← Ch.2849 | Ch.2851 → |
Trong ba ngàn Đại Thiên thế giới trong thiên địa mênh mông, đối với những tu luyện giả có thiên phú kia mà nói, có thể đặt chân tới đại thừa Niết Bàn cũng là tồn tại giống như lông phượng sừng lân. Từng có không ít Niết Bàn cũng không có cách nào tới Vô Thượng Niết Bàn, cũng không có cách nào tới Vô Lượng Niết Bàn. Chỉ có thể đột phá tới Tuyên Cổ cảnh trung giai.
Có thể đạt tới Vô Thượng Niết Bàn, đối với đám người có thiên phú tuyệt đỉnh trong ba ngàn Đại Thiên thế giới mà nói cũng là tồn tại giống như lông phương sừng lân. Trong một Đại thế giới, trong đám người đồng lứa cũng khó mà xuất hiện lấy một người.
- Lão Ảnh, vậy từng có ai đạt tới Vô Lượng Niết Bàn hay chưa?
Lục Thiếu Du hỏi.
- Có là có, nhưng mà quá ít. Có thể đặt chân tới đại đạo Vô Lượng Niết Bàn là tồn tại chói mắt trong thiên địa này. Loại người này quá mức hiếm thấy.
Lão Ảnh nhìn qua Lục Thiếu Du nói:
- Ta nghe nói, tám sư huynh sư tỷ của ngươi đều đặt chân tới Vô Lượng Niết Bàn rồi bước vào Tuyên Cổ cảnh cao giai. Nếu như ngươi không thể đặt chân tới Vô Lượng Niết Bàn, ta thấy về sau ngươi cũng không còn mặt mũi gặp sư huynh sư tỷ của ngươi nữa.
- Đều đã từng là Vô Lượng Niết Bàn sao?
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, hắn không khó biết rõ sư phụ Bát Hoang Thánh Tôn Đế Phách Thiên là tồn tại bực nào, tám sư huynh sư tỷ đều là tu luyện giả Vô Thượng Niết Bàn, chuyện này rung động tới bực nào a..
- Vậy thì tám sư huynh sư tỷ của ta rốt cuộc là người ra sao?
Lục Thiếu Du hỏi Lão Ảnh.
- Nếu như có thể gặp bọn họ tự nhiên có thể nhận ra ngươi. Bây giờ ngươi có biết rõ cũng vô dụng.
Lão Ảnh dường như không có ý nói cho Lục Thiếu Du biết.
Lục Thiếu Du cũng không có hỏi nhiều, ánh mắt rung động, nói:
- Tiểu thừa Niết Bàn, diệt Hữu Dư, qua Vô Dư, độ Sinh Tử. Từ cổ chí kim không thay đổi, lịch vạn kiếp mà thường mới, đặt chân từ cổ chí kim, vượt qua sinh tử vô thường. Đại thừa Niết Bàn không dính trệ sinh tử luân hồi không giả, cảm giác biết thiên địa vô căn cứ, do Bàn Nhược, bất trụ sinh tử, do vạn áo, bất trụ Niết Bàn, đại thừa Niết Bàn cùng tiểu thừa Niết Bàn khác nhau, thật đúng là thâm ảo ah
- Đợi ngươi lĩnh ngộ ra tự nhiên sẽ hiểu rõ. Muốn chứng ngộ đại thừa Niết Bàn không ai có thể giúp ngươi được cái gì. Chỉ có thể dựa vào chính ngươi mà thôi.
Lão Ảnh nói với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du nhìn Lão Ảnh, nói:
- Tiểu thừa Niết Bàn có tam giai, Vô Dư Niết Bàn, Hữu Dư Niết Bàn, Sinh Tử Niết Bàn. Đại thừa Niết Bàn chẳng lẽ cũng chỉ có Vô Thượng Niết Bàn và Vô Lượng Niết Bàn thôi hay sao?
