← Ch.2509 | Ch.2511 → |
- Nếu có cơ hội, chỉ nói mà thôi, nhưng ta người nhỏ, lời nhẹ, đến lúc đó An tiểu thư không thất vọng mới tốt.
Lục Thiếu Du nói nhỏ, trong lòng hiểu rõ, sinh ý trong thành Đông Tinh có thương hội Thải Vân làm chủ, trong phạm vi của Linh Thứu Tháp cũng có thương hội khác, sợ là thương hội Thải Vân muốn khuếch trương, việc buôn bán chính là thế, chỉnh hợp tài nguyên, chính mình đang hợp tác với thương hội Thải Vân, quan hệ cũng không tệ, đến lúc đó có thể nói giúp vài câu, Lục Thiếu Du sẽ không cự tuyệt.
Nghe Lục Thiếu Du nói thế, ánh mắt An Thi Dao vui vẻ, đôi mắt sáng động lòng người, vội vàng cảm tạ, nói:
- Vậy đa tạ Lục tiên sinh.
- Chưởng môn, không tốt, không tốt.
An Thi Dao vừa dứt lời, Phạm Thống từ xa hô to dồn dập, thân ảnh lao vút đi, xuất hiện bên cạnh Lục Thiếu Du và An Thi Dao, hành lễ với An Thi Dao sau đó nhìn Lục Thiếu Du, hấp tấp nói:
- Chưởng môn không tốt.
- Vội vàng hấp tấp, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ biến, trong nội tâm phản ứng đầu tiên, chẳng lẽ tài liệu luyện khí của thương hội Thải Vân xảy ra vấn đề.
An Thi Dao cũng ngưng trọng, sợ là tài liệu luyện khí xảy ra vấn đề.
Phạm Thống vội vàng nói:
- Chưởng môn, có nữ nhân xinh đẹp bắt hòa thượng béo, nói bảo chưởng môn ngươi... Bảo ngươi...
- Ấp a ấp úng, nhanh nói rõ ràng.
Lục Thiếu Du dần âm trầm.
Phạm Thống cắn răng nói:
- Nữ nhân xinh đẹp kia nói, Lục Thiếu Du là đồ vô sỉ, là lừa đảo, bảo Lục Thiếu Du đi ra ngoài nhận lấy cái chết, bằng không nàng sẽ san bằng Phi Linh Môn thành bình địa, chó gà không tha, hòa thượng béo xông lên, bị một chiêu bắt đi.
- Hừ.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, nguyên lực chấn động, không gian lập lòe, thân ảnh lập tức biến mất tại chỗ.
- Lục tiên sinh, ta cùng đi với ngươi.
Đôi mắt dễ thương của An Thi Dao khẽ nhúc nhích, nàng theo sau lưng Lục Thiếu Du, trong nháy mắt đã tới bên cạnh Lục Thiếu Du.
- Thực lực thật mạnh!
Lục Thiếu Du trước kia lưu ý thực lực An Thi Dao, nhưng hắn vẫn không nhìn thấu, lúc này vẫn khó nhìn thấu, nhưng từ tốc độ của nàng, Lục Thiếu Du có thể xác định, thực lực An Thi Dao rất mạnh.
Lúc này ở cửa ra vào Phi Linh Môn, bên ngoài Huyễn Sát Thiên Cương trận có gần ngàn người tụ tập, thậm chí ở lối vào huyết sát thâm uyên có không ít người đứng xa trông xem thế nào.
Đệ tử Phi Linh Môn ngưng trọng, cảnh giác nhìn chằm chằm vào một nữ tử xinh đẹp, đi đầu chính là hòa thượng gầy, Bạch Kinh Đường, còn có mấy người tu vị không tầm thương đưa hàng của thương hội Thải Vân.
Cô gái này dung nhan thoát tục, hai hàng lông mày thon dài như vẽ, hai mắt như sao, trang phục nóng bỏng, thân thể kiều mị mê người, làm không ít người Phi Linh Môn phải mê đắm, nhưng không kẻ nào dám bất kính với nàng.
