← Ch.2451 | Ch.2453 → |
Nếu không phải Kim Viên nói có khí tức tiền bối trong tộc triệu hoán, tăng thêm lòng hiếu kỳ của mình, Lục Thiếu Du cũng không tiến vào sâu trong đây, trong thế giới dung nham bao la này, hắn phải cẩn thận phòng bị mọi thứ..
Phụ thân Kim Viên ở bên ngoài xông vào trong biển lửa, sau khi xâm nhập một phút đã không cách nào chống lại nhiệt độ quá cao, chỉ có thể chật vật rời đi, nhiệt độ cao tới mức cho dù hắn biến thành bản thể vẫn không thể chèo chống quá lâu.
Sau khi phụ thân Kim Viên rời đi không lâu, Đỗ Lộc cũng chật vật bay ra ngoài.
Tuy thực lực Đỗ Lộc mạnh hơn phụ thân Kim Viên, nhưng luận thể chất và phòng ngự, dường như cũng không mạnh hơn bao nhiêu, nhiệt độ khủng bố cực cao, ngay cả hắn cũng không thể chống lại.
Nhìn hỏa diễm cuồn cuộn bên dưới, sắc mặt Đỗ Lộc khó coi, hắn căn bản không thể xâm nhập vào trong, đều đó chứng tỏ mình muốn mưu đồ hỏa loại linh vật trời sinh này rất xa vời, trừ phi có người chịu hỗ trợ, nhưng đối diện với linh vật trời sinh, ai đi giúp hắn, nếu có năng lực sẽ tự mình thu lấy.
- Ô!
Cũng không bao lâu, một khôi lỗi lao ra khỏi biển lửa, đây là khôi lỗi của Ma Linh Yêu Nữ, nó gần như sắp hòa tan, toàn thân đỏ thẫm, đã không cách nào sử dụng.
Bất kể Ma Linh Yêu Nữ, Đỗ Lộc hay phụ thân Kim Viên hoặc đám người Phương Chí Thành, sắc mặt mọi người ngưng trọng, bọn họ cảm giác kiêng kị với thiên hỏa bên dưới.
Đặc biệt đối với Đỗ Lộc cùng Ma Linh Yêu Nữ mà nói, bọn họ rất kiêng kị hỏa diễm khủng bố này, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có cách nào, nhưng lại lo lắng nếu chính mình dùng toàn lực cũng không nhất định nắm chắc, nói không chừng còn tiện nghi người khác.
Trong không gian tịch mịch, cũng không biết đã đi được bao xa, Lục Thiếu Du cảm thấy càng ngày càng cố hết sức, áp lực chung quanh càng lớn, hắn càng ngày càng thoát lực.
Xùy.
Rốt cục linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm dừng lại, đứng bên ngoài dung nham đỏ thẫm, trên dung nham đỏ thẫm này có hào quang nhàn nhạt tỏa ra.
Dung nham đỏ thẫm này nhiệt đọ cực cao, nó giống như vòng xoáy không ngừng nhúc nhích, trong vòng xoáy có bí vân chấn động, dường như là cấm chế.
Ánh mắt Lục Thiếu Du ngưng trọng, bên ngoài có dấu bí vân, trong đó cũng có cấm chế, điểm này nói rõ linh vật trời sinh bên trong không đơn giản, rất có thể còn có cường giả ở bên trong, mà thực lực cường giả này có thể nghĩ.
Bởi vậy Lục Thiếu Du cẩn thận cảnh giác, một khi phát hiện có gì không tốt sẽ lập tức rời khỏi nơi này, đây mới là lựa chọn sáng suốt nhất.
- Thiếu Du huynh đệ, nơi này chính là cấm chế do Hoàng Kim Long Viên nhất tộc bố trí, cũng là tiền bối trong tộc ta bố trí, trừ Hoàng Kim Long Viên nhất tộc tộc ta ra, những người khác không cách nào tiến vào.
