Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2470

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2470: Thị Huyết Giáo
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


- Cũng có thể nói như vậy, Thị Hoang Thế Giới chính là ngục giam sống, hội tụ không phải người bình thường, cũng có không ít cường giả, mỗi người đi vào Thị Hoang Thế Giới đều sống trong áp lực lớn, cho nên tính cách cũng sinh ra biến hóa, đều rất khát máu và giết chóc, thậm chí có người tính cách vặn vẹo.

Kim Viên nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, , khó trách Kỳ lão nói mình phải sống trong đó hai mươi năm, Thị Hoang Thế Giới này tràn ngập giết chóc và huyết tinh, thực lực không đủ sẽ không tồn tại được.

- Thiếu Du huynh đệ, sau khi đến Thị Hoang Thế Giới ngươi phải cẩn thận.

Kim Viên nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du không nói gì, trong nội tâm không sợ hãi mà còn có vẻ chờ mong, nơi như vậy rất thích hợp với mình, Thị Hoang Thế Giới còn hỗn loạn hơn Cổ Vực trên đại lục Linh Vũ rất nhiều, chính mình người mang Hỗn Độn Âm Dương Quyết, nơi càng hỗn loạn càng thích hợp với mình, cũng chỉ có nơi như vậy mới giúp mình trưởng thành rất nhanh.

Đến thời điểm này, Lục Thiếu Du mới biết được dụng ý Kỳ lão bảo chính mình tiến vào Thị Hoang Thế Giới, tuy nói sống trong Thị Hoang Thế Giới là đủ, trên thực tế là muốn mình tôi luyện trong huyết tinh của Thị Hoang Thế Giới trong hai mươi năm.

Đi ra khỏi trùng động từ Vô Minh Tiểu Thiên Thế Giới đến Thị Hoang Thế Giới chỉ mất nửa canh giờ, hai người vừa ra khỏi trùng động là khí tức hoang vu, mờ mịt bao phủ tầm mắt, trong không khí còn có mùi huyết tinh nhàn nhạt.

Lúc này, vào đêm khuya, màn đêm bao phủ, trăng sáng trên cao.

Bên ngoài trùng động là những kiến trúc mơ hồ, có thể nhìn ra ban ngày phồn hoa, chỉ là ban đêm không như thế giới bên ngoài, trong đại thành vô cùng náo nhiệt, ở nơi này lại có vài phần tiêu điều, chỉ có vài thân ảnh lẻ tẻ đi trên đường phố.

Tất cả mọi người đều là tốp năm tốp ba đi với nhau, khó có thể nhìn thấy người đi một mình, thần sắc bọn họ căng cứng, không dám chủ quan.

- Thiếu Du huynh đệ, đây là Thị Hoang Thế Giới, chúng ta đang đứng ở cửa vào, diện tích của Thị Hoang Thế Giới không hề thua kém Vạn Cổ Thế Giới.

Kim Viên nói.

- Năng lượng thiên địa dường như hơi yếu.

Lục Thiếu Du nhìn bốn phía, vừa vào Thị Hoang Thế Giới. Lục Thiếu Du lập tức phát hiện năng lượng thiên địa trong Thị Hoang Thế Giới bạc nhược yếu kém, cho dù là tiểu thế giới như Vạn Cổ Thế Giới, nhưng năng lượng của nó kém xa Vạn Cổ Thế Giới.

Năng lượng thiên địa không nồng đậm, bất luận ngươi đột phá tu vị nào cũng rất khó khăn, có người cả đời cũng không cách nào đột phá, mà năng lượng thiên địa yếu kém thế này, độ khó đột phá có thể nghĩ.

