Vay nóng Tinvay

Truyện:Tinh Thần Biến - Chương 028

Tinh Thần Biến
Trọn bộ 636 chương
Chương 028: Đệ Nhất Khối Thông Thiên Đồ
0.00
(0 votes)


Chương (1-636)

Siêu sale Lazada


Dịch thuật: Nhằn Mòn Quần

"Phế vật, phế vật, phế vật!"

"Bùng" nghiên mực quẳng mạnh rơi xuống đất, vỡ vụn ra.

Hạng Quảng trông giống như dã thú muốn ăn tươi nuốt sống người ta, nhìn chằm chằm năm tử mũi quặp, tức giận nói: "Ngươi là đồ bỏ đi, Chân Từ không ngờ bị giết chết, toàn bộ sự việc là thế nào, ngươi bẩm báo rõ ràng, nếu không...ngươi cái chức thủ lĩnh mật thám không cần làm nữa."

Hạng Quảng hoàn toàn nổi giận đến mức hồ đồ.

Nam tử mũi két run rẩy, hắn là thủ lĩnh mật thám biết nhiều bí mật của hoàng đế, một khi không làm nữa, kết quả cũng chỉ có một ‐‐ bị xử lý! Tên mũi quặp như nghĩ ra điều gì, liền cúi người nói: "Hoàng thượng, theo chúng thần điều tra, Kim bài nhiệm vụ của Thiên Võng chính là giết chết Chân Từ. Tuy chúng ta chưa biết ai tiếp nhận nhiệm vụ nhưng căn cứ vào hiện trường, chúng thần có thể khẳng định giết chết Chân Từ là một Ngân bài sát thủ."

"Phế vật, thực lực của Chân Từ trẫm biết rất rõ, Ngân bài sát thủ? Rắm thối, tỷ đệ Nạp Lan thủ hạ của hắn cũng có thể giải quyết dễ dàng. Tỷ đệ Nạp Lan đều là tiên thiên cao thủ, thực lực Chân Từ càng vượt xa tỷ đệ Nạp Lan, với ba người như vậy ngươi nói bị một tên Ngân bài sát thủ giết chết, ngươi nói trẫm tin nổi không? Hay ngươi nghĩ ta là thằng điên?" Hạng Quảng giận dữ nhìn nam tử mũi quặp.

Tên mũi két trong lòng cười khổ, nói thật ngược lại không tin.

"Hoàng thượng, Chân Từ quả thực rất mạnh, cả thuộc hạ còn lâu mới bằng, an toàn của Chân Từ đều do một tay hắn an bài, thuộc hạ cũng không biết được. Lần này hắn bị người giết chết, tại hiện trường có một diện cụ của Ngân bài sát thủ, nhưng thuộc hạ nghĩ hung thủ rất có khả năng là Kim bài sát thủ, mang Ngân sắc diện cụ đánh lừa Chân Từ, khiến cho hắn khinh địch không đề phòng nên bị hạ độc thủ" Nam tử mũi két nói.

Hạng Quảng trầm ngâm lúc lâu, nam tử mũi quặp thấy Hạng Quảng có vẻ không tin, trong lòng chuyển động, lại nói: "Hoàng thượng, còn một khả năng nữa. Chính là Trấn Đông Vương Tần Đức sợ Chân Từ cản trở hắn nên phái cao thủ tuyệt đỉnh giết Chân Từ, còn ngân sắc diện cụ bị vỡ đó có khả năng là Trấn Đông Vương dùng để mê hoặc chúng ta."

Gã mũi quặp thầm nói: "Trấn Đông Vương, thật có lỗi, thời khắc quan trọng chỉ có thể đổ lên mình ngươi."

Trong lòng hắn biết rõ Quảng Hạng đối với Tần Đức luôn nghi ngờ, có việc gì cứ đổ hết l ên người Tần Đức phần lớn có thể thành công. Quả nhiên.

