← Ch.165 | Ch.167 → |
Vào lúc này, mọi việc xảy ra Tần Vũ đều nắm trong lòng bàn tay. Hai vị nhị kiếp tán tiên đang bị thiên ma huyết vân bao vây, còn có một Càn Hư lão đạo bị trọng thương, nếu giết Càn Hư lão đạo đối với Tần Vũ chỉ như lật bàn tay, quá đơn giản!
" Xuy, xuy...." Trong biển lửa, một thanh âm vang lên, Nhạc Diễm chân nhân và Thủy Nhu chân nhân tòan thân phát ra một cỗ năng lượng cường đại, cỗ năng lượng đó không ngừng làm tiêu hao thiên ma huyết vân, nhưng thiên ma huyết vân chỉ bị hao tổn chút ít. Công lực của bọn họ lại hao tổn cực nhiều.
- Thiên ma huyết vân, hai người các ngươi hợp lực chỉ đạt đến tam kiếp tán tiên mà cũng muốn phá. Quả thực như đang nằm mộng!
Nghiên Cơ nương nương lạnh nhạt nói, đồng thời trên ngón tay xuất hiện một cây độc vĩ châm.
Chĩa cây độc châm về hướng Càn Hư lão đạo.
- Càn Hư, hai sư đệ của ngươi đang chờ ngươi đó!
Nghiên Cơ nương nương mỉm cười nói, bàn tay từ từ động, độc vĩ châm như một mũi tên nhọn phóng tới.
Nguyên Càn Hư lão đạo đang ngồi bất động, lúc cây độc châm phóng tới, thân thể lão như một tia chớp, cực nhanh hướng ra bên ngòai đại điện phóng đi.
Từ đầu Càn Hư lão đạo đã phục đan dược, tích trữ công lực. Lão vẫn đợi thời khắc cuối cùng khi Nghiên Cơ nương nương công kích, hắn mới bộc phát năng lượng tìm cơ hội bỏ chạy.
- A!
Một cây độc vĩ châm đâm xuyên qua mi tâm lão, cây độc châm ẩn chứa ma nguyên lực làm cho cơ thể lão chấn động, chỉ một thời gian ngắn năng lượng của lão đã tiêu tan. Càn Hư lão đạo tại không trung rớt xuống đất.
- Ngươi, ngươi bắn hai cây châm!
Càn Hư lão đạo thấy Nghiên Cơ nương nương thu tay trái về, vừa rồi lão còn thấy ả ta dùng tay phải phóng châm.
- Thông minh, đáng tiếc..đã muộn.
Nghiên Cơ nương nương uyển chuyển đi đến cạnh Càn Hư lão đạo.
Nàng ta thân là tứ kiếp tán ma, có thể tiến vào Bạo Lọan Tinh Hải nhưng là nàng ta không có đi vào. Đó là bởi vì nàng ta không thích phải dưới quyền người khác. Nàng ta thà ở tại Đằng Long đại lục làm đại ma đầu cũng không muốn tiến vào bạo lọan tinh hải. Thiên tài đại bảo.
Trữ vi kê đầu, bất vi phượng vĩ. (thành ngữ Trung Hoa)
Mà bây giờ, cơ hội ngàn năm đã xuất hiện. Nghiên Cơ nương nương trên mặt, nụ cười càng thêm sáng lạn.
Rên rỉ!
Một tiếng kêu thảm thiết từ phía sau truyền tới, chống đỡ một hồi lâu. Nhạc Diễm chân nhân và Thủy Nhu chân nhân rốt cuộc cũng không trụ được, thiên ma huyết vân tiến sát vào thân thể, cho dù cơ thể có năng lượng chống đỡ nhưng thân thể cũng bắt đầu chậm rãi phân hủy.
Đau đớn, trong lòng phát lạnh.
- Các ngươi...đều phải chết!
Nghiên Cơ nương nương sung sướng hét to. Sau đó ngọc thủ vươn ra nhanh như chớp hướng Càn Hư lão đạo công kích.
Bên ngòai chánh điện.
Duyên Mặc, Y Đạt nhìn tình cảnh đó thở dài.
Bất quá, bọn họ cũng biết Nghiên Cơ nương nương đã bị trọng thương, nhưng ả ta thân là bốn kiếp tán ma, tương đương một bậc thiên ma. Do đó chỉ cần một đóa huyết vân cũng đủ để giết bọn họ, thực lực chênh lệch quá lớn.
" Bồng!" không khí nổ mạnh, ba thân ảnh màu vàng cực nhanh phóng tới, không khí trong đại điện chấn động.
- Cái gì!
Nghiên Cơ nương nương sắc mặt đại biến.
Ba thân ảnh màu vàng trong khi phóng tới, đã từ từ biến thành ba con rồng xanh dài hơn trăm thước. Tiếng long hống vang lên, không khí tựa như xuất hiện một cơn sóng gợn.
