Vay nóng Tinvay

Truyện:Tinh Thần Biến - Chương 289

Tinh Thần Biến
Trọn bộ 636 chương
Chương 289: Mưa máu nơi Phong Nguyệt Tinh
0.00
(0 votes)


Chương (1-636)

Siêu sale Lazada


- Hỏng rồi!

Bát cấp kim tiên Ngô Ba sắc mặt biến đổi, lập tức rút ra truyền tấn linh châu:

- Sư tổ, đại sự không hay rồi. Tên Tần Vũ đã biết được kế hoạch của chúng ta rồi. Xin người mau mau đến Phong Nguyệt Tinh. Nếu chậm thì bọn chúng sẽ chạy mất.

Và trên Hồng Diệp Tinh.

Ngọc Thanh Tử nhận được truyền tấn này. Cả người như bị một gậy gõ vào đầu, tức giận chửi:

- Thành công thì ít, hỏng việc thì nhiều. Chỉ có phá là giỏi!

Ngọc Thanh Tử căn bản không kịp đi trừng phạt tên đệ tử đó. Cái y cần hiện tại chính là lập tức kêu người xuất phát.

- Ta và Tiểm Khải đạo huynh cùng với Hạ Hoa xuất phát đầu tiên. Sau đó cửu cấp kim tiên đi trước, bát cấp kim tiên đi sau cùng. Mọi người dùng tốc độ nhanh nhất đến Phong Nguyệt Tinh.

Tiên thức của Ngọc Thanh Tử bao trùm toàn bộ Hồng Diệp Tinh.

Bọn kim tiên có mặt tham gia chuyện này đều nghe rõ hiệu lệnh lần này.

- Ngọc Thanh Tử, có chuyện gì thế?

Tiên đế Tiềm Khải truyền âm hỏi.

Ngọc Thanh Tử rất tức giận. Chuyện này quả thực Vũ Hoàng đã giao phó cẩn thận kỹ lưỡng. Nếu như bọn họ làm hỏng chuyện, thì đây thực là một điều tồi tệ.

- Ta cũng không hiểu rõ lắm đệ tử được phái đi Phong Nguyệt Tinh đã làm rối tung chuyện thế nào. Không ngờ lại để tên Tần Vũ đó biết được chúng ta sắp đối phó hắn. Tiềm Khải đạo huynh, Hạ Hoa, ba người chúng ta đi mau mau. Cho dù thế nào cũng đều không để cho bọn chúng đào tẩu!

Ngọc Thanh Tử truyền âm trả lời.

- Lệnh của Vũ Hoàng, sao dám chống lại?

Tiên đế Hạ Hoa cũng truyền âm nói.

Rồi sau đó, ba đại tiên đế mạnh nhất, từng người thuấn di đến bên truyền tống trận của Hồng Diệp Tinh. Chỉ trong chốc lát, gần bảy mươi cửu cấp kim tiên, khoảng hai trăm bát cấp kim tiên đều tề tựu về bên truyền tống trận ở Hồng Diệp Tinh.

Nhưng mà truyền tống trận mỗi lần chỉ truyền tối đa mười người. Hơn nữa, từ Hồng Diệp Tinh đến Phong Nguyệt Tinh hoàn toàn không có truyền tống trận đi thẳng. Muốn từ Hồng Diệp Tinh đến Phong Nguyệt Tinh, tất phải trải qua tinh cầu trung chuyển khác.

- Đi.

Ngọc Thanh Tử, Tiềm Khải và Hạ Hoa, ba đại tiên đế lập tức bước vào một truyền tống trận. Chỉ thấy ánh sáng chói lòa, ba đại tiên đế lập tức bị truyền tống đi mất.

Đồng thời có mười cửu cấp kim tiên được truyền tống ở một truyền tống trận khác.

Từ Hồng Diệp Tinh đến Phong Nguyệt Tinh, có hai đường. Mà bọn Ngọc Thanh Tử chọn con đường gần nhất.

