← Ch.225 | Ch.227 → |
- Tông tiền bối, người không đùa ta chứ? Cả Long tộc thượng giới sứ giả cũng đã hạ phàm rồi sao?
Bên trong Thanh Vũ tiên phủ, Tần Vũ đang thông qua truyền tấn lệnh nói chuyện với Tông Quật. Sự có mặt của Ma giới sứ giả, Huyết ma Đỗ Trung Quân mang tính chấn nhiếp, lan truyền rất nhanh khắp Đằng Long đại lục, Tần Vũ đương nhiên cũng đã nhận được tin tức. Không ngờ mới được vài ngày, Long tộc sứ giả cũng đã hạ phàm.
- Yên tâm, tin tức này do đích thân Phương Điền nói cho ta hay. Hiện giờ Phương Điền cũng có cực phẩm yêu khí và chiến y cấp cực phẩm yêu khí, hắn đang muốn cùng Hoa Nhan tái chiến một trận.
Tông Quật không chút đố kỵ.
Phương Điền từ Long tộc sứ giả nhận được bảo vật, nhưng Tông Quật hắn có được kiện bảo bối của Lan thúc cũng tuyệt đối không tồi.
- Tần Vũ, ngươi truyền tấn cho ta rút cục có chuyện gì, ta không tin tự nhiên ngươi lại tìm ta, nếu không có sự tình gì.
Tông Quật truyền tấn nói.
Tần Vũ khóe miệng có một nét tiếu dung, lập tức linh thức truyền nhập nội dung:
- Là có một chuyện tương đối trọng yếu. Tông tiền bối, người còn nhớ tình hình trước khi kiếm tiên Lan Phong li khai chứ, người đã nói muốn để ta giúp đỡ làm một việc quan trọng.
- Thế nào, hắn đã tìm ngươi?
Tông Quật đã bị hấp dẫn.
Tần Vũ thầm cười trong lòng, tìm ư, thực tế kiếm tiên Lan Phong chính là phân thân của mình.
- Đúng vậy, người đã tìm ta. Chính vì vậy ta mới phát hiện được một bí mật khiến ta chấn kinh, không lạ lúc trước người nói có uyên nguyên với sư tôn của ta.
- Khoan đã, trước hết ngươi đừng nói ra vội, hãy để ta đoán xem có đúng không?
Tông Quật trong lòng đã có sự tin tưởng.
Tần Vũ tiếp tục phải giả vờ:
- Tông tiền bối, mời nói.
- Kiếm tiên Lan Phong chắc chắn là sư thúc của ngươi, hơn nữa còn là sư đệ của Lan tiền bối?
Tông Quật đem phán đoán ở trong lòng nói ra.
Tần Vũ lập tức truyền tấn nói:
- A!
Tông Quật lập tức hỏi:
- Ha ha, không phải là ta đã đoán đúng chứ. Bất quá tiểu tử ngươi cũng đừng giả bộ nữa, với trí tuệ của ngươi, thiết nghĩ cũng đã từ cách hành xử của Lan Phong mà đoán ra được một số thứ. Tốt rồi, đừng ra vẻ hô lên kinh ngạc để làm ta vui, nói xem vị sư thúc đó tìm ngươi để làm gì.
Tần Vũ bắt đầu đem kế hoạch trong lòng nói ra.
- Ta cũng lần đầu biết đến vị tiểu sư thúc này, nhưng người đã để ta xử lý một chuyện. Mà sự tình đó nếu một mình ta đi làm, quả thực sẽ rất khó khăn, do đó ta muốn mời Tông tiền bối giúp đỡ.
- Rút cục là chuyện gì?
Tông Quật truy hỏi.
Tần Vũ cười nhẹ một tiếng, linh thức truyền vào truyền tấn lệnh hai chữ:
- Đấu giá!
- Đấu giá? Đấu giá cái gì, không lẽ là...Phá Thiên đồ?
Tông Quật trong lòng linh quang lóe lên, lập tức tiếp tục hỏi tới.
- Tông tiền bối, đúng vậy. Hiện giờ tiểu sư thúc người cần gấp cực phẩm nguyên linh thạch, do đó mới đem Phá Thiên đồ ra đấu giá. Đương nhiên chuyện đấu giá Phá Thiên đồ, cần phải lấy cực phẩm nguyên linh thạch làm đơn vị tính giá, những thứ khác căn bản không được xét đến.
