Vay nóng Homecredit

Truyện:Tinh Thần Biến - Chương 303

Tinh Thần Biến
Trọn bộ 636 chương
Chương 303: Túy tửu
0.00
(0 votes)


Chương (1-636)

Siêu sale Shopee


Trong đám vân vụ mênh mông, màn trướng rung rinh.

Vũ Hoàng đang ngồi xếp bằng trong một góc đình, trước mặt là một chiếc bàn nhỏ, cùng một chén trà đã sớm nguội lạnh.

Nhìn vào chén trà lạnh ngắt, Vũ Hoàng cười nhạt khẽ than:

- Tâm không tĩnh, tâm không tĩnh a.

Những ngày vừa qua Vũ Hoàng cực kì quan tâm tới việc liên quan tới Lan Phong, tuy rằng thủ hạ các nơi không ngừng tìm kiếm nhưng căn bản vẫn không hề phát hiện được tung tích của "Lan Phong", xem ra "Lan Phong" này giống như đã biến mất khỏi thế giới vậy.

- Không tìm thấy Lan Phong cũng không tính vào đâu, nhưng ngay cả tiểu bối Tần Vũ của y cũng tìm không thấy. Quả thật không hiểu đám người kia đang làm gì?

Vũ Hoàng thở dài một tiếng.

An tĩnh ngồi không cả nữa ngày, Vũ Hoàng cũng đã đứng dậy.

- Hiện tại có lẽ việc ở Lam Hỏa tinh cũng đã giải quyết xong rồi, Tri Bạch cùng Huyết Y Lãnh liên thủ, bao nhiêu cao thủ tới cũng sẽ chết bấy nhiêu, tại sao tới giờ vẫn chưa truyền tấn cho ta?

Vũ Hoàng trong lòng có chút nghi hoặc, theo như thời gian y tính toán, Thanh Huyết kiếm tiên Tri Bạch giờ có lẽ đã truyền tấn cho y rồi.

Bỗng nhiên --

- Là Tri Bạch.

Vũ Hoàng trên mặt liền nở một nụ cười thư thái, vung tay xuất ra truyền tấn linh châu.

- Bệ hạ, kế hoạch lần này xem như thất bại rồi.

Tri Bạch truyền tấn nói.

Vũ Hoàng khẽ nhíu mày, truyền tấn hỏi lại:

- Thất bại? Tri Bạch, người cùng Huyết Y Lãnh liên thủ, cả tiên ma yếu giới những người có thể phá vỡ kế hoạch này sợ rằng không được bao nhiêu.

Tri Bạch trong lòng cũng thấy bất lực.

- Bệ hạ, kế hoạch ban đầu tiến hành rất thuận lợi, cả Bích Đao Đồng Tử lẫn Huyền Hoàng Song kiếm đều đã xuất hiện, thuộc hạ cùng Huyết Y Lãnh liền xuất thủ giết chết bọn chúng. Nhưng...

Tri Bạch nói tới đây trong lòng củng cảm thấy ấm ức.

- Bích Đao Đồng Tử cùng Huyền Hoàng Song kiếm. Nếu như giết được bọn chúng cũng có thể tính là thành công, ngươi nói nhưng là sao? Chẳng lẽ đã phát sinh ra biến cố gì sao?

Vũ Hoàng vẫn như trước không tỏ ra vội vàng.

- Đúng lúc thuộc hạ ra tay giết Bích Đao Đồng Tử, đã xuất hiện một người thần bí, trực tiếp dùng thân thể đỡ lấy kiếm mang của thuộc hạ. Giúp cho Bích Đao Đồng Tử có cơ hội chạy trốn. Sau đó .... Thuộc hạ muốn giết Bạch Y trong Huyền Hoàng Song kiếm, thần bí nhân kia lại xuất hiện một lần nữa dùng thân thể đỡ lấy kiếm mang, cũng giúp cho bạch y đào tẩu. Kế hoạch lần này của chúng ta, thực tế thành quả chân chính chỉ là giết được một mình Hoàng Dật mà thôi.

Tri Bạch giải thích.

Vũ Hoàng im lặng không nói gì.

Một lúc sau:

- Tri Bạch, ngươi nói người thần bí kia dùng thân thể ngạnh kháng một chiêu? Vậy ngươi có cảm nhận được công lực của y ra sao hay không?

- Công lực......

Tri Bạch khẽ chấn động, y cũng không rõ.

- Bệ hạ, thần bí nhân công lực ra sao thuộc hạ cũng không biết rõ, bởi vì về sau người truy sát y lại là Y Lãnh. Nhưng thuộc hạ cảm thấy năng lượng của y tuyệt không mạnh.

Trong lòng Tri Bạch vẫn còn một câu chưa dám nói ra.

Y cảm thấy thần bí nhân năng lượng mới chỉ tiếp cân nhất cấp tiên đế gì đó.

Nhất cấp tiên đế gì đó? Tri Bạch lập tức loại trừ ngay kết luận đó, y không thể tin rằng một người ở đẳng cấp như vậy lại có thể chịu đựng được kiếm mang của mình. Cho dù trên người đối phương có thần khí chiến y cũng không thể.

Dẫu sao y cũng là thất cấp tiên đế kiếm tiên, đồng thời vũ khí cũng là thần khí.

- Năng lượng không mạnh, thay vào đó còn bị Huyết Y Lãnh truy sát. Nhưng thân thể y lại có thể chịu được một chiêu của ngươi.