- Trong Thị Hoang Thế Giới, nghe nói thật lâu trước đây, năng lượng thiên địa rất yếu, bên trong đại bộ phận các nơi đều cằn cỗi hoang vu, Thị Hoang Thế Giới không có bao nhiêu thế lực suy nghĩ, không nói tới người trong Thị Hoang Thế Giới cũng không phải dễ trêu chọc, cho dù tổn thất thảm trọng đạt được Thị Hoang Thế Giới cũng không có công dụng gì, bởi vậy cũng không có bao nhiêu người đánh chủ ý vào Thị Hoang Thế Giới, cũng chỉ mặc kệ Thị Hoang Thế Giới tồn tại mà thôi.

Kim Viên tìm hiểu không ít về Thị Hoang Thế Giới, cho nên hắn vẫn hiểu rõ lịch sử của nơi này.

- Thật sự là ngục giam sống.

Lục Thiếu Du thở dài, Thị Hoang Thế Giới với người bình thường chính là ác mọng, nhưng người bình thường sẽ không chọn Thị Hoang Thế Giới, bởi vì tăng tiến tu vị quá khó khăn, sống trong nơi này thời gian dài, tính cách chắc chắn đại biến.

- Thiếu Du huynh đệ, chúng ta cần tìm nơi đặt chân mới được.

Kim Viên nhìn qua chung quanh, nói với Lục Thiếu Du.

- Cứu mạng, hai vị đại nhân phía trước cứu mạng.

Kim Viên vừa dứt lời, phía trước có thân ảnh lao tới như sao băng, chỉ qua mấy hô hấp đã tới gần Lục Thiếu Du cùng Kim Viên, đây là thanh niên chừng hai sáu hai bảy tuổi, thân hình đơn bạc, cũng không cao, hắn mặc áo ngắn sát người, thân thể gầy gò nhưng ánh mắt sáng ngời.

-Còn muốn chạy trốn trước mặt chúng ta, tìm chết!

Cùng một thời gian, khi thanh niên vừa đáp xuống, hai đạo thân ảnh khác một trước một sau lao tới, vừa lúc phong tỏa thanh niên này vào giữa, Lục Thiếu Du cùng Kim Viên hai người tự dưng cũng bị kẹp vào giữa.

Hai người tới tuổi chừng năm mươi, sắc mặt âm trầm, khí tức lăng lệ, khí tức chấn động rất mạnh, đều là cường giả Phá Giới Cảnh sơ giai, mà thanh niên chỉ có tu vị Hậu Thiên cửu cấp, tương đương Võ Đế cửu trọng mà thôi, so sánh với Phá Giới Cảnh chẳng đáng là gì, bởi vì không đáng so sánh.

- Nơi này không có chuyện của các ngươi, đừng có quản.

Một lão giả nhìn qua Lục Thiếu Du và Kim Viên, khí tức Lục Thiếu Du người ngoài nhìn không ra, mà khí tức Kim Viên cũng cực kỳ ẩn nấp, trong Thị Hoang Thế Giới, bạo lộ thực lực không phải chuyện tốt.

Nhưng cho dù Kim Viên ẩn nấp khí tức, nhưng mà trong lúc vô hình vẫn làm người ta cảm thấy áp lực, bởi vậy lão giả kia cũng khách khí một chút.

- Chúng ta đi.

Loại tình huống này Lục Thiếu Du cũng không phải sợ phiền phức, mà là không cần phải tham gia vào, bởi vì không liên quan tới mình, không cần phải chộn rộn vào, bởi vậy ý bảo Kim Viên rời đi.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du và Kim Viên hai người rời đi, thanh niên kia không cảm thấy ngoài ý muốn, ánh mắt lóe lên, nhìn Lục Thiếu Du và Kim Viên rồi nói:

- Hai vị đại nhân cứu ta, chỉ cần cứu ta, ta sẽ nói cho các ngươi biết một đại bí mật, có được bảo vật, chỉ có ta mới biết tung tích.

- Bảo vật.

Nghe hai chữ này, Lục Thiếu Du vừa định rời đi đã dừng bước lại, lập tức quay người nhìn qua thanh niên kia, nói:

- Tới đây, ta mang ngươi đi.

