Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2253

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2253: Chẳng bao lâu nữa
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


Thân ảnh to lớn cao ngạo kia nhìn về phía Lục Thiếu Du, ánh mắt khẽ đổi, lập tức phất tay một cái. Lực lượng mênh mông lan tràn, trong khoảnh khắc khiến cho không gian hỗn loạn. Năng lượng thiên địa trong không gian chấn động. Mà ngay cả Thái Cổ U Minh Viêm lúc này cũng giống như bị phong tỏa, trong lúc mơ hồ có cảm giác bị trói buộc.

Dưới cỗ lực lượng mênh mông này Lục Thiếu Du có cảm giác trong khoảnh khắc bản thân bị áp chế. Chân khí linh lực trong cơ thể đình trệ. Lực áp chế trên người mấy chục đạo linh hồn phân thân kia còn lớn hơn. Có cảm giác như sắp tiêu tán.

Sưu Sưu.

Dưới biến hóa bực này, Lục Thiếu Du không thể không lập tức thu tất cả linh hồn phân thân và đại hồn anh vào trong cơ thể.

- Hừ, dùng thực lực của ngươi bây giờ còn chưa xứng giao thủ với ta. Nếu như sau này dám dây dưa với Du Thược và Thanh Tuyền ta sẽ không khách khí với ngươi. Ngươi nhớ cho kỹ.

Thân ảnh to lớn mà cao ngạo lạnh lùng nhìn qua Lục Thiếu Du, khẽ phất tay một cái. Trước người xuất hiện vết nứt không gian, thân thể tiến vào trong vết nứt không gian rời đi. Lục Thiếu Du bị áp lực áp chế, trong lúc nhất thời khó có thể thoát khỏi trói buộc, căn bản khó có thể ngăn cản.

- Không bao lâu nữa ta sẽ đích thân tới Linh Vũ giới của ngươi đón nữ nhi ta. Thuận tiện tính toán sổ sách giữa chúng ta.

Khi Lục Thiếu Du thoát khỏi trói buộc thì thân ảnh to lớn mà cao ngạo đã mang theo Lăng Thanh Tuyền và Du Thược cùng với Huyết Kiếm Đại Đế tiến vào trong vết nứt không gian.

Trong vết nứt không gian, có thể thấy được mẫu tử Lăng Thanh Tuyền, Du Thược đều quay đầu nhìn về phía sau. Trong ánh mắt có chút lưu luyến, lập tức quay đầu rời đi.

- Mặc dù có chút tiền vốn, có Âm Dương Linh Vũ Quyết, còn Thái Cổ U Minh Viêm trở thành linh hồn phân thân của ngươi, thế nhưng trong thời gian ngắn ngươi còn xa không đủ. Về phần sau này, sợ rằng ngươi cũng không có ngày tốt lành đâu.

Âm thanh lạnh nhạt từ trong vết nứt không gian truyền ra, vết nứt không gian lập tức biến mất.

Lục Thiếu Du nhìn chăm chú vào trong vết nứt không gian đang xác nhập, cũng chỉ có thể thu hồi Thái Cổ U Minh Viêm cùng với không gian Sinh Sinh Bất Tức. Hai tay hắn nắm chặt, ánh mắt âm trầm, không ngờ cuối cùng Huyết Kiếm lão cẩu cùng với Du Thược, Lăng Thanh Tuyền đều bị giới chủ Linh Vũ giới mang đi. Thực lực của đối pương quá mạnh mẽ. Bây giờ hắn cũng khó có thể chống lại. Đối phương thậm chí còn biết rõ quan hệ của hắn và Thái Cổ U Minh Viêm.

Trực giác nói cho Lục Thiếu Du biết, giới chủ Linh Vũ giới này so với Huyết Kiếm Đại Đế tuyệt đối còn khủng bố, cường hãn hơn gấp mấy lần.

