảy thành sông dưới không trung, lại nói:

- Tên Hung Hồn kia là tiểu tử ngươi giết sao?

- Đúng vậy, lão cẩu kia chết ở trong tay vãn bối.

Lục Thiếu Du không kiêu ngạo không siểm nịnh nói, ánh mắt lạnh nhạt đảo qua đám người Đoạn Kiếm Đại Đế, Quân Lăng Đại Đế, nói:

- Đây chỉ là bắt đầu mà thôi, huyết cừu của Phi Linh môn, vãn bối sẽ đồi lại gấp mười lần.

- Ha ha.

Nghe vậy lão giả kia lập tức cười ha hả như điên, nói:

- Hảo tiểu tử, quả nhiên bất phàm, ánh mắt của nha đầu Tiểu Linh rất tốt. Giết tốt, nếu như lần sau có hành động thì nhớ tính lão già ta một phần, có một ít người cũng nên thu thập sạch sẽ.

- Linh Hạo, Linh Thiên môn ngươi còn chưa đủ tư cách.

Ánh mắt già nua của Đoạn Kiếm Đại Đế âm trầm, nhìn Linh Hạo quát.

- Ngươi chính là Đoạn Kiếm lão cẩu của Thiên Kiếm môn sao?

Đoạn Kiếm Tôn giả vừa mới dứt lời, trường bào màu xanh trên người Lục Thiếu Du run lên, lạnh nhạt nhìn Đoạn Kiếm Đại Đế.

Lời nói của Lục Thiếu Du khiến cho tất cả mọi người đều nhìn về phía Đoạn Kiếm Đại Đế và Lục Thiếu Du.

- Tiểu tạp chủng, cho dù ngươi giết Hung Hồn Đại Đế, lĩnh ngộ thuộc tính mới, thế nhưng hiện tại ngươi cũng còn chưa có tư cách khiêu khích Thiên Kiếm môn ta.

Đoạn Kiếm Đại Đế dứt lời, một cỗ năng lượng thuộc tính phong trong thiên địa lan tàn, không gian gió nổi mây phun, lan tràn ra uy áp Đế giả khủng bố.

Lục Thiếu Du chắp tay đứng thẳng, lạnh lùng nhìn Đoạn Kiếm Đại đế, khẽ hừ một tiếng coi thường, lạnh nhạt nói:

- Hay cho Thiên Kiếm môn, quả thực đủ khí phách a. Thế nhưng ta không biết Thiên Kiếm môn các ngươi so với Vạn Thú Tông thì mạnh hơn bao nhiêu, kết cục của Vạn Thú Tông ngày hôm nay chính là kết cục của Thiên Kiếm môn các ngươi ngày mai.

Dứt lời, Lục Thiếu Du lạnh nhạt nhìn cảnh tượng máu chảy thành sông, thi thể ngập tràn phía dưới.

Nhìn qua cảnh tượng Vạn Thú Tông máu chảy thành sông, vô số cường giả Tôn cấp, yêu thú bát giai đuổi giết người của Vạn Thú Tông, đường đường là Vạn Thú Tông, hiện tại đã biến thành phế tích. Ánh mắt đám Đế giả không khỏi rung động, trong lòng run run, ai có thể từng nghĩ tới, lúc này Lục Thiếu Du vừa mới xuất hiện thực lực đã mạnh mẽ tới tình trạng như vậy.

- Đừng tưởng rằng ngươi giết Hung Hồn thì có tư cách hung hăng càn quấy trước mặt Thiên Kiếm môn chúng ta.

Đoạn Kiếm Đại Đế âm trầm nói.

- Ha ha...

Lục Thiếu Du cười lạnh một tiếng giống như sấm sét quanh quẩn trên không trung, tiếng cười vừa dứt, trong đôi mắt đen láy hắn lan tràn ra hàn ý, sát ý đại thịnh, một cỗ sát khí vô hình khuếch tán khiến cho không trung như cứng lại.

