Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 2777

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 2777: Tịnh Vô Ngân cường đại
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Lazada


- Phong Hoa Tuyệt Đại Tuyệt Phong Hoa.

Mọi người ngẩng đầu nhìn, sắc mặt biến hóa, lúc này không có người nào không biết thân phận của người này, huống chi người này đã thành danh từ lâu.

Phong Hoa Tuyệt Đại Tuyệt Phong Hoa, đến từ Phượng Dương thế giới bài danh thứ sáu trong Vạn Thế đối quyết.

Phượng Dương thế giới, mỗi một lần Vạn Thế đối quyết trên cơ bản đều tiến vào top mười, Phượng Dương trung thiên thế giới có thực lực chỉnh thể không phải trung thiên thế giới khác có thể so sánh.

Phong Hoa Tuyệt Đại Tuyệt Phong Hoa, người ở đây không xa lạ gì danh hào này, đồn đãi người này một đường tu luyện tới hiện tại chỉ vài trăm năm, ở trong Phượng Dương thế giới đã từng dùng tu vị Ngộ Chân Cảnh sơ giai trực tiếp đánh chết Ngộ Chân Cảnh cao giai, thiên phú tu luyện kinh người, đánh vỡ không ít ghi chép trong Phượng Dương thế giới, không phải người cùng thế hệ có thể so sánh.

Cho nên thiên phú cỡ này được gọi là Phong Hoa Tuyệt Đại, lúc này lại là Chiến Hoàng, cũng không có ai cảm thấy kỳ quái.

Xùy.

Trong nháy mắt ngắn ngủi, một đạo thân ảnh xuất hiện trên quảng trường màu vàng, thân ảnh này xuất hiện trước mặt mọi người, hai tay cầm thanh kiếm màu trắng có bí vân quanh quẩn, một người một kiếm hồn nhiên thiên thành!

- Kinh Thiên Nhất Kiếm Tịnh Vô Ngân!

Từng ánh mắt rung lên, đối thủ của Phong Hoa Tuyệt Đại Tuyệt Phong Hoa chính là Kinh Thiên Nhất Kiếm Tịnh Vô Ngân, tồn tại đỉnh phong trong thế hệ trẻ Võ Thần thế giới, đồn đãi tại Võ Thần thế giới hắn chưa từng thất bại, trong thế hệ trẻ đã không còn người là đối thủ của hắn.

Mỗi một lần Vạn Thế đối quyết, người phong thần cuối cùng đều là Võ Thần thế giới, Nguyệt Hoàng thế giới, Nguyên Võ thế giới chiếm lấy, lúc này nhìn thấy Tịnh Vô Ngân, mọi người cảm thấy lo lắng thay Tuyệt Phong Hoa. Tuyệt Phong Hoa tuy mạnh, mạnh nhất thế hệ trẻ Phượng Dương thế giới, thế nhưng mà không thể so sánh với Tịnh Vô Ngân.

Từ khi Tịnh Vô Ngân lên đài, ánh mắt Hoàng Lạc Nhan và Nhâm Tiêu Diêu đều tập trung quan sát Tịnh Vô Ngân.

Tuyệt Phong Hoa nhìn thấy Tịnh Vô Ngân không sinh ra khí tức chấn động, nhưng lại đường hoàng như bôn lôi, trong vô hình sinh ra cảm giác áp bách.

Tịnh Vô Ngân lên đài, khẽ ngẩng đầu nhìn Tuyệt Phong Hoa, lạnh nhạt nói:

- Ngươi thật sự dùng kiếm sao, cũng đừng lãng phí thời gian, một chiêu định thắng bại chứ?

Trường bào Tuyệt Phong Hoa khẽ chấn động, hắn nhìn về phía Tịnh Vô Ngân, khí độ không thay đổi, chỉ điểm này cũng đủ để chứng minh hắn là đệ nhất nhân thế hệ trẻ trong Phượng Dương thế giới.

- Tốt, một chiêu định thắng thua!

Tuyệt Phong Hoa nhìn Tịnh Vô Ngân, hắn mím môi, trên gương mặt tuấn lãng làm không ít thiếu nữ chung quanh si mê, nhất cử nhất động mang theo khí độ bất phàm.

- Một chiêu định thắng thua ah, hai người ra tay khẳng định sẽ dùng toàn lực.