- Đương nhiên không phải, Đại thừa Niết Bàn cũng có tam giai, chỉ là giai thứ ba ngươi không cần biết rõ. Tránh suy nghĩ nhiều, biết rõ chuyện này đối với tu vi của ngươi không phải là chuyện tốt. Tóm lại là cấp độ trong truyền thuyết, sợ rằng Hóa Hồng cảnh cũng không biết có cấp độ kia.
Lão Ảnh nói với Lục Thiếu Du:
- Đại thừa Niết Bàn chính thức là đánh vỡ chấp ngộ, đến vô ngã, phá rồi lại lập, trở về chân ngã. Đại thừa Niết Bàn như biển, không chỗ nào không có, mênh mông bát ngát, không bờ không bến, bao la khôn cùng, bao quát chúng sinh. Đại thừa Niết Bàn vô cấu, trán sinh tùng tùng diệu hoa, nở rộ đủ loại quảng đại. Đại thừa Niết Bàn như hư, không sinh, bất tử, không già, không đi, vô biên vô hạn, bất trụ một chỗ mà lượt tại một.. ."
Lục Thiếu Du nghe vậy có chỗ hiểu có chỗ không, ánh mắt khẽ đổi, hai mắt khép hờ, giống như đang đắm chìm trong trạng thái huyền diệu nào đó.
Ba ngày sau, sáng sớm, trong sơn mạch Phi Linh, mặt đất như còn được phủ một tấm lụa mỏng, liếc nhìn lại mông lung giống như tiên cảnh. Gió sớm thổi qua, từng cánh rừng bao la xanh ngắt khẽ đung đưa theo gió.
Ngoài hậu sơn, mấy chục vạn đệ tử Phi Linh môn cung kính đứng đó, mà ngay cả đám người Vân Hồng Lăng, Niếp Phong, Sát Phá Quân, Hắc Vũ, Cực Lạc Tam Quỷ, La Lan thị, Lục Đông đã sớm đứng ở bên ngoài hậu sơn chờ đợi, chung quanh hoàn toàn yên tĩnh.
Phía hậu sơn Phi Linh môn, trước vô số ngôi mộ có một tấm bia mộ màu xanh cực lớn, trên bia mộ có khắc mấy chữ to "Thôi Hồn Độc Tôn Đông Vô Mệnh"
Lục Thiếu Du ngồi khoanh chân trước bia mộ, dưới bia mộ có vài đĩa hoa quả tươi, còn có một hũ rượu ngon. Lục Thiếu Du nhìn bia mộ, rót đầy một ly rượu rồi nói:
- Đông lão, tiểu tử trở lại thăm người, cũng không thể không uống cùng người hai chén. Đã lâu rồi không uống rượu, nhất định người rất thèm a.
Nhấc chén rượu đã rót đầy lên, Lục Thiếu Du nhẹ nhàng rót vào trên bia mộ. Nhìn bia mộ, Lục Thiếu Du có cảm giác giống như nhìn thấy đạo thân ảnh mặc áo đen kia. Hắn khẽ vươn tay vuốt ve mặt bia mộ, trường bào màu xanh lau sạch tro bụi bên trên, từng cảnh tượng như hiện về trong mắt hắn.
- Đông lão, Phi Linh môn ta lớn mạnh rồi. Ngoài Linh Vũ thế giới, ở trong ba ngàn Đại thiên thế giới mênh mông Phi Linh môn cũng đã đứng vững gót chân, lúc này nếu như người còn thì thật tốt.
Lục Thiếu Du thì thào nói, trong mắt có chút ướt át.
Sưu Sưu.
Có thân ảnh lặng lẽ tới, khí tức bắt đầu khởi động, khiến cho tâm thầm Lục Thiếu Du chấn động.
- Ta nói rồi, chờ ta một lát, đừng tới quấy rầy ta và Đông lão.
Một thân hình nhu hòa và mờ ảo vang lên.
