← Ch.2856 | Ch.2858 → |
Đây chính là điều tối kỵ trong mật địa Thiên giới, quy củ vô hình này trong lòng mọi người đều hiểu rõ cho nên sẽ không đông vào.
Đám người đứng bên ngoài yên tĩnh, lặng ngắt như tờ. Bốn người của chấp pháp đội có tu vi Niết Bàn cảnh cao giai bị hai người này thu thập gọn gàng. Trong đó còn có một người bị phá hủy thân hình, chuyện này khiến cho tất cả mọi người ở đây há hốc mồm. Hai thanh niên này không ngờ lại to gan lớn mật như vậy.
- Phá hủy thân hình ta, Phùng Phong ta sẽ không buông tha cho hai người các ngươi.
Sau khi cả không trung yên lặng ngắn ngủi, hai mắt trên thân hình hồn anh của thanh niên mặc trường bào nhìn qua Thái A thống hận nói, ánh mắt tràn ngập vẻ oán độc, vô cùng đáng sợ.
- Ngươi không còn sống đâu.
Ánh mắt Thái A trầm xuống, dù sao thù này đã kết, người này không thể sống, Tà Ảnh Hồn Dương Kiếm phóng đi, uy năng mênh mông từ trong thân kiếm phóng ra khiến cho không gian chung quanh vặn vẹo.
Khí tức linh hồn nóng bỏng giống như cơn lốc khuếch tán ra chung quanh. Cánh tay Thái A nhanh chóng run lên, Tà Ảnh Hồn Dương kiếm kéo theo vô số đạo tàn ảnh đỏ thẫm trong nháy mắt hội tụ thành hơn mười đạo kiếm ảnh sắc bén, bao phủ thân hình hồn anh và linh hồn phân thân của Phùng Phong kia vào bên trong.
Xoẹt.
Tà Ảnh Hồn Dương kiếm trời sinh đã áp chế linh hồn, linh hồn phân thân của Phùng Phong này muốn trốn cũng không kịp bị Tà Ảnh Hồn Dương Kiếm phá hủy giữa không trung.
Sưu Sưu.
Thân hình hồn anh của Phùng Phong nhanh như thiểm điện tiến vào trong kiện linh khí áo nghĩa giống như chiếc chuông mà không phải là chuông kia.
- Trốn không thoát đâu.
Ngay khi thân hình hồn anh của Phùng Phong kia muốn trốn vào trong linh khí áo nghĩa. Trong lòng bàn tay của Thái A bỗng nhiên có một vòng xoáy xuất hiện. Hỗn Độn Dương Linh Quyết được thúc dục, bao phủ không trung, trong nháy mắt hấp thu thân hình hồn anh của Phùng Phong vào bên trong. Thân hình hồn anh của Phùng Phong bị cắn nuốt vào trong lòng bàn tay của Thái A, linh khí áo nghĩa giống chuông mà không phải là chuông cũng bị Thái A không chút khách khí thu vào trong tay.
- Tiểu tử, ngươi quá cuồng vọng, lần này ai cũng không cứu được ngươi.
Tùng Liệt hét lớn một tiếng, khuôn măt âm lệ rung động, khí tức Tuyên Cổ cảnh sơ giai tuôn ra, khiến cho linh hồn người ta run rẩy.
Oanh.
Bàn chân Tùng Liệt đạp mạnh hư không, cả không trung run lên, nguyên lực thuộc tính Mộc mênh mông cuồn cuộn bắt đầu lan tràn, cả không gian run rẩy, có cảm giác giống như sinh cơ bị cắn nuốt.
Sưu...
Năng lượng phô thiên cái địa bắt đầu trào ra, không gian gió nổi mây phun. Một đạo chỉ ấn thuộc tính mộc mang theo cảm giác thôn phệ sinh cơ ngưng tụ thành hình trước mặt hắn. Sau đó chỉ ấn hung hăng bắn về phía Thái A, những nơi chỉ ấn đi qua, cả phiến không gian trở thành tro tàn, ảm đạm.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn động tĩnh trên không trung, bàn tay khẽ động, thân hình nhoáng lên một cái, bỗng nhiên ngăn cản trước người Tùng Liệt.
