← Ch.2359 | Ch.2361 → |
Trong hai con mắt của Chí Thánh Đại Đế đột nhiên có hai đạo quang trụ bàng bạc lướt ra rồi lập tức hội tụ lại một chỗ. Trong nháy mắt ngắn ngủi hóa thành một khe nứt cực lớn giống như một con mắt, bên trong hiện lên động sâu trong không gian.
Động sâu này thâm thúy, sâu không thấy đáy, lộ ra quang mang đen kịt giống như đôi mắt. năng lượng đáng sợ giống như một cơn lốc từ bên trên truyền ra. Bên trong có lực lượng khủng bố thôn phệ vạn vật lan tràn ra.
Không gian chung quanh động sâu đen kịt này giống như tấm gương bị nghiền nát, bắt đầu bị rạn nứt. Tiếp đó lập tức bị lỗ đen cực lớn thôn phệ, lỗ đen khủng bố này giống như ngay cả thiên địa cũng có thể thôn phệ.
Có lực lượng thời gian của Chí Thánh Đại Đế, giới chủ Linh Vũ giới không có cách nào thoát thân ra, động sâu đen kịt trong không gian này cũng nhanh chóng bao phủ giới chủ Linh Vũ giới.
Động sâu lan tràn, dưới cỗ khí tức này linh hồn tất cả Đế giả run rẩy.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu, Thiên Linh Hồn Nhãn do sư phụ Chí Thánh Đại Đế thúc dục so với hắn cường hãn hơn quá nhiều. Giống như có thể thôn phệ thiên địa vậy.
Động sâu đen kịt khủng bố phá hủy cả phiến không gian, không gian phía dưới nứt vỡ từng khúc. Bên trong động sâu, giới chủ Linh Vũ giới cũng bị nhốt ở bên trong.
Sau khi năng lượng khủng bố dần dần tiêu tán, mọi người mới có thể nhìn lên trên không trung. Vừa rồi cũng không có ai dám nhìn vào trong cái động sâu đen kịt khủng bố kia, chỉ cần liếc nhìn vào lập tức có cảm giác linh hồn bị hao tổn.
- Không ngờ lại không có việc gì.
Trên không trung, khi tất cả dần dần yên tĩnh, mọi người ngẩng đầu lên, thân ảnh giới chủ Linh Vũ giới vẫn đạp không đứng lơ lửng, giống như công kích hủy thiên diệt địa vừa rồi không thể làm gì được hắn vậy.
Nhìn cảnh này, da đầu mọi người run lên, trong lòng thầm hít sâu một ngụm khí lạnh.
- Ồ?
Lúc này Lục Thiếu Du đang ngăn cản trước mặt bốn người Thánh Thủ Linh Đế, Độc Cô Ngạo Vũ, Bắc Cung Kình Thương, Nam thúc đột nhiên biến sắc, có chút nghi ngờ ồ lên một tiếng.
Linh hồn Lục Thiếu Du có cảm giác, hắn phát hiện ra một chuyện, bên trong thế giới của Thái Cổ Minh Viêm Hỏa kia, vốn linh hồn phân thân của hắn đã không còn cách nào chèo chống được nữa, sắp bị đầu cự long bằng hỏa diễm màu xanh thôn phệ. Đến khi đó linh hồn phân thân của hắn sẽ triệt để bị dung hợp, luyện hóa, trở thành Thái Cổ U Minh Viêm chính thức.
Thế nhưng mà lúc này đầu cự long bằng hỏa diễm màu xanh kia dường như đã bị ảnh hưởng, trong giây lát đột nhiên ngừng công kích, thôn phệ linh hồn phân thân của hắn. Thân thể ở trong biển lửa màu xanh da trời đột nhiên có quang mang màu xanh chói mắt lan tràn ra, khí tức âm hàn mênh mông bộc phát.
Sưu Sưu.