"Phải, khẳng định là Tần Đức, hắn muốn tạo phản nhưng lo lắng bị Chân Từ tra ra nên phái người hạ thủ, lại sợ trẫm phát hiện là do hắn ra tay nên dùng một ngân sắc diện cụ bể nát, hừ, thằng ngu, sao không dùng kim sắc diện cụ, không phải là càng làm cho trẫm tin tưởng hơn sao" Hạng Quảng tự nói cho mình nghe, trong mắt lấp loáng tia lạnh lẽo: "Bất quá, trẫm không dễ bị lừa dối như vậy. Tần Đức, ngươi muốn tạo phản, trẫm đã xác định như vậy không còn nghi ngờ gì nữa. Giờ ngươi giết chết Chân Từ, chặt đứt một tay của trẫm, giỏi, giỏi lắm!" Hạng Quảng nộ khí xung thiên.

Chân Từ đối với hắn phải nói là cực kỳ quan trọng. Hai mươi mấy năm lại đây, Hạng Quảng nếu như nghi ngờ ai có dị tâm, ai bất trung với hắn, hoài nghi ai giấu trọng bảo...Những việc khó làm này đều đẩy cho Chân Từ tìm hiểu giải quyết. Chân Từ chưa từng làm cho hắn thất vọng bao giờ. Có được Chân Từ, Hạng Quảng hắn có thể yên tâm kê cao gối ngủ.

Dù Tần Đức thủ đoạn thế nào, Chân Từ vẫn có thể tra ra nhiều bí mật của Trấn Đông Vương. Chân Từ đối với Hạng Quảng quan trọng thế nào cũng có thể tưởng tượng được. Nhưng Chân Từ đã chết.

Tuy dưới trướng của thủ lĩnh mật thám có rất nhiều thủ hạ, nhưng đám mật thám này còn xa mới có được sự lợi hại như Chân Từ. Chân Từ chết, Quảng Hạng bị gãy mất một cánh tay, làm sao không phẫn nộ, sao không bặm môi nghiến răng. Mối thù này, hắn ghi hết lên người Tần Đức.

Nhiều năm lại đây, hắn thường xuyên gặp ác mộng. Sau đó lại phát hiện Tần Đức muốn tạo phản. Hiện tại kẻ quan trọng nhất đối với hắn là Chân Từ lại bị Tần Đức giết chết.

"Tần Đức, trẫm không diệt được Tần gia làm sao cam tâm." Hạng Quảng bóp nát tách trà trong tay, trong mắt nộ hỏa bừng bừng. Lúc này, trong đầu Quảng Hạng đưa ra một quyết định khác: "Gọi Dịch Ngôn tới gặp trẫm, ngươi lui ra trước."

Tên mũi két lén lén thở phào một hơi, hiển nhiên Hạng Quảng không vì việc này mà tức giận với gã, làm bạn với vua như làm bạn với hổ, bẩm tấu việc gì với hoàng đế đều phải cực kỳ thận trọng.

"Rõ, thuộc hạ cáo lui." Gã mũi két cúi người nói.

Hạng Quảng đứng trong Ngự thư phòng, nhìn chằm chằm nghiên mực bị ném vỡ nhất động bất động. Tuy mắt nhìn nghiên mực nhưng Hạng Quảng rõ ràng đang nghĩ đến việc khác. Một lát sau bên ngoài vang lên tiếng bước chân.

"Dịch Ngôn, vào đây." Hạng Quảng gọi.

Cửa mở, một người trẻ tuổi cao ráo có vẻ tà dị tiến vào, đó chính là Dịch Ngôn, thủ lĩnh "Bá Long quân". Nếu nói những mật thám là để điều tra tin tình báo, "Bá Long quân" này chính là đội quân bí mật trong bóng tối tiêu diệt mọi trở ngại của hoàng tộc Hạng gia.

Dịch Ngôn trông thật tà dị, mặt tuy còn trẻ nhưng thực tế đã đạt đến cảnh giới tiên thiên cao thủ hơn bốn mươi năm, chủ yếu tiên thiên cao thủ thọ mệnh năm trăm năm, đạt đến cảnh giới tiên thiên tốc độ già lão chậm lại.

"Hoàng thượng." Dịch Ngôn khẽ nghiêng người nói.

Hạng Quảng suy nghĩ một chút, nghiến răng nói: "Được, nói với Chu Tam trẫm đáp ứng. Bất quá trên thân yêu thú Kiếm Xỉ Hổ có vật liệu gì đều thuộc về trẫm, đặc biệt mười sáu thanh lợi kiếm, tuyệt đối không thiếu một thanh."