- Dám động vào người Chấp pháp đội, lài giết người Chấp pháp đội, các ngươi chính là người đầu tiên trong mật địa Thiên giới từ trước tới nay dám làm chuyện này. Kết cục của các ngươi sẽ rất thê thảm, ta cam đoan là như vậy.
Tùng Liệt nhìn thấy Lục Thiếu Du ngăn cản khẽ cười lạnh quát, chỉ ấn thuộc tính Mộc mang theo cảm giác thôn phệ sinh cơ lập tức xuyên thủng không gian lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.
- Ngươi có tư cách gì cam đoan?
Lục Thiếu Du ngẩng đầu, khi âm thanh từ trong miệng truyền ra, một đạo kim quang giống như mặt trời ban trưa từ trong cơ thể phóng lên trời, khí tức sắc bén mà lạnh lẽo. Cả không gian chung quanh đột nhiên run lên, trên không trung, vòng xoáy đồ án âm dương bỗng nhiên xuất hiện ở phía chân trời.
Xoẹt.
Kim quang sắc bén mà lạnh lẽo tuôn ra, chỉ ấn thuộc tính Mộc mang theo lực lượng thôn phệ sinh cơ của Tùng Liệt dưới ánh mắt kinh hãi của Tùng Liệt không biết vì sao lại tự động tan rã, giống như gặp phải năng lượng quỷ dị, có thể vô thanh vô tức thôn phệ chỉ ấn của hắn vậy.
Trong nháy mắt này toàn thân Tùng Liệt run lên, trong lòng đột nhiên xuất hiện cảm giác bất an sản sinh từ sâu trong linh hồn.
Chỉ ấn thuộc tính mộc khủng bố xuyên qua không gian sắc bén mà lạnh lẽo kia, ngay khi chỉ ấn tới trước mặt Lục Thiếu Du đã tiêu tán toàn bộ.
- Ta nói rồi, ngươi còn chưa có tư cách cam đoan cái gì. Tuyên Cổ cảnh sơ giai cũng không được.
Dứt lời, bàn tay Lục Thiếu Du giương lên, lập tức vỗ về phía xa. Vòng xoáy đồ án âm dương trên không trung bắt đầu khởi động, một cánh tay tràn ngập kim quang rực rỡ đột nhiên xuất hiện giống như từ trong trời xanh phá không mà xa. Ở giữa thủ ấn có đồ án âm dương, chung quanh xuất hiện hư không đen kịt, bỗng nhiên chụp về phía Tùng Liệt.
Khí tức sắc bén mà lạnh lẽo tựa như hủy diệt, thế không thể đỡ.
Phốc phốc.
Không có một chút lực kháng cự nào, khi thủ ấn màu vàng còn chưa chụp xuống, trong miệng Tùng Liệt đã có máu tươi phun ra. Khi thủ ấn màu vàng chụp xuống, thân hình hắn dưới thủ ấn màu vàng bị đánh bay xuống mặt đất phía duới.
Oanh.
Trong phạm vi vài dặm dưới sự ảnh hưởng của thủ ấn màu vàng, mặt đất hiện lên dấu vết một bàn tay cực lớn. Cả phiến không gian tựa như sơn băng địa liệt, mấy ngọn núi khổng lồ ở chung qunah bị vỗ cho rạn nứt tạo thành khe nứt, ngọn núi khổng lồ lung lay, vô số tảng đá bắn tứ tung. Khe nứt trên mặt đất lan tràn ra xa, năng lượng cuồng bạo rung động giống như thực chất không ngừng chấn động.
Khi tất cả khôi phục lại được một chút, vô số ánh mắt chung quanh vẫn tràn ngập vẻ kinh hãi, cả không gian lặng ngắt như tờ.
