← Ch.2347 | Ch.2349 → |
– Các ngươi có ý gì.
Lục Thiếu Du giận dữ, trường bào run lên, thanh ảnh nhanh như thiểm điện lao thẳng xuống.
– COn rể tốt của ta, nếu như ngươi dám động ta cam đoan hai nữ nhân của ngươi sẽ chết.
Mà Lục Thiếu Du vừa mới có động tác, thanh âm âm trầm của giới chủ Linh Vũ giới cũng truyền ra khiến cho thân ảnh Lục Thiếu Du vừa mới phóng xuống lập tức dừng lại giữa không trung. Lục Thiếu Du nhìn qua giới chủ Linh Vũ giới, trong mắt có hàn ý bắn ra, trầm giọng nói:
– Chẳng lẽ là ngươi?
– Đúng vậy, ngươi đoán đúng rồi. Chuyện này quả thực có quan hệ với ta. Là ta bảo bọn họ làm như vậy.
Giới chủ Linh Vũ giới cười nhạt một tiếng, khí tức âm hàn giống như vô thanh vô tức lan tràn.
– Ngươi bảo bọn họ làm? Bọn họ nghe ngươi? Ngươi có ý gì?
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, trong lòng càng cảm thấy bất an, dùng thực lực và thân phận của Hổ Khiếu lão tổ và Chu Phượng lão tổ tại sao lại nghe lời giới chủ Linh Vũ giới? Trừ phi...
Mọi người phía dưới nghe vậy không ít người lập tức nhìn về phía giới chủ Linh Vũ giới.
– Kỳ thật cũng không có gì, bởi vì ta là chủ nhân của bọn họ cho nên bọn họ mới nghe ta mà thôi.
Giới chủ Linh Vũ giới mỉm cười, trong ánh mắt lạnh lẽo hiện lên chút vui vẻ. Sự vui vẻ này tràn ngập ngạo khí coi rẻ và khinh thường tất cả mọi người.
– Bái kiến chủ nhân.
Giới chủ Linh Vũ giới vừa mới dứt lời, hai người Chu Phượng lão tổ và Hổ Khiếu lão tổ trực tiếp nắm lấy cổ hai người Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn quỳ xuống mặt đất, cung kính hành lễ với giới chủ Linh Vũ giới.
– Bái kiến chủ nhân.
Lập tức trong Chu Tước Hoàng tộc và Bạch Hổ Hoàng tộc, Chu Hoàng lão tổ, Hổ Mãnh, Hổ Uy, ba người trực tiếp quỳ xuống mặt đất, cung kính hành lễ với giới chủ Linh Vũ giới.
– Lão tổ, các người làm gì vậy.
Trên mặt ba người Chu Loan, Chu Thần Hi, Hổ Tu hiện lên vẻ khiếp sợ. Ánh mắt trực tiếp nhìn về phía lão tổ trong tộc mình đang quỳ xuống mặt đất. Toàn thân run rẩy, ba người quả thực không thể tưởng tượng ra được chuyện này.
Trong sát na này, tất cả Đế giả trong không trung đều khiếp sợ, đường đường là lão tổ Chu Tước Hoàng tộc và Bạch Hổ Hoàng tộc, thực lực đều đạt tới tình trạng khủng bố, vậy mà lúc này lại thần phục, quỳ gối trước mặt giới chủ Linh Vũ giới.
Cảnh tượng rung động bực này khiến cho vô số Đế giả khiếp sợ tới tột đỉnh, đây quả thực là chuyện mà mọi người không thể tin được và omawst minh. Con mắt đám người Tử Hiên lão tổ, Nam thúc, Thánh Thủ Linh Đế kinh ngạc tới mức mắt muốn rớt xuống.
