← Ch.3310 | Ch.3312 → |
Khi Lục Thiếu Du nói lời mang tính chuyển cơ, rất nhiều người thất vọng đã có hy vọng, từng ánh mắt nhìn thẳng vào Lục Thiếu Du.
- Lúc này danh ngạch Hồng Hoang Điện đều thuộc thế giới Thượng Thanh, nhưng mà cũng không phải ta nói tính toán, ta chỉ có thể ra sức một ít danh ngạch mà thôi.
Lục Thiếu Du thấy thần sắc mọi người biến hóa, nói:
- Lúc này trong Thương Khung chiến trường, đồng lứa trong Thương Khung Minh tranh đoạt Hồng Hoang Điện, bốn đại thế giới đoạt được Hồng Hoang Lệnh, trong danh ngạch Hồng Hoang Điện sẽ có một người tiến vào Hồng Hoang Điện. Tu vị đạt tới nhị nguyên Hóa Hồng, mỗi người cầm được hai danh ngạch vào Hồng Hoang Điện, nhưng mà một đại thế giới chỉ hạn định hai nhị nguyên Hóa Hồng mà thôi.
Khi Lục Thiếu Du dứt lời, không ít người trong quảng trường hưng phấn.
Hải Nhược Hồng Tôn, Kim Thiên Hổ Tổ, Thanh Viêm Hồng Tôn đều vui mừng, Lúc Thì Úc, Kim Hổ, Diễm Hân ba người đều có tu vị nhị nguyên Hóa Hồng, lúc này cầm được hai danh ngạch quay về xem như không tệ, không có đi uổng công.
Mọi người hưng phấn, cũng có người buồn, những đại thế giới không có hậu bối đạt tới nhị nguyên Hóa Hồng, cũng chỉ tự nhận không may, tất cả dựa theo thực lực mà bài trừ, những người khác không thể nói gì, chỉ có thể tự trách hậu nhân thế giới mình bất tranh khí.
Lục Thiếu Du lại nói tiếp:
- Mặt khác, chư vị đi tới thế giới Thượng Thanh một chuyến cũng không dễ dàng, bởi vậy ta quyết định, xuất ra ba mươi ba danh ngạch Hồng Hoang Điện ra đấu giá, không nắm chắc, không biết trước giá, nhưng danh ngạch người trả cao sẽ được, lát nữa sẽ cử hành đấu giá bên ngoài thành Phong gia, các vị có hứng thú cứ tham gia, ta cũng chỉ có thể làm như vậy mà thôi, các vị thấy thế nào?
- Đa tạ Lục chưởng môn.
- Như thế rất tốt, đa tạ Lục Thiếu Du rộng lượng.
- Lục chưởng môn, đấu giá hội khi nào bắt đầu, có cho ký sổ không?
Khi Lục Thiếu Du dứt lời, trong đám người náo nhiệt, vừa mới thất vọng cùng tuyệt vọng lại thấy hy vọng, một ở đâu còn dám có dị nghị, quả thực chính là kinh hỉ.
- Tiểu tử thật giảo hoạt, ba mươi ba danh ngạch Hồng Hoang Điện mang ra đấu giá, sợ rằng có không ít người phá sản.
Hải Nhược Hồng Tôn nhìn qua Lục Thiếu Du, ánh mắt cảm thán.
- Vậy ngươi có đi đấu giá hay không?
Kim Thiên Hổ Tổ hỏi Hải Nhược Hồng Tôn.
Hải Nhược Hồng Tôn nhìn qua Kim Thiên Hổ Tổ, ánh mắt híp lại, lập tức nói:
- Đương nhiên muốn đi, danh ngạch Hồng Hoang Điện không tầm thường đấy.
Thanh Viêm Hồng Tôn lúc này nhìn qua Phong Hành Thiên Chủ, sắc mặt vui vẻ, nói:
- Lần này ta đi ra cũng không mang cái gì, Phong Hành lão gia hỏa, cho ta mượn chút linh khí, đan dược gì đó chứ?
- Ngươi lão gia hỏa này còn muốn tay không bắt sói, tránh ra một bên.