Ánh mắt lạnh lẽo của Lục Thiếu Du nhìn qua Đoạn Kiếm Đại Đế, hàn ý lạnh thấu xương từ trong thân thể tràn ra, sát khí cùng với hàn ý vô hình giống như cơn lốc từ thân thể khuếch tán ra chung quanh, khiến cho chúng Đế giả chung quanh cũng cảm thấy lạnh lẽo, máu tươi như cứng lại. - Sát khí thật khủng khiếp.

Chúng Đế giả rung động, tất cả mọi người đều bị sát khí kinh thiên động địa chấn nhiếp, sắc mặt run rẩy, sát khí này khiến cho trong lòng Đoạn Kiếm Đại Đế cũng cảm thấy lạnh lẽo, đột nhiên, trong lòng hắn có một loại dự cảm không tốt, ánh mắt thoáng biến đổi.

- Đoạn Kiếm lão cẩu, ngươi nghe kỹ cho ta, chỉ bằng vào tu vi Vũ Đế nhị trọng của ngươi ở trước mặt ta, ngươi chỉ là con sâu cái kiến, có thể ngày hôm nay ta không giết ngươi, thế nhưng cho ngươi sống thêm một ngày, trở về rửa sạch cái cổ cho ta, chờ làm vong hồn dưới đao ta.

Lục Thiếu Du dứt lời, hàn ý đại thịnh, quang mang màu vàng lóe lên trong tay, Huyết Lục đột nhiên xuất hiện trong tay.

Ngao.

Tiếng đao minh của Huyết Lục giống như long ngâm vang vọng trong không gian, trường bào màu xanh trên người Lục Thiếu Du tung bay. Kim quang quanh thân lan tràn, khí tức kinh khủng lan tràn ra, Kim Hoàng khí phô thiên cái địa khiến cho cả không gian bỗng nhiên phong vân biến sắc.

Khí tức như vậy khiến cho chúng Đế cũng run sợ.

- Huyết cừu của Phi Linh môn, huyết cừu của Thôi Hồn Độc Tôn Đông Vô mệnh, ta sẽ dùng trăm vạn máu tươi của Thiên Kiếm môn để tẩy trừ. Lục Thiếu Du ta thề, ngày mai sẽ huyết tẩy Thiên Kiếm môn, chó gà không tha.

Tiếng quát lạnh lẽo giống như sấm sét trên chín tầng trời mang theo hàn ý lạnh thấu xương vang vọng trên không trung, không gian phong vân biến sắc, Lục Thiếu Du đạp không đứng thẳng, Huyết Lục trực chỉ Đoạn Kiếm Đại Đế, đột nhiên đánh ra một đao về phía năm ngọn núi hợp lại thành một.

Sưu...

Dưới khí tức sắc bén, lạnh lẽo, đạo đao mang kia mang theo khí tức sắc bén, lạnh lẽo ầm ầm xẹt qua không trung, xé rách không trung tạo thành vết nứt đen kịt trong không gian, một đao kinh người này dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người lập tức bổ vào ngọn núi khổng lồ phía xa xa.

Ầm ầm.

Đao mang đánh xuống, ngọn núi nguy nga, cao vút trong mây giống như kết nối giữa trời và đất dễ dàng bị nghiền nát như lật bàn tay, năm ngọn núi trút xuống, ầm ầm sụp đổ, sơn băng địa liệt.

Một màn này, phải tận mắt nhìn thấy mới có thể cảm nhận được sự rung động không gì sánh được, giống như chỉ cần nhìn một cái cũng khiến cho tim ngừng đập.

- Thực lực thật mạnh.

Cơ hồ tất cả Đế giả của Thiên Địa minh đều nhìn nhau, rung động không thôi. nhìn thân ảnh mặc áo bào xanh được kim quang bao phủ kia, trường bào màu xanh bay phất phới, khí thế ngút trời khiến cho bọn họ run rẩy.

bọn họ mới biết được người thanh niên miệng còn hôi sữa trước mặt mình không ngờ trong lúc bất tri bất giác lại phát triển tới tình trạng này, khiến cho bọn họ cũng cảm giác được sự nguy hiểm.

