Vay nóng Tinvay

Truyện:Tinh Thần Biến - Chương 037

Tinh Thần Biến
Trọn bộ 636 chương
Chương 037: Độ Kiếp Chi Chiến
0.00
(0 votes)


Chương (1-636)

Siêu sale Shopee


Trời cũng đã dần tối, Tần Đức ngồi xếp bằng trong Phản Bát Quái Trận tại trung tâm sơn cốc, Phong Ngọc Tử và bọn Tần Vũ lần lượt ngồi xung quanh Tần Đức, thời gian từng giây từng phút trôi qua, mười lăm người trong sơn cốc hiểu rõ thiên kiếp đang sớm đến gần, mỗi một người trong lòng căng thẳng như dây đàn.

"Phụ vương."

Tần Vũ khẽ quay đầu, mắt nhìn Tần Đức đang tĩnh toạ bên trong, lúc đó sắc mặt Tần Đức rất bình tĩnh, Tần Vũ trong lòng hốt nhiên run sợ, uy lực của thiên kiếp, phàm nhân muốn kháng cự lại thật gian nan vô cùng, cho dù Tứ Cửu Thiên Kiếp là cấp thấp nhất.

"Vô luận thế nào, con cũng sẽ không để cho bất kỳ ai kinh động đến người." Nhãn thần của Tần Vũ càng thêm lăng lệ.

"Các vị, Tứ Cửu Thiên Kiếp là tiểu thiên kiếp, có bốn đạo thiên lôi giáng hạ, tại thời điểm đó, tất cả chúng ta nhất định phải bảo đảm cho Doanh tiên sinh không bị bất cứ ai quấy nhiễu. Còn nữa...mọi người cũng chớ có vọng tưởng sẽ trợ giúp Doanh tiên sinh ngăn chặn thiên lôi. Thiên kiếp là thử thách đối với người độ kiếp, một khi các người giúp đỡ để kháng cự lại, đối với Doanh tiên sinh không có chút hỗ trợ nào, ngược lại các ngươi cũng phải nhận lấy thiên lôi trừng phạt." Phong Ngọc Tử căn dặn chúng nhân.

Phong Ngọc Tử đã từng vượt qua Tứ Cửu Thiên Kiếp nên có kinh nghiệm, chúng nhân tại tràng, tức thì ghi nhớ trong lòng.

"Phong huynh, các người cũng quá khẩn trương đấy, ta tuyển chọn Thanh Liên sơn mạch để độ kiếp, cũng không có mấy người biết. Không nhất định sẽ có người đến quấy phá đâu." Tần Đức nhãn tình khai mở mỉm cười nói.

Mặc dù thiên kiếp đang đến gần, Tần Đức vẫn vui vẻ nói cười như thường.

Đột nhiên...

Cuồng phong nổi lên, cuốn sạch cả thiên địa, gió cuốn mây tan, đám phù vân trong phạm vi mười dặm phía trên sơn cốc lúc đó không hiểu bị thổi bay đi đằng nào, đồng thời sắc trời phía trên sơn cốc dần dần biến đổi, biến thành sắc hồng ảm đạm.

"Thiên kiếp sắp đến rồi!" Phong Ngọc Tử tức thì kêu to, chúng nhân mỗi người trong lòng lập tức căng thẳng như dây đàn, còn Tần Vũ trái tim nhảy liên hồi.

Ám hồng sắc thiên không phảng phất như tụ lại trên đỉnh đầu, đem lại cho mọi người áp lực cường đại, sau đó ám hồng sắc thiên không bắt đầ u quay tròn, phảng phất như một dòng nước xoáy cự đại giữa biển khơi không ngừng xoay chuyển, từng đạo tử sắc điện xà phảng phất như sinh ra giữa không trung, xuất hiện từ trong sắc trời hồng ảm đạm, sau đó bị hút vào dòng xoáy cự đại này.

Dòng xoáy lại càng chảy xiết, trong phạm vi vài trăm dặm vuông thiên địa linh khí hoàn toàn hỗn loạn, đạo đạo cự đại điện xà uốn lượn ngoằn ngoèo trong dòng xoáy, dần dần, dòng xoáy cũng ngừng xoay chuyển, biến thành một đoá tử sắc kiếp vân. Thiên không ám hồng sắc, kiếp vân tử sắc, trong kiếp vân điện xà loé sáng.

Chúng nhân trong sơn cốc nhìn lên thiên không, Tần Vũ cũng vậy, chứng kiến thiên uy, khí thế khủng bố như vậy, Tần Vũ cảm thấy trong tâm hắn như bị tảng đá đè lên, có cảm giác khó thở, Tần Vũ nghiến răng, nhãn trung loé sáng, trong chốc lát lại quan sát phụ vương của hắn.

"Phụ vương, người nhất định phải thành công!" Tần Vũ trong lòng kỳ vọng.

"Oanh!"

Một tiếng sấm vang lớn, một dòng tử sắc lôi điện phảng phất như thần long uốn lượn hướng về phía Tần Đức ở trung tâm sơn cốc đánh xuống, tại tràng mọi người đều hiểu, Tứ Cửu Thiên Kiếp gồm có bốn đạo thiên lôi, đạo sau lợi hại hơn đạo trước, đây bất quá là đạo thiên lôi đầu tiên, nhưng khí thế của đệ nhất đạo như vậy, có thể tưởng tượng được sự khủng bố của thiên kiếp.

"Lên!"