Vũ Hoàng khẽ nói với bản thân. Sắc mặt dần dần có chút vui mừng.

- Tri Bạch, ngươi còn nhớ những tin tức mà Tiềm Khải khi trước nói về sự việc xảy ra trên Phong Nguyệt tinh hay không?

Vũ Hoàng liền hỏi

"Thanh huyết kiếm tiên" Tri Bạch không hiểu Vũ Hoàng nói vậy là có ý gì, nhưng y vẫn hồi đáp lại:

- Đương nhiên là nhớ, qua một chiến dịch lần đó ở Phong Nguyệt tinh, thực lực chúng ta ở Ngân Huyền tinh hệ đã tổn thất hơn một nửa.

Vũ Hoàng tiếp tục nói:

- Ngươi còn nhớ những gì Tiềm Khải miêu tả về Lan Phong chứ.

- Rất rõ. Lan Phong y có thân thể đủ sức ngạnh đỡ công kích của Ngọc Thanh Tử, thậm chí còn có thể liên tục ngạnh đỡ công kích của Tiềm Khải ......a, người nói là.....

Tri Bạch cuối cùng cũng đã minh bạch.

- Đúng. Thực lực của Tiềm Khải tuy không bằng ngươi, nhưng dẫu sao vẫn là tứ cấp tiên đế, y liên tục công kích, xem ra cả ngươi cũng không dám lấy thân thể ra ngạnh đỡ?

Nét mặt Vũ Hoàng lập tức tươi tắn hẳn ra.

Tri Bạch liền đáp lại:

- Đó là tự nhiên, thuộc hạ là kiếm tiên, đâu phải bọn người liều mạng luyện thể như đám Hắc Diễm Quân, Bạch Huyền Quân, thân thể đương nhiên không thể ngạnh đỡ được công kích của tứ cấp tiên đế.

- Nhưng Lan Phong lại có thể, tuy ta đã huy động vô số người truy tìm trên con đường đi từ lam loan tinh vực tới yêu giới mà vẫn không hề phát hiện ra Lan Phong. Hiện tại ta nghi ngờ rằng..... người thần bí kia chính là Lan Phong, Lan Phong y cho tới giờ vẫn chưa hề rời khỏi lam loan tinh vực.

Vũ Hoàng đưa ra phán đoán của mình.

- Đương nhiên, đó cũng chỉ là ta hoài nghi mà thôi, nhưng còn có khả năng, Lan Phong kia là thuộc hạ của bọn Hắc Diễm Quân.

Vũ Hoàng đưa ra thêm một kết luận.

- Đúng.

Tri Bạch cũng tán đồng phán đoán của Vũ Hoàng.

Hai người căn bản không hề nghĩ rằng đó là đám người Hắc Diễm Quân, Bạch Huyền Quân. Bởi vì nếu như đạt cấp độ cỡ Hắc Diễm Quân, bắt gặp Tri Bạch, Huyết Y Lãnh, làm sao lại chạy trốn? Hắc Diễm Quân có lẽ chỉ cần một quyền cũng đủ để đánh bay Tri Bạch.

- Tri Bạch, làm sao mà các người về sau vẫn không bắt được bọn chúng?

Vũ Hoàng tiếp tục hỏi, không cần phải hỏi nhiều cũng đã biết là không bắt được.

- Bọn thuộc hạ gặp phải Long tộc hoàng tử Ngao Vô Danh.

Một lời của Tri Bạch đủ khiến cho Vũ Hoàng lắc đầu cười khổ.

- Ta hiểu rồi, với thực lực của Ngao Vô Danh, cho dù ngươi cũng Huyết Y Lãnh liên thủ cũng không phải là đối thủ của y, kế hoạch lần này thật bại cũng không trách các ngươi được.

Vũ Hoàng truyền tấn nói.

Tri Bạch cười khổ, truyền tấn lại:

- Thực lực của y quả là rất mạnh, còn hơn cả tưởng tượng của thuộc hạ.

- Đó là tự nhiên, thực lực của Ngao Vô Danh, ít nhất cũng phải gấp ba lần ngươi, ở trạng thái nhân hình bình thường các ngươi còn có khả năng cùng y đại chiến, nhưng một khi y biến thành nhân hình ở trạng thái chiến đấu, các ngươi căn bản không có một chút hi vọng.

Tri Bạch trong lòng kinh ngạc.

Thực lực của Long tộc trước giờ vẫn là điều bí ẩn, y tuy là thủ hạ đắc lực nhất của Vũ Hoàng thật sự còn không biết chút nào về thực lực của Ngao Vô Danh, nhưng Vũ Hoàng đối với Ngao Vô Danh cũng hiểu được đôi chút..

- Hiện tại Lan Phong có lẽ ở cùng một chỗ với Ngao Vô Danh, chỉ cần Ngao Vô Danh ở bên cạnh y, muốn xuất thủ cũng không có khả năng rồi.

Vũ Hoàng cân nhắc một lúc, trong lòng cũng đã vẽ ra được một kế hoạch hoàn chỉnh.

Ngày hôm sau.

Thuộc hạ các nơi của Vũ Hoàng đã bắt đầu bí mật di chuyển, mục tiêu chính là ...... Lam Loan tinh vực.

Trong Vô Danh Long phủ.

