Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2615

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2615: Tù Tôn cấm địa
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Shopee


- Hồn anh tự bạo, cá chết lưới rách!

Tiếng quát bất nam bất nữ của Hỏa Hổ rất thê lương, thân thể bành trướng lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt này, giữa không trung có một cột năng lượng nổ tung, thân thể Hỏa Hổ đoạt xá nổ mạnh.

Bành!

Không gian nổ vang tạo thành cái lỗ cực sâu, hào quang bắn ra chói mắt, vết nứt không gian lan tràn trên bầu trời, trong hào quang thâm thúy âm trầm đáng sợ.

Năng lượng khủng khiếp quét qua các nơi, kích thích sóng gió ngập trời.

Thân thể Hỏa Hổ đoạt xá hóa thành mảnh vỡ tiêu tán trong hư không.

- Cá chết lưới rách, ngươi còn chưa đủ tư cách.

Cách đó không xa, Vấn Thân Mạc phát tay áo, trước đầu hổ Phi Hổ chiến hạm cấp ba tỏa ra năng lượng nhàn nhạt.

- Muội muội.

Mắt thấy thân thể Điêu Thiện Anh hóa thành mảnh vỡ, ánh mắt Điêu Thiện Hàn đỏ thẫm, đôi mắt oán hận nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du.

Ầm ầm!

Không gian run lên, đảo hoang dưới hắc thủy giang hà chấn động, vừa rồi năng lượng oanh kích gây ra động tĩnh trên hòn đảo.

Hòn đảo hoang run lên, trên đảo hoang có kiến trúc cung điện đen như mực, chung quanh có khe hở màu đen bao phủ.

- Đây là Hắc Thủy Tù Thiên Điện trên bản đồ, đại điện mở ra, thông linh bảo khí rất có thể đang ở bên trong.

Đại điện trên đảo hoang có động tĩnh, không gian thác loạn, có mấy đội hình và một ít độc hành xuất bản đồ ra xem xét, lúc này đã xác định mục tiêu, chính là nơi này.

Động tĩnh trên đảo hoang đã làm rất nhiều người cảm thấy vui mừng, lập tức từng đạo thân ảnh xẹt qua không trung, lướt qua hắc thủy giang hồ, lao thẳng vào trong đảo hoang.

Sưu sưu...

Từng thân ảnh không cam lòng rớt lại phía sau, đến thời điểm này, sợ rằng người tới trước sẽ chiếm được bảo vật, không còn người nào khiếp sợ Thất Sát Môn ' Tây Phương Cầu Bại ' nữa

Tất cả mọi người lao nhanh vào đại điện, thông linh bảo khí mới là mục tiêu cuối cùng của mọi người.

- Tây Phương chưởng môn, chúng ta đi thôi, không nên để kẻ khác nhanh chân tới trước.

Mộc Vương nói với Lục Thiếu Du, thân thể mập mạp tiến lên phía trước.

- Cẩn thận một ít, chú ý an toàn.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, có lẽ có thông linh bảo khí, ánh mắt đầy nóng bỏng, một kiện thông linh bảo khí đủ làm tất cả mọi người ra sức tranh đoạt.

Từng thân ảnh không ngừng lao lên hòn đảo, đảo hoang này có cung điện màu đen, có một quảng trường cực lớn cũng màu đen.

Các thân ảnh này đáp xuống quảng trường, quảng trường màu đen có diện tích bao la, chiếm cứ gần như toàn bộ hòn đảo, đại điện cũng cực kỳ to lớn.

- Đó là cái gì.

Mọi người nhìn chung quanh, đột nhiên nhìn thấy trước cửa đại điện có bảy thân ảnh.

Nghiêm khắc mà nói là bảy bộ xương khô, thân thể xương khô không giống nhau, có cao có thấp, có lớn có nhỏ, , nhưng quần áo không tổn hại, còn lại khuôn mặt khô héo, hai mắt nhắm nghiền, trên đầu có vài sợi tóc mất trật tự.