Tần Đức tại trung tâm Phản Bát Quái lập tức đứng dậy, khởi động Phản Bát Quái trận thế, đạo đạo quang mang ở xung quang Phản Bát Quái trận thế không ngừng lưu chuyển, sau đó hình thành nên bức màn khí bao trùm xung quanh Phản Bát Quái, bảo hộ vững chắc toàn bộ thân thể Tần Đức.

Với sự trợ giúp của linh khí tại cự hình thiên nhiên bát quái, lại thông qua chính Phản Bát Quái tăng thêm hiệu quả, trong gần ba ngày đã hấp thụ đầy linh khí, hình thành nên bức màn khí cấm chế bảo hộ, uy lực đúng là rất mạnh.

"Oanh!"

Tử sắc lôi điện oanh kích lên trên bức màn khí thanh sắc này, thanh sắc thiên địa linh khí trong Phản Bát Quái vội vã lưu chuyển, bức màn khí cũng chấn động một hồi, nhưng thực tế đã kiên cường trụ lại trước đạo thiên lôi đầu tiên. Tần Vũ thấy vậy trong lòng thở phào một cái.

"Bát Quái thiên nhiên này quả nhiên đủ mạnh, cấm chế khí tráo (màn khí) do Bát Quái hình thành nên có thể chịu được đạo thiên lôi đầu tiên mà không tan biến." Phong Ngọc Tử trên mặt hơi có sắc hoan hỉ.

oOo

Lúc đó cách sơn cốc không xa, Ngũ Đức, Ngũ Hành mỗi người đạp trên một cự hình phi kiếm, đồng thời dẫn theo hai lão giả.

"Sư huynh, gã Tần Đức này không ngờ lại vượt qua được đệ nhất đạo thiên lôi, hơn nữa Tần Đức lại có thể tìm được vị trí của Bát Quái thiên nhiên, cũng kể là có chút vận rắm chó." Ngũ Hành cười lạnh nói.

Ngũ Đức không bận tâm nói: "Không cần quản nhiều như vậy, Tứ Cửu Thiên Kiếp có bốn đạo thiên lôi, đạo sau lợi hại hơn đạo trước, đệ nhất đạo bất quá là món khai vị thôi. Tần Đức muốn vượt qua cả bốn đạo, khó lắm. Huống chi hắn thậm chí có vượt qua Tứ Cửu Thiên Kiếp thành công, khẳng định là cũng trọng thương, lúc đó với thực lực của chúng ta sẽ dễ dàng sát tử hắn."

Độ kiếp thành công, thân thể cũng sẽ bị trọng thương, một tiểu nhân vật vừa bước vào Kim Đan Tiền Kỳ lại bị trọng thương, sao có thể là đối thủ của Kim Đan Trung Kỳ Ngũ Hành và Kim Đan Hậu Kỳ Ngũ Đức được.

"Hai vị tiền đối, chúng ta hiện tại có thể xuất thủ được chưa?" Hạng Đông thủ lĩnh trong tứ đại lão giả tức thì cung kính nói, bốn lão giả này, trong nội bộ Hạng gia xưng hiệu là Tứ Phương Tử Thần, đại danh phân thành Đông, Nam, Tây, Bắc cùng chung họ "Hạng".

Ngũ Đức nghe xong hơi gật đầu: "Sư đệ, bây giờ đệ nhị đạo thiên lôi đang tích tụ năng lượng, một khi đệ nhị đạo thiên lôi bắt đầu, bọn chúng nhất định sẽ phân tâm chú ý đến trường độ kiếp, chúng ta ngay lập tức thiểm điện công kích, một đòn diệt sạch bọn chúng!"

"Vâng, sư huynh." Ngũ Hành cũng rất hưng phấn.

oOo

Tử sắc kiếp vân không ngừng vần vũ, từng cỗ áp lực cường đại khiến cho chúng nhân trong sơn cốc kinh hãi, đệ nhị đạo thiên lôi hiển nhiên phải cực kỳ cường đại.

"Hứ!"

Một tiếng hét trầm trầm từ phát ra từ miệng Tần Đức, đồng thời trên cơ thể Tần Đức xuất hiện long hình hộ thể cương khí, đúng ra mà nói hộ thể cương khí này tựa hồ như đã thực chất hoá, chính là phép hộ thể do tu luyện Tổ Long Thuỷ Hoàng quyết đến tiên thiên cực trí mà có được.

Đồng thời một thanh ám hồng sắc trường kiếm xuất hiện trên tay Tần Đức, chính là trung phẩm linh khí, cũng là binh khí để Tần Đức dựa vào nó mà độ kiếp.

Tần Vũ tập trung toàn lực chú ý lên thân thể phụ vương hắn, đám người Phong Ngọc Tử, Lam y trưởng lão cũng quan tâm đến trường độ kiếp trước mắt của Tần Đức, sức ép không khí khiến mọi người rất khó thở, áp lực không khí thật lớn. Hốt nhiên thiên không chấn động một hồi.

"Oanh!"

Lại là một đạo tử sắc thiên lôi từ cao không cực tốc đánh xuống, đạo thiên lôi này so với đạo thứ nhất, lại càng lớn hơn, tử sắc quang mang cũng càng thêm chói mắt, trong sát na thiên lôi đánh xuống, đám người Tần Vũ tức thì trở nên khẩn trương, bỗng cùng lúc đó...

"Có địch tập kích!"