Tần Vũ, Ngao Vô Danh, Quân Lạc Vũ ba người đã bắt đầu ăn uống được một ngày một đêm, không biết bao nhiêu vò rượu liên tục được gia nhân đem lên. Đồng thời còn có rất nhiều các loại vịt nướng, lợn nướng, bò nướng cả con.

Cắn từng miếng lớn, uống từng ly to.

Trước khi uống cũng đã có thỏa thuận, không cần biết ra sao tất cả đều không được dùng năng lượng trong cơ thể để tiêu trừ hơi rượu, muốn chống lại sức mạnh của rượu, đều phải dựa vào tửu lực của bản thân.

- Lần đầu tiên uống rượu phải đi vệ sinh tới sáu lần.

Sắc mặt của Tần Vũ đã có chút đỏ lên vì rượu.

Sau khi Tần Vũ tiến nhập vào Vô Danh động phủ, đã đem linh hồn nhập lại vào nhục thân của chính mình, đồng thời cũng dùng dung mạo thật sự của bản thân để tỏ ý xin lỗi Ngao Vô Danh, Quân Lạc Vũ.

Ngao Vô Danh cùng Quân Lạc Vũ, hai người bởi vì được Tần Vũ tin tưởng, cực kì cao hứng.

Một ngày một đêm vừa qua.

Tần Vũ, ba người cho dù có không dùng công lực tiêu trừ hơi rượu, nhưng bọn họ thân thể đều cường hãn, muốn làm cho bọn họ say rượu cũng là việc khó. Cho dù đã uống suốt một ngày một đêm, cũng chỉ khiến cho bọn họ cảm thấy hơi mơ màng mà thôi.

- Ha ha.... Không phải ta nói khoác, có quy mô được như động phủ của ta, cả tiên ma yêu giới tuyệt đối không có được nổi mười cái.

Ngao Vô Danh hào khí ngút trời, một tay bê một vò rượu lớn tay còn lại bốc một miếng thịt to.

- Mười cái không phải là nói khoác sao?

Quân Lạc Vũ cũng bắt đầu cười lớn.

Chỉ có uống rượu tới lúc này, Quân Lạc Vũ mới hào sảng được như vậy.

- Ta cũng không tin.

Tần Vũ hiện tại cũng không còn thận trọng như trước, thay vào đó trở nên cởi mở vô cùng. Đưa tay tóm lấy một vò rượu há miệng dốc một ngụm lớn.

- Ha, các người không tin sao?

Ngao Vô Danh hất nhẹ đầu, uyển chuyển như sư tử lông vàng vậy.

- Ta nói cho các ngươi biết, toàn bộ động phủ của ta là do một khối nguyên linh nguyên thạch cực lớn tạo thành, ngươi xem xem động phủ này to như thế nào. Ngươi cũng có thể tưởng tượng được khối nguyên linh nguyên thạch đó lớn ra sao.

Ngao Vô Danh tràn đầy tự hào.

Quân Lạc Vũ cũng đã đứng dậy.

- Ồ, Vô Danh Long phủ này quả là rất lớn, một khối nguyên linh thạch lớn như vây. Chậc chậc ... có một khối cực phẩm nguyên linh thạch thế này sao.

Quân Lạc Vũ với tay nắm lấy một vò rượu lớn.

May mắn là Khương Nghiên đã bị thê tử của Ngao Vô Danh kéo ra chỗ khác hỏi về chuyện gia đình, bằng không Khương Nghiên nhất định sẽ ngăn cản Quân Lạc Vũ uống rượu say sưa như vậy.

- Thế này ....mà rất lớn sao?"

Tần Vũ tiên thức quét qua không để ý nói.

Nếu so với Thanh Vũ tiên phủ của y, quả vẫn còn nhỏ hơn một chút. Tuy rằng khoảng cách không lớn, nhưng dẫu sao cũng không to bằng Thanh Vũ tiên phủ của y, Tần Vũ tự nhiên không cho là lớn.

- Không lớn?"

Ngao Vô Danh mắt hổ trợn trừng.

- Khi xưa phát hiện ra một khối nguyên linh nguyên thạch lớn như thế này, trong Long tộc bao nhiêu người muốn đoạt lấy, cuối cùng đại ca của các người là ta đây một mình một thương đánh đuổi hết những kẻ tới chiếm đoạt.

Nguyên lai khối nguyên linh thạch khổng lồ này là do Ngao Vô Danh cướp được.

- Hay!

- Tốt!

Tần Vũ cùng Quân Lạc Vũ đều ngấm chút hơi rượu giơ ngón tay cái lên tán thưởng. Lúc này dáng vẻ bọn họ đã trở nên phóng đãng.

- Hắc hắc!

Được hai người ngợi khen, Ngao Vô Danh rất ư tự đắc.

- Ta đoạt được một khối nguyên linh nguyên thạch khổng lồ như vậy, cũng hao phí rất nhiều tâm lức, cuối cùng luyện chế ra một động phủ to lớn thế này, rồi trực tiếp dùng nguyên linh tinh phách để khống chế.

- Chậc chậc, trực tiếp dùng nguyên linh tinh phách khống chế a, rất tiện lợi, nhìn động phủ của những kẻ khác, phải dùng tới trấn phủ thạch bis để khống chế, quả thật là phiền toái.

Ngao Vô Danh ngẩng đầu liên tục uống một ngụm lớn, rồi hùng hổ cắn một miếng to.