Lục Thiếu Du cũng khiếp sợ, Hổ Khiếu, Hổ Mãnh, Hổ Uy, Chu Phượng, Chu Hoàng, những lão tổ này đều là người của Thú Hoàng tộc a. Thực lực vô cùng khrung bố, tại sao lại gọi giới chủ Linh Vũ giới là chủ nhân? Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Giờ phút này Lục Thiếu Du cũng kinh ngạc nhìn lên người giới chủ Linh Vũ giới, có thể làm cho đám người Hổ Khiếu, Chu Phượng lão tổ gọi là chủ nhân, rốt cuộc là hạng người như thế nào a. Người này rốt cuộc là ai? Vì sao lại không dùng bộ mặt thật của mình.
– Tất cả đứng lên đi.
Cánh tay giới chủ Linh Vũ giới vung lên, ý bảo đám người Chu Phượng đứng lên. Ánh mắt hoàn toàn không đem mấy lão tổ khủng bố của Thú Hoàng tộc vào trong mắt mà lập tức nhìn qua Lục Thiếu Du nói:
– Người rất kinh ngạc sao? Kỳ thực chuyện này cũng không có gì quá kinh ngạc. Lúc trước ta chỉ vô tình đạt được một ít thân thể Đế giả cùng với truyền thừa của tổ tiên Chu Tước Hoàng tộc và Bạch Hổ Hoàng tộc, cho nên ta giao cho đám người Hổ Khiếu và Chu Phượng. Bằng không tu vi của bọn chúng cũng không tiến bộ nhanh như vậy. Bất quá ở trên đám truyền thừa kia ta lại bố trí một ít thủ đoạn, bọn họ đạt được truyền thừa cho nên cũng đã bị ta khống chế, thần phục với ta, không có cách nào phản kháng.
Nói xong, ánh mắt giới chủ Linh Vũ giới vô cùng đắc ý, giống như đang khoe khang kiệt tác đắc ý nhất của mình vậy. Có thể khống chế Bạch Hổ Hoàng tộc và Chu Tước Hoàng tộc, đây quả thực là một chuyện đủ để tự hào và khoe khoang.
Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên sự phân vân, xem ra Chu Tước Hoàng tộc và Bạch Hổ Hoàng tộc đã bị kẻ này nắm trong tay như vậy. Mà Hổ Khiếu lão tổ cùng với đám người Chu Phượng lão tổ hiện tại đã nằm trong sự khống chế của giới chủ Linh Vũ giới.
– Ta hiểu rồi, người Địa Viêm đảo cũng là do ngươi diệt. Vô Tự Thiên Thư trong tay Hổ Khiếu nhất định có quan hệ với Địa Viêm đảo.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, hiện tại hắn đã nghĩ thông suốt.
Khó trách Hổ Khiếu nói hắn biết rõ việc Địa Viêm đảo bị diệt, thế nhưng lại không nhúng tay vào, chính vì vậy Lục Thiếu Du mới nghĩ mãi không ra. Nếu như là Linh Vũ giới thì không có khả năng. Chín bản Vô Tự Thiên Thư trong Linh Vũ giới có hai bản, hai bản này Lục Thiếu Du không ngờ lại ở trong tay Hiên Viên Hoàng tộc và Bạch Hổ Hoàng tộc. Cho nên ban đầu Lục Thiếu Du thậm chí còn hoài nghi tới Hiên Viên Hoàng tộc, thế nhưng cũng hiểu chuyện này không có khả năng.
Địa Viêm đảo trong vòng một đêm bị diệt, cả phiến không gian to lớn biến mất trong Đông Hải, muốn làm được điều này nhất định phải có lực lượng không gian cực lớn, hoặc là có thủ đoạn bố trí đại trận che giấu không gian. Trên điểm này có một ít trận pháp hoàn toàn có thể làm được, thế nhưng không phải là điều mà người bình thường có thể làm được.