Tần Vũ truyền tấn tiếp:
- Cũng chính vì vậy, ai xuất ra nhiều cực phẩm nguyên linh thạch, Phá Thiên đồ sẽ thuộc về người đó.
Cực phẩm nguyên linh thạch!
Cái Tần Vũ cần nhất chính là cực phẩm nguyên linh thạch. Tần Vũ đã nghĩ đến, thượng giới sứ giả tuy mang theo khá nhiều bảo bối, nhưng không biết chắc sẽ mang bao nhiêu cực phẩm nguyên linh thạch. Nếu xét ở phương diện thượng giới, cực phẩm nguyên linh thạch tựa hồ không có nhiều tác dụng trong việc tiến vào Nghịch Ương cảnh.
Nhưng dù là không mang nhiều, hai ba khỏa hay ba bốn khỏa hẳn là có, chung quy là hơn một khỏa. Kiếm tiên khôi lỗi thực lực sẽ tăng lên gấp bội. Mà kiếm tiên khôi lỗi này lại là chỗ trông cậy lớn nhất của Tần Vũ cho việc chuẩn bị tiến vào Nghịch Ương cảnh đoạt bảo.
Tông Quật trong lòng nghi hoặc.
- Tần Vũ tiểu huynh đệ, Phá Thiên đồ này quan hệ đến Nghịch Ương cảnh a, đến cả các siêu cấp thế lực lớn trên thượng giới cũng đều nỗ lực xuyên thông bức tường không gian để phái sứ giả xuống. Có thể tưởng tượng bên trong Nghịch Ương cảnh chắc chắn có bảo vật cực kỳ trọng yếu. Tiểu sư thúc của ngươi sao lại từ bỏ nó, đem ra đấu giá chứ?
Tần Vũ cười, truyền tấn nói:
- Tông tiền bối yên tâm, dù là không có Phá Thiên đồ, tông phái của bọn ta vẫn có biện pháp tiến vào Nghịch Ương cảnh.
- Làm sao có thể?
Tông Quật vô pháp tin được.
Tần Vũ lập tức truyền tấn nói:
- Phương pháp này do Lan thúc tự mình tạo ra, chỉ là hạn chế số người tiến vào Nghịch Ương cảnh. Nếu Tông tiền bối thực muốn tiến vào Nghịch Ương cảnh, ta cũng có thể cấp cho người một chỗ đi được tối đa hai người. Thế nào?
Tần Vũ nhìn truyền tấn lệnh trong tay, Tông Quật một lúc lâu vẫn chưa truyền tấn lại.
- Tần Vũ tiểu huynh đệ, Lan tiền bối nói ngươi có thể đem đến cho ta một phen kỳ duyên, quả nhiên không sai a. Ha... ha...vốn nghĩ là mất Phá Thiên đồ thì vô pháp tiến vào Nghịch Ương cảnh, ai ngờ "liễu ám hoa minh hựu nhất thôn" (tạm dịch: sau cơn mưa trời lại sáng).
Tông Quật cảm thán nói.
Tần Vũ liền giật mình. Lan thúc nói rằng mình sẽ mang đến cho Tông Quật một phen kỳ duyên?
Điều này quá kinh người.
Tần Vũ nhớ lại những lời của Lan thúc trước khi li khai, Nghịch Ương cảnh đối với bản thân là một khảo nghiệm.Chỉ có thông qua được Nghịch Ương cảnh, Tần Vũ mới biết cần tu luyện đến mức độ nào để có thể gặp lại Lập nhi.
"Nghịch Ương cảnh." Sâu trong đáy lòng của Tần Vũ, việc thông qua Nghịch Ương cảnh thành công là điều bắt buộc phải làm.
"Lúc trước Tần thị nhất tộc của ta đã tử thương rất nhiều con cháu, sau khi hỏa thiêu Thanh Hư quan, Âm Nguyệt cung, coi như là ta đã báo được phần nào đại cừu. Những kẻ gây tội chính như Minh Lương chân nhân và Ô Không Huyết, đợi sau khi đấu giá xong có đủ cực phẩm nguyên linh thạch, ta mới bắt hai người chúng chịu chết." Tần Vũ trong lòng đã phán hai người đó tử hình.