Bản thân bảy bộ xương khô này đang ngồi khoanh chân, bảo trì tư thế tọa hóa, bảy bộ xương khô hình thành nửa hình tròn, bao vây một thân hình khô lâu to lớn.

Thân thể khô lâu to lớn có dấu vết huyết sắc, toàn thân không có khí tức chấn động nào, đã vẫn lạc không biết bao nhiêu năm rồi.

Vây quanh khô lâu to lớn, bàn tay của khô lâu cầm một vật, trong đó mơ hồ có năng lượng truyền ra, giống như có thể nhiễu loạn không gian, làm cho người ta khó nhìn ra đây là vật gì.

- Dường như có phần không đúng, tiểu tử, cẩn thận một ít, nơi này rất không đúng.

Tam Kỳ lão nhân truyền âm từ Thiên Trụ giới vào tai Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du nhìn quảng trường, hắn đang đánh giá khắp nơi, nghe xong lập tức hỏi Tam Kỳ lão nhân:

- Kỳ lão, không đúng ở chỗ nào, trong đây có thông linh bảo khí hay không?

- Thực lực của ta còn chưa khôi phục tới thời kỳ toàn thịnh, khó nhìn trộm được, nếu quan sát quá hiển nhiên, sẽ có người phát hiện ra sự tồn tại của ta, chính ngươi chú ý một chút, trong đây có không ít người có lai lịch, đều là kẻ che dấu rất sâu, ta cũng cẩn thận quan sát.

Tam Kỳ lão nhân nói.

- Những khô lâu này rất kỳ quái.

Mọi người đều đáp xuống quảng trường, nhìn thấy khô lâu trước đại điện, đưa mắt nhìn nhau, tuy đều muốn bảo vật, nhưng không ai muốn gặp nạn cả.

Mọi người muốn đạt được bảo vật, nhưng trên đường đi trải qua quá nhiều nguy hiểm, lúc này không có gặp nguy hiểm, mọi người không tin, những người có thể đi tới nơi này không ai là kẻ đơn thuần chưa hiểu việc đời.

Lục Thiếu Du nhìn bảy bộ xương khô trước mặt, nhìn như không có khí tức chấn động nhưng trong mơ hồ có lệ khí trùng thiên, thân ảnh khoanh chân ngồi đó không biết bao nhiêu vạn năm, còn lại thân thể khô lâu cũng có khí tức mênh mông làm người khác không dám tới gần..

- Ngươi thật không có chuyện gì chứ?

Ma Linh Yêu Nữ lặng yên đến bên người Lục Thiếu Du, cẩn thạn đánh giá Lục Thiếu Du, dường như có phần không yên lòng.

- Ta không sao, không cần lo lắng.

Lục Thiếu Du gật đầu, nhìn Ma Linh Yêu Nữ, không biết vì sao, trong lúc mơ hồ cảm giác có cảm giác khác với lúc trước, lập tức cẩn thận quan sát cũng phát hiện không quá bình thường, trên dung nhan tuyệt mỹ như tiên nữ, đôi mắt thanh tịnh, tư thái làm người ta phun máu.

Ý niệm này lóe lên trong đầu Lục Thiếu Du rồi biến mất, có lẽ là chính mình cảm giác sai, cũng không nghĩ nhiều nữa.

- Không có việc gì là tốt rồi, xem ra trên người của ngươi có bí mật không muốn cho người ta biết.

Ma Linh Yêu Nữ vểnh môi lên, ục ục không nói gì thêm, đôi mắt dễ thương quan sát bảy bộ xương khô trước mặt.

- Tây Phương chưởng môn, không có trở ngại chứ.

An Thi Dao cũng đến bên cạnh Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du lắc đầu, ý bảo không có trở ngại.

Sau đó ánh mắt Lục Thiếu Du đánh giá lão giả bên cạnh An Thi Dao, ánh mắt ngưng trọng, từ khí tức của người này mà nhìn, Lục Thiếu Du cảm giác người này sợ rằng cũng là ngụy hỗn độn, có lẽ là nửa hỗn độn.

