Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Linh Vũ Thiên Hạ - Chương 3091

Linh Vũ Thiên Hạ
Trọn bộ 3468 chương
Chương 3091: Bảy ngày sau
0.00
(0 votes)


Chương (1-3468)

Siêu sale Lazada


Vừa mới dứt lời, nữ tử áo trắng lại dịu dàng cười, tiếp tục nói với Đường Tiểu Tiểu:

- Không nói những thứ này với muội nữa. Muội về trước nói với Lục Thiếu Du kia, muốn ta ra tay thì phải mạnh hơn đại ca ta và Hoàng Dật. Coi như hắn là Chân lý Niết Bàn muốn thắng đại ca ta và Hoàng Dật cũng không phải là chuyện dễ dàng.

- Du Du tỷ, muội biết rồi, muội đi thông báo cho hắn.

Đường Tiểu Tiểu cao hứng gật đầu, thân hình xinh đẹp nhảy lên trên không trung, thân hình động lòng người này nhanh chóng rời đi.

Đường Tiểu Tiểu rời đi, nữ tử áo trắng nhìn lên trên không trung, thì thào nói:

- Trong khoảng thời gian ngắn xuất hiện bốn Chân lý Niết Bàn, có thể xuất hiện người thứ năm hay không? Thiên địa phong vân, yêu nghiệt thành đàn, đến lúc đó còn lại được mấy người cơ chứ.

Trời chạng vạng tối, sau khi màn đêm buông xuống, từng dãy núi trong thiên địa dường như biến thành màu xám bạc, sương chiều bao phủ ngọn núi, mặt đất, đình viện, núi sông, làm cho chúng trở nên như ẩn như hiện, bồng bềnh, nhìn qua có vài phần mờ ảo.

Sưu.

Nữ tử áo trắng lúc này mới nhảy lên, hóa thành một đạo lưu quang màu trắng rời đi.

Sưu Sưu.

Nữ tử áo trắng rời đi, trên ngọn núi lúc này mới có hai đạo thân ảnh đáp xuống. Hai đạo thân ảnh này đáp xuống, năng lượng thiên địa chung quanh lập tức bị ảnh hưởng, từ phía xa nhìn lại, ngọn núi này giống như đột nhiên biến mất trong thiên địa vậy.

Hai đạo thân ảnh này chính là một lão giả già nua, một đại hán trung niên, người này chính là Phong Hành Thiên chủ của mật địa Thiên giới cùng với minh chủ Hoàng Phủ Minh Long của Chiến Thiên liên minh.

Hoàng Phủ Minh long nhìn qua Phong Hành nói:

- Xem ra nàng ta đã quên rồi.

- Bằng không hững năm này tu vi của nàng ta khó có thể đạt tới tình trạng như hiện tại.

Trên khuôn mặt già nua của Phong Hành hiện vẻ nghi hoặc, nói:

- Nếu như nàng đột nhiên nhớ tới việc trước kia, ta cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì. Đến lúc đó đối với bản thân nàng ta, đối với cả Thượng Thanh thế giới mà nói, hậu quả vô cùng đáng sợ.

Hoàng Phủ Minh Long nhìn Phong Hành nói:

- Ngươi sợ rằng Lục Thiếu Du lúc này sẽ làm ảnh hưởng tới nha đầu này, lần trước bọn họ đã gặp mặt rồi a.

- Không sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn, hậu quả này quá lớn.

Phong Hành Thiên chủ nói.

Hoàng Phủ Minh Long nói:

- Bất kể như thế nào việc này đã không có cách nào lảng tránh.

Trên khuôn mặt già nua của Phong Hành Thiên chủ, khí tức có chút chấn động, nói:

- Trừ phi hai người kia có thể ngăn cản được Lục Thiếu Du.

Ánh mắt Hoàng Phủ Minh Long nhảy lên, nhìn Phong Hành Thiên chủ nói:

- Kết quả này không có khả năng xuất hiện, ta là người hiểu sư đệ của ta nhất. Phong Bá Nam cùng Hoàng Dật đều khó có khả năng ngăn cản, coi như là nha đầu kia cũng không thể.