Lục Thiếu Du lập tức thu hồi Thái Cổ U Minh Viêm và không gian Sinh Sinh Bất Tức, cùng với Huyết Lục, Thanh Linh Khải Giáp, Huyễn Ảnh Thanh Vũ. Đám người Cổ Kiếm Phong phía xa lúc này mới cảm thấy tốt hơn một chút. Mặc dù cảm thấy tốt hơn, thế nhưng chân khí, linh lực trong cơ thể mấy người đình trệ. Thậm chí ngay cả linh hồn cũng bị nhiệt độ cao áp chế. Thân thể giống như sắp bị hòa tan.

Sưu Sưu.

Trên không trung xa xa có từng tiếng xé gió vang lên, lập tức có không ít thân ảnh phá không bay tới.

- Không sao chứ?

Người xuất hiện đầu tiên chính là Dương Đỉnh Thiên của Vân Dương Tông, ánh mắt chăm chú dò xét về bốn phía, sau đó mới nói:

- Người vừa tới là giới chủ Linh Vũ giới sao? Thực lực quả thực cường hãn.

- Tiền bối, tiểu tử không sao.

Lục Thiếu Du lắc đầu, đám người Mẫu Đơn, Lục Tâm Đồng, Nam Dương Quá, Thánh Thủ Linh Đế, Hàn Băng Đại đế lập tức đáp xuống bên cạnh Lục Thiếu Du. Mọi người lo lắng không thôi, cho nên vẫn luôn ở phía xa nhìn về động tĩnh bên này.

- Nhị đệ, người vừa rồi thật mạnh. Dương Quá nhìn về phía trước, người thần bí kia vừa mới xuất hiện, hắn đã cản nhận cấm chế trong không gian bị xé rách tạo thành chấn động cực lớn. Mọi người không dám tới gần, cho nên cũng không biết quá rõ tình hình xảy ra trong không gian này.

- Đúng vậy, rất cường hãn.

Ánh mắt Lục Thiếu Du ngưng trọng, hắn là người duy nhất cảm thấy khá hơn một chút. Bởi vì Lăng Thanh Tuyền và Du Thược hiện tại ít nhất sẽ không gặp nguy hiểm gì. Chỉ tiếc một bản Vô Tự Thiên Thư đã không còn nữa. Quan trọng nhất chính là hắn không được nữ nhi thừa nhận, chuyện này khiến cho trong lòng Lục Thiếu Du cực kỳ thất vọng.

- Người này không biết là Đế cấp thất trọng hay là bát trọng. Thật không ngờ trong Linh Vũ giới còn có cường giả loại này. Chống lại Hoàng tộc cũng không có vấn đề quá lớn.

Dương Đỉnh Thiên lúc này vẫn còn đang vô cùng rung động. Ở phía xa cảm nhận được khí tức cũng khiến cho hắn có cảm giác không có cách nào chống lại.

- Đại ca, người Thiên Kiếm môn phải làm sao bây giờ?

Ánh mắt Lục Tâm Đồng nhìn về phía Lục Thiếu Du, trong mắt hiện lên sát ý với đám người Cổ Kiếm Phong.

Nghe vậy đám người Hàn Băng Đại đế, Thánh Thủ Linh Đế, Vân Thủy Đế Tiên cùng mọi người lập tức dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn vào đám người Cổ Kiếm Phong.

- Giết.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói, tuy rằng Huyết Kiếm Đại Đế bị giới chủ Linh Vũ giới mang đi. Thế nhưng vẫn còn mấy người Thiên Kiếm môn. Còn có dư nghiệt Thiên Kiếm môn được che giấu khác. Cho nên hắn không cần phải khách khí.

Từng ánh mắt tràn ngập hàn ý của đám người Lục Tâm Đồng và Lục Thiếu Du nhìn về phía đám người Nguyên Nhược Lan, Cổ Kiếm Phong. Trong lòng đám người Nguyên Nhược Lan cảm thấy lạnh lẽo. Bọn họ vốn cho rằng Huyết Kiếm lão tổ ra tay thì Lục Thiếu Du này chắc chắn sẽ phải chết. Thế nhưng không ngờ Lục Thiếu Du lại ép Huyết Kiếm lão tổ tới đường cùng. Cuối cùng lại bị giới chủ Linh Vũ giới bắt đi. Lúc này dưới ánh mắt tràn ngập sát ý không thèm che dấu của đám người Lục Thiếu Du, đám người Cổ Kiếm Phong đột nhiên có cảm giác giống như từ thiên đàng rơi xuống địa ngục.