Bởi vì trên người nữ tử có khói đọc bao phủ, bao vây mấy thân ảnh, trong đó có hòa thượng béo, còn có mấy Phá Giới Cảnh, sắc mặt mỗi người đen kịt, thân hình sưng vù, rõ ràng đã trúng độc.
- Lục Thiếu Du, ngươi vô sỉ lừa đảo, mau ra đây nhận lấy cái chết, bằng không ta san bằng Phi Linh Môn thành bình địa.
Nữ tử chống eo, không quan tâm hơn ngàn đệ tử Phi Linh Môn đang vây quanh, quát to.
Sưu sưu. Thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện bên ngoài Phi Linh Môn, sau khi tới thâm uyên, nghe tiếng mắng to này hắn quay đầu còn không kịp, bởi vì Lục Thiếu Du biết rõ là vị sát tinh nào tới.
Nghe giọng nói quen thuộc này, nội tâm Lục Thiếu Du lạnh đi một nửa, trước kia còn có thể trốn, nhưng bây giờ không thể trốn, trước kia một người không sợ, hiện tại chính mình có Phi Linh Môn, hòa thượng chạy miếu không chạy, lúc này tâm thần Lục Thiếu Du giá lạnh, trừ Ma Linh Yêu Nữ ra còn có ai khác.
Lục Thiếu Du thật sự không biết, vì sao Ma Linh Yêu Nữ đuổi tới Thị Hoang Thế Giới, thật sự có hương vị âm hồn bất tán.
Hai tay Ma Linh Yêu Nữ chống nạnh, tâm thần quan sát, phát hiện Lục Thiếu Du đã đến, tự nhiên không trốn được tai mắt của nàng, nói:
- Lục Thiếu Du, ngươi hỗn đản này, chui ra đây cho ta.
Khục!
Trước mặt hơn ngàn đệ tử Phi Linh Môn, Lục Thiếu Du không thể không ho một tiếng, ánh mắt ngưng trọng, trong khoảng thời gian này thực lực của mình tiến bộ không ít, nhưng so sánh với Ma Linh Yêu Nữ còn chưa đủ nhìn.
An Thi Dao vẫn đi theo bên cạnh Lục Thiếu Du, mấy cường giả thương hội Thải Vân nhìn thấy An Thi Dao, lập tức bất động thanh sắc đến bên cạnh An Thi Dao, mà An Thi Dao đầu tiên nhìn Ma Linh Yêu Nữ, ánh mắt khẽ biến, đây là nữ tử thoát tục không ăn khói lửa nhân gian nhưng nói chuyện tùy tiện, làm cho nàng cảm thấy ngoài ý muốn.
Lục Thiếu Du không thể không đi tới phía trước, đệ tử Phi Linh Môn chung quanh lui ra, ngẩng đầu nhìn Ma Linh Yêu Nữ, Lục Thiếu Du sờ mũi, cố nặn ra nụ cười, nói:
- Đã lâu không gặp.
- Ngươi tự nhiên hy vọng không gặp ta, tóm lại, hôm nay ngươi chết chắc rồi.
Nhìn Lục Thiếu Du, trong nội tâm Ma Linh Yêu Nữ tức giận không biết phát tiết thế nào, nếu lần trước không phải mình có thủ đoạn linh hồn, sợ rằng linh hồn công kích trong nhẫn trữ vật kia, người có tu vị Niết Bàn Cảnh không nhất định có thể chống lại, mà tiểu tử lớn mật này còn đùa giỡn nàng, còn dám sờ nàng, nàng sao buông tha hắn được.
Nhìn qua Ma Linh Yêu Nữ bao bọc trong khói độc, đôi mắt An Thi Dao mang theo vẻ ngạc nhiên, bước lên nói:
- Nếu ta không có đoán sai, vị này nhất định là Phong Vân Sơn Ma Linh Yêu Nữ danh tiếng lừng lẫy a?
Ma Linh Yêu Nữ đang nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, căn bản không quan tâm kẻ khác, đôi mắt dễ thương lại nhìn An Thi Dao, không biết bởi vì An Thi Dao biết rõ thân phận của nàng, hay là vì cái gì khác, ánh mắt lập tức biến hóa, nói:
- Ngươi là ai?