Đầu cự long bằng hỏa diễm màu xanh da trời bên trong thế giới của Thái Cổ U Viêm Hỏa đột nhiên không ngừng dãy dụa, vặn vẹo, giống như đang giao phong kịch liệt. Thân thể nho nhỏ cuồn cuộn, đánh văng hỏa diễm màu xanh da trời ra bốn phía. Vô số bọt khí màu xanh da trời nổ tung, ngàn vạn hỏa diễm màu xanh da trời giống như dung nham theo đó bắn tứ tung.
- Không đúng, dường như có chút cổ quái.
Long Bành lão tổ nhíu mày, nhìn giới chủ Linh Vũ giới rồi nói. Mọi người nghe vậy lập tức cẩn thận quan sát giới chủ Linh Vũ giới.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, lúc này trên người giới chủ Linh Vũ giới đột nhiên có khí tức nóng bỏng lan tràn. hỏa diễm màu xanh da trời đột nhiên từ trong cơ thể người này tuôn ra, toàn thân bắt đầu chuyển thành màu xanh.
- Ah...
Trong miệng giới chủ Linh Vũ giới bắt đầu phát ra tiếng kêu thảm thiết, giống như đang phải thừa nhận sự thống khổ nào đó. Sự thống khổ này dường như không bình thường khiến cho giới chủ Linh Vũ giới bắt đầu ôm lấy đầu mình kêu thảm. Trong Thái Cổ U Viêm Hỏa, giờ phút này đầu cự long bằng hỏa diễm giãy dụa kịch liệt, trong miệng truyền ra tiếng kêu gào thảm thiết. Tiếng kêu gào này khiến cho người ta nghe được linh hồn lập tức run rẩy.
- Âm thanh rất quen thuộc.
Linh hồn bổn nguyên của Lục Thiếu Du nhíu mày, âm thanh này khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác rất quen thuộc.
Bên ngoài không gian, lúc này toàn thân giới chủ Linh Vũ giới đã bị quang mang màu xanh da trời bao phủ. khí tức âm hàn ngập trời mang theo khí tức nóng bỏng lan tràn. Khí tức càng ngày càng khủng bố khiến cho không gian chung quanh vặn vẹo. Năng lượng âm hàn và nóng bỏng mênh mông bắt đầu tràn ngập trong thiên địa.
Tất cả mọi người nghi hoặc, Chí Thánh Đại Đế cũng cảm thấy giật mình, không biết Thái Cổ U Minh Viêm này lại đang làm cái gì.
Dưới cỗ khí tức nóng bỏng này, mặt nạ màu vàng trên mặt giới chủ Linh Vũ giới dường như cũng không bị khống chế nữa, bắt đầu bị hòa tan. Cũng không bao lâu sau, mặt nạ màu vàng tan rã, lộ ra khuôn mặt vì đau đớn mà đang biến dạng.
Tuy rằng khuôn mặt này có chút biến dạng, thế nhưng trong lúc mơ hồ có thể nhận ra đây là một khuôn mặt tuấn tú, khí khái, ngũ quan như điêu khắc vậy.
Nhìn thấy khuôn mặt này, tất cả mọi người có mặt ở đây lập tức nhận ra. Tất cả mọi người nghi hoặc, khó hiểu, ánh mắt lập tức nhìn về phía một đạo thân ảnh sau lưng Lục Thiếu Du. Đó là một đạo thân ảnh giống như giới chủ Linh Vũ giới như đúc.
- Không!
Cùng lúc, ngay sau lưng Lục Thiếu Du, một tiếng hét lớn vang lên. Một đạo thân ảnh lập tức nhảy ra. Đạo thân ảnh này mặc trường bào màu tím, khí độ bất phàm, toàn thân lan tràn khí thế giống như bễ nghễ thiên hạ.
Đạo thân ảnh này có khuôn mặt giống giới chủ Linh Vũ giới như đúc.
