← Ch.033 | Ch.035 → |
Dịch thuật: bangphong
Hiệu đính: nhiephon
Đỉnh Đông Lam sơn, một kim sắc thân hình di chuyển cực nhanh, giống như một làn khói mờ ảo không thật, ở bên cạnh là một hắc sắc hùng ưng to lớn vũ động đôi cánh, song nhãn sắc bén nhìn chăm chú vào kim sắc thân ảnh, một ưng và kim sắc thân ảnh chính là Tiểu Hắc và Tần Vũ.
Tu luyện như vậy, Tần Vũ đã tiến hành đều đặn hơn hai mươi ngày, trong hơn hai mươi ngày này, Tần Vũ chưa từng nghỉ ngơi, cũng không hề ăn uống, nhưng tinh thần Tần Vũ càng ngày càng tốt, so với lúc mới li khai vương phủ, Tần Vũ mạnh mẽ hơn rất nhiều. Đột nhiên thân hình kim sắc dừng lại, ba mươi sáu đạo kim sắc khí trụ hoàn toàn tiêu tán, xuất hiện thân ảnh cô đơn của Tần Vũ.
"Ba mươi sáu đồ tượng của đệ nhị khối Thông Thiên Đồ hoàn toàn thành công rồi."
Tần Vũ nhìn lớp da toàn thân, có quầng sáng kim sắc mờ mờ lưu chuyển rất thần kỳ dưới lớp da, hơn nữa Tần Vũ còn phát hiện thân thể đã đạt đến một cảnh giới mới. Sức mạnh? Tần Vũ cũng vô pháp đánh giá chuẩn xác sức mạnh thân thể hiện nay.
"Tiểu Hắc, chúng ta đi."
Tần Vũ cất tiếng gọi Tiểu Hắc, Tiểu Hắc tức thì kêu lên vài tiếng hưng phấn, sau đó Tần Vũ ngồi lên lưng Tiểu Hắc, Tiểu Hắc rung cánh li khai Đông Lam sơn, bắt đầu một hành trình khác.
Bên trong một phân bộ của Thiên Võng, lúc này đang là mùa đông giá rét tuyết trắng tung bay đầy trời, đình viện của phân bộ Thiên Võng bị bao phủ bởi một lớp tuyết dầy, Tần Vũ bước đi trên tuyết chỉ lưu lại một hàng dấu chân mờ mờ, tuyết hoa rơi xuống giây lát dấu chân biến mất không còn thấy.
"Lưu tinh tiên sinh, mời ngồi." Một nữ nhân kiều mị đặt trước mặt Tần Vũ một danh sách liệt kê nhiệm vụ.
Tần Vũ lật thẳng đến phần kim bài nhiệm vụ, nhìn thoáng qua phần tóm tắt mục tiêu một số nhiệm vụ, Tần Vũ tiếp nhận nhiệm vụ không quan tâm thực lực đối phương, chỉ xem đối phương sống như thế nào, nếu là người làm chuyện ác, Tần Vũ liền tiếp nhận, còn gặp người lương thiện, Tần Vũ bỏ qua, đương nhiên Tần Vũ không đến bảo hộ những thiện nhân đó.
"Kim bài nhiệm vụ thứ sáu." Tần Vũ lãnh đạm nói.
Nữ nhân kiều mị lập tức xác nhận nhiệm vụ rồi hơi nháy mắt với Tần Vũ, trêu chọc: "Lưu Tinh tiên sinh, hiện tại tuyết rơi đầy trời, tiên sinh ngủ lại đây một đêm, đợi trời sáng tuyết ngừng mới đi cũng chưa muộn a."
Nói đến đây nữ tử kiều mị liền đưa bàn tay nhỏ nhắn ra nắm lấy tay Tần Vũ.
Tần Vũ bình tĩnh quát: "Buông ra."
Nữ tử kiều mị che miệng cười nói: "Lưu Tinh tiên sinh thật..." ả mới vừa nói tới đây liền cảm thấy một cỗ chấn kình trên tay Tần Vũ truyền đến, bàn tay tê dại không tự chủ buộc phải buông ra, Tần Vũ xoay người bước thẳng vào bầu trời đầy tuyết. Kiều mị nữ tử nhìn thân ảnh trong trời tuyết, chợt thấy thân ảnh biến thành mấy tàn ảnh, sau đó biến mất trong tầm mắt.
oOo
"Dám đến giết ta, đúng là tìm chết, Quỷ Diễm Thủ, giết chết nó cho ta." Một gã mập kiêu ngạo nói.