Nghe thấy thân hình này, ánh mắt Lục Thiếu Du bỗng nhiên run lên, đột nhiên ngẩng đầu nhìn sang nơi cách đó không xa. Lúc này trước mặt hắn xuất hiện hai đạo thân ảnh mềm mại, nữ nhân đứng đầu có mái tóc trắng, mắt sáng, thâm thúy như sao. Trên người mặc một bộ váy màu trắng hoàn mỹ. Toàn thân có hương vị không nhiễm khói lửa nhân gian, siêu phàm thoát tục.
- Oánh tỷ.
Nhìn đạo thân ảnh xinh đẹp mà mềm mại này, Lục Thiếu Du lập tức kinh ngạc kêu lên một tiếng. Người này không phải Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh thì có thể là ai. Trên mặt hắn hiện lên vẻ sợ hãi và vui mừng, đột nhiên đứng dậy, nói:
- Oánh tỷ, làm sao tỷ tới đây, vừa rồi ta không biết là tỷ, ta...
- Sao nào? Không biết ta tới? Có thành tựu như vậy rồi mà mồm miệng còn lắp bắp vậy à? Đừng để cho người ngoài nhìn thấy sẽ tạo thành trò cười đó.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh liên tục tiến lên, đi tới bên người Lục Thiếu Du rồi nhè nhẹ phẩy bụi cùng với cỏ khô dính vào trường bào màu xanh của Lục Thiếu Du, sau đó nhìn qua khuôn mặt đang kinh ngạc và kinh hỉ kia, nói:
- Vẫn như cũ, nhưng mà thoạt nhìn lại thành thục hơn nhiều.
- Oánh tỷ, tỷ ở Bạch Vân hạp thế nào rồi? Xin lỗi, lúc này ta trở về vội vàng cho nên cũng không có thời tìm tỷ, ta...
Lục Thiếu Du có chút xấu hổ, vẻ mặt biến hóa, có chút áy náy.
- Không phải bây giờ ta cũng tới thăm ngươi sao?
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cười cười, cúi đầu nhìn bia mộ của Đông Vô Mệnh rồi nói:
- Ta cũng thường xuyên trở về thăm lão gia hỏa này, chỉ tiếc lão gia hỏa này không kịp nhìn thấy thành tựu của ngươi.
- Oánh tỷ, Đông lão...
- Được rồi, chuyện đã qua nhiều năm như vậy, ta cũng đã buông. Sống chết có số, ai cũng không cưỡng cầu được, cần gì phải chấp niệm như vậy.
*****
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh ngắt lời Lục Thiếu Du rồi nói:
- Ta cũng biết rõ trong lòng ngươi còn chưa buông xuống được. Ngươi có tâm như vậy lão gia hỏa kia cũng vui lòng. Đời này chuyện tốt nhất mà hắn làm chính là gia nhập Phi Linh môn. Mà ngươi cũng nên buông đi thôi, bằng không đối với tu vi sau này của ngươi sẽ không có lợi, đây cũng là chuyện mà lão gia hỏa này nhất định không muốn thấy.
- Làm gì có chấp niệm a.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, dường như có chút hiểu ra, miệng thì thào nói.
"Không dính trệ sinh tử luân hồi không giả, cảm giác biết thiên địa vô căn cứ, do Bàn Nhược, bất trụ sinh tử, do vạn áo, bất trụ Niết Bàn, đánh vỡ ta chấp, không chỗ nào quan ngại..."
- Thiếu Du?
Nhìn thấy Lục Thiếu Du sững sờ, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nghi hoặc nói.
- Oánh tỷ, ta hiểu rồi.
Lục Thiếu Du phục hồi tinh thần lại, ánh mắt so với vừa rồi dường như có thêm một thứ gì đó.
- Hiểu là tốt rồi.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh thỏa mãn gật đầu, khóe miệng nở nụ cười động lòng người.
- Tiểu nha đầu biến thành đại nha đầu a. Lần này có ý trung nhân hay chưa?
Ánh mắt Lục Thiếu Du lập tức nhìn vào đạo thân ảnh xinh đẹp sau lưng Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, người mặc y phục bó sát người, hai chân thon dài, thân hình khiến cho ngươi ta sôi trào này chính là Bạch Toa Toa.
