Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2700

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2700: Lưu Vân Phi, Dương Bạo Phong
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Lazada


Tiết Mặc Kỳ nói:

- Chúng ta có thể đánh chết chín người cũng là bởi vì bất ngờ ra tay mà thôi. Nếu như bọn chúng có chuẩn bị mà nói, coi như chúng ta có chiến thắng cũng rất gian nan, đặc biệt là đánh chết hai người có tu vi Đại Đạo cảnh cao giai. Nếu như bọn chúng một lòng muốn thoát thân mà nói, kết quả cũng không giống như hiện tại.

- Lần này phải đa tạ Lục sư huynh, cố ý dẫn cho bọn chúng ra tay, thừa cơ phản kích mới có thể thu được chiến quả như vậy.

Tôn Tiểu Nhã nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du đại biểu cho Vạn Thiên liên minh, Tôn gia cũng là người của Vạn Thiên liên minh, Lục Thiếu Du ở trong Trấn Thế tháp đoạt được vị trí quán quân, Tôn Tiểu Nhã cũng sửa xưng hô gọi Lục Thiếu Du là sư huynh.

Đối với lời nói của Tôn Tiểu Nhã tất cả mọi người đều âm thầm đồng ý, lần này gặp mười người kia, tác dụng của Lục Thiếu Du trong cuộc chiến này trong lòng mọi người đều hiểu rõ.

- Mọi người bây giờ cũng là một đội, không cần phải đa tạ nhiều làm gì.

Lục Thiếu Du nhìn mọi người nói:

- Một người có tu vi mạnh nhất trong đối phương đào tẩu, tăng thêm trên người tiểu tử này còn có linh khí áo nghĩa, càng khó có thể đối phó. Người nọ tuyên bố sẽ không từ bỏ ý đồ với chúng ta, đối với chúng ta mà nói cũng là một phiền phức cực lớn.

Bạch Lang gật đầu nói:

- Lúc này chúng ta ở chỗ sáng, hắn ở trong tối, một đầu mãnh hổ đang giương nanh múa vuốt không đáng sợ, chỉ sợ một đầu độc xà đang ẩn nấp trong bóng tối, chờ đợi thời cơ công kích mới chính là thứ đáng sợ nhất.

Tiết Mặc Kỳ nói:

- Đến lúc này chúng ta cũng chỉ có thể cẩn thận đề phòng mà thôi, mọi người cố gắng không nên phân tán. Hiện tại chúng ta càng ngày sẽ càng gặp người của các Trung thiên thế giới khác nhiều hơn, cơ hội sẽ càng lớn, nhất định phải cẩn thận gấp bội.

Lục Thiếu Du không nói gì, thanh niên đào tẩu lúc trước, nếu như toàn lực ra tay sớm một chút tự nhiên có thể lưu lại người này. Nhưng mà ở trong khu vực săn bắn này, nếu như bạo lộ toàn bộ thực lực của mình mà nói, tuyệt đối không phải là chuyện gì tốt cả.

Lần này đánh chết chín người đối phương, đạt được ba chiếc nhẫn trữ vật cùng với chín khỏa Phong Thần thạch, nhẫn trữ vật còn lại đều hóa thành mảnh vỡ theo những người bị đánh chết.

Cuối cùng phân phối, vốn Tôn Tiểu Nhã không được Phong Thần thạch, bởi vì thực lực của Tôn Tiểu Nhã thấp nhất, lần này cũng ra tay ít nhất, chỉ là Lục Thiếu Du lại phản đối, mười người đã quyết định đoàn kết là một chỉnh thế, vậy thì không tính ai xuất lực ít nhất. Tôn Tiểu Nhã cũng đã xuất toàn lực, cho nên chỉ cần là người xuất lực trong đoàn đội, mặc kệ kết quả ra sao đều sẽ được phân phối bình quân theo đầu người.

Cuối cùng chín khối Phong Thần Thạch này Lục Thiếu Du không có lấy mà chia đều cho chín người, nhưng mà trong ba chiếc nhẫn trữ vật thì Lục Thiếu Du lại lấy phần lớn đan dược cùng với những thứ bên trong.

Đối với một khối Phong Thần thạch Lục Thiếu Du cũng không quá quan tâm, dù sao thời gian ba năm còn rất dài, mới chỉ có một khối Phong Thần thạch, cách hai mươi khối Phong Thần thạch còn xa.

Hoàng hôn trôi qua, vầng trăng hình lưỡi liềm chậm rãi xuất hiện, trêm vòm trời, những ngôi sao phát ra ánh sáng yếu ớt.

Mọi người liên tục di chuyển trong đêm, ánh trăng bao phủ, xuyên quả từng tán lá tạo thành muôn hình vạn trạng.

- Phụt.