Phong Hành Thiên Chủ nghe vậy, lập tức trừng mắt lừ Thanh Viêm Hồng Tôn.
Hai canh giờ sau, đại điện to lớn bên ngoài thành Phong gia biến thành phòng đấu giá, chủ trì đấu giá là Phong Khô trưởng lão của Phong gia, còn có Phi Linh Môn kim đường Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ, phòng đấu giá náo nhiệt hiếm thấy, vô cùng nóng bỏng. Cái giá tăng lên không phải người thường có thể thừa nhận, nghe cũng khiến máu huyết sôi trào.
Trong phòng đấu giá, Phong Hành Thiên Chủ sâu không lường được, ánh mắt nhìn thẳng vào Lục Thiếu Du, trong lúc mơ hồ có chút đau lòng, nói:
- Tiểu tử ngươi thật cam lòng, danh ngạch đưa ra ngoài cũng hơn trăm, đây chính là một tòa Hồng Hoang Điện đấy.
Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, nói:
- Ta tính toán qua, tăng thêm danh ngạch ta đưa ra ngoài, tổng cộng chỉ hơn nửa Hồng Hoang Điện một chút, không tặng danh ngạch ra ngoài, sợ rằng đám người kia khó mà trở về, mà đưa danh ngạch ra, đấu giá cũng chiếm được không ít lợi nhuận, cho nên cũng không thiệt thòi nhiều lắm.
Phong Hành Thiên Chủ nghe vậy, trợn mắt nhìn Lục Thiếu Du, nói nhỏ:
- Nhưng mà ngươi không cần ra tay hào phóng như thế, toàn bộ lấy ra đấu giá là được rồi.
Lục Thiếu Du nghe vậy, nhìn âm thanh đấu giá náo nhiệt, nhìn Phong Hành Thiên Chủ cười nói:
- Toàn bộ lấy ra đấu giá, hiệu quả không có tốt như hiện tại, vật hiếm mới quý, số lượng càng ít, hiệu quả càng tốt, mới làm người ta tranh mua.
Phong Hành Thiên Chủ nghe Lục Thiếu Du nói thế, cũng không nói gì, ánh mắt âm thầm đánh giá, nói với Lục Thiếu Du:
- Phòng đấu giá bên ngoài đoạt được...
- Phân chia năm năm, Phong gia được năm thành, Phi Linh Môn năm thành.
Phong Hành Thiên Chủ chưa dứt lời, Lục Thiếu Du trực tiếp cắt lời Phong Hành Thiên Chủ, nói:
- Mặt khác, hiện tại thế giới Thượng Thanh có năm tòa Hồng Hoang Điện, thế giới Thượng Thanh có một trăm năm mươi danh ngạch.
- Năm thành, vậy cũng đủ, nhưng mà một trăm năm mươi danh ngạch hơi ít.
Phong Hành Thiên Chủ mặt già cười không hảo ý với Lục Thiếu Du, nói:
- Đấu giá hội đoạt được dễ nói, nhưng mà Phi Linh Môn ngươi không cần nhiều danh ngạch như thế, ta thấy...
- Phi Linh Môn cũng không phải ta nói tính toán, huống chi Lục gia ta có không ít già trẻ, còn có các thế lực trong thế giới Thái Hoàng, thế giới Minh Quang, thế giới Vô Tư, thế giới Thị Hoang, đều có không ít liên quan với Lục gia, còn có Tuyên Cổ Điện các thế lực nữa, nhưng mà chắc hẳn Phong Hành Thiên Chủ ngươi cũng rõ ràng, đầu năm nay, chủ nhà không có dư lương thực đâu.
Lục Thiếu Du cắt lời Phong Hành Thiên Chủ lần nữa, vẻ mặt bất đắc dĩ ủy khuất nhìn qua Phong Hành Thiên Chủ.
- Cái này...
Ánh mắt Phong Hành Thiên Chủ đảo quanh, một trăm năm mươi danh ngạch cho thế giới Thượng Thanh, còn không cần thế giới Thượng Thanh lại phân danh ngạch ra ngoài, cũng không ít.