Tần Vũ đang mang kim sắc diện cụ khẽ cười nhạt.
"Dạ."
Một độc tý nam tử đầu trọc nhìn Tần Vũ cười lạnh nói: "Kim bài sát thủ, ngươi thân là sát thủ lại không bí mật ám sát, trái lại quang minh chính đại ngăn cản bọn ta, quả thật ngu xuẩn cùng cực. Để ngươi chết dưới Quỷ Diễm Thủ của ta, ngươi cũng đủ kiêu ngạo rồi."
Tần Vũ khe khẽ lắc đầu thầm nhủ: "Tiên thiên trung kỳ, quá yếu."
"Vút!"
Tần Vũ hoá thành một đạo lưu quang, lướt qua bên cạnh độc tý nam tử đầu trọc, còn tên độc tý nam tử đầu trọc này lại hoàn toàn ngây dại, sau đó liên tục hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, bóng hình Tần Vũ cũng biến mất, hoàn thành xong nhiệm vụ, Tần Vũ dĩ nhiên li khai.
"Tay phải của ta, a, tay phải của ta." Quỷ Diễm Thủ nhìn cánh tay duy nhất của mình, kinh hãi kêu lên.
Vừa rồi tốc độ Tần Vũ quá nhanh, căn bản không cho hắn một chút phản kháng đã dùng tay làm đao chặt đứt cánh tay duy nhất của hắn, sau lại dùng tốc độ kinh nhân, một nhát trảm đứt đầu gã mập rồi mang thủ cấp gã mập lướt đi mất. Lúc bắt đầu đến khi kết thúc, bất quá trong một sát na.
"Quả nhiên, sau khi tu luyện đệ nhị khối Thông Thiên Đồ thành công, thực lực hoàn toàn được nâng cao lên một tầng. Hơn nữa bỏ đi huyền thiết hộ tí, huyền thuyết hộ thối cùng với hắc kim bối tâm, tốc độ càng nhanh hơn, tính ra cao thủ tiên thiên đại viên mãn so với ta chênh lệch không nhiều." Tần Tũ nét mặt vui vẻ tự tin.
Tu luyện xong đệ nhị khối Thông Thiên Đồ, Tần Vũ thực lực đại tăng, thân thể cũng được cải biến, chỉ luận về mức độ cường hãn của thân thể, vũ khí huyền thiết thông thường không thể gây thương tích, lực phòng ngự của nhục thể Tần Vũ đã vượt qua Hắc kim bối tâm. Nên Tần Vũ bỏ đi Hắc kim bối tâm và huyền thiết hộ tí, hộ thối, dù sao phụ trọng tu luyện đạt đến cảnh giới như Tần Vũ căn bản không còn tác dụng bao nhiêu.
oOo
"Lưu Tinh tiên sinh thật là nhanh a, nhiệm vụ trong chốc lát đã hoàn thành." Nữ tử tiếp đãi Tần Vũ cười quyến rũ nói.
Tần Vũ nhận thù lao, lật xem qua danh sách chi tiết nhiệm vụ rồi nói: "Kim bài nhiệm vụ thứ ba!"
oOo
Trong vòng ba tháng, Tần Vũ tiếp nhận chín kim bài nhiệm vụ bình quân một tháng ba vụ, chín kim bài nhiệm vụ Tần Vũ đều dễ dàng hoàn thành. Gặp đối thủ nào Tần Vũ cũng trực tiếp đối mặt sát tử, vô luận cấp biệt của cao thủ ra sao. Thậm chí trong đó có hai tiên thiên hậu kỳ cao thủ.