- Xảy ra chuyện gì? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
- Tại sao bộ dáng của giới chủ Linh Vũ giới lại như vậy? Rốt cuộc giới chủ Linh Vũ giới có quan hệ gì với hắn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Từng đạo ánh mắt mang theo sự rung động, kinh ngạc nhìn chăm chú về phía giới chủ Linh Vũ giới và đạo thân ảnh kia trên không trung, cơ hồ tất cả Đế giả đều kinh ngạc.
Xoẹt.
Trên người giới chủ Linh Vũ giới đột nhiên run lên, hỏa diễm cuồn cuộn bắt đầu phun trào khiến cho khuôn mặt kia ngày càng biến dạng, vặn vẹo, bắt đầu phai nhạt.
Trong nháy mắt ngắn ngủi, sắc mặt đạo thân ảnh cao ngất, khí khái vừa mới nhảy ra kia lập tức trắng bệch.
Mà lập tức, khuôn mặt anh tuấn, khí khái của giới chủ Linh Vũ giới biến mất không thấy gì nữa. Trong lúc vô thanh vô tức, toàn thân bắt đầu có hỏa diễm màu xanh da trời âm hàn, kinh khủng lan tràn ra chung quanh, bao phủ trọn thân thể của giới chủ Linh Vũ giới.
Hỏa diễm màu xanh da trời cuồn cuộn lập tức co rút lại, cuối cùng hóa thành một nam tử áo lam đứng sừng sững trên không trung.
Giữa không trung, quanh thân nam tử áo lam này có hỏa diễm âm hàn nhàn nhạt đang nhảy múa, chung quanh không có bất kỳ nhiệt độ nóng bỏng nào đáng nói. Thế nhưng lại khiến cho người ta cảm nhận được khí tức âm hàn.
Nam tử áo lam chỉ lẳng lặng đứng trên không trung, hai con mắt khép hờ. Toàn thân lan tràn ra khí tức vương giả, thế nhưng lại giống như vương giả tới từ cửu u địa ngục. Toàn thân không có một chút khí tức nào khuếch tán ra bên ngoài. Thế nhưng lại khiến cho cơ hồ tất cả Đế giả có mặt ở đây cảm thấy linh hồn bỡ ngỡ.
*****
Mà lúc này Chí Thánh Đại Đế trên không trung nhíu mày, khí tức âm hàn trên người nam tử áo lam này giống như trường tồn từ cổ chí kim, lộ ra khí tức âm hàn cổ xưa không nói nên lời. Cỗ khí tức này giống như tồn tại với thiên địa vậy.
Sưu.
Ánh mắt của tất cả mọi người kinh ngạc, rung động nhìn lên không trung. Lúc này nam tử áo lam kia rốt cuộc cũng mở hai mắt ra, hai mắt sáng ngời giống như ngôi sao, chỉ là bên trong hai mắt lại mang theo khí tức âm hàn không nói nên lời. Dưới cỗ khí tức âm hàn này còn xen lẫn khí tức nóng bỏng.
- U Minh.
Nhìn chăm chú vào Thái Cổ U Minh Viêm lúc này, ánh mắt Mẫu Đơn phía dưới đột nhiên biến đổi. Bộ dáng của nam tử áo lam này chính là U Minh mà nàng quen thuộc, cả hai giống như đúc.
Nhìn nam tử áo lam này, vô số ánh mắt dưới không trung đồng thời cũng nhìn về phía đạo thân ảnh mặc trường bào màu tím, sắc mặt trắng bệch kia.
Cùng lúc này, nhìn đạo thân ảnh mặc trường bào màu tím này, đám người Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Bạch Linh, Lục TÂm Đồng, Bắc Cung Tinh Mộc, Độc Cô Hồn Long nghẹn họng, há hốc mồm, ngây dại không nói nên lời.
Lúc này ánh mắt Lục Thiếu Du cũng kinh ngạc nhìn về phía người này. Dù thế nào thì lúc này Lục Thiếu Du cũng không thể tưởng tượng, cũng không biết rõ giới chủ Linh Vũ giới đã xảy ra chuyện gì. Chỉ là quan trọng người này chính là...