Ực.
Lần này không biết có ai nuốt nước bọt, ai cũng thật không ngờ, Thái A phá hủy thân hình Phùng Phong kia đã đủ nghiêm trọng, chẳng ai ngờ Thái A lại tiếp tục ra tay diệt sát thân hình hồn anh và linh hồn phân thân của Phùng Phong. Đây chính thức là thần hồn câu diệt a.
Mà cường giả Chấp pháp đội Tùng Liệt có tu vi Tuyên Cổ cảnh sơ giai, Tuyên Cổ cảnh sơ giai a, không ngờ dưới một chiêu của người ta bị đánh bay, cũng không biết còn sống hay đã chết.
Tất cả mọi chuyện xảy ra trong mấy nhịp thở khiến cho người ta nhìn vào ngây ngốc. Mà ngay cả người của hai Hộ Hoàng đội cũng nghẹn họng không nói được lời nào. Cả đám nhìn nhau, không có ai nghĩ hai vị thiếu chủ Lục Thiếu Du và Thái A này lại ra tay gọn gàng như vậy, không có chút khách khí nào.
Người của Tuần tra đội kia vốn tưởng rằng sau khi Chấp pháp đội tới thì những người này sẽ không may, bọn họ đang chờ được báo thù. Ai ngờ lại đột nhiên xảy ra biến cố như vậy. Ngay cả một cường giả trong Chấp pháp đội cũng bị đối phương không chút khách khí đánh bay. Những người có chút chờ mong xem náo nhiệt va báo thù lúc này ánh mắt cực kỳ phức tạp, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi, thân hình run rẩy không ngừng.
Phụt.
Trong khe nứt dưới mặt đất, thân hình Tùng Liệt từ trong khe nứt chui ra, khí tức suy yếu, trong mắt hiện lên vẻ không cam lòng thật sâu. Hắn thật không ngờ trong vòng một chiêu hắn đã bị thua như vậy, còn thua thảm.
*****
Tùng Liệt đương nhiên còn không biết, Lục Thiếu Du mà hắn đang đối mặt biến thái tới mức nào. Ở trên Phong Thần đài của Vạn Thế đối quyết, khi đó Nghịch Thiên Tà long cũng đã là Tuyên Cổ cảnh sơ giai, tuy bởi vì trọng thương cho nên tu vi thực lực tuy rằng không có khôi phục tới đỉnh phong, thế nhưng bản thân lại có ưu thế và thiên phú của linh vật trời sinh, thực lực không dưới người có tu vi Tuyên Cổ cảnh sơ giai bình thường. Sau đó Lục Thiếu Du lại thôn phệ Liên Hàn Long có tu vi Tuyên Cổ cảnh cao giai đỉnh phong, cho nên thực lực của Lục Thiếu Du hiện tại không cần phải nói.
Huống chi ngũ hành tương khắc, vừa rồi trong Lao ngực thời không thuộc tính Kim, Kim khắc Mộc, thuộc tính Mộc trời sinh đã bị áp chế, kết cục của Tùng Liệt này không cần phải nói.
Ánh mắt đảo qua đám người chung quanh, Lục Thiếu Du nhíu mày, lập tức quay đầu nói với đám người sau lưng:
- Chúng ta đi vào trong mật địa Thiên giới thôi.
- Thiếu chủ.
Đám người Vô Tướng nhìn Tùng Liệt cùng với người Chấp pháp đội, Tuần tra đội bị thương, sắc mặt do dự, đánh trọng thương và đánh chết người của Chấp Pháp đội, lại còn muốn đi vào trong mật địa Thiên giới, hậu quả ra sao Vô Tướng cũng không biết rõ. Thế nhưng theo hắn biết, thanh niên đồng lứa trong Thiên giới này như mây, trong Chấp Pháp đội, thực lực của Tùng Liệt kia không phải là mạnh nhất?
- Sao vậy?