Phong Hành Thiên chủ nhìn Hoàng Phủ Minh Long, ánh mắt thâm thúy có chút chấn động, nói:

- Phong Bá Nam và Hoàng Dật cũng không dễ đối phó, đặt biệt là Hoàng Dật.

- Ta nói rồi, Phong Bá Nam và Hoàng Dật khó có thể ngăn cản hắn, coi như là nha đầu kia cũng không thể.

Hoàng Phủ Minh Long nhắc lại.

Phong Hành Thiên chủ nhìn Hoàng Phủ Minh Long, mái tóc trắng tung bay, khuôn mặt già nua run run, nói:

- Đây chính là điều ta lo lắng nhất, nếu như là lúc trước không có đoạn khúc mắc kia, thì có lẽ bây giờ không cần cố kỵ nhiều như vậy.

- Ngươi trách ta lúc đầu không ngăn cản sao?

Hoàng Phủ Minh Long nhíu mày nói.

- Ài, thích ứng trong mọi tình cảnh. Chuyện cho tới bây giờ ngay cả chúng ta cũng không có cách nào khống chế.

Phong Hành Thiên chủ thở dài một hơi, lập tức nói tiếp:

- Lúc này có lẽ cũng là một cơ hội. Có thể để cho chúng ta biết rõ thực lực của đám người này rốt cuộc đã tới tình trạng nào.

Hoàng Phủ Minh Long nhíu mày, lại nhìn qua Phong Hành Thiên chủ nói:

- Bằng không chúng ta đánh cuộc một chút.

- Ngươi cũng có hứng thú sao? Đánh cuộc như thế nào?

Phong Hành Thiên chủ dường như cũng có hứng thú, ánh mắt mang theo chút chấn động nhìn qua Hoàng Phủ Minh Long rồi nói.

- Ngươi nhất định sẽ đặt cược vào nha đầu kia, ta sẽ đặt vào Cửu sư đệ ta. Đến lúc nếu như nha đầu Phong gia ngươi bại mà nói, ngươi nhất định phải mở ra tổ địa Phong gia ngươi cho đệ ấy đi vào.

Hoàng Phủ Minh Long nói với Phong Hành Thiên chủ.

- Không ngờ ngươi lại đánh chủ ý vào tổ địa Phong gia, ngươi nên biết, ngay cả nha đầu kia hiện tại cũng còn chưa có đi vào. Tổ địa của Phong gia ta trăm triệu năm nay người có tư cách đi vào cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Ngươi nghĩ thật tốt a.

Phong Hành Thiên chủ nhìn Hoàng Phủ Minh Long nói.

- Ha ha...

Hoàng Phủ Minh Long cười ha hả, nhìn Phong Hành Thiên chủ nói:

- Nếu như Lục Thiếu Du thắng, ngươi cũng không có lựa chọn nào khác, vì cả Thượng Thanh thế giới, ngươi cảm thấy ngươi sẽ có lựa chọn nào khác không?

- Vậy ngươi đánh cuộc bằng cái gì? Trên người ngươi dường như không có vật nào có thể ngang hàng với tổ địa Phong gia ta a. Cũng không có vật nào có thể so sánh được.

Phong Hành Thiên chủ nghe vậy lập tức nhìn Hoàng Phủ MInh Long nói.

- Ta không lo lắng.

Hoàng Phủ Minh Long mỉm cười, đứng chắp tay, trên người có khí thế bá đạo tràn ra, miệng nói:

- Bởi vì hắn không có khả năng thua.

...

- May mắn không làm nhục mệnh, Du Du tỷ không đồng ý, cũng không cự tuyệt. Chỉ cần ngươi có thể đánh bại Bá Nam đại ca và Hoàng Dật thì Du Du tỷ sẽ đồng ý ra tay.

Ngoài đình viện trên một ngọn núi, Đường Tiểu Tiểu nói với Lục Thiếu Du.