Nhìn thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của Lục Thiếu Du, Phong Hành Thiên Chủ âm thầm đánh giá, lập tức bĩu môi, nói:
- Đừng giả đáng thương với ta, ta còn không biết tiểu tử ngươi sao, một trăm năm mươi danh ngạch thì một trăm năm mươi danh ngạch, nhưng mà danh ngạch Hồng Hoang Điện số một, cần phải phân một ít cho thế giới Thượng Thanh mới tốt.
- Hai mươi danh ngạch Hồng Hoang Điện số một, không có nhiều, một nhà già trẻ của ta cũng không ít.
Lục Thiếu Du duỗi hai ngón tay với Phong Hành Thiên Chủ, hắn cũng chỉ có thể phân ra hai mươi danh ngạch Hồng Hoang Điện số một. Hai mươi danh ngạch, Lục Thiếu Du tính toán cho Phong Du Du, Đường Dần, Lôi Tiểu Thiên, Băng Nhu, Hỏa Vũ, Hoàng Dật vào trong.
Danh ngạch Hồng Hoang Điện số một với Lục Thiếu Du mà nói cực kỳ khan hiếm, Lục gia, đại ca Dương Quá, còn có sư phụ, nghĩa phụ cộng lại không ít người, những người này phải tiến vào Hồng Hoang Điện số một. Chỉ tiếc tiểu Long khống chế một Hồng Hoang Điện, cũng không cách nào tiến vào Hồng Hoang Điện số một, còn cần nhờ hắn mở Hồng Hoang Điện của mình. Nhưng mà trong hoàng tộc bốn đại thần thú luôn có thể phân ra một ít danh ngạch.
- Hai mươi, không có vấn đề, hai mươi.
Phong Hành Thiên Chủ hiện tại rất sảng khoái gật đầu, sợ rằng cũng biết Lục gia và Phi Linh Môn có nhiều người thiên phú bất phàm, những này Lục Thiếu Du cũng phải an bài bọn họ đi vào Hồng Hoang Điện số một.
Có thể tranh thủ hai mươi danh ngạch cho thế giới Thượng Thanh ở Hồng Hoang Điện số một, Phong Hành Thiên Chủ đã rất hài lòng.
*****
- Chuyện còn lại giao cho Phong Hành Thiên Chủ, tiểu tử ngươi nên đi gặp Đại sư tỷ, cần phải đi trước mới tốt.
Lục Thiếu Du nói với Phong Hành Thiên Chủ.
- Đi thôi, bên này giao cho ta là được rồi, tin tưởng những người khác hiện tại cũng không dám nói thêm cái gì.
Phong Hành Thiên Chủ gật đầu với Lục Thiếu Du, có Hư Thiên Thánh cô ở đây, tăng thêm Lục Thiếu Du lúc này an bài đã không có nhiễu loạn xuất hiện.
Lục Thiếu Du âm thầm dò xét tràng diện đấu giá, âm thầm lặng lẻ rời đi.
- Không nghĩ tới tiểu nha đầu kia đã đạt tới Thánh Hồng Cảnh, quả nhiên không phải người bình thường.
Giữa không trung, cây đao màu vàng lại nói với Lục Thiếu Du.
- Đao thúc, Thánh Hồng Cảnh là cấp độ thế nào?
Lục Thiếu Du lập tức hỏi cây đao màu vàng:
- Chẳng lẽ ngươi biết Đại sư tỷ của ta sao?
- Ta có biết Đại sư tỷ của ngươi, những chuyện này về sau sẽ nói cho ngươi biết, gần đây ta khôi phục không ít, bằng không đã quên đi.
Cây đao màu vàng nói trong đầu Lục Thiếu Du:
- Về phần cấp độ Thánh Hồng, đây là tồn tại hiếm có trong thiên địa, có thể đạt tới cấp độ Thánh Hồng đều không phải kẻ tầm thường, có thể nói là tồn tại vượt qua Hóa Hồng Cảnh.
Lục Thiếu Du nghe xong híp mắt lại, mọi người đều biết, Hóa Hồng Cảnh đã là tầng thứ tối cao của sinh linh trong ba ngàn đại thế giới, đại biểu cho những người thực lực mạnh nhất, mà vượt qua Hóa Hồng Cảnh, chỉ có Hư Vô Cảnh trong truyền thuyết.