Kim Viên nhìn qua vòng xoáy dung nham trước mặt, nói với Lục Thiếu Du:
- Cấm chế này cực kỳ lợi hại, không phải cường giả Hoàng Kim Long Viên nhất tộc tuyệt đối không bố trí ra được, bố trí loại cấm chế này chắc chắn là muốn phong ấn thứ khủng bố gì đó, hơn phân nửa có quan hệ với hỏa loại linh vật trời sinh.
Kim Viên nói xong, ánh mắt của hắn lại nhìn lên người Lục Thiếu Du, thần sắc mặt ngưng trọng, bên trong chắc chắn là vật nguy hiểm.
Trong lòng Lục Thiếu Du căng thẳng, nguy hiểm trong đây chỉ sợ hơn phân nửa là vật bị cường giả Hoàng Kim Long Viên nhất tộc phong ấn, cũng tuyệt đối có liên quan tới hỏa loại linh vật trời sinh, mình bây giờ đã khó chèo chống nhiệt độ khủng khiếp nơi này, nếu đi vào, một khi gặp nguy hiểm sẽ dữ nhiều lành ít.
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn qua linh hồn phân thân, từ trong linh hồn trên phân thân hắn mơ hồ cảm giác được, bản năng của thái cổ U Minh Viêm càng ngày càng hưng phấn, có khát vọng mãnh liệt, nó hy vọng có thể đi vào cấm chế này.
- Kim Viên đại ca, ngươi có thể mở cấm chế này ra không?
Lục Thiếu Du cuối cùng vẫn quyết định thử xem, nếu đã tới đây, tăng thêm thái cổ U Minh Viêm phản ứng, mạo hiểm thì mạo hiểm.
- Đương nhiên, ta có huyết mạch Hoàng Kim Long Viên thuần khiết, tự nhiên có thể mở cấm chế này ra, nhưng hiện tại chúng ta không cần mở ra, cấm chế đã bị linh vật trời sinh đốt cháy rất yếu, ta có thể mang ngươi trực tiếp đi vào, vạn nhất bên trong gặp nguy hiểm, chúng ta cũng còn có thể dựa vào cấm chế này ngăn cản một hồi.
Kim Viên ngẩng đầu nói. - Tốt, chúng ta đi vào.
Lục Thiếu Du gật đầu nói, Kim Viên thật không tầm thường, tâm trí cực cao.
Ánh mắt Kim Viên chấn động, khôi ngô thân hình run lên, hai tay không ngừng kết thủ ấn, hắn lại phun ra một ngụm máu tươi.
Hô!
Máu tươi của Kim Viên biến thành màu sắc kỳ lạ giữa không trung.
- Chúng ta có thể đi vào.
Kim Viên nói với Lục Thiếu Du, ý bảo Lục Thiếu Du tiến vào trong vòng xoáy dung nham đỏ thẫm.
Tâm niệm khẽ động, linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm tiến vào trong khe hở, khe hở run lên kỳ dị, Lục Thiếu Du và Kim Viên lập tức tiến vào trong vòng xoáy dung nham nóng bỏng.
Xùy!
Vòng xoáy dung nham nóng bỏng giống như xoáy nước, lập tức sinh ra gợn sóng mãnh liệt.
Hào quang lóe lên, Lục Thiếu Du, linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm, Kim Viên được không gian màu xanh bao phủ sau đó xuyên thấu qua vòng xoáy, thông đạo này rất dài, nó đi thông tới một sơn động.
Mà kỳ dị là, nhiệt độ càng ngày càng thấm, dung nham nóng bỏng càng ngày càng yếu.
Một lát sau, một hang động cực lớn xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du, thông đạo dung nham biến mất không thấy gì nữa, khí tức nóng bỏng cũng yếu đi rất nhiều.
Trong khí tức nóng bỏng này, chỉ cần có tu vị Phá Giới Cảnh bình thường là có thể chống lại.
