← Ch.2315 | Ch.2317 → |
Âm Minh lớn tiếng nói, linh hồn lực âm trầm mênh mông dưới hỏa diễm màu xanh da trời áp chế căn bản không có cách nào nhúc nhích. Một khi đụng chạm hóa thành tro tàn, căn bản không có cách nào chống lại.
- Ngươi nói quả thực êm tai, chỉ tiếc ta sẽ không tin tưởng ngươi.
Lục Thiếu Du đứng chắp tay, hắn căn bản không tin tưởng lời của Âm Minh này. Ngay từ đầu Lục Thiếu Du chưa từng tin tưởng Âm Minh này, bởi vì Âm Đàm kia chính là kết cục.
Sưu Sưu.
Hỏa diễm màu xanh da trời không ngừng co rút lại, vòng xoáy bằng linh hồn va chạm với hỏa diễm màu xanh da trời lập tức bị thiêu đốt thành tro tàn, lập tức biến mất. Vòng xoáy bằng linh hồn quanh thân Âm Minh chỉ có thể co rút lại, càng ngày càng nhỏ.
- Nhân loại, ngươi cho rằng ngươi có thể làm gì được ta sao? Ngươi đừng quên hiện tại ngươi còn đang nằm trong sự khống chế của ta.
Càng ngày càng không có cách gì chống lại, Âm Minh âm trầm hét lớn một tiếng, trong giây lát từ trong vòng xoáy bằng linh hồn có một đạo lưu quang âm trầm lướt đi. Lưu quang mang theo linh hồn chấn động mênh mông, trong sát na phóng vào trong mi tâm Lục Thiếu Du rồi biến mất không thấy gì nữa.
- Rốt cuộc linh hồn bổn nguyên cũng đi ra sao?
Linh hồn âm trầm chấn động mênh mông kia phóng tới, Lục Thiếu Du không có ý định ngăn cản. Tùy ý để cho nó tiến vào trong mi tâm.
Trong chớp mắt này trong lòng Âm Minh đã mơ hồ cảm thấy một tia dự cảm không tốt. Nàng cảm thấy rất kỳ quái, linh hồn bổn nguyên của nàng muốn đoạt xá nhân loại này, vì sao nhân loại này lại không có chút phản ứng nào. Chuyện này quá kỳ quái.
Sưu.
Trong lúc cấp bách, Âm Minh cũng không dám nghĩ nhiều, lập tức tiến vào trong mi tâm của Lục Thiếu Du.
Âm Minh tiến vào trong đầu, khóe miệng Lục Thiếu Du nở nụ cười thỏa mãn. Muốn đối phó với Âm Minh này tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.
Lục Thiếu Du đã sớm nghĩ qua, muốn đối phó với Âm Minh này tổng cộng có ba phương pháp. Loại thứ nhất là lợi dụng kim đao màu vàng giải quyết Âm Minh này. Nhưng mà đến lúc đó chỗ tốt mà hắn đạt được lại ít nhất. Đại bộ phận chỗ tốt đều bị kim đao màu vàng đoạt lấy.
Nếu là bình thường, kim đao màu vàng đạt được chỗ tốt Lục Thiếu Du cũng không đau lòng. Thế nhưng hiện tại lại không giống như vậy. Trong Thiên Trủng này hắn phải cố gắng đề cao thực lực. Như vậy mới có cơ hội bảo vệ bản thân mình.
Phương pháp thứ hai là dùng Thái Cổ U Minh Viêm luyện hóa Âm Minh, chuyện này quả thực quá dễ dàng. Sau khi Thái Cổ U MInh Viêm luyện hóa Âm Minh, thực lực nhất định sẽ khôi phục không ít.
Nhưng Lục Thiếu Du đều không có ý định dùng hai loại phương pháp này. Cho dù là phương pháp thứ hai khiến cho linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm luyện hóa Âm Minh này có thể khôi phục được không ít. Thế nhưng lại không đạt được toàn bộ chỗ tốt mà Âm Minh mang lại. Thực lực của Âm Minh này thậm chí còn trên Vũ Đế lục trọng hậu kỳ của Thác Bạt Hoàng tộc kia.