Lục Thiếu Du nhìn Vô Tướng, ánh mắt lại cực kỳ bình tĩnh, dường như biết rõ Vô Tướng muốn nói cái gì.
Vô Tướng nói:
- Thiếu chủ, chúng ta có thể đi vào chậm hơn được hay không? Dù sao chúng ta đã trì hoãn nhiều ngày như vậy, có cần tìm Quỷ Cốc Hoàng giả hay không? Hoặc là tìm Tam Kỳ lão nhân một chút.
Vô Tướng hiểu rõ, lần này Thái A đánh chết người Chấp Pháp đội, khi đi vào trong mật địa Thiên giới có hậu quả gì không rất khó nói. Nếu như có thể tìm cha nuôi Quỷ Cốc Hoàng giả và Tam Kỳ lão nhân, ít nhất cũng có hậu trường có mặt a.
Lục Thiếu Du nhíu mày, Thái A đánh chết người Chấp pháp đội, đây cũng là điều mà Lục Thiếu Du cũng không nghĩ tới. Vốn Lục Thiếu Du định ngăn cản, thế nhưng khi đó Thái A đã ra tay xong. Đã đắc tội với Phùng Phong kia, phá hủy thân hình hắn, giữ lại quả thực hậu hoạn vô cùng. Thế nhưng mà đánh chết người này, nhóm người hắn mới tới, cũng vô cùng phiền phức.
- Đây là ngày cuối cùng đúng không?
Lục Thiếu Du thấp giọng nói, dựa theo lời nói của Hướng Hầu Minh trong Vô Sắc thế giới mà nói, hắn và Thái A nếu như hôm nay không tiến vào trong mật địa Thiên giới sẽ bị hủy bỏ tư cách. Có thể tiến vào trong đó lĩnh ngộ rồi tu luyện mà nói, bên trong có tất cả lĩnh ngộ của các cường giả trong Thượng Thanh Đại Thiên thế giới, cơ duyên bực này cực lớn.
Ánh mắt biến ảo, trường bào màu xanh trên người Lục Thiếu Du run lên, nhanh chóng lao vào trong vòng xoáy ở giữa ngọn núi trước mặt, nói:
- Chúng ta vào thôi, nếu như không muốn đi vào thì có thể trở về.
Sưu.
Thái A thu Tà Ảnh Hồn Dương Kiếm vào trong mi tâm, thân hình hóa thành một đạo lưu quang không chút do dự đi theo sau Lục Thiếu Du.
- Chúng ta đi.
Ánh mắt Vô Tướng khẽ nhúc nhích, lập tức theo sau lưng Lục Thiếu Du, đám người Tô Nhan, Bắc Đông, Vu Mã Tam giới cũng không có bao nhiêu do dự mà phóng về vòng xoáy phía trước.
- Đuổi kịp Thiếu chủ.
- Sợ cái gì, ngay cả Liên Hàn Long cũng chết trong tay Thiếu chủ, mau đuổi theo Thiếu chủ.
Sưu Sưu.
Mấy chục cường giả Hộ Hoàng đội nhìn nhau, lập tức nhảy vào trong vòng xoáy. Tiếng xé gió liên tiếp vang lên trong không gian. Dưới ánh mắt oán hận của dám người Tùng Liệt, cả đám tiến vào trong thông đạo.
Khuôn mặt đám người Tuần tra đội, Chấp pháp đội co rúm, sắc mặt khó coi, thế nhưng lại không có ai dám ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn từng người tiến vào trong vòng xoáy không gian cho tới khi biến mất mà thôi.
- Thông báo cho tất cả người của Chấp Pháp đội phát động lệnh truy sát, đánh chết người Chấp Pháp đội ta, mặc kệ hai người này là ai cũng phải khiến cho bọn chúng chết không có chỗ chôn, ta muốn bọn chúng chết.
Tùng Liệt nhìn từng bóng lưng tiến vào trong vòng xoáy, hai mắt đỏ rực, trong cổ phát ra một tiếng quát lạnh lẽo mà thê lương, trong mắt tràn ngập sát ý.