- Chơi rất lớn.

Nghe hai người nói thế người chung quanh bạo động, hai người quyết đấu lựa chọn một chiêu định thắng bại, đây là việc hiếm thấy.

- Một chiêu định thắng bại sao?

Lục Thiếu Du nghe vậy cũng hứng thú, ánh mắt của hắn nhìn hai người.

- Hai người này thật sự có phách lực, Tịnh Kiếm Hoàng, hai người trẻ tuổi này thế nào?

Trên bệ đá, Mặc Ngã Hành ghé hỏi Tịnh Kiếm Hoàng, Tịnh Vô Ngân là người Tịnh gia, cũng là hậu bối của Tịnh Kiếm Hoàng.

- Tuyệt Phong Hoa đúng là không tệ, nhưng mà muốn để người Tịnh gia ta xuất kiếm, cũng không phải dễ dàng.

Tịnh Kiếm Hoàng cười nhạt nói một cách khẳng định.

- Ra tay đi, hy vọng ngươi có thể làm cho ta xuất kiếm!

Trên quảng trường, Tịnh Vô Ngân ôm kiếm đứng đó, vẫn lạnh nhạt như cũ.

Ánh mắt Tuyệt Phong Hoa khẽ nhúc nhích, khí độ phong khinh vân đạm ngưng tụ, trường bào run lên, lòng bàn tay cầm chặt trường kiếm.

Ông!

Kiếm minh như phong lôi, uy áp áo nghĩa linh khí lan tràn, uy áp từ thân kiếm truyền ra, trường kiếm này tuyệt đối là áo nghĩa linh khí.

Không chậm trễ chút nào, Tuyệt Phong Hoa nhìn như phong độ nhẹ nhàng nhưng động thủ lại lăng lệ tới cực điểm, trường kiếm run lên, vô số bóng kiếm lướt qua không gian, mang theo phong thuộc tính nguyên lực cuồn cuộn.

Chỉ trong thời gian ngắn, không gian chung quanh Tuyệt Phong Hoa gió nổi mây phun, uy thế cuồn cuộn như hung thú thức tỉnh.

- Tuyệt Phong Hoa sử dụng Phong Linh kiếm và Cụ Linh Kiếm Quyết, quả nhiên vừa ra tay là dùng toàn lực.

- Tu vị Tuyệt Phong Hoa đã đến Niết Bàn Cảnh sơ giai hậu kỳ đỉnh phong, tăng thêm Phong Linh kiếm và Cụ Linh Kiếm Quyết và bản thân bất phàm, lúc này thi triển Cụ Linh Kiếm Quyết, dù là Niết Bàn Cảnh trung giai cũng khó ngăn cản.

- Không biết Tịnh Vô Ngân chống lại thế nào, một chiêu định thắng bại, sợ rằng rất khó.

Trong hư không có tiếng nghị luận không dứt.

- Tịnh Vô Ngân, Cụ Linh Kiếm Quyết, xin chỉ giáo.

Tuyệt Phong Hoa quát một câu, kiếm quang đánh thẳng về phía Tịnh Vô Ngân không chút khách khí.

- Cụ Linh Kiếm Quyết thật mạnh!

Lục Thiếu Du cảm thán, Tuyệt Phong Hoa không hổ là người quá quan trảm tướng đạt tới Chiến Hoàng, thực lực như thế ngay cả Thái A cũng khó có thể ứng phó.

XIU.... XIU... XIU.... XIU...

Vô số kiếm quang đánh vỡ hư không, nó giống như vòi rồng quét qua Tịnh Vô Ngân.

Xùy!

Vào thời điểm này Tịnh Vô Ngân động, ánh mắt bắn ra tinh quang, toàn thân ngưng tụ khí thế đáng sợ. Hắn không lùi mà tiến tới, thân ảnh lướt thẳng về phía kiếm quang cuồn cuộn kia.

Vào lúc này, hai tay Tịnh Vô Ngân cầm kiếm đã buông thỏng, hai tay hóa thành hào quang chói mắt, dùng xu thế bôn lôi va chạm với ngàn vạn kiếm quang trước mặt.

Tạch tạch tạch két...

Trường kiếm trong tay Tịnh Vô Ngân như lưu tinh va chạm với ngàn vạn kiếm quang của Tuyệt Phong Hoa, kình phong đánh tan vô số bóng kiếm.