Thanh niên vui vẻ, lập tức đi qua chỗ Lục Thiếu Du.

- Muốn chết, Thị Huyết Giáo làm việc cũng dám nhúng tay, đi chết đi.

Ánh mắt lão giả phía sau sinh ra sát ý, trường bào run lên, nguyên lực bạo phát, không gian chung quanh sinh ra gợn sóng không gian, một cước đập mạnh xuống đất, lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.

Xùy!

Trong nháy mắt ngắn ngủi, thân ảnh lão giả lao thẳng về phía Lục Thiếu Du, không gian cũng cứng lại, một dấu móng tay như quỷ trảo tràn ngập hỏa diễm ti tí và không gian vặn vẹo như đánh thẳng vào đỉnh đầu Lục Thiếu Du, ra tay lăng lệ đến cực điểm, không khách khí, hoàn toàn là sát chiêu.

Nhưng thời điểm một trảo này sắp đánh thẳng vào đỉnh đầu của mình, Lục Thiếu Du không có hành động, cũng không làm ra động tĩnh gì, vào thời điểm một trảo sắp chạm vào đỉnh đầu thì Lục Thiếu Du mới động, hắn ra tay với tốc độ không thể tưởng tượng nổi, trực tiếp xuyên thấu qua quỷ trảo của lão giả, một tay như bôn lôi đánh vào bả vai lão giả trước mặt.

Răng rắc.

Một trảo đánh xuống, âm thanh xương cốt vỡ vụn truyền ra liên tục, chỉ thấy cánh tay của lão giả này bị xé rách, máu tươi bắn ra tung tóe.

- Ah...

Lão giả đau đớn kịch liệt, hắn kêu thảm thiết, ngay cả thân thể cũng bị cấm chế.

- Tiểu tử, người Thị Huyết Giáo cũng dám động, ngươi chờ đó cho ta.

Lão giả khác nhìn thấy thế, ánh mắt hoảng hốt, ở trong Thị Hoang Thế Giới này, hắn tự nhiên biết rõ mình nên làm gì, lập tức bỏ trốn mất dạng.

*****

- Lưu lại đi!

Tiếng nói lạnh nhạt truyền ra, lập tức thân ảnh áo xanh dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi xuất hiện trước mặt hắn, đánh ra một quyền vào lồng ngực lão giả.

PHỤT.

Trúng một quyền này, thân thể lão giả nện thẳng vào mặt đất.

Ầm!

Mặt đất rung động rất mạnh, từng khe hở lan tràn trên mặt đất, lão giả này không biết bị cấm chế lúc nào, thân thể hai người không thể nhúc nhích, tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt, hai cường giả Phá Giới Cảnh sơ giai bị cấm chế hành động, chuyện này so với giết họ còn khó hơn nhiều, đủ để chứng minh thực lực người ra tay mạnh hơn hai Phá Giới Cảnh sơ giai quá nhiều.

Ánh mắt thanh niên ngạc nhiên, hắn cũng không có biện pháp mới tìm hai người này trợ giúp, trước đó cũng không biết tu vị thực lực của hai người, lúc này nhìn thấy chuyện diễn ra trước mặt, lập tức ngạc nhiên.

Xuy xuy.

Lục Thiếu Du lập tức thu hai lão giả Phá Giới Cảnh sơ giai lại.

Kim Viên vẫn không ra tay, hắn đã sớm nhận ra tu vị Phá Giới Cảnh sơ giai của hai lão giả không phải đối thủ của Lục Thiếu Du, nhưng lúc này ánh mắt lại biến hóa, hắn có thể cảm giác được, vào trong Thị Hoang Thế Giới này, trên người Lục Thiếu Du đột nhiên sinh ra khí tức khác biệt.

- Bảo vật gì, ngươi có thể nói được rồi đấy.

Lục Thiếu Du cấm chế hai tên cường giả Phá Giới Cảnh sơ giai vào trong Tử Lôi huyền đỉnh, thân ảnh vượt qua không gian xuất hiện trước mặt thanh niên kia, lạnh nhạt hỏi.