- Chưởng môn, người đang giễu cợt ta sao?
Khuôn mặt Bạch Toa Toa có chút ngượng ngùng.
- Ngươi còn chưa biết sao? Đứa nhỏ Toa Toa này đã thành hôn với Lăng Phong của Vân Dương Tông mấy năm trước.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cười nói.
- Thật sao?
Lục Thiếu Du quả thực có chút bất ngờ, hắn không ngờ Lăng Phong chuyên gây tai họa cho nữ nhân kia lại thành thật kết hôn với Bạch Toa Toa. Chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du cảm thán, trong thiên địa này bất luận chuyện gì cũng không tránh khỏi một chữ duyên. Quả thực không sai một chút nào.
Hai ngày nay, Lục Thiếu Du cùng với La Lan thị, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, Lam Linh và người thân ở cùng một chỗ, nói chuyện nhà, cũng có không ít chuyện để nói. Ví dụ như nói với mấy nhân vật chủ chốt trong Lục gia hiện tại, đường đệ, đường muội của hắn ví dụ như Lục Đào, Lục Minh, Lục Thanh phân biệt đều thành hôn với những đệ tử bất phàm trong các thế lực lớn. Đường đệ Lục Thiếu Hùng còn lấy một nữ tử bất phàm trong Thái Công gia tộc, nghe nói là đường muội của Thái Công Tĩnh Nhiễm.
Hai đại mỹ nhân Lục gia hiện tại là Lục Vân và Lục Lộ phân biệt gả cho Bắc Cung Ngọc, còn có Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt của Vân Dương Tông. Chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du kinh ngạc. Lục Lộ và Lục Vân tính ra cũng là đường muội hắn. Hắn còn nhớ rõ khi còn bé, hai tiểu nha đầu này đã vô cùng đáng yêu.
Trong Phi Linh môn nghe nói cũng xảy ra không ít việc vui. Lưu Kiếm thành hôn với An Cát Tú Na, điều khiến cho Lục Thiếu Du kinh ngạc nhất chính là Hắc Vũ thành hôn với Long Linh.
- Bái kiến Thái Thượng chưởng môn.
Một lát sau, trước của hậu sơn, sau khi đám người Lục Thiếu Du cùng Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Bạch Toa Toa xuất hiện, đệ tử Phi Linh môn cung kính hành lễ.
- Lục chưởng môn.
Trên quảng trường trước hậu sơn có người của tất cả các thế lực lớn trong Linh Vũ thế giới hội tụ.
- Chư vị, chuyện đại khái ta đã nói qua cùng chư vị. Muốn đi ra ngoài ít nhất phải tới Phá Giới cảnh, bên ngoài không giống như Linh Vũ thế giới, khắp nơi hung hiểm dị thường. Cường giả như mây, tùy thời có thể vẫn lạc. Cho nên hiện tại chư vị có thể cân nhắc xem có đi hay không.
Lục Thiếu Du nhìn qua người của các thế lực lớn tới rồi nói, lần này rời khỏi Lục Thiếu Du cũng muốn mang theo một ít người của Linh Vũ thế giới ra ngoài lưu lạc một phen. Chuyện này đối với Linh Vũ thế giới sau này vô cùng có lợi.
- Không cần nghĩ, ta nhất định sẽ đi.
Trong Vân Dương Tông, Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Phách Đao Long Tam, Phi Ưng Lăng Phong đã đứng ra.
- Ca ca, chúng ta cũng muốn đi.
Lục Thiếu Hùng, Lục Vân, Lục Lộ, Lục Thanh, Lục Đào, Lục Minh, đám người của Lục gia cũng đứng ra.
- Chúng ta đã chuẩn bị tốt, cũng nên đi ra ngoài tìm hiểu một phen.
Trong các thế lực lớn, từng đạo thân ảnh lướt ra, trong các đại hoàng tộc, Thái Công Tĩnh Nhiễm, Hiên Viên Triệt, Bắc Cung Ngọc, còn có Huyền Kình, Huyền Doanh, Chu Thần Hi, Hổ Y, mà ngay cả Long Yên Đại Công chúa của Thú Hoàng tộc cũng ở bên trong. Bọn họ đã quyết định rời khỏi Linh Vũ thế giới ra bên ngoài một phen.