Lục Thiếu Du đạp không đứng thẳng, hàn ý trong mắt bắn ra, ánh mắt quét qua tất cả Đế giả của Thiên Địa minh, âm thanh mang theo hàn ý lạnh thấu xương vang lên:

- Tất cả các ngươi nghe kỹ cho ta, ngày mai là ân oán cá nhân của Phi Linh môn ta và Thiên Kiếm môn, ai dám nhúng tay vào nhất định sẽ cùng bị diệt cả sơn môn, chó gà không tha. Hiện tại cút đi cho ta, muốn tiêu diệt các ngươi, ta muốn làm lúc nào cũng được.

trước mặt chúng Đế, Lục Thiếu Du một người một đao, khí phách mạnh mẽ, bễ nghễ thiên hạ.

- Quả nhiên là nhân vật phong vân, thật đúng là bất phàm a.

Mẫu Đơn nhìn đạo thân ảnh màu xanh trên không trung, con mắt đỏ tươi có chút chớp động, trên khuôn mặt tuyệt mỹ hiện lên sự vui vẻ động lòng người. Tựa như hoa anh túc, diễm lệ mà tuyệt mỹ, thế nhưng lại là độc dược.

Độc Cô Cảnh Văn nhìn thân ảnh nam tử mặc áo bào xanh trên khuôn trung, khẽ mỉm cười, nàng biết rõ lúc trước nàng không nhìn nhầm người. Ban đầu ở Lục gia, khi hắn còn là thiếu gia củi mục mà tất cả người Lục gia khinh bi, nàng đã tin vào ánh mắt của mình. Nàng còn nhớ rõ câu nói của hắn "tư thế hào hùng, khí thôn vạn lý, tứ bề báo hiệu bất ổn, chư hầu cắt cứ thiên hạ, quân thay ai tranh giành thiên hạ. Lịch binh mạt mã, sanh kỳ quay cuồng, cát bay đá chạy, kim linh minh động trời xanh, chém giết chấn động thiên hạ", mà bây chính là như vậy, trong vòng vài năm ngắn ngủi, trước mặt Đế giả, hắn cũng có thể ngạo nghễ đứng dưới vòm trời, khí thôn vạn dặm.

*****

- Vài vạn năm qua đã có người nào có khí phách như vậy.

Ánh mắt Linh Hạo Đại Đế rung động, lập tức hiện lên sự vui vẻ.

- Có vị chưởng môn này, thiên hạ không còn có ai có thể chống lại Phi Linh môn.

Phía dưới, dưới khí thế kinh người này cường giả Phi Linh môn không nhịn được mà chăm chú nhìn lên không trung, từng đạo ánh mắt rung động. Dưới cỗ khí thế kinh người này, khiến cho cường giả Phi Linh môn ngày càng hung hãn.

- Hừ, ngày mai ngươi dám tới Thiên Kiếm môn, ta sẽ khiến cho ngươi có tới mà không có về. Ta chờ ngươi.

Ánh mắt Đoạn Kiếm Đại Đế run rẩy, nhìn thực lực bên người Lục Thiếu Du, còn có Vạn Thú Tông thi thể ngập tràn, máu chảy thành sông, thân ảnh lóe lên lập tức xé rách không gian mà đi.

Từng đạo khí tức trong Thiên Địa minh chấn động, ánh mắt mấy Đế giả đều cực kỳ ngưng trọng, sau đó xé rách không gian rời đi.

- Phong Sát tiền bối.

Lúc này, ánh mắt Lục Thiếu Du biến ảo, âm thanh bình thản vang lên, nói với Phong Sát Đại Đế.

Phong Sát Đại Đế đang định rời đi, ánh mắt cực kỳ nghi hoặc, mà đám người Quân Lăng Đại Đế, Yêu Hỏa Đại Đế, Hồn Diệt lão nhân, Thiên Nguyên Đế Tôn lập tức nhìn về phía Phong Sát Đại Đế, ánh mắt biến đổi, trong mắt hiện lên sự phẫn nộ, tiếp tục phá không rời đi.