"Hiện tại đối với ta mà nói, quan trọng nhất là làm thế nào thành công thông qua được Nghịch Ương cảnh. Vào trong Nghịch Ương cảnh, trọng yếu nhất là phe mình cao thủ phải nhiều. Lôi kéo được Tông Quật tiền bối về phía ta là tốt nhất, kiếm tiên khôi lỗi thì để lúc tối hậu mới âm thầm sử dụng. Bất quá Hắc Diễm Quân chỉ giới trừ ta ra, còn có thể mang theo tám người cùng vào. Xem nào, Phí Phí, Tiểu Hắc là hai người, phía Tông Quật hai ba người, ta vẫn có thể mang thêm ba, bốn người nữa cùng vào. Tần Vũ trong lòng suy nghĩ cực nhanh.
Làm thế nào lợi dụng phần chỗ đó hiệu quả, đồng thời lôi kéo được các thế lực bạn bè.
Bên trong Nghịch Ương cảnh nguy cơ trùng trùng, thế lực thân quen càng nhiều tự nhiên càng dễ dàng hơn, chiêu bài tối hậu cũng không thể dễ dàng sử dụng được. Chung quy...Tiên giới sứ giả, Ma giới sứ giả và Long tộc sứ giả, các cao thủ ai mà không có chiêu bài tối hậu chứ? Ví như Tiên giới sứ giả Hoa Nhan, Bách Tê Lôi ấn phù xem ra rất là lợi hại, nhưng Tần Vũ không tin đó chính là chiêu bài tối hậu của hắn.
Tiên giới Vũ Hoàng tiêu hao khí lực để đả thông bức tường giữa hai giới, sao có thể không cấp cho Hoa Nhan một vài tuyệt chiêu đặc biệt lợi hại dự phòng chứ?
Hốt nhiên, Tần Vũ cười:"Có lẽ trong mắt sứ giả các giới, cũng chỉ có các đại sứ giả của thượng giới mới là địch nhân đoạt bảo của bọn họ. Ta, một tu chân giả phổ thông, bọn họ có lẽ không chút để tâm." Tần Vũ trong lòng cảm thấy cao hứng, hắn thực muốn kẻ khác coi thường hắn.
Đợi khi các sứ giả thượng giới đến Nghịch Ương cảnh tranh đấu lẫn nhau đã mỏi mệt, kẻ nhược giả hắn đứng bên cạnh rình rập, đến thời khắc cuối cùng mới động thủ cũng không muộn.
- Tần Vũ!
Truyền tấn lệnh làm cho linh thức của Tần Vũ lại một lần nữa rung động, nguyên lai là Tông Quật truyền đến tin tức lần thứ hai.
- Ồ, Tông Quật tiền bối, ta đã hơi lơ đãng.
Tần Vũ lập tức truyền tấn nói:
- Thực tình ta khó mà tưởng tượng ra, Lan thúc người không ngờ lại lợi hại đến như vậy, nói trước được ta sẽ mang đến cho Tông tiền bối một kỳ duyên. Điều này thật quá khiến người khó mà tin cho được.
- Lan tiền bối đích xác thần thông. Ngươi đã nói ra bí mật này, ta cũng nói cho ngươi biết một bí mật.
Tông Quật cười nói.
- Ồ?
Tần Vũ ngạc nhiên.
Tông Quật tự tin nói:
- Khoảng hai năm trước, Lan tiền bối đã cho ta một kiện vũ khí. Vũ khí đó thập phần thích hợp với ta, có nó, dù đấu với Hoa Nhan, ta cũng có đủ niềm tin. Lúc trước ở Thanh Hư sơn, ta không muốn sớm đem vũ khí đó xuất ra mà thôi.
Tần Vũ linh thức nhìn thấy những tin tức này, trong lòng cũng thầm kinh ngạc.
Vũ khí mà Lan thúc cấp cho Phí Phí và Tiểu Hắc, Tần Vũ hiện giờ còn chưa nhìn thấu.
Xuyên Vân thương, Hắc bổng có chất liệu đặc biệt kì lạ. Luận về độ cứng rắn, cả trung phẩm tiên kiếm của Tần Vũ cũng vô pháp lưu xuống trên thân một vết xước. Còn kiếm tiên khôi lỗi thì chất liệu càng đặc biệt hơn, theo những điều liên quan đến kiếm tiên khôi lỗi mà Lan thúc lưu lại, nó gần như không thể bị phá hủy.
Tông Quật tiếp tục truyền tấn nói:
- Hừ, vũ khí này ta tạm thời chưa sử dụng. Đợi khi đến Nghịch Ương cảnh, với tốc độ có thể ngạo thị tất cả các sứ giả thượng giới của ta, cộng với vũ khí đó, ta còn sợ ai chứ?