Cho dù tiên thiên hậu kỳ cao thủ, Tần Vũ vẫn chưa từng sử dụng Diễm Sí kiếm và Diễm Sí quyền sáo, chỉ dựa vào song thủ giết chết đối phương, thậm chí đối phương không có được một chút sức phản kháng, thực lực Tần Vũ hiện nay, dùng tay không cũng đủ giao đấu với tiên thiên đại viên mãn cao thủ. Ngân quang và kim quang của hai khối "Thông Thiên Đồ" cải biến thân thể quả thật quá lớn, đây chính là nguyên nhân Tần Vũ tiến bộ như vậy.
oOo
"Lưu Tinh tiên sinh vì sao đột nhiên ngừng tiếp nhận nhiệm vụ?" Nữ tử tiếp đãi Tần Vũ nghi hoặc hỏi, ả nhìn qua bản ghi chép hiển nhiên thấy Tần Vũ đã liên tục tiếp nhận chín lần nhiệm vụ, nên mới nghĩ là tiếp tục nhận nhiệm vụ.
"Lẽ nào ta tiếp tục lãng phí thời gian cho những nhiệm vụ này, hừ, mục tiêu của những nhiệm vụ đó không còn tính thách thức." Tần Vũ thu lấy thù lao, lạnh nhạt nói hết câu liền li khai, hiển nhiên tâm tính Tần Vũ đã thay đổi, chẳng còn giống ba tháng trước đã trở nên lãnh đạm.
Từ phía sau đại sảnh nơi tiếp đãi nhiệm vụ bước ra một người, nhìn theo bóng dáng Tần Vũ đi khỏi, khẽ cau mày nói: "Không có tính thách thức sao? Cả tiên thiên hậu kỳ cao thủ cũng không có tính thách thức ư?"
Bên trong một khu rừng vô danh.
Tần Vũ lưu lại trong khu rừng vô danh này đã hơn hai tháng, tu luyện liên tục đệ tam khối Thông Thiên Đồ. Có kinh nghiệm tu luyện hai khối trước đây, Tần Vũ tu luyện khối Thông Thiên Đồ này tự nhiên dễ dàng hơn rất nhiều. Nhưng điều khiến cho tần vũ ngạc nhiên chính là...đệ tam khối Thông Thiên Đồ này và hai khối trước hoàn toàn khác nhau.
Bởi vì...đệ tam khối Thông Thiên Đồ đột nhiên sản sinh tử sắc tiên thiên chân khí, những tiên thiên chân khí này thẩm thấu dung hợp vào các bộ vị cơ nhục trên toàn thân Tần Vũ, vô luận là đan điền, cơ nhục, xương cốt, kinh mạch....chỉ cần là thân thể Tần Vũ thì có sự tồn tại của tiên thiên chân khí.
"Hây"
Tần Vũ toàn thân được ba mươi sáu đạo tử sắc khí trụ vây quanh giống như thiểm điện từ trên cao lao xuống, sau đó chân phải Tần Vũ đạp mạnh lên mặt đất, điều quái dị mặt đất hoàn toàn không có chút tổn hại, nhưng dưới mặt đất lại bắt đầu ngầm chấn động, giây lát sau...
"Oành!"
Mặt đất trong phạm vi mấy chục mét chợt bùng nổ, khói bụi mù mịt, đến khi bụi khói tan mất, một cái hố lớn chu vi mấy chục mét sâu mười mét xuất hiện.
"Đệ nhất khối cùng đệ nhị khối Thông Thiên Đồ chỉ tu luyện một tháng thì đại thành, còn đệ tam khối Thông Thiên Đồ này lại hao phí hơn hai tháng."
Tần Vũ dừng lại, trên người ba mươi sáu đạo tử sắc khí trụ cũng tan biến, riêng quầng sáng tử sắc trên bề mặt thân thể dần dần tiềm phục vào bên trong. Từ ngoài vào trong.
So với hai khối Thông Thiên Đồ trước, đệ tam khối Thông Thiên Đồ mới lợi hại nhất, không những cường hoá thân thể, còn sinh ra tử sắc tiên thiên chân khí đặc biệt của "Thông Thiên huyền công."
"Đã nửa năm trôi qua, thời gian phụ vương độ kiếp cũng sắp tới." Tần Vũ ngầm cảm thán, lập tức mất đi nỗi vui mừng công lực đại tăng.