Nghĩ tới chỗ tốt lớn nhất có thể đạt được từ Âm Minh chuyển thành cho mình sử dụng. Lục Thiếu Du lựa chọn phương pháp thứ ba, dùng đại hồn anh thôn phệ. Đại hồn anh và Âm Minh hoàn toàn giống nhau. Chỉ cần thôn phệ dung hợp, đến lúc đó có thể triệt để hòa tan vào làm một thể với đại hồn anh. Khi đó thực lực có thể còn mạnh hơn Âm Minh hiện tại.
Tăng thêm thủ đoạn của Đại hồn anh, Lục Thiếu Du rất dễ dàng quyết định, Âm Minh để cho đại hồn anh giải quyết. Nhưng mà muốn để cho Đại hồn anh giải quyết Âm Minh lại phiền phức không ít. Đầu tiên thực lực của Âm Minh so với Đại hồn anh hiện tại không biết cường hãn hơn bao nhiêu lần. Dưới tình huống bình thường mà nói, Đại hồn anh và Âm Minh thôn phệ lẫn nhau thì quả thực là muốn chết. Đại hồn anh sẽ trở thành thuốc bổ cho Âm Minh, để cho thực lực của Âm Minh một lần nữa tăng cường.
Cho nên Lục Thiếu Du mới rườm rà như vậy. Đầu tiên cố ý giả vờ mình bị thương, để cho Âm Minh trở mặt. Sau đó hắn cố ý để cho Âm Minh vây khốn. Kỳ thật Lục Thiếu Du đã sớm âm thầm thúc dục Thái Cổ U Minh Viêm giấu ở trong không gian này. Dưới sự bao phủ của Thái Cổ U Minh Viêm, Âm Minh này thậm chí muốn chạy trốn cũng khó.
Cuối cùng vì bị ép tới mức đường cùng cho nên Âm Minh dành phải vận dụng linh hồn bổn nguyên đoạt xá hắn. Mục tiêu cuối cùng của Lục Thiếu Du chính là bản thể của Âm Minh, bản thể của nàng ta chính là sát khí mênh mông và tàn hồn ngưng tụ lại mà thành. Cuối cùng ở trong Thiên Trủng trải qua vô số năm mà có linh trí. Cho nên chắc chắn sẽ có linh hồn bổn nguyên. Thứ này giống như hồn anh của vũ giả và linh giả vậy.
Linh hồn bổn nguyên mới thực sự là Âm Minh, nếu như Âm Minh không có linh hồn bổn nguyển thì chỉ là sát khí và tàn hồn mênh mông âm trầm mà thôi. Giống như là vũ giả và linh giả mất đi hồn anh vậy. Đến lúc đó cho dù sát khí và tàn hồn mạnh mẽ tới đâu cũng đều bị Đại hồn anh thôn phệ.
Cho nên lúc này Lục Thiếu Du mới quyết định ép linh hồn bổn nguyên của Âm Minh tiến hành đoạt xá với hắn. Nếu như không phải vì vậy, muốn để cho Đại hồn anh thôn phệ Âm Minh cũng không phải là chuyện dễ dàng. Nếu như để cho Thái Cổ U Minh Viêm động thu mà nói, nhất định Âm Minh sẽ bị luyện hóa triệt để.
Sưu.
Linh hồn bổn nguyên của Âm Minh tiến vào trong mi tâm của Lục Thiếu Du, chui thẳng vào trong đầu Lục Thiếu Du, mang theo khí tức âm trầm ngập trời, sau đó lập tức hóa thành bộ dáng của Âm Minh. Ngay lập tức Âm Minh tiến vào chỗ sâu trong linh hồn của Lục Thiếu Du.