Tần Vũ nhẹ gật đầu. Đích xác với tốc độ khủng bố của siêu cấp thần thú Kim Sí đại bàng điểu, luận về tốc độ, dù là kiếm tiên nhất cấp kim tiên hay Huyết ma đều thua xa. Một khi Tông Quật dựa vào tốc độ để tránh né, dựa vào vũ khí thần bí công kích, chắc chắn sẽ là một địch nhân không ai muốn đối chọi.
"Tông Quật, người càng mạnh đối với ta càng có lợi." Tần Vũ trong lòng thầm mừng, đồng thời lập tức truyền tấn nói:
- Tông tiền bối, mục đích của lần truyền tấn này thiết tưởng Tông tiền bối đã hiểu, chính là sự tình về việc đấu giá Phá Thiên đồ. Cực phẩm nguyên linh thạch ở phàm nhân giới quá ít, mục tiêu của tiểu sư thúc người chính là các vị thượng giới sứ giả.
- Thượng giới sứ giả, ừm, cực phẩm nguyên linh thạch của bọn họ sợ là có vài khỏa. Ừm, xem nào, có Tiên giới, Ma giới, Long tộc cùng với Yêu tộc sứ giả.
Tông Quật cũng tán đồng:
Tần Vũ tiếp lời:
- Tông tiền bối, ta đang có một điều khó xử, chính là làm thế nào đem tin tức này truyền ra ngoài. Do đó...
Tông Quật tự tin nói:
- Do đó ngươi mới tìm đến ta, phải không? Tần Vũ, ngươi cứ yên tâm, chỉ cần một lời của ta, tin tức của ngươi sẽ truyền ra cả Bạo Loạn tinh hải. Vô số tán tu cũng sẽ tự nhiên biết, tán tu ở Đằng Long đại lục cũng vậy. Chỉ cần là cao thủ của phàm nhân giới, không một ai mà không biết.
Đích xác Tông có thể tự tin như vậy, với địa vị của mình, làm cho một tin tức truyền ra khắp cả Bạo Loạn Tinh Hải quả thực quá dễ dàng. Phe tán tiên, phe tán ma, phe Hồng hoang tán yêu chắc chắn có không ít người ở Bạo Loạn Tinh Hải, đương nhiên sẽ nhận được tin tức.
Tần Vũ lập tức truyền tấn nói:
- Thật quá cảm tạ Tông tiền bối. Ta nghĩ hội đấu giá sẽ cử hành vào ngày cuối cùng của năm nay ở Tuyết Ngư đảo phía nam Bạo Loạn tinh hải. Tông tiền bối chỉ cần đem tin tức đó truyền ra mà thôi, Tần Vũ vạn phần cảm kích.
Sau khi tính toán, Tông Quật nghi hoặc nói:
- Ngày cuối cùng của năm? Vậy không phải là còn tới sáu bảy tháng nữa sao?
Tần Vũ cười nói:
- Đích xác là còn sáu bảy tháng, bất quá vài tháng tới vãn bối còn có chuyện khác.
Qua tiếp khoảng bốn tháng nữa là gần ngày đón cửu cửu trọng kiếp của bản thân. Độ cửu cửu trọng kiếp có thể coi là quan trọng trong quan trọng, dù là đấu giá Phá Thiên đồ cũng cần phải xếp sau độ kiếp.
Cùng với việc Tiên giới sứ giả, Ma giới sứ giả, Long tộc sứ giả, thậm chí cả sứ giả của yêu giới tẩu thú nhất tộc cũng đã sớm hạ phàm. Cả phàm nhân giới đang ở trong trạng thái cân bằng, vì các đại sứ giả đều minh bạch một chuyện đối phương đều ẩn tàng những chiêu bài lợi hại. Không đến lúc cuối cùng, không một sứ giả nào nguyện ý liều chết với một sứ giả khác. Chung quy bọn họ đánh giết lẫn nhau, phần tiện nghi sẽ bị người khác chiếm mất, bởi vậy, phàm nhân giới yên tĩnh lạ thường.
Cuộc giao đàm của Tần Vũ và Tông Quật lại bắt đầu làm cho phàm nhân giới, vốn đang yên bình, dấy lên một trường phong ba sóng gió. Sau một tiếng hạ lệnh của Tông Quật, vô số tán tu lập tức truyền bá một loạt tin tức.