- Rượu thịt này tuyệt không phải là rượu thịt bình thường, đây là loại đặc biệt từ Long tộc tên "Hắc Văn Túy", còn thịt cũng rắn chắc thơm ngon, ta cũng đã phải đem không ít gia súc từ Long tộc tới nuôi dưỡng trong Vô Danh Long phủ. Nếu không làm sao đủ cho ta ăn được.

Ngao Vô Danh lại há miệng cắn thêm vài miếng nữa, chốc lát đã ăn sạch sẽ cả một chiếc đùi lớn.

- Vô Danh Long phủ quả không tồi, nguyên linh chi khí dồi dào như thế này, khiến cho người ta thấy toàn thân thư thái a.

Quân Lạc Vũ ngả người lên ghế uống một ngụm rượu.

- Dù thư thái như vậy, nhưng còn nhớ năm xưa khi ta cùng A Kiều đứng ngắm bầu trời đầy sao, vẫn còn thư thái hơn nhiều......

Nói rất nhiều, Quân Lạc Vũ bắt đầu mạnh mẽ đứng dậy, ngẩng đầu lên, cả một vò rượu lớn hoàn toàn chảy vào bụng của y.

- Thống khoái!

Quân Lạc Vũ ném vò rượu sang một bên vỡ tan tành, Quân Lạc Vũ hiện tại thật sự đang rất cao hứng.

Cứ uống như vậy, ba người từ từ bị hơi men khống chế.

Lúc đầu nói ba ngày ba đêm, cuối cùng không ai biết đã uống bao lâu rồi.

Tần Vũ ôm một vò rượu nằm bò ra sàn, toàn thân phả ra hơi rượu.

- Cảm giác này thật là thoải mái, năm xưa ta cùng Lập Nhi nằm trên bãi cỏ trong Thanh Vũ tiên phủ nói chuyện với nhau cũng có cảm giác thoải mái như vậy.

Tần Vũ tiếp tục nhắm mắt uống rượu, trên mặt hiện ra một nụ cười an tĩnh.

Nụ cười này giống như khi đứng trước mắt Lập Nhi, Tần Vũ do vô thức lại để lộ ra.

- Tần Vũ tiên phủ?

Ngao Vô Danh sắc mặt đỏ rực, hơi ngẩn người, y nghe Tần Vũ nói Thanh Vũ tiên phủ thành "Tần Vũ tiên phủ".

- Tần Vũ huynh đệ tiên phủ của ngươi có bằng được của ta không?

- Đương nhiên, tuyệt đối có thể so sánh với huynh.

Tần Vũ bực dọc nói.

- Nói bậy, trong cả Long tộc, ngay cả Long phủ của cha ta cũng không bằng được của ta.

Ngao Vô Danh toàn thân cũng sặc mùi rượu.

- Lạc Vũ, Lạc Vũ, đứng dậy, đứng dậy, người nói xem, tiên phủ của ta so với Tần Vũ, ai hơn ai?

Quân Lạc Vũ đã uống tới mức mơ mơ hồ hồ.

- Ồ, ai hơn ai, ồ, ồ....

Quân Lạc Vũ mắt đã không còn nhìn ra được đâu vào với đâu, y đã uống tới mức say mèm rồi.

- Đi.

Tần Vũ bỗng nhiên mạnh mẽ đứng dậy.

- Vô Danh đại ca, ta đã xem qua Vô Danh Long phủ của đại ca, ta cũng dẫn các người đi xem thử "Tần Vũ tiên phủ" của ta, tuyệt đối không kém hơn của đại ca.

- Đi thì đi.

Ngao Vô Danh nắm tay Quân Lạc Vũ.

- Lạc Vũ, ngươi đi làm trọng tài, xem ai có động phủ tốt hơn.

- Ồ, ồ

Quân Lạc Vũ toàn thân vẫn đang trong trạng thái xiêu xiêu vẹo vẹo.

- Đi.

Tần Vũ tâm ý máy động, rồi dẫn hai người tiến nhập vào trong Thanh Vũ tiên phủ.

Qua một lúc lâu, ba người lại xuất hiện.

- Thế nào, của ta có tốt không?

Tần Vũ đi tới bên chiếc bàn bốc một chiếc đùi heo lớn nhai nhồm nhoàm, những người bên cạnh không nói gì, ba người đã ăn hết tới mấy chục con trâu rồi.

Ngao Vô Danh lâng lâng nói:

- Ồ, so với ta quả là có lớn hơn một chút, lạ thật, khối nguyên linh nguyên thạch của ngươi từ đâu ra vậy?

Ngao Vô Danh ở trong trạng thái nửa say nửa tỉnh, khi nãy tiến nhập vào Thanh Vũ tiên phủ yêu thức quét qua cũng đã biết được lớn bé ra sao.

- Từ đâu ra huynh quản làm gì?

Tần Vũ run run rẩy rẩy bước tới một chiếc ghế dài rồi thình lình nằm lăn ra.

- Bất luận thế nào của ta cũng tốt hơn của huynh.

- Tới đây, uống đi. Động phủ không ngờ còn tốt hơn của ta, uống say nào!

Ngao Vô Danh cũng đã tựa mình trên một chiếc ghế dài, miệng vẫn khẽ lẩm bẩm vài câu, còn như Quân Lạc Vũ...... sớm đã nằm bẹp trên sán rồi.

Một trường yên tĩnh.

Ba người cuối cùng đều đã say mèm, từ khi tu luyện tới giờ ....đây là lần đầu tiên Tần Vũ say rượu, quên hết mọi phiền não, quên hết mọi áp lực, quên hết việc dấu diếm, quên hết tất cả những mưu ma chước quỷ.