Không có nhiệt độ khủng bố, Lục Thiếu Du cũng thu hồi không gian màu xanh, quan sát không gian rộng rãi, không gian cực lớn, nơi này có không ít hang động khá, c giống như một mê cung.
Vách đá chung quanh màu đỏ thẫm, tuy nhiệt độ trong đây rất thấp, người có tu vị Phá Giới Cảnh có thể chống lại, nhưng tu vị Hậu Thiên tiến vào đây sẽ tan thành mây khói ngay lập tức.
- Tổ tiên.
Kim Huyền quan sát hang động này, lập tức ánh mắt khẽ nhúc nhích, hắn nhanh chóng tiến vào một hang động.
- Kim Viên đại ca.
Lục Thiếu Du vốn muốn muốn đi theo, nhưng lúc này bản năng thái cổ U Minh Viêm phát hiện cái gì đó, trong nội tâm sinh ra cảm giác khát vọng mãnh liệt, hy vọng tiến vào hang động khác, cảm giác này giống như phát hiện cái gì đó rất khó bỏ, rất bức thiết và chờ mong.
Lục Thiếu Du khẽ cắn môi, tâm niệm khẽ động, bản thể và linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm đều tiến vào trong hang động này.
Trong đây có rất nhiều hang động, đi theo cảm giác của thái cổ U Minh Viêm, Lục Thiếu Du không dừng lại chút nào, một lát sau Lục Thiếu Du đã đi vào một không gian nóng bỏng.
Diện tích không gian này vô cùng lớn, nhiệt độ nóng bỏng thẩm thấu ra từ nơi đây.
Lúc ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn vào một khu vực, lập tức trợn mắt há hốc mồm, ánh mắt đầy vẻ khiếp sợ, khiếp sợ khó có thể tin, bởi vì đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
*****
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn qua phiến không gian này không có vật gì, nhưng lại có hỏa diễm đỏ thẫm tồn tại.
Cẩn thận quan sát, Lục Thiếu Du lúc này mới khiếp sợ phát hiện, chỉ thấy phía trước hỏa diễm đỏ thẫm này là một hài cốt hình người, hài cốt khoanh chân ngồi, bảo trì tu luyện tư thế.
Trên hài cốt này có hỏa diễm đỏ thẫm nhảy nhót, cả hài cốt bị hỏa diễm đỏ thẫm bao phủ, nhìn từ xa chỉ thấy nó giống như một đám hỏa diễm mà thôi.
Thân ảnh Lục Thiếu Du lóe lên, tới gần một ít, lúc này phát hiện hỏa diễm đỏ thẫm ở đây hoàn toàn khác với hỏa diễm bên ngoai, toàn thân đỏ thẫm trong suốt, thậm chí có cảm giác long lanh.
Tuy không gian này rất nóng, nhưng quan sát hỏa diễm đỏ thẫm này lại không thấy sóng nhiệt chấn động, cực kỳ bình tĩnh, óng ánh như tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.
Xùy!
Thời điểm Lục Thiếu Du dò xét, trên đầu lâu hài cốt có hỏa diễm đỏ thẫm bộc phát, trong lúc mơ hồ ngưng tụ thành một con mãng xà, con mãng xà có đầu lớn như đầu trẻ con, hai mắt đỏ thẫm, ai nhìn thấy liền cảm thấy linh hồn bị phỏng.
Hí!
Khi ngưng tụ ra đầu mãng xà này, nó lập tức há mồm phun ra một đạo hỏa diễm, hỏa diễm trên hài cốt run lên, trong ánh mắt ngạc nhiên của Lục Thiếu Du, hỏa diễm này ngưng tụ thành một đầu mãng xà khác tương liên với đầu mãng xà kia.
Trên hài cốt này có khí tức bổn nguyên chấn động.
- Linh hồn bổn nguyên, đây là linh hồn bổn nguyên linh vật trời sinh.