Hừ...

Kình phong quét qua, không gian bao phủ vô số vết nứt, Tuyệt Phong Hoa rên rỉ một tiếng, thân thể bị đẩy lùi.

Đạp đạp!

Thân ảnh Tuyệt Phong Hoa lảo đảo lùi ra sau vài bước, huyết khí trong người nhộn nhạo, rốt cuộc máu tươi không ngừng chảy xuống.

Hư không hỗn loạn từ từ bình thường trở lại, một chiêu này chỉ diễn ra trong ngắn ngủi, khóe miệng Tuyệt Phong Hoa chảy máu, mọi người mới hiểu được, Tuyệt Phong Hoa đã bại.

- Tịnh Vô Ngân cường đại!

Ánh mắt Lục Thiếu Du chấn động, nội tâm thầm ngạc nhiên, một chiêu của Tịnh Vô Ngân đã dùng vỏ kiếm đánh bại Tuyệt Phong Hoa.

- Hậu bối Tịnh gia không tệ đâu.

Trên bệ đá, Mặc Ngã Hành cười nhạt, hắn vô cùng tán thưởng, với nhãn lực của hắn tự nhiên nhìn ra Tịnh Vô Ngân mạnh tới cấp độ nào.

- Tiểu bối Nhâm gia cũng không kém đâu.

Tịnh Kiếm Hoàng mỉm cười, hắn rất thỏa mãn với biểu hiện của Tịnh Vô Ngân vừa rồi.

- Tuyệt Phong Hoa bại.

- Kinh Thiên Nhất Kiếm Tịnh Vô Ngân, không hổ là người Võ Thần thế giới.

- Mạnh có người mạnh hơn.

Người trong hư không bốn phía cảm thán, đối với việc Tuyệt Phong Hoa bị thua, mọi người trừ rung động cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, bởi vì làm đối thủ của Tịnh Vô Ngân, Phong Hoa Tuyệt Đại Tuyệt Phong Hoa dù có thực lực rất mạnh nhưng không là gì so với Tịnh Vô Ngân.

- Kinh Thiên Nhất Kiếm Tịnh Vô Ngân, đúng là danh bất hư truyền, ta bại!

Tuyệt Phong Hoa nhìn Tịnh Vô Ngân, ánh mắt co rúm, hắn dùng ống tay lau sạch máu trên khóe miệng

*****

Tuyệt Phong Hoa ngẩng đầu nhìn Tịnh Vô Ngân, sau khi nói xong lại thở dài, một chiêu thất bại, hắn biết rõ chênh lệch của cả hai, thực lực đối phương thật sự quá cường hãn, hắn không phải đối thủ, trước kia còn có một ít ngạo khí, cho rằng người thế giới top ba chẳng là gì, mà bây giờ hắn rốt cục biết rõ khác biệt.

- Trận đấu thứ hai, Võ Thần thế giới Tịnh Vô Ngân thắng, người quyết đấu trận thứ ba lên đài.

Xùy.

Khi Tịnh Vô Ngân và Tuyệt Phong Hoa lui ra, một thân ảnh xuất hiện trên sân rộng, hiệu quả trùng kích thị giác rất mạnh, cả quảng trường màu vàng run lên.

Cũng may quảng trường dùng tài liệu vô cùng rắn chắc, tu vị Niết Bàn Cảnh không thể phát hủy nó.

- Là hắn...

Lục Thiếu Du chấn động, không nghĩ tới chính mình đối mặt với tên này.

Người đáp xuống đất, lưng hùm vai gấu, thân hình khôi ngô to lớn giống như dã thú, khi hai chân đáp xuống đất, khí thế bá đạo từ thân thể hắn bộc phát ra ngoài, từ đó thấy được chiến lực của hắn không thấp.

Nhìn bốn phía, chiến ý cuồn cuộn, hắn quát:

- Song Tinh thế giới Giang Đảo Lưu, thỉnh chỉ giáo!

- Là Song Tinh thế giới Giang Đảo Lưu, được xưng là man quyền, một thân man lực tung hoành Song Tinh thế giới, vượt cấp đối kháng đối thủ là chuyện thường ngày.