Quả là thống khoái, giống như đứa trẻ bình thường uống say vậy.

- Ba người.

Khương Nghiên cùng một phu nhân xinh đẹp đi tới nơi uống rượu tại hoa viên trung tâm, Khương Nghiên lẩm bẩm nhìn về phía ba người say đang nằm giống như heo chết vậy, cảm thấy bất lực.

*****

Không biết đã trôi qua bao lâu, Tần Vũ mở mắt ra, cảm thấy đầu đau ê ẩm, biết rằng mình quá khùng khi đi uống quá nhiều rượu như vậy. Khiến cho thân thể cường hãn của mình mà cũng say thì có thể tưởng được Tần Vũ đã uống bao nhiêu liệt tửu.

- Uống nhiều quá, uống nhiều quá.

Tần Vũ vận công tiêu trừ cơn đau đầu do rượu, tiện đó đứng lên.

Quét mắt nhìn xung quanh, đây là một căn phòng được bố trí ưu nhã, tiên thức tán phát khiến Tần Vũ biết được đây là một căn phòng trong Vô Danh long phủ của Ngao Vô Danh, còn Quân Lạc Vũ đang nằm ngủ trong căn phòng bên cạnh.

- Bao nhiêu năm rồi...

Tần vũ trên mặt xuất hiện một tia tiếu ý,

- Ta đã không có uống rượu say như vậy, không có phóng túng như vậy,

Liền đó Tần Vũ đi ra khỏi phòng.

Bên ngoài phòng là hàng lớp hành lang, theo những hành lang uốn lượn khúc chiết, Tần Vũ đến được hoa viên mà hôm đó ba người đã uống rượu, thảm cỏ xanh vẫn y nguyên khiến Tần Vũ nhớ lại mình đã từng nằm trên đó uống rượu.

- Ha ha.... Tần Vũ, đệ tỉnh còn nhanh hơn cả Quân Lạc Vũ nữa à.

Tiếng cười to sang sảng của Ngao Vô Danh vang lên, Tần Vũ xoay người nhìn lại không khỏi cười nói:

- Vô Danh đại ca, hôm đó uống rượu, thật có chút phóng đãng.

- Cái này gọi là chân tình thực tính mà.

Ngao Vô Danh cười nói.

- Phải rồi, Tần Vũ, hôm đó ta uống rượu mau say quá.... Hình như đệ có dẫn ta đi xem tiên phủ của đệ, tiên phủ của đệ không ngờ lại còn lớn hơn Vô Danh long phủ của ta.

Ngao Vô Danh nói.

Lúc đó Tần Vũ cùng Ngao Vô Danh uống rượu đã đến độ ù ù cạc cạc rồi, nghĩ lại mọi chuyện cũng không được rõ ràng, giờ Ngao Vô Danh tỉnh táo nhớ lại chuyện đến Thanh Vũ tiên phủ thì không khỏi cảm thấy nghi hoặc.

- Tần Vũ, có một chuyện mà ta luôn mang trong lòng mà không dám hỏi, hiện tại ta và ngươi đã trở thành huynh đệ, cũng không còn phải ngại ngùng gì nữa.... - Ngao Vô Danh tò mò nói, - Tần Vũ, thân thể công lực đệ vốn không cao, nhưng làm cách nào mà chạy khỏi sự truy sát của Bạch phát huyết ma vậy?

Ngao Vô Danh thực sự cảm thấy kì.

Tần Vũ khi ở cùng với bọn họ, tịnh không có ẩn tàng thực lực, một người thực lực chỉ khoảng hai—ba cấp kim tiên làm cách nào có thể dưới sự truy sát của thất cấp Ma đế lại bảo vệ được mạng?

- Điều này....

Tần Vũ khó mà mở lời.

- Không chỉ có chuyện đó, còn có cái tiên phủ đó, hôm đó ta uống say không suy nghĩ được nhiều, hiện tại mới cảm thấy kỳ quái, nghĩ lại tiên phủ như của ta cả tiên ma yêu giới không vượt quá mười cái. Đệ làm cách nào lại có được một cái?

Ngao Vô Danh hỏi tiếp.

Tần Vũ trong một lúc không biết nói thế nào cho tốt.

Trong tâm hắn cũng có mâu thuẫn.

Hôm đó khi uống say đã lỡ đem bí mật "Thanh Vũ tiên phủ" của mình nói cho Ngao Vô Danh, nhưng mà hiện tại Tần Vũ đang phải đối mặt với nhiều nguy hiểm, đặc biệt là nhóm người Vũ Hoàng có vẻ đang muốn từ trên thân hắn để kiếm lợi, đặc biệt cái đó lại được xưng là đệ nhất bảo vật của tiên ma yêu giới "Mê Thần đồ quyển".

Hắn đối với Ngao Vô Danh, Quân Lạc Vũ ấn tượng không tệ, sau khi trải qua một trận tuý luý thì đã coi đối phương là thâm giao. Chỉ là loại bí mật này Tần Vũ nhất thời khó mà nói thật ra được.

- Không cần phải lúng túng.

Ngao Vô Danh không để tâm phẩy tay cười nói,

- Chắc là đệ cũng có bí mật quan trọng, người mà, dù gì bản thân cũng có bí mật mà không thể nói với người khác. Ta chỉ là cảm thấy kì lạ mới hỏi đệ, con người ta rất thẳng thắn, có điều gì nghi hoặc là trực tiếp hỏi ngay. Tần Vũ đệ không cần phải quá để ý đến.