- Đa tạ Tiểu Tiểu cô nương.

Lục Thiếu Du gật đầu nói.

- Sư phụ, Phong Bá Nam và Hoàng Dật đều phái người đưa tới tin tức, bọn họ ứng chiến.

Thái A nói với Lục Thiếu Du.

Mạc Kình Thiên nhíu mày, không phải hắn không tin tưởng Lục Thiếu Du, top ba trên Thiên bảng quả thực không phải là người dễ chọc.

- Không cần quá khẩn trương.

Lục Thiếu Du vươn hai tay, duỗi lưng một cái. Nhìn đám người Mạc Kình Thiên, Lôi Tiểu Thiên, Đường Dần, Tịnh Vô Ngân, Nhâm Tiêu Diêu mỉm cười, nói:

- Chẳng lẽ các ngươi lại không có lòng tin đối với ta như vậy sao?

- Được rồi, dù sao chúng ta cũng ủng hộ ngươi.

Ánh mắt Mạc Kình Thiên khẽ đổi, lập tức nói với Lục Thiếu Du:

- Thiếu Du huynh đệ, vậy ngươi nên nói cho ta biết một chút rốt cuộc ngươi có mấy thành nắm chắc? Hiện tại trong mật địa Thiên giới cũng có không ít người mở đặt cược ngươi và ba người Phong Bá Nam, Hoàng Dật, Phong Du Du. Cho ta một chút tin tức nội tình, ta cũng dễ kiếm thêm một chút.

- Ha ha...

Lục Thiếu Du cười ha hả mà không nói gì.

Thời gian từng ngày trôi qua, sau khi tin tức Lục Thiếu Du muốn đồng thời khiêu chiến top ba trên Thiên bảng truyền ra, cả mật địa Thiên giới mỗi một ngày đều sôi trào hơn ngày trước đó.

Ba người Phong Bá Nam, Hoàng Dật, Phong Du Du ở trong mật địa Thiên giới hiếm có người nhắc tới, bởi vì ba người cũng ít công khai xuất hiện trong mật địa Thiên giới. Thậm chí là hơn một ngàn năm cũng khó mà lộ diện được một lần.

*****

Nhưng tuy rằng ít lộ diện, tên tuổi được ít nhắc tới cũng không nhất định là ba người này không có tiếng tăm gì, ngược lại danh tự của ba người này một khi được nhắc tới giống như sấm bên tai.

Ba người này là đại biểu cho thế hệ trẻ tuổi trong Thượng Thanh thế giới, coi như là Mộc Tử Kỳ, Lôi Tiểu Thiên, Đường Dần, Băng Nhu so sánh với ba người này cũng ảm đạm thất sắc.

Trong mật địa Thiên giới này tất cả mọi người bị kinh động. Trận chiến mấy ngày sau trên Chiến đài được vạn chúng chú ý, tất cả đều chờ mong.

So với việc mười mấy năm trước Lục Thiếu Du chiến với ba người Đường Dần, Lôi Tiểu Thiên, Băng Nhu một trận, lúc này mới chính thức được coi là trận chiến của người trẻ tuổi đỉnh phong trong Thượng Thanh thế giới.

Có thể không chút khách khí nói một câu, đây chính là quyết đấu đỉnh phong của thế hệ trẻ tuổi trong cả Thượng Thanh thế giới.

Tin tức này thậm chí còn từ trong mật địa Thiên giới tràn ra ngoài. Lan truyền khắp cả Thượng Thanh thế giới.

Nhất thời, bên ngoài mật địa Thiên giới cũng có vô số người đợi kết quả.

Trận quyết đấu đỉnh phong này bất kể có kết quả ra sao, đều ảnh hưởng cực lớn tới đại cục trong Thượng Thanh thế giới.

Thời gian bảy ngày đảo mắt trôi qua.

Hoàng hôn, mặt trời lặn xuống phía tây.

Dãy núi trùng điệp tạo thành núi sóng to sóng lớn, tầng tầng lớp lớp, trên một đỉnh núi bằng phẳng rộng lớn như bị đao gọt búa chém lại giống như được thiên nhiên tạo sãn ra đã sừng sững ở đó với khí thế đỉnh thiên lập địa.