- Ta muốn đi xem xét các nơi.
- Ta cũng muốn đi ra ngoài nhìn xem một chút.
Đám người Vân Khiếu Thiên, Lữ Chính Cường, Bắc Cung Kình Thương cũng đứng ra.
Hít.
Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, xem ra tất cả mọi người đều không muốn ở yên. Thế nhưng như vậy cũng tốt, những người này đều là lực lượng trung kiên của Linh Vũ thế giới. Sớm muội gì cũng nên biết một chút về thế giới bên ngoài.
Trong đám người, bên người tam nữ Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, Lam Linh, Lục Thiếu Du nhìn thấy một đạo thân ảnh trắng như tuyết, mái tóc đen búi thành búi, khí chất cao quý, khuôn mặt tuyệt mỹ đang ở bên cạnh Vân Hồng Lăng nói gì đó.
- Những năm này nàng sao rồi?
Ánh mắt Lục Thiếu Du biến ảo, thân hình lập tức lách mình đi tới trước mặt nữ tử này. Nữ tử này ngoại trừ Mộ Dung Lan Lan ra đương nhiên không còn có ai khác.
- Ta khá tốt.
Mộ Dung Lan Lan ngẩng đầu nhìn khuôn mặt quen thuộc trước mắt, ánh mắt mơ hồ chấn động thế nhưng bị nàng nén lại, nàng nói:
- Kinh Vân đi ra bên ngoài tìm ngươi, hiện tại ngươi chưa có tin tức của nó sao?
- Ta sẽ mau chóng tìm được nó.
Lục Thiếu Du nói, mấy ngày nay Lục Thiếu Du cũng nói tình huống đại khái cho mọi người biết. Đám người Lục Âm, Lục Doanh, Lục Thành đã tìm tới hắn. Thế nhưng Lục Kinh Vân, Bối Nhi, Lục Xảo, phụ thân Lục Trung, Đoan Mộc Hồng Chí và những người khác vẫn không có tin tức gì.
Dứt lời, Lục Thiếu Du nhìn qua Mộ Dung Lan Lan rồi nói:
- Nàng có muốn đi cùng ta tới đó hay không? Đến lúc đó nếu như tìm được Kinh Vân thì nàng cũng có thể biết được đầu tiên.
- Cũng tốt.
Mộ Dung Lan Lan gật đầu nói:
- Tuyết Vi cũng đã tới Phá Giới cảnh, sư phụ cũng đi cùng ta.
- Không thành vấn đề, bên ngoài có chỗ đặt chân.
Lục Thiếu Du gật đầu nói.
Một lát sau, trong hậu sơn Phi Linh môn, một kiện khôi lỗi tọa giá Mị Ảnh khiến cho người ta rung động bay lên. Từng đạo thân ảnh dưới sự chỉ dẫn của Lục Thiếu Du lập tức tiến vào trong khôi lỗi tọa giá.
Lần này nhân số rời khỏi Linh Vũ thế giới đã tới hơn trăm người, tất cả các thế lực lớn đều có vài người. Còn có Thiên Ưng lâu, Tiêu Dao cốc đều có cường giả ra bên ngoài. Dạ Vị Ương của Thánh Linh cốc cũng có mặt.
Lục gia cũng có hơn mười người ra ngoài, đương nhiên, người nhiều nhất là người của Phi Linh môn. Cực Lạc Tam Quỷ, Sát Phá Quân, Thiên Địa nhị lão, Hắc Vũ, Hàn Băng Đại Đế Lãnh Thiên Thu, Khiên Bách Biến, Độc Long, Quỷ Long, Hắc Hùng, Huyết Mị, Xích Viêm, Bàn Hủy, Bàn Vân đều có mặt bên trong.
← Ch. 2849 | Ch. 2851 → |