- Nhân loại, ngươi quá tự phụ, đoạt xá ngươi là ta có thể tiến vào chỗ có đại cơ duyên kia.
Âm Minh cười lạnh một tiếng, thân ảnh xuất hiện chỗ sâu trong đầu Lục Thiếu Du.
Sưu.
Nhưng mà cũng vào lúc này, kim đao màu vàng lan tràn ra đao mang đột nhiên có động tĩnh. Đột nhiên có tiếng xé gió phá không vnag lên. Trong đầu, sát khí ngập trời xuất hiện.
- Đây là thứ gì? Năng lượng thật mạnh.
Âm Minh hoàn toàn dừng lại, nụ cười lạnh trên môi lúc này chuyển thành kinh hãi. Trong ánh mắt của nàng, ở không gian phía trước có kim quang vạn trượng, phóng ra sát khí ngập trời. Cỗ sát khí nầy so với sát khí trên người nàng quả thực là sư phụ.
Trong kim quang vạn tượng kia có khí tức đè nặng khiến cho nàng không có cách nào phản kháng. Trước mặt khí tức này, nàng cảm giác mình giống như con sâu cái kiến.
Sưu...
Trong lúc Âm Minh kinh hãi, nàng muốn chạy trốn thế nhưng trong này có năng lượng vô hình giam cầm nàng vào bên trong, khiến cho nàng không có cách nào động đậy. Lực lượng ngập trời bao phủ nàng, bên trong có một đạo đao mang màu vàng dùng xu thế như sấm sét ầm ầm đánh xuống. Bên trong khí tức này có một sự hủy diệt.
- Nhân loại âm hiểm, ngươi cố ý để cho ta đoạt xá ngươi.
Đến thời điểm này Âm Minh rốt cuộc cũng phát hiện ra, nàng đơn giản tiến vào không gian trong đầu của nhân loại này như vậy là do nhân loại âm hiểm này cố ý dẫn nàng vào trong. Trong đầu nhân loại này có trọng bảo, trọng bảo này đủ để áp chế nàng.
*****
Sưu.
Chỉ tiếc là lúc này Âm Minh có hối hận cũng đã không kịp. Đao mang chói mắt trên không trung đã mang theo xu thế hủy diệt bổ vào trên người nàng.
Sưu.
Đao mang đánh xuống, thân thể linh hồn bổn nguyên của Âm Minh dễ dàng chia năm xẻ bảy. Sau đó hóa thành mảnh vỡ linh hồn tán loạn trong đầu Lục Thiếu Du, bị kim đao màu vàng thôn phệ.
Sưu.
Cùng một thời gian, Âm Minh bị diệt, vòng xoáy bằng linh hồn cực lớn dừng xoay tròn. Giữa không trung, hỏa diễm màu xanh da trời co rút lại, cuối cùng hóa thành một Lục Thiếu Du mặc áo bào xanh xuất hiện trên không trung.
- Thôn phệ.
Trong mi tâm của Lục Thiếu Du, Đại hồn anh lướt đi, đạp không đứng lơ lửng. Hai tay vung lên, hấp lực, cắn nuốt từ trong miệng tuôn ra. Thôn phệ linh hồn lực mênh mông và sát khí âm tầm.
Đại hồn anh thôn phệ sát khí âm trầm và linh hồn lực mênh mông giống như cá voi hút nước, tạo thành một vòng xoáy trước người. Linh hồn lực mênh mông và sát khí âm trầm, cuồn cuộn không dứt, giống như hồng thủy trút xuống, bị Đại hồn anh thôn phệ vào trong cơ thể.
Thân thể Đại hồn anh lúc này giống như một cái động không đáy cực lớn, cho dù có nhiều sát khí, linh hồn lực hơn thì cũng bị thôn phệ.
Nhưng mà sát khí âm trầm và linh hồn lực mênh mông lại không phải là thứ mà trong thời gian ngắn Đại hồn anh có thể thôn phệ sạch sẽ. Thực lực của Âm Minh so với Đại hồn anh thực sự cường hãn hơn quá nhiều.