- Ngày cuối cùng của năm nay ở Tuyết Ngư đảo đấu giá Phá Thiên đồ, cần phải dùng cực phẩm nguyên linh thạch để trả giá, không tính các vật phẩm khác. Ai xuất ra được nhiều cực phẩm nguyên linh thạch, một bức Phá Thiên đồ cuối cùng sẽ thuộc về người đó!
Loạt tin tức này phảng phất như một cơn lốc truyền đi khắp phàm nhân giới, gần như tất cả các đại sứ giả đều đã hay biết.
Ba bức Phá Thiên đồ, một tại Long tộc, cùng với việc hạ phàm của long tộc sứ giả, cộng với thực lực của long tộc tộc trưởng Phương Điền, người nào dám mơ tưởng đoạt được bức Phá Thiên đồ đó. Bức Phá Thiên đồ thứ hai ở trong tay Huyết ma Đỗ Trung Quân. Huyết ma bản thân thực lực cường hãn, trong bóng tối ai biết được còn có chiêu bài lợi hại gì?
Bức cuối cùng, lại bị một cao thủ công lực không thấp hơn kiếm tiên Hoa Nhan là kiếm tiên Lan Phong đoạt đi mất. Kiếm tiên Lan Phong đó đột nhiên xuất hiện rồi lại bất ngờ biến mất, không ai biết được hắn đến từ nơi nào, đi về đâu. Kẻ nào muốn ra tay đoạt bức Phá Thiên đồ đó, căn bản cũng không biết cần đến chỗ nào để ra tay tranh đoạt.
Đấu gia một bức này, có lẽ tám chín phần mười là bức của kiếm tiên Lan Phong.
Trong Thượng Thiên cung, kiếm tiên Hoa Nhan ánh mắt lấp lóe sáng, lẩm bẩm:
- Cơ hội cuối cùng, vô luận thế nào cần phải lấy được một bức Phá Thiên đồ đó, chỉ có điều không ngờ người đấu giá lại cần cực phẩm nguyên linh thạch.
Hoa Nhan trong lòng rất hối hận. Nếu sớm biết cực phẩm nguyên linh thạch hữu dụng như vậy, lúc ở Tiên giới một hơi mang vài trăm khỏa cũng không đáng là gì. Cực phẩm nguyên linh thạch tuy trân quý, nhưng đối với Vũ Hoàng thủ lĩnh của siêu cấp thế lực thì chẳng đáng gì, thậm chí đến cả nguyên linh tinh phách cũng có thể tùy ý lấy ra.
Chỉ là lúc trước ai biết được hôm nay, Hoa Nhan bên mình tùy tiện mang có vài cực phẩm nguyên linh thạch mà thôi.
- Chỉ có vài khỏa này không biết có đủ để đấu giá được Phá Thiên đồ không? Không được, không được, không quản thế nào cũng cần phải có được bức đó.
Hoa Nhan nghiến răng một cái, cả người đột ngột biến mất trong Thượng Thiên cung.
Bên trong phạm vi Hồng hoang.
Hồng hoang chưởng khống giả Dư Lương cùng với thủ hạ tam đại cự yêu Khổng Tào, Hình Thú, Vũ Sơn đang gấp gáp trở về Hồng hoang.
- Đại nhân, lần này bọn ta đến Đằng Long đại lục chưa có chân chính xuất toàn lực a.
Vũ Sơn xì xào nói.
Dư Lương cười nhạt nói:
- Đó là mệnh lệnh của Yêu giới sứ giả. Phá Thiên đồ chúng ta lấy được thì lấy, lấy không được cũng không có vấn đề gì. Trong số sứ giả các giới hạ phàm, sứ giả Yêu giới chúng ta nhất định là người mạnh nhất. Còn có vài ngày nữa là sứ giả hạ phàm, đến lúc đó trực tiếp tranh đoạt Phá Thiên đồ cũng được.
Dư Lương trong lòng nhớ lại ngữ khí tự tin của người truyền lệnh trên Yêu giới đó.
Trên thực tế Dư Lương cũng nghi hoặc:"Sao lại tự tin đến vậy? Bằng vào cái gì mà khẳng định sứ giả Yêu giới là sứ giả mạnh nhất như thế?"
Không quản thế nào, còn có vài ngày nữa thôi, kẻ dám xưng là mạnh nhất, sứ giả thần bí của yêu giới cũng sẽ sớm hạ phàm.
← Ch. 225 | Ch. 227 → |