- Nha!
Nghiên Cơ nương nương cắn chặt răng, song chưởng giống như bạch cốt hướng về ba con rồng xanh công kích.
Nhưng là, miệng ba con rồng xanh chợt hé ra, hình thành một luồng kình khí, ba viên cầu kim quang phóng ra, xoay tròn lẫn nhau. Sau đó hội tụ lại thành một con tiểu thanh long.
Tiểu thanh long hướng về Nghiên Cơ nương nương phóng đi. Nói thì dài, nhưng trên thực tế chỉ là trong nháy mắt.
Nghiên Cơ nương nương sắc mặt biến đổi, vội vàng né tránh, nhưng tiểu thanh long dường như có trí tuệ cũng tự động chuyển hướng đuổi theo.
Tiếng nổ mạnh!
Cả đại điện bị chấn động, Nghiên Cơ nương nương tòan thân đẫm máu, quay cuồng trong không trung. Sau đó dừng tại một bên ở chánh điện.
Lúc này thiên ma huyết vân đang bao vây Nhạc Diễm chân nhân và Thủy Nhu chân nhân cũng bay khỏi hai người bọn họ, tụ tập lại trên thân Nghiên Cơ. Hấp thu năng lượng thiên ma huyết vân, Nghiên Cơ nương nương thân hình cũng ổn định.
- Tốt! Tốt.
Ả ta nhìn ba gã hòang y nam tử thở hổn hển nói.
- Không nghĩ đến các ngươi là cao thủ của Long tộc. Ẩn nhẫn đến bây giờ mời xuất hiện, ta cũng là không phát hiện được.
Lúc này Thanh Long Duyên Lang cũng thản nhiên bước vào đại điện, mỉm cười nói:
- Nghiên Cơ nương nương, nếu ngươi nhận ra được hư thực của ba vị thúc thúc, vậy mới là chuyện lạ.
Nghiên Cơ mục quang xạ ra tia giận dữ, mỉm cười nói:
- Nếu ta đóan không sai, thì ba viên kim sắc châu này là vật chí bảo bí mật cực kỳ nổi tiếng của Long tộc – huyễn long châu.
Nghiên Cơ lúc này đột nhiên không còn giận dữ.
- Nghiên Cơ, ngươi đã chịu thua chưa,ha ha...
Nhạc Diễm cất tiếng cười cuồng đại.
May thay lúc tối hậu Nghiên Cơ thu lại thiên ma huyết vân, Nhạc Diễm và Thủy Nhu mới có thể bảo trụ được tính mạng, nhưng cho dù như thế, nhục thể của bọn họ cũng bị tiêu hủy, lúc này họ dựa vào nguyên anh ngưng tụ lại nhục thân.
- Ngươi có tin dù như thế ta vẫn có thể giết ngươi không?
Nghiên Cơ lạnh lùng nói.
Người đứng đầu trong ba vị hoàng y nam tử bước lên một bước nói:
- Chư vị đã lãng phí thời gian rồi, trước tiên cho tại hạ tự giới thiệu, tại hạ là Duyên Lãm Sơn, còn đây là hai huynh đệ của tại hạ. Ta nói rõ với chư vị, lần này tiên phủ cung điện thuộc về Long tộc ta.
- Duyên Lang, ngươi mau luyện hóa trấn phủ thạch bia.
Lãm Sơn ra lệnh.
- Vâng.
Thanh Long lập tức tiến về phía trấn phủ thạch bia.
- Huyễn long châu, không những có khả năng ẩn giấu khí tức, mà còn có khả năng bắt chước khí tức của cao thủ hay thường dân, đích xác là chí bảo về ngụy trang. Ba viên huyễn long châu, che dấu ba thần thú đạt đến Độ Kiếp kỳ, Long tộc ra tay quả rất hào phóng.
Càn Hư lão đạo từ từ đứng dậy nói.
Nghiên Cơ nương nương liếc mắt nói:
- Ngươi có biết thế lực long tộc lớn như thế nào không? Đối với tiên phủ thông thường họ không quan tâm, nếu như quan tâm họ sẽ không phái ba con thanh long Độ Kiếp hậu kỳ, mà phái lục kiếp tán yêu, thậm chí tán yêu lợi hại hơn.
Long tộc thế lực cực lớn, tại Đằng Long đại lục là tộc nhân cực kỳ khủng bố, ở hải để tu yêu giới, Long tộc có địa vị chí cao vô thượng.
Các thị tộc trong Long tộc, chỉ luận về thực lực của một thị tộc thôi thì cũng là một thế lực rất mạnh rồi.