An Thi Dao khẽ khom người, nói:
- Ta là An Thi Dao, người thương hội Thải Vân, là bằng hữu của Lục tiên sinh.
- Người thương hội Thải Vân.
Ma Linh Yêu Nữ cau mày, dường như cũng biết thương hội Thải Vân, nhìn qua An Thi Dao nói:
- Chuyện giữa ta và Lục Thiếu Du, chẳng lẽ thương hội Thải Vân muốn nhúng tay sao, ta sợ cấp trên thương hội Thải Vân của ngươi cũng không dám nhúng tay vào việc Phong Vân Sơn đâu.
- Các hạ hiểu lầm, thương hội Thải Vân tự nhiên sẽ không nhúng tay vào chuyện gì, nhưng ta là bằng hữu của Lục tiên sinh, chỉ là hy vọng dùng thân phận bằng hữu, có thể hy vọng giúp đỡ một chút việc nhỏ, ta có chút giao tình với Diệu Thủ Mạc Không.
- Ngươi quen nhị ca ta?
Đôi mắt Ma Linh Yêu Nữ hơi chấn động một ít, ánh mắt cẩn thận dò xét An Thi Dao.
An Thi Dao gật đầu, lúm đồng tiền nổi lên, cười yếu ớt, nói:
- Đúng thế, ta có giao tình với Diệu Thủ Mạc Không Mạc tiên sinh, cũng nghe qua đại danh Ma Linh Yêu Nữ của các hạ, đã sớm như sấm bên tai, không biết các hạ có ân oán gì với Lục tiên sinh, có thể ngồi xuống bàn bạc không?
Ma Linh Yêu Nữ nhìn An Thi Dao, đôi mắt dễ thương lập lòe, vẫn đánh giá gì đó, cũng không biết có cẩn thận nghe An Thi Dao nói hay không, hỏi lại:
- Ngươi thật quen nhị ca ta?
*****
An Thi Dao mỉm cười gật đầu, nói:
- Đó là đương nhiên, nếu các hạ không tin, đi về hỏi Diệu Thủ Mạc Không Mạc tiên sinh thì biết rõ.
Lục Thiếu Du ở bên cạnh nhìn tất cả, đang suy nghĩ giải quyết Ma Linh Yêu Nữ như thế nào, nghe được An Thi Dao nói thế, nội tâm vui vẻ, không nghĩ tới An Thi Dao có quan hệ với nhị ca Ma Linh Yêu Nữ, hy vọng yêu nữ không xằng bậy mới tốt, bằng không tân tân khổ khổ dựng lên Phi Linh Môn, bị yêu nữ san bằng thì quá thảm.
Ma Linh Yêu Nữ hỏi:
- Vậy ngươi có quan hệ thế nào với Lục Thiếu Du hỗn đản này?
An Thi Dao nói:
- Ta và Lục tiên sinh cũng là bằng hữu, cho nên xin các hạ xem mặt mũi Diệu Thủ Mạc Không Mạc tiên sinh, mọi người ngồi xuống nói chuyện chứ?
- Không được.
Thần sắc Ma Linh Yêu Nữ vốn hòa hoãn không ít, nhìn An Thi Dao và Lục Thiếu Du, sắc mặt tức giận, nói:
- Nếu nhị ca của ta ở đây, càng không bỏ qua Lục Thiếu Du hỗn đản này, hỗn đản này gạt ta, còn đoạt Tử Linh Thánh Dịch của nhị ca, nhị ca ta nói, không luyện hỗn đản này thành khôi lỗi là không bỏ qua.
- Tử Linh Thánh Dịch.
An Thi Dao nghe xong ánh mắt chấn động, trước tiên nhìn Lục Thiếu Du, nàng không ngờ tới nam tử áo xanh này dám đoạt đồ của Phong Vân Sơn, còn đoạt đồ của Diệu Thủ Mạc Không, Tử Linh Thánh Dịch là trọng bảo, quả thật là động thủ trên đầu thái tuế, nếu Diệu Thủ Mạc Không có mặt ở đây, chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Lục Thiếu Du nhìn An Thi Dao, nhún nhún vai, Tử Linh Thánh Dịch mình đã uống, không phun ra được.