Một đường là đường bắt đầu không ngừng truyền tống kim tiên cao thủ. Mục đích của bọn họ đều là Phong Nguyệt Tinh, một tinh cầu không có tiếng tăm gì lớn. Nhưng mà hôm nay, Phong Nguyệt Tinh trở thành một đêm huy hoàng nhất trong lịch sử sau này.

Đêm nay, cao thủ trên Phong Nguyệt Tinh số lượng cực nhiều, hoàn toàn vượt ngoài những gì ghi trong lịch sử.

Ba đại tiên đế, bảy mươi cửu cấp kim tiên, hai trăm bát cấp kim tiên. Đây là một thực lực to lớn đến ngần nào. Đến thất cấp kim tiên cũng không có tư cách tham gia. Người đi đều là cao thủ.

Khổng Lam, Đồ Cương, Đàm Mộng ba người đang đứng hầu phía sau Tần Vũ. Mà Tần Vũ lại đang nhìn lên quầng sáng đỏ sậm từ mặt trắng trên trời. Ánh trăng của Phong Nguyệt Tinh là màu đỏ. Đây là một điểm quả thật cực kỳ đặc thù.

Sáng sớm mai sẽ ra đi. Tần Vũ trái lại ban đêm không muốn ngủ.

Đột nhiên Tần Vũ thay đổi sắc mặt. Lật tay lên, mấy miếng vụn của ngọc giản xuất hiện trên tay Tần Vũ.

- Hàn Thư. Hàn Thư xảy ra chuyện rồi!

Sắc mặt Tần Vũ cau lại cực kỳ khó coi. Cả hai mắt trợn tròn lên, nhìn vào mấy mảnh vụn của ngọc giản trên tay.

Tần Vũ nắm tay trái có những mảnh vụn không ngừng run run.

Tiên thức trong chớp mắt tỏa ra, bao trùm toàn bộ Liễu Phong Thành.

Từ lúc linh hồn dung nhập vào Lưu Tinh Lệ, năng lực cảm ứng tiên thức của Tần Vũ đạt đến một trạng thái cực kỳ khủng khiếp. Cấm chế của một bát cấp kim tiến bố trí căn bản không ngăn được Tần Vũ.

Tiên thức đã phát hiện rõ ràng sự tồn tại của Ngô Ba và cả Liễu Danh Hàn, còn có Liễu Hàn Thư té xuống không lâu.

Chỉ thấy không khí rung động một trận.

Cả người Tần Vũ đột nhiên mất tích.

Khổng Lam ý nghĩ cảm ứng, một lúc liền phát hiện chỗ của Tần Vũ. Ba đại cửu cấp yêu vương cũng thi triển thuấn di lập tức li khai Bạch Viên.

.....

.....

Trong đại sảnh ở nơi của Liễu Danh Hàn.

Liễu Hàn Thư vừa ngã xuống. Ngô Ba vừa mới dùng truyền tấn linh châu truyền tấn xong, cả người Tần Vũ đã từ không trung xuất hiện trong đại sảnh. Tần Vũ lập tức đến bên người Liễu Hàn Thư nâng Liễu Hàn Thư dậy.

- Hàn Thư, Hàn Thư!

Hô hoán của Tần Vũ vô ích. Linh hồn đã tan, Liễu Hàn Thư sao có thể trả lời hắn được?

Tần Vũ cả người run run.

- Liễu Danh Hàn.

Tần Vũ trừng mắt nhìn Liễu Danh Hàn. Hai mắt như độc xà muốn báo thù.

- Ngươi, đại trưởng lão của Liễu gia, không ngờ lại cùng với người khác hại chết đồ đệ của ta. Hại chết đồ đệ duy nhất của ta!

- Không, không phải là như thế mà.

Liễu Danh Hàn khiếp sợ giải thích.

