← Ch.2353 | Ch.2355 → |
Biển lửa nóng bỏng màu xanh da trời trực tiếp bao phủ cả phiến không gian. Những nơi hỏa diễm màu xanh da trời đi qua, không gian hóa thành hư vô. Không gian không ngừng run rẩy, khí tức nóng bỏng đáng sợ lặng lẽ lan tràn.
Dưới ánh mắt khẩn trương của mọi người, trong biển lửa màu xanh da trời cuồn cuộn bắt đầu xuất hiện một đạo thân ảnh. Đạo thân ảnh này trực tiếp từ trong biển lửa màu xanh da trời chui ra.
- Cảm giác thật thoải mái a, đã rất lâu rồi ta không có cảm giác như vậy.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của vô số Đế giả, thân ảnh giới chủ Linh Vũ giới từ trong biển lửa màu xanh da trời chậm rãi đi ra. Giống như vừa mới tắm trong nước nóng vậy. Toàn thân thoải mái vô cùng, trong mắt hiện lên vẻ thỏa mãn, không có bất kỳ một dấu vết nào giống như bị Thái Cổ U Minh Viêm luyện hóa.
Giống như lúc này Thái Cổ U Minh Viêm có thể thiêu đốt vạt vật, thiêu đốt không gian đói với giới chủ Linh Vũ giới mà nói cũng chỉ là một chậu nước ấm mà thôi. Trừ việc khiến cho toàn thân hắn thỏa mái ra thì không có cảm giác nào khác.
- Điều này sao có thể?
Mọi người nghe vậy ánh mắt tức thì ngây ngốc, há hốc mồm nhìn lên không trung. Đế giả đỉnh cấp lúc này cũng nhìn lên trên không trung, ngạc nhiên không thôi, toàn thân run rẩy, chuyện này quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Lúc này Lục Thiếu Du cũng khiếp sợ, trong Thái Cổ U Minh Viêm, không ngờ ngay cả người của giới chủ Linh Vũ giới cũng không thấy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Giới chủ Linh Vũ giới rốt cuộc là ai? Ngay cả Thái Cổ U Minh Viêm cũng có thể tránh được, thậm chí người này còn hoàn toàn không kiêng kỵ Thái Cổ U Minh Viêm.
- U Minh. Âm Minh, ngươi không chết? Ngươi là U Minh...
Thế nhưng vào lúc tất cả mọi người khiếp sợ, Mẫu Đơn ngẩng đầu nhìn giới chủ Linh Vũ giới trên không trung, trong đôi mắt màu đỏ hiện lên vẻ sợ hãi. Thân thể mềm mại, uyển chuyển không ngừng run rẩy. Thanh âm như chuông bạch cũng run rẩy quanh quẩn trong không gian này, thanh âm đặc biệt vang dội.
- Thiếu Du, cẩn thận, hắn là U Minh. Ta rốt cuộc đã biết, hắn chính là U Minh, Thái Cổ U Minh Viêm, hắn không chết...
Thanh âm như chuông bạc của Mẫu Đơn, giống như có ma lực quanh quẩn trong không trung. Thanh âm run rẩy, rõ ràng thấy được nàng vô cùng e ngại.
Ánh mắt đám người Nam thúc, Tiểu Long, Bạch Linh cùng với những người khác đột nhiên run lên, khuôn mặt nghi hoặc.
Lục Thiếu Du nghe vậy, thân thể cự hổ khổng lồ đột nhiên run lên. Mắt nhìn về phía giới chủ Linh Vũ giới, trong đôi mắt hổ tràn ngập vẻ mờ mịt.
CHuyện này khiến cho Lục Thiếu Du không tin được. Tại sao lại là U Minh, thế nào lại là Thái Cổ U Minh Viêm. Rõ ràng linh hồn của Thái Cổ U Minh Viêm đã bị hắn luyện hóa. Trên đời này đã không còn U Minh kia, chỉ có Thái Cổ U Minh Viêm mà thôi.