- Việc này không có chút quan hệ với thương hội Thải Vân, thương hội Thải Vân không nên nhúng tay mới tốt, làm ta tức giận, đừng nói Phong Vân Sơn không dám động thương hội Thải Vân.
Ma Linh Yêu Nữ nhìn An Thi Dao.
An Thi Dao nhìn qua Ma Linh Yêu Nữ, khẽ cắn môi nói:
- Các hạ, Lục tiên sinh là bằng hữu của ta, nếu bởi vì Tử Linh Thánh Dịch, về sau Lục tiên sinh trả cho ngươi một phần Tử Linh Thánh Dịch được chứ, tuy Tử Linh Thánh Dịch khó có thể đạt được, nhưng thương hội Thải Vân ta sẽ nghĩ biện pháp, chắc chắn có thể tìm được.
Nhìn thấy An Thi Dao che chở Lục Thiếu Du, trong lòng Ma Linh Yêu Nữ không biết tại sao rất khó chịu, nói:
- Tử Linh Thánh Dịch tuy quý trọng, nhưng ta còn ném được, hừ, không cần ngươi quan tâm, ta thấy ngươi đi cùng Lục Thiếu Du hỗn đản này, sợ là quan hệ không đơn giản, bằng không dựa vào cái gì giúp hỗn đản này.
An Thi Dao sững sờ, nói với Ma Linh Yêu Nữ:
- Ta và Lục tiên sinh chỉ là bằng hữu.
Ma Linh Yêu Nữ không tin, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du và An Thi Dao hai người, bờ môi vểnh lên, nói:
- Ta thấy các ngươi có quan hệ không muốn người khác nhận ra.
Nghe vậy, An Thi Dao và Lục Thiếu Du hai mặt nhìn nhau, Lục Thiếu Du hơi xấu hổ, nhún nhún vai, tỏ vẻ bất đắc dĩ, An Thi Dao cảm thấy mặt nóng lên, vội vàng lắc đầu nói với Ma Linh Yêu Nữ:
- Các hạ hiểu lầm, ta và Lục tiên sinh thật chỉ là bằng hữu.
Ma Linh Yêu Nữ nhìn thẳng An Thi Dao một hồi, đôi mắt lóe sáng như sao, lẳng lặng nhìn qua, ánh mắt giảo hoạt, một tia giảo hoạt lại dấu diếm đi, lập tức nói thẳng với An Thi Dao:
- Ta mới mặc kệ ngươi và Lục Thiếu Du hỗn đản này có quan hệ thế nào, nhưng mà ta muốn nói cho ngươi biết, ngươi không được có suy nghĩ với hắn, hắn là của ta.
Vừa dứt lời, thân thể của Ma Linh Yêu Nữ lồi lõm lung linh, lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt, nhiều người chảy máu cam.
- Ah.
Nghe vậy, ánh mắt nhiều người chấn động, tưởng rằng chính mình nghe lầm cái gì, ngay cả An Thi Dao cũng không ngoại lệ, đôi mắt kinh ngạc.
Ma Linh Yêu Nữ đạp không đi tới, rất thỏa mãn với biểu lộ của mọi người, nhìn Lục Thiếu Du, bá đạo nói:
- Lục Thiếu Du ngươi hỗn đản này, ngươi lừa gạt cảm tình của ta, còn chạy đến Thị Hoang Thế Giới, hiện tại có theo ta quay về kết hôn hay không?
- Xảy ra chuyện gì, chưởng môn...
Mọi người đang bày trận địa đón địch, trong nội tâm ngưng trọng lại biến thành ngạc nhiên, nghe khẩu khí của nữ tử này, dường như không phải báo thù, mà là... Từng ánh mắt đồng loạt nhìn thẳng vào Lục Thiếu Du, ngay cả An Thi Dao cũng không ngoại lệ. - Ah, kết hôn...
Lục Thiếu Du sững sờ.