Sau khi biết được Chu Tước Hoàng tộc và Bạch Hổ Hoàng tộc có quan hệ với giới chủ Linh Vũ giới, Lục Thiếu Du lập tức lý giải được tất cả suy đoán trong lòng mình. Kỳ thật tất cả mọi việc đều có sự nhúng tay của Chu Tước Hoàng tộc, nhất định Chu Phượng lão tổ và Chu Hoàng lão tổ đều nhúng ta vào. Luận lực không gian, đương nhiên trên đời này không tìm ra ai có lực lượng không gian mạnh hơn bọn họ. Cho dù có cũng rất khó tìm thấy.
Theo Lục Thiếu Du được biết, người lĩnh ngộ lực lượng không gian ở bên ngoài chỉ có đại ca Dương Quá và hắn mà thôi. Mà coi như hắn và đại ca Dương Quá liên thủ cũng không có cách nào dùng lực lượng không gian bao phủ, che giấu khu vực lớn như vậy.
Mà bố trí trận pháp cũng rất khó có thể làm được. Dùng thực lực của Địa Viêm đảo, Đế giả tuyệt đối cũng có, cho nên sẽ nhanh chóng phát hiện ra. Đến lúc đó trận pháp còn chưa kịp bố trí xong đã bị pháp hiện. CHo dù không phải là đối thủ thì cũng không đến mức Địa Viêm đảo vô thanh vô tức bị tàn sát trong đêm như vậy.
Nhưng mà có Chu Phượng lão tổ và Chu Hoàng lão tổ này thì có thể làm được. Hai người liên thủ, có khả năng trực tiếp che giấu không gian. Sau đó lại động thủ với Địa Viêm đảo, như vậy có thể coi như vô thanh vô tức diệt sát Địa Viêm đảo.
Chỉ là Lục Thiếu Du cũng kinh ngạc, Chu Phượng lão tổ và Chu Hoàng lão tổ đều là Hoàng tộc, không thể nhúng tay vào chuyện bên ngoài. Thế nhưng sau khi nhúng tay vào lại không có việc gì. Chẳng lẽ sau khi Chu Phượng lão tổ và Chu Hoàng lão tổ bị người ta khống chế, coi như là người Hoàng tộc thì cũng không đồng nghĩa với việc người Hoàng tộc nhúng tay vào hay sao?
*****
– Đúng vậy, Địa Viêm đảo cũng là do ta diệt.
Nghe Lục Thiếu Du nói, giới chủ Linh Vũ giới hoàn toàn không có ý tứ phủ nhận mà cực kỳ thỏa mãn nói:
– Ta cũng có thể nói cho ngươi biết, diệt Địa Viêm đảo là vì VÔ Tự Thiên Thư. Ta nhận được tin tức trên Địa Viêm đảo có Vô Tự Thiên Thư, cho nên ta liền diệt bọn chúng. Mấy vạn khôi lỗi trong Linh Vũ giới chính là dùng mấy vạn đệ tử Địa Viêm đảo luyện chế mà thành.
Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, cũng không phải vì giới chủ Linh Vũ giới một mình diệt môn Địa Viêm đảo, hắn cũng từng diệt mấy trăm vạn đệ tử Thiên Kiếm môn, Lục Thiếu Du cũng không thèm để ý tới những chuyện này. Mà lúc này hắn đang kinh hãi vì sự sắp xếp của giới chủ Linh Vũ giới, tất cả chuyện này dường như giới chủ Linh Vũ giới đã sắp xếp từ trước đó rất lâu.
– Con rể tốt của ta. Chúng ta làm một số giao dịch được không?
Giới chủ Linh Vũ giới nhìn qua Lục Thiếu Du, lạnh nhạt cười nói.
Lục Thiếu Du nhìn giới chủ Linh Vũ giới thật lâu, nhị nữ Độc Cô Cảnh Văn và Bắc Cung Vô Song bị bắt, muốn cứu người trong tay Chu Phượng lão tổ và Hổ Khiếu lão tổ, lại là cứu hai tuyệt đối khó có thể làm được.