Tần Vũ trong lòng cũng không biết làm sao, đành xin lỗi:

- Có một số chuyện tạm thời chưa thể truyền ra ngoài. Đợi khi có thời cơ đệ nhất định sẽ nói với huynh.

- Không sao.

Ngao Vô Danh thực sự không để ý, liền đó trừng mắt nói,

- Tần Vũ à. Nói thực là nhục thân gì đó của đệ đích xác khiến ta kinh ngạc, phòng ngự thật quá mạnh.

Tần Vũ biết Ngao Vô Danh nói về Kiếm tiên khôi lỗi của mình.

- Nhưng mà cái đó vẫn chưa tính là gì, so với "Ảo Ảnh Thiên La" của nha đầu Khương Nghiên đó vẫn còn cách biệt lớn, - Ngao Vô Danh cảm thán, - mỗ mỗ của con nha đầu à.... làm sao lại có người lợi hại như vậy chứ. Tiên ma yêu giới này, rốt cuộc là có bao nhiêu ẩn thế siêu cấp cao thủ đây?

- Không có bao nhiêu đâu!

Thanh âm Khương Nghiên truyền đến, chỉ thấy Khương Nghiên một thân phấn hồng sắc đang chạy nhảy tới, phía sau nàng là một mỹ phụ ôn nhu, cũng chính là thê tử của Ngao Vô Danh.

- Vô Danh ca ca, huynh nghĩ ẩn thế cao thủ cũng như rau cải muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu sao?

Khương Nghiên bĩu môi, bẻ ngón tay nói,

- Tiên giới lợi hại có Thanh Đế, Vũ Hoàng, Huyền Đế, còn có người không quản chuyện là Ẩn Đế.

Ngao Vô Danh ngắt lời nói:

- Còn có sư tôn của muội.

- Sư tôn muội?

Khương Nghiên cười hắc hắc,

- Mỗ mỗ người không thích quản chuyện, toàn bộ tiên ma yêu giới thực lực tiếp cận mỗ mỗ cũng chỉ có hai ba người mà thôi.

Tần Vũ, trong lòng hoảng sợ.

Toàn bộ tiên ma yêu giới mà không có mấy người bằng được mỗ mỗ của Khương Nghiên, hiển nhiên mỗ mỗ nàng này là cao thủ thuộc hàng đứng đầu rồi, chỉ tưởng tượng thôi đã thấy khủng khiếp.

- Khương Nghiên cô nương sư tôn của cô thật đúng là lợi hại.

Tần Vũ không khỏi cảm thán.

Khương Nghiên bất đắc dĩ nói:

- Lợi hại cũng được gì, muội muốn ra ngoài chơi mà nói sao mỗ mỗ cũng không chịu, cuối cùng làm rầm rĩ lên, người ta phải ước định ba điều với mỗ mỗ mới được trực tiếp ra ngoài.

- Làm rầm rĩ?

Ngao Vô Danh cũng kinh ngạc.

- Vô Danh, Nghiên Nhi muội muội nó có thể li khai khỏi mỗ mỗ là đã thể hiện quyết tâm lớn đấy.

Thê tử ôn nhu của Ngao Vô Danh "Liên Trúc" cười nói.

- Ô, thế là sao?

Ngao Vô Danh nhìn Liên Trúc.

Ánh mắt Liên Trúc bắt đầu mỉm cười, vuốt đầu Khương Nghiên nói:

- Nghiên Nhi nó làm rầm rĩ với mỗ mỗ, khiến mỗ mỗ nói sau này cũng không quản chuyện của nó nữa.

- Mỗ mỗ, hừm.

Khương Nghiên hỉnh mũi lên.

Lúc này Quân Lạc Vũ cũng ra đến, trong mọi người Quân Lạc Vũ đối với chuyện của Khương Nghiên là biết rõ nhất:

- Nghiên Nhi, mỗ mỗ muội nói không quản chuyện của muội nhưng sao lại làm những chuyện đó? Nếu như không tốt với muội, sao lại còn đưa cho muội lưỡng kiện thần khí?

- Thần khí Chuyển Không, thần khí Ảo Ảnh Thiên La. Lưỡng kiện thần khí này đích xác là phi thường thần kỳ, nếu như ta có được hai thứ này, cho dù là ông già ta, ta cũng dám cùng lão ta đại chiến một trận.

Ngao Vô Danh tán thán.

Tần Vũ trong lòng đối với lưỡng kiện thần khí này lại chẳng hiểu gì cả.

- Lạc Vũ, lưỡng kiện thần khí đó có tác dụng gì vậy?

Tần Vũ truy vấn.

Quân Lạc Vũ cười nói:

- Lưỡng kiện thần khí này à, thần khí Chuyển Không khả dĩ tiến hành thuấn di. Trong tình huống chiến đấu cũng có thể thuấn di. Cho dù không gian chấn đãng, có thần khí Chuyển Không thì vẫn có thể thuấn di.

- Lợi hại vậy sao?

Tần Vũ trong lòng lập tức minh bạch chỗ lợi hại của thần khí này.

Nếu như cao thủ đồng cấp, có thần khí như thế này, tuyệt đối có thể thuấn di tiến hành thâu tập sát tử đối phương.

Cho dù công lực cách nhau xa, cũng có thể dựa vào nó để giữ mệnh.