Thanh âm của Phong Ngọc Tử đột nhiên vang lên bên tai mười ba người bọn họ, bọn Tần Vũ đồng thời đại kinh, Phong Ngọc Tử không kêu to thành tiếng vì sợ làm kinh nhiễu Tần Đức, do vậy chỉ dùng truyền âm, đồng thời Phong Ngọc Tử hai tay kết thủ ấn, cả thiên nhiên Bát Quái trận thế trong sơn cốc liền khởi động, từng đạo đạo chân nguyên lực liên tục xuyên qua trận thế.

"Há há, Phong Ngọc Tử, đám trận thế như vậy mà cũng muốn ngăn trở sư huynh đệ ta sao, không phải là nằm mộng chứ?" Bạch Mi Ngũ Hành cười lạnh nói, chân đạp trên cự hình trường kiếm, theo sau là hai lão giả từ cao không phi xuống.

Ở bên cạnh, Ngũ Đức trường phát tung bay cũng đạp trên một cự hình trường kiếm, dẫn theo hai lão giả hạ xuống.

"Hai tên tu chân giả." Tần Vũ đại kinh, sau đó nghiến răng, song nhãn toé lửa nhìn trừng trừng hai thượng tiên kia, "Đành liều một phen, bất kể như thế nào cũng không thể để bọn chúng kinh động phụ vương độ kiếp."

*****

Đồng thời..."Ầm!" Đạo thiên lôi thứ hai với thiên uy ghê người đánh trúng chính giữa Bát Quái hộ tráo, lập tức hộ tráo rung động kịch liệt giống như mặt nước, sức mạnh của thiên lôi và hộ tráo không ngừng triệt tiêu nhau đồng thời đạo phù triện từ bên trong hộ tráo hiện lên trên bề mặt.

"Không tốt." linh thức Tần Vũ triển khai, phân tâm chú ý đến phụ vương hắn, hắn cảm nhận rõ ràng năng lượng hộ tráo yếu đi rất nhanh.

Bát Quái hộ tráo đột nhiên tan rã, đồng thời đạo phù triện nổi trên mặt hộ tráo cũng tiêu biến đi mất, hộ tráo do Chánh Phản Bát Quái cấu thành từ bây giờ xem như bị phá vỡ, may mà năng lượng đạo thiên lôi thứ hai cũng đã cạn kiệt.

"Tần Đức, coi như ngươi gặp vận may, có thể tìm được thiên nhiên Bát Quái triệt tiêu hai đạo thiên lôi. Đáng tiếc, Tứ Cửu Thiên Kiếp có bốn đạo thiên lôi càng về sau càng lợi hại, hai đạo trước so với hai đạo sau rất khác biệt đó!" Bạch mi của Ngũ Hành kéo dài đến tận tóc mai toát lên khí thế lăng lệ.

"Sư đệ, đừng lãng phí thời gian, động thủ!" Ngũ Đức quát một tiếng hạ lệnh.

"Được, sư huynh và bốn người các ngươi giết những tên Tiên Thiên cao thủ kia. Phong Ngọc Tử để ta đối phó cũng được." Trong mắt Ngũ Hành lóe lên một tia tàn khốc, còn bốn lão già nhìn nhau gật đầu sau đó đồng loạt nhảy từ trên phi kiếm xuống áp sát đến thiên nhiên Bát Quái trận.

Bốn lão già toàn thân vận hôi y, thực lực không thể xem thường.

"Cẩn thận, trận pháp này bao hàm huyễn cảnh, bế nhãn giết địch." Hạng Đông vừa xâm nhập trận pháp liền biết không ổn, lập tức quát lớn.

"Dạ, đại ca!" ba lão kia tức thì nghe lệnh, đã đến cảnh giới tu luyện của họ cho dù bế nhãn cùng người giao chiến cũng không ảnh hưởng gì, tuy vẫn chưa có linh thức nhưng có thể cảm ứng mơ hồ hơn nữa họ có thể lắng nghe âm thanh phân biệt vị trí.

Trong trận pháp, bốn người đều nhắm mắt không có một chút cử động nào.

"Bốn Tiên Thiên đại viên mãn cao thủ, có chút phiền toái đây."

Phong Ngọc Tử trong đầu suy nghĩ nhanh như chớp, giây lát hạ lệnh: "Cát Mân, ngươi dẫn Ngũ Hành Bộ đối phó Ngũ Hành, Ngũ Đức giao cho ta. Những người khác đối phó bốn lão già."

Lúc này kiếp vân lần nữa đảo lộn hạ thấp xuống, trong không trung tiếng sấm nổ ì ầm chính là đang tập trung sức mạnh lôi điện, càng về sau lôi điện càng mạnh mẽ, thời gian tiêu hao tích tụ lực lôi điện càng dài hơn, Tần Đức toàn tâm chuẩn bị nghênh tiếp Thiên Kiếp, căn bản không có lòng dạ chú ý cuộc đại chiến.

"Ha ha..." Ngũ Đức cao giọng cười lớn, sau đó nhìn chăm chăm vào Phong Ngọc Tử nói: "Hừ, Phong Ngọc Tử, ngươi một Kim Đan Trung kỳ nhỏ bé cũng vọng tưởng đòi đấu với ta một trận sao."

Hắn nghe được lời Phong Ngọc Tử nói đương nhiên trong tâm đại nộ, dù sao hắn cũng là Kim Đan Hậu kỳ, Phong Ngọc Tử chẳng qua chỉ là một Kim Đan Trung kỳ chênh lệch nhau rất lớn.