- Lục Thiếu Du, chẳng lẽ ngươi không muốn chịu trách nhiệm?
Ma Linh Yêu Nữ nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du.
Ánh mắt Lục Thiếu Du kinh ngạc, nhưng trong lòng không thể không cảnh giác, không biết yêu nữ đánh chủ ý gì, yêu nữ này không thể dùng lẽ thường đối đãi, nói:
- Cô nương, ta phụ trách thế nào, ta và ngươi không có quan hệ gì cả!
Ma Linh Yêu Nữ chẳng suy nghĩ tới biểu lộ của Lục Thiếu Du, dường như rất hài lòng, nói:
- Không phải ngươi nói yêu thích ta sao?
- Ta thích ngươi...
Lục Thiếu Du ngạc nhiên, ánh mắt nhảy lên lên, đúng là có chuyện này, lúc trước vì chạy trốn khỏi chết, mình quả thật biên lời nói dối, vội vàng lắc đầu, nói:
- Nhưng ngươi có người trong lòng, hắn phong độ nhẹ nhàng, anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng, thực lực đỉnh cấp, hắn mới là bạch mã vương tử của ngươi, ta không xứng.
Lục Thiếu Du nói xong lại lui hai bước, trực giác nói cho Lục Thiếu Du biết, động cơ của yêu nữ không tinh khiết, hắn tránh xa mới tốt.
Ma Linh Yêu Nữ nghe vậy, sắc mặt biến hóa, mắt đầy lửa giận nhìn Lục Thiếu Du, lập tức nói:
- Ngươi không xứng với ta, nhưng ta đã là người của ngươi, ta phải làm sao, ngươi không phụ trách với ta?
- Ah...
Nghe Ma Linh Yêu Nữ nói thế, đệ tử Phi Linh Môn vẫn kinh ngạc, lúc này nghẹn họng nhìn trân trối nhìn Lục Thiếu Du.
- Cô nương, chúng ta quan hệ khi nào, tại sao ta không biết?
Lục Thiếu Du vẻ mặt oan uổng.
Ma Linh Yêu Nữ không tha Lục Thiếu Du, nói:
- Không phải ngươi đã hôn ta?
Lục Thiếu Du vội vàng giải thích, cuối cùng trong nội tâm nghĩ lud đó chỉ cố ý chọc tức Ma Linh Yêu Nữ, nhưng cũng không phải là cố ý.
- Có, nhưng mà...
- Có phải ngươi đã sờ ta, còn...
Lục Thiếu Du vừa nói ra khỏi miệng, lập tức lại bị Ma Linh Yêu Nữ chen ngang, bộ dáng muốn nói lại thôi, dung nhan đỏ rực, làm cho người ta mơ màng liên tục.
An Thi Dao nghe xong, ánh mắt nhìn Lục Thiếu Du từ trên xuống dưới, trong ánh mắt mang theo thần sắc không tin.
- Ta sờ, không phải... Đó là ta...
Lục Thiếu Du không giải thích rõ ràng.
Ma Linh Yêu Nữ thấy Lục Thiếu Du giải thích, trong nội tâm dường như rất hưởng thụ, đôi mắt sáng nhìn thẳng vào hắn, nói:
- Lục Thiếu Du, dù sao ta hiện tại là người của ngươi, cho nên ta phải lấy ngươi, về sau ngươi chính là người của ta.
- Không phải lúc nãy ngươi nói ngươi thành người của ta, tại sao bây giờ thành ta là người của ngươi?
Trong lòng Lục Thiếu Du không dám buông lỏng, không biết yêu nữ đánh chủ ý gì.
Ma Linh Yêu Nữ đảo mắt, phất tay với Lục Thiếu Du, nói:
- Ta quên quy củ của Phong Vân Sơn, dựa theo quy củ Phong Vân Sơn, ngươi bây giờ là người của ta, ta muốn kết hôn, ngươi trở thành áp trại tướng công của ta, ngươi sẽ phụ trách với ta, ta cũng có trách nhiệm với ngươi.
← Ch. 2509 | Ch. 2511 → |