Dịch Ngôn nhướng mày, khóe miệng hơi nhếch lên, cúi mình nói: "Hoàng thượng anh minh, Chu Tam đã bảo chứng chỉ cần có được một khối Thông Thiên Đồ, toàn bộ thi thể của yêu thú Kiếm Xỉ Hổ đều chuyển giao, tuyệt đối không giữ lại một vật."

"Biết vậy thì tốt." Hạng Quảng cười khan, "Có cho tên Chu Tam cũng không dám giở thủ đoạn lừa dối trẫm."

Chu Tam xưng là Tiềm Long đại lục đệ nhất phú hào, trụ sở tại Minh Vương triều, phú hào Chu Tam buôn bán khắp Tiềm Long đại lục, thế lực ngầm cũng cực lớn. Đám thủ hạ tinh anh của Chu Tam không biết dùng thủ đoạn gì giết được một yêu thú.

Yêu thú Kiếm Xỉ Hổ hình dáng cự đại lão hổ, trên lưng có mười sáu thanh trường kiếm sắc bén, uy lực có thể so với vũ khí tiên phẩm thượng cấp. Móng vuốt cũng có thể chế thành vũ khí, săn được một con Kiếm Xỉ Hổ, đó là một bảo tàng sống a. Sự lợi hại của Kiếm Xỉ Hổ có lẽ chỉ có thượng tiên mới có thể so sánh. Không ai biết được Chu Tam đã dùng thủ đoạn gì.

"Hoàng thượng, căn cứ bí mật của Chu Tam rất nhiều, lần này săn được Kiếm Xỉ Hổ ở hồng hoang nên giờ vẫn còn ở trong thành trì bí mật gần hồng hoang, bọn chúng không cách gì đường hoàng vận chuyển về Minh triều, chỉ có thể trước tiên xẻ thịt sau đó phân ra chuyển về. Tuy nhiên thành trì đó nằm trong cương thổ Đông vực tam quận." Dịch Ngôn nghiêng người nói.

Nghe tới đó Hạng Quảng biết việc này có chút rắc rối.

Vô biên hồng hoang ở cực Đông của đại lục còn Sở vương triều tiếp giáp vô biên hồng hoang. Đông vực tam quận của Sở vương triều chính là ba quận nằm sát vô biên hồng hoang, thông thường muốn tiến vào vô biên hồng hoang phải đi qua Đông vực tam quận. Đông vực tam quận chính là địa bàn của Tần Đức. Trong quá khứ Tần Đức không dám ra mặt cướp đoạt nhưng Tần Đức ngày nay thật khó nói.

"Dịch Ngôn, để phụ thân ngươi Ngữ trưởng lão dẫn một đội cao thủ đến Đông vực tam quận giao dịch với chúng." Hạng Quảng nghiêm túc ra lệnh.

Dịch Ngôn lập tức gập người nói: "Rõ, có phụ thân đại nhân xuất mã nhất định không gặp bất trắc."

Hạng Quảng chợt nở nụ cười: "Ha ha, vật của trẫm bất quá là khối Thông Thiên Đồ thứ nhì, nếu không tập hợp đủ ba khối Thông Thiên Đồ căn bản không có cách gì tra ra thần bí công pháp huyền ảo, vả lại trong lịch sử biết bao nhân vật thiên tài thậm chí tu chân giả từng có đủ ba khối Thông Thiên Đồ nhưng không có người nào ngộ ra được ảo bí bên trong. Trẫm có một khối kể như vô dụng, dùng một khối Thông Thiên Đồ vô dụng trao đổi một yêu thú cũng đáng giá."

Dịch Ngôn cúi người nói "Chẳng qua Chu Tam có sở thích sưu tập bảo vật, hắn chính là muốn kiếm được một khối chơi đùa mà thôi."

"Tốt, Dịch Ngôn, lần này không được để xảy ra một chút thất thố, có được Kiểm Xỉ Hổ tức là trẫm có được không ít tiên phẩm thượng cấp vũ khí. Không chỉ Ngữ trưởng lão còn phái thêm mấy tiên thiên cao thủ đi theo. Nhớ, tuyệt không để sai lầm xảy ra". Hạng Quảng nhắc lại lần nữa.