Tử Yên và Kim Xà Đại Đế ngẩng đầu, nhìn thấy bản thể Lục Thiếu Du, linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm, Đại hồn anh. Ba đạo thân ảnh này khiến cho hai người nghi hoặc, khiếp sợ. Rốt cuộc trong đó xảy ra chuyện gì hai người nghĩ mãi mà không ra.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn Đại hồn anh đang thôn phệ, khóe miệng nở nụ cười vui vẻ. Chỉ có bản thân Lục Thiếu Du mới rõ nhất hiện tại Đại hồn anh nhận được bao nhiêu chỗ tốt. Sau khi Đại hồn anh thôn phệ linh hồn lực và sát khí của Âm Minh, đủ để trở thành một cường giả đỉnh cấp.
- Các ngươi không sao chứ?
Linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm tiến vào trong mi tâm, bản thể Lục Thiếu Du cũng lập tức đi tới bên người Kim Xà Đại Đế và Tử Yên.
- Lục chưởng môn, Âm Minh kia đâu?
Tử Yên nhìn Lục Thiếu Du, tình huống cụ thể tuy rằng nàng nhìn thấy, thế nhưng cũng không quá rõ. Nàng chỉ biết linh hồn bổn nguyên của Âm Minh đã tiến vào trong đầu Lục Thiếu Du.
- Âm Minh đã bị giải quyết, chúng ta không có việc gì.
Lục Thiếu Du nói xong khẽ phất tay một cái, lưu quang màu tím lóe lên. Lão giả thất tuần bị đứt một cánh tay của Thác Bạt Hoàng tộc rơi xuống mặt đất.
Lúc này lão giả thất tuần này vô cùng chật vật, ủ rũ giống như gà trống thua trận, không còn là Hoàng tộc cuồng ngạo, coi rẻ chúng sinh nữa.
- Lục chưởng môn, người này là Thái thượng trưởng lão Thác Bạt Lam của Thác Bạt Hoàng tộc. Dù sao cũng là người Hoàng tộc, ngươi định xử trí như thế nào?
Tử Yên nhìn lão giả thất tuần này, lại nhìn qua Lục Thiếu Du hỏi ý kiến.
- Ta cũng là người Hoàng tộc.
Lục Thiếu Du nhìn Tử Yên nói, lập tức vung tay, bàn tay hóa thành trảo, chưởng ấn mang theo không gian vặn vẹo đặt lên đỉnh đầu Thác Bạt Lam.
- Lục Thiếu Du, rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Ngươi không thể giết ta. Ngươi thân là Hoàng tộc, nếu như ngươi giết ta sẽ làm ảnh hưởng tới cả kế hoạch lớn.
Thác Bạt Lam hét lớn với Lục Thiếu Du. Trong mắt có oán hận, thế nhưng không còn tiếp tục cuồng vọng nữa.
- Hiện tại biết xin ta rồi sao? Chỉ tiếc kế hoạch của các ngươi liên quan gì tới ta? Ngươi năm lần bảy lượt muốn trêu ta, nhất định ngươi sẽ chết. Dứt lời, hấp lực từ trong lòng bàn tay Lục Thiếu Du tràn ra. Hấp lực cực lớn trong cơ thể Lục Thiếu Du tuôn ra. Chân khí trong cơ thể mạnh mẽ bị Lục Thiếu Du thôn phệ.
- Ah...
Cơ bắp trên khuôn mặt già nua của Thác Bạt Lam run rẩy, mặt mũi dữ tợn, cũng không có bao lâu lập tức kêu lên thảm thiết.
Tiếng kêu thảm khiến cho thân thể Tử Yên và Kim Xà Đại Đế run lên. Có thể khiến cho một Vũ Đế tam trọng đỉnh phong kêu thảm thiết như vậy đủ để thấy được hắn đang phải thừa nhận thống khổ, thừa nhận tra tấn ra sao.