Một đạo thân ảnh màu xanh lẳng lặng đứng chắp tay trên vách núi cao vút, nhìn đỉnh núi trùng trùng điệp điệp giống như một cơn sóng lớn lan tràn ra phía xa.

Sưu Sưu.

Mấy tiếng xé gió vang lên, không gian nổi lên chấn động, lập tức có mấy đạo thân ảnh xinh đẹp đáp xuống sau lưng nam tử mặc áo bào xanh kia. Mấy người này chính là Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, Lam Linh, Lăng Thanh Tuyền.

- Các nàng xuất quan rồi sao?

Lục Thiếu Du quay đầu lại, nhìn qua bốn người Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Lăng Thanh Tuyền, Lam Linh. Bốn người luôn ở trong bí cảnh của mật địa lĩnh ngộ. Dò xét khí tức trên người tứ nữ, những năm này tứ nữ tiến bộ không ít.

- Chàng chuẩn bị cho ngày mai thế nào rồi? Ba người kia đều là nhân vật đỉnh phong trong đám người trẻ tuổi của bát đại Cổ tộc a.

Độc Cô Cảnh Văn tiến lên một bước, khẽ phẩy tro bụi trên ngực Lục Thiếu Du, ngước mặt lên, đôi mắt sáng nhìn qua Lục Thiếu Du, nói:

- Ngày mai chàng nên cẩn thận một chút, thiếp biết chàng không quá để ý, thế nhưng tất cả mọi việc nên cẩn thận.

- Được.

Lục Thiếu Du nhẹ nhàng nắm tay Độc Cô Cảnh Văn, lập tức nhìn qua chúng nữ, nói:

- Tốt rồi, chúng ta trở về đi.

Sưu Sưu.

Mấy đạo thân ảnh lập tức hóa thành từng đạo lưu quang rời đi.

Hôm sau, khi ánh nắng ban mai vừa mới ló rạng, từng dãy núi giống như thiếu nữ xấu hổ, như ẩn như hiện trong sương sớm.

Sưu Sưu Sưu...

Sáng sớm, trong mật địa Thiên giới, từ bốn phương tám hướng đều có người bắt đầu tiến về phía Chiến đài. Hôm nay chính là người Lục Thiếu Du cùng với ba người Phong Bá Nam, Hoàng Dật, Phong Du Du của top ba Thiên bảng chiến một trận, mọi người đã chờ ngày này từ lâu.

Cả Chiến đài bao la dưới bầu trời tảng sáng lúc này quần phong bốn phía giống như thương sắc, trang nghiêm không thôi. Sương mù mờ ảo giống như ngăn cách ngọn núi, chỉ còn lại cái đầu màu xanh, như mộng ảo.

Từng đạo thân ảnh xuất hiện giữa không trung, tương dung với sương mù, nhìn qua càng huyền ảo không thôi, giống như tiên cảnh.

Mặt trời xuất hiện, sương mù chung quanh những ngọn núi bốn phía Chiến đài tán đi, những vách đá, cỏ cây bị ánh nắng sớm nhuộm thành màu đỏ, trên mặt nước bao la, sóng nước óng ánh, tráng lệ vô cùng.

Trời vừa mới sáng, bốn phía Chiến đài đã tụ tập vô số người rậm rạp, chằng chịt, sương mù tán đi, một mảng lướn người giống như đột nhiên xuất hiện, nhân số ước chừng mấy vạn.

Nhân số vây xem chung quanh Chiến đài so với lần trước Lục Thiếu Du chiến với ba người Đường Dần còn nhiền hơn, đồng thời nhân số còn đang chậm rãi gia tăng.

Trong đám người có không ít đệ tử Cổ tôc, trên ngọn núi bốn phía CHiến đài lúc này cũng có vô số thân ảnh lập lòe, như ẩn như hiện, không ít khí tức chấn động, rõ ràng cho thấy có không ít người tụ tập bên trên ngọn núi.