- Lần này tộc trưởng và trưởng lão đã đánh giá sai, nếu như họ biết Cửu kiếm tiên phủ được tạo thành từ một khối nguyên linh nguyên thạch duy nhất có phẩm chất cao như vậy, tin rằng kẻ đến sẽ là cao thủ cấp trưởng lão, chứ không phải là ba con thanh long mới bước vào Đại Thành kỳ chúng ta.
Duyên Lãm Sơn cười nói.
Ba thần thú thanh long Độ Kiếp hậu kỳ có thể so sánh với Đại Thành kỳ tu tiên giả không hề thua kém a.
Dù cho ba thanh long không phối hợp với nhau, thì tuyệt đối vẫn có thể cầm chân được ba tán tiên tam kiếp.
Điều quan trọng ...... ba con thanh long này là nhất tộc huynh đệ. Không ai tin rằng bọn họ sẽ không sử dụng trận pháp công kích, vừa rồi bọn họ ra tay làm trọng thương Nghiên Cơ nương nương, rõ ràng đó là một dạng trận pháp công kích.
Đặc biệt còn có... huyễn long châu.
Huyễn long châu không những có thể giúp ngụy trang mà đồng thời còn là vũ khí công kích, dùng để đối phó với tứ kiếp tán ma đã trọng thương thì thật là dễ dàng.
Giờ phút này Nghiên Cơ trong lòng cũng nhanh chóng tự hỏi, ba con rồng xanh Độ Kiếp hậu kỳ, cộng với ba viên huyễn long châu, nếu đối phó với nàng thì cũng rất dễ dàng. Nếu nàng ta không bị thương, các vị tán tiên cũng ở trạng thái tốt, bọn họ liên thủ tuyệt đối có thể dễ dàng đánh bại ba con rồng xanh.
Đáng tiếc, những người ở đây đều trọng thương.
- Muốn giết ta?
Nghiên Cơ trên mặt có một tia lãnh ý. Cho dù muốn giết nàng ta, có chết nàng ta cũng phải kéo hai cái mạng theo phụng bồi.
- Nghiên Cơ, ngươi muốn uy hiếp chúng ta bằng cách tự bạo a?
Lãm Sơn mỉm cười nói.
- Ngươi là tứ kiếp tán ma, nếu như định tự bạo để thi triển thiên ma huyết vân, đích xác là có khả năng làm trọng thương ba huynh đệ ta, bất quá trong tay bọn ta còn có huyễn long châu, ngươi tuyệt đối không giết được ba chúng ta.
Đồng tử Nghiên Cơ co rụt lại tựa như nhìn xuyên qua thân thể nam nhân long tộc trước mặt.
- Càn Hư lão đạo, Nghiên Cơ nương nương, Nhạc Diễm chân nhân, Thủy Nhu chân nhân, đừng lo lắng, Long tộc chúng ta sẽ không giết các ngươi, đợi Duyên Lang luyện hóa xong trấn phủ thạch bia, bọn ta trực tiếp để các ngươi ly khai.
Duyên Lãm Sơn thản nhiên nói.
Ý tứ của hắn rất rõ ràng, Duyên Lang luyện hóa xong trấn phủ thạch bia, tự nhiên có thể khống chế toàn bộ tiên phủ tống chúng nhân ly khai.
- Hừ, đợi luyện hóa xong trấn phủ thạch bia, các ngươi sẽ dùng tiên phủ để giết hết bọn ta thì sao?
Càn Hư lão đạo quát.
Nghiên Cơ nương nương và mọi người nhìn về phía Duyên Lãm Sơn, bây giờ vẫn còn chút sức lực để liều mạng, một khi Duyên Lang khống chế được cấm chế của tiên phủ, phỏng chừng bọn họ ngay cả chống đỡ cũng không có sức.
- Ha ha......
Duyên Lãm Sơn cười lớn nói.
- Long tộc chúng ta mà lừa các ngươi ư, ngươi có nghe Long tộc ta lừa người bao giờ chưa?
Nghiên Cơ nương nương và mọi người trong tâm thầm thở phào nhẹ nhỏm.
Long tộc, thuộc thần thú tộc, thần thú kiêu ngạo, trong thần thú tộc, Long tộc có thể nói là mạnh nhất, tất nhiên lại càng kiêu ngạo hơn. Trong suy nghĩ của họ lời hứa có lúc còn quan trọng hơn cả sinh mạng. Muốn một người của Long tộc lật lại lời nói quả là khó.
- Tha cho bọn họ, các ngươi không sợ thả hổ về rừng a?
Y Đạt lên tiếng.
- Thả hổ về rừng, ha ha......
Ba huynh đệ cùng cười lớn.
Duyên Mặc nói:
- Y Đạt, ngươi không thể tưởng tượng nổi thực lực của Long tộc đâu, kể cả Âm Nguyệt cung, Thanh Hư quan, Lam Ương môn, Tử Dương môn cùng liên thủ, tính ra cũng không phải là đối thủ của một tộc thị trong Long tộc, càng không cần phải nói cả Long tộc.