- Chúng ta rời khỏi đây trước, ngươi giết người Thị Huyết Giáo, bọn họ có rất nhiều người ở gần đây, chúng ta nên rời đi trước tiên.

Thanh niên khôi phục tinh thần, sắc mặt lập tức biến hóa, nói với Lục Thiếu Du nói...

Sưu sưu...

Một lát sau, trên đường phố có hơn mười đạo thân ảnh đáp xuống trước vũng máu chưa khô, ánh mắt vô cùng âm trầm.

Trong đó có đại hán ngồi xỗm xuống, duỗi ngón tay điểm vào máu tươi, lập tức thè lưỡi ra liếm, nói:

- Là máu của U Trảo lão quỷ, còn chưa qua bao lâu cả.

- Tìm cho ta, nhất định phải tìm cho ra tiểu tử dám đụng vào người Thị Huyết Giáo chúng ta, bao nhiêu năm qua không người nào dám chọc vào Thị Huyết Giáo, lúc này nhất định phải chơi đùa thật tốt.

Một lão giả nói ra, trên người tỏa ra khí tức huyết sát nồng đậm.

Sáng sớm, trong sơn mạch có sương mù mờ mịt bốc lên, trong rừng cây vẫn còn nhiễm những giọt sương sớm, chúng từ từ chảy ra, chắp vá thành âm phù mỹ diệu.

Ba thân ảnh xuất hiện trong rừng cây, đám người Lục Thiếu Du, Kim Viên và thanh niên kia đi suốt đêm tới đây.

- Hiện tại ngươi có thể nói.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lạnh nhạt nhìn thanh niên, nói một câu.

- Cái này...

Thanh niên hơi do dự, ánh mắt lập loè.

- Không muốn nói chuyện không có sao, chặt cụt một tay trước, ta có thời gian.

Ánh mắt Lục Thiếu Du âm trầm, trong mắt mang theo hàn ý, phất tay hóa trảo thành chưởng, một chưởng đánh vào vai thanh niên.

- Đại nhân tha mạng, ta nói, ta nói.

Ánh mắt thanh niên kinh hãi, nam tử áo bào xanh trước mặt làm hắn rung động rất lớn, hắn hiểu rõ nam tử này không dễ chọc, người này ra tay độc ác, động thủ gọn gàng, hắn dám có dị tâm chắc chắn sẽ có kết cục giống người Thị Huyết Giáo.

- Sau khi ta nói xong, ta sẽ tìm tòi linh hồn của ngươi, một khi ngươi nói dối câu nào, ta sẽ làm người sống không bằng chết, hoan nghênh ngươi khiêu chiến lời nói của ta.

Lục Thiếu Du thu tay lại, nói với thanh niên một câu.

- Ta nói thật, tuyệt đối nói thật, nhưng vì tin tức này ta suýt nữa không còn mạng, cho nên ta hy vọng hai vị đại nhân đến lúc đó đạt được bảo vật, có thể tùy tiện phân cho ta một ít chỗ tốt, ta cũng là người dẫn đường, ta có thể trợ giúp hai vị.

Thanh niên cắn răng nói ra.

- Ngươi có thể nói, ta sẽ xem xét, ngươi không có tư cách mặc cả.

Lục Thiếu Du đạm mạc nói.

Ánh mắt thanh niên lóe lên, khẽ cắn môi, nói:

- Ta là người vùng này, là lỗ tai đen nổi danh, ba tháng trước ta vô tình nhận được tin tức, có một người phát hiện trong hiểm cánh có nơi năng lượng trùng thiên, tuyệt đối có bảo vật tồn tại, chỉ tiếc người phát hiện gặp nguy hiểm, sau khi dốc sức liều mạng chạy về và truyền tin tức này xong đã chết, bên trong có cái gì cũng không nói được, mà người chạy ra lại là người Thị Huyết Giáo.

