← Ch.2847 | Ch.2849 → |
Âm thanh bá đạo từ trong miệng Lục Thiếu Du vang lên, âm thanh giống như tiếng sấm rền. Dưới chưởng ấn, dưới vô số ánh mắt rung động của người Linh Vũ thế giới phía ra, thân hình Liên Hàn Long triệt để trở thành thây khô, lập tức bị thu vào trong nhẫn trữ vật của Lục Thiếu Du.
Chung quanh đột nhiên ngừng lại, động tĩnh khủng bố dần dần tán đi. đột nhiên đã tới hoàng hôn, ánh trời chiều như máu, chiếu rọi hải vực bao la.
Trên hải vực phía xa xa không biết từ khi nào đã có không ít thân ảnh tụ tập, rậm rạp, chằng chịt, che khuất bầu trời.
Từng ánh mắt nhìn nam tử mặc áo bào xanh trên không trung, đó là tồn tại trong truyền thuyết. Thế giới này hắn đã lưu lại vô số truyền thuyết.
- Bái kiến Thái thượng chưởng môn.
Trong một phương đội ngũ, mấy trăm vạn đệ tử Phi Linh môn hành lễ, đạo thân ảnh mặc trường bào màu xanh kia ở trong Phi Linh môn đã là tồn tại cao nhất, là linh hồn của Phi Linh môn.
- Đi, về nhà.
Thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện bên người La Lan thị, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, Lam Lnh, ánh mắt nhìn qua phương hướng Cổ Vực, trong lòng hắn đột nhiên tràn ngập cảm giác tưởng niệm. Tưởng niệm tất cả mọi thứ trong Phi Linh môn, đây mới chính thức là nhà hắn. Là nơi hắn thủ hộ, cũng là nơi cần hắn tiếp tục thủ hộ.
- Hai mươi ngày rồi, sao còn chưa có động tĩnh? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trong Trung minh thế giới, vô số người nghi hoặc không thôi, suốt hai mươi ngày, Lục Thiếu Du và Liên Hàn Long chưa trở về, chuyện này khiến cho mọi người càng thêm nghi hoặc không thôi.
- Tiểu Long thúc, phụ thân con không có việc gì đó chứ?
Ngoài căn lều nhỏ, Lục Âm hỏi Tiểu Long.
- Yên tâm đi, lão thất phu kia còn chưa có thực lực làm gì được phụ thân con. Ta có thể cảm giác được phụ thân con hiện tại rất tốt, không có việc gì.
Tiểu Long gật đầu khẳng định nói, có huyết khế trong đầu, hắn có thể cảm giác được lúc này lão đại không có việc gì, ít nhất không có chuyện gì lớn, vãn sống tốt.
Trong ngọn núi lộn xộn có mấy cây đại thụ xanh biếc còn sót lại, trong thiên địa chung quanh mơ hồ còn có sát khí vương vấn.
Thân ảnh xinh đẹp của Bắc Cung Vô Song nhẹ nhàng đáp xuống một tảng đá, tay ôm Nguyên Cổ Linh Tinh thú trong ngực, lạnh nhạt nhìn về phía xa.
- Không ngờ Tiểu Linh lại chọn ngươi.
Thân hình Huyền Tuyết Ngưng vô thanh vô tức xuất hiện bên người Bắc Cung Vô Song, mang theo một mùi thơm nhàn nhạt.
- Tiểu Linh rất đáng yêu, nó là của ngươi, ta trả lại cho ngươi.
Bắc Cung Vô Song quay đầu lại, nhìn Huyết Tuyết Ngưng bên cạnh rồi mỉm cười, nhanh chóng đem Nguyên Cổ Linh Tinh thú trong ngực giao cho Huyết Tuyết Ngưng.
- Không cần, Tiểu Linh đã chọn ngươi, đây là lựa chọn của bản thân nó.
Huyền Tuyết Ngưng nói:
- Tiểu hồ đồ này cũng không tùy tiện nhảy vào trong lòng người khác, nó đã lựa chọn ngươi tự nhiên có nguyên nhân của nó.
- Vậy thì ta sẽ chiếu cố tiểu gia hỏa này thật tốt.
Bắc Cung Vô Song nói.
Huyền Tuyết Ngưng nhìn Bắc Cung Vô Song, nhìn khuôn mặt động lòng người kia một hồi rồi nói:
- Dường như ngươi đang suy đoán quan hệ của ta và Lục Thiếu Du, thế nhưng lại không tiện mở miệng đúng không?