Long tộc mà sợ ư? Đây quả thật là một chuyện nực cười.
Mấy người Nghiên Cơ nương nương, Càn Hư lão đạo không kiềm chế được cảm thấy mất mặt, dù không biểu lộ ra ngoài nhưng bọn họ không thể không thừa nhận thực lực của Long tộc quả thực rất cường đại. Mấy đại môn phái liên thủ cũng không là đối thủ..
Thả hổ về rừng?
Trước mặt Long tộc bọn họ mà dũng cảm xưng hổ?
- Phỏng chừng phóng mắt khắp thiên hạ, toàn bộ các môn phái tu tiên giả liên kết, đồng thời còn phải mời thêm toàn bộ tán tiên tiền bối đã tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải, lúc đó mới có thể so sánh với Long tộc của ta được.
Duyên Lãm Sơn lạnh nhạt nói.
......
Tại tẩm cung trong Thanh vũ tiên phủ.
Tần Vũ và Lập Nhi chứng kiến hết những diễn biến xảy ra trong chánh điện.
- Long tộc quả thật lợi hại a?
Tần Vũ nghe Duyên Lãm Sơn nói mà trong lòng thấy kinh hãi.
Lập nhi gật đầu nói:
- Long tộc thật sự rất lợi hại, hơn nữa số lượng Long tộc cực nhiều, đều là thần thú. Kỳ thật thần thú số lượng không nhiều, cho dù có nhiều thì cũng không bằng Long tộc, chỉ có duy nhất Long tộc, đúng là vượt xa toàn bộ giới tu chân của Đằng Long đại lục. Trừ phi toàn bộ tán tiên Bạo Loạn Tinh Hải quay đầu.
- Tần Vũ đại ca, theo như muội được biết, Long tộc rất mạnh... thực sự rất mạnh a.
Lập nhi tựa hồ nghĩ đến điều gì cảm thán nói.
Tại phía bắc Bạo Loạn Tinh Hải, Long tộc chỉ có một vài người, tuy nhiên tại vùng nam biên hải của Bạo Loạn Tinh Hải lại có rất nhiều tộc nhân của Long tộc, thậm chí bên trong nội bộ Bạo Loạn Tinh Hải lại càng có nhiều tộc nhân Long tộc. Một tộc thị khổng lồ, đều là thần thú, trở thành một đoàn thể mạnh đến mức không thể nào mạnh hơn nữa.
......
Bên trong chánh điện..
- Duyên Lang, có chuyện gì vậy, tại sao ngươi chưa luyện hóa thành công?
Lãm Sơn cau mày nhìn về phía Duyên Lang hỏi.
Thanh long Duyên Lang bất đắc dĩ nói:
- Luyện hóa trấn phủ thạch bi thật khó khăn, hãy chờ thêm chút nữa.
Thanh Long Duyên Lang nói xong lại tiếp tục toàn tâm luyện hóa trấn phủ thạch bi, nhưng mà vừa mới dứt lời...
- Chuyện gì xảy ra thế này?
Thanh Long Duyên Lang kinh hô nói.
Ba huynh đệ Duyên Lãm Sơn, Nghiên Cơ, Càn Hư bọn người đều bị tình cảnh trước mắt làm cho giật mình, trấn phủ thạch bia trên mặt đất tưởng như được hình thành bởi nguyên linh nguyên thạch kia giờ phút này đang từ từ hạ xuống.
Nguyên linh nguyên thạch cấu thành kia phảng phất như là đất hòa tan trong nước.
Cứ như vậy chui vào mặt đất rồi biến mất.
Mọi người ánh mắt như si ngốc.
- Ba vị thúc thúc, con vẫn chưa thể luyện hóa thành công, chỉ còn thiếu một phần nhỏ thôi!
Thời khắc này Thanh Long Duyên Lang nôn nóng tới mức sắp phát điên lên được, chính mình đã hao phí biết bao tâm lực mới phát hiện ra tiên phủ cung điện trân quý dường ấy, vậy mà tới thời khắc quan trọng hắn lại không thể luyện hóa thành công.
Tựa như một đống kim nguyên bảo đặt ở trước mặt mình, mình thì lại đang ngủ gật, đến khi thức dậy lấy thì đống kim nguyên bảo lại biến mất.
Ba huynh đệ Duyên Lãm Sơn lúc này căn bản không biết nói gì. Khóc? Cười? Tâm trạng cực kỳ chán nản, quả thực muốn nổi giận giết tất cả.
Nhưng lúc này - -
Chứng kiến mọi việc xảy ra trước mắt, trên khóe miệng Tần Vũ xuất hiện một tia tiếu dung.
← Ch. 165 | Ch. 167 → |