Trong trường hợp thi thể của Kiếm Xỉ Hổ bị Tần Đức cướp lấy, Hạng Quảng giống như may áo cưới tặng cho người ta, bản thân không có được vũ khí tốt, trái lại còn tặng cho Tần Đức số lớn vũ khí thượng phẩm. Hắn không cho phép việc như thế phát sinh. "Hoàng thượng an tâm, phụ thân lão nhân gia xuất mã nhất định không làm hoàng thượng thất vọng." Dịch Ngôn khom người.

Hạng Quảng nghĩ đến Ngữ trưởng lão, phụ thân của Dịch Ngôn, trong lòng cũng yên tâm.

*****

Dịch thuật: umbla2000

Hiệu đính: nhiephon

Trong tiểu viện ở một hương trấn thuộc Đông vực tam quận, đây là một trong những tòa tiểu viện Tần Vũ đã mua, lúc trước sau khi trở thành Ngân bài sát thủ, kiếm được không ít tiền, nhân tiện mua luôn mười mấy nơi cư trú trong phạm vi tam quận để Tần Vũ bình thường có chỗ lui tới nghỉ chân.

"Trương đại nương không cần mang đến đại sảnh, bày thức ăn trên chiếc bàn đá này luôn đi, hôm nay con thưởng thức bữa tối ở ngoài sân." Tần Vũ mỉm cười nói, lúc này hắn đã trở lại dáng vẻ thật của mình, hắc ưng không biết bay đi nơi nào kiếm thức ăn.

Một đại nương mặc áo bông vải trắng muốt mang thức ăn đến bàn đá gần chỗ Tần Vũ, cười cười nói: "Tiểu Vũ à, con ăn cơm nhé, ta quay về trước đây."

Trương đại nương này vốn là người ở tửu điếm lân cận, Tần Vũ nghỉ ngơi hồi phục thân thể ở đây bình thường vẫn gọi người của tửu điếm mang thức ăn đến. Tần Vũ rất tự do, dù sao phụ vương Tần Đức cùng đại ca, nhị ca đang thảo luận chuẩn bị khởi binh, Tần Vũ căn bản không thể nhúng tay vào.

"May nhờ có thanh lưu thần bí của lưu tinh lệ, bằng không tay trái ta biết đến khi nào mới hồi phục lại được." Tần Vũ nhìn lướt qua tả thủ, trong lòng bất đồ cảm thán.

Tay trái của Tần Vũ bị chỉ mang trước lúc lâm tử của Chân Từ xuyên qua thành hai lỗ, thương thế rất nghiêm trọng. Nhưng nhờ đạo đạo thanh lưu từ lưu tinh lệ thẩm thấu, thương thế lại khôi phục với tốc độ kinh nhân, trong vòng ba ngày trên tay trái Tần Vũ chỉ còn vết sẹo mờ, không phải là hai lỗ hãi hùng như trước.

Ăn xong bữa tối không lâu, hắc ưng cũng quay trở về.

"Tiểu Hắc, tên tiểu tử ngươi còn biết quay về à, đi từ hôm qua đến giờ mới về. Thật là, tìm được cô em ưng cái xinh đẹp nào rồi chứ gì, gặp bạn liền quên luôn ta, đúng là đồ sắc ưng." Tần Vũ cầm đũa gõ gõ vào đầu hắc ưng vừa cười vừa nói. Hắc ưng nghe thấy bất giác ngẩng cao đầu, bộ dạng rất coi thường.

Hiển nhiên hắc ưng căn bản coi rẻ chim ưng cái thông thường.

"Hắc, kiêu ngạo gớm nhỉ, à, ba ngày này luôn dưỡng thương vẫn chưa xem xét kỹ Thông Thiên Đồ." Mắt Tần Vũ chợt sáng lên liền đi vào trong nhà, hắc ưng hiếu kỳ nhấp nháy mắt hai ba cái rồi chạy theo vào.

"Hây!"

Tần Vũ co tay thành trảo bấu vào khối cự thạch lát trên nền nhà, nhẹ nhàng rung tay hất sang một bên. Dưới khối đá là hai hộp sắt, Tần Vũ cầm lấy một cái trong đó.

"Thông Thiên Đồ, đã nghe nhiều nhưng trước giờ chưa từng thấy qua."

Tần Vũ cười "hắc hắc", tay liên tục điểm xuống hộp sắt mấy lần, một tiếng cách vang lên, hộp sắt liền xuất hiện lỗ khóa.