- Xem ra sau lưng có một thương hội, đều là kẻ lai lịch bất phàm.

Lục Thiếu Du nghĩ thầm trong lòng.

An Thi Dao quay người nói với Mạc Kình Thiên:

- Mạc tiên sinh có nguy hiểm hay không?

- Ta cũng không biết, không có bất kỳ khí tức chấn động nào, khó có thể nhìn trộm.

Mạc Kình Thiên trầm giọng nói.

Lục Thiếu Du thấy đám người đang vây xem, không có người nào muốn mạo hiểm đầu tiên, lập tức cười quái dị, vui vẻ hiện lên rồi biến mất, lập tức nói:

- Không có người động thủ sao, ta động thủ đây.

Vừa dứt lời, Lục Thiếu Du giẫm mạnh xuống đất, nguyên lực vận chuyển thật nhanh, không gian chấn động, thân thể hắn lao tới như thiểm điện, lau thẳng về phía khô lâu thứ bảy to lớn.

- Cùng động thủ, người có duyên sẽ được bảo vật.

Đám người đang vây xem bỗng nhiên nhìn thấy Lục Thiếu Du động thủ, rốt cuộc một người đơn độc không nhịn dược, so với các thế lực, bọn họ chỉ có nhanh chân đến trước mới có cơ hội đào bảo, mục tiêu là bảo vật trong tay khô lâu thứ bảy, vật có năng lượng tỏa ra chắc là thông linh bảo khí.

- Tây Phương Cầu Bại động thủ, nhanh động thủ đi, đừng để bảo vật rơi vào trong tay Tây Phương Cầu Bại.

*****

Nhìn thấy Lục Thiếu Du bắt đầu hành động, cường giả Bắc Đấu Môn, Nam Thiên Môn, Đông Tinh Xã cùng lao tới.

Sưu sưu!

Tranh đoạt hết sức căng thẳng, không cam lòng rớt lại phía sau, khi Lục Thiếu Du hành động, có rất nhiều người cùng xông lên.

Linh Thứu Tháp, Tây Vương Phủ, thương hội Thải Vân cũng lao tới, vốn tất cả mọi người có cố kỵ, không muốn chính mình là kẻ mạo hiểm đầu tiên để kẻ khác chiếm tiện nghi, nhưng lúc này thấy có người động thủ thì không nhịn được nữa.

Vèo.

Nhưng vào thời điểm này, Lục Thiếu Du vừa mới lao tới, đột nhiên thân ảnh dừng lại không tiến, tùy ý để những thân ảnh sau lưng vượt qua, hắn còn lui lại thật nhanh, vừa vặn lập tức ngăn cản đám người Mạc Kình Thiên, Âm Quỷ, Âm Minh Dạ Xoa đang xông tới, chuyện này làm cho đám người Âm Quỷ nghi hoặc không thôi.

Sưu sưu!

Trong nháy mắt ngắn ngủi, không ít thân ảnh đã tiếp cận bảy bộ xương khô.

Giờ phút này, ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm về phía trước, đột nhiên bảy khô lâu kia run lên, quần áo trên người khô lâu chấn động, xương trắng toàn thân tỏa ra hào quang sáng ngời.

Ầm ầm!

Cả quảng trường lập tức sôi trào, từng khí tức sát phạt mênh mông bạo phát, tràn ngập cả không gian.

Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, thân thể bảy bộ xương khô run lên, chúng đứng dậy và hành động, khí tức sát phạt quét qua toàn bộ quảng trường, bảy khô lâu dẫn đầu xông lên, bàn tay xương khô xuyên thủng không gian.

Ken két!

Sát phạt ngập trời, trảo xuyên qua không gian, không gian đông cứng sau đó bị xé nát hoàn toàn.

Rầm rầm rầm!