*****
Hiệu đính: nhiephon
Trong nửa năm nay, Tần Vũ luôn suy nghĩ hắn tồn tại ở trên thế gian này để mưu cầu điều gì, chẳng lẽ giống người bình thường hòa vào dòng chảy kết hôn sinh con nối dõi, sau đó già lão? Không, trong lòng Tần Vũ căn bản không thể tiếp thụ con đường đó, từ nhỏ đến lớn, Tần Vũ đã xác định mục tiêu trở thành cao thủ, có thể giúp đỡ phụ vương hắn. Nhưng hiện tại...
"Hoặc giả ngay từ đầu ta đã nghĩ sai, con ngư ời không thể chỉ sống vì người khác, làm như vậy, không những bản thân mệt mỏi, mà phụ vương cũng chịu áp lực rất lớn."
Tần Vũ từ từ đi đến bờ một hồ nhỏ nằm trong rừng, nhìn gợn sóng lăn tăn Tần Vũ trong lòng không ngừng tự hỏi. Trong nửa năm nay, Tần Vũ mặc dù liên tục tu luyện và tiếp nhận nhiệm vụ, nhưng trong tâm hắn chưa bao giờ ngưng suy nghĩ.
"Ta tồn tại vì cái gì?" Đó là điều Tần Vũ vẫn thường tự hỏi.
Sâu trong tâm khảm Tần Vũ luôn có khát vọng, một khát vọng giấu kín, nhưng Tần Vũ không dám bộc lộ hoàn toàn khát vọng của hắn, trong lòng Tần Vũ thích nhất hưởng thụ thứ khoái cảm chém giết sinh tử, hưởng thụ cảm giác đột phá cực hạn.
"Tu chân giả, hải ngoại tiên đảo, tu chân giới!"
Đây là khát vọng tiềm phục trong lòng Tần Vũ, ngày đó nghe Phong Ngọc Tử miêu tả về tu chân giới, Tần Vũ đã tràn đầy khát vọng đối với tu chân giới này, lúc trước thực lực bản thân không đủ song "Thông Thiên Đồ" đã mang lại thời cơ. Tần Vũ hít một hơi thật sâu.
Điều hắn hướng tới chính là sinh hoạt của tu chân giả, cao đến cửu thiên chí cao, thấp đến vạn lý thâm hải, cùng yêu thú huyết chiến, cùng tu chân giả đoạt bảo, truy cầu sinh mệnh cực hạn! Điều Tần Vũ hướng tới chính là cuộc sống nhiệt huyết cuồn cuộn, sung mãn cảm xúc mạnh mẽ, nhưng chọn cuộc sống như thế, thứ nhất cần có thực lực, thứ hai cần có quyết tâm. Cần có thực lực của tu chân giả, cần có quyết tâm của một người cô độc.
Phụ vương huynh đệ không có khả năng cùng hắn mạo hiểm, không thể theo hắn phiêu bạc, Tần Vũ nỡ rời bỏ những người thân của hắn sao?
"Ghi nhớ, nhận thấy đúng cứ làm, nam nhi Tần gia ta không sợ bóng sợ gió, không sợ tử vong!"
Lời phụ vương văng vẳng bên tai Tần Vũ, hắn hốt nhiên mỉm cười: "Đúng, con người sinh ra trên đời, tại sao phải sợ bóng sợ gió. Hơn nữa cuộc sống trong quá khứ của ta là sai lầm, ta không nên sống vì người khác, như thế cả ta và phụ vương đều mệt mỏi, ta phải sống vì bản thân mình. Phụ vương đã có đại ca nhị ca, ta có thể truy cầu cuộc sống của chính mình!"
Mắt Tần Vũ trở nên sáng rực.
"Tiểu Hắc, chờ sau khi phụ vương độ kiếp xong, ta đi tìm cuộc sống của chính mình, ngươi muốn theo ta không?" Tần Vũ xoa đầu Tiểu Hắc hỏi, Tiểu Hắc lập tức giương cánh vỗ nhè nhẹ vào lưng Tần Vũ, đầu gật liên tục. Tần Vũ thấy vậy bèn cả cười.
Bất quản ra sao, hắn tối thiểu có Tiểu Hắc bầu bạn.