Lục Thiếu Du sững sờ, sững sờ, tuy rằng Lục Thiếu Du đã từng suy đoán qua thân phận của giới chủ Linh Vũ giới, thế nhưng hắn thật không ngờ lại là người đó. Chuyện này khiến cho hắn căn bản không thể tưởng tượng nổi.
Lục Thiếu Du nhìn đạo thân ảnh cao ngất này, trong mắt hiện lên vẻ bất đắc dĩ, mãi một lúc lâu không thể dẹp loạn sự rung động trong lòng. Hắn thật không ngờ sẽ là người này, nhìn người này một lúc lâu, ánh mắt Lục Thiếu Du run rẩy, nói:
- Thì ra là ngươi.
Ánh mắt của tất cả mọi người lúc này đều nhìn chăm chú vào đạo thân ảnh này, mãi một lúc lâu không thể dẹp loạn sự rung động trong lòng.
Người này có quan hệ như thế nào với giới chủ Linh Vũ giới, còn có bộ dáng vừa rồi dường như là linh hồn bị trọng thương. Ở đây đều là Đế giả tại sao lại nhìn không ra, tại sao lại không biết, trong lòng mọi người đều hiểu rõ người này và giới chủ Linh Vũ giới kia chỉ là một người mà thôi.
Mà giới chủ Linh Vũ giới kia chỉ là linh hồn phân thân của người này. Từ biến cố vừa rồi có thể nhận ra, dường như trong linh hồn phân thân xảy ra biến hóa gì đó, làm cho xuất hiện chuyện ngoài ý muốn. Bằng không sao ai có thể ngờ tới, giới chủ Linh Vũ giới khủng bố này lại chính là người nọ.
Sau khi biết rõ giới chủ Linh Vũ giới này chỉ là một đạo linh hồn phân thân, cơ hồ tất cả Đế giả đều từng suy đoán trong lòng qua, giới chủ Linh Vũ giới này chính là linh hồn phân thân, vậy thì chủ thể là ai? Thế nhưng chúng Đế giả cho dù là ai cũng không nghĩ tới lại là người này.
Nhìn thấy người này, ánh mắt chúng Đế kinh ngạc, sự chấn động trong lòng khó có thể dẹp loạn.
- Phụ thân, người nói cho con biết đi, đây không phải là sự thực đúng không?
Độc Cô Cảnh Văn nhìn chăm chú đạo thân ảnh cao ngất đang ở trên không trung, thân thể mềm mại run run. Đôi mắt xinh đẹp chấn động, run rẩy. Nàng thật không ngờ giới chủ Linh Vũ giới này chính là phụ thân nàng, đường đường là tộc trưởng Độc Cô Ngạo Vũ của Độc Cô Hoàng tộc.
Đạo thân ảnh trên không trung mặc trường bào màu tím, thân ảnh cao ngất, không phải là người nào khác mà chính là tộc trưởng Độc Cô Ngạo Vũ của Độc Cô Hoàng tộc, một trong lục đại Nhân Hoàng tộc.
Độc Cô Ngạo Vũ quay đầu nhìn Độc Cô Cảnh Văn, trong mắt hiện lên tia áy náy, nói:
- Cảnh Văn, có lẽ bây giờ con cũng đã biết rõ, cho nên ta cũng không cần dấu diếm nữa. Ta chính là giới chủ Linh Vũ giới.
- Phụ thân, rốt cuộc là vì cái gì? Tại sao người lại làm như vậy?
Độc Cô Cảnh Văn nghe vậy, tia hy vọng do nàng tự dựng lên trong lòng lập tức bị nghiền nát, đôi mắt xinh đẹp run rẩy, tất cả chuyện này khiến cho bản thân nàng khó có thể tiếp nhận.
- Ngạo Vũ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ngươi phải cho ta một câu trả lời.