Lục Thiếu Du nhận ra lai lịch của linh vật trời sinh này, dung hợp thái cổ U Minh Viêm đã giúp Lục Thiếu Du hiểu không ít về linh vật trời sinh, mãng xà đang chiếm giữ hài cốt chính là một loại linh hồn bổn nguyên, hỏa loại linh vật trời sinh linh hồn bổn nguyên.
Tê tê!
Trong cùng thời gian, ánh mắt hỏa xà đỏ thẫm tập trung lên người Lục Thiếu Du, cái lưỡi phun ra nuốt vào, trong giây lát nó uốn éo thân thể trên hài cốt.
Thân thể mãng xà đỏ thẫm lơ lừng trên không trung, nó dài hai ba mươi mét, đầu lớn như trẻ con, toàn thân đỏ rực, nhưng không gian chung quanh thân thể không ngừng chấn động.
Hí!
Mãng xà không chậm thêm chút nào nữa, hai mắt nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, ánh mắt đỏ thẫm cuồng bạo, trong miệng sinh ra tiếng tê tê quái dị, khí tức nóng bỏng từ từ tỏa ra, bỗng nhiên thân thể lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.
Khí tức nóng bỏng này lan tràn qua, Lục Thiếu Du lập tức bố trí Thanh Linh Khải Giáp, nhưng thân thể hắn vẫn cảm thấy bị phỏng không nói nên lời, mãng xà trong giây lát đã tới trước mặt hắn, trong lúc mơ hồ khí thế của nó làm tim và tâm thần Lục Thiếu Du chấn động mãnh liệt, hô hấp dồn dập, tóc gáy toàn thân dựng đứng, làn da bị bỏng, nội tâm sợ hãi.
Có thể làm cho mình có cảm giác này, Lục Thiếu Du rất khẳng định, thực lực mãng xà vô cùng đáng sợ.
Tốc độ quá nhanh, Lục Thiếu Du không thể trốn thoát, mãng xà có thể xuyên thấu hư không, ánh mắt phát lạnh, Lục Thiếu Du không có lựa chọn nào khác, đành phải nhanh chóng phất tay đánh ra một đạo nguyên lực, trực tiếp đánh thẳng vào mãng xà đang lơ lửng.
Phanh!
Đánh một đấm vào mãng xà, thân thể mãng xà uốn éo, cái đuôi óng ánh của nó lập tức đánh thẳng vào một đấm của Lục Thiếu Du.
Lúc tiếp xúc với đuôi mãng xà, nhiệt độ khủng bố bao phủ các nơi, Lục Thiếu Du dùng Thanh Linh Khải Giáp bảo vệ nắm đấm, nhiệt độ nóng rực nhanh chóng làm nắm đấm bị hòa tan, thân thể lập tức cứng ngắc, nguyên lực trong người ngừng lại.
PHỤT.
Một giây sau, thân thể Lục Thiếu Du bay đi như diều đứt dây, miệng phun máu tươi, thân thể bị đánh bay xa vài trăm mét.
Miễn cưỡng ổn định thân thể, ánh mắt Lục Thiếu Du ngưng trọng, nhiệt độ xuyên qua nắm đấm quá khủng khiếp, trực tiếp tiến vào trong cơ thể mình, không kiêng nể gì phóng thích nhiệt độ khủng khiếp phá hủy sinh cơ, giống như muốn trong nháy mắt phá hủy huyết nhục, gân cốt và lục phủ ngũ tạng của hắn.
Ánh mắt đầy kinh hãi, Lục Thiếu Du hít khí lạnh, nếu không phải mình đã sớm dùng thái cổ U Minh Viêm rèn thể qua, một kích vừa rồi đã làm hắn tan thành mây khói, linh hồn bổn nguyên linh vật trời sinh quả thật quá cường hãn.
Hí!
Mãng xà dài hai ba mươi mét lập tức lao thẳng về phía Lục Thiếu Du, khí thế vô hình trấn áp Lục Thiếu Du.
Hừ!