- Khặc khặc...
Trong biển lửa màu xanh da trời, tiếng cười của giới chủ Linh Vũ giới vang lên không ngớt. Ánh mắt ngày càng âm hàn, tiếng cười vừa dứt. Ánh mắt giới chủ nhìn qua chúng Đế giả phía dưới, lại nhìn qua Mẫu Đơn một lát. Dưới ánh mắt này, tất cả mọi người có cảm giác linh hồn bỡ ngỡ.
- Đúng vậy, ngươi thân là linh vật trời sinh có lẽ đã sớm biết rõ thân phận của ta. Vì sợ ngươi nhận ra, ta còn cố gắng che dấu không ít khí tức là bởi vì không hy vọng ngươi nhận ra quá sớm. Nếu như phát hiện ra quá sớm cũng không thú vị. Sẽ làm hỏng kế hoạch của ta.
Giới chủ Linh Vũ giới nhìn Mẫu Đơn, thân thể ở trong biển lửa màu xanh da trời giống như đang ở trong nhà, hoàn toàn có thể bỏ qua nhiệt độ cao khủng bố này.
- Thật sự là Thái Cổ U Minh Viêm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Sau khi tất cả mọi người tận tai nghe thấy giới chủ Linh Vũ giới thừa nhận, tất cả đều kinh ngạc tới ngây dại. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì cho dù mọi người có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được.
Lục Thiếu Du cũng sững sờ, Thái Cổ U Minh Viêm hắn đã luyện hóa, không có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cũng không có khả năng.
Thế nhưng tất cả lại hiện ra rõ mồn một trước mắt, khó trách hắn vẫn cảm thấy trên người giới chủ Linh Vũ giới có một cỗ khí tức không hiểu. Hiện tai Lục Thiếu Du cẩn thận cảm giác ra thì mới mơ hồ biết rõ, cỗ khí tức không hiểu này rõ ràng là một loại cảm giác quen thuộc. Quen thuộc tới mức mà thậm chí hắn còn xem nhẹ sự tồn tại của nó.
- Chẳng lẽ là Thái Cổ U Minh Viêm thứ hai sao?
Ở trong này rốt cuộc còn xảy ra chuyện gì hiện tại Lục Thiếu Du cũng không biết. Quả thực có suy nghĩ cũng không ra.
Nhưng mà nếu như không phải là Thái Cổ U Minh Viêm vậy thì tại sao lại có thể tự nhiên ở trong biển lửa màu xanh da trời giống như nhà mình như vậy, hoàn toàn không chịu một chút ảnh hưởng nào.
- Rõ ràng ngươi đã chết, chẳng lẽ ngươi trốn ra sao? Chuyện này không có khả năng, rõ ràng ngươi đã bị luyện hóa a.
Thân thể mềm mại của Mẫu Đơn run rẩy, tất cả chuyện này khiến cho nàng nghĩ mãi mà không thông.
Từ lúc bắt đầu Mẫu Đơn vẫn luôn cảm giác khí tức trên người giới chủ Linh Vũ giới này rất quen thuộc, quen thuộc tới mức khiến cho nàng kiêng kỵ. Có lẽ bởi vì U Minh đã bị luyện hóa cho nên Mẫu Đơn căn bản không nghĩ tới khả năng đây là U Minh.
Nhưng lúc này khí tức trên người giới chủ Linh Vũ giới ngày càng phóng ra càng nhiều, dùng lý giải của Mẫu Đơn với Thái Cổ U Minh Viêm nhiều năm như vậy, lúc này nàng mới đoán ra được đây là U Minh. Khí tức này không sai, thân là Mẫu Đơn, là linh vật trời sinh, nàng càng khẳng định phán đoán của mình không sai.
Thế nhưng rốt cuộc trong này xảy ra chuyện gì thì Mẫu Đơn nghĩ mãi không rõ.
- Thái Cổ U Minh Viêm đã chết, cũng đã bị luyện hóa, đây là sự thực.