Chỉ cần có một cường giả Đế cấp thì đám người Cổ Kiếm Phong thậm chí còn không có dũng khí chạy trốn. Trước mặt Đế giả bọn họ sao lại không biết bọn họ không có cơ hội chạy thoát.

- Giết sạch toàn bộ dư nghiệt Thiên Kiếm môn.

Trong đôi mắt xinh đẹp của Lục Tâm Đồng lan tràn sát ý. Váy dài tung bay, thân ảnh lập tức xuất hiện trước mặt Nguyên Nhược Lan. Lục Tâm Đồng dẫn đầu ra tay, đám người Lục Thiếu Du, Dương Quá, Hàn Băng Đại Đế, Thánh Thủ Linh Đế cũng không có ý định ra tay.

Chỉ bằng vào mấy người này của Thiên Kiếm môn, nếu như bọn họ ra tay đối phó thì quả thực đã quá coi trọng đám người này, đám người này còn không xứng.

- Tâm Đồng, để lại một người sống, còn có chút tác dụng.

Lục Thiếu Du cũng không định động thủ, ánh mắt hắn trầm xuống, có lẽ hắn cũng không muốn tự mình ra tay đánh chết Nguyên Nhược Lan kia. Chỉ tiếc người Thiên Kiếm môn, hắn không có ý định buông tha, cho nên lúc này hắn mới không ra tay.

- Vâng.

Lục Tâm Đồng đáp, khói độc quanh thân lập tức khuếch tán.

- Dừng tay, Lục Thiếu Du, ta xin ngươi dừng tay.

Nhìn thấy Lục Tâm Đồng định ra tay, Nguyên Nhược Lan biến sắc, lớn tiếng hô.

*****

Sắc mặt đám người Cổ Kiếm Phong trắng bệch, trước mặt Đế giả coi như bọn họ tự bạo hồn anh cũng không có tác dụng.

- Nguyên Nhược Lan, ngươi còn mặt mũi cầu xin ca ca ta? Ngay cả chất nữ của ta cũng dám bắt, Thiên Kiếm môn nhất định phải bị diệt, chó gà không tha.

Lục Tâm Đồng không chút khách khí nói.

- Lục Thiếu Du, xin ngươi. Coi như đây là lần cuối cùng ta cầu ngươi, được chứ?

Nguyên Nhược Lan lớn tiếng cầu khẩn, nàng biết rõ Lục Tâm Đồng tuyệt đối sẽ không khách khí với bất kỳ người nào của Thiên Kiếm môn. Cho nên nàng chỉ có thể cầu khẩn Lục Thiếu Du.

- Nguyên Nhược Lan, chúng ta đã không còn một chút quan hệ nào.

Lục Thiếu Du nghe vậy lập tức nhíu mày, thân ảnh tiến lên phía trước một bước.

Nhìn thấy ca ca tiến lên đáp lời Nguyên Nhược Lan, ánh mắt Lục Tâm Đồng khẽ biến đổi, thân hình chậm rãi dừng lại, cũng không định ra tay ngay.

- Lục Thiếu Du, Huyết Kiếm lão tổ đã bị bắt đi. Nhất định sẽ chết, những người còn lại của Thiên Kiếm môn ta đã không có cách nào uy hiếp được ngươi và Phi Linh môn. Ta cam đoan, chúng ta tuyệt đối sẽ không gây bất lợi với bất kỳ ai trong Phi Linh môn, ngươi buông tha cho chúng ta một lần, được không?

Ánh mắt Nguyên Nhược Lan chăm chú nhìn vào Lục Thiếu Du, ánh mắt vô cùng phức tạp, trong lòng nàng đột nhiên có cảm giác cực kỳ khập khiễng. Từ lúc đại hội Tam tông Tứ môn, nàng vẫn đuổi theo bước chân của Lục Thiếu Du, đến trận chiến ở Vạn Thú Tông khiến cho nàng có cảm giác nàng đã sắp bước tới gần Lục Thiếu Du.