Mà giờ khắc này sắc mặt Phong Sát Đại Đế lại cực kỳ khó coi, tình cảnh gần đây của Hắc Sát giáo hắn biết rất rõ, Thiên Địa minh đã hoàn toàn không tín nhiệm hắn. Lần trước đánh lén Phi Linh môn cũng không thông tri cho Hắc Sát giáo hắn. Còn lần này, hành động kia của Lục Thiếu Du, chỉ một hành động đơn giản cũng giống như đổ dầu vào lửa, Thiên Địa minh chỉ sợ sẽ càng không tín nhiệm Hắc Sát giáo, mà Đế Đạo minh cũng tuyệt đối không chứa chấp Hắc Sát giáo.

Khuôn mặt Phong Sát Đại đế như quả mướp đắng, hắn ở lại cũng không xong, Lục Thiếu Du mở miệng, hắn không ở lại cũng không xong. Lục Thiếu Du vừa mới biểu lộ ra thực lực, nếu như hơn chục Đế giả vây công giữ hắn lại, ngay cả hắn tự bạo hồn anh cũng vô dụng.

- Lục Thiếu Du, xem như ngươi lợi hại, không ngờ hết lần này tới lần khác ngươi lại chọn Hắc Sát giáo ta.

Cơ mặt Phong Sát Đại Đế co rúm lại, nhìn qua Lục Thiếu Du. Lúc này hắn cũng không biết Lục Thiếu Du giữ hắn lại là có ý gì, thái độ của Lục Thiếu Du khiến cho hắn cân nhắc mãi mà cũng không rõ.

- Phong Sát tiền bối, Đồng Quy Tinh của Hắc Sát giáo ngươi, Hắc Linh Tôn giả, Linh Sát Tôn giả ta đều không giết, đối với Hắc Sát giáo ngươi ta đã hạ thủ lưu tình, chẳng lẽ ngươi còn chưa hiểu rõ?

Lục Thiếu Du nói.

- Ngươi muốn khiến cho Hắc Sát giáo ta không thể giải thích, hành động này quả thực có hiệu quả vô cùng, ta không thể không bội phục ngươi.

Phong Sát Đại Đế nhìn Lục Thiếu Du nói, sống mấy ngàn năm, gần đây hắn mới xuất hiện, thế nhưng trước mắt thanh niên quấy đảo đại lục, không khỏi phải nhìn bằng con mắt khác.

Lục Thiếu Du này không chỉ có thực lực khủng bố, tâm trí cũng tuyệt đối khủng bố. Rõ ràng nói là ba ngày sau huyết tẩy Thiên Kiếm môn, thế nhưng hôm nay lại xuất hiện bất ngờ ở Vạn Thú Tông. hắn thậm chí còn không thể tin được rốt cuộc ngày mai Lục Thiếu Du này có tới Thiên Kiếm môn hay không, nói không chừng lại ngụy trang.

Mà Lục Thiếu Du lưu tình mấy lần với Hắc Sát giáo, cô lập Hắc Sát giáo với Thiên Địa minh, đem Hắc Sát giáo đẩy vào hoàn cảnh cực kỳ xấu. Lúc này Lục Thiếu Du khách khí giữ lại hắn như vậy, sợ rằng Thiên Địa minh cũng sẽ không tin tưởng hắn nữa. Lần sau gặp mặt, đám người kia có lẽ sẽ động thủ. Nghĩ như vậy Phong Sát Đại Đế có chút sụp đổ, Lục Thiếu Du này không ngờ trong lúc bất tri bất giác lại chơi đùa Hắc Sát giáo hắn trong lòng bàn tay.

- Phong Sát tiền bối, ngươi nghĩ nhiều rồi. Vốn trước kia ta muốn đi tới Hắc Sát giáo nói cho rõ ràng, chỉ tiếc không có thời gian. Thừa dịp cơ hội lần này, ta sẽ nói luôn với ngươi.

Lục Thiếu Du nhìn Phong Sát Đại Đế, thu Huyết Lục vào trong tay, nói:

- Lần trước Thiên Địa minh đánh lén Phi Linh môn ta, Hắc Sát giáo cũng không tham dự, ta sẽ bỏ qua chuyện cũ. Ta có một trưởng bối trong sư môn, trước đó có giao tình sau với Đế giả của Hắc Sát giáo, ít nhiều ta cũng biết một ít chuyện, bởi vậy gần đây mới không có ác ý với Hắc Sát giáo.