- Là Ngọc Kiếm Tông, không có quan hệ với ta.

Lúc này Tần Vũ sao mà tin lời giải thích của lão.

Xoạt!

Cả người Tần Vũ chớp một cái là đến trước mặt Liễu Danh Hàn. Tốc độ nhanh đến mức kinh người. Đây là tốc độ lần đầu tiên sau khi Tần Vũ đạt được "Ám Tinh hậu kỳ" toàn lực thi triển.

Đến bát cấp kim tiên Ngô Ba cũng giật mình phát hiện, tốc độ của bản thân không bẳng Tần Vũ.

- A.

Cả người Liễu Danh Hàn khiếp sợ cả lên.

- Phụp.

Bàn tay như vũ khí sắc nhọn đâm thẳng vào bụng của Liễu Danh Hàn. Rồi chụp lấy nguyên anh của Liễu Danh Hàn. Liễu Danh Hàn kinh sợ đến run rẩy cả người.

Đối mặt với tốc độ của Tần Vũ, lão căn bản không kịp phản ứng.

Bí kỹ Ma Đạo – Sưu Hồn!

Tần Vũ lần nữa triển khai Sưu Hồn bí thuật. Có phụ trợ của Lưu Tinh Lệ, Tần Vũ dễ dàng hiểu được mọi chuyện.

Cho dù là kế hoạch âm thầm của Ngọc Kiếm Tông, kể cả mọi chuyện phát sinh trong đại sảnh. Hễ những gì mà Liễu Danh Hàn xem qua, bây giờ Tần Vũ cũng rõ ràng tường tận y chang như vậy.

Trong đầu Tần Vũ không thể không thấy toàn bộ cảnh tượng.

- Ngươi nói gia tộc với ta. Ta có gia tộc sao? Liễu gia cho ta chính là vũ nhục, chính là sự sỉ nhục. Ta đến cả một cô nhi cũng không giống!

Bộ dạng điên cuồng của đệ tử mình khiến trong lòng Tần Vũ rung động.

Tuyệt vọng?

Lúc bản thân còn nhỏ chẳng phải cũng thường như thế?

- Ngươi kinh ngạc, kinh ngạc mặt của ta vì sao đỏ như vậy. Đúng không? Ta nói cho ngươi biết, đây là một loại độc dược. Một loại độc dược chỉ Phong Nguyệt Tinh mới có. Đáng tiếc a, độc dược này bọn tiên nhân các ngươi không biết nhưng mà ta biết.

Toàn bộ biểu tình điên cuồng không cần gì của đệ tử mình khiến Tần Vũ chấn động trong tâm.

Hận a.

Cho dù là địch nhân có đến thì đã làm sao? Có thể giết được sư tôn của con sao? Đồ nhi ngốc ạ!

Đều tại vi sư, ta không để con biết năng lực chân chánh của ta. Sư tôn của con có Thanh Vũ Tiên Phủ, có Vạn Thú Phổ, sợ cái gì, phải sợ ai? Vì ta, không ngờ con tự sát mất rồi. Chỉ là để có thể đề tỉnh ta, để ta không trúng mai phục.

Đồ nhi ngốc a!!!

- Sư tôn, đồ nhi có mười năm tự tôn này, so với kẻ tầm thường trăm năm, ngàn năm còn sung sướng hơn. Cái chết của đồ nhi, có thể khiến sư tôn người biết được nguy hiểm, đồ nhi cũng coi như là đã đủ.

Tần Vũ nhìn thấy cảnh đồ đệ của mình thất khiếu chảy máu. Toàn bộ tâm linh đều run lên.

Trong lúc thẫn thờ.

Tần Vũ dường như nhìn thấy lúc phụ vương của mình độ kiếp năm đó. Cảnh mình và địch nhân đồng quy ư tận. Cũng cương quyết như vậy, cũng không quan tâm đến chuyện gì.