Mà bây giờ Lục Thiếu Du ở trước mặt nàng đã là một ngọn núi lớn mà nàng không có cách nào vượt qua. Quan trọng nhất là loại cảm giác, loại cảm giác ở trong Hư không bí cảnh khiến cho trong lòng nàng suy nghĩ rất nhiều, tưởng tượng rất nhiều.

Mà bây giờ nàng biết rõ tất cả đều không có khả năng, từ khi Đoạn Kiếm lão tổ đánh chết Đông Vô Mệnh, nàng và hắn đã không có cách nào giống như khi trước nữa.

- Người chết mới khiến cho ta yên tâm.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, không có một chút do dự nào, nói.

- Bằng không ngươi giết ta đi. Ta chết rồi hy vọng cuối cùng của Thiên Kiếm môn cũng không có. Ngươi giết ta thả sư phụ và mấy vị trưởng lão ra. Được không?

Nguyên Nhược Lan nhìn Lục Thiếu Du nói.

Cơ mặt Lục Thiếu Du co rúm lại, ánh mắt chớp động, lạnh nhạt nói:

- Ta không định buông tha ngươi, về phần những người khác nhất định sẽ chết.

- Lục Thiếu Du, ngươi thực sự không nể tình trước kia sao? Ít nhất chúng ta đã từng cùng chung hoạn nạn qua. Ta cũng biết ngươi không nợ ta cái gì, thế nhưng ta cầu xin ngươi thả sư phụ ta. Hoặc là ta làm nô tỳ cho ngươi.

Nguyên Nhược Lan lần nữa đau khổ cầu xin Lục Thiếu Du, ngừng một cái, nàng cắn răng, lập tức nói:

- Cho dù là thân thể của ta, ta cũng nguyện ý đem thân thể này cho ngươi. Chỉ cần ngươi thả sư phụ ta cùng với người Thiên Kiếm môn. Thân thể của ta ngươi đã xem qua. Cũng không kém bao nhiêu so với nữ nhân của ngươi. Ngươi cảm thấy thế nào.

Lời này vang lên khiến cho ánh mắt chúng Đế giả biến hóa.

- Ài.

Chỉ có Mẫu Đơn bất đắc dĩ than thở.

- Ta không cần.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lần nữa chấn động, ngừng một lát rồi lập tức nói.

Lục Thiếu Du dứt lời, ánh mắt Nguyên Nhược Lan ngốc trệ, vẻ mặt uể oải, nhìn qua Lục Thiếu Du rồi hỏi: - Lục Thiếu Du, chẳng lẽ từ trước tới nay ngươi chưa từng nghĩ tới ta sao? Nếu như bỏ qua quan hệ với Thiên Kiếm môn, ta có thể giống như nữ nhân của ngươi không? Khi đó ngươi cũng đã ở trên người ta, ngươi không có ý gì với ta sao?

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, khẽ nói:

- Trong lòng ta đương nhiên ngươi không bằng tất cả nữ nhân của ta. Về phần có ý với ngươi, ta thấy có lẽ ngươi còn nhiều hơn.

Khục khục.

Thể mềm mại của Nguyên Nhược Lan lùi về phía sau một bước, ánh mắt xám như tro tàn, hai mắt ngốc trệ, lập tức cười rộ lên, thấp giọng nói:

- Ta hiểu rồi, tất cả đều do ta tự mình đa tình. Một bên tình nguyện mà thôi. Không ngờ ta lại không lọt vào nửa con mắt của ngươi.

- Nữ nhân ồn ào, mặc kệ ngươi.

Tính nhẫn nại của Lục Tâm Đồng không phải là quá tốt, miệng khẽ quát một tiếng, thân ảnh lao thẳng về phía Cổ Kiếm Phong. Một đạo chưởng ấn bằng linh lực mang theo khói độc nhanh như thiểm điện đánh vào trong mi tâm Cổ Kiếm Phong.