Dưới màn đêm bao phủ, trong một hạp cốc bí mật, trong một đống đá có một thanh niên miệng phun ra một ngụm máu tươi, khuôn mặt âm hàn tái nhợt, sắc mặt thoạt nhìn càng thêm tái nhợt.

- Sư muội, ta nhất định sẽ báo thù cho muội.

Thanh niên âm hàn lạnh lùng cắn răng nói, trong mắt hiện lên vẻ tàn nhãn.

Ầm ầm ầm.

Bảy ngày sau, thanh âm trầm thấp vang lên trong sơn mạch. Một mảng lướn sơn mạch lập tức bị phá hủy, mặt đất run rẩy giống như địa chấn.

Trong giây lát ngắn ngủi, tất cả dần dần trở nên yên tĩnh.

Trên một đống đá vụn bừa bộn, khóe miệng Bạch Lang có vết máu nhàn nhạt, mở miệng nói:

- Không ngờ lực phòng ngự của người này lại mạnh như vậy, thiếu chút nữa bản thân mình gặp phiền phức rồi.

- Mười người toàn bộ đều bị giải quyết, cũng bớt phiền phức hơn không ít a.

Thanh âm âm trầm của Quỷ Oa vang lên, trong tay xuất hiện một khối Phông Thần thạch.

- Mười người trong Trung thiên thế giới này chỉ có một Đại Đạo cảnh cao giai, hai Đại Đạo cảnh trung giai, bốn Đại Đạo cảnh sơ giai, còn có ba Thông Thiên cảnh cao giai. Thực lực so với những Trung thiên thế giới khác xem như xếp cuối cùng, chúng ta chuẩn bị lâu như vậy, muốn giết được bọn họ cũng vô cùng dễ.

Hoài Linh Ngọc mỉm cười nói.

Y phục trên người Tiết Mặc Kỳ rung động, càng làm tôn lên dáng người nhỏ nhắn, eo thon động lòng người của nàng. Đôi mắt đen nhánh nhìn chung quanh, sau đó nói:

- Người của các Trung thiên thế giới đã nhiều lên, thu thập một phen, nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Lục Thiếu Du thu hồi một khối Phong Thần thạch, vừa rồi bọn hắn gặp mười người của Trung thiên thế giới khác, thực lực cũng lại bình thường, cho nên dễ đối phó hơn không ít, tăng thêm bọn hắn đã phát hiện ra mười người đối phương trước, lại được chuẩn bị sẵn sàng từ trước, cho nên mới có thể thành công trực tiếp liệp sát đám người bọn họ. Nếu như trực tiếp nghạnh kháng mà nói, tuy rằng không sợ, thế nhưng tuyệt đối cũng không nhẹ nhàng như vậy.

Sau khi mọi người thu thập một phen, lập tức rời khỏi mảnh sơn mạch bừa bộn này.

Quần sơn liên miên, cánh rừng bao la bạt ngàn xanh ngắt, trên một đỉnh núi bừa bộn, có một người thanh niên mặc y phục màu trắng, bộ dáng chừng hai mươi tám hai mươi chín tuổi, người này khẽ lau vết mát trên ngực của một thi thể bị xuyên thủng ngực, vẻ mặt có chút âm trầm.

- Lưu Vân sư huynh, đều giải quyết rồi, những người trong Trung thiên thế giới khác căn bản không chịu nổi một kích, chúng ta muốn đi vào Phong Thần đài căn bản không phải là việc khó.

Một thanh niên mặc hoa phục đi tới bên cạnh thanh niên mặc áo trắng, vẻ mặt cung kính nói.

- Chúng ta cứ ở gần đây chờ một chút, tính toán thời gian, người của LInh Ấn Trung thiên thế giới cùng với Hóa Huyết Trung thiên thế giới có lẽ cũng sắp tới. Đợi đến lúc gặp bọn chúng, đến lúc đó lại đi tìm Lục Thiếu Du kia, dù sao hắn cũng trốn không thoát.

Thanh niên áo trắng đứng dậy, lạnh nhạt phất tay, trong lòng bàn tay có một cỗ hấp lực tuôn ra, trực tiếp thu hồi thi thể trên mặt đất vào trong một kiện linh khí, miệng nói:

- Thi thể Đại Đạo cảnh trung giai, giữ lại về sau luyện chế khôi lỗi cũng không tệ.

Thanh niên mặc hoa phục có chút khó hiểu nói:

- Lưu Vân sư huynh, dùng thực lực của chúng ta muốn tiêu diệt Lục Thiếu Du gì đó bất quá chỉ là cái phất tay mà thôi. Nghe nói hắn ta chỉ là Bán Đạo cảnh, vì sao nhất định phải đợi người Hóa Huyết Trung thiên thế giới và Linh Ấn Trung thiên thế giới tới?