"Ta cả đời này, điều đáng tiếc duy nhất chính là ... nàng" Liễu Hàn Thư thất khiếu chảy máu như nói mê. Trong ánh mắt gần như lạc thần lúc đứng trước cửa tử thần lại có ẩn một chút quyến luyến.

Trong ký ức đang nhìn, Liễu Hàn Thư thẳng người từ từ ngã bổ xuống, lúc va xuống mặt đất phát ra tiếng "sầm".

Con tim Tần Vũ phảng phất bị đánh một tiếng "sầm".

Cả người giật nảy lên.

- A!

Tần Vũ toàn thân rúng động, hai tay run rẩy. Cơ bắp cả người căng đến tột độ, nổi gân xanh.

Hai mắt như sư tử nổi giận tàn khốc trừng Ngô Ba ở không xa:

- Ngọc Kiếm Tông! Ta bắt ngươi, nợ máu trả máu!!!

- Thực lực cỡ nhị cấp, tam cấp kim tiên.

Ngô Ba từ khí tức tỏa ra của Tần Vũ dễ dàng điều tra ra thực lực của Tần Vũ. Trong lòng tự nhiên cực kỳ khinh thị, bản thân là bát cấp kim tiên, hơn nữa lại là kiếm tiên.

- Keng!

- Keng!

Ngô Ba giơ tay cầm chuôi kiếm sau lưng....bạt kiếm!

Gần quá.

Chỉ trong khoảng cách chưa đến mười mét, một cao thủ bát cấp kim tiên, một cao thủ Ám Tinh hậu kỳ, hai người căn bản không cách gì tránh né được.

Bóng người và kiếm khí va vào nhau!

Trên người Tần Vũ khoác chiến giáp cực phẩm tiên khí. Mà chiến giáp thần khí của hắn lại giấu trong cơ thể lúc nào cũng thể hiện ra.

Đạo kiếm khí bén nhọn đó đánh vào chiến giáp cực phẩm tiên khí. Kiếm khí vẫn chưa công phá được chiến giáp.

Nhưng mà thứ kình lực "cách sơn đả ngưu" lại đánh vào cơ thể của Tần Vũ. Thậm chí tập kích vào bụng của Tần Vũ.

Trên mặt Ngô Ba có một nét cười đểu.

Nguyên anh dễ vỡ, tam cấp kim tiên đối diện với chiêu này chết chắc không nghi ngờ.

Đáng tiếc, Ngô Ba tính sai mức độ dẻo dai cường tráng nhục thể của Tần Vũ. Tần Vũ tuy chỉ là một "Ám Tinh hậu kỳ". Nếu như không có các loại vũ khí trang bị, lực công kích tối đa chỉ bằng tam cấp kim tiên.

Nhưng mà thân thể của Tần Vũ so với thân thể của cửu cấp kim tiên còn mạnh hơn. Nói cho cùng, tiên nhân rất ít luyện thân thể.

Quan trọng nhất chính là ... trong người Tần Vũ có sinh mệnh nguyên lực vô tận. Vừa mới thụ thương là sinh mệnh nguyên lực đã hoàn toàn khôi phục lại. Hơn nữa ... Trong người Tần Vũ cũng không có nguyên anh dễ vỡ mà là "ám tinh" ngưng tụ đến cực điểm.

Ảnh hưởng của kình lực đó đối với Tần Vũ căn bản không cần tính. Chỉ là lực công kích của Tần Vũ có thể công phá phòng ngự của bát cấp kim tiên sao?

Ngô Ba, trên người khoác chiến giáp phòng ngự trung cấp tiên khí. Dù chỉ là chiến giáp phòng ngự trung cấp tiên khí, nhưng mà vì thực lực của Ngô Ba cường hãn, Tần Vũ dù sử dụng cực phẩm tiên kiếm cũng không chắc là công phá được.

- Phụp!