- Người biết tin tức này chỉ có mình ta, sau khi người Thị Huyết Giáo chạy ra thì gặp ta, nói là muốn ta mang tin tức nói cho người Thị Huyết Giáo, Thị Huyết Giáo sẽ trả thù lao thật lớn.

- Nhưng sau khi ta nói tin tức cho người Thị Huyết Giáo, Thị Huyết Giáo sợ ta nói ra, muốn giết ta diệt khẩu, ta hao hết không ít công phu mới thoát ra, sau đó gặp được các ngươi.

Thanh niên nói xong, mắt nhìn Lục Thiếu Du và Kim Viên hai người, ánh mắt chấn động, cũng có đề phòng, dường như sợ hai người sẽ giống như Thị Huyết Giáo, muốn giết hắn diệt khẩu, dù sao tin tức về bảo vật, người biết rõ càng ít càng tốt.

- Đó là nơi nào?

Lục Thiếu Du hỏi thanh niên.

- Trong sơn mạch Huyết Đô, ta rất quen thuộc nơi đó, chúng ta làm lỗ tai đen nhiều năm, rất quen thuộc địa hình các nơi, cũng quen rất nhiều người, biết rõ rất nhiều chuyện, ngươi dẫn ta đi, ta có thể giúp các ngươi, sau khi đạt được bảo vật, các ngươi tùy tiện phân cho ta chút chỗ tốt là được rồi, thực lực của ta rất thấp, đối với các ngươi không có bất kỳ uy hiếp nào.

Thanh niên nói với Lục Thiếu Du.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lóe lên, hắn cũng biết một ít việc về lỗ tai đen, Kim Viên cũng đề cập tới, đó là một đám người chuyên tìm kiếm tin tức, buôn bán tin tức, chỉ cần có tiền thì cái gì cũng làm.

Trong thế giới như Thị Hoang Thế Giới này, bởi vì một ít chuyện kỳ lạ, người mỗi một thế lực đều tìm kiếm lỗ tai đen tương trợ, cho nên nói như vậy, tất cả mọi cũng không cố ý đi tìm lỗ tai đen, thậm chí là còn có thể cho chút ít chỗ tốt, hy vọng lần sau đạt được tin tức hữu dụng.

- Thiếu Du huynh đệ, người này nói chuyện, ngươi cảm thấy là thật hay giả?

Kim Viên nói nhỏ.

- Thật, ta nói là thật, ta có thể mang các ngươi đi, sơn mạch Huyết Đô rất lớn, có ta dẫn đường, các ngươi đi nhanh hơn rất nhiều, huống chi nơi phát hiện bảo vật chỉ có mình ta biết rõ, ta đã sớm dự phòng chuyện Thị Huyết Giáo sẽ giết ta, cho nên ta giấu, nói cho bọn họ biết một nơi giả trong sơn mạch Huyết Đô, nơi đó chỉ có mình ta biết.

Thanh niên nuốt nước bọt một lát, hắn sợ bị giết người diệt khẩu, vội vàng nói:

- Nhưng mà dùng thủ đoạn của Thị Huyết Giáo sợ rằng đã sớm tìm ra rồi, nhưng nếu hiện tại chúng ta xuất phát, nhất định có thể đuổi tới trước bọn chúng, tin tưởng ta, chỉ có ta biết rõ nơi đó, ta thề không lừa các ngươi, chỉ cần các ngươi cuối cùng tùy tiện chia một ít chỗ tốt cho ta là tốt rồi, thực lực của ta không cao, cho nên ta cũng không tham lam, ta chỉ muốn mình sống lâu một chút mà thôi.

Vừa dứt lời, thanh neine nhìn qua Lục Thiếu Du cùng Kim Viên, hắn là người thông minh, hắn biết rõ mình nên làm thế nào mới sống được, bằng không dùng thực lực của hắn tại Thị Hoang Thế Giới đã sớm chết không biết bao nhiêu lần rồi.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-3468)