*****

Thanh niên mặc y phục màu trắng nhìn thanh niên mặc hoa phục nói:

- Ngươi cho rằng Lục Thiếu Du kia dễ bị diệt sát vậy sao? Trong Thị Hoang thế giới, đồn rằng hắn ta đã vô cùng bất phàm, Bán Đạo cảnh có thể đạp vào tầng thứ mười ba Trấn Thế tháp, đồn rằng trên người hắn còn có linh khí áo nghĩa, người này tuyệt đối không phải là người lương thiện, phải lo trước mối họa mới được.

Ngừng một lát, thanh niên áo trắng tiếp tục nói:

- Nếu như lúc trước cũng lo lắng chu toàn như vậy, ở trong Thị Hoang thế giới có lẽ Lưu Duẫn cùng với Dương Mộc sư huynh đều không phải chết. Linh Thiên thương hội ta cũng không bị tổn thất không nhẹ như vậy

Sưu Sưu.

Ngay khi thanh niên áo trắng vừa mới nói xong, trên không trung bên cạnh bỗng nhiên truyền ra tiếng xé gió, trên không trung xa xa, có hai mươi đạo thân ảnh gấp rút nhanh chóng tiến tới.

Sưu Sưu.

Tám thanh niên nam nữ chung quanh lập tức đi tới bên người thanh niên áo trắng, vẻ mặt hơi trầm xuống, khí tức sắc bén lạnh lẽo chấn động lan tràn ra. Không có ai không phải là người cường hãn, thực lực chỉnh thế có thể khiến cho người ta rung động.

- Chẳng lẽ có người dám liệp sát bọn họ sao? Muốn chết.

Thanh niên mặc hoa phục nheo mắt, một cỗ khí tức rất là khủng bố chấn động rồi lan tràn ra.

- Không phải là địch nhân, là người của Linh Ấn thế giới và Hóa Huyền thế giới tới.

Thanh niên mặc y phục màu trắng ngẩng đầu, trong tay xuất hiện một khối ngọc giản đang không ngừng lóe lên quang mang, có năng lượng nhàn nhạt chấn động, trên khuôn mặt tuấn tú kia hiện lên nụ cười nhạt, nói:

- PHi Dương, Bạo Phong, các ngươi rốt cuộc cũng tới rồi sao?

Dứt lời, hai mươi đạo thân ảnh lập tức đáp xuống đỉnh núi, đều là thanh niên nam nữ khí độ bất phàm, một cỗ khí tức hùng hồn chấn động, khiến cho cả không gian run lên.

Hai thanh niên dẫn đầu, người bên trái lưng hùm vai gấu, đầu tròn tai to, mái tóc đỏ rực như lửa, thế nhưng lại vô cùng ngắn, xoăn tít, bao trùm cả cái đầu hắn, toàn thân có một cỗ khí tức nóng bỏng nhàn nhạt chấn động, khiến cho một mảng lớn cánh rừng bao la trong sơn mạch chung quanh dần dần héo rũ, đủ để chứng minh thực lực người này cực mạnh, đã tới tình trạng khủng bố.

Thanh niên bên phải, thân thể gầy gò, so với thanh niên tóc đỏ kia cao hơn, mái tóc màu nâu dựng thẳng trên đầu giống như cây chuối, cực kỳ kỳ lạ, nhưng ánh mắt lại thâm thúy đáng sợ, khiến cho người ta nhìn vào cũng cảm thấy cực kỳ giật mình.

- Phi Dương, Bạo Phong, đã lâu không gặp, không ngờ các ngươi cũng đột phá.

Thanh niên áo trắng nhìn qua hai người kia rồi nói.

- Cũng chỉ có ngươi mới được đột phá sao?

Thanh niên có mái tóc xoăn màu đỏ nói, ánh mắt đồng thời nhảy lên.

Ánh mắt của thanh niên áo trắng lập tức đảo qua chín người sau lưng mỗi người, khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt, có chút vui vẻ nói:

- Xem ra người trẻ tuổi của Linh Ấn thế giới và Hóa Huyền thế giới những năm này cũng có thực lực không tệ nha.

- Linh Ấn thế giới và Hóa Huyền thế giới từ trước tới nay chưa từng dưới Hồng Vân thế giới của ngươi.

Thanh niên có mái tóc màu xám dựng ngược lên giống như cây chuối đảo qua chín người sau lưng thanh niên mặc áo trắng, trong mắt chợt hiện lên vẻ chấn động.

- Bớt sàm ngôn đi, mau tìm đến người của Trung Thiên thế giới kia, sớm đánh chết Lục Thiếu Du đo.

Thanh niên khôi ngô có mái tóc đỏ nói:

- Giải quyết sớm một chút, sau đó chúng ta liên thủ, muốn san bằng khu vực săn bắn này vô cùng dễ dàng.

