← Ch.2301 | Ch.2303 → |
- Nhân loại, đa tạ ngươi ra tay tương trợ.
Nữ tử này nhìn qua Lục Thiếu Du, đôi mắt trên khuôn mặt tuyệt mỹ có khí tức âm hàn lan tràn, khiến cho người có thực lực thấp nhìn vào sẽ cảm thấy linh hồn sợ sệt.
- Chúc mừng ngươi đem đối thủ thôn phệ hoàn toàn.
Lục Thiếu Du nhìn nữ tử trước mắt, tất cả cảnh tượng trước mắt vừa rồi khiến cho Lục Thiếu Du không khó nhìn ra nữ tử trước mắt đã thôn phệ linh hồn thể Âm Đàm kia.
- Chuyện này phải đa tạ ngươi ra tay tương trợ, ta với Âm Đàm có thực lực ngang nhau, nếu như không có lôi điện lực của ngươi làm ảnh hưởng tới Âm Đàm, dưới tình huống ta bị thương, căn bản không có cách nào làm gì hắn.
Nữ tử âm lãnh nói vói Lục Thiếu Du, khóe miệng nở nụ cười vui vẻ cảm tạ. Khuôn mặt tuyệt mỹ này mỉm cười, vẫn khiến cho người ta cảm thấy lạnh lẽo, giống như trời sinh đã là như vậy, không có cách nào cải biến khí chất đó được.
- Hy vọng ngươi nói có thể giữ lời.
Thân thể tuyệt mỹ ở ngay trước mắt thế nhưng lại không khiến cho lòng Lục Thiếu Du dao động một chút nào. Một chúc định lực ấy Lục Thiếu Du vẫn có đủ. Cho dù ánh mắt của Lục Thiếu Du cũng không khách khí đánh giá thân thể tuyệt mỹ kia.
Nữ tử nhìn qua Lục Thiếu Du, gật đầu nói:
- Đương nhiên, ta nói chuyện vô cùng giữ lời. Bất quá ngươi phải chờ ta một ít thời gian, ta cần có thời gian khôi phục và giải quyết một ít ảnh hưởng.
- Cần bao lâu?
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ biến, có một ít chuyện Lục Thiếu Du không thể không đề phòng. Thực lực của linh hồn thể này tương đương với Âm Đàm kia. Thực lực kỳ thực có thể so sánh với Đế giả lục trọng. Nếu như để cho nàng ta khôi phục tới thời kỳ toàn thịnh, tăng thêm vừa thôn phệ Âm Đàm kia, sợ rằng thực lực sẽ càng thêm kinh khủng.
Lục Thiếu Du lo lắng Âm Minh này đến lúc đó sẽ trở mặt thì liệu hắn có thể bảo vệ được bản thân hay không. Chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi suy nghĩ một ít. Tuy rằng là đại cơ duyên thế nhưng hiện tại Lục Thiếu Du không có lựa chọn nào khác, chuyện này liên quan cực lớn.
- Có lẽ không bao lâu nữa, chờ ta một chút là được. Ngươi có thể yên tâm. Chuyện ta đáp ứng ngươi nhất định ta sẽ làm được.
Nữ tử nhìn qua Lục Thiếu Du nói:
- Đúng rồi, sau này ngươi có thể gọi ta là Âm Minh.
Âm Minh dứt lời, thân thể uyển chuyển mang theo sự hấp dẫn tự nhiên ngồi xuống trước mặt Lục Thiếu Du không xa. Thủ ấn kết xuất, quang mang quanh thân xuất hiện. Khí tức âm hàn lan tràn, đã bắt đầu điều tức. Cũng không bố trí cấm chế phòng ngự gì, dường như rất tin tưởng Lục Thiếu Du vậy.
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, thân thể mềm mại, uyển chuyển kia ngồi đó cũng vô cùng mê người. Sau khi nhìn một lúc, Lục Thiếu Du cũng khoanh chân ngồi ở phía xa, trong đầu suy nghĩ miên man.
Trong hố sâu dưới lòng đất này có linh hồn thể như Âm Đàm và Âm Minh, đây là điều vượt quá sự tưởng tượng của Lục Thiếu Du. Khó trách lúc trước nhiều Đế giả như vậy chỉ có tiến vào mà không có ra. Thực lực của Âm Đàm và Âm Minh cũng đã chứng minh sự nguy hiểm trong Thiên Trủng không phải tầm thường.
Vừa rồi Lục Thiếu Du tương trợ Âm Minh là bởi vì cũng không có lựa chọn nào khác. Hắn không biết một chút gì về Thiên Trủng, cho nên Lục Thiếu Du muốn thông qua Âm Minh biết được nhiều hơn về Thiên Trủng lạ lẫm này một ít. Quan trọng là Âm Minh nói tới đại cơ duyên, Thiên Đế đại nhân cao cao tại thượng cũng được nàng ta đề cập tới.