Mấy thời thần sau, Thác Bạt Lam dưới tay Lục Thiếu Du trở thành thây khô. Thi thể hắn lập tức hóa thành tro tàn dưới linh hỏa của Lục Thiếu Du.
Phù.
Cũng vào lúc này, trong không gian bị cấm chế này đột nhiên gió nổi mây phun. năng lượng thiên địa mênh mông đột nhiên hội tụ tới. năng lượng thiên địa bàng bạc bắt đầu quay chung quanh Lục Thiếu Du.
- Đây là?
Tử Yên và Kim Xà Đại Đế kinh hãi, ngay khi hai người đang nghi hoặc, hai mắt Lục Thiếu Du đã nhắm chặt. Trên khuôn mặt có khí tức mênh mông kéo lên. Quanh thân có kim quang đem thân thể hắn bao phủ lại. Hai tay mở rộng, tùy ý để cho năng lượng thiên địa rót vào trong cơ thể.
- Đột phá, hắn lại đang đột phá.
- Chưởng môn sắp đột phá a.
Tử Yên và Kim Xà Đại Đế há hốc mồm. Đặc biệt là Tử Yên, nàng có cảm giác mình đã không có cách nào thừa nhận những chuyện khủng bố như vậy nữa. Lục Thiếu Du vừa mới đột phá bao lâu. Hiện tại lại muốn đột phá nữa rồi.
Đây quả thực không muốn để cho người khác sống a. Loại tốc độ đột phá như vậy coi như dùng hai chữ nghịch thiên cũng không có cách nào hình dung.
Nhìn cảnh này, sau khi kinh ngạc rung động, trong đôi mắt như bảo thạch của Tử Yên tràn ngập vẻ bất đắc dĩ, miệng thờ dài. Nàng có cảm giác, sau này mình sẽ không khiếp sợ vì bất luận thứ gì khác nữa. Bởi vì chuyện kinh khủng nhất, khiến cho người ta khiếp sợ nhất nàng đã tận mắt nhìn thấy không ít.
Gió nổi mây phun, năng lượng mênh mông hội tụ, không trung lung lay giống như sắp đổ. Tựa như sơn băng địa liệt.
Ầm ầm.
Không gian bị cấm chế này rốt cuộc cũng không có cách nào thừa nhận khí tức mênh mông chấn động. Sau khi có vô số khe nứt lan tràn, không gian to lớn lập tức ầm ầm nghiền nát. Cả không gian bị cấm chế sụp đổ.
Oanh.
Trên không trung, một đạo năng lượng thiên địa bàng bạc tiến vào trong cơ thể Lục Thiếu Du. Khí tức Lục Thiếu Du kéo lên, dễ dàng phá vỡ bình chướng vô hình, từ Vũ Đế tam trọng đỉnh phong đặt chân lên Vũ Đế tứ trọng.
- Đột phá Vũ Đế tứ trọng, uy thế đột phá tại sao lại mạnh như thế?
Tử Yên nhìn lên không trung, nàng cũng chỉ có thể lắc đầu. Chuyện này không làm cho nàng cảm thấy kỳ quái gì nữa.
Sưu Sưu.
Động tĩnh kinh người này khiến cho không ít người ở gần đó chú ý. Lập tức từ trên không trung xa xa vang lên tiếng xé gió không ngừng, liên tục có những thân ảnh tiến đến.
Tổng cộng có năm đạo thân ảnh, không ngờ lại là đám người Thánh Thủ Linh Đế, Nam thúc, Thánh Linh lão tổ, còn có hai người là Thần nữ Thái Công Tĩnh Nhiễm của Thái Công Hoàng tộc và Tử Hiên lão tổ của Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc.
Năm người đáp xuống, ánh mắt lập tức bị Lục Thiếu Du trên không trung hấp dẫn.
- Vũ Đế tứ trọng.
← Ch. 2315 | Ch. 2317 → |