Kinh ngạc một phen, tâm thần Lục Thiếu Du lại hỏi cây đao màu vàng:
- Đao thúc, trên Hóa Hồng Cảnh không phải là Hư Vô Cảnh sao?
Cây đao màu vàng tức giận nói với Lục Thiếu Du:
- Tiểu tử ngươi cho rằng dễ đột phá Hư Vô Cảnh như vậy sao, cấp độ Hư Vô Cảnh chỉ có những đại năng người mang hỗn độn bổn nguyên và tồn tại đặc thù khủng bố mới đạt tới, thường nhân muốn đặt chân Hư Vô Cảnh chỉ đếm được trên đầu ngón tay, cấp độ này người bình thường đừng nghĩ, căn bản không thể chạm tới.
- Hư Vô Cảnh!
Khi cây đao màu vàng dứt lời, Lục Thiếu Du cũng âm thầm cảm thán, trong thiên địa có rất nhiều Hóa Hồng Cảnh, dưới tình huống bình thường đều là tồn tại sống bất tử, thời gian bất hủ, nhưng mà người có tu vị Hóa Hồng Cảnh mỗi ngày đều muốn đặt chân vào cấp độ Hư Vô Cảnh.
Chỉ tiếc Hư Vô Cảnh vẫn là ước mơ không thành của sinh linh, chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, hàng tỉ vạn sinh linh, trừ những đại năng kia, những người khác căn bản không cách nào đạt tới cấp độ Hư Vô Cảnh vĩnh hằng bất diệt.
- Đao thúc, thế những người mang thế giới bổn nguyên đi đâu rồi, hiện tại có thể vẫn tồn tại, đồn đãi những người mang thế giới bổn nguyên đều tiến vào Hư Vô Cảnh, sau đó sẽ biến thành hư vô, tương dung với đại thế giới, từ đó về sau, thế giới hỗn độn chính là viễn cổ đại năng, viễn cổ đại năng chính là thế giới hỗn độn đúng không?
Cây đao màu vàng trầm mặc một hồi, sau đó nói với Lục Thiếu Du:
- Những chuyện này hiện tại quá không rõ ràng, lúc trước phát sinh một ít chuyện, về phần sau này ta không nhớ, chờ ta nhớ sẽ nói với ngươi, hiện tại nên nói lại Thánh Hồng Cảnh. Thánh Hồng Cảnh chính là cảnh giới kỳ diệu nằm giữa cửu nguyên Đại viên mãn đỉnh phong và Hư Vô Cảnh, loại cảnh giới này không phải ai cũng chạm tới, cũng không phải ai cũng có thể đạt tới.
Hơi dừng lại, cây đao màu vàng tiếp tục nói:- Nhưng mà Thánh Hồng Cảnh tuy không bằng Hư Vô Cảnh, nhưng Đại viên mãn đỉnh phong lại không bằng, là tồn tại vượt qua Đại viên mãn, có lẽ đã chạm vào Hư Vô Cảnh.
- Thì ra Đại sư tỷ đã mạnh tới mức này rồi?
Lục Thiếu Du nghe vậy cảm thấy nội tâm khiếp sợ, nói như thế trên đời đã không còn Hư Vô Cảnh, Đại sư tỷ hiện tại đã là tồn tại đỉnh phong trong ba ngàn thế giới. Khó trách tất cả cường giả của Thương Khung Minh đều kiêng kị Đại sư tỷ như thế, Thánh Hồng Cảnh, thật sự quá khủng bố.
- Đã nhiều năm như vậy, lúc trước nha đầu kia đã là Thánh Hồng Cảnh. Nhưng muốn đột phá tới Hư Vô Cảnh, xông qua cánh cửa Hư Vô Cảnh lại không được. Tuy Thánh Hồng Cảnh cũng khó có người đặt chân tới, nhưng mà sợ rằng Thánh Hồng Cảnh cũng không chỉ có nha đầu này, không biết hiện tại có bao nhiêu Thánh Hồng Cảnh.
Cây đao màu vàng lần nữa nói nhỏ.
- Thánh Hồng Cảnh, Thiên La minh cũng có a.