Đại cơ duyên kia liên quan tới Thiên Trủng và an nguy của tất cả mọi người. Lục Thiếu Du cũng không có lựa chọn nào khác. Âm Đàm và Âm Minh hắn phải lựa chọn tương trợ một người. Vừa rồi, hắn thấy Âm Minh so với Âm Đàm phù hợp hơn.
Lúc này Lục Thiếu Du cũng không biết Tiểu Long, đại ca Dương Quá, Bạch Linh, Vô Song, Cảnh Văn, Tâm Đồng, đám người sư phụ Thánh Thủ Linh Đế thế nào rồi.
Trong lòng Lục Thiếu Du lo lắng cho mọi người. Sau khi nhìn thấy Âm Đàm và Âm Minh, trong lòng Lục Thiếu Du càng thêm lo lắng cho đám người Bạch Linh, Vô Song, Tâm Đồng. Bằng vào thực lực của các nàng một khi gặp phải tồn tại như Âm Đàm, hậu quả không cần phải nói.
Suy tư một lát, trong lúc đợi Âm Minh, Lục Thiếu Du cũng bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.
Trong Thiên Trủng không có trăng sao, thế nhưng không gian lại có chỗ sáng ngời, có nơi lờ mờ. Thời gian cũng chỉ có thể suy đoán đại khái. Nếu thân là cường giả, tính toán thời gian đại khái cũng không phải là chuyện lớn gì. Cho dù là bế quan thì trong lòng cũng biết rõ.
Mà sự tồn tại của Thiên Trủng không có ai biết. Thiên Trủng rốt cuộc là nơi như thế nào, tại sao lại tồn tại trên đại lục này.
Trong một sơn cốc cực lớn có vẻ âm trầm. Một đạo thân ảnh hùng vĩ, mặt đeo mặt nạ màu vàng đứng trên ngọn núi. Bên người còn có một thân ảnh mặc trường bào huyết sắc, lưng đeo trường kiếm màu đỏ. Đây chính là hai người Huyết Kiếm Đại Đế và Linh Vũ giới chủ.
- Giới chủ, chúng ta đi tìm kiếm đại cơ duyên kia như thế nào đây?
Huyết Kiếm Đại Đế cung kính hỏi giới chủ Linh Vũ giới. Đồng thời ánh mắt mang theo sự cảnh giác không ngừng dò xét chung quanh Thiên Trung.
- Sẽ tìm được. Nhưng mà những Hoàng tộc kia cũng sẽ tìm thấy. Chúng ta không vội, trong này rất nguy hiểm. Hiện tại còn cần thời cơ. Không phải tới trước là có được tất cả.
Dưới mặt nạ màu vàng, hàn ý từ trong mắt giới chủ Linh Vũ giới bắn ra.
- Giới chủ, chúng ta phải chờ tới khi nào?
Huyết Kiếm Đại Đế hỏi.
- Ngươi cho rằng đại cơ duyên dễ dàng đạt được như vậy sao? Nếu như dễ dàng đạt được như vậy, bao nhiêu năm qua có nhiều Đế giả tiến vào trong Thiên Trủng, đã sớm có người thành công rồi. Điều chúng ta cần làm hiện tại là chờ đợi, chỉ cần chờ đợi là tốt rồi.
Giới chủ Linh Vũ giới nhìn qua Huyết Kiếm Đại Đế nói:
- Yên tâm đi, ngươi có Vô Tự Thiên Thư trong tay, một khi ta tìm được đại cơ duyên nhất định sẽ để cho ngươi trùng kiến Thiên Kiếm môn. Để cho Thiên Kiếm môn lần nữa đứng sừng sững trên đại lục, trở thành sơn môn mạnh nhất.
- Ta còn muốn báo thù, huyết hải thâm thù của Thiên Kiếm môn phải báo. Nhất định phải để cho Lục Thiếu Du trả lại cả vốn lẫn lời.
Sát ý trong mắt Huyết Kiếm Đại Đế bắn ra. Vì báo thù, vì trọng kiến Thiên Kiếm môn, hắn lựa chọn Linh Vũ giới. Tất cả mọi chuyện đều do một tay Lục Thiếu Du tạo thành.
- Sau khi đạt được đại cơ duyên, ngươi muốn làm gì cũng được.
Giới chủ Linh Vũ giới ngẩng đầu nhìn về phía trước nói:
- Nhân thủ chúng ta còn chưa đủ. Hoàng tộc và những sơn môn khác tới khá nhiều người. Tuy rằng thực lực của bọn họ không được tốt lắm. Thế nhưng hiện tại chúng ta cũng cần một ít nhân thủ. Trước tiên ngươi đi tìm hai người Sinh Tử Diêm La đi. Để xem có thể lôi kéo một ít tán tu hay không. Đến lúc đó cơ hội của chúng ta càng lớn.
- Mưu kế của giới chủ rất hay, lôi kéo một ít tán tu sẽ khiến cho thực lực của chúng ta càng mạnh hơn nữa.
← Ch. 2301 | Ch. 2303 → |