← Ch.2793 | Ch.2795 → |
Hỏa cầu này bộc phát khí tức hủy diệt tất cả, khí tức hủy diệt này không ai dám dùng linh hồn dò xét.
Tịnh Vô Ngân và Nhâm Tiêu Diêu chấn động, nhìn cảnh tượng trên không trung, bọn họ cũng tự nhận nếu đổi mình thành Lục Thiếu Du sẽ không chịu nổi, sợ rằng cuối cùng Hoài Linh Ngọc sẽ đạt được danh hiệu Chiến Thần, ánh mắt cảm thán, mà hiện tại xem ra, sợ rằng Lục Thiếu Du lúc này không có khả năng chống lại Hoài Linh Ngọc, ánh mắt cũng sinh ra chấn động không nhỏ.
- Đồ đần, tội gì ngạnh kháng, không nên ném mạng nhỏ của mình như vậy chứ.
Huyền Tuyết Ngưng ôm Nguyên Cổ Linh Tinh Thú vào ngực, lúc này ánh mắt nhìn vào hư không xa xa.
- Lục Thiếu Du lúc này thất bại rồi, có khả năng bị đánh chết!
- Hoàng Lạc Nhan có hận ý không nhỏ với Lục Thiếu Du, một khi có cơ hội, chắc chắn sẽ không buông tha Lục Thiếu Du.
Trong hư không, rất nhiều người đổ mồ hôi lạnh thay Lục Thiếu Du.
- Tốt nhất bị đánh chết."
Thanh niên của Nguyệt Hoàng thé giới bị Lục Thiếu Du đánh bại lúc này đầy hận ý nói một câu.
- Tiểu tử, đừng gượng chống!
Tam Kỳ lão nhân thì thào, giờ phút này ánh mắt của hắn rất ngưng trọng.
- Lục Thiếu Du, chịu đựng đi.
Trên quảng trường thành Vô Sắc, rất nhiều người run rẩy, yên lặng cầu nguyện...
Xoẹt.
Sinh tử nghiệp hỏa đốt cháy không gian, thật lâu sau đó hỏa diễm thu liễm, Lục Thiếu Du bị nhốt trong đó đã sớm không còn động tĩnh.
Thật lâu về sau, Phượng Hoàng sinh tử nghiệp hỏa bằng bản thể Hoàng Lạc Nhan, dung nham hỏa diễm thả lỏng, bản thể của Hoàng Lạc Nhan hiển hiện ra, Phượng Hoàng sinh tử nghiệp hỏa vẫn còn tỏa ra khí nóng ngập trời.
- Chỉ còn lại có Hoàng Lạc Nhan, Lục Thiếu Du bị giết.
- Lục Thiếu Du biến mất, Hoàng Lạc Nhan thật đánh chết Lục Thiếu Du sao?
Từng ánh mắt nhìn lên không trung, chỉ thấy bản thể của Hoàng Lạc Nhan còn tồn tại, không còn thân ảnh Lục Thiếu Du đâu nữa.
Tất cả mọi người âm thầm cảm thán, Lục Thiếu Du là người có thiên phú khủng bố, cuối cùng bị đánh chết trong tay Hoàng Lạc Nhan.
- Sẽ không, đội trưởng không sẽ thua.
Hoàng Sa, Tử Viêm Tôn Tiểu Nhã, Long Bàn Hổ Cứ chấn động, mắt thấy dấu vết quen thuộc biến mất, hai đấm nắm chặt, ánh mắt run run và ẩm ướt.
- Lục Thiếu Du không thấy, vẫn lạc rồi.
Trên quảng trường thành Vô Sắc, rất nhiều người không thấy thân ảnh Lục Thiếu Du đâu nữa, vào lúc này rất nhiều người khóc lóc, tinh thần bị đè nén rất đáng sợ.
- Chết tốt, rốt cục chết rồi, chết rồi.
Trên lầu các chỉ có Hoài Viễn Khôi âm thầm cười lạnh.
- Chẳng lẽ thật chết rồi sao?
Trên quảng trường, Mạc Kình Thiên ngưng trọng, vừa rồi hắn còn tin tưởng Lục Thiếu Du không chết, nhưng thực lực của Hoàng Lạc Nhan quá cường hãn.
- Sư phụ tuyệt đối sẽ không có việc gì.
Ánh mắt Thái A nhìn chằm chằm vào hư không, hắn tin tưởng vững chắc sư phụ không chết trng tay Hoàng Lạc Nhan.
- Khí tức Lục Thiếu Du không còn, đã chết rồi!
Một đám trưởng thượng vào lúc này rung động, với thực lực của bọn họ phát hiện không còn khí tức của Lục Thiếu Du đâu cả.
- Tiểu tử này...
Ánh mắt Tam Kỳ lão nhân nhìn chằm chằm vào hư không.
Xùy!
Bỗng nhiên trong ánh mắt của mọi người, đột ngột hư không xuất hiện hào quang màu xanh.
Khi ánh sáng màu xanh xuất hiện, ánh mắt Tam Kỳ lão nhân lập tức run lên, thì thào nói:
- Chẳng lẽ hắn đã luyện hóa Xích Linh Liệt Hỏa rồi sao, bằng không sẽ không làm như vậy, Xích Linh Liệt Hỏa gian trá giảo hoạt, trừ phi bị luyện hóa, bằng không có cơ hội sẽ phản công.
- Mau nhìn, có động tĩnh.
Vào thời khắc này hư không vừa bình phục, một đạo hào quang màu xanh phá không bay ra, một người bị hỏa diễm bao phủ trong hỏa diễm xuất hiện.
Hỏa diễm màu xanh lan tràn, nhiệt độ trong không gian tăng lên nhanh chóng, nhiệt độ này làm linh hồn của người ta bị phỏng và bị lạnh, rất nhiều người không cách nào thừa nhận nổi.
Ánh mắt Hoàng Lạc Nhan nhìn thấy hỏa diễm màu xanh sinh ra trong hư không, ánh mắt chấn động, dưới nhiệt độ nóng như lúc này, nàng bao phủ trong sinh tử nghiệp hỏa cũng có xúc động phủ phục quỳ bái.
Bá bá.
Trong nháy mắt tất cả mọi người nhìn vào thân ảnh được hỏa diễm màu xanh bao phủ vào trong kia, không gian lúc này run lên rất mạnh.
Lúc này một thân ảnh màu xanh đi ra khỏi hỏa diễm, quần áo tả tơi, khóe miệng đẫm máu, sắc mặt trắng bệch như tro, khí tức uể oải, thân thể chật vật tới tận cùng.
- Lục Thiếu Du, là Lục Thiếu Du, hắn vẫn còn sống!
- Lục Thiếu Du tốt lắm.
Trên quảng trường thành Vô Sắc, hàng tỉ ánh mắt nhìn thân ảnh quen thuộc kia, sau khi yên tĩnh trong ngắn ngủi lập tức hoan hô ầm ĩ, trong lầu các, đám người Hoàng Thiên Tứ, Tiết Hưng Quốc, Tử Huyền nhiệt huyết sôi trào.
Chỉ có Hoài Viễn Khôi vui vẻ cao hứng chưa được bao lâu, sắc mặt hiện tại biến thành khó nhìn.
- Không có việc gì, Lục Thiếu Du còn sống...
Trong tiếng kêu la ầm ĩ, thậm chí có người kích động phát khóc.
- Lục Thiếu Du không chết, hắn chống lại được.
- Mau nhìn, Lục Thiếu Du quá cường hãn, Hoàng Lạc Nhan công kích khủng bố như vậy vẫn không thể làm gì hắn được.
- Lúc này đây phong hào Chiến Thần không rơi vào Võ Thần thế giới và Nguyên Võ thế giới, Nguyệt Hoàng thế giới nữa rồi, nó rốt cục cũng đổi chủ.
- Lục Thiếu Du, chịu đựng đi, ta ủng hộ ngươi.
Hư không bốn phía từ kinh ngạc, hâm mộ ghen ghét, đến rung động, lúc này rất nhiều người cao hứng hô to.
Những năm này, phong hào Chiến Thần bị ba thế giới này độc đại, không người nào có thể rung chuyển, ba thế giới này không đặt người thế giới khác vào trong mắt, cũng ít nhiều làm nhiều người ghi hận và không phục.
Còn lần này Lục Thiếu Du xuất hiện đã giúp bọn họ thấy hy vọng, lần lượt rung động thật sâu, Lục Thiếu Du triệt để thuyết phục bọn họ, giờ phút này không ít người hò hét.
- Tiểu tử này lực phòng ngự mạnh như vậy?
Kiền Khôn chân nhân nhìn về phía trước, ngạc nhiên vì lực phòng ngự của Lục Thiếu Du, cũng ngạc nhiên vì Lục Thiếu Du lúc này được nhiều người ủng hộ, trong Vạn Thế đối quyết dĩ vãng, có nhiều dự thi ủng hộ như thế là không có.
Đối kháng nhiệt độ khủng bố vừa rồi, Lục Thiếu Du cuối cùng chỉ có thể mượn lực lượng của Thái Cổ U Minh Viêm.
Thái Cổ U Minh Viêm luyện hóa Xích Linh Liệt Hỏa, tuy bản thể Lục Thiếu Du không thể vận dụng Thái Cổ U Minh Viêm quá lâu, nhưng vào thời khắc cuối cùng Lục Thiếu Du cũng không dám chính thức vận dụng Thái Cổ U Minh Viêm, một ngày không có triệt để luyện hóa Xích Linh Liệt Hỏa, hắn không dám đại ý.
Nếu bị Xích Linh Liệt Hỏa cắn ngược, kiếm củi ba năm thiêu một giờ không nói, trọng yếu nhất hậu quả rất nghiêm trọng.
Hô.
Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, lập tức thu hồi Thái Cổ U Minh Viêm, đan điền khí hải sinh ra chấn động rất mạnh, ánh mắt biến thành ngưng trọng.
Giờ phút này Hoàng Lạc Nhan nhìn thấy Lục Thiếu Du hoàn hảo không bị gì xuất hiện trước mặt mình, Hoàng Lạc Nhan không chịu được nữa, lần lượt không làm gì được Lục Thiếu Du, vận dụng át chủ bài sinh tử nghiệp hỏa vẫn không thể giết đối thủ, Lục Thiếu Du còn sống sờ sờ, chuyện này làm cho Hoàng Lạc Nhan sụp đổ.
← Ch. 2793 | Ch. 2795 → |