Tiếng hừ lạnh truyền ra, cùng một thời gian, linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm lập tức ngăn cản trước mặt bản thể Lục Thiếu Du, ánh mắt lóe lên, thủ ấn biến hóa, thân thể hắn biến mất không thấy gì nữa.
Hí!
Nhìn thấy linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm của Lục Thiếu Du, toàn thân mãng xà run lên, hai mắt cuồng bạo mang theo một tia sợ hãi khó hiểu.
Vù vù!
Linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm cũng biến mất không thấy đâu, trong không gian này sinh ra hào quang màu xanh da trời, sau đó hỏa diễm màu xanh da trời trút xuống.
Tê tê!
Mãng xà đỏ thẫm càng lúc càng sợ hãi, nó nhanh chóng lui ra phía sau.
Tê tê!
Hỏa mãng vô cùng sợ hãi, nó nhanh chóng lui ra phía sau.
Lúc này hỏa mãng biến mất không thấy, trong không gian ngàn mét chung quanh chỉ có hỏa diễm màu xanh, hỏa diễm đỏ thẫm nhanh chóng co rút lại.
Tê tê!
Trong hỏa diễm màu xanh này, hỏa mãng đỏ thẫm bị nhốt lại, toàn thân của nó run rẩy, cái lưỡi hỏa diễm phun ra nuốt vào, ánh mắt bối rối, muốn tránh thoát hỏa diễm màu xanh này bao phủ, nhưng khí tức của nó bị ngăn chặn, không dám tới gần hỏa diễm màu xanh, rất kiêng kị hỏa diễm màu xanh này.
Ngao ngao!
Thời điểm hỏa xà không ngừng kinh hoàng, trong phiến không gian này có tiếng long ngâm truyền tới, sau đó trong không gian xuất hiện hỏa long hai đầu màu xanh da trời.
Hỏa long hai đầu này xanh thẫm như ngọc phỉ thúy, hai đầu lộ ra khí chất bá đạo bá tuyệt thiên hạ, đối mặt với khí tức nóng bỏng như thế, khí tức yêu dị nhanh chóng bao trùm nơi đây.
Hỏa long hai đầu vừa xuất hiện, hỏa mãng càng ngày càng run rẩy dữ dội, đối mặt với hỏa long này, hỏa mãng không ngừng lui ra phía sau, đôi mắt đỏ rực cuồng bạo của nó mang theo thần thái hoảng sợ.
Ngao ngao!
Lúc này hỏa long hai đầu gào thét, long mục nhìn chằm chằm vào, tiếng long ngâm vang dội không gian, hỏa mãng lúc này thừa nhận uy áp kinh người, thân hình run rẩy bất định.
Lúc này hỏa mãng nhanh chóng bỏ chạy, ánh sáng đỏ thẫm bao phủ thân thể, nó đụng thẳng vào không gian hỏa diễm xanh dương đang bao phủ lấy mình.
Xùy!
Vách hỏa diễm màu xanh dương run lên, vết rạn nứt không ngừng lan tràn ra chung quanh, cả không gian vào lúc này sinh ra nhiệt độ kinh người, đây chính là thời điểm hai loại linh vật trời sinh bao phủ hư không.
Xuy xuy!
Cùng một thời gian, hỏa long hai đầu há miệng phun ra một đám hỏa diễm màu xanh da trời, hỏa diễm nhanh chóng bao trùm hỏa mãng vào bên trong.
Tê tê!
Hỏa long hai đầu không ngừng bị hỏa diễm thiêu đốt, hỏa mãng đỏ thẫm không ngừng gào thét thảm thiết, vô cùng sợ hãi.
Thân thể hỏa mãng run rẩy, muốn tránh thoát hỏa diễm bao phủ nhưng không thể làm nên chuyện gì, thân hình giãy dụa kịch liệt, phá hủy không gian chung quanh, vết nứt không gian không ngừng bao phủ các nơi.
← Ch. 2451 | Ch. 2453 → |