"Tiểu Hắc, chúng ta đi, cuộc sống nhàm chán này thật lãng phí thời gian, đi xem xem có nhiệm vụ Thiên Võng nào khó khăn hay không." Tần Vũ nhảy lên lưng Tiểu Hắc, Tiểu Hắc lập tức rung cánh hoá thành lưu quang biến mất không nhìn thấy.
oOo
Tần Đức ngồi trên ghế chủ toạ, lam y lão giả, tổng quản Cát Mân, Phong Ngọc Tử bốn người cùng ngồi theo thứ tự.
"Địa điểm đã chọn mọi việc coi như xong, tất cả chỉ còn chờ ba mươi bảy ngày sau." Tần Đức lạnh lùng nói, thời gian càng gần, Tần Đức càng cảm giác rõ ràng ngày thiên kiếp đến, ba mươi bảy ngày sau chính là ngày Tần Đức độ kiếp.
Lam y lão giả gật đầu nói: "Trong hồng hoang, yêu thú rất nhiều, yêu thú đạt đến Kim Đan kỳ cũng không hiếm, dù Ngũ Đức, Ngũ Hành phát hiện trong hồng hoang xuất hiện thiên kiếp, cũng cho rằng yêu thú độ kiếp. Do vậy, một khi vương gia độ kiếp thành công, Hạng gia ngược lại sẽ không đoán ra bên phía chúng ta còn có vương gia thuộc cấp cao thủ này." "Địa điểm vương gia quyết định đúng là vô cùng tuyệt diệu." Cát Mân cũng tán đồng.
Tần Đức lắc đầu cười: "Mọi việc phải đợi ta sống sót vượt qua thiên kiếp rồi nói tiếp, được rồi, Phong huynh, và cả Cát tổng quản, hai người hãy về trước đi. Ta cùng lam y có chút việc cần bàn."
"Vương gia, cáo từ." Cát Mân khom người chào, còn Phong Ngọc Tử chỉ hơi chắp tay, sau đó hai người đi khỏi.
Lam y lão giả, hôi y lão giả, là hai người phụ trách cao nhất của Thiên Võng, thông thường Tần Đức chỉ gọi danh hiệu "Lam y" "Hôi y" của hai lão giả, tên thật chưa từng gọi qua. Lần này đến địa điểm độ kiếp trong hồng hoang, Tần Đức để lam y lão giả theo bên cạnh, hôi y lão giả tiếp tục chủ trì hoạt động của Thiên Võng.
"Lam y, lần này trong "Ám tiễn" lúc trước vốn do Liên bá phụ trách, phái ra năm tiên thiên hậu kỳ cao thủ do Cát tổng quản chỉ huy. Bên Thiên Võng của ngươi, Nội Võng, tìm vài tiên thiên hậu kỳ cao thủ, đồng thời...mời sát thủ "Lưu Tinh" đi theo." Khóe môi Tần Đức có chút tiếu ý. Lam y lão giả cũng mỉm cười.
Thiên Võng phân thành "Nội Võng" và "Ngoại Võng", bất quá người của "Ngoại Võng" bọn họ không trực tiếp chưởng quản, chỉ có thể mời gọi. Đối với sát thủ "Lưu Tinh" này, Tần Đức Thiên Võng thủ lĩnh luôn quan tâm chú ý.
"Sát thủ Lưu Tinh này thực lực rất mạnh, thủ hạ hồi báo hắn liên tục tiếp nhận chín nhiệm vụ đều dễ dàng thành công. Trong đó có cả mục tiêu là tiên thiên cao thủ hậu kỳ, đối mặt với sát thủ "Lưu Tinh" chỉ có con đường chết. Thực lực của hắn ta phải đạt đến tiên thiên đại viên mãn." Lam y lão giả bình luận. Hiện tại Tần Đức cần chính là cao thủ, cao thủ tuyệt đối.
Ngày đó, Tần Đức từng nói với Tần Vũ, tiên thiên đại viên mãn so với tu chân giả không có chút sức phản kháng. Có thể nói đúng và cũng không hẳn hoàn toàn đúng. Nếu đơn đả độc đấu đương nhiên như thế, nhưng nếu năm, sáu tiên thiên đại viên mãn cao thủ liên thủ, đồng thời có trung phẩm linh khí hỗ trợ, mọi chuyện sẽ khác.