- Còn có một kiện thần khí "Ảo Ảnh Thiên La" còn lợi hại hơn, "Ảo Ảnh Thiên La" khi công kích không chỉ hình thành các loại ảo ảnh, đồng thời lực công kích cũng cực kỳ lợi hại. "Ảo Ảnh Thiên La" này lợi hại nhất còn ở phòng ngự, một khi "Ảo Ảnh Thiên La" dùng tự bao lấy thân thì sẽ hình thành một tiểu không gian. Cái này phòng ngự cực mạnh.... dù là loại cao thủ cỡ Vũ Hoàng muốn phá khai cũng rất khó.

Quân Lạc Vũ cũng cảm thán.

Tần Vũ không thốt nên lời.

Vị mỗ mỗ này của Khương Nghiên đáo để là loại nhân vật khủng bố nào.

Lưỡng kiện thần khí này thật là quá lợi hại, "Ảo Ảnh Thiên La" vừa công kích vừa phòng ngự, khi phòng ngự không ngờ ngay cả Vũ Hoàng muốn phá cũng khó. Thần khí Chuyển Không cũng đồng dạng là loại biến thái.

- Ngay cả thần khí của Nghịch Ương tiên đế cũng không bằng được của mỗ mỗ Khương Nghiên.

Tần Vũ trong lòng không khỏi có phán đoán như vậy.

Tần Vũ không biết, Nghịch Ương tiên đế luận thực lực, hay luận bí mật ẩn giấu đều không bằng mỗ mỗ của Khương Nghiên. Loại cao thủ bất hiển sơn bất lộ thuỷ này chỉ lộ chút ra đã đủ để doạ người rồi.

Ngao Vô Danh cười nói:

- Tốt rồi, đừng hâm mộ nữa. Thực lực của mỗ mỗ Nghiên nhi thì không còn phải nghi ngờ, ta những ngày gần đây thông qua ông già ta mới biết được sự tồn tại của siêu cấp cao thủ như mỗ mỗ Nghiên nhi.

- Trong quá khứ trăm vạn năm trước, ta căn bản không có nghe qua sự tồn tại của mỗ mỗ Nghiên nhi, so sánh với Ẩn Đế, mỗ mỗ Nghiên nhi mới chân chánh là ẩn thế cao thủ!

Ngao Vô Danh cảm thán nói.

Tần Vũ cũng gật đầu tán đồng.

Ẩn Đế mặc dù hào xưng là "Ẩn Đế", nhưng mà thanh danh lại vang xa.

Mỗ mỗ của Khương Nghiên thực lực cường hành, Tần Vũ chỉ từ trong câu chuyện của những người khác đã cảm nhận được sự tồn tại tuyệt đối tối cao tại tiên ma yêu giới. Nhưng Ngao Vô Danh là hoàng tử của long tộc mà cũng gần đây mới biết, khả dĩ có thể tưởng tượng trình độ ẩn thế của mỗ mỗ Khương Nghiên.

- Được rồi, mỗ mỗ không thích người khác làm phiền. Người cấp cho muội lưỡng kiện thần khí, lại hiện thân chào hỏi cái gì Vũ Hoàng, Huyền Đế, để muội có chỗ an toàn. Sau này không còn làm phiền đến người.

Khương Nghiên dẩu môi nói, đồng thời miệng cứ líu lo như không biết đang nói gì.

Tần Vũ lắc đầu cười, phát thanh nói:

- Khương Nghiên cô nương, mỗ mỗ cấp muội lưỡng kiện thần khí. Bình thường người dưới Vũ Hoàng căn bản thương hại không nổi muội, còn những cao thủ thực lực đạt đến đẳng cấp như Vũ Hoàng, mỗ mỗ đã có chào hỏi qua, người quan tâm muội như vậy, muội đáng ra phải thể lượng mới đúng.

Tần Vũ đối với sự quan tâm của trưởng bối đều rất quan tâm.

Trưởng bối của Tần Vũ, vô luận là phụ thân, hay là Liên gia gia khi còn nhỏ, hoặc là Lan thúc, trong lòng Tần Vũ đều phi thường tôn trọng, hắn nhịn không được việc vãn bối không để ý đến sự quan tâm của trưởng bối.

- Người làm như vậy, còn không phải là không muốn người ta quấy rầy người sao.

Khương Nghiện miệng hạ thấp giọng biện giả,

- Các người cũng không hiểu tính cách của mỗ mỗ, mỗ mỗ không thích giao lưu với người, không thích thấy người sống, nếu như lần này không phải muội ra ngoài, cho dù những nhân vật như Vũ Hoàng, Long Hoàng căn bản không biết tiên ma yêu giới có sự tồn tại của mỗ mỗ.

- Lời này thực không giả.

Ngao Vô Danh gật đầu tán đồng.

- Chúng ta thật là dưới giếng nhìn trời à, tiên ma yêu giới rộng lớn vô biên nói không chừng ở một địa phương nào đó lại có cao thủ cỡ mỗ mỗ Khương Nghiên.

Quân Lạc Vũ cũng cười nói.

- Vô luận là cường giả lợi hại thế nào, cũng đều từ nhược giả từng bước đề cao mà thành.

Tần Vũ ngược lại không để tâm.

- Nói có lý.

Ngao Vô Danh gật đầu nói, sau đó nhìn Tần Vũ, Quân Lạc Vũ nói,

- Tần Vũ, Lạc Vũ, gần đây ta muốn đến Ẩn Đế tinh một chuyến, các người không có chuyện gì có thể đi du ngoạn cùng ta, được không?