Giới chủ Linh Vũ giới nhìn mọi người đang há hốc mồm, tiếng cười đắc ý ngày càng lớn, nói:
- Thế nhưng Thái Cổ U Minh Viêm cũng không chết, cũng không bị Lục Thiếu Du luyện hóa.
- Chẳng lẽ ngươi là Thái Cổ U Minh Viêm thứ hai?
Trong Bắc Cung Hoàng tộc, Thiên Mộc Thần Thụ nhìn giới chủ Linh Vũ giới trên không trung nói.
- Linh vật trời sinh làm sao lại tùy tiện có cái thứ hai như vậy? Cấp độ càng cao càng không thể xuất hiện đồng loại. Dùng cấp độ của Thái Cổ U Minh Viêm đây là chuyện không thể nào xảy ra.
Giới chủ Linh Vũ giới dùng ánh mắt khinh thường nhìn chúng Đế.
Trong mắt mọi người hiện lên sự kinh ngạc và chấn động. Lời của giới chủ Linh Vũ giới là sự thật. Linh vật trời sinh cũng có phân chia cấp bậc. Giống như là thúc tộc bình thường còn phân huyết mạch cao thấp. Mà linh vật trời sinh cũng như vậy.
Nhưng mà bên trong linh vật trời sinh, cấp độ thấp cũng khó mà nhìn thấy đồng loại, mà cấp độ cao thì càng không cần phải nói, bằng không tại sao lại gọi là linh vật trời sinh.
- Vậy thì rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Cơ hồ tất cả Đế giả ngạc nhiên, trong những người có mặt ở đây không có ai có thể biết rõ nguyên nhân bên trong.
*****
- Khặc Khặc.
Nhìn thấy mọi người nghi hoặc, trong mắt giới chủ Linh Vũ giới hiện lên sự vui vẻ, nhìn Lục Thiếu Du âm trầm cười nói:
- Lục Thiếu Du, ngươi luyện hóa linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm, có lẽ không có được trí nhớ trong linh hồn của Thái Cổ U Minh Viêm đúng không?
- Không sai.
Lục Thiếu Du gật đầu, lúc trước hắn cũng không có được trí nhớ trong linh hồn của Thái Cổ U Minh Viêm. Lúc này trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên vẻ nghi hoặc, nếu như đây là Thái Cổ U Minh Viêm thì tại sao lại gọi mình như vậy?
Giới chủ Linh Vũ giới nở nụ cười thỏa mãn, ánh mắt quét qua không trung trầm giọng nói:
- Kỳ thật hiện tại nói cho các ngươi biết cũng không sao. Trong các ngươi nào có ai hiểu rõ Thái Cổ U Minh Viêm, Thái Cổ U Minh Viêm chính là tồn tại kỳ lạ trong linh vật trời sinh. Thời điểm thiên địa sơ khai cũng đã tồn tại trên đời này rồi.
Ngừng một lát, hỏa diễm màu xanh da trời khủng bố nhẹ nhàng quấn quanh cánh tay của giới chủ Linh Vũ giới, giới chủ Linh Vũ giới khẽ vặn lưng, ngẩng đầu nhìn lên trên không trung nói:
- Thái Cổ U Minh Viêm kỳ thực không phải là một loại viêm hỏa, mà là do hai chủng loại viêm hỏa hợp lại thành một mà tồn tại trong trời đất này. Theo thứ tự là Thái Cổ U Viêm Hỏa cùng với Thái Cổ Minh Viêm Hỏa.
- Thái Cổ U Viêm Hỏa và Thái Cổ Minh Viêm Hỏa?
Đôi mắt hổ của Lục Thiếu Du bỗng nhiên run lên, ánh mắt nhìn về phía giới chủ Linh Vũ giới dường như đã hiểu ra thứ gì đó.