Bảy âm thanh trầm thấp vang lên, bảy người xông lên đầu tiên bị khô lâu xé nát, hồn anh và linh hồn phân thân cũng không chạy ra được.

- Coi chừng, mau lui lại!

- Những khô lâu này lợi hại, đều có thực lực Đại Đạo Cảnh cao giai, còn không bị thiên địa áp chế, quá quỷ dị.

Từng tiếng hét lớn truyền ra, tất cả thế lực lớn nhanh chóng lui lại, không dám tiến lên.

- Mọi người đều bị Tây Phương Cầu Bại âm, hắn cố ý cho mọi người xông lên mạo hiểm, chính hắn nhân cơ hội lùi lại để kẻ khác chịu chết.

Trong đám người, ánh mắt Điêu Thiện Hàn âm trầm lạnh lẽo nhìn Lục Thiếu Du, muốn thừa cơ kéo thù hận lên người Tây Phương Cầu Bại, cũng chọc giận mọi người.

Nghe Điêu Thiện Hàn nói thế, không ít người nhìn vào Lục Thiếu Du, có hận ý, có lãnh ý, còn có bất đắc dĩ, tất cả mọi việc vừa rồi là do Lục Thiếu Du hành động đầu tiên, nửa đường thình lình nhanh lùi lại, tất cả mọi người không phải người ngu, tự nhiên là biết rõ ' Tây Phương Cầu Bại ' muốn lợi dụng bọn họ thăm dò nguy hiểm.

- Điêu Thiện Hàn, ít thả lời chó má, ta bảo ngươi đi chịu chết sao, ta cũng không bảo người ta xông lên, người chết là do bọn họ muốn đoạt đồ, chuyện này liên quan gì tới ta, nếu ngươi châm ngòi thổi gió, đừng trách ta không khách khí với ngươi.

Lục Thiếu Du lạnh lẽo nhìn Điêu Thiện Hàn, thực lực Đại Đạo Cảnh sơ giai, cho dù là ngụy hỗn độn hay là nửa hỗn độn, mình bây giờ cũng không cần bận tâm.

Nghe Lục Thiếu Du nói thế, không ít người than nhẹ, vừa rồi Tây Phương Cầu Bại không bảo người ta xông lên, lại nói tiếp, cũng chỉ có thể nói Tây Phương Cầu Bại gian trá giảo hoạt mà thôi, người chết nên tự trách mình tham lam.

- Chưởng môn còn âm hiểm hơn cả ta, hắc hắc...

Nhìn thấy mọi người bị chưởng môn trêu đùa, Âm Quỷ, Thiên Xu, Đường Ngũ, Địa Long cười âm hiểm, tại Thị Hoang Thế Giới chỉ cần người lăn lộn tốt, không kẻ nào không phải gian trá, không gian trá thì khó sống ở đây.

- Tây Phương Cầu Bại, ngươi nói cái gì, đừng tưởng rằng ngươi giết mấy người thương hội thì có thể hung hăng càn quấy, bởi vì ngươi, sợ rằng đến lúc đó cả Thị Hoang Thế Giới cũng sẽ bị liên lụy, sợ ngươi cũng không sống được bao lâu nữa.

Điêu Thiện Hàn âm trầm, nhưng tỉnh táo lại, hắn không dám khiêu khích, hắn rất rõ ràng, Tây Phương Cầu Bại trước mắt không phải là người hắn có thể đối phó.

- Ít nhất ta sẽ sống lâu hơn ngươi.

Lục Thiếu Du cười nhạt, ánh mắt đầy hàn ý nhìn qua Điêu Thiện Hàn, có thể nói không chút kháhc khí, không thể nghi ngờ đang cảnh cáo đám ngươi trước mặt, chỉ cần có cơ hội thì hắn sẽ ra tay.

- Tự tiện xông vào Tù Tôn cấm địa, giết không tha!

Bảy bộ xương khô đánh chết chín người, thân thể của chúng lui ra sau, hai mắt khô héo mở ra, khí tức sát phạt bạo phát.