Cao thủ tiên thiên đại viên mãn tốc độ rất nhanh, giống như thiểm điện, năm, sáu người đồng thời hạ sát thủ, Kim đan kỳ tu chân giả muốn giải quyết vẫn có khó khăn. Một khi nhục thể bị huỷ diệt, tu chân giả coi như xong. Tu chân giả chỉ có chân nguyên lực huyền diệu, kết cấu nhục thể không khác biệt nhiều với thường nhân, một khi tâm tạng bị nát vụn bọn họ vẫn phải chết. Tần Đức cần chính là tiên thiên cao thủ đại viên mãn, tối thiểu cũng phải là tiên thiên cao thủ hậu kỳ.
Song tiên thiên đại viên mãn rất khó kiếm, hiện tại theo Tần Đức phán đoán sát thủ "Lưu Tinh" này là một tiên thiên đại viên mãn cao thủ, hơn nữa căn cứ vào các nhiệm vụ sát thủ "Lưu Tinh" tiếp nhận càng củng cố thêm niềm tin.
"Lam y, ông tự mình đi mời hắn, nếu muốn có thể dùng vũ lực uy hiếp hắn một chút. Đương nhiên, địa điểm độ kiếp không thể cho hắn biết, thân phận của ta cũng vậy, đến lúc đó đưa hắn đi theo chúng ta." Tần Đức nói.
Ông không hề lo sát thủ "Lưu Tinh" lai lịch bất minh là nhân vật nào, thậm chí là địch nhân thì sao, suy cho cùng ông không thể cho Lưu Tinh biết bất cứ việc gì.
"Vâng, thuộc hạ sẽ tự mình đi mời." Lam y khom người nói.
oOo
Tần Vũ cảm thấy rất kỳ quái, lần trước tiếp nhận nhiệm vụ, người phụ trách phân bộ Thiên Võng nói với Tần Vũ, đại trưởng lão cao nhất Thiên Võng muốn mời hắn đàm đạo. Tần Vũ thân là sát thủ đỉnh cao của Thiên Võng cũng biết Thiên Võng có hai đại trưởng lão, hôm nay đại trưởng lão này muốn mời hắn làm gì đây? Y ước Tần Vũ đến một trà lâu, lúc này trong trà lâu không có khách nhân nào, Tần Vũ khẽ cau mày.
"Lưu Tinh tiên sinh đã đến, vì sao không lên đây?" Từ lầu hai có tiếng cười truyền xuống.
Tần Vũ dưới chân vừa động, cả người chợt biến mất tiếng gió di động cũng không có, sau đó xuất hiện tại cầu thang lầu hai, độ nhanh của tốc độ đơn giản đã đạt đến cảnh giới hãi nhân.
"Tốc độ thật nhanh, hơn nữa không chút tiếng gió!"
Lam y trưởng lão trong lòng kinh ngạc, lão biết tốc độ đó ngay cả lão cũng không thể sánh kịp. Lam y trưởng lão nhìn về phía cầu thang, có một người đang đứng cao khoảng một mét bảy lăm, phong thái rất lạnh lùng. Nhưng Lam y trưởng lão có cảm giác kỳ diệu kẻ đang đứng trước mặt tựa hồ như rất thân quen.
Tần Vũ nhìn lão giả trước mặt, vừa nhìn thoáng qua hắn đã n hận ra người trước mặt được gọi là đại trưởng lão Thiên Võng, không ngờ chính là lam y trưởng lão thần bí thường ngẫu nhiên xuất hiện bên cạnh phụ vương hắn. Lam y trưởng lão và hôi y trưởng lão bình thường hành tung vô cùng quỷ bí, chỉ là ngẫu nhiên xuất hiện tại vương phủ, cả vương phủ cũng chỉ có Tần Vũ cùng một vài người nữa biết sự tồn tại của lam y trưởng lão và hôi y trưởng lão.
"Thiên Võng đại trưởng lão?" Tần Vũ trên khoé môi có chút tiếu ý cao thâm mạc trắc, nhìn lam y trưởng lão trước mặt nói.
← Ch. 033 | Ch. 035 → |