- Ta chờ các ngươi, người của Vô Sắc thế giới có lẽ cũng không quá xa.

Thanh niên áo trắng nói xong, trong mắt chợt lóe lên vẻ âm hàn.

...

Trong một mảnh rừng rậm, cả phiến không gian lớn đã bị san bằng thành bình địa, kình khí rung động quanh quẩn trên không trung, khiến cho rừng rậm bốn phía nổi nên sóng to gió lớn.

Mười người Lục Thiếu Du đứng đó, trên người Kim Viên và Hoàng Sa đều có chút thương thế, khóe miệng Hoàng Sa có vết máu tràn ra, hẳn thương thế còn không nhẹ.

- Thương thế của chàng thế nào rồi? Nhanh dùng đan dược chữa thương đi, lần sau không nên ngốc như vậy, như vậy sẽ lấy mạng của chàng đó.

Tôn Tiểu Nhã mói ra khăn tay lau sạch vết máu ở khóe miệng Hoàng Sa, lập tức nhét một khỏa đan dược vào trong miệng Hoàng Sa.

Vừa rồi đối thủ của Tôn Tiểu Nhã là một Thông Thiên cảnh cao giai, nàng không thể một chiêu đánh chết đối thủ, cho nên dưới tình huống trọng thương đối phương lựa chọn tự bạo, Hoàng Sa bỏ đối thủ của mình, trong sát na bảo vệ Tôn Tiểu Nhã, mà bản thân nàng cũng bị chấn thương không nhẹ.

- Lại mười người.

Tử Viêm thu một khối Phong Thần thạch vào trong nhẫn trữ vật, đánh chết mười người thu được mười khối Phong Thần thạch, mỗi người đều có thể nhận được một khối Phong Thần thạch, từ lúc tới đây cho tới bây giờ hắn đã đạt được ba khối PHong Thần thạch.

Sau khi mọi người thu thập một phen, thân ảnh mới rời khỏi chiến trường.

Vào đêm, màn đêm bao phủ trời xanh, ánh mặt trăng giống như nước chảy, lẳng lặng chảy xuống dải sơn mạch xanh biếc, xuyên qua những tán lá trong rừng rậm.

Trên một tảng đá lớn trong một mảnh rừng rậm, mười người khoanh chân ngồi xuống, ánh trăng bao phủ.

- Chúng ta đã giao thủ ba lượt, dựa theo ước định, chọn ra một đội trưởng a.

Bạch Lang khoanh chân nói với mọi người, đôi mắt giống như sói hoang, ở trong đêm tối giống như hai đạo quang mang màu đỏ nho nhỏ.

- Từ lúc tới đây cho tới nay, có lẽ trong lòng mọi người cũng đã hiểu rõ về nhau, cho dù thực lực là lực lãnh đạo, ta thấy Lục Thiếu Du là mạnh nhất. Không có hắn ba lượt giao thủ vừa rồi chúng ta cuunxg không thuận lợi như vậy.

Thanh âm âm trầm của Quỷ Oa vang lên, thanh âm trong đêm tối khiến cho người ta cảm thấy vô cùng khủng bố.

- Ta cũng đồng ý, đội trưởng không phải là Lục sư huynh thì không ai có thể.

Tôn Tiểu Nhã nói.

- Đồng ý.

Hoài Linh Ngọc giơ tay đồng ý nói:

- Mấy lần chúng ta đều thấy được, chức đội trưởng này không phải Lục sư huynh thì không ai có thể làm được.

Không ít người nhìn về phía Hoài Linh Ngọc, vốn trong lòng mọi người đều có chút bận tâm về Hoài Linh Ngọc sẽ bất hòa với Lục Thiếu Du, thế nhưng mà trong khoảng thời gian này từ biểu hiện của Hoài Linh Ngọc, dần dần mọi người cũng nghĩ khác.

Mọi người nghĩ thầm, sợ rằng Hoài Linh Ngọc cũng đã suy nghĩ cẩn thận, đến khu vực săn bắn hắn càng không có cách nào làm gì được Lục Thiếu Du, thực lực của hắn cũng không bằng Lục Thiếu Du, tăng thêm hai người Thái A và Kim Viên, sợ rằng nếu như hắn có dị tâm, kết cục sẽ vô cùng thê thảm.

Trong đoạn thời gian ở cuhng gần đây, mọi người cũng biết một ít về cách hành xử và thủ đoạn của Lục Thiếu Du, ra tay tuyệt đối gọn gàng, không phải là người không quyết đoán, một khi Hoài Linh Ngọc có dị tâm, sợ rằng Lục Thiếu Du tuyệt đối sẽ không buông tha cho hắn.

Tiết Mặc Kỳ và mọi người đều đề cử Lục Thiếu Du, Thái A và Kim Viên thì không cần phải nói.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-3468)