- Không có gì phải mở miệng, ta suy đoán là bởi vì ta là thê tử của chàng. Ta không hỏi là bởi vì ta biết rõ chàng làm tất cả mọi thứ đều có mục đích, bên cạnh chàng không có ai là người thường. Khi ở cùng với chàng ta đã biết, ta không có cách nào dùng lẽ thường mà cân nhắc khi ở cạnh chàng. Những năm này tuy rằng thi thoảng chàng có làm chuyện hoang đường khiến cho ta có chút tức giận. Thế nhưng ít nhất chàng là người biết phụ trách, có thể đặt người nhà vào trong lòng. Chuyện về sau ta không có cách nào đoán trước được. Nếu như ta quản, chàng nhất định sẽ nghe ta, thế nhưng ta không thể lúc nào cũng ở bên cạnh chàng. Khi chàng cần trợ giúp ta cũng bất lực. Cho nên tất cả cứ thuận theo tự nhiên đi.
Bắc Cung Vô Song nhìn Huyền Tuyết Ngưng nói.
Hai mắt của Huyền Tuyết Ngưng biến ảo, nhìn về phía trước mà không nói thêm gì.
Trong tầng thứ bảy Thiên Trụ giới, mãi ba năm sau Lục Thiếu Du mới mở hai mắt ra, quang mang màu vàng huyền ảo quanh thân giống như linh xà tiến vào trong cơ thể rồi biến mất không thấy.
Phù.
Một ngụm trọc khí từ trong miệng Lục Thiếu Du phun ra, giống như một cơn lốc nhỏ khiến cho không gian chấn động. Hai con mắt mở ra, khí tức man hoang, cổ xưa từ bên trong mắt bắn ra.
- Niết Bàn cảnh cao giai đỉnh phong, nhưng mà tại sao lại không có cách nào đột phá?
Tinh mang trong mắt biến mất, Lục Thiếu Du thì thào nói, sau khi trở về Phi Linh môn, nói chuyện với người nhà trong chốc lát Lục Thiếu Du lập tức tiến vào trong mật thất ở hậu sơn luyện hóa nguyên lực của Liên Hàn Long.
Liên Hàn Long tổn thất linh hồn phân thân, bản thân tiêu hao tới tình trạng khủng bố, nhưng mà nguyên lực còn lại đối với Niết Bàn cảnh cao giai mà nói vẫn vô cùng đáng sợ. Cũng may đan điền của Lục Thiếu Du khổng lồ khác với người thường, bằng không mà nói quả thực không có cách nào chịu nổi.
Luyện hóa nguyên lực trong cơ thể Liên Hàn Long, chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy nguyên lực trong cơ thể mình tăng lên một mảng lớn, đã sớm tới Niết Bàn cảnh cao giai đỉnh phong. Chỉ khó hiểu là nguyên lực gia tăng, thế nhưng cũng không có dấu hiệu đột phá. Chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du có chút khó hiểu.
- Ít nhất thực lực tăng lên không ít.
Lục Thiếu Du có chút khó hiểu suy tư một lát, sau đó cũng không quá chú tâm tới vấn đề này. Loại chuyện như đột phá, vẫn là nước chảy thành sông, cứ chờ đợi cơ hội là được rồi. Cho dù xoắn xuýt cũng không có tác dụng. Ít nhất sau khi luyện hóa Liên Hàn Long xong, thực lực hắn tăng cường không ít. Thậm chí linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm cũng nhận được môth ít chỗ tốt. Thôn phệ linh hồn phân thân của Liên Hàn Long cũng có thể làm cho tu vi của linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm tăng tiến lên.
Thái Cổ U Minh Viêm luyện hóa Xích Linh Liệt Hỏa, thực lực lúc này sợ rằng dưới Hóa Hồng cảnh cũng không cần e ngại một ai. Chuyện này khiến cho trong lòng Lục Thiếu Du mừng thầm không thôi. Có thủ đoạn như vậy, về sau cũng có thêm át chủ bài.
- Dường như lại có biến hóa.
Linh hồn dò xét kim đao màu vàng trong đầu, lúc này kim đao màu vàng hấp thu hồn anh của Liên Hàn Long, thân đao càng thêm sáng bóng, thâm thúy. Đột nhiên Lục Thiếu Du có thể cảm giác được, lần này kim đao màu vàng có biến hóa không ít.
Nhíu mày, tâm thần khẽ động, Lục Thiếu Du muốn thử xem lần này có thể rung chuyển kim đao màu vàng hay không. Trong lòng Lục Thiếu Du cũng không có quá nhiều chờ mong, dù sao lần nữa không có cách nào rung chuyển kim đao màu vàng đã khiến cho Lục Thiếu Du chết lặng rồi.
Sưu.
Vào giờ phút này, vốn Lục Thiếu Du không có một chút hy vọng nào, thế nhưng kim đao màu vàng đột nhiên có rung động. Theo linh hồn lực Lục Thiếu Du bao phủ, kim đao màu vàng đột nhiên run lên, kim quang lập lòe, lập tức bao phủ linh hồn lực của Lục Thiếu Du.
*****
Ầm ầm.