Giờ phút này, ba người Chu Hoàng lão tổ, Hổ Mãnh lão tổ, Hổ Uy lão tổ cũng đi tới bên người Hổ Khiếu lão tổ, Chu Phượng lão tổ. Năm cường giả đứng cùng một chỗ khiến cho đám người Bắc Cung Ân Triều cùng với Độc Cô Việt Không, Bắc Cung Tinh Mộc bó tay, cũng không dám lộn xộn.
Tiểu Long ở bên cạnh giận dữ không thôi, thế nhưng bây giờ đám người Chu Phượng lão tổ, Hổ Khiếu lão tổ căn bản không thèm để ý tới. Chuyện này khiến cho Tiểu Long phiền muộn không thôi, chỉ có thể quay đầu nhìn về phía lão đại, xem lão đại sắp xếp.
Nhìn Hổ Khiếu lão tổ và Chu Phượng lão tổ bắt nhị nữ Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Lục Thiếu Du cúi đầu một lát rồi lập tức ngẩng đầu, hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm về phía giới chủ Linh Vũ giới nói:
– Rốt cuộc ngươi muốn như thế nào?
– Rất đơn giản, ta muốn vật trong tay ngươi. Ta tiến vào trong đại được đại cơ duyên, ngươi có thể lựa chọn rời khỏi Thiên Trủng.
Giới chủ Linh Vũ giới cười nhạt một tiếng, khóe miệng nở nụ cười vui vẻ giống như đã đoán ra được lựa chọn của Lục Thiếu Du vậy.
– Thiếu Du, không thể đồng ý, thiếp biết rõ trong lòng chàng luôn nghĩ tới truy cầu cực hạn linh vũ, hiện tại cơ hội ở ngay trước mắt chàng, chàng không được bỏ qua. Khi thành công báo thù cho chúng thiếp là được.
Độc Cô Cảnh Văn lớn tiếng nói với Lục Thiếu Du.
– Đúng vậy, Thiếu Du, chàng cứ báo thù cho chúng ta là được. Đại cơ duyên này tuyệt đối không thể rơi vào trong tay người này. Nếu như người này đạt được đại cơ duyên nói không chừng cuối cùng sẽ khong bỏ qua cho chúng ta.
Bắc Cung Vô Song nói.
Lục Thiếu Du nghe vậy như tỉnh ra, Vô Song đã nhắc nhở cho hắn, sau khi người này đạt được đại cơ duyên sợ rằng cũng không bỏ qua cho hắn. Linh Vũ giới bị diệt, người này làm sao có thể bỏ qua mối hận này được. Thế nhưng nhị nữ VÔ Song và Cảnh Văn rơi vào trong tay kẻ này, hắn bị người khác uy hiếp, không thể không theo. CHuyện này khiến cho Lục Thiếu Du bắt đầu đau đầu không thôi.
– Con rể tốt của ta, rốt cuộc ngươi chọn đại cơ duyên hay là tính mạng của hai người bọn họ? Ngươi nên suy nghĩ cho kỹ, cho dù ngươi đi vào đó thì cũng vạn lần chết một lần sống. Cũng không nhất định ngươi sẽ thu được đại cơ duyên. Thế nhưng nếu như ngươi để cho ta vào đó thì có thể giữ lại tính mạng của hai nha đầu này. Còn có Du Thược và Thanh Tuyền, không phải ngươi luôn hy vọng mẫu tử chúng nó có thể tha thứ cho ngươi sao? Mẫu tử chúng nó đang ở ngoài Thiên Trủng chờ ngươi. Chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm để cho Du Thược và Thanh Tuyền ở bên ngoài chờ ngươi cả đời hay sao?
Nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt giới chủ Linh Vũ giới biến ảo, chậm rãi nói:
– Ta đi vào trong, ngươi rời khỏi Thiên Trủng, ngươi có thể đoàn tụ với nữ nhân, nữ nhi của ngươi. Thậm chí ta cũng có thể để cho Chu Tước nhất tốc và Bạch Hổ nhất tộc sau này nghe lệnh của ngươi. Ngươi là con rể của ta, đây là sự thật. Vì Thanh Tuyền và Du Thược ta cũng không nỡ giết ngươi, bằng không ngươi đã không còn sống tới ngày hôm nay. Cho nên ngươi không cần lo lắng đến lúc đó ta sẽ tới tìm ngươi gây phiền toát. Một khi ta đạt được đại cơ duyên, ngươi là con rể của ta, đến lúc đó ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi. Ngươi tội gì phải tự mình đi vào bên trong.
Thanh âm của giới chủ Linh Vũ giới quanh quẩn trên không trung, mọi người cũng nhìn qua Lục Thiếu Du, không biết Lục Thiếu Du sẽ lựa chọn như thế nào.
– Ta làm sao có thể tin tưởng được lời nói của ngươi được? Nếu như ta giao ngọc giản cho ngươi, ngươi không thả người thì ta phải làm sao?
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, nhìn giới chủ Linh Vũ giới nói.
– Bởi vì ta là nhạc phụ của ngươi, cho nên ngươi có thể tin tưởng ta.
Giới chủ Linh Vũ giới mỉm cười, dường như có thể đoán được trước được Lục Thiếu Du vậy.
– Ta diệt Linh Vũ giới của ngươi, giết nhiều đệ tử Linh Vũ giới của ngươi như vậy, ngươi sẽ từ bỏ ý đồ mới là lạ.
Lục Thiếu Du cũng không tin giới chủ Linh Vũ giới trước mắt. Hai mắt chăm chú nhìn về phía trước. Tâm thần hắn tản ra chung quanh, đề phòng người này ra tay.
– Ha ha.
Nghe vậy giới chủ Linh Vũ giới lập tức ngẩng đầu cười ha hả, tiếng cười cuồn cuộn quanh quẩn trong không trung.
Nghe tiếng cười của giới chủ Linh Vũ giới, lập tức có không ít người hoài nghi, không biết người này tại sao lại cười, chẳng lẽ Linh Vũ giới bị diệt mà hắn còn vui vẻ như vậy sao.
Mãi một lúc lâu sau, tiếng cười của giới chủ Linh Vũ giới mới chấm dứt, nhìn Lục Thiếu Du nói:
– Ngươi quá coi trọng Linh Vũ giới rồi. Chu Tước Hoàng tộc và Bạch Hổ nhất tộc đều nằm trong sự khống chế của ta. Tại sao ta phải coi trọng một Linh Vũ giới nho nhỏ như vậy? Linh Vũ giới, Chu TƯớc Hoàng tộc, Bạch Hổ Hoàng tộc, đều được ta dùng để tìm kiếm Vô Tự Thiên Thư mà thôi. Ta làm tất cả mọi chuyện cũng chỉ vì tìm kiếm Vô Tự Thiên Thư. Khi trước ta để cho Linh Vũ giới xuất thế rầm rộ như vậy là vì tìm kiếm Vô Tự Thiên Thư. Thế nhưng sau này bởi vì ngươi xuất hiện cho nên ta mới thay đổi chủ ý. Nực cười cho đám người Vân Dương Tông, Thiên Kiếm môn... Đám con sâu cái kiến kia lại còn đề phòng ta. Nếu như ta muốn lấy đại lục này thì tùy thời có thể san bằng đại lục thành bình địa. Khống chế tất cả. Nực cười, nực cười, ha ha ha...
Nghe vậy đám người Dương Đỉnh Thiên, Linh Hạo Đại Đế biến sắc. Dùng thực lực của giới chủ Linh Vũ giới hiện tại, cả Linh Vũ giới ở trong tay hắn quả thực không đáng nhắc tới. Muốn đạt được toàn bộ đại lục cũng vô cùng đơn giản.
Ánh mắt Lục Thiếu Du cũng biến hóa, lúc này hắn không biết lời nói của giới chủ Linh Vũ giới thật giả ra sao.
← Ch. 2347 | Ch. 2349 → |