Lục Thiếu Du nhìn Phong Sát Đại Đế, ánh mắt trầm trọng một ít, trầm giọng nói:

- Bằng không ta sao có thể năm lần bảy lượt thả Đồng Quy Tinh, còn có Linh Sát Tôn giả, cùng Hắc Linh Tôn giả, mà Hắc Sát giáo các ngươi lại ba lần muốn động tới Phi Linh môn ta.

- Trưởng bối sư môn? Không biết trưởng bối sư môn ngươi có giao tình với vị tiền bối nào của Hắc Sát giáo ta?

Trong mắt Phong Sát Đại Đế hiện lên chấn động, hai mắt lập tức sáng ngời.

Nghe Lục Thiếu Du nói, Nam thúc, Thánh Thủ Linh Đế, Độc Cô Cảnh Văn và tất cả mọi người không khỏi nghi hoặc.

- Việc này nói rất dài dòng, sau này hãy nói đi. Ta tìm ngươi nói rõ ràng cũng là làm thay cho trưởng bối trong sư môn mà thôi. Người nói ta làm, ta đã làm, nếu như Hắc Sát giáo ngươi còn chấp mê bất ngộ mà nói, ta sẽ tuyệt đối không khách khí với Hắc Sát giáo các ngươi.

Lục Thiếu Du nhìn Phong Sát Đại Đế, trầm giọng nói:

- Hiện tại có hai con đường, thứ nhất gia nhập Đế Đạo minh chúng ta. Thứ hai tiếp tục ở lại Thiên Địa minh, bất quá ta sẽ nói cho ngươi biết trước, sớm muộn gì ta cũng san bằng tất cả các sơn môn trong Thiên Địa minh thành bình định. Phong Sát tiền bối, Hắc Sát giáo có tồn tại hay không chỉ chờ một câu nói của ngươi.

Ánh mắt Phong Sát Đại Đế biến hóa, lúc này ngay cả hắn cũng có chút mơ hồ, chuyện này đối với hắn mà nói, hoàn toàn không tưởng được. Vốn hắn cho rằng Lục Thiếu Du cố ý nhằm vào Hắc Sát giáo, ai biết được lại có nguyên nhân như vậy, mà cái nguyên nhân này hiện tại hắn cũng không có cách nào dám khẳng định được thật giả.

- Lục minh chủ, có thể cho ta một ít thời gian cân nhắc hay không?

Phong Sát Đại Đế nói, xưng hô với Lục Thiếu Du trong lúc vô hình đã bắt đầu biến hóa.

Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, nói:

- Đương nhiên, trước khi huyết tẩy Thiên Kiếm môn ngày mai, ngươi cho ta câu trả lời thuyết phục là được rồi. Ta không muốn ngươi lựa chọn đứng trung lập, bằng không cho dù ta chịu buông tha cho Hắc Sát giáo các ngươi, thế nhưng những sơn môn khác trong Đế Đạo minh ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Hắc Sát giáo.

- Lục minh chủ, ta muốn biết đáp án, liệu lời ngươi nói có phải là thật hay không?

Phong Sát Đại Đế do dự một chút, khuôn mặt run rẩy, dường như đã quyết định, hắn nhìn Lục Thiếu Du rồi nghiêm túc hỏi.

- Lục Thiếu Du ta đã nói điêu lần nào chưa? Muốn tiêu diệt Hắc Sát giáo các ngươi, bằng vào thực lực của chúng ta bây giờ chỉ cần lật tay cũng có thể diệt, nếu như không phải nể mặt tiền bối trong sư môn có quan hệ sâu xa với Hắc Sát giáo các ngươi, ta làm sao có thể nói nhảm với các ngươi. Gọi ngươi một tiếng tiền bối đã là nể mặt tiền bối sư môn rồi. Tự ngươi quyết định đi, ta đã hết lòng rồi.

Trường bào màu xanh trên người Lục Thiếu Du tung bay, ánh mắt trầm xuống nói.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-3468)