"Phong Ngọc Tử, ngươi lại phái vài Tiên Thiên cao thủ đến đối phó ta? Hô hô..." Ngũ Hành giận đến mức cười phá lên.

Trong mắt Ngũ Hành, Tiên Thiên cao thủ ngay cả phòng ngự của hắn cũng không phá nổi, Phong Ngọc Tử an bài như thế tự nhiên khiến hắn cảm thấy bị coi thường.

Phong Ngọc Tử chỉ cười nhạt không nói gì, ông có trung phẩm linh khí chính là một bí mật. Trung phẩm linh khí so với hạ phẩm linh khí uy lực còn cao gấp mấy lần, một tiểu hài cầm súng trong tay có thể giết chết một người trưởng thành cầm dao, đó là cái lợi của vũ khí.

"Sát!" Ngũ Đức và Ngũ Hành đột nhiên quát lớn.

Thân hình nhanh như điện, Ngũ Đức ngự kiếm xông thẳng vào Phong Ngọc Tử, Ngũ Hành cũng đạp phi kiếm xâm nhập đại trận, tuy trận pháp này có huyễn cảnh chi phối nhưng đối với Ngũ Đức và Ngũ Hành trực tiếp dùng linh thức quan sát, căn bản không bị ảnh hưởng bởi trận pháp đơn giản này.

Thiên nhiên Bát Quái trận bất quá lợi dụng địa lý tự nhiên hình thành một vài huyễn tượng đơn giản, dùng linh thức quan sát một điểm nhỏ cũng hiện ra. Chân chính huyễn trận cao cấp dù có linh thức vẫn phải chịu ảnh hưởng. Đáng tiếc, Phong Ngọc Tử còn chưa đạt đến thực lực đó.

"A!"

Một loạt âm thanh bạo phát, một tiếng kêu thê thảm vang lên, máu tươi bắn tung tóe. Một người ngã ầm xuống đất chết ngay tức khắc. Tất cả chợt sững sờ bao gồm số người Ngũ Đức cũng hơi chú ý sang nơi đó. Hạng gia phái đi Tứ Phương Sát Thần, lão tam Hạng Tây vừa tiến lên đã bị một người giết chết.

"Tam đệ!"

"Tam đệ!"

Ba người Hạng Đông tức thì hết sức phẫn nộ, bốn người bọn họ ở bên nhau hơn trăm năm so với huynh đệ ruột thịt còn thân thiết hơn, thậm chí giữa họ còn nảy sinh cảm ứng đặc biệt. Ban nãy lão tam chết đi, họ đều cảm giác được. Hôm nay lão tam thoáng chốc đã bị sát tử nhưng do ảnh hưởng huyễn cảnh, họ căn bản không thể biết được ai đã ra tay.

"Lưu tiên sinh, bội phục!" Truyền âm của Lam y trưởng lão lọt vào tai Tần Vũ.

Tần Vũ cười nhạt.

Nghe âm thanh đoán vị trí? Nếu như không nghe được âm thanh làm sao phân biệt.

Thân pháp Tần Vũ mới thi triển đơn giản không phát ra một chút tiếng gió. Tuy Tứ Phương Sát Thần của Hạng gia đều là Tiên Thiên đại viên mãn cao thủ, có một ít cảm ứng. Thế nhưng bản thân Tần Vũ một khi thu liễm khí tức những người như Hạng Tây cũng không thể cảm ứng được. Thu liễm khí tức đòi hỏi không được vận động nội lực trong thể nội. Như thế người khác không thể phát giác ra.

Nhưng khi đại chiến, mọi người đều sử dụng Tiên Thiên chân khí hoặc chân nguyên lực làm sao có khả năng thu liễm khí tức được? Riêng Tần Vũ có thể, bởi vì hắn ban nãy tịnh không sử dụng Tử Sắc Tiên Thiên chân khí, hắn chỉ dựa vào sức mạnh nhục thể.

Ba người Hạng Đông hết sức kinh hãi, lúc này huyễn cảnh làm cho họ căn bản không nhìn thấy những người khác, còn người bên Tần Đức không chịu ảnh hưởng trận pháp. Cái chết của Hạng Tây khiến chúng bắt đầu hoảng loạn.

"Dám quấy nhiễu phụ vương ta Độ Kiếp, chết đi!" Truyền âm của Tần Vũ trực tiếp vang lên bên tai Hạng Nam.

Hạng Nam kinh ngạc "Phụ vương?"

Hạng Nam còn chưa minh bạch liền bị một quyền bất ngờ nện vào ngực trái giống như bị quả đại chùy đập lên ngực phá nát tâm tạng, mắt trợn tròn té xuống đất chết ngay tức khắc.

"Nhị đệ!" Hạng Đông đau đớn gọi.

"Nhị ca!" Hạng Bắc cũng vội vã hét lên, "Là ai, ra đây, đấu với ta một trận quang minh chính đại."

Việc này làm Hạng Bắc hết sức tức giận, chỉ trong chốc lát hai huynh đệ hắn đã ra đi.

"Tiểu tử đó thật phiền phức, di động không phát ra tiếng gió, còn khí tức một chút cũng không lộ ra."

Linh thức Ngũ Hành xác định ngay Tần Vũ lập tức quát lớn "Tiểu tử, mau mau chịu chết."

Tần Vũ nhìn thoáng qua Ngũ Hành trong lòng hơi chấn động.

"Nên sử dụng Diễm Sí kiếm và Diễm Sí quyền sáo hay không?" Tần Vũ thầm suy nghĩ.