- Nghe nói Giang Đảo Lưu có man lực và phòng ngự làm yêu thú khiếp sợ.

- Không biết ai là đối thủ của man quyền Giang Đảo Lưu.

...

Khi Giang Đảo Lưu dứt lời, tiếng nghị luận vang lên không dứt, tư liệu mười Chiến Hoàng đã sớm là chủ đề của người chung quanh, cho nên mọi người đã sớm biết không ít.

Lục Thiếu Du điểm lên mặt đất, thân ảnh như điện, hắn xuất hiện trước mặt Giang Đảo Lưu.

- Vô Sắc trung thiên thế giới, Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du đáp xuống đất, khí tức cũng không giữ lại.

- Tu vị chuẩn Niết Bàn.

Một loạt ánh mắt nhìn thấy Lục Thiếu Du đều chấn động, tu vị chuẩn Niết Bàn có thể tiến vào mười Chiến Hoàng thật không đáng nhắc tới. Nhưng mà ngược lại không có người nào xem thường, có thể đi đến hàng ngũ Chiến Hoàng thì không thể xem như chuẩn Niết Bàn được, dùng tu vị cân nhắc thực lực là sai lầm.

Nhưng mọi người cũng không xem trọng, dù sao mới là chuẩn Niết Bàn mà thôi, đến Niết Bàn Cảnh, mỗi giai là một cái hào rộng, chín người khác còn không phải đối thủ bình thường, kết quả có thể nghĩ.

- Chuẩn Niết Bàn cũng có thể đi tới bước này, cũng không phải dễ dàng.

Hỏa Loan lườm Lục Thiếu Du.

- Vô Sắc trung thiên thế giới lúc này đã không còn vô danh nữa, chuẩn Niết Bàn có lẽ có chút bổn sự.

Nhâm Tiêu Diêu nói.

Quỷ Cốc và Nhàn Vân hai người âm thầm liếc nhau, sau đó đều cười cười, Quỷ Cốc nói:

- Ta ngược lại cảm thấy Lục Thiếu Du tu vị chuẩn Niết Bàn sẽ chiến thắng.

- Quỷ Cốc, nhãn lực của ngươi càng ngày càng kém rồi.

Linh Thai hoàng giả nhìn Quỷ Cốc.

- Giang Đảo Lưu đến từ Song Tinh thế giới không phải kẻ yếu, không có gì bất ngờ xảy ra, Giang Đảo Lưu hẳn là tu luyện thành công Kim Cương Tông Đại Kiếm Cương Quyết, một khi tu luyện Đại Kim Cương Quyết thành công, lực phòng ngự và lực công kích có thể nói vô địch, thậm chí không cần linh khí, một lòng tu luyện bản thể, bản thân vô cùng cường hãn, tu vị thực lực đã đạt tới Niết Bàn Cảnh trung giai, thực lực như thế còn mạnh hơn Phượng Dương thế giới Tuyệt Phong Hoa.

Phục Ma hoàng giả áo bào run lên, hắn sờ đầu láng bóng của mình, nói nhỏ:

- Vô Sắc trung thiên thế giới Lục Thiếu Du, tu vị chuẩn Niết Bàn xem như bất phàm, nhưng so sánh với Giang Đảo Lưu, chỉ sợ còn kém không ít, .

- Là nhãn lực ta kém hay nhãn lực các ngươi kém, không biết các ngươi có dám đánh cược nho nhỏ hay không?

Quỷ Cốc xoay chuyển ánh mắt, cười nói với mọi người chung quanh.

- Ngươi muốn đánh cuộc như thế nào?

Mặc Ngã Hành cũng hứng thú, áo choàng tán loạn và tóc dài bay lên, đôi mắt thâm thúy nhìn Quỷ Cốc hoàng giả. - Mọi người một người một kiện áo nghĩa linh khí.

Quỷ Cốc hoàng giả cười nói với mọi người.

- Một kiện áo nghĩa linh khí, vậy chơi với ngươi.

Mặc Ngã Hành lập tức gật đầu.

- Tốt, ta cũng đánh bạc với ngươi.

Phục Ma hoàng giả vỗ đầu trọc, cũng gật đầu với Quỷ Cốc hoàng giả.

- Ta cũng tới một kiện.

- Ta cũng một kiện.

...

Lập tức Linh Thai hoàng giả, Dược Vương, Ngọc Linh Tử, Kiền Khôn chân nhân, ngay cả Hỏa Loan và Tịnh Kiếm Hoàng cũng gật đầu đồng ý, một kiện áo nghĩa linh khí với bọn họ không tính là đánh cược, nửa chân đạp vào Niết Bàn Cảnh trung giai và chuẩn Niết Bàn, chênh lệch lớn như thế, Lục Thiếu Du mạnh hơn nữa cũng khó chiến thắng. Lúc này sửa mái nhà dột, có thể thắng một kiện áo nghĩa linh khí, mọi người tự nhiên đều muốn.

- Mọi người hào hứng rất cao, như vậy xem thường ta sao.

Quỷ Cốc hoàng giả nhìn mọi người, bộ dáng nổi giận đùng đùng, dường như đang hối hận.

- Quỷ Cốc, ngươi không thể hối hận đấy.

- Cũng đã đánh bạc, không nên hối hận đâu.

Rất nhiều trưởng thượng cho rằng Quỷ Cốc khiếp đảm, tám người đánh bạc, tám kiện áo nghĩa linh khí cũng không phải số lượng nhỏ, lập tức ồn ào.

- Tốt, ta không đổi ý, nhưng ta có thể nói với các ngươi, nếu Lục Thiếu Du chiến thắng, đến lúc đó ta và Nhàn Vân sẽ thu hắn làm môn hạ, các ngươi cũng không thể tranh giành.

Quỷ Cốc nhìn mọi người, sau đó trừng mắt dựng râu.

- Tốt, ngươi bây giờ thu hắn làm đồ đệ, ta tuyệt đối không liếc mắt nhìn.

Phục Ma hoàng giả vuốt dầu trọc cười nói.

- Ta cũng không đoạt, tu vị chuẩn Niết Bàn chưa đủ tư cách làm môn hạ của ta, cũng chỉ có ngươi vừa ý.

Ngọc Linh Tử trợn mắt nhìn Quỷ Cốc.

Lập tức mọi người cũng nhao nhao tỏ thái độ, đều tỏ vẻ sẽ không đoạt với Quỷ Cốc.

- Tốt, vậy một lời đã định, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy.

Quỷ Cốc thấp giọng nói, âm thầm nhìn Nhàn Vân, nội tâm vô cùng cao hứng.

...

Nhìn Giang Đảo Lưu, ánh mắt Lục Thiếu Du hơi chấn động, đôi mắt đầy chiến ý, trên đại lục Linh Võ hắn sớm vô địch thủ. Đi ra bên ngoài không phải bị đuổi giết thì chém giết đối thủ, lúc này đối mặt Giang Đảo Lưu, làm cho Lục Thiếu Du nhớ tới đoạn thời gian trên Vân Dương Tông, nhớ tới chiến đao Khuất Đao Tuyệt, Bá Đao Long Tam, phi ưng Lăng Phong.

Nếu nói mình lúc trước có bằng hữu, là bằng hữu chính thức, Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể nghĩ đến Khuất Đao Tuyệt, Long Tam, Lăng Phong ba người này, bằng hữu này đám người Lam Thập Tam cũng không thể so sánh.

- Ngươi cảm thấy quyết đấu thế nào mới tốt, ta không có ý kiến gì đâu.

Lục Thiếu Du nhìn Giang Đảo Lưu, hắn cười nói.

Nghe vậy, Giang Đảo Lưu có phần ngoài ý muốn nhìn Lục Thiếu Du, lập tức nói:

- Vừa mới có người một chiêu định thắng bại, chúng ta hai quyền định thắng thua đi, không né không tránh, chống lại hai quyền của đối phương là được.

Ánh mắt Lục Thiếu Du động động, lập tức mỉm cười gật đầu nói:

- Hai quyền định thắng bại, rất đơn giản, ta không có ý kiến.

Giang Đảo Lưu cẩn thận nhìn Lục Thiếu Du, nói:

- Ngược lại rất có lá gan, ngươi là chuẩn Niết Bàn, ta cũng không khi dễ ngươi, ngươi xuất một quyền trước đi, nếu ta có thể chống lại, sau đó ta đánh hai quyền, nếu ngươi còn có thể chống lại, ngươi lại đánh ta một quyền.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-3468)