- Thái Cổ U Viêm Hỏa nóng bỏng vô cùng, đủ để thiêu đốt vạn vật, thiêu đốt không gian. Mà Thái Cổ Minh Viêm Hỏa thì có thể thiêu đốt linh hồn, có thể thẩm thấu vào vạn vật. Thái Cổ U Viêm Hỏa và THái Cổ Minh Viêm hỏa hợp hai thành một thì mới chính thức được coi là Thái Cổ U Minh Viêm.
Ánh mắt giới chủ Linh Vũ giới đảo qua chúng Đế trên không trung.
- Thứ ta luyện hóa là Thái Cổ U Viêm Hỏa, mà ngươi chính là Thái Cổ Minh Viêm Hỏa?
Đôi mắt hổ của Lục Thiếu Du nhìn về phía giới chủ Linh Vũ giới, đến thời điểm này Lục Thiếu Du rốt cuộc cũng hiểu nguyên nhân trong đó. Hóa ra Thái Cổ U Minh Viêm cũng không phải là một loại hỏa diễm mà là hai loại.
Hai loại hợp thành một mới chân chính được coi là Thái Cổ U Minh Viêm, thế nhưng tất cả chuyện này hắn cũng không biết. Dường như hiện tại cũng không có người nào biết được vật từ thời thái cổ này. Bởi vì vật này so với nhân loại còn xuất hiện sớm hơn.
- Có thể nói là như vậy, thế nhưng chỉ đúng một nửa.
Nhìn Lục Thiếu Du, giới chủ Linh Vũ giới cười lạnh nói:
- Ngươi luyện hóa Thái Cổ U Viêm Hỏa, thế nhưng ta vẫn là ta. Nhưng mà coi như là Thái Cổ Minh Viêm Hỏa, bởi vì ngươi luyện hóa Thái Cổ U Viêm Hỏa, ta cũng luyện hóa Thái Cổ Minh Viêm Hỏa, chúng ta thật ra giống nhau.
- Giới chủ Linh Vũ giới cũng luyệ hóa Thái Cổ Minh Viêm Hỏa? Khó trách lại mạnh như vậy.
Chúng Đế trên không trung giờ phút này cũng ngưng trọng tới mức tận cùng. Điều này đại biểu cái gì? Trong lòng mọi người đều biết rõ.
Hít. Lục Thiếu Du cũng hít sâu một hơi, hắn không ngờ trên người này còn có người giống hắn như đúc. Đều có thể luyện hóa linh vật trời sinh. Mà quá trình luyện hóa linh vật trời sinh khó bao nhiêu, trong lòng Lục Thiếu Du hiểu rất rõ.
- Lục Thiếu Du, ngươi luyện hóa Thái Cổ U Viêm Hỏa, thế nhưng căn bản không có cách nào khôi phục nó tới đỉnh phong. Bởi vì chỉ có Thái Cổ U Viêm Hỏa và Thái Cổ Minh Viêm Hỏa, cả hai hợp thành một thì mới có thể đem Thái Cổ U Minh Viêm khôi phục ljai. Mà bây giờ Thái Cổ U Viêm Hỏa của ngươi khôi phục quá yếu. Cho nên căn bản không có cách nào làm gì được ta.
Giới chủ Linh Vũ giới nhìn Lục Thiếu Du âm trầm cười nói.
- Ngươi là Thái Cổ Minh Viêm Hỏa, vậy ngươi cũng không có cách nào làm gì được ta. Mà bản thể của ta có thể trực tiếp cầm vật ấy tiến vào bên trong, ngươi có thể làm gì được ta?
- Ngươi sẽ không. Ngươi cũng không dám.
Giới chủ Linh Vũ giới dường như rất hiểu Lục Thiếu Du, lạnh lùng cười nói:
- Nếu như ngươi dám đi vào thì ngươi đã sớm đi vào rồi. Bởi vì ngươi sợ sau khi ngươi đi vào ta sẽ giết tất cả mọi người bên ngoài, sau đó lại đi tới Phi Linh môn, giết tất cả người của Phi Linh môn cho nên ngươi không dám đi vào, ngươi có chỗ cố kỵ.