Lực công kích tu chân giả quá mạnh, vào thời khắc quan trọng phải dựa vào hai trung phẩm linh khí Diễm Sí kiếm và Diễm Sí quyền sáo. Không dùng trung phẩm linh khí, hắn đối đầu với tu chân giả một chút hi vọng cũng không có nhưng một khi sử dụng thân phận ắt phải bộc lộ.

"Ngũ Hành Bộ lên, bố trận!" Giọng Cát Mân cất lên.

Năm Ám Tiễn Tiên Thiên hậu kỳ cao thủ ngăn chặn phía trước Tần Vũ, Ngũ Hành muốn giết Tần Vũ buộc phải giết sạch năm người trước mặt, Ngũ Hành cười gằn: "Vài con kiến muốn chết, đừng trách ta vô tình."

Ngũ Hành vừa dứt lời tay chỉ vào phi kiếm, phi kiếm lập tức bắn tới một người trong số đó. Kim Đan hậu kỳ Ngũ Đức và Kim Đan trung kỳ Phong Ngọc Tử cuối cùng cũng bắt đầu xung đột mạnh mẽ.

"Oành!"

Một âm thanh kinh khủng vang lên, một hỏa hồng sắc phi kiếm, một kim sắc phi kiếm, hai cây phi kiếm đâm vào nhau cực mạnh, trên mặt Ngũ Đức hiện lên vẻ tươi cười, thực lực hắn vượt xa Phong Ngọc Tử đối chọi cứng rắn như vầy là điều hắn rất thích.

Trong lúc va chạm kịch liệt, sắc mặt Ngũ Đức lập tức tái đi, khóe miệng một dòng máu nhỏ rỉ ra, đồng thời nhìn Phong Ngọc Tử với vẻ khó tin: "Ngươi, phi kiếm của ngươi ..."

Sắc mặt Phong Ngọc Tử cũng trở nên trắng bệch nhưng trong mắt thần quang lập lòe, cười lạnh nói: "Ngũ Đức, hôm nay ta nhất định phải cho ngươi biết hạ phẩm linh khí và trung phẩm linh khí rốt cuộc chênh lệch lớn như thế nào!" Phong Ngọc Tử lúc này thần tình vô cùng hưng phấn. Đòn tấn công của tu chân giả đều dựa vào linh khí, bọn họ tu luyện phi kiếm thì sức tấn công nằm trên phi kiếm.

"Bùng!"

Trong tay một người của Ám Tiễn Ngũ Hành Bộ xuất hiện ám hồng đoản đao trực tiếp ngăn chặn phi kiếm đồng thời thân hình lách sang bên thoát khỏi lực xung kích, trong lúc Ngũ Hành giật mình kinh ngạc, Ngũ Hành Bộ đồng loạt xuất ra đoản đao lập tức áp sát bao vây Ngũ Hành.

Nhìn năm cây trung phẩm linh khí áp sát mình, Ngũ Hành kinh hãi: "Trung phẩm linh khí, trời ạ, sao nhiều trung phẩm linh khí thế!" Hắn căn bản không dám dùng hộ thể chân nguyên lực chống đỡ, với sức tấn công của trung phẩm linh khí, hộ thể chân nguyên lực không thể ngăn cản một cách đơn giản, hơn nữa hắn chỉ có một cây phi kiếm trong sát na nhiều nhất chỉ giết được một người trong khi đối phương lại có đến năm người. "Vù!"

Ngũ Hành chân đạp phi kiếm bay thẳng lên không trung. Hắn chỉ có lợi thế khi Ngũ Hành Bộ không thể bay. Trong mắt Ngũ Hành và Ngũ Đức quang mang rực cháy, trung phẩm linh khí, ngay cả ở hải ngoại tiên đảo dựa vào thực lực của họ căn bản cũng không thể có được trọng bảo như vậy, bây giờ lại xuất hiện nhiều trung phẩm linh khí, điều này khiến họ trở nên kích động.

"Sư đệ!"

"Sư huynh!"

Ngũ Hành và Ngũ Đức gần như cùng lúc truyền âm cho nhau hỏi thăm ý kiến.

Liều!

Cho dù trọng thương cũng phải lấy được trung phẩm linh khí.

Ngũ Hành và Ngũ Đức lúc mới bắt đầu chỉ xem như trò đùa trẻ con mà thôi, bây giờ lại bất chấp vì trung phẩm linh khí có trọng thương cũng đáng. Hai đại tu chân giả một khi quyết tâm liều mạng lực công kích không giống như ban đầu.

"Ầm!"

Ngũ Đức vừa chỉ tay, phi kiếm hóa lớn chém nát căn cơ trận pháp, đồng thời từ trong phi kiếm xuất ra mấy đạo cự đại kiếm khí phá hủy vách núi, tức thì cả thiên nhiên Bát Quái trận bị phá huyễn cảnh biến mất không còn tung tích.

"Huyễn cảnh đã phá, vì huynh đệ chúng ta báo cừu, hung thủ là tên hắc y tiểu tử." Ngũ Đức quát lớn.

Hạng Đông và Hạng Bắc lập tức mở mắt, mục quang hướng về phía Tần Vũ.

"Oành!"

Một cỗ tử sắc cự long từ cửu thiên ập xuống với uy thế khiến mọi người cảm thấy bị dồn ép, đánh thẳng vào Tần Đức đang ở trung tâm sơn cốc, đây là đạo thiên lôi thứ ba, lần này Tần Đức không còn hộ tráo bảo vệ ông chỉ có thể dựa vào chính bản thân.