Sưu Sưu.
Hơn mười đạo thân ảnh từ trong vòng xoáy không gian chui ra, từng đạo thân ảnh lơ lửng trên không trung, nhìn không gian trước mắt, trong mắt mọi người hiện lên vẻ chấn động.
Không gian bao la này không biết rộng lớn bao nhiêu, khắp nơi đều là những dãy núi nguy nga, vách đá dựng đứng. Mọi người lơ lửng giữa không trung, dưới chân là mây mù lượn lờ, ở phía không gian xa xa dường như còn có những kiến trúc.
Mà điều khiến cho mọi người rung động là năng lượng thiên địa ở trong không gian này chấn động, năng lượng thiên địa ở trong này đã đạt tới tình trạng khiến cho Lục Thiếu Du chính thức rung động. Khí tức ở trong không gian này xa xưa, viễn cổ.
Dưới loại khí tức này, Lục Thiếu Du lập tức cảm giác nguyên đan chữ vạn trong đan điền lại bắt đầu từ từ chuyển động, trong lúc vô hình dường như bị một loại lực lượng nào dẫn dắt.
Dưới loại dẫn dắt vô hình này Lục Thiếu Du không thể không cưỡng ép ngăn chặn nguyên đan chữ vạn đang vận chuyển.
Đây là hỗn độn thế giới, cũng là hỗn độn thế giới bị đại năng viễn cổ luyện hóa, Lục Thiếu Du không muốn người ta phát hiện ra thứ gì.
- Sư phụ, có phải con phạm sai lầm rồi hay không? Con không nên giết Phùng Phong kia đúng không?
Thái A lơ lửng trên không trung, lập tức ngẩng đầu nhìn qua Lục Thiếu Du ở bên cạnh.
Lục Thiếu Du vỗ vỗ vai Thái A, khéo miệng nở nụ cười khổ, lập tức thoải mái nói:
- Giết thì giết, giữ lại cũng là một tai họa.
- Vậy bây giờ chúng ta đi đâu? Nơi này chúng ta cũng không quen a.
Thái A nói.
- Thiếu chủ, vốn sau khi chúng ta tiến vào trong mật địa Thiên giới sẽ có người sắp xếp cho chúng ta nơi đặt chân, sau đó sẽ có người sắp xếp cho thiếu chủ lĩnh ngộ và tu luyện, thế nhưng hiện tại...
Vô Tướng khẽ nói, sau đó hắn khẽ thở dài nói tiếp:
- Chúng ta không chỉ động vào Chấp pháp đội, đánh giết người Chấp pháp đội, chuyện này vô cùng nghiêm trọng, tin rằng chúng ta sẽ vô cùng phiền toái, thậm chí nguy hiểm tới tính mạng cũng không nhất định.
Lý Cụ nghe vậy thân hình tiến lên một bước rồi tiếp lời:
- Ta cũng nghe nói một ít quy củ trong này, chúng ta động vào người Chấp Pháp đội đã là tối kỵ, nghe nói Chấp pháp đội quản mật địa Thiên giới, cho dù là tộc nhân Cổ tộc cũng phải nể mặt. Đừng nói là không có ai sắp xếp cho Thiếu chủ tu luyện và lĩnh ngộ, sợ rằng hiện tại Chấp Pháp đội đã phát ra lệnh truy sát đối với chúng ta.
- Lệnh truy sát?
Mọi người nghe vậy ánh mắt khẽ đổi.
- Vô Tướng, ta nhớ ngươi đã từng nói qua với ta tất cả chuyện trong này đều tự mình xử lý, cường giả trấn thủ mật địa Thiên giới bình thường sẽ không nhúng tay vào chuyện bên trong, đúng không?
Lục Thiếu Du trầm tư một hồi, quay đầu hỏi Vô Tướng.
← Ch. 2856 | Ch. 2858 → |