- Khí tức thật mạnh, dường như không có áo nghĩa tồn tại, chỉ có khí tức sát phạt, khí tức này đã đến Đại Đạo Cảnh cao giai, thường nhân căn bản khó đối phó

- Tù Tôn cấm địa, Vạn Tù Chi Tôn Huyết Thiên Đế, trong đó nhất định có thông linh bảo khí.

Khi bảy bộ xương khô nói hai chữ Tù Tôn, ánh mắt tất cả mọi người khó mà bình tĩnh, nhận định trong đó có thông linh bảo khí, ánh mắt không ít người đỏ lên, hô hấp dồn dập.

- Giải quyết bộ xương khô ở đây là có thể chiếm được thông linh bảo khí.

- Tực lực những khô lâu này quá mạnh mẽ, mặc dù chỉ là khô lâu, nhưng tuyệt đối khó đối phó.

- Tất cả mọi người không nên giữ thực lực, chỉ có liên thủ đối phó, bằng không đừng mong có thông linh bảo khí!

- Tại Thị Hoang Thế Giới này nhiều năm như vậy, rốt cục đến ngày hôm nay, chỉ ẩn giấu thực lực, những khô lâu này rất bất phàm, chỉ có toàn lực mới có thể đối phó, cuối cùng người có duyên sẽ đạt được thông linh bảo khí.

Từng tiếng quát nhẹ truyền tới, ánh mắt không ít cường giả đã đỏ thẫm, thông linh bảo khí hấp dẫn quá lớn, định lực của bọn họ mạnh hơn nữa cũng không thể nhịn được, cho dù là Lục Thiếu Du hiện tại cũng rất chờ mong, theo như đồn đãi lúc trước Vạn Tù Chi Tôn Vạn Tù Chi Tôn có thông linh bảo khí.

- Mộc Vương, Ôn Thiên Cương, Chu Thiệu Khôn, các ngươi cảm thấy thế nào, liên thủ đối phó đám khô lâu này, thông linh bảo khí người có duyên sẽ đạt được.

Một thân ảnh bước ra, mang theo khí tức nóng bỏng, làm cho phạm vi quảng trường này nóng rực lên.

- Chưởng môn Nam Thiên Môn Chúc Hỏa.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu, người này đang mặc trang phục áo ngắn, sau lưng mặc trường bào màu đỏ, còn mang theo khí cahats bá đạo, chính là Nam Thiên Môn Chúc Hỏa.

- Chu Thiệu Khôn, Ôn Thiên Cương, hai người các ngươi cũng đừng che dấu, thực lực của mọi người trong lòng đều hiểu rõ, chúng ta chỉ có liên thủ mới có thể chống lại đám khô lâu này.

Lúc Chúc Hỏa vừa dứt lời, một đại hán trung niên tiến lên, nhưng hình thể không thể so sánh với Mộc Vương, gương mặt tròn, làn da trắng nõn như nữ nhân, đôi mắt nhỏ mang theo lừa dối âm trầm, làm cho người ta không thể không đề phòng, chính là Bắc Đấu Môn Tham Lang.

Từ khi Tham Lang tiến lên, toàn thân bộc phát khí tức linh hồn âm hàn, khí thế trong nháy mắt bạo phát phô thiên cái địa, không gian chung quanh chấn động kịch liệt, khí thế kia rồi đột nhiên tăng lên Đại Đạo Cảnh cao giai, đồng thời cũng không bị thiên địa áp chế.

- Vậy liên thủ đi, mọi người đã chờ đợi trong Thị Hoang Thế Giới lâu như thế, cũng không dễ dàng gì, không cần phải che dấu!

Bên cạnh Đông Tinh Xã, trước mặt Ôn Tuấn Hùng có một thân ảnh khí phách xuất hiện, lập tức đi lên trước mọi người, chính là phụ thân Ôn Tuấn Hùng, tháp chủ Linh Thứu Tháp Ôn Thiên Cương.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-3468)