"Phụ vương!" Sự chú ý của Tần Vũ đặt một phần nơi Tần Đức.

"Chịu chết đi!" Hạng Đông và Hạng Bắc hai mắt đỏ rực, nội lực hoàn toàn bành trướng bộc phát lực công kích mạnh nhất vào Tần Vũ.

*****

Mắt nhìn hai người tiến lại, Tần Vũ nhãn tình hơi nhíu lại, đạo đạo hàn quang từ nhãn trung xạ xuất ra ngoài, hốt nhiên Tần Vũ hơi nhếch mép, đồng thời thân hình như gió, trực tiếp...quay về hướng khác cực tốc phóng đi, Tần Vũ lúc đó không ngờ lại không ứng chiến, lại phóng thẳng về phía tận cùng sơn cốc, hai đại cao thủ Hạng Đông và Hạng Bắc tức thì đại nộ.

"Chớ chạy!"

Hai huynh đệ đã chết, Hạng Đông và Hạng Bắc đối với Tần Vũ hận đến xương tuỷ, vừa nổi giận quát lớn, hai người cũng nhằm hướng Tần Vũ truy đuổi.

"Phụ vương, nhất định phải thành công đấy!" Tần Vũ tại sao không ứng chiến, là bởi vì hắn lúc đó căn bản vô pháp dùng toàn bộ thân thể tinh thần tiếp nhập chiến đấu, bởi vì đạo thiên lôi thứ ba cũng đã đánh xuống, Tần Vũ cực tốc di động, đồng thời linh thức luôn quan tâm chú ý đến Tần Đức.

Tần Đức trên thân thể là Long Hình cương khí bao quanh, tay nắm chặt trung phẩm linh khí ám hồng sắc trường kiếm, trung phẩm linh khí uy lực cực lớn, lúc trước Phong Ngọc Tử dựa vào một thanh hạ phẩm linh khí cũng đủ để độ qua Tứ cửu thiên kiếp, đương nhiên tình huống khi đó là có tu chân sư môn của Phong Ngọc Tử hỗ trợ. Tần Đức ngẩng đầu nhìn về phía tử sắc thiên lôi, ám hồng sắc trường kiếm trong tay phát xuất đạo đạo quang mang chói mắt.

"Oanh!" Thiên lôi lập tức đánh xuống đầu!

"Hừ!" Tần Đức giơ ám hồng sắc trường kiếm lên chống đỡ, đồng thời từng cổ Tiên Thiên chân khí thâu nhập vào trong ám hồng sắc trường kiếm.

Tử sắc lôi điện đánh lên trường kiếm, ám hồng sắc trường kiếm không ngừng rung lên, nhưng trung phẩm linh khí cứng rắn vô bỉ, thiên lôi của Tứ Cửu Thiên Kiếp đánh xuống cũng hoàn toàn không gãy. Gần sát na, tử sắc lôi điện lập tức biến mắt, chỉ để lại vài đạo điện xà lưu chuyển trên ám hồng sắc trường kiếm. Tần Đức sắc mặt có chút trắng xanh.

"Ha ha...có trung phẩm linh khí này, vượt qua Tứ cửu thiên kiếp quả nhiên rất nhẹ nhàng." Tần Đức lúc đó lại tràn đầy tín tâm, đối với đạo thiên lôi sau cùng đã nắm chắc mười phần, chỉ thấy năng lượng trong nội thể Tần Đức cuồn cuộn xuất ra, năng lượng trên trường kiếm bất ngờ gia tăng nhiệt độ càng thêm chói mắt. Tần Vũ trong lòng đang căng thẳng cũng chùng xuống.

Cuối cùng phụ vương hắn cũng an toàn vượt qua đạo thiên lôi thứ ba.

"Tên tạp toái kia, đừng có chạy trốn nữa!" Hạng Đông và Hạng Bắc khoé mắt như muốn rách toạc, không ngừng truy đuổi phía sau lưng Tần Vũ, nhưng luận về thân pháp, Tần Vũ khi thoát khỏi phụ trọng, tốc độ đã vượt xa Tiên Thiên đại viên mãn cao thủ.

"Ha ha...hai tên hề kia, xơi một quyền của ta này!" Không thể ngờ Tần Vũ vốn đang cực tốc chạy trốn lại đột nhiên chuyển thân, song quyền như du long xuất động, phóng về hướng hai người.

Hạng Đông và Hạng Bắc năng lượng thể nội vô cùng dồi dào đã đạt đến cực trí, nhìn thấy Tần Vũ bất ngờ không chạy nữa, tức thì cả mừng, hai người dồn đủ năng lượng đón lấy một quyền xuất tới của Tần Vũ, hai người đều đã tu luyện hơn trăm năm, hai người liên thủ, lực công kích sẽ mạnh đến mức nào?

Song quyền của Tần Vũ, chia ra va chạm với song quyền của hai người Hạng Đông.

"Bồng!"

Sự đụng độ kịch liệt thậm chí khiến cho không khí phát xuất ra một cơn sóng khí nhàn nhạt có thể nhìn thấy được.

Thân thể Tần Vũ bay lên khỏi mặt đất, đồng thời cơ nhục toàn thân chấn động một hồi, quá nửa trùng kích lực của Hạng Đông hai người được Tần Vũ dựa vào nhục thể cường tuyệt khống chế giải trừ, bộ phận còn lại đối với nhục thể Tần Vũ mà nói, căn bản không đáng kể gì. Hạng Đông và Hạng Bắc nhìn nhau, nhãn trung đỏ ngầu đầy vẻ hưng phấn.