Toàn thân Lục Thiếu Du run lên, giới chủ Linh Vũ giới này giống như có thể nắm lấy chỗ hiểm của hắn, hắn bị kẻ này khống chế, hoàn toàn không có cách nào thoát. Lúc này tuy rằng có ngọc giản trong tay cũng không có cách nào thoát khỏi kẻ này.
- Huống chi ngươi nói cũng sai, bản thân ta không có cách nào làm gì được Thái Cổ U Viêm Hỏa của ngươi, thế nhưng có lẽ ngươi còn không biết, ta còn biện pháp khác.
Giới chủ Linh Vũ giới nhìn Lục Thiếu Du, lạnh nhạt cười, khóe miệng nhếch lên nói:
- Ta còn có thể dung hợp với phân thân Thái Cổ U Viêm Hỏa của ngươi. Sau khi dung hợp thực lực của ta sẽ lần nữa tăng cường. THái Cổ U Viêm Hỏa dung hợp với Thái Cổ Minh Viêm Hỏa, lúc đó mới có thể chính thức được coi là Thái Cổ U Minh Viêm.
Nghe vậy mắt hổ của Lục Thiếu Du bỗng nhiên biến đổi, trong lòng trầm xuống, ánh mắt lạnh lẽo trầm giọng nói:
- Muốn dung hợp ta sợ rằng cũng không dễ a. Bằng không ngươi tuyệt đối sẽ không chờ tới bây giờ.
- Đúng vậy, muốn dung hợp với linh hồn phân thân của ngươi có chút kho khăn. Thái Cổ U Viêm Hỏa và Thái Cổ Minh Viêm Hỏa, giữa cả hai kỳ thực đều có chung một loại linh hồn bổn nguyên. Thứ mà ngươi dung hợp lúc trước kỳ thực chỉ là một nửa mà thôi, một nửa linh hồn bổn nguyên khác hiện tại ở trên người ta.
Nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt giới chủ Linh Vũ giới giống như nhìn vật đại bổ, mang theo sự nóng bỏng không thèm che giấu, nói:
- Ngươi dung hợp linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Viêm Hỏa, hiện tại ta muốn dung hợp với ngươi tự nhiên có chút phiền toái nhỏ. Thế nhưng chỉ là trước kia mà thôi. Hiện tại lại rất đơn giản, bởi vì ta tùy thời có thể dung hợp ngươi.
Đôi mắt hổ của Lục Thiếu Du nhìn qua giới chủ Linh Vũ giới, những lời này khiến cho trong lòng Lục Thiếu Du sinh ra sự cảnh giác. Thế nhưng cũng không dám quá tin tưởng. Hắn đã dung hợp với Thái Cổ U Viêm Hỏa, thực lực của giới chút Linh Vũ giới so với hắn mạnh hơn rất nhiều, thế nhưng muốn dung hợp với hắn tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.
- Sao nào? Ngươi không tin sao?
Giới chủ Linh Vũ giới nhìn Lục Thiếu Du, cười nhạt một tiếng nói:
- Ngươi còn nhớ khi ngươi thôn phệ Âm hỏa trong llvg hay không? Có lẽ sau khi ngươi thôn phệ âm hỏa đạt được không ít chỗ tốt a. Thôn phệ loại âm hỏa này so với việc ngươi thôn phệ bất luận năng lượng nào trong thiên địa còn có nhiều chỗ tốt hơn, đúng không?
Nghe vậy thân thể cự hổ khổng lồ của Lục Thiếu Du run lên, trong lòng lập tức xuất hiện dự cảm không tốt. Lời giới chủ Linh Vũ giới nói là sự thật, sau khi hắn thôn phệ âm hỏa trong Linh Vũ giới, sau khi thôn phệ quả thực nhận được rất nhiều chỗ tốt. Thôn phệ âm hỏa kia so với thôn phệ bất luận loại năng lượng nào trong thiên địa còn khôi phục nhanh hơn nhiều.
← Ch. 2353 | Ch. 2355 → |