Kim quang va chạm với linh hồn lực của Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Du bỗng nhiên có cảm giác giống như ngũ lôi oanh đỉnh, áp lực mạnh mẽ vô cùng đột nhiên đè xuống. Đây là khí tức kinh khủng nhất mà Lục Thiếu Du từng đối mặt. Cỗ khí tức kinh khủng này đột nhiên khiến cho linh hồn rung động, tim đập nhanh.
- Thực lực của ngươi còn quá yếu, quá yếu.
Bên trong kim quang vang lên một đạo âm thanh, lập tức tất cả lại trở nên yên tĩnh. Kim quang trên kim đao màu vàng biến mất. Lúc này kim đao màu vàng mới trở lại bình thường.
Lúc này Lục Thiếu Du mới khôi phục lại, dưới thanh thế kinh khủng vừa rồi, ánh mắt Lục Thiếu Du rung rung, thanh thế này quả thực quá mức kinh khủng, khủng bố tới cực điểm.
- Tên thổ phỉ trong linh hồn rốt cuộc có địa vị gì.
Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, vừa rồi cỗ khí tức kia chính là cỗ khí tức mạnh mẽ nhất mà bình sinh hắn được chứng kiến. Ngay cả khí tức của Liên Hàn Long so với cỗ khí tức vừa rồi trên thân kim đao màu vàng mà nói, chính là con sâu cái kiến đối mặt với thiên địa mênh mông.
Rung động một lát, Lục Thiếu Du cũng không nghĩ quá nhiều mà nhanh chóng đi ra khỏi mật thất ở hậu sơn. Ba năm, bên ngoài chỉ mới trôi qua nửa tháng mà thôi, hắn cũng nên ở cùng với người thân của mình.
Vào đêm, trên không trung Phi Linh môn, ánh trăng bảo phủ, vô số ngôi sao phía xa lập lòe.
Trong Ngũ Hành điện, trong một căn phòng, hai thân hình dây dưa, Lục Thiếu Du xông tới, hai tay nắm bộ ngực trắng như ngọc.
Vân Hồng Lăng ôm eo Lục Thiếu Du, khẽ lắc mình rồi kêu lên, nghênh đón thế công của hắn. Trong giây lát lại kêu lên từng tiếng gấp gáp.
Mãi một lúc lâu sau tất cả mới trở nên yên tĩnh, nữ tử động lòng người kia lúc này mồ hôi đầm đìa, hai mắt mê ly.
Vân Hồng Lăng nhẹ nhàng tựa vào trên ngực Lục Thiếu Du, ngón tay khẽ vẽ vẽ, nhẹ nhàng vẽ vài vòng tròn trên bộ ngực màu tím nhàn nhạt, bỗng nhiên ngẩng đầu hỏi Lục Thiếu Du:
- Chàng nói xem, là Lam Linh lợi hại hay là Tiểu Linh lợi hại hơn?
- Cái này...
Lục Thiếu Du sững sờ, ánh mắt khẽ đảo, nói:
- Nếu như nàng muốn biết thì mọi người cùng nhau thử là được rồi. Được không?
- Chàng nghĩ hay nhỉ?
Vân Hồng Lăng lập tức trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, đôi mắt xinh đẹp khẽ đảo, nói:
- Lần này chàng định ở lại bao lâu?
- Tối đa là ba ngày, đoán chừng đám người Tiểu Long, VÔ Song, Cảnh Văn, Bạch Linh, Du Thược đã sốt ruột rồi.
Lục Thiếu Du không cần nghĩ cũng biết, thời gian trôi qua lâu như vậy. Người của Vô Sắc thế giới sợ rằng đã sớm rốt ruột chứ đừng nói tới người của Trung Minh thế giới. Mà không nói tới người của hai thế giới này, vốn bảy ngày sau hắn phải đi tới mật cảnh trong Thượng Thanh Đại thiên thế giới, hiện tại cũng đã trì hoãn không ít.
- Nhanh như vậy đã muốn đi rồi sao? Chàng vừa mới về mấy ngày mà.
Vân Hồng Lăng ngẩng đầu, đôi mắt xinh đẹp mang theo vẻ u oán nhìn về phía Lục Thiếu Du. Nhìn qua nóng bỏng lại có chút đáng yêu.
- Lần này ta rời khỏi đây cũng định mang theo một ít người. Nếu như nàng muốn đi vậy thì đi cùng ta đi.
Lục Thiếu Du cười nói.
Hai mắt Vân Hồng Lăng sáng ngời, vẻ u oán biến mất, nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Thật sao?
- Đương nhiên là thật. Ta đã bảo Niếp Phong cùng với Cực Lạc Tam Quỷ thông báo cho người các thế lực lớn, người có hứng thú thì có thể báo danh. Linh Vũ thế giới cũng không thể mãi là thế giới thổ dân được. Bây giờ ở bên ngoài Phi Linh môn cũng coi như có chút căn cơ, ít nhất có thể để cho người Linh Vũ giới từ bên trong đi ra ngoài có một nơi đặt chân.