Lục Thiếu Du thì thào nói nhỏ, Đao thúc nói đúng, tuy Thánh Hồng Cảnh cực khó đạt tới, cũng không phải người bình thường có thể chạm đến, nhưng trong thiên địa này có lẽ cũng không chỉ có mình Đại đặt chân Thánh Hồng.
Lục Thiếu Du đoán chừng, nếu Thiên La minh không có, sợ là những năm gần đây Thương Khung Minh đã bị Thiên La minh áp chế, nghĩ vậy, Lục Thiếu Du cũng ngưng trọng vài phần.
Sau một lát, Lục Thiếu Du trở lại đình viện trong thiên giới mật địa.
Trở lại trong đình viện, Lục Thiếu Du tìm được Âm Minh Dạ Xoa, Diệp Mỹ, Diệp Phi sau đó phân phó vài chuyện, sau đó lại tìm kiếm Lục Kinh Vân, Lục Xảo, Lục Doanh, Lục Âm bàn giao vài câu, lúc này mới trực tiếp đi tới chỗ Lục sư huynh Hoàng Phủ Minh Long.
Lục Thiếu Du bàn giao với Lục Kinh Vân, Lục Doanh, Lục Âm xong, cũng bảo Lục Kinh Vân và Lục Doanh đi thông tri cho sư môn của mình, lúc này danh ngạch tiến vào Hồng Hoang Điện do Lục gia phân biệt đưa tặng sư môn của bọn họ, do Lục Kinh Vân, Lục Doanh, Lục Âm đi nói.
Đưa tặng những danh ngạch này, Lục Thiếu Du cũng biết thời điểm này Lục Doanh, Lục Xảo, Lục Âm vô cùng vui vẻ. Tuy ngoài miệng không nói gì, nhưng mà Lục Thiếu Du biết rõ, những năm qua đám người Lục Doanh được sư môn chiếu cố có thừa, Lục gia cũng cần có minh hữu ở bên ngoài.
Mà Thiên Nữ Cung, Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, thế giới Minh Quang các thế lực này là lựa chọn tốt nhất, cũng cực kỳ tin cậy, cho nên danh ngạch Hồng Hoang Điện cũng không sợ uổng phí.
Lục sư huynh Hoàng Phủ Minh Long đang ở trong đình viện, Lục Thiếu Du đáp xuống ngoài đình viện, nhìn đình viện phong cách cổ xưa, lúc này đi vào trong nội đường.
Trong nội đường, Hư Thiên Thánh cô ngồi ngay ngắn ở đó, dường như biết Lục Thiếu Du sẽ đến đây, váy dài không che dấu nổi quý khí của nàng, trong lúc mơ hồ còn sinh ra lệ khí, nó tương dung với không gian, thân ảnh của nàng trở nên mờ ảo phiêu dật.
- Bái kiến Đại sư tỷ.
Lục Thiếu Du đi vào, lập tức hành lễ.
Hư Thiên Thánh cô nhìn Lục Thiếu Du, nói:
- Nhanh ngồi đi, về sau không cần hành lễ làm gì, những người kia không làm khó dễ ngươi chứ?
- Có Đại sư tỷ ở đây, đương nhiên bọn họ không dám làm khó dễ ta.
Lục Thiếu Du mỉm cười, ngồi trước mặt Hư Thiên Thánh cô.
- Cho dù ta không đến, Phong Hành cũng ra tay, lại nói ngươi khống chế Hồng Hoang Điện trong tay, bọn họ cũng không dám làm gì, chả nhẽ lại dám ép ngươi thế nào.
Hư Thiên Thánh cô nhìn qua Lục Thiếu Du, sau đó mỉm cười nói:
- Ta đã sớm nghe qua ngươi, cũng sớm biết ngươi, thậm chí chuyện của ngươi ta cũng biết đại khái, nhưng bởi vì các loại nguyên nhân, hôm nay chúng ta mới gặp mặt, không hổ là người được sư phụ chọn lựa, không có làm mất mặt sư phụ, cũng làm sư huynh sư tỷ tăng thể diện.
← Ch. 3310 | Ch. 3312 → |