Bọn họ cũng cảm nhận được đối phương có thực lực rất mạnh, nhưng lần giao thủ trên cho thấy, đối thủ trước mắt chỉ có thể đối phó được với từng người bọn họ, nhưng một khi huynh đệ bọn họ liên thủ, Tần Vũ tuỵệt không phải đối thủ.

"Giết!"

Hạng Đông và Hạng Bắc hoá thành hai đạo thiểm điện, mang theo lệ khí vô biên, cùng nhau tiến về phía Tần Vũ.

Tần Vũ thực tế lại cười lạnh, đã tu luyện xong khối Thông Thiên Đồ thứ ba, Tần Vũ không chỉ sản sinh ra Tử Sắc Tiên Thiên chân khí, hơn nữa Tử Sắc Tiên Thiên chân khí này cũng đã cải tạo lại nhục thể của hắn, lực phòng ngự nhục thể của hắn đã đạt đến cảnh giới không sợ huyền thiết binh khí, lần giao thủ vừa rồi, hắn bất quá cũng chỉ mới sử dụng một chút năng lượng nhục thể thôi. Như một làn gió, Tần Vũ thân hình lay động, liền dễ dàng lách qua hai người.

"Đại trưởng lão, các người hãy đối phó với bọn tu chân giả, hai lão già này một mình ta đối phó cũng đủ rồi." Thanh âm Tần Vũ vang dội khắp cả sơn cốc.

Lam y trưởng lão nghe xong liền cười ha hả nói: "Lưu Tinh tiên sinh, Tứ Phương Sát Thần này đại danh đỉnh đỉnh, ngài đã hạ sát hai tên, hai tên còn lại ngài đã có hứng thú thì giao luôn cho ngài. Chúng hài nhi, Song Ảo Ngũ Hành trận."

Lam y trưởng lão vừa kêu to một tiếng, năm Thiên Võng sát thủ và năm Ám Tiễn cao thủ bất ngờ sáp lại cùng một chỗ thành từng cặp.

Năm Ám Tiễn cao thủ có đoản đao trung phẩm linh khí, còn năm Thiên Võng sát thủ thì không có. Nhưng trận pháp có tên là "Song Ảo Ngũ hành trận" này, vốn là được cải tạo trên cơ sở Ngũ Hành trận, chỉ thấy mười người vây quanh Ngũ Hành, nhưng đồng thời giao thủ cùng với Ngũ Hành chỉ có năm người.

Năm Thiên Võng sát thủ cùng năm Ám Tiễn cao thủ lần lượt cùng nhau giao hoán công kích, lúc thì ba Ám Tiễn cao thủ cùng hai Thiên Võng sát thủ đồng thời xuất thủ, lúc thì hai Ám Tiễn cao thủ cùng ba Thiên Võng sát thủ. Tóm lại, cùng một thời gian tổng số luôn là năm người.

"A...trung phẩm linh khí sao lại nhiều như vậy!" Ngũ Hành cực kỳ tức giận, chỉ có thể dựa vào linh thức cùng cực tốc thân pháp không ngừng né tránh. Khiến cho hắn phẫn nộ nhất là mười người kia căn bản không sợ chết, thậm chí có chết, cũng phải dùng trung phẩm linh khí đánh vào chỗ yếu hại của hắn. Trong thời khắc đó.

Trong sơn cốc phân thành ba đại chiến trường, một là Tần Vũ và hai người Hạng Đông, Hạng Bắc.

Một là tu chân giả Ngũ Hành và năm Ám Tiễn cao thủ, cộng thêm năm đại cao thủ Thiên Võng.

Phong Ngọc Tử cũng đang cầm trung phẩm linh khí trong tay, cùng hạ phẩm linh khí của Ngũ Đức đại chiến, trận chiến thứ ba này khí thế mạnh mẽ nhất, trận chiến giữa Phong Ngọc Tử và Ngũ Đức, thanh âm dền vang không dứt, tường đá đổ nhào đá núi nát vụn. Lam y trưởng lão cùng Cát Mân đứng cách Ngũ Hành không xa, lúc đó chuẩn bị tiến vào tập kích.

"Hai lão già thối tha, chuẩn bị...chết đi!" Tần Vũ cười lạnh nói.

"Đại ngôn không biết thẹn!" Hạng Đông cười lạnh một tiếng, Hạng Đông Hạng Bắc hoá thành hai đạo lưu quang cùng nhau tiến lại giết Tần Vũ.

Chỉ nghe thấy một tiếng kêu lớn.

"Lưu Tinh tiên sinh, ta đến giúp ngài đây!" Cát Mân hoá thành điện mang trực tiếp phóng về hướng Hạng Bắc, lớp phòng thủ của Hạng Đông và Hạng Bắc trước sau đều thụ địch, lập tức phân khai, Hạng Bắc tay cầm vũ khí trực tiếp phóng tới Cát Mân, còn Hạng Đông tiếp tục công kích về phía Tần Vũ.

Tần Vũ khẽ cau mày một cái, Cát Mân này chẳng lẽ lại rỗi rãi quá nên quản nhiều chuyện? Bất quá người khác đến trợ giúp cho hắn, hắn cũng không khen lời nào.