Lục Thiếu Du thấp giọng nói, tuy rằng Linh Vũ thế giới tốt, trong khoảng thời gian ngắn ở trong Linh Vũ thế giới này Lục Thiếu Du cũng có thể nhận ra chỗ tốt mà Linh Vũ thế giới đem lại cho tu luyện giả. Nhưng mà người chưa tiếp xúc qua thế giới khác ngoài Linh Vũ thế giới, thủy chung vẫn chỉ là thổ dân, đến lúc đó có lẽ cũng nên đi ra ngoài một chút.
Nhưng mà Lục Thiếu Du cũng không muốn bạo lộ Linh Vũ giới quá, bí mật của Linh Vũ thế giới hiện tại không thể tiết lộ, nếu không hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Bởi vậy Lục Thiếu Du cũng chỉ cho Niếp Phong và Cực Lạc Tam Quỷ thông báo cho tất các người của các thế lực lớn, các cường giả đỉnh cấp, chỉ có người có tu vi tới Phá Giới cảnh mới có thể đi ra ngoài.
Trong thời gian hai ngày này, sau khi Lục Thiếu Du rời khỏi Thiên Trụ giới cũng vô cùng bận rộn, cường giả các thế lực lớn nhao nhao đợi bái phỏng. Quan hệ không ít, vài vị nhạc phụ, còn có sư phụ Vũ Ngọc Tiền.... cho nên hắn cũng không thể không gặp.
Cũng may trong vòng hai ngày này Lục Thiếu Du vô cùng bề bộn, từ bên ngoài trở về cũng không thiếu người tới gặp, mấy vị nhạc phụ, còn có sư phụ Vũ Ngọc Tiền. Hắn cũng mang tới thứ tốt cho mấy người, đan dược cấp độ Thiên phẩm không cần phải nói, linh khí Tiên Thiên càng không thiếu, thiên tài địa bảo cũng không ít, khiến cho đám người Vân Khiếu Thiên, Bắc Cung Kình Thương, Lữ Chính Cường cao hứng không thôi, cười không ngậm miệng lại được.
Cường giả cùng chủ các thế lực lớn tới đây, Lục Thiếu Du cũng không có phân biệt đối xử mà cho bọn hắn không ít thứ tốt. Những vật này đối với Lục Thiếu Du hiện tại mà nói, đã không đáng nhắc tới, nhưng mà lại khiến cho tất cả các thế lực lớn cao hứng mà về.
Về phần người Phi Linh môn và Lục gia mà nói, Lục Thiếu Du càng không tính toán, đan dược các loại, thiên tài địa bảo, linh khí Tiên Thiên... Cần cái gì cũng có.
Nhưng Lục Thiếu Du không có đưa linh khí áo nghĩa cho mọi người, đối với tu vi của mọi người hiện tại mà nói, đưa linh khí áo nghĩa cho bọn họ cũng không phải là chuyện tốt. Chỉ những vật có tác dụng với việc tu luyện thì Lục Thiếu Du mới có thể cấp cho bọn họ.
Hai ngày quan sát, Lục Thiếu Du cũng cảm thấy kinh ngạc với sự biến hóa của Linh Vũ thế giới, đại lục Linh Vũ giống như được kích thích, tất cả đều xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
So với trước kia mà nói, Linh Vũ thế giới giống như cây gỗ khô vậy, mà bây giờ đã dần dần thức tỉnh, tỏa ra sinh cơ bừng bừng.
Hoàng hôn, áng mây đỏ bao phủ, ngoài đại điện giống như cự long ngẩng đầu ngoài Vụ Tinh hải, một đạo thân ảnh mặc áo bào xanh rơi xuống.
- Hỗn tiểu tử, cam lòng tới đây rồi sao?
Thân hình của Lão Ảnh từ sâu trong hư không vang lên, lập tức trong đại điện Vụ Tinh hiện lên chấn động.
Lục Thiếu Du mỉm cười, thân ảnh lập tức nhảy vào trong đại điện Vụ Tinh. Một lát sau, trong một đại điện có phong cách cổ xưa, trước người Lục Thiếu Du xuấ thiện một lão giả thân hình tập tễnh, người mặc một kiện trường bào màu xám, giống như vạn năm chưa từng giặt giũ qua, thế nhưng lại không nhiễm lấy một hạt bụi. Trên măt có nếp nhăn, hai mắt minh mẫn, giống như đầm nước trong suốt hiện lên chấn động, trong lúc bất tri bất giác khiến cho linh hồn người ta lắc lư.
- Lão ảnh, ta nhớ người muốn chết a.
← Ch. 2847 | Ch. 2849 → |