Tần Vũ nhướng mày, mỉm cười nhìn chiếc chìa khóa xuất hiện trong lòng bàn tay, chiếc chìa khóa này lấy trên người Nạp Lan Phong. Trước đây khi Nạp Lan Phong dùng chìa khóa hắn nhìn thấy rõ ràng, đưa chìa khóa vào trong rồi nhẹ nhàng vặn một cái.

"Cách."

Nghe thấy thanh âm mong đợi, Tần Vũ mỉm cười mở nắp hộp, nhìn qua thấy trong hộp sắt có hai vật, một cái là bức mật hàm, cái còn lại là khối ngọc hình vuông tỏa quang hoa nhu hòa không giống ngọc thường, vô cùng kỳ dị.

"Mật hàm, gửi cho Hạng Quảng sao?" Tần Vũ xé bì thư tiện tay rút thư mật ra.

Vừa xem qua, Tần Vũ hơi tái mặt, bức thư chủ yếu có hai việc, thứ nhất là việc Thông Thiên Đồ. Còn thứ hai nói về việc tạo phản của Tần Đức trong đó kể hết sức chi tiết, thậm chí có cả tin tức về một số đội quân đặc biệt của Đông vực tam quận.

Tần Vũ thở hắt ra thầm kêu lên: "Hầy, nguy hiểm quá, gã Chân Từ điều tra thật rõ ràng, nhiều việc cả ta còn không biết. Nếu như để Hạng Quảng biết được, thật sự bất diệu, may mà ta đã ngăn lại được."

Tần Vũ thực ra không hề biết, Chân Từ thông thường cứ sau một thời gian tra xét mới tổng kết, viết một phong mật thư khai báo thành quả điều tra gần nhất. Mật thư Tần Vũ chặn được nói về một số đội quân đặc biệt có quan hệ với Đông vực tam quận, là thành quả lớn nhất từ khi Chân Từ đến Đông vực tam quận.

Các đội quân đặc biệt trong chiến tranh cũng có tác dụng đặc biệt. Kỳ binh phải xuất kỳ bất ý, một khi bị địch nhân biết được sự tồn tại của các đội quân này, trước tiên có chuẩn bị và tác dụng xuất kì bất ý cũng không còn. Đáng tiếc, Hạng Quảng đã không thể biết được những tin tức này.

Dẫu sao Chân Từ đã chết, mật thư cũng bị ngăn chận. Cho dù hắn phái người khác đến đảm nhiệm thủ lĩnh mật thám Đông vực tam quận, muốn tra xét ra được cũng khó. Tên tiền nhiệm của Chân Từ điều tra hơn mười năm cũng không có được một tin tức trọng yếu, Chân Từ thuộc dạng thiên tài mật thám, rất khó gặp.

"Phừng..."

Hữu thủ nắm lại, kình khí cường liệt bao quanh lòng bàn tay, mật hàm hóa thành tro bụi.

"Thư đã bị hủy, Hạng Quảng lão tặc đừng hòng biết được." Tần Vũ thầm nói, trong mắt bất giác phát hàn quang, hắn biết mẫu thân bị chính Hạng Quảng lão tặc hại chết, mối thù giết mẹ, biểu sao Tần Vũ không ghi hận với Hạng Quảng.

"Keng!" "keng!"

Hai tiếng động giòn giã vang lên làm Tần Vũ bừng tỉnh, hắn vừa nhìn vội nói: "Tiểu Hắc, đừng làm càn, mỏ ngươi rất sắc bén muốn phá nát Thông Thiên Đồ sao." Tần Vũ vừa nói vừa đẩy Tiểu Hắc ra.

"Còn may, chưa hư." Tần Vũ nhìn Thông Thiên Đồ, khối ngọc hình vuông so với hình dạng ban nãy vẫn chưa bị sứt mẻ mới ngầm thở phào nhẹ nhỏm, Tần Vũ cáu kỉnh quay lại nhìn Tiểu Hắc, nhưng Tiểu Hắc lại đập đập hai cánh, lúc lắc cái đầu, ra vẻ rất đắc ý.

Khối ngọc hình vuông Thông Thiên Đồ truyền lại không biết đã bao nhiêu năm, bảo vật này không giống ngọc thông thường, không dễ dàng phá hỏng.