Tần Vũ tay co lại thành trảo, Tử Sắc chân khí vận chuyển, trong một thoáng hữu thủ Tần Vũ trong suốt như tử ngọc có thể nhìn thấu qua, xé toạc không khí trực tiếp bổ về phía Hạng Đông, Hạng Đông vừa thấy hữu thủ như tử ngọc của Tần Vũ, tức thì biết là không ổn. "Tên tiểu tử này vừa rồi đã giấu diếm thực lực!" Hạng Đông nhãn tình trừng trừng.

Nhưng đã muộn.

Chỉ thấy hữu trảo Tần Vũ giống như thiểm điện, quỹ tích phiêu hốt không thể đoán được, thực tế lại không có chút phong thanh, trong sát na đã phóng đến trước thân thể Hạng Đông.

"Rắc!" Tiếng xương cốt gãy nát vang lên, hữu trảo Tần Vũ phiêu hốt bất định, bất ngờ lại cuốn vào hữu thủ Hạng Đông, trực tiếp bóp nát cổ tay phải của Hạng Đông, Hạng Đông chỉ nhìn thấy một đạo tử sắc ảo ảnh, cổ tay liền đau đớn khôn tả, đồng thời...Ý thức cũng dần dần tiêu tán.

Trong sát na vừa rồi, Tần Vũ không ngừng phá nát cổ tay phải của Hạng Đông, lại trực tiếp dùng chỉ lực âm thầm chọc thủng cổ họng Hạng Đông, tốc độ quá nhanh, do đó Hạng Đông chỉ có thể thấy được một đạo tử sắc ảo ảnh.

"Quả nhiên, Tử Sắc Tiên Thiên chân khí này vô cùng huyền diệu, không những có thể giống như Tiên Thiên chân khí rời khỏi thân thể công kích, mà còn có thể dung nhập vào trong cơ nhục, khiến cho tốc độ của ta một lần nữa lại được gia tăng." Tần Vũ thời khắc đó trên mặt hơi xuất hiện nét hưng phấn.

"A!"

Một thanh âm đau đớn, rên rỉ.

Hạng Bắc đau đớn kêu lên ngã vật xuống đất, còn Cát Mân tức thì trọng thương vô lực bắn tung lên, thân thể vô lực của Cát Mân bị văng lên cao không, sau đó rơi xuống. Thật khéo, Cát Mân bất ngờ lại vừa hay rơi xuống vị trí Tần Đức. Tần Đức đúng lúc này đang chuẩn bị nghênh tiếp đạo thiên lôi cuối cùng. Kiếp vân lúc này cuồng phong vần vũ, khí thế áp lực khổng lồ làm mọi người kinh hãi, hiển nhiên là đạo thiên lôi thứ tư sắp sửa đánh xuống.

"Cát Tổng quản!" Tần Đức mắt thấy Cát Mân bị trọng thương, không kiềm chế được sự quan tâm, đưa tay nhấc thân thể Cát Mân vẫn đang nằm dưới đất lên. "Vương gia, thuộc hạ...không...sao." Cát Mân quay đầu nhìn Tần Đức nói, lúc đó sắc mặt Cát Mân trắng bệch, khí tức rất yếu.

Đột nhiên...

"Bồng!"

Sắc mặt Tần Đức đột nhiên trắng bệch, tiên huyết trong miệng phảng phất như thuỷ tiễn phún xuất ra ngoài, tất cả mọi người đều ngẩn người ra kinh hãi. Một trọng chưởng của Cát Mân đã kích trúng bụng Tần Đức.

"Ha ha...Tần Đức, ta xem lần này người có chết hay không!" Cát Mân loáng cái thân hình đã tránh ra xa, trên mặt tràn đầy kích động. Cùng một sát na, Hạng Bắc vốn đang đau đớn kêu rên dưới đất cùng lập tức đứng dậy, Hạng Bắc lúc đó cũng cực kỳ hưng phấn. "A Mân, trăm năm tiềm nhập, hôm nay quả nhiên lập được đại công." Hạng Bắc cười ha hả.

Tần Vũ mắt nhìn thấy vậy, trong tâm lại căng lên như dây đàn: "Phụ vương!"

Hắn muốn hét thật to, nhưng hắn không hét thành tiếng được, chỉ có thể quan tâm đến phụ vương ở trong lòng, đồng thời Tần Vũ nhìn về phía Cát Mân và Hạng Bắc, nhãn trung ngập tràn sát ý.

"Cát Mân, tên tặc tử ngươi!" Lam y trưởng lão cũng nổi giận gầm lên.

Tần Đức mắt nhìn Cát Mân, chỉ cười buồn bã: "Cát Mân, lần này ta chọn Thanh Liên sơn mạch để độ kiếp, chỉ có vài người biết, nhưng thực tế lại bị Hạng Quảng phát hiện ra, còn phái xuất hai đại thượng tiên. Ta lúc đó đã hoài nghi có nội gian."

"Tuy nhiên, trong số vài người biết, ngươi và Lam y, cũng như bọn Từ Nguyên, đều là những người ta tin tưởng nhất, kẻ nào ta không thể tin tưởng thì là nội gian. Nhưng..." Tần Đức thở dài một tiếng.

Đột nhiên, trong kiếp vân tại ám hồng sắc thiên không phát xuất vô số tiếng ầm ầm, tại thiên không không khí phảng phất như bị một lực nào đó nén lại, trong chốc lát áp lực đã gia tăng lên một tầng mới. Tất cả mọi người đều hiểu rõ, đạo thiên lôi thứ tư sắp giáng xuống.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-636)