Sưu...

Chưởng ấn xuyên thủng không gian, xuyên thủng qua mi tâm Cổ Kiếm Phong, mang theo một vật màu trắng đen. Thân thể Cổ Kiếm Phong lập tức sưng vù, đen kịt. Thân thể từ trên không trung rơi xuống mặt đất.

- Sư phụ.

Tất cả mọi chuyện quá nhanh, Lục Tâm Đồng ra tay, bằng vào tu vi bây giờ Nguyên Nhược Lan khó có thể ngăn cản. Lúc mi tâm Cổ Kiếm Phong bị xuyên thủng, Nguyên Nhược Lan mới phục hồi tinh thần lại, thân ảnh xinh đẹp lóe lên, thế nhưng trước người nàng đột nhiên có một đạo thân ảnh màu xanh xuất hiện, Lục Thiếu Du đã ngăn cản trước mặt nàng.

Sưu Sưu...

Cùng một thời gian, Lục Tâm Đồng đã tiếp tục ra tay, trên cánh tay ngọc thon dài có mấy đạo chưởng ấn nhanh chóng được ngưng tụ, khói độc cùng với linh lực lan tràn ra.

Mấy trưởng lão còn lại của Thiên Kiếm môn căn bản không có bất kỳ lực chống lại nào, bị Lục Tâm Đồng giơ tay nhấc chân xuyên thủng mi tâm, thân thể hóa thành huyết vụ rơi xuống phía dưới.

Sưu...

Mấy trưởng lão của Thiên Kiếm môn chỉ có một người được Lục Tâm Đồng để lại, người này nhanh chóng bị Lục Tâm Đồng cấm chế vào trong tay.

- Lục Thiếu Du, ta biết ta không phải là đối thủ của ngươi. Chỉ tiếc giữ chúng ta sớm muộn cũng có ngày này.

Tiếng quát vừa dứt, quanh thân Nguyên Nhược Lan lập tức có khí tức quỷ dị lan tràn ra chung quanh. Đồng thời một thanh trường kiếm lập tức xuất hiện trong bàn tay trắng như ngọc của nàng.

Ông.

Ma kiếm kêu lên một tiếng, quanh thân lập tức tràn ngập kiếm quang, lấy quanh thân nàng làm trung tâm, từng đạo kiếm khí sắc bén lan tràn. Trong khoảnh khắc có từng đạo kiếm quang từ trong cơ thể nàng tuôn ra.

Quanh thân được ma khí ngập trời bao phủ, giờ phút này không gian quanh thân Nguyên Nhược Lan tràn ngập khói đen, khiến cho tim mọi người đập nhanh. Trên khuôn mặt tinh xảo lúc này thoạt nhìn có chút xinh đẹp mà yêu tà. Lục Thiếu Du nhìn Nguyên Nhược Lan trước mắt, thanh thế cực lớn của Nguyên Nhược Lan đối với Lục Thiếu Du giờ phút này mà nói đã không còn bao nhiêu uy hiếp. Ánh mắt hắn nhảy lên, chớp động một hồi rồi nói:

- Thực lực của ngươi không phải là đối thủ của ta. Nếu như ngươi tự phế tu vi ta có thể tha mạng cho ngươi.

- Cho dù ngày hôm nay có chết trong tay ngươi thì ta cũng phải liều mạng với ngươi.

Bộ váy dài màu tím của Nguyên Nhược Lan tung bay, toàn thân tràn ngập ma khí, thân ảnh xinh đẹp uyển chuyển. Mái tóc sau đầu bay múa, quanh thân có vô số hư ảnh trường kiếm, mang theo khí tức cực kỳ tà dị, không ngừng từ trong cơ thể nàng chui ra.

Nhưng vào lúc này, dưới sự phá hủy của Thái Cổ U Minh Viêm, một mảnh lớn không gian bị phá hủy thành hư vô, chỉ còn Kiếm Sơn cao vút trong mây, vô cùng khổng lồ kia.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-3468)