- Không ngờ ngươi lại là giới chủ Linh Vũ giới, đường đường là tộc trưởng Độc Cô Hoàng tộc, không ngờ lại là giới chủ Linh Vũ giới. Ngươi để Độc Cô Hoàng tộc ta ở đâu? Tộc quy ở đâu?
Đám người Độc Cô Hồn Long, Độc Cô Việt Không, Độc Cô Không Kính, ba cường giả của Độc Cô Hoàng tộc lập tức nhìn về phía Độc Cô NGạo Vũ. Sau khi ba người biết rõ tất cả chuyện này cũng khiếp sợ không thôi. Sự khiếp sợ so với người bình thường còn lớn hơn nhiều.
- Hừ.
Đối mặt với ba vị lão tổ trong tộc, ánh mắt Độc Cô Ngạo Vũ đột nhiên lạnh lẽo, trầm xuống nói:
- Ta có gì sai? Các ngươi có tư cách gì chấp vấn ta? Nhiều năm trôi qua như vậy, ta tận lực tận tâm vì bổn tộc, coi như tất cả mọi chuyện ta làm sau lưng cũng là vì Độc Cô Hoàng tộc. Vì có một ngày Độc Cô Hoàng tộc có thể thoát khỏi trói buộc, có thể đứng ngạo nghễ trên đại lục, có thể bao trùm chúng sinh ở dưới chân.
Ba người Độc Cô Việt Không, Độc Cô Hồn Long, Độc Cô Không Kính nghe vậy lập tức sững sờ, ánh mắt co rúm lại, dường như nói ra suy nghĩ của bản thân vậy.
Độc Cô Ngạo Vũ cũng không cho ba người cơ hội mở miệng, ánh mắt trầm xuống, tiếp tục nói:
- Ta một lòng vì bổn tộc như vậy, mà các ngươi làm cái gì? Chỉ bế quan tu luyện mấy trăm năm, mấy ngàn năm. Thế nhưng tu vi lại không có bao nhiêu tiến bộ. Chẳng lẽ các ngươi cho rằng dựa vào thực lực của các ngươi là có thể làm cho Độc Cô Hoàng tộc ta, để cho các Hoàng tộc khác có thể thoát khỏi sự trói buộc của Thiên Đế hay sao? Nực cười tới cực điểm, trước kia ta đã từng nói qua với các ngơi. Thế nhưng các ngươi lại coi như không. Sự thật đã chứng minh, ngay từ đầu các ngươi đã sai, đoán cũng sai mà làm cũng sai.
- Cho nên ta làm một mình. Tất cả đều do ta tự mình sắp xếp, ta có kế hoạch của ta. Ta biết trong Thiên Trủng có đại cơ duyên. Chỉ cần đạt được đại cơ duyên này là có thể thoát khỏi sự trói buộc của Thiên Đế, thế nhưng điều kiện tiên quyết là phải có chín bản Vô Tự Thiên Thư.
- Tàn hồn của lão tổ đời thứ nhất trong Độc Cô Hoàng tộc đã nói tới Vô Tự Thiên Thư, chỉ là dụng ý thực sự của lão tổ cũng không phải là hội tụ chín bản Vô Tự Thiên Thư để đối phó với Thiên Đế, mà là có chín bản Vô Tự Thiên Thư mới có thể nhận được đại cơ duyên. Cực hạn linh vũ, phá toái hư không, ngao du thiên địa, coi rẻ chúng sinh. Mà các ngươi chỉ biết trốn đi tu luyện, thế nhưng lại không có bao nhiêu tiến bộ. Nếu như dựa vào các ngươi thì Độc Cô Hoàng tộc sẽ suy tàn rồi biến mất. Sự xuất hiện của Lục Thiếu Du chính là ví dụ, tất cả các Hoàng tộc chúng ta đều bị hắn đạp dưới chân.
← Ch. 2359 | Ch. 2361 → |