Ẩn Đế tinh?

Tần Vũ mắt sáng lên.

Không nói đến mỗ mỗ Khương Nghiên vốn phiêu miễu ngay cả chỗ cư trụ cũng không biết đó, Ẩn Đế này Tần Vũ đã sớm có nghe nói đến, một cửu cấp tiên đế tuyệt đối thuộc bề sự tồn tại tối cao nhất.

Tư lự một chút.

- Đệ cũng không có chuyện gì trọng yếu vậy thì ghé thăm Ẩn Đế tinh, tại đó tuỳ tiện kiếm một chỗ để bế quan tu luyện cho tốt một phen, thực lực của đệ.... quá yếu.

Tần Vũ cười nói.

Quân Lạc Vũ nghe Tần Vũ nói "bế quan tu luyện" thần tình liền thay đổi.

- Ta cũng đi cùng.

Sắc mặt Quân Lạc Vũ có một tia khổ sáp,

- Lần này nhìn thấy Vô Danh đại ca và Tri Bạch, Huyết Y Lãnh bọn họ chiến đấu ta mới biết, khoảng cách giữa ta và Huyết Y Lãnh bọn họ chênh lệch lớn đến mức nào.

Quân Lạc Vũ nói rồi tĩnh lặng xuống.

- Lạc Vũ ca ca, không cần thương tâm.

Khương Nghiên nắm lấy tay Quân Lạc Vũ lắc nhẹ nói, mắt mở to nhìn Quân Lạc Vũ, ở đây người quen thuộc nhất với Quân Lạc Vũ chính là Khương Nghiên.

Quân Lạc Vũ cười khổ:

- Đã thề phải để Huyết Ma đế sống không bằng chết, giết sạch đám thủ hạ tâm ngoan thủ lạt của hắn. Tuy nhiên hiện tại ta thực lực còn xa mới đủ, còn xa mới đủ.

Nói rồi Quân Lạc Vũ nhìn hướng Tần Vũ, mục quang chớp chớp.

- Tần Vũ, chờ đến Ẩn Đế tinh, ta cùng đệ đồng thời bế quan khổ tu, lần này không đột phá ta thề không xuất quan.

Cảm thụ được quyết tâm của Quân Lạc Vũ, Tần Vũ mỉm cười gật đầu:

- Ừm, cùng bế quan. :

Ngao Vô Danh cũng nở nụ cười:

- Ha ha, tốt, ba người chúng ta cùng đến Ẩn Đế tinh, có huynh đệ ở cùng một chỗ cảm giác đúng là thống khoái à, uống rượu cũng có người bồi tiếp.

- Vô Danh, uống rượu thì nên ước giản đi.

Thê tử Ngao Vô Danh "Liên Trúc" nhẹ giọng nói.

Nụ cười của Ngao Vô Danh liền biến thành khổ tiếu, chỉ đành gật đầu liên tục:

- Tốt, tốt, ước giản đi, ước giản đi.

Tần Vũ, Quân Lạc Vũ không khỏi bật cười, bọn họ hai người nhìn thấy phu thê Ngao Vô Danh ân ái như thế, cũng không khỏi tưởng đến chuyện của mình, trong lòng đều có chút thương cảm thê lương.

----- Đệ nhất cao thủ Lam Loan tinh vực, thậm chí bị nhận là tiên giới đệ nhất cao thủ, tinh cầu nơi Ẩn Đế cư trú cũng chính là Ẩn Đế tinh, Ẩn Đế tinh tổng cộng có mười truyền tống trận.

Truyền tống trận được bố trí trên sườn núi một ngọn núi cao của Ẩn Đế tinh, núi này được gọi là "Thanh Trúc Sơn".

Phong loan điệp chướng, tuyền thuỷ tông tông, vài toà cung điện tự nhiên không tô điểm bố trí rải rác trên sườn núi "Thanh Trúc Sơn", những cung điện này chính là nơi những cao thủ canh gác truyền tống trận cư trú.

Tại trung ương của các cung điện, là từng tinh tế truyền tống trận.

Chỉ thấy bên cạnh mười tinh tế truyền tống trận đều có một đám cao thủ, kẻ công lực thấp nhất cũng là kim tiên tu vi, một thủ lĩnh mạnh nhất thậm chí đạt đến đẳng cấp Tiên đế.

Sợ rằng chỉ có Ẩn Đế tinh mới để một Tiên đế đi gác tinh tế truyền tống trận thôi.

Mười tinh tế truyền tống trận thỉnh thoảng lại loé lên quang mang, lưu lượng nhân khẩu của Ẩn Đế tinh hiển nhiên rất lớn, số người mỗi ngày đến Ẩn Đế tinh phi thường nhiều. Liền đó một tinh tế truyền tống trận trong đó loé lên quang mang.

Tần Vũ, Ngao Vô Danh, Quân Lạc Vũ ba người xuất hiện.

Thê tử Ngao Vô Danh "Liên Trúc" không thích huyên náo nên ở lại "Vô Danh long phủ", do đó Khương Nghiên phải ở lại bồi tiếp nói chuyện phiếm với "Liên Trúc", ngược lại Vô Danh long phủ được Vô Danh thu nhập vào thể nội, Khương Nghiên nếu muốn gặp bọn họ có thể ra bất cứ lúc nào.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-636)