"Không lãng phí thời gian với ngươi nữa, ta phải đi nghiên cứu Thông Thiên Đồ một lúc đã".

Tần Vũ tay cầm Thông Thiên Đồ bước ra khỏi phòng, đi đến trong sân. Vào ban đêm, Tần Vũ rất thích đắm mình trong ánh sao, đêm khuya dưới bầu trời đầy sao có ý vị rất riêng. Lúc này trời vừa mới sụp tối, bất quá đối với việc Tần Vũ xem Thông Thiên Đồ không chút ảnh hưởng.

"Đây là đệ nhất khối Thông Thiên Đồ, sao nhỉ? Không có cái gì khác ngoài một vài đồ hình."

Tần Vũ cẩn thận quan sát một lúc lâu, thậm chí sử dụng "linh thức" tra xét tỉ mỉ. Tuy vậy, cả khối ngọc vuông trừ những đồ hình trên bề mặt ra không có bất kỳ một biểu hiện khác. Mặt ngoài phía trên khối ngọc có dòng chữ — "Thông Thiên Đồ Nhất" — là loại chữ viết thông dụng ở Tiềm Long Đại Lục.

Ở các mặt dưới dòng chữ là những tấm tiểu đồ, đồ hình vô cùng nhỏ, tổng cộng có ba mươi sáu tấm, mỗi tấm là một động tác của con người, các động tác hình như rất quái dị, ít nhất Tần Vũ nghĩ như vậy. Ngoài ba mươi sáu đồ hình chẳng còn gì khác nữa.

"Thông Thiên Đồ rốt cuộc là sao, đệ nhất khối Thông Thiên Đồ chỉ là ba mươi sáu đồ hình mà thôi, ba mươi sáu hình người này cũng không chuyển động theo đường lối nội công, chỉ là ba mươi sáu động tác quái dị, lẽ nào học những động tác này là xong sao?" Tần Vũ nghi hoặc nói.

Tần Vũ cũng biết rằng ba khối Thông Thiên Đồ vốn có từ rất lâu, qua tay vô số người nhưng chưa ai khám phá ra bí mật của nó, nếu như đơn giản chỉ học các động tác như thế, khẳng định một năm không biết bao nhiêu người học được. Tần Vũ vắt óc nghiên cứu nghĩ cách, phí cả nửa đêm đến khi trăng lên đỉnh đầu, Tần Vũ vẫn chưa nghĩ ra bất kì biện pháp nào.

"Mặc kệ, trước hết thử học những động tác này xem có tiến triển gì không." Tần Vũ đứng bật dậy.

Linh thức Tần Vũ rất lợi hại, các động tác miêu tả trên đồ hình hắn nhớ hoàn toàn rõ ràng, lập tức Tần Vũ chiếu theo các động tác tuần tự diễn lại, thân thể Tần Vũ tuyệt đối mềm dẻo, linh động không thể chê vào đâu. Dù vậy, khi Tần Vũ mô phỏng các động tác này vẫn giữ nguyên cảm giác rất quái dị.

Nhưng Tần Vũ vẫn nhẫn nại lập lại từng động tác một, độ mềm dẻo của thân thể Tần Vũ rất tốt, những động tác này tuy kỳ lạ nhưng học rất nhanh. Các động tác cứ thế tuần tự triển khai...

"Sao thế này, việc gì đang xảy ra với thiên địa linh khí?" Tần Vũ kinh ngạc phát hiện thuận theo sự biến hóa thân hình hắn, đạo đạo thiên địa linh khí từ tứ chi toàn thân tiến nhập thể nội sau đó thẩm thấu trực tiếp vào cơ nhục gân cốt. Tốc độ hấp thụ cực nhanh, vượt xa mức hấp thụ nội lực trước đây.

Nội lực từ đan điền phân tán, cơ bắp hấp thụ được bao nhiêu thì hấp thụ, còn lúc này thiên địa linh khí lại trực tiếp thẩm thấu vào trong thân thể, căn bản không phân tán. Hoàn toàn hấp thụ vào cơ nhục gân cốt, khiến cơ nhục gân cốt không ngừng hấp thu biến đổi.

Việc này rốt cuộc là sao, Thông Thiên Đồ chỉ đơn giản thế thôi sao?

Tần Vũ không rõ, nhưng hắn biết một điều, ít nhất hắn rất thích những động tác này.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-636)