Trong tay Tần Vũ đột nhiên xuất hiện một thanh đoản kiếm đâm xuyên qua người của Ngô Ba. Đâm xuyên qua nguyên anh của Ngô Ba. Chiến giáp phòng ngự đó căn bản không có một chút tác dụng ngăn cản nào.

- Đây là lần đầu tiên ta dùng thần khí "Phá Thiên" giết người.

Trong ánh mắt không tin được của Ngô Ba, Tần Vũ thấp giọng nói chầm chậm.

- Thần khí .... phá...thiên.....

Ngô Ba lại càng không tin hơn. Bất cứ kiếm tiên nào cũng biết thần kiếm "Phá Thiên" mạnh nhất của kiếm tiên "Nghịch Ương tiên đế" năm đó.

Thanh đoản kiếm này, không ngờ là thanh thần khí "Phá Thiên" trong truyền thuyết.

Khoảng cách thực lực của Tần Vũ và đối phương quả thật rất lớn. Nếu như đối phương không phải bởi vì khí tức tỏa ra ban đầu của Tần Vũ, phán đoán thực lực của Tần Vũ cũng chỉ là nhị cấp, tam cấp kim tiên, tuyệt đối sẽ không chết dễ dàng như thế.

Tần Vũ cuối cùng nhờ sự sắc bén không gì so sánh được của thần kiếm "Phá Thiên" giết chết đối phương.

Thần khí.

Đó là lợi khí tuyệt đỉnh, tuyệt đối có thể giết người vượt mấy cấp. Huống chi, Phá Thiên còn là một thanh thần khí trung phẩm. So với hạ phẩm thần khí của Man Càn năm đó, uy lực lại càng lợi hại hơn.

- Đồ nhi ngốc, vi sư còn chưa dùng kiếm tiên khôi lỗi để giết hắn. Mà là tay dùng thần kiếm "Phá Thiên" giết chết hắn

Tần Vũ nhìn thi thể của Liễu Hàn Thư cách một khoảng không xa. Trong lòng không khỏi quặn lên.

Tần Vũ phất tay, thu thi thể của Liễu Hàn Thư.

- Hàn Thư, đợi đến lúc sự tình kết thúc xong, ta sẽ an táng con tử tế. Còn hiện tại ... phải khiến cho mấy tên chỉ biết núp trong bóng tối bồi táng theo con.

Tần Vũ ánh mắt nhìn ớn lạnh.

Chỉ thấy thân thể kiếm tiên khôi lỗi thình lình xuất hiện.

Một đạo ánh sáng từ trong thân thể của chính Tần Vũ bay vào trong thân thể của kiếm tiên khôi lỗi. Linh hồn của Tần Vũ đã nhập vào trong thân thể của kiếm tiên khôi lỗi.

Vẫy tay một cái, Tần Vũ đem nhục thể của chính mình thu vào trong Thanh Vũ Tiên Phủ. Nhục thân của bản thân đương nhiên so với kiếm tiên khôi lỗi quan trọng hơn. Xét cho cùng, chỉ dựa vào nhục thân của bản thân mới có thể tu luyện. Hơn nữa thân thể của bản thân có khả năng phát triển không giới hạn.

Chỉ là ... bây giờ nói về mức độ cứng cáp, thì kiếm tiên khôi lỗi vẫn cứng hơn.

Bây giờ, Tần Vũ căn bản không nghĩ đến phòng ngự. Hắn chỉ muốn giết sạch! Điên cuồng giết sạch!!!

Mở toang cửa lớn nơi đại sảnh, ngoài đại sảnh, Khổng Lam, Đồ Cương, Đàm Mộng ba người đang chờ hầu. Bọn họ đã sớm biết Tần Vũ ở trong đó. Chỉ là không dám đi quấy rầy mà thôi.

- Chủ nhân.

Khổng Lam ba người cúi mình.

Tần Vũ ngước đầu nhìn lên ánh trăng nhuộm sắc đỏ sậm:

- Khổng Lam, các ngươi có phát hiện ra dưới ánh trắng đỏ sậm chiếu xuống, mặt đất ở Phong Nguyệt Tinh này vẫn còn chưa đủ đỏ a.

Con ngươi của Khổng Lam co lại, trong mắt chớp lên một tia máu tàn khốc, lê tiếng:

- Vậy thì phải dùng máu tươi nhuộm đỏ!

Nghe câu trả lời của Khổng Lam, Tần Vũ từ từ gật đầu:

- Ngươi nói rất đúng. Phải dùng máu tươi nhuộm đỏ. Nhưng là dùng máu của cao thủ nhuộm mới đỏ.

Nói xong, ánh mắt của Tần Vũ nhìn lên trời.

Tiên thức mẫn cảm của Tần Vũ đã cảm ứng được có người muốn tới giết rồi.

Ba nhân ảnh tốc độ cực nhanh, khí tức tỏa ra to lớn khiến toàn bộ Liễu Phong Thành trên ngàn vạn tu luyện giả run lên. Những tu luyện giả đều cảm ứng được sự sợ hãi chưa từng có.

Ba vị tiên đế!

Đêm mang màu máu. Ba thân ảnh đứng trên không, ánh mắt lạnh như băng nhìn xuống ba người phía dưới.

- Ba cửu cấp yêu vương, lại là thần thú. Thực lực quả không tệ.

Tiềm Khải tiên đế đứng đầu trong ba người cười nói. Mà lúc đó liên tục mười thân ảnh cũng cực nhanh bay tới. Nhóm mười người cửu cấp kim tiên đầu tiên đã đến.

- Ngươi là người trong sư môn của Tần Vũ?

Tiềm Khải tiên đế nhìn về Tần Vũ. Y cảm thấy Tần Vũ có gì đó quỷ quái.

Trên mặt Tần Vũ chỉ có một nụ cười lạnh đến tàn khốc.

- Đệ tử trong môn hạ chúng ta bị người của ngươi giết rồi.

Tiếng của Tần Vũ vang lên.

- Đó là đệ tử duy nhất của ta. Mà còn là vì ta mà chết.

Trong giọng nói chất chứa lửa giận vô tận. Đó là lửa địa ngục ẩn sâu nơi cửu u.

Tiềm Khải tiên đế, Ngọc Thanh Tử, Hạ Hoa tiên đế ba người căn bản không thèm để ý. Lúc này, từng nhóm từng nhóm cửu cấp kim tiên đều liên tục chạy đến. Chẳng mấy chốc nhóm bát cấp kim tiên cũng tập trung đầy đủ ...

- Gần bảy mươi cửu cấp kim tiên, còn có gần hai trăm bát cấp kim tiên.

Tròng mắt của Tần Vũ phát ra những tia sáng ớn lạnh.

Gần ba trăm người trong không trung quây thành hai vòng lớn. Mọi người có mặt đều nhìn về mấy người Tần Vũ bên dưới. Gần ba trăm người, hơn nữa, người kém nhất cũng là bát cấp kim tiên. Khí tức hình thành từ nhóm người này đơn giản khiến người ta ngột ngạt.

- Người, gần như đều đến hết rồi.

Tiếng của Tần Vũ vang lên.

Các kim tiên có mặt nghe xong câu đó đều không khỏi sững người.

Tần Vũ hít sâu một hơi, trong lòng thầm nói:

- Đồ nhi ngốc, có chuyện vi sư trước nay không biết. Thân thể cực cứng của kim tiên khôi lỗi, thêm vào đó là thần kiếm "Phá Thiên" công kích cực mạnh. Hai thứ đó kết hợp lại sẽ có uy lực bao lớn đây?

Tần Vũ quét ánh mắt về vô số kim tiên vây quanh.

- Bất quá, hôm nay vi sư sẽ tự mình thí nghiệm một phen!


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-636)