Tỏng đám người này, người bình thường khó mà xuất hiện cũng có không ít người xen lẫn trong đám người bốn phía Chiến đài.

Sưu Sưu Sưu...

Bốn phía Chiến đài lúc này không ngừng vang lên tiếng xé gió.

- Băng Nhu của Băng gia và Mộc Tử Kỳ của Mộc gia tới.

- Nghe nói Mộc Tử Kỳ có quan hệ rất thân mật với Lục Thiếu Du, xem ra Mộc gia cũng đã nhận định Lục Thiếu Du kia rồi.

- Lục Thiếu Du này tuy rằng không phải là Cổ tộc, thế nhưng có thân phận Chân lý Niết Bàn, cũng không dưới Cổ tộc, Mộc gia tự nhiên cũng không thể nói gì hơn.

- Ai, lại một Mộc Tử Kỳ bị Lục Thiếu Du gây tai họa, nếu ta có thể nhấc lên quan hệ với Mọc gia, thì sớm muộn cũng có thể trở thành cường giả.

- Ngươi mà cũng được sao? Dùng một chút thiên phú của ngươi, diễu võ dương oai ở bên ngoài còn không không ai để ý. Ở trong mật địa Thiên giới chính là cái rắm.

- Lý Tương của Lý gia cũng tới.

- Hỏa Vũ của Hỏa gia bên kia cũng tới.

- Hỏa Vũ này cũng là mỹ nhân tuyệt sắc a, so với Mộc Tử Kỳ kia cũng không kém nhiều lắm.

- Nghe nói trước Lục Thiếu Du tiến vào bí cảnh Lý gia và Hỏa gia đều dùng một chiêu đánh bại Lý Tương và Hỏa Vũ.

- Lục Thiếu Du này thật đúng là khủng bố, không biết hôm nay có thể đi tới một bước kia hay không.

Thanh niên nam nữ của các Cổ tộc hiện thân, đạp không đứng lơ lửng, đám người chung quanh lập tức nghị luận.

Tiếng ồn ào từ trong đám người rập rạm, chằng chịt bắt đầu khuếch tán ra bốn phía. Nhiều Cổ tộc xuất hiện cùng nhau như vậy khó gặp, không hề nghi ngờ, lần này Lục Thiếu Du và Phong Bá Nam, Hoàng Dật, Phong Du Du chiến một trận đã đủ để hấp dẫn tất cả người trong mật địa Thiên giới.

- Các ngươi cũng tới sao?

Trong đội ngũ Băng gia, một nam tử khí độ bất phàm, thân hình vạm vỡ, mấy chục thanh niên nam nữ sau lưng đi tới bên người hắn.

- Băng Nhu tỷ, Tử Kỳ tỷ.

Một người dung nhan thanh tú, người mặc bộ váy dài màu hồng, bên trên có thêu những hoa văn tinh xảo giống như hỏa diễm, cũng mang theo mấy chục thanh niên nam nữ sau lưng đi tới đội hình Băng gia, Mộc gia.

- Lý Tương, Hỏa Vũ, các người đều đã từng động thủ với Lục Thiếu Du sao?

Trong đội ngũ Mộc gia, Mộc Tử Kỳ nhìn qua nam tử khí độ bất phàm cùng với nữ tử dung nhan thanh tú mặc bộ váy dài hỏi. Chân mày lá liễu như vẽ, đôi mắt to tròn ngập nước, dưới bộ y phục màu xanh lá, thân hình cao gầy cùng với đường cong động lòng người khiến cho không ít ánh mắt trong không trung bị hấp dẫn tới.

- Động thủ qua rồi, thực lực của Lục Thiếu Du quá mạnh mẽ. Ta căn bản không phải là đối thủ của hắn.

Lý Tương trả lời Mộc Tử Kỳ, nhắc tới Lục Thiếu Du, cỗ ngạo khí Cổ tộc trên người hắn lập tức